Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 130: Nồi này bà không ôm

Đối với đa số mọi người, Tiếu Khải Kiệt là người xa lạ, nhưng Tiếu Định Bang thì nổi tiếng không kém bất kì minh tinh nào, thân hình hắn cao lớn, diện mạo tuấn mỹ, khí chất trác tuyệt, hàng năm xuất hiện trên các bìa mặt tạp chí tài chính lẫn kinh tế, đương nhiên đi đến đâu cũng là tiêu điểm chú mục tiêu điểm.

Khi Tiếu Định Bang và Tiếu Khải Kiệt vừa bước vào trường quay, đạo diễn sửng sốt hồi lâu mới không dám tin mà nghênh đón, câu nệ: "Tiếu tiên sinh, ngài đến gặp Tiết Miểu và Tiếu Gia Thụ đúng không? Bọn họ ở phòng nghỉ bên kia, tôi dẫn ngài qua."

Cách đó không xa có vài vị diễn viên đang chụm đầu nhìn qua bên này, thỉnh thoảng mở di động ra xem, sau đó châu đầu ghé tai. Rất rõ ràng, bọn họ đã biết scandal của Tiết Miểu, còn tưởng Tiếu Khải Kiệt và Tiếu Định Bang tới vì việc này. Biểu tình hai người đều rất nghiêm túc, quanh thân là một cỗ khí tức tối tăm, vừa thấy chính là kiềm chế lửa giận, xem ra những tin đồn đó là thật.

Tiết Miểu cũng thật thảm, vừa mới bắt đầu lại chưa kịp hồng đã khét, cuộc sống khổ sở a! Còn Tiếu Gia Thụ nữa, sau này sợ là không thể nhận được tài nguyên cao nhất, Tiếu Khải Kiệt và Tiếu Định Bang rộng lượng mấy cũng không chứa nổi một tên dã chủng không rõ cha.

Cha con Tiếu gia đến khiến mọi người ảo tưởng rất nhiều, có người muốn xem náo nhiệt, có người muốn lắm mồm, có người còn âm thầm vui sướng khi người gặp họa. Nếu không phải khí tràng hai người quá mức cường đại, sắc mặt vô cùng khó coi, chỉ sợ đã bị vây xem.

Đạo diễn nơm nớp lo sợ đi đến phòng Tiết Miểu, trong lòng bồn chồn. Nếu tin trên mạng là thật, chắc chắn bộ điện ảnh này xong phim. Hợp tác với một nghệ sĩ có scandal quấn thân phải chuẩn bị tâm lý chống lại người xem, nhưng ban sản xuất cũng không ngu, ai nguyện ý ôm phiêu lưu này?

Cảnh quan trọng sắp quay xong hết mới nói đổi người, chuyện gì đây? Đạo diễn càng nghĩ càng thấy đau đầu, đang muốn lấy can đảm thăm dò khẩu phong cha con Tiếu gia, đã thấy Lưu Dịch Lỗi bước lại đây, tươi cười trong sáng: "Bác Tiếu, anh Tiếu, sao hai người lại đến đây ạ?"

Vẻ mặt hắn mang kinh hỉ lẫn ngây thơ, giống như thật sự không biết vì sao hai người đến đây.

Tiếu Định Bang hơi gật đầu, thái độ lãnh đạm, Tiếu Khải Kiệt lại cứng rắn nở một nụ cười, quan tâm: "Tiểu Lưu, ở đoàn phim có quen không? Có thời gian đi ăn một bữa cơm."

Sao Lưu Dịch Lỗi lại quen cha con Tiếu gia ? Hơn nữa xem ra quan hệ còn rất thân? Ánh mắt đạo diễn nhìn về phía Lưu Dịch Lỗi hoàn toàn thay đổi.

Lưu Dịch Lỗi như chưa tỉnh ngủ, mỉm cười nói: "Vâng, đã lâu không gặp, cháu rất nhớ bác. Hai người đến gặp dì Tiết và Tiếu Gia Thụ đúng không?"

Biểu tình ôn hòa của Tiếu Khải Kiệt lập tức lãnh ngạnh lên, nhẫn nại mới kiềm nén hỏa khí, gật đầu nói: "Không sai, bác có việc đi trước, lát nữa liên hệ sau."

"Vâng, bác Tiếu đi thong thả, anh Tiếu đi thong thả." Lưu Dịch Lỗi nhìn hai người rời đi, khi quay mặt lại, biểu tình biến hóa đến kì lạ.

— https:// hyukieleesj1398.wordpress com/

Tiếu Gia Thụ hoàn toàn không ngờ tin tức vừa mới bùng nổ, ba và anh hai liền tới, nhất thời sợ tới mức chân tay luống cuống. Sắc mặt y trắng bệch đi đến cửa, vừa định nói một câu tiếp đón, còn chưa kịp nói Tiếu Khải Kiệt liền hung hăng vung một bàn tay qua, lại bị Quý Miện đúng lúc nắm chặt tay.

Hai người đánh giá lẫn nhau, không khí vô cùng nặng nề. Tiếu Định Bang trầm giọng nói: "Có chuyện thì vào rồi nói, đừng để người ngoài chê cười."

Sống lưng đạo diễn chợt lạnh, vội rụt cổ trốn đi, trong lòng càng tin lời đồn kia. Nếu Tiếu Gia Thụ thật sự là con ruột của Tiếu Khải Kiệt, đối phương còn có thể động thủ đánh người? Ôm nồi hơn hai mươi năm, bản thân lại là một nhân vật có danh dự uy tín như vậy, uất khí này ai chịu nổi chứ!

Thấy đạo diễn ra khỏi phòng nghỉ, lập tức có người vây lên lắm mồm, đạo diễn không phủ nhận cũng không thừa nhận, chỉ khoát tay đuổi người đi, nhưng thái độ trầm mặc đã chứng minh tất cả. Khét khét, xem ra đôi mẫu tử Tiết Miểu và Tiếu Gia Thụ sắp khét thật rồi.

"Tiếu tiên sinh, có chuyện gì từ từ nói, đừng hở ra là động thủ." Quý Miện không kiêu ngạo không siểm nịnh.

"Tôi không nói chuyện với cậu." Tiếu Khải Kiệt thu tay, tức giận nhi tử: "Phim này đừng quay nữa, anh lập tức thu dọn đồ đạc về nhà với tôi. Tôi đã sớm nói với mẹ anh rồi, ngành này không có ai tốt, vừa vào vòng không bao lâu thế nhưng còn ở cùng người đàn ông khác, mặt tôi đều bị anh vứt hết..."

Phát hiện ba mình tới không phải vì scandal mà là vì tính hướng của mình, Tiếu Gia Thụ càng thêm khẩn trương, vốn muốn trốn sau lưng Quý Miện, nhìn thấy biểu tình hận không thể ăn Quý Miện lại vội vàng chui ra che trước hắn, cố lấy dũng khí nhe răng, như con sư tử nhỏ bảo vệ lãnh địa của mình.

Hôm nay không ai được mang mình đi, càng không được khi dễ Quý Miện! Nếu ai dám đụng vào một sợi lông của hắn, y liều mạng với bọn họ!

Quý Miện đang biểu tình ngưng trọng bỗng nhiên khụ khụ, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Hắn ôm Tiểu Thụ từ phía sau, mâu quang ôn nhu đến không tưởng tượng nổi.

Sắc mặt Tiếu Khải Kiệt và Tiếu Định Bang càng thêm khó cơi, đang muốn tách hai người ra liền thấy Tiết Miểu cầm một túi văn kiện từ cách gian đi ra, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh như băng: "Hai người tới rồi? Ngồi đi." Bà vuốt cằm bảo, sau đó ngồi xuống dựng thẳng hai ngón tay lên.

Tu Trường Úc lập tức lấy một điếu thuốc ra, châm lửa xong đặt lên tay. Tiết Miểu cũng không nói lời nào, hạ mi hút hai hơi, biểu tình vô cùng bình tĩnh. Không có một trái tim mạnh mẽ thật sự rất khó hỗn ở giới giải trí. Bà nổi danh nhiều năm như vậy, ngưu quỷ xà thần gì mà chưa thấy qua, nếu vì Tiếu Khải Kiệt mà khóc trời gào đất, không gượng dậy nổi, đến chính bà cũng sẽ khinh thường mình.

Tiết Miểu phất nhẹ tàn thuốc, chầm chậm mở miệng: "Hai người tới vì chuyện gì? Scandal trên mạng hay quan hệ của Tiểu Thụ và Quý Miện?"

"Scandal gì ạ?" Tiếu Định Bang trầm giọng hỏi.

"Xem ra là vì Tiểu Thụ." Tiết Miểu nhẹ giọng cười cười, đôi mỏ đỏ diễm ngậm thuốc trắng, tư thái biếng nhác không chút để ý vô cùng mê người. Tiếu Khải Kiệt như tham lam mà nhìn bà, lúc này mới lấy điện thoại ra xem tin tức, sắc mặt vốn đã khó coi càng thêm tái nhợt.

"Lúc tôi và anh mới bắt đầu yêu nhau, luôn có người ở sau lưng chửi tôi, mắng tôi tiểu tam chen chân, không chết tử tế. Anh dẫn tôi về nhà, người trong nhà anh cũng không chấp nhận tôi, đều cho rằng tôi phá hủy hôn nhân của anh và Hồng Dĩnh, là tôi hại cô ấy chết sớm, dù tôi có giải thích thế nào cũng không nghe. Tôi cho rằng là bọn họ hiểu lầm với người thuộc ngành giải trí rất sâu nên mới có thành kiến như vậy, tôi cố gắng tuân thủ, làm hết bổn phận của mình cũng thế. Không phải Trung Quốc có một câu gọi là "Thời gian dài mới thấy lòng người" sao ? Tiết Miểu tôi là hạng người gì, bây giờ bọn họ không biết, ngày dài đương nhiên sẽ biết. Nhưng tôi cố gắng hai mươi năm, ngoại trừ Định Bang cũng chẳng ai thông cảm cho tôi, dù chỉ một chút, tôi vẫn luôn tưởng nhân tâm Tiếu gia mấy người rất cứng, nhưng thì ra không phải."

Tiết Miểu lấy điện thoại di động ra, mở một kênh truyền thông lên, chỉ vào mấy ảnh chụp cũ kĩ hỏi : "Anh có thể nói cho tôi biết, người phụ nữ trong đây là ai không ?" Bức ảnh được chụp trước một tòa nhà cao trọc chời, rất nổi danh ở Trung Quốc, nhưng vào năm 20xx đã bị lửa thiêu hủy, một năm trước khi Hồng Dĩnh – mẹ của Tiếu Định Bang qua đời.

Tiếu Khải Kiệt hồi lâu không nói chuyện, đột nhiên Tiếu Định Bang quay đầu lại nhìn lão, trầm giọng nói : "Người phụ nữ này không phải dì Tiết ?" Từ thân hình và quần áo, hắn vẫn luôn cho rằng đây là Tiết Miểu.

Tiếu Gia Thụ nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt mộng bức. Rốt cuộc là chuyện gì vậy ? Không phải mấy tấm ảnh này là truyền thông bịa đặt sao ? Sao mẹ cứ mãi hỏi ba ?

Quý Miện xoa xoa đầu người yêu, thấp giọng nói : "Nếu không chúng ta ra ngoài trước, để ba mẹ em nói chuyện riêng ?"

"Đúng, Tiểu Thụ con ra ngoài trước đi, Định Bang, Trường Úc, hai người cũng ra ngoài." Tiếng nói Tiếu Khải Kiệt như tuyết đóng băng mới tan, lộ ra cảm giác cứng ngắc.

"Con không đi, con có quyền biết chuyện này." Tiếu Gia Thụ chậm rãi lắc đầu. Y có dự cảm, chuyện này có lẽ là thật, không, có lẽ đã tạo thành thương tổn thật lớn với mẹ, cho nên nhất định y phải ở lại bảo vệ bà.

Tiết Miểu nhìn Tiểu Thụ một cái, trái tim ẩn đau. Bà hối hận vì đã lựa chọn, nhưng vì con trai tồn tại, rồi lại cảm thấy tất cả thương tổn đều không có gì ghê gớm.

Đến Tiếu Gia Thụ còn không muốn ra ngoài huống chi là Tiếu Định Bang ? Hắn nhìn chằm chằm ảnh chụp hồi lâu, tiếp tục truy vấn : "Ba, rốt cuộc người phụ nữ này là ai ?" Vấn đề này ngày hôm nay hắn muốn rõ ràng.

Tiếu Khải Kiệt nhếch môi không nói, tròng mắt nhìn về phía Tiết Miểu, mang theo khẩn cầu.

Tiết Miểu cười lạnh nói : "Tin Tiểu Thụ và Quý Miện yêu nhau ai nói cho anh biết ? Trần Điền ?" Bà nhìn về Tiếu Định Bang, ngữ khí trào phúng : "Chỉ sợ Định Bang cũng không biết đi, người trong ảnh chính là Trần Mạn Ny, đối tượng năm đó ba con ngoại tình." Mà Trần Điền là em trai ruột Trần Mạn Ny, trợ lý đặc biệt Tiếu Khải Kiệt trọng dụng nhiều năm.

Trần Mạn Ny là nhà dương cầm nổi danh Trung Quốc, là vợ của bạn thân Lưu Nghiễm. Vì đầu tư thất bại, Lưu Nghiễm không thể gánh nổi món nợ khổng lồ, nhảy lầu tự sát, để lại đứa con Lưu Dịch Lỗi mồ côi cha. Nhiều năm qua Tiếu Khải Kiệt vẫn luôn dốc lòng chiếu cố hai mẹ con, đây là chuyện mọi người đều biết, cũng không nghĩ đến chuyện khác, dù sao chuyện hai người quen nhau đều là quang minh chính đại, trường hợp công chúng cũng không thấy ái muội.

Mà Tiếu Khải Kiệt cũng thường xuyên dặn dò Tiếu Định Bang nhất định phải chiếu cố Lưu Dịch Lỗi cho tốt, hai người bọn họ cô nhi quả phụ không dễ dàng. Lưu Dịch Lỗi có thể bò tới địa vị hôm nay, còn có thể trả hết số nợ khổng lồ cho Lưu Nghiễm không thể thiếu Tiếu Định Bang. Hắn vẫn luôn cho rằng người nọ là con của bác Lưu, nhưng thì ra...

Tiếu Định Bang nhìn chằm chằm Tiếu Khải Kiệt, trầm giọng nói : "Ba, dì Tiết nói có thật không ?"

Tiếu Khải Kiệt lắc đầu, đang chuẩn bị phủ nhận, Tiết Miểu liền đổ chồng ảnh trong túi ra, ảnh chụp tràn lan trên bàn, tất cả đều là hình thân mật của Tiếu Khải Kiệt và Trần Mạn Ny, có nghỉ phép ở nước ngoài, cũng có qua đêm ở khách sạn, rõ ràng không chối. Lúc đó hai người còn rất trẻ, diện mạo tương đối, nếu người không biết chuyện nhìn thấy còn tưởng là một đôi vợ chồng ngọt ngào.

Nhưng khi đó, mẹ của Tiếu Định Bang vẫn bị bệnh nặng dày vò, từng nhiều lần xin chồng mình có thể hồi tâm chuyển ý. Chỉ cần cho bà một chút hy vọng là bà có thể sống tiếp. Nhưng bà chờ không nổi nữa, rốt cuộc vẫn từ bỏ.

Tiếu Khải Kiệt cứng cả người nhìn chằm chằm mớ ảnh chụp, đầu óc trống rỗng. Bí mật gắt gao giấu nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng bị phát hiện, hiện tại lão không khác gì hình phạm lăng trì. Lão ngẩng đầu, hốc mắt đỏ bừng nhìn Tiết Miểu, thiên ngôn vạn ngữ muốn nói lại ngăn ở cổ họng, không nói nên lời.

Tiếu Gia Thụ cẩn thận xem từng tấm ảnh, thần tình đều là không dám tin. Quý Miện kéo người vào ngực nhẹ nhàng vỗ vỗ, môi tràn ra một tiếng thở dài.

Tâm Tiết Miểu đã hoàn toàn chết, thậm chí còn thanh thảnh hút hai hơi thuốc. Bà phất tàn khói, chầm chậm nói : "Định Bang, người phụ nữ ngoại tình với ba con là Trần Mạn Ny, không phải dì. Dì thật mẹ nó ngu, cho rằng mấy người hiểu lầm, chỉ cần dì cố gắng làm vợ Tiếu gia, cố gắng làm mẹ con thì sớm muộn gì cũng có ngày mọi người hiểu được. Chuyện Tiếu Khải Kiệt ngoại tình cả nhà con vẫn luôn biết rõ đúng không ? Nhưng ông ta giấu rất tốt, mấy người cũng không biết người kia là ai, sau đó ông ta nóng đầu lên, kết hôn với dì, vì thế lý lẽ đương nhiên để dì ôm nồi cho Trần Mạn Ny. Năm đó tôi không ngừng giải thích mình không phải tiểu tam, đại khái trong lòng mấy người đều khinh bỉ tôi đi ? Cho rằng tôi làm kỹ nữ còn tự lập đền thờ ? Con mẹ nó nếu tôi là kĩ nữ thật tôi còn có hôm nay ? Lúc con tôi bị bắt cóc anh còn đi nghe Trần Mạn Ny diễn tấu, di động để yên lặng cơ mà, mấy tiếng không gọi được ! Lúc con tôi sốt cao không lui, anh lại đi tổ chức sinh nhật cho Lưu Dịch Lỗi, một nhà ba người cười vui vẻ cỡ nào ?"

Tiết Miểu ấn mẩu thuôc lá đang cháy lên tấm ảnh, trong ảnh chụp, Tiếu Khải Kiệt ôm hai mẹ con Trần Mạn Ny và Lưu Dịch Lỗi, cười đến ôn nhu hòa ái. Trước bàn để một cái bánh sinh nhật, trên bánh ngọt cắm nến số 14, mà sinh nhật Lưu Dịch Lỗi là ngày 21 tháng 9. Ngày đó, Tiếu Gia Thụ mới mười tuổi, vừa đến Mỹ không thích ứng được hoàn cảnh, liên tiếp sốt cao ba ngày, Tiết Miểu ngồi liên tục mười mấy giờ máy bay qua Mỹ thăm con trai, trước khi đi hỏi Tiếu Khải Kiệt có đi không, lão nói công ty có chuyện quan trọng, không đi được.

Con bà khóc thật lâu thật lâu trên giường bệnh, ký ức khắc sâu đến giờ vẫn không quên được. Tiết Miểu nghĩ do mình làm không tốt nên chồng mới lạnh lùng như vậy, Tiếu Định Bang mới vô tình như vậy, nhưng kết quả là lưng đeo tội nghiệt của người khác, điều bà làm sai chỉ có duy nhất hai chuyện — một, nhìn nhầm người, hai, gả sai người.

Tàn thuốc đốt cháy tấm ảnh kêu xì xì, như đốt cả lòng Tiếu Khải Kiệt. Lão gian nan điều chỉnh hô hấp, giải thích : "Miểu Miểu, anh thật sự không biết Tiểu Thụ bệnh nặng như vậy. Anh đã hỏi Trần Điền, cậu ta nói chuyện không lớn, chỉ ho khan một chút mà thôi. Anh..."

Nhìn thấy ánh mắt bi thương bị bội cảm của con trai, bỗng nhiên Tiếu Khải Kiệt không nói được gì nữa. Đúng vậy, Trần Điền là em ruột của Trần Mạn Ny, sao có thể chăm sóc Tiểu Thụ tốt được.

"Miểu Miểu, năm đó anh với em là nhất kiến chung tình, đã lập tức chia tay với Trần Mạn Ny. Có em, sinh hoạt cá nhân của anh vẫn luôn sạch sẽ, em phải tin anh !" Tiếu Khải Kiệt nhìn ảnh chụp đầy bàn, có hai mươi năm trước, cũng có mấy năm gần đây, dần dần tiêu thanh. Lời này nói ra đến bản thân lão cũng không tin, huống chi người khác ?

Nhưng lão thật sự rất yêu Tiết Miểu, yêu đến liều mạng tất cả. Nếu không phải vì lo sợ Trần Mạn Ny nói chuyện của bọn họ cho Tiết Miểu, để bà phản cảm thậm chí rời xa, lão sẽ không chiếu cố hai mẹ con kia nhiều năm như vậy. Lão cũng vì bảo vệ gia đình mới làm như thế.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy vợ tâm như tro tàn và hai đứa con trai thất vọng, lão mới giật mình tỉnh lại, thì ra mình phạm sai lầm lớn như vậy. Biết được con trai quan hệ với một người đàn ông, đầu tiên lão giận tím mặt, sau đó nhận ra không biết có thể nhân cơ hội này hòa hảo với Tiết Miểu như lúc ban đầu được không ? Chỉ cần Tiếu Khải Kiệt xử lý chuyện Tiếu Gia Thụ tốt, nhất định Miểu Miểu sẽ tha thứ lão, cũng nhất định sẽ bắt Tiếu Gia Thụ an tâm ở nhà, không cho đặt chân vào giới giải trí nữa.

Nhưng lão không hề ngờ tới, thế nhưng truyền thông có thể đào ra bí mật mà lão hao tâm tổn trí che giấu hơn hai mươi năm. Khiến Tiếu Khải Kiệt lâm vào hoàn cảnh khó xử tuyệt vọng. Chỉ vì lão quá yêu Tiết Miểu cho nên mới bị Trần Mạn Ny quản chế, nhưng lão không phải người ngu, nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận cái gọi là hắc liêu, chính là có người nói cho truyền thông.

"Miểu Miểu, xin lỗi !" Ngoại trừ những lời này, Tiếu Khải Kiệt không biết mình còn có thể nói gì.

"Người anh phải xin lỗi không phải tôi và Tiểu Thụ, mà là Hồng Dĩnh và Định Bang." Tiết Miểu nhìn vế phía Tiếu Định Bang, ôn hòa cười lên : "Định Bang, trên tiền đề con hiểu lầm dì hại mẹ con chết mà con còn có thể tiêu tan hiềm khích với dì, còn dốc lòng quan tâm đến Tiểu Thụ, dì phải cảm ơn con, con luôn là một người anh xứng chức."

Tiếu Định Bang khoát tay, ánh mắt ám trầm. Hắn vẫn đang tiêu hóa chuyện này, trong lòng bách vị tạp trần, khó nói nên lời. Nếu Tiểu Thụ không vì hắn mà bị bắt cóc, sợ là hiện tại hắn vẫn còn hận Tiết Miểu, lại nguyên lai dì Tiết vô tội, Tiểu Thụ còn chịu bạo lực lạnh nhiều năm như vậy. Ở Tiếu gia, không ai hiểu được hai mẹ con bọn họ, mà nhà ngoại Hồng gia hễ nhắc đến liền đằng đằng sát khí. Nếu Tiếu Định Bang không ngăn cản, chỉ sợ Hồng gia đã sớm ra tay.

Trái lại Trần Mạn Ny và Lưu Dịch Lỗi, được chiếu cố tốt nhất, thậm chí lợi dụng nhân mạch Tiếu gia và Hồng gia trả hết tiền nợ mấy triệu, còn thuận lợi đủ đường ở giới giải trí... Nghĩ đến đây, Tiếu Định Bang thật sự muốn nắm lấy cổ áo Tiếu Khải Kiệt, hỏi lão có còn trái tim hay không.

Tiết Miểu lại không để ý, khẽ cười nói : "May mà tôi đã dự kiến trước, ly hôn với anh, nếu không tới giờ tôi vẫn chẳng hay biết gì. Tiếu Khải Kiệt, gặp được anh coi như tôi xui xẻo, dù sao chúng ta cũng đã ly hôn, sau này mỗi người một đường. Tiểu Thụ và Quý Miện là được tôi đồng ý, anh không có tư cách quản. Anh muốn xen vào thì đi tìm Trần Mạn Ny và Lưu Dịch Lỗi, chuyện này nếu do bọn họ, tôi sẽ cho hai người đó thân bại danh liệt, anh mau về tìm người giúp đỡ công quan đi, nếu không sẽ không kịp nữa."

Tiếu Khải Kiệt nào còn lo lắng hai mẹ con Lưu Dịch Lỗi, hận không thể quỳ xuống trước mặt Tiết Miểu. Lão tình nguyện Tiết Miểu hận lão cũng không muốn bà không quan tâm như vậy. Tiếu Khải Kiệt chuẩn bị kéo tay Tiết Miểu, bỗng bị Tu Trường Úc kéo chặt caravat đến cách gian, hung hăng đánh một trận.

Tiếu Gia Thụ cầm bức ảnh cha mình chụp cùng hai mẹ con Trần Mạn Ny mà chảy nước mắt, trong lòng cực kì khổ sở. Đối với ba mà nói, mình và mẹ mới là người ngoài đi ? Cái nhà đó, y không bao giờ muốn về nữa.

Quý Miện không ngừng lau nước mắt cho y, dịu dàng nói : "Đừng đau lòng, nếu em đau lòng, mẹ em càng thêm khó chịu, hiện tại mẹ rất cần em an ủi."

Nghĩ đến Tiết Miểu, Tiếu Gia Thụ lập tức kiên cường lên, lung tung lau hết nước mắt, ôm Tiết Miểu vào ngực : "Mẹ, không sao, còn có con, sau này con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt. Con sẽ kêu anh Quý mua một căn biệt thự thật lớn, chúng ta dọn đến ở cùng nhau, nuôi một đám mèo một đám chó, ban ngày mẹ đi quay phim, tối về nhà ôm chó ôm mèo, cuộc sống rất phong phú. Mẹ không già chút nào, sau này còn có thể tìm một chú đẹp trai kết hôn. Không phải mẹ hỏi con có đồng ý mẹ nhị hôn sao ? Con đồng ý, chỉ cần người kia yêu mẹ như con yêu mẹ, con giơ hai tay hai chân đồng ý."

Tiết Miểu bị Tiếu Gia Thụ nói đến dở khóc dở cười, xoa xoa đầu y nói rằng : "Vì sao không phải con mua biệt thự cho mẹ ở lại bắt Quý Miện mua ? Con thật sự cho rằng mình là tiểu tức phụ sao?"

Tiếu Gia Thụ nhất thời nghẹn lời. Vấn đề này y thật sự không nghĩ qua, anh Quý là người yêu, mình ỷ lại không phải lẽ đương nhiên sao ?

Quý Miện thấp giọng cười lên, nếu không phải tình huống không đúng, thật muốn ôm Tiểu Thụ vào ngực hôn một cái.

Nhìn một nhà ba người thắm thiết, Tiếu Định Bang cảm thấy mình như người thừa, dù thế nào cũng chen không lọt. Đúng vậy, đó là người nhà của hắn, chẳng sợ ngoài miệng không nói, hắn đã sớm chấp nhận dì Tiết và Tiểu Thụ. Nếu không phải Tiểu Thụ bị bắt cóc, mà từ đầu tới cuối dì Tiết chưa hề trách cứ, chỉ sợ đến bây giờ mình vẫn còn hận bọn họ đi ? Rốt cuộc ba nghĩ thế nào ? Vì sao muốn bọn họ gánh hết tất cả ?

Áy náy hổ thẹn nghẹn cứng trong lòng, khiến Tiếu Định Bang không thể thở nổi. Hắn vốn định mang Tiểu Thụ về nhà, còn chuẩn bị lệnh cưỡng chế y chia tay Quý Miện, nhưng hiện tại, dường như hắn đã mất đi tư cách quản giáo Tiểu Thụ. Không, phải nói là toàn bộ Tiếu gia, bao gồm cả cha cũng đã không có quyền lợi hỏi chuyện của dì Tiết và Tiểu Thụ.

Nghĩ đến đây, hắn đi đến cách gian, thản nhiên nói : "Chú Tu, đừng đánh nữa, ba giờ nữa cháu phải lên máy bay." Nếu không ngại bởi hiếu đạo, hắn cũng muốn vì mẹ mình hung hăng đánh Tiếu Khải Kiệt mấy quyền.

"Cho tới bây giờ ông đây chưa thấy ai vô liêm sỉ như mày, Tiếu Khải Kiệt, sau này không được tiếp cận Miểu Miểu và Tiểu Thụ nữa, nếu không gặp một lần tao đánh một lần !" Lúc này Tu Trường Úc mới dừng tay.

Tiếu Khải Kiệt chỉnh lại áo khoác tây trang hỗn độn, nói giọng khàn khàn : "Tiểu Thụ là con tao, mày dựa vào cái gì không cho tao gặp ?"

"Nhiều năm trôi qua như vậy, mày có chăm sóc Tiểu Thụ à ? Mày còn để thằng em Trần Mạn Ny thay mày đi, rốt cuộc đầu óc mày nghĩ thế nào ? Năm đó Tiểu Thụ không bị chúng nó hại chết đã là vạn hạnh ! Đúng rồi, vụ bắt cóc năm đó mày đã cẩn thận điều tra qua chưa ? Không phải Trần Điền và Trần Mạn Ny nội ứng ngoại hợp chứ ?" Tu Trường Úc chỉ thuận miệng nhắc tới, Tiếu Khải Kiệt lại cứng ngắc cả người.

Đáy mắt Tiếu Định Bang xẹt qua một tia lệ khí, lại rốt cuộc không nói lời nào, thúc giục : "Phụ thân, cần phải đi." Dĩ vãng hắn đều gọi ba, lần này lại không nói ra nữa.

Tiếu Khải Kiệt thất hồn lạc phách đi ra bên ngoài, nhìn thấy Tiếu Gia Thụ và Quý Miện, lập tức nói : "Hai người lập tức chia tay cho tôi !"

"Phụ thân, đến giờ vẫn còn tư cách quản Tiểu Thụ sao ?" Tiếng nói Tiếu Định Bang cực lạnh.

Tiết Miểu trực tiếp nổ tung : "Tiếu Khải Kiệt, con mẹ nó cút nhanh, đừng đến trước mặt Tiểu Thụ làm dáng uy phong, anh không xứng ! Còn ầm ĩ nữa có tin tôi đăng báo đoạn tuyệt quan hệ phụ tử hai người không ?"

Tiếu Khải Kiệt biết Tiết Miểu là loại người dám nói dám làm, nếu bà quyết định là có thể vững tâm như sắt. Cho nên lão mới sợ bà biết chuyện của mình và Trần Mạn Ny, nhưng cuối cùng giấy vẫn không gói được lửa, vốn tưởng mình có thể thoải mái về nhà, bây giờ đã vĩnh viễn mất hết.

Trong mắt lão bỗng nhiên trào ra rất nhiều nước mắt, khẩn cầu nhìn Tiết Miểu một cái, lại nhìn Tiểu Thụ, thấy bọn họ lạnh như băng nhìn lại, một cúi đầu tránh né, một không muốn phản ứng.

"Anh đi đây." Trong nháy mắt, Tiếu Khải Kiệt già đi rất nhiều, hèn mọn nói : "Miểu Miểu, Tiểu Thụ vĩnh viễn là con anh, em cũng vĩnh viễn là vợ anh. Anh thật sự rất yêu hai người, thật sự, chỉ do anh sợ mất đi hai người nên mới mắc lỗi."

"Cút đi, đừng nói lời vô nghĩa." Tiết Miểu giơ hai ngón tay lên, Tu Trường Úc lập tức đưa thuốc lá qua. Bà hạ mi rít một hơi, thần thái đạm mạc.

Đối mặt Tiết Miểu lạnh như băng, Tiếu Khải Kiệt đã không biết nên nói lời gì, mong muốn vươn tay vuốt ve đầu Tiếu Gia Thụ lại bị y né tránh, chỉ có thể cười khổ lắc đầu.

Hai cha con vội tới vội đi, chỉ để lại tư liệu và ảnh chụp. Tiết Miểu giẫm lên một tấm trong đó, lạnh nhạt nói : "Up weibo làm rõ chuyện này đi, nồi này bà không ôm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yentn