Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26

"Khi em thích chị, cả thế giới đều biết

Nhưng chị lại không biết"

*

_U là trời. Chị bị làm sao vậy Shiro unnie?

Seo- Cáo tinh ranh- Youngeun đang ra ngoài lấy đồ mà người nhà gửi lên thì tình cờ gặp Kang - Thỏ gan dạ- Yeseo đang dìu Sakamoto- Mèo nhỏ sợ độ cao- Mashiro đi vào KTX, liền chạy lại hỏi thăm.

_Ờ thì chị...

Ôi Mashiro không muốn nhắc lại ký ức kinh hoàng đó đâu, với lại, chị có chút xấu hổ khi nhắc đến nhược điểm của mình nên có hơi ấp úng. Kang Yeseo liếc qua nhìn chú mèo đang co rúm kia, thầm mỉm cười.

_Chị ấy bị mệt xíu hoi. Thôi, bà mau tránh đường cho tui đi – Yeseo cao giọng liếc Seo Youngeun kia bằng nửa con mắt.

_Ơ, cái con bé này, mài bị dở hơi à? Chị đang giúp mài đó. – Youngeun khó chịu nhìn đứa em mà mình hết mực yêu thương này. Yêu thương, chăm sóc nó cho đã, giờ nó đối đãi với mình dị đó, thấy có tức không?

_Tui, là tui không đủ can đảm để giao Shiro unnie cho cái người như bà đâu. – em xéo sắc trả lời

_Ê, cái người như chị là thế nào hả? Nói cho rõ ràng coi cái con bé kia. – Youngeun nhảy dựng lên

_Thế nào thì bà tự hiểu đi chứ. Bị Hiyyih unnie giận cũng vừa lắm.

Seo Youngeun bị điểm trúng huyệt nên cứng họng không nói gì được nữa, đành lủi thủi bỏ đi luôn. Nhưng mà em cảnh giác con cáo lắm đó nha, vì vậy em kéo sát chị vào lòng hơn. Không ngờ lần này Thỏ Kang lại chiến thắng ngoạn mục trước Cáo Seo nhỉ. Mọi lần mà cả hai gây nhau, em đều thua mà thôi. Chắc có lẽ lần này em thắng là vì chị nhỉ?

"Em giúp chị đối phó với Cáo Seo là một phần thôi, cái chính là em muốn mang chị tránh ra xa bà Cáo ranh ma thiếu đứng đắn kia thôi. Nghĩ đến cảnh Youngeun unnie ôm lấy chị, úi, chắc em điên đến chết mất thôi."

_À tuế!!! Không được đâu!!!! – vì quá đắm chìm vào trong suy nghĩ nên em tức giận quá mà lỡ miệng hét lớn

_Sao vậy? - Shiro đang ngủ thì nghe em hét lên liền giật mình thức giấc.

_Em bị sao à? – chị ngồi dậy kéo em ngồi xuống giường, lấy tay kiểm tra cơ thể em

_Ơ, đâu có bị gì đâu?

"Phì, đáng lẽ ra vì chị mệt nên em phải lo cho chị chứ, vậy mà giờ đây em lại để chị phải lo ngược lại cho em. Điều này tuy là đúng với tính tình của chị nhưng cũng đủ làm em thấy vui lắm luôn."

Yeseo nhẹ nhàng đặt tay lên vai chị, sau đó nhẹ nhàng đẩy chị xuống giường.

_Chị đừng cứ mãi lo lắng cho em, chị cứ nghỉ ngơi đi. Bây giờ, em chạy đi lấy đồ mà YoungChul oppa gửi cho chị đây. Oppa gọi em nãy giờ rồi. – em cười nhìn chị

_Để chị đi với...

Em đã nhanh chân chạy đi trước khi chị kịp ngồi dậy vì em đã quá hiểu rõ chị rồi hehe.

_Cái con bé này... đúng thật là...

Chị thở dài rồi sau đó thả người xuống chiếc giường êm ái, miệng khẽ cong lên vì nhớ đến lúc nãy.

*_Ơ, quý khách có cần tôi giúp gì không ạ? – anh nhân viên tiến lại hỏi thăm khi thấy Yeseo đang cõng chị trên lưng

Lúc ấy chị chỉ mới lim dim thôi nên chị có nghe cả hai nói chuyện.

_À, không cần đâu ạ. – em lịch sự đáp

Chị cũng rất ngạc nhiên khi một Kang Yeseo suốt ngày cười cười nói nói với chị lại có thể ngầu thế này.

"Hóa ra lưng của em ấy ấm áp thế này..."*

Hay là khi em kéo sát chị vào lòng, trong lòng chị bỗng dưng như gợn sóng, có cảm giác gì đó rất lạ. Là gì đây nhỉ?

_Tiểu công chúa của 143 nay lại bảo vệ mình sao? Đúng thật là...

Còn về phía em, em vừa huýt sáo vừa nhảy chân sáo đi ra cổng KTX.

_Hey oppa, em đến rồi đây.

_À ừm, Yeseo. – YoungChul đang đứng tựa người vào xe, nghe thấy giọng nói quen thuộc liền quay qua cười vẫy tay

_Vui quá nhỉ? - anh đưa đồ cho em

_Đương nhiên là phải vui rồi. Đi chơi ai mà không thích chứ. – em cười rạng rỡ trả lời anh

_Ủa khoan, dừng khoảng chừng là 2 giây? Anh tưởng em thích vì được đi chơi với crush chứ? – anh huých nhẹ vào vai em cười cười

Gương mặt Kang Yeseo đỏ ngay tắp lự, sau đó giơ tay đánh vào vai YoungChul

_Oppa!!!! Người ta ngại mừ!!! Sao anh nói lớn quá dị? Lỡ ai nghe rồi sao?

_Ớ, anh tưởng nguyên cái KTX này biết hết rồi chớ?

_Oppa!!! Thôi em đi á.

Kang Yeseo vừa quay bước đi thì YoungChul lên tiếng

_Rồi chừng nào em tỏ tình với người ta đây?

Kang Yeseo nghe xong, trái tim có chút thắt lại.

"Ừ thì thích người ta là một chuyện, nhưng mà để bày tỏ ra thì nó lại là một chuyện khác mất rồi. Nếu chị ấy không thích mình thì sao? Liệu mình còn cơ hội để làm bạn với chị ấy không? Hay chị ấy sẽ lảng tránh mình?"

_Chuyện đó, em tạm thời không muốn nhắc đến. Em nghĩ hiện tại em nên cố gắng vì cuộc thi này thôi.

Em tỏ vẻ lạnh nhạt trả lời anh rồi đi vào KTX.

_Đúng là diễn viên có khác nhỉ?

YoungChul chỉ biết thở dài, vì anh biết, em là đang che giấu cảm xúc của mình thôi.

...

Chỉ còn vài ngày trước đêm công bố xếp hạng nên các TTS bắt đầu di chuyển hành lý của mình về KTX. Mashiro và Yeseo do ngay lúc đầu đã ở sẵn đây nên không quá vội vàng. Cả hai còn chủ động đi giúp các TTS khác kia mà. Vừa gặp mặt,Yurina đã lại nói với Mashiro

_Hôm đó, cả hai đi chơi vui không?

_À thì...

_Thôi nghỉ trả lời đi, nhìn cậu là biết vui rồi – không đợi Mashiro trả lời, Yurina đã nói luôn

Ririka và Nagomi từ đằng sau nghe thấy, liền nhanh chóng chạy lại

_Vui, vụ gì vui vậy mấy chị? –Ririka thắc mắc

_Đừng nói với em là, hôm đó Shiro-chan không bận mà do đi đánh lẻ với người khác nha? – còn Nagomi thì lại nhạy hơn Ririka nên kết luận rất nhanh

_Khụ... làm gì có đâu chứ? – Shiro ấp úng trả lời

_Đúng rời, mấy đứa nghe lộn rồi á, thôi chúng ta vô lẹ để dọn dẹp KTX nè – Yurina nhanh chóng đẩy mấy đứa nhỏ nhiều chuyện này vô

Chuyển cảnh ngày hôm sau nào (cũng chính là đêm trước công bố xếp hạng lần một). Lúc này ở trong phòng, Xingqiao thì đang ngủ bù vì mấy ngày qua quẩy quá nhiệt, Yeseo thì đang ngồi đọc sách trên giường

Đang ngồi đọc thì em liếc qua thấy Mashiro đang gật lên gật xuống làm em cười quá trời

_Sao mà cưng quá vậy? Mà mình nhớ hôm qua chị ấy đâu có thức khuya lắm đâu.

Rồi em bé đưa mắt nhìn chiếc áo sơ mi sọc ca rô mà chị đang mặc mà tự hào

_Hehe, mình mặc đồ đôi với Shiro unnie đây – Yeseo cũng đang mặc chiếc áo giống vậy

Cộc cộc cộc- tiếng gõ cửa làm Yeseo giật mình

_Ai vậy ạ? –Yeseo đành đứng dậy chạy ra mở cửa - ồ, là Ririka unnie, chị đến đây có gì không ạ?

_À, chị đến tìm...

_Ririka hả em? Vào đi – Mashiro từ trong phòng bước ra

_Dạ - Ririka nhanh chóng theo chân của Shiro bước vào phòng. Yeseo có chút đơ người, nhưng sau đó thì cũng đóng cửa đi vào phòng.

Trái với vẻ mệt mỏi lúc nãy thì bây giờ chị vui lắm, cứ nói chuyện suốt với Ririka suốt thôi, hoàn toàn lơ đẹp em luôn.

Cả hai nói chuyện với nhau bằng tiếng Nhật

_Khai thật đi, hôm đó chị không đi chơi với bọn em là vì đi với em ấy đúng không?

Chị đơ người ra vì không biết trả lời thế nào

_Vậy là đúng rồi, mà chuyện này em tình cờ nghe chị nói với chị Yurina thôi, nên em không nói cho ai biết đâu

_Cảm ơn em

_Nhưng mà chị phải thành thật trả lời em, câu này...

_Hửm?

_Chị có thích Yeseo không? – Ririka nhìn sang Yeseo, sau đó mới nói nhỏ vào tai chị

_Chuyện này...

_Nhưng mà chị biết không, có vẻ như con bé thích chị lắm đó...

Ririka vừa nói dứt câu thì chương trình đưa thông báo đến giờ ăn vặt, Mashiro thì thấy cũng bình thường. Còn hai đứa nhỏ kia thì phấn khích quá trời, đứa thì muốn quăng sách lên, đứa thì đứng bật dậy.

_Sắp được ăn rồi – Ririka và Yeseo đồng thanh reo lên

Mashiro nhìn cả hai liền lắc đầu ngán ngẫm. Thêm quả Xingqiao nghe thấy có đồ ăn thì ngồi dậy

_Ủa, tới giờ ăn rồi hả mấy đứa?

_Yah! Cái cậu kia! Ngủ đã rồi nghe thấy đồ ăn dậy hả? - Shiro cười nắc nẻ

Mashiro đứng dậy định nắm tay em đi thì bị em lơ đẹp luôn, em chạy sang nắm lấy tay của Xingqiao

_Chúng ta đi thôi nào

Em ngọt ngào nhìn Xingqiao nhưng không hiểu vì sao mà Xingqiao lại lạnh sống lưng thế này

_ "Chu choa má ưi, cứu con với, con bé này bật skill sát thủ nữa rồi nè"

Còn Mashiro thì quay sang ngơ ngác nhìn Ririka

_Ơ, em biết con bé bị gì không?

_Chắc con bé ghen ấy mà... - Ririka khẳng định chắc nịch

_Nãy giờ em cứ nói mấy chuyện tào lao

_Thời gian sẽ trả lời tất cả, em tin vào điều đó

Nói rồi Ririka cũng đi luôn, để lại một Mashiro ngơ ngác

Sau đó thì MC Yeo Jingoo đến phát quà cho các TTS. Mashiro nhìn sang Yeseo.

_"Nhìn em ấy vui quá nhỉ? Hình như em ấy thích loại bánh này thì phải?"

Về đến phòng, Xingqiao thì đi tắm trước, chỉ còn em và chị ở trong phòng. Chị nhìn em đang đọc sách một hồi lâu, sau đó mới lên tiếng

_Yeseo...

_Sao vậy chị? – em ngước mặt lên nhìn chị

_Hôm nay, chị nhìn thấy em có vẻ rất thích ăn bánh này nên để lại cho em này – không biết sao hôm nay thiếu nữ điềm tĩnh này lại ngượng ngùng nữa

Em ngạc nhiên nhìn chị, nhưng trong lòng có chút nở hoa

_Nhưng mà sao chị không ăn?

_Chị muốn đưa em ăn, vì nhìn em rất thích nó – chị cười

Bây giờ Kang Yeseo không biết nói gì luôn rồi. Được crush cho bánh ăn, còn gì bằng nữa chứ? Nhưng mà em còn hơi giận chị á.

_Nếu em không ăn thì chị ăn á. – Xingqiao không biết từ đâu đến cầm lấy hộp bánh

Nếu mà như diễn biến thường ngày thì Kang Yeseo đã đứng lên dành hộp bánh với Xingqiao rồi. Nhưng lần này lại khác, phải nói là rất khác...

_Cái này là của Yeseo, không phải phần của cậu đâu nhé – Mashiro nhón chân lên lấy lại hộp bánh rồi đưa cho em và rời khỏi phòng

Em đơ người không biết phải nói gì

_Ái chà chà, tự nhiên hôm nay high quá em? – Xingqiao cười nói với em

_Em không biết nên nói gì luôn

...

Ở ngoài phòng có một người không hiểu vì sao mặt lại đỏ ửng lên

_Mình bị gì vậy nè?

--- hết chương 26 ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro