Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại

-Yeonjun
-Con đây
-Mẹ có chuyện muốn nói với con
- Được!Con xuống ngay

Anh đi từ cầu thang xuống , nhanh chóng nghiêm chỉnh ngồi trên sofa . Tuy mẹ muốn nói chuyện với anh , nhưng bà vẫn rất điềm đạm , còn dịu dàng .
-Mẹ nói đi

- Dạo này tình hình học tập như thể nào rồi ?
-Cũng ổn ạ

- Vậy thành tích học tập cũng được cải thiện rồi , con có nguyện vọng gì không ?

- Tới thành phố X , học tại trường F .
-Hả?!

Mẹ của hắn nghĩ hắn học tập chăm chỉ là do muốn có một thứ gì đó , kiểu là một đôi giày hay một thứ gì lớn hơn chẳng hạn . Mẹ hắn chưa từng nghĩ đến việc hắn muốn chuyển đi . Nghĩ lại thì trong quá khứ Yeonjun là kiểu người muốn gì được nấy , một khi đã muốn là sẽ tìm mọi cách để dành lại . Nhưng việc đột nhiên muốn chuyển đi khiến cả mẹ bất ngờ . Mẹ hắn chắc chắn biết thành phố đó thế nào , nhưng việc hắn muốn chuyển đi là việc khó ngờ tới . Mẹ hắn nghĩ rằng bà là người hiểu hắn nhất , nhưng thật sự không phải rồi . Bà bắt đầu bình tĩnh , nói chuyện từ tốn hơn .

- Con ... chắc chắn chứ ?

- Chắc chắn , thành phố này tuy hơi xa nhưng cũng được . Bằng mọi cách phải tới được đó .

Hắn nói chuyện không có chủ ngữ vị ngữ . Nhưng tất cả mọi người đều quen rồi . Ai cũng quen rồi . Kiểu nói chuyện này , biết ngay là yeonjun . Mẹ hắn chính thức nghiêm túc , con trai bà muốn thì bà sẽ đồng ý , nhưng thật sự phải chắc chắn thì mới được .

- Suy nghĩ kĩ chưa ?

- Rồi . Nhất định phải đi , phải là trường F .

- Được . Mẹ sẽ sắp xếp .

Bà ấy đứng dậy , " sắp xếp " . Yeonjun nhìn theo bóng lưng mẹ , thầm nghĩ sửa soạn đồ đi là vừa . Mẹ hắn cũng chẳng phải tầm thường , là người phụ nữ cực kỳ dứt khoát , trước mặt mọi người luôn mạnh mẽ . Cả cái gia đình này ,hình như đều giống nhau . Hắn cười , nụ cười hài lòng , sau đó lên phòng sắp xếp đồ đạc .

- Thiếu gia với bà chủ lại có ý định gì đây ?

- Nhìn hai người họ thật khó hiểu .

- Mấy người ở đây bao lâu rồi còn chưa hiểu tính của hai người ?

Đám người hầu cứ bàn tán , hết về thiếu gia , hết về bà chủ của họ . Không ngờ họ có thể chịu được cái tính bất thường của những người này .

————————————————

Sau một tuần thì đã đến được thành phố X . Sắp xếp mọi thứ , tạm biệt anh em , chào đón thành phố mới . Yeonjun đeo khẩu trang kín đáo , chính thức đặt chân xuống một thành phố mới . Không khí ở đây không hợp với hắn lắm . Tính nổi loạn của hắn có chút không hợp với sự yên bình và thoải mái với nơi này . Hắn lại nghĩ đến Choi Beomgyu , thấy sự dịu dàng và thanh khiết của em thật hợp với nơi này . Gọi là thành phố nhưng chẳng đông đúc , ồn ào , ngược lại còn thấy giống một vùng quê yên bình hơn . Nhưng nơi đây là thành phố , đó là điều không thể thay đổi . Hắn được tiếp đón nồng nhiệt , nói sao nhỉ , là kiểu đến đâu cũng có người chào đón . Hắn không thích những khuôn mặt giả tạo của bọn họ , cả những đôi mắt thèm thuồng nữa . Hắn đã quen , nhưng vẫn thấy khinh thường . Hiện tại , hắn chỉ muốn nhanh chóng gặp người hắn thương yêu . Hắn ngồi trên xe đi tới nơi người mẹ kính yêu đã sắp xếp trước , nhìn ngắm khung cảnh nhẹ nhàng , êm đền của nơi này . Hắn sẽ phải tập làm quen với nơi này thôi , để có thể gặp được cậu bé kia . Đôi mắt hắn như chan chứa thứ gì đó lấp lánh , như là hướng về một thứ gì đó tươi đẹp . Bây giờ đã là buổi chiều tối , hoàng hôn phía kia cứ lấp lấp hiện hiện . Vệt sáng màu xanh , màu hồng , rồi lại màu vàng , cứ thế mà hoà vào nhau . Đám mây bị dính màu , treo lơ lửng rồi cứ như đứa trẻ chơi trò đuổi bắt . Chúng không ngừng trốn rồi lại chạy . Mặt trời như một người già , mỉm cười nhìn lũ trẻ nghịch ngợi . Mặt trời tròn trịa , rồi dần dần thấp xuống , ẩn mình sau phía chân trời xa xa
-Yeonjun
. Một cuộc gọi bất chợt phá vỡ sự chú ý của hắn , là cuộc gọi từ phía mẹ . Hắn không vội ấn trả lời , bên kia đã cất tiếng gọi . Giọng nói của người phụ nữ này không cứng rắn , dễ nghe , dễ mến .
-Con đây

Hắn cư nhiên lại mỉm cười , có chút thoải mái , vui vẻ.

- Con đang trên xe sao ?
-Vâng

- Con mua một ít hoa được không ? Để gặp mọi người .

- Con không về đâu , họ rất phiền , hỏi rất nhiều , con sẽ ăn ở ngoài .

- Nhân vật chính lại không chịu về . Mẹ cũng bó tay con rồi .

- Nhưng con không muốn gặp bọn họ .

- Thế thì ăn ngoài cũng được , nhưng về nhớ mua hoa .

- Được . Cảm ơn mẹ .

Qua điện thoại , hắn có thể nghe tiếng thở dài của mẹ , nhưng cũng nghe thấy tiếng cười trìu mến cùng lời mắng yêu của mẹ . Rồi mẹ tắt máy . Yeonjun nở một nụ cười một lần nữa . Hắn bảo người lái xe đưa tới một quán ăn gần đây . Vậy là chiếc xe cứ vậy mà đi , rồi dừng lại trước một quán ăn .

Hắn mở cửa bước xuống , đóng mạnh một cái . Thói quen rồi , khó thay đổi . Người tài xế đi đỗ xe , hắn vậy mà vào trong , người không cùng ví tiền và điện thoại . Thiết kế của quán ăn cực kỳ đơn giản , nhưng lại tinh tế . Với không khí thoải mái của nơi này , quán ăn này chính là một địa điểm đáng đến . Quán ăn có hai người đàn ông , trẻ trung nhưng nhanh nhẹn . Hắn đút tay vào túi áo , trông cứ thấy như kiểu côn đồ vậy . Nhưng hắn còn chưa 18 tuổi nữa , vài tháng nữa mới đến sinh thần . Yeonjun ngồi vào bàn , gọi phục vụ , sau đó chọn món.

————————————————————

Hắn ngồi trước một bàn ăn thịnh soạn . Mùi thơm cứ bay lên . Thưởng thức mĩ vị nhiều rồi , những món thế này lại khiến hắn hứng thú . Một mình một chỗ , một mình một bàn , một mình ngồi ăn . Mùi vị này có hơi lạ với một người thích ăn cay như hắn , có hơi hướng về phía thanh đạm và đồ chay . Nhưng một số món ở đây chính là hương vị đậm đà khó quên . Hắn cứ ăn , ngồi một góc mà hưởng thụ đồ ăn . Nhưng có một giọng nói lại khiến hắn chú ý đến . Giọng nói của người này , thanh mảnh mà dễ nghe , dịu dàng mà ổn định . Người này là con trai , nhưng lại chẳng giống những chất giọng trầm khàn như mọi đứa con trai vào tuổi dậy thì . Giọng nói này , khiến hắn nhớ đến em . Hắn nhanh mắt hướng đến phía nơi giọng nói phát ra . Giữa bao nhiêu tiếng ồn của khách , hắn vẫn có thể nhận ra .

Một cậu con trai nhỏ nhỏ , trắng trắng đến chỗ quầy phục vụ , vui vẻ , niềm nở chào hỏi . Người con trai này cực kì lễ phép , cực kỳ ngoan ngoãn .
-Soobin thúi ơi !em về rồi nè
Phải rồi!Đó là người thương của hắn Choi Beomgyu

Huhuhu hết flop cho t lên rank đeeee
Tụt t drop:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro