Chap 17: Thú vui!
Tại Triệu gia.
"Mã Mã, chúng ta cần nói chuyện rõ ràng! "
"Tôi đã nói rồi! Sư Tử hôm đó gọi tôi ra chỉ muốn hỏi chút chuyện ngày xưa! Tại sao cậu cứ hỏi đi hỏi lại vậy? "
Nhân Mã ngồi trong phòng ảo não không thèm nhìn ai kia mà bật dậy đi đến cửa, trực tiếp mở cửa bước ra khỏi phòng.
Vài ngày trước, sau khi nói chuyện với Sư Tử xong thì nó gặp Thiên Yết cùng Bảo Bình, dù không muốn thừa nhận nhưng quả thật... Hai người rất đẹp đôi, chỉ là lúc đó nhìn Bảo Bình thì có vẻ đã nói, nhưng Thiên Yết hình như không có mảy may gì là để ý... Lúc đó nó có chút nhẹ nhõm... Chỉ là, sau đó Thiên Yết nhìn thấy nó đi cùng Sư Tử, thì hắn lại nổi tính muốn làm anh hai nó! Vốn là phải về lớp hắn lại kéo nó đi về, trên đường không ngừng hỏi nó là đi đâu tại sao lại đi cùng Sư Tử... bala... bala... Hắn hỏi đủ thứ trên trời dưới biển khiến nó nhức cả đầu!
Mấy ngày qua đi mà hắn vẫn cứ chăm chăm hỏi vào vấn đề này! Nó trong mấy ngày hôm nay bất giác trong người có một ý tưởng... Trực tiếp gọi người tống hắn ra khỏi nhà mình... Sau đó tìm một cô bạn gái cho hắn?? Chỉ là nghĩ vẫn là nghĩ a! Nó mà quản vào cuộc sống của hắn, sợ là ... Hắn sẽ nổi điên a! Mà hắn nổi điên... Nó giám mới lạ!
Thiên Yết đi theo bên cạnh Nhân Mã thấy nó cứ nhăn mày, cau có liền mím môi... Trước kia gần cuối năm nhất, Nhân Mã đối với hắn có chút nhẹ nhàng, trong mắt đầy yêu thương, đôi khi còn làm quá mức! Ví dụ như khi đi cùng hắn hễ ai nhìn hắn là nó sẽ mím môi cau mày chạy lại ôm lấy hắn, hay khi hắn nhận thư từ bạn học nào đó nó sẽ không ngần ngại chạy lại ôm hắn kéo đi, đôi khi còn không tự nhiên lắm tay hắn đi trong trường... Quãng thời gian đó ... Khiến hắn... Ừm có chút ảo tưởng!
Chỉ là bây giơ a.... Một mảnh tình cảm còn không có, ngay cả tính tình cũng đại biến, ngoài những lúc nổi hứng ra thì nó gần như chả thèm chạy đến bên cạnh hắn như trước nữa, không nắm tay, không kè kè chạy theo gọi hắn "Thiên Thiên " hay ''Yết Yết ", mà nó cũng không giống lúc nhỏ , không còn ngày ngày chạy qua nhà hắn lì lợm nằm trên gường của hắn ngủ, hay lười biếng ngồi cạnh hắn chơi game, không nhặng xị nói đến trai đẹp gì gì đó nữa ... dù cái vấn đề trai đẹp gì gì đó của nó hắn quả thật chả muốn nghe!!! Lại nói những khi nào lơ đãng cầm tay hắn, nó sẽ rất nhanh bỏ ra rồi nói chuyện nào đó, bị nó trốn tránh lộ liễu như vậy hắn cũng không có ý kiến, chỉ là... nó còn giám ngang nhiên ủng hộ hắn có bạn gái! Đừng tưởng hắn không biết việc nó cổ vũ cái cô gái họ Thanh gì đó kia... Hừ! Hắn quá sủng nó, nhượng nó bị hư!?
"Nhân Mã! "
"A... Sao vậy? "
Bị Thiên Yết gọi nó giật nảy mình! Từ nhỏ đến lớn hắn rất ít gọi nó bằng tên như vậy! Chỉ những lúc quá mức khó chịu hay tức giận hoặc rất nghiêm túc hắn mới như vậy, còn không hắn sẽ gọi nó kiểu như 'Mã nhi' hay ''Mã Mã' bây giờ bị hắn gọi vậy nó kìm không được có chút hoang mang.
"Còn giám nói 'sao vậy'?? Tốt nhất cậu nên nói rõ ràng cho tôi! Cậu biết rõ ở tuổi của cậu yêu đương không tốt kia mà! " Hắn không hỏi, hắn là khảnh định! Hắn nói vấn đề này rất nhiều lần sẽ không có chuyện nó không biết!
Tuổi tôi không phải tuổi cậu sao? Không phải cậu cũng thích cô bạn nào đó đấy sao? Nó bĩu môi yên nặng bất mãn sau đó nghĩ chút rồi nói.
"Tôi nói tôi không có yêu đương gì cả! Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi có tình cảm với Sư Tử?? "
Nó thở dài nhẹ nhàng nói lại nị hắn lạnh lùng trừng mắt, nó tức giậm chân, đôi mắt to tròn ngước nhìn hắn! Con mắt nào của hắn thấy nó yêu đương, cứ nói ra nó đảm bảo không chọc mù mắt hắn chỉ không đảm bảo sẽ đấm cho hắn nhìn không được vài ngày mà thôi!
"Tôi cũng chưa có nói người cậu yêu là Sư Tử! Nhân Mã, cậu gấp cái gì!? " Sẽ không phải nó thật sự thích Sư Tử đấy chứ? Hắn nhăn lại đôi mày, trong lòng bắt đầu lập ra một kế hoạch nho nhỏ nhằm thủ tiêu ai đó!!?
"Đã nói tôi Không. Có. Yêu. Đương! Cậu không nghe rõ sao?? " Nhân Mã thực sự muốn bạo phát! Nói với tên đần (? ) này thật là phí nước bọt của nó mà!!
"Không có thì tốt!! Nhưng Mã Mã, cậu phải nhớ rõ điểm của cậu thi vào Zodiac là điểm vớt!! "
Một câu của Yết đại nhân đã khiên cho Mã tiểu thư phát khóc, cô nàng cuối cùng cũng kìm không được mà bạo phát...
"Không phải vì cậu ép tôi sao?? Không thì sao tôi lại thi vào cái trường đó kia chứ! Nếu khi đó không phải cậu nói với papa và mama tôi là tất cả các trường cậu đã nhìn qua ngoài Zodiac ra thì các trường khác không đáng học thì tôi đã không học ở đấy! Cậu biết rõ tôi học không tốt nhưng vẫn một mực đăng kí cho tôi mà không thèm hỏi tôi, cậu làm vậy thất quá đáng! Bây giờ lại quay lại nói tôi học kém?! Thiên Yết là đồ xấu xa, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!!"
Nhân Mã trợn mắt nhấc chân đạp một cái vào chân Thiên Yết rồi tính bỏ chạy ai ngờ cái chiêu này của nó xài hoài lần nào cũng thành công, nhưng lần này lại xài không được...
Thiên Yết bị đạp một cái nhưng không có biểu hiện gì, hắn với tay một cái liền thuận lợi ôm lấy eo nó, hắn nhếch vờ lạnh lùng nói: "Muốn chạy! Không cần lần nào cũng sử dụng chiêu này, xem lần này cậu còn chạy đâu! "
"Ai ... Ai ... Ai sử dụng chiêu gì kia chứ! Cậu đừng nói linh tinh! Tôi... Tôi... " Bị bắt bài, nó luống cuống bắt đầu vắt óc suy nghĩ câu trả lời...
"Còn giám nói không phải? " Hắn tay ôm nó liền buông lỏng sau đó bắt đầu di chuyển xuống eo nó thành công khiến Mã tiểu thư quẫn bách cười rộ lên.
"Từ... Ha ha ha ... Dừng lại... A... Ha ha ha... Đừng cù... A ha ha ... Tên ... Khốn Ha ha ... Thiên Yết.. A ha ha... Cậu mà còn làm ... A ha ha... "
"Làm sao? "
"Thiên Yết... A ha ha tên khốn.... Thả ... Ha ha... Tôi ra... A ha ha.. "
Nhân Mã bị Thiên Yết cù loạn bên eo, kìm không được vặn vẹo cười to, vừa cười nó cũng không quên mắng Thiên Yết, chỉ là Yết đại nhân rất rộng lượng, hắn không chấp nó, chỉ là mỗi lần nó cự quậy như vậy là hắn lại thành công chiếm của có một chút tiện nghi nho nhỏ, ví dụ như có thể ôm nó hoặc... Khụ... Đụng vào đâu đó (Mọi người có 3 giây tưởng tượng... 1... 2... 3... Ok quay lại với truyện! Hỏi nhỏ chút: bạn tưởng tượng thấy cảnh gì a?!)
Sau một hồi cười đến không ngừng được của nó, Thiên Yết khai ân thả nó ra, được đặc xá nó ngồi trên đất vẫn còn có chút muốn cười, thở hồng hộc khuôn mặt nó đỏ bừng vì cười khiến Thiên Yết nhìn thấy không khỏi nhéo miệng ranh mãnh cười nhìn lại nó!
Để xem nó còn giám cả gan cãi hắn, còn giám đi cùng con trai trước mặt hắn hay không! Hắn đảm bảo nếu có lần sau hình phạt sẽ không đơn giản như vậy!
"HOÀNG THIÊN YẾT..... Tên khốn nhà cậu, đứng lại! " Nhân Mã cúi gằm mặt rống giận sau đó ngước mặt lên nhìn lại thấy Thiên Yết thiếu gia đã chạy được một đoạn, nó trợn mắt hít một hơi đứng dậy bước đi về hướng Thiên Yết đang chạy, sau đó nó tùy tiện buộc mái tóc vàng của mình, vén lên ống tay áo rồi mới hừ lạnh đuổi theo Thiên Yết...
Cứ thế dưới đại sảnh của Triệu gia Nhân Mã và Thiên Yết đuổi nhau, mà hiển nhiên Thiên Yết BOSS mặt lạnh nhà ta là người bị đuổi theo, còn Nhân Mã tiểu thư là người đuổi! Mà Mã tiểu thư chạy vòng vòng quanh sofa cuối cùng cũng tức đến độ phát khóc mắng.
"Thiên Yết là tôn khốn! Cậu chỉ giỏi bắt nạt tôi, lần nào tôi cũng là người bị trêu đùa! Cậu trả bao giờ để ý đến cảm xúc của tôi ...Lần nào cũng thế, lần nào cũng là cậu tự quết định! Sẽ không có chuyện cậu quay lại hướng tôi hỏi... Cậu không bao giờ để ý đến cảm xúc của tôi... " Nói đến đây mắt nó long lanh, nó cúi gằm mặt bả vai run rẩy , hiển nhiên là đã khóc (!? )
"... " Thiên Yêt dừng lại đứng ở phía đối diện trong lòng bắt đầu luống cuống nhưng ngoài mặt vẫn là lạnh nhạt như không. Hắn nhắm mắt thu lại luống cuống rồi mới đi lại phía nó, vốn muốn mở miệng lại bỗng nhiên phát hiện ra có gì đó không ổn!!!
Quả nhiên, Thiên Yết vừa tiến lại Nhân Mã đã ngước mặt nở một nụ cười mà theo hắn đó là nụ cười chiến thắng thường ngày của Nhân Mã!
"Bắt được! " Nhân Mã không để Thiên Yết kịp phản ứng nó nhoài người như con mèo nhỏ lao đến người hắn, thành công đẩy hắn ngã lên sofa, nó nheo lại một mắt dáng vẻ ngạo nghễ nói.
"A...! " Thiên Yết chớp mắt một cái cảm giác ngực bị chụp liền nắm lấy hai tay nó. Đôi mày nheo lại, nhưng không có tức giận chỉ có cảm giác giống như hắn sủng nịnh một cái mèo nhỏ đáng yêu.
"Tên khốn! " Nhân Mã vừa nói vừa nhấc tay đấm mạnh vào lồng ngực của hắn mắng!
"Tốt, tốt, tốt! Cậu thắng, tôi dẫn cậu đi ăn mì cay sao hả?" Thiên Yên ngẩn người không để ý việc nó đang đánh mình, hắn chỉ ngỡ ngàng nhìn nó đang đè lên người mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng vì chạy cùng với đôi mắt xanh đang long lanh in hình ảnh của hắn kia không khỏi thở khẽ, sau đó thỏa hiệp cười.
"Mì cay? Cậu chắc chứ... Không phải lần trước đi ăn về nhìn cậu rất thảm sao?? " Nhân Mã nhấc một tay đang đè Thiên Yết kia ra vén một chút nọn tóc ra sau tai rồi nheo mày giống như nhớ lại gì đó rồi nghi hoặc hỏi lại.
"... " Đừng nhắc!
"... Mà ngày đó cũng thật kì quái, cái giải thưởng đươc nhận từ quán đó không biết đã biến đâu mất!!! Tôi tìm rất lâu cũng không thấy! " Nhân Mã không quản Thiên Yết đang rất không vui biểu cảm, nó vẫn cứ một mình một sân khấu liến thoắng nói, rồi lại nghi hoặc hỏi.
"... " Đừng nhắc! Hắn thật sự không muốn nhớ lại...
Khi đó một đứa con gái như nó lại liên tiếp gọi bốn bát mì cay rồi vinh quang nhận được giải thưởng đặc biệt của quán ăn, khiến người trong quán nhìn không chớp mắt... Hắn ngồi bên nó từ đầu đến cuối cũng chỉ ăn được nửa bát... Tuy bình thường biết nó thích ăn cay nhưng hắn thật sự không tưởng được nó lại ăn nhiều vậy... Mà đặc biệt là cái thứ mà bọn họ gọi là gì nhỉ... À giải thưởng đặc biệt!! Họ không nhìn ra hắn với nó vẫn là học sinh cấp ba sao? Như thế nào lại tặng bọn hắn vé xem phim **+ ... Nếu không phải hắn vô tình mở cái hộp ra trước khi Nhân Mã kịp nhìn rồi thừa cơ hội quẳng lại đó thì... Mà sẽ không có thì, vì Nhân Mã đần độn kia sẽ chả nhận ra cái vé đó là phim *** cho đến khi nó chính mình đến rạp đó đi!
"Thiên Yết, nhìn cái gì mà thất thần như vậy? " Nhân Mã kể một hồi, cả người đã bò từ người Thiên Yết xuống từ khi nào, nó dựa lưng về phía Thiên Yết sau đó như có như không gọi hắn.
"... "
Trong khi nó gọi, hắn vẫn còn mơ màng nhớ lại cái bi kịch buổi hẹn vốn được cho là hoàn mĩ của hắn kia.
"Ba hồn bảy vía của Thiên Yết mau về a!! "Nhân Mã nhổm dậy, quỳ bên cạnh ghế dùng tay mạnh mẽ vỗ vỗ vài cái vào mặt Thiên Yết sau đó hô to.
"Ngốc! Muốn trả thù cũng không cần mạnh tay như vậy! " hắn nắm lấy bàn tay nó nhíu lại đôi mày sau đó mới nói, nghĩ một chút hắn hỏi: "Mã Mã cậu thật không muốn khảo nghiệm sao? "
"Không muốn! " Nhân Mã bị hắn nắm tay vùng vằng muốn thoát lại không được đành nhún vai bình tĩnh nhìn hắn, vì chơi với nhau đã lâu nó biết là hắn hỏi vấn đề gì vì vậy nó rất nhanh liền đáp lại hắn, chỉ là ngay sau đó nó có chút nghi hoặc, sao hắn lại hỏi vấn đề này a!
"Tại sao? Lúc nhỏ không phải mỗi lần thấy Thiên Hi dùng 'Xích sắt' cậu rất hứng thú sao? " Thiên Yết ngồi dậy kéo Nhân Mã cùng ngồi lên ghế sau đó chậm rì rì hỏi, trên khuôn mặt không biểu cảm.
"Hứng thú là một chuyện, giám thử lại là chuyện khác! Với lại tôi vốn không có cái gì gọi là sức mạnh magic cả, muốn uống gì không? À mà cậu không phải đã biết sao? " Nhân Mã mặc cho Thiên Yết kéo mình ngồi lên ghế, nó không nghĩ ngợi nói sau đó thoát khỏi hắn đứng dậy vu vơi nói rồi hỏi.
"Cà phê đen! Cậu sẽ không phải nghe lén chuyện đấy chứa!! " Thiên Yết cởi bỏ áo khoác bên ngoài rồi nhàn nhã giống như ở nhà của mình thoải mái ngả ra sau huy động một chút cái cổ rồi như có như không nhìn nó đang loay hoay trong bếp.
Nó mím môi không có ý định nói, tay với hộp cà phê sữa rồi đổ vào cốc , bốc chút kẹo, lấy chút bánh rồi từng thứ bỏ vào khay, nhanh nhẹn chạy ra bàn.
Nghĩ một chút nói: ''Không thể trách tôi, lúc đó là vô tình thôi... Nhưng là rất đáng ngạc nhiên! Cà phê sứa, cà phê đen không lên uống nhiều, không tốt! "
Tiếp nhận tách cà phê từ tay Nhân Mã, hắn không nghĩ ngợi nhiều mà nhấm nháp tách cà phê ... Chỉ là cà phê hôm nay có chút khang khác mọi ngày! "... Cà phê thật khó uống! Cậu đang trả thù sao?" ... Thật khó uống!
"Không, tôi mới không thèm hẹp hòi như cậu! À đúng rồi hôm qua Thiên Hi có nhắn tin hỏi tôi chuyện của cậu!" Mới lạ!
"Sao? "
"Bí mật! Chỉ nói vậy thôi, tôi đã hứa với Hi Hi rồi! " Nhân Mã cầm tách trà ngửi qua một chút mới bắt đầu nhấm nháp, dáng vẻ thỏa mãn nhìn khuôn mặt nghi hoặc của Thiên Yết.
Nó không hiểu cũng không biết có phải Thiên Yết cùng Thiên Hi có chuyện gì hay không, nhưng từ nhỏ đến lớn cả hai rất không ưa nhau, đó là lí do mà Nhân Mã rất hay đưa Thiên Hi ra làm lá chắn để chọc tức Thiên Yết... Mà chọc tức Thiên Yết là thú vui nhỏ nhoi của nó...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro