e
Khi đang trên đường về nhà thì trời bỗng mưa to, sét đánh ầm ầm làm xe của hắn hư hắn bước xuống xe xem có thể sửa không thì không thể sửa vì sét đánh ngay xe của hắn.
" Ngày đéo gì mà xui dữ vậy dm thật " - Hắn
" Xe anh hư rồi thì làm sao về được đây " - Em
" Em yên tâm tôi không để em dầm mưa đâu "
Hắn rút điện thoại ra điện cho Soobin để chở em về, trớ trêu thay điện thoại hắn hết pin cái tình huống gì thế này, em nhìn hắn rồi cười.
" Sao không điện được à xin lỗi nhé điện thoại tôi hư rồi "
Hắn thở dài một cái cả hai dầm mưa để chờ người chạy xe đến rồi định nhờ xe chở về nhưng chờ cũng đã được 1 tiếng chẳng hề có một bóng người hay xe bất lực thì bỗng có một chiếc xe chạy đến, hắn chợt nhận ra đó là chiếc xe của Soobin đang chạy hắn mừng rỡ báo cho em hay, em cũng vui lây không kém chiếc xe dừng lại trước mặt hai người Soobin mở cửa xe cho hai người vào, hắn và em thì sắp chết cống còn Soobin miệng cười toe toét khi nhìn hai người họ chẳng khác gì con chuột lột.
" Cậu cười cái gì chứ, lạnh muốn gần chết tới nơi mau nhanh chạy về nhà của t/b đi " - Hắn
Nói đến em thì hắn quay xuống đã thấy em ngất xỉu hắn liền chạy vào hàng ghế sau hoảng hốt khi thấy em trồng tình trạng như vậy hắn hối hả kêu Soobin nhanh chóng tăng tốc. Khi chạy về đến nhà ngoại t/b hắn vụt ra khỏi xe để em nằm trên ghế sofa, mẹ t/b thấy vậy cũng hoảng không kém liền hỏi hắn có chuyện gì xảy ra.
" Con bé bị sao vậy Yeonjun " - Mẹ t/b
" Dạ chuyện dài lắm bác lát cháu kể sau ạ bây giờ bác có thể thay đồ dùm em ấy nếu không thì bệnh mất ạ! "
Mẹ t/b nghe như vậy liền làm theo sau khi thay đồ xong cho t/b thì vội đắp chăn và đốt lò sưởi cho ấm nhà, mẹ t/b bảo hắn kể chuyện gì mà em thành ra như vậy, hắn liền kể hết câu chuyện cho mẹ t/b nghe. Hắn nhìn lên đồng hồ thì đã là 4h chiều hắn nói với mẹ t/b bác cứ làm việc của mình còn hắn và Soobin sẽ chăm cho em. Bác nhìn người con trai kế bên và hỏi hắn là ai.
" Đây là ai vậy cháu " - Mẹ t/b
" Dạ là thư ký của con Choi Soobin " - Hắn
" Dạ cháu là là thư ký của Yeonjun ạ! " - Soobin
" Ừm, thế nhờ hai con chăm sóc t/b bác đi nấu đồ ăn nhé " - Mẹ t/b
" Dạ " - Hắn
" Vâng " -Soobin
Bà và mẹ t/b cũng đã nấu xong liền bảo hắn và Soobin vào ăn cứ để em ở đó ngủ khi nào em thức thì sẽ ăn sau. Mọi người cùng nhau ngồi vào bàn để ăn tối, bữa tối hôm nay mẹ t/b nấu canh kim chi đậu phủ, sườn xào chua ngọt tuy là những món ăn không mấy giàu sang nhưng nó mang lại cảm giác không ai cũng có được đó là món ăn gia đình, mọi người ăn xong thì cùng nhau dọn dẹp rất vui món nào hắn và Soobin cũng khen nức nở khiến mẹ và bà t/b hạnh phúc cứ thế 2h trôi qua. Một tiếng ho của em đã làm hắn bỏ qua việc nhà mà chạy lại phòng khách xem em như nào thì thấy em thều thào thang khát nước thấy vậy hắn liền rót nước cho em đỡ em ngồi dậy ân cần như một người chồng chăm sóc vợ bị ốm thật lãng mạn. Hắn đút nước cho em uống em nói với giọng rất nhỏ.
" Tôi đói anh nấu cho tôi ít cháo ăn liền nhé " - Em
" Được em đợi tôi một tí nhé " - Hắn
3p sau hắn đen cháo lên cho em, đút em từng miếng cháo hắn thổi thật kĩ để em không bị bỏng em ăn được 5-6 muỗng thì em ăn không nỗi hắn lấy thuốc cho em uống em nhõng nhẽo không chịu uống vì thuốc rất đắng hắn ép em uống nếu không thì sẽ bị phạt nhưng em vẫn không chịu hắn bất lực bế em lên đùi hắn rồi hắn ngậm thuốc và nước truyền cho em uống em bất ngo vì hành động đó thế là em ngoan ngoãn uống hết thuốc được trai đẹp đút uống bằng cách như vậy ai mà không chịu chứ =))))). Soobin thấy và ăn cơm chó no bụng.
" Anh làm gì tôi thế hả ai cho anh hôn tôi ahh " - Em
" Ai bảo em không chịu uong thuộc nên tôi đành làm như vậy thôi " - Hắn
Em đẩy hắn ra rồi đánh yêu hắn còn hắn thì cười gian, hắn sờ trán em thì nóng đến phỏng tay hắn liền đi kiếm miếng dán hạ sốt, kiếm được liền dán lên cho em, rồi bế em trên tay như bế kiểu công chúa hắn bế em lên phòng để nằm, cả ba người ngoại, mẹ và Soobin nhìn họ với ánh mắt trìu mến. Hắn bế em lên tới phòng đặt em xuống giường một cách nhẹ nhàng rồi chúc em ngủ ngon còn hắn thì ngồi trên ghế túc trực bên em.
" Anh không ngủ sao mà còn ngồi ở đây xuống sofa ngủ với Soobin đi, chứ tôi không cho anh ngủ ở đây đâu " - Em
" Tôi biết em không cho tôi ngủ ở đây nhưng mẹ em bảo tôi chăm sóc em dùm bác Min mẹ em được không " - Hắn
Min Ninji là tên của mẹ Kim t/b, ngoại t/b tên Min jaeyon còn bố t/b là Kim Taejun.
" Thế sao anh không lấy niềm mà nằm ở dưới mà lại ngồi như thế đau lưng lắm " - Em
Nói xong em chỉ tay lên tủ quần áo có một cái niệm nhỏ ở đó có thể cho hắn ngủ, hắn đi tới rồi kéo tấm niệm xuống và đặt xuống chỗ kế giường em ngủ, em quăng xuống một gối ngủ và gối ôm cho hắn.
" Em quan tâm đến tôi à? " - Hắn
" Ch-chỉ là lo cho anh thôi vì tôi sợ mẹ tôi là tôi là bắt nạt anh " - Em
" Thế à " - Hắn
" Đúng rồi " - Em
Hai người trò chuyện vui vẻ và thế hai người họ chìm vào giấc ngủ nửa đêm 12h khuya em ho liên tục khiến hắn thức giấc, hắn rót liền rót nước cho cô uống, em nói em muốn ăn bánh cookie hắn nói.
" Em thèm bánh à bây giờ là 12h khuya đấy em " - Hắn
Em giả vờ mếu máo nói là em thèm mà hắn lại không cho em ăn còn nói hắn là phù thủy xấu xa hắn chỉ biết đi xuống bếp lấy cho em đang đi xuong thì hắn cảm nhận ai đang nhìn chằm chằm mình hắn quay lại thì hét lên một cái rõ to đó là Soobin hắn hỏi.
" Cậu điên à Soobin nửa đêm nửa hôm lai đứng thù lù nhìn tôi " - Hắn
" Tôi mới là người hỏi cậu đêm khuya rồi mà còn mò xuống bếp hả? " - Soobin
" Tôi đi lấy bánh cookie cho t/b, có gì sao " - Hắn
" Từ khi nào cậu lại quan tâm t/b đến như vậy, không lẽ cậu thích t/b nhé? " - Soobin
" Đúng, tôi yêu em ấy yêu từ cái nhìn đầu tiên, chính em ấy đã làm tôi biết thương, biết nhớ đến một người ,em ấy làm tôi ngày đêm mong nhớ, đến cả mơ tôi cũng mơ đến t/b nên mới có cảnh như ngày hôm nay " - Hắn
Soobin cười một cái rồi lại lên sofa ngủ, để hắn lấy bánh cho em hắn lại lấy thêm một cốc sữa cho em, hắn đem lên cho em rồi nói.
" Của em đây, tôi cho thêm cốc sữa đấy ăn hết rồi đi ngủ tôi buồn ngủ rồi " - Hắn
" Anh đi lấy bánh gì mà lâu vậy? " - Em
" Tôi nói chuyện với Soobin một chút ấy mà em đừng bận tâm ăn đi tôi ngủ đây " - Hắn
" Tôi biết rồi anh đi ngủ đi " - Em
Hắn nói rồi xoa đầu em rồi cười nhìn em ăn mới chịu đi ngủ, em ăn xong thay vì trèo lên giường của mình ngủ thì em lại chen vào chỗ của hắn ngủ, hắn ngơ ngác nhưng vẫn xích ra cho em ngủ cùng hắn.
" Sao lại ngủ với tôi? Nhớ mùi hương của tôi à? " - Hắn
" Tôi thích nhà tôi mà, tôi nằm đâu mà chả được anh không có quyền quản tôi nhé " - Em
Em và hắn ngủ cùng nhau thật ấm áp, em hẳn chưa ngủ em xoay ra nhìn hắn rồi chọt má hắn.
" Ngủ mà cũng đẹp trai " - Em
Hắn lên tiếng làm em giật mình.
" Anh chưa ngủ nữa hả " - Em
" Tôi ngủ rồi thì làm sao biết em khen tôi đẹp chứ " - Hắn
Em bịt miệng hắn lại rồi nói hắn ngủ đi rồi em hôn má hắn một cái " chụt " rồi mới chịu ngủ hắn cười ấm áp rồi ngủ đi. Thế là hai người họ chìm vào giấc ngủ.
~End~
Truyện hôm nay khá dài nên mình kết thúc nhé, ngày mai mình sẽ viết chap tiếp theo nếu hay thì mọi người đánh giá cho mình và cmt biết là truyện như thế nào để mình chỉnh sửa nhé! Pipi mọi người buổi tối vui vẻ nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro