CHAP 03:ĂN ĐÒN MỘT BỮA
Chìm thật sâu nơi đáy biển
Anh bắt đầu nhớ đến em
Anh đang rất cô đơn
Tình yêu ngày càng lạnh lẽo
Anh không thể thở được
Anh cần em
Người ta sống được nhờ dưỡng khí
Dưỡng khí chính là em
Nếu em yêu anh
Em sẽ đến tìm anh
Em sẽ biết được rằng
Không khí rất mỏng manh
Bởi vì cô đơn
"Cậu đang nghe nhạc à?Sao không đi ngủ sớm đi,mai còn đi làm nữa!!!"Hạ Vân choàng tay qua ôm thắt lưng, tựa cằm lên vai nam nhân đang ngồi trước laptop.
Nam nhân khẽ nhíu mày."Cậu về rồi hả?Mau đi tắm đi rồi ngủ,lẹ lên."
Hạ Vân mỉm cười. "Sao?Cậu nóng lòng như vậy, không nhịn được rồi hả?Hay chúng ta cùng tắm đi."
"Đừng giỡn nữa, tôi nghe bài hát này xong sẽ tiếp tục làm việc,cậu tắm xong ngủ trước đi."Nam nhân mặt không cảm xúc địa nói ra.
Nam nhân thấy Hạ Vân lấy áo ngủ rồi đi vào nhà tắm thì nghiến răng ấn nút stop,cậu không muốn nghe bài hát này thêm một chút nào nữa,nghe nó cứ như là nghe 'nhật ký đời tôi' vậy đó.
Châm một điếu thuốc hút,nam nhân cảm thấy vẫn không thể lấy lại bình, anh quyết định ra ban công hóng gió một chút,mong rằng cái lạnh buổi đêm có thể làm dịu lại lửa giận."Hạ Vân cậu hay lắm, tan làm rồi đi chơi đàn đúm ở cái quán bar của cái thằng Lam Thiên gì đó, không thèm nhắn tin cho tôi một tiếng, trễ như vậy mới về.Đáng hận nhất là cả người toàn là mùi nước hoa Chanel không biết là của thằng khốn nào?"Nam nhân tức giận mà gào thét trong lòng.
Nam nhân này chính là Phong Lăng. Phong Lăng là bạn của Hạ Vân từ hồi còn trong bụng mẹ.Phong gia và Hạ gia là hai gia đình giàu có nắm trong tay hai tập đoàn lớn lần lượt là Phong Thị và Hạ Thị, hai gia đình từ lâu vẫn có qua lại thân thiết với nhau, vì dù gì thì họ vẫn dính dáng với nhau về việc làm ăn,thêm vào nữa là Phong phu nhân và Hạ phu nhân là bạn khuê phòng, cùng học chung và cùng là hoa khôi của trường đại học. Cả hai cùng kết hôn với hai vị thiếu gia giàu có và đám cưới của họ cũng được tổ chức chung với nhau.
Vì vậy chẳng có gì bất ngờ khi cả hai vị phu nhân cùng mang thai một lúc.Trong lúc nhiệt huyết dâng trào hai vị nữ sĩ của chúng ta quyết tâm học theo cổ nhân để cho hai nhà đã thân nay càng thêm thêm thân bằng cách nếu hai người mang thai là khác giới thì cho kết làm vợ chồng,thai cùng giới thì kết thành huynh đệ/ tỷ muội.Chỉ có điều thế sự khó lường, hai vị nữ sĩ có nằm mơ cũng không nghĩ ra được hai đứa con trai của họ sau này lại thành đôi ha. Mà thôi không nói vấn đề này nữa vì dù gì đây cũng là chuyện rất lâu sau này. Tiếp tục với câu chuyện , hai nhân vật chính của chúng ta từ bé đã chơi cùng nhau, học chung với nhau từ hồi mẫu giáo tới giữa cấp hai thì Phong gia chuyển qua Sin vì công việc kinh doanh. Thế là cả hai tách ra từ đó. Thời gian đầu họ vẫn thư từ liên lạc với nhau, nhưng có câu 'xa mặt cách lòng' mà,dù sao họ cũng đang trong giai đoạn trưởng thành,hằng ngày gặp phải rất nhiều vấn đề của cuộc sống cũng như gặp rất nhiều người khác nhau,rồi dần dần liên lạc cũng ít đi.
Vậy mới nói 'chẳng bão tố chẳng phong ba tự mình nên cách xa' ah.
Sau này lên cao trung, Hạ Vân đã nhận ra tính hướng của mình. Lên đại học vào năm cuối thì chấp nhận kết giao với Sở Kiến Nam. Họ Sở này cũng là phú nhị đại, nhà cha mẹ kinh doanh bất động sản,đúng chẩn 'cao-phú-soái',ngày xưa học đại học cùng với Hạ Vân cũng là siêu cấp giáo thảo, chỉ tiếc hai vị giáo thảo này không yêu phụ nữ mà yêu nhau, làm biết bao mỹ nữ tan nát con trym ,ý lộn con tim.Chỉ có điều Nam thiếu này quá hoa tâm nên chỉ được một năm thì hai người phân ly.
Đúng lúc này Hạ Vân gặp lại Phong Lăng vừa trở về Hongkong tiếp quản chi nhánh, cũng vừa chia tay bạn gái với nguyên do 'chúng ta không hợp nhau', muốn đi thật xa làm việc thật nhiều để quên đi vết thương lòng với bạn gái cũ đây mà.
Quả đúng là ' hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ' đó mà, chỉ là bản thân Phong Lăng cũng không biết nên gọi là duyên phận hay nghiệt duyên đây nữa.
"Sao cậu lại ở ngoài này, cậu bảo làm việc tiếp cơ mà?".Câu nói của Hạ Vân như kéo Phong Lăng về với thực tại.
Phong Lăng nhìn Hạ Vân mặc một chiếc áo ngủ màu trắng tay đang dùng khăn bông lau tóc."Uh, đầu óc căng thẳng quá, ra đây hóng mát một chút."
"Hóng mát?Cậu không thấy lạnh hả?"Hạ Vân nghi hoặc.
"Không lạnh.Tôi quen rồi, tại cậu mới tắm xong mới thấy lạnh thôi."Phong Lăng mặt không biểu tình nói ra.
"Nhà có cái gì ăn không vậy? Tôi thấy đói quá!" Hạ Vận xoa bụng mà nói.
"Hôm nay tôi ăn ở bên ngoài rồi về, không có nấu nướng gì hết,tôi nghĩ cậu cứ vậy ngủ đi ăn khuya sẽ bị đau bao tử đó."Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng Phong Lăng hung ác nghĩ:"đi với thằng khốn nào đó bây giờ đói về kêu với tôi,cậu cứ chịu đói vậy đi để hiểu được cảm giác cái gì gọi là 'tình yêu đau dạ dày'."
"Nhưng tôi đói quá biết làm sao bây giờ?"Hạ Vân mặt nhăn nhó.
Lăng thiếu thở dài, rút cuộc cũng không hạ được ngoan tâm ah, xem ra mình quá mềm lòng ah."Cậu vào tủ lạnh lấy sữa mà uống,chỉ còn vậy thôi."
Thật ra hôm nay không những Phong Lăng có nấu miến tước mà còn nấu rất ngon,có để dành cho người yêu một tô lớn nhưng khi ngửi được cái mùi nước hoa lạ kia thì chỗ miến đó đã được Lăng thiếu an bài trong thùng rác trong khi ái nhân đang tắm rồi.
Cuộc đời là vậy đó, cứ không phải cứ tốt với người ta hết sức, sủng người ta lên tận trời là người ta sẽ cảm kích bạn đâu. Hãy nhớ cho kỹ bản chất của con người là ' lòng tham vô đáy', 'được voi đòi tiên'.Vì vậy cách đối nhân xử thế thông minh nhất vẫn là 'tôi cho bạn ăn ngọt, lâu lâu lại cho bạn ăn đòn một bữa'.
HẾT CHAP 03
((Lời tác giả: vì có một số bạn hỏi nên Nam trả lời chung luôn, truyện này Nam viết theo kiểu đảo lộn thứ tự thời gian, tình tiết truyện và tính cách nhân vật sẽ được tiết lộ từ từ nhưng sẽ ko theo kiểu lời kể truyện thường thấy mà sẽ thông qua lời kể/ lời nói của nhân vật hoặc hồi ức của nhân vật trong truyện.
Ngoại hình của Phong Lăng và cuộc hội ngộ của 2 nvc sẽ dc kể chi tiểt ở chap sau qua hồi ức của Lăng Phong
Tên chương sẽ là: KÝ ỨC HÃO HUYỀN
Thân
Nam Tram
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro