Sobek
Vị thần mình người đầu cá sấu, cai quản sông Nile
•••
Sông Nile mang lại sự sống cho vùng đất của người dân nơi đây, nó được cải quản bởi vị thần Sobek. Ngài sẽ cho họ sự sống nhưng đổi lại phải hiến tế hai mười người gồm nam và nữ cho những con cá sấu sống dưới sông quanh năm.
Nếu người dân thực hiện đúng thì ngài đảm bảo rằng sông Nile không bao giờ cạn hay ngừng chảy, vùng đất sinh sôi nảy nở và tràn đầy sự sống.
Đó là một cái giá quá đắt mà họ phải trả nhưng nó chính là nguồn sống. Cá sấu được ăn, ngài hài lòng và họ sẽ có một vụ thu hoạch bội thu.
________________________
Những tiếng la hét vui mừng, tiếng xiềng xích kéo lê trên đất vang lên không ngừng. Người phụ nữ nô lệ lặng lẽ rơi nước mắt, cô ấy hiểu rằng sự hi sinh của mình sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp cho gia đình. Nếu một nô lệ trẻ tình nguyện làm vật hiến tế thì gia đình của họ sẽ có địa vị cao hơn và được đối xử tốt hơn.
Lúc này người phụ nữ đã đi đến bên dòng sông, những con cá sấu đói khát đang chực chờ đợi món ngon đến gần. Xiềng xích được tháo ra, cô ấy kinh ngạc nhìn xuống cổ tay mình. Đây là lần đầu tiên cô được gỡ bỏ xiềng xích, như một sự giải thoát, cô nhảy thẳng xuống sông. Trong một khoảnh khắc khi người phụ nữ lặng lẽ chìm xuống, cô ấy bỗng thấy hạnh phúc vì được tự do. Nhưng chẳng được bao lâu, những con cá sấu đã lao đến như vũ bão, máu lan đỏ cả một vùng nước khi người phụ nữ bị cắn xé từng mảnh.
Sự hi sinh thứ mười hai trong năm đã xong.
Trong lúc đó ở bờ sông phía bên kia, bạn đang cùng chú chó cưng của mình đi thu nhập những viên đá bị dạt vào bờ.
Cha bạn có hơi kì quặc nhưng bạn vẫn rất yêu ông ấy. Khi mà cha nói rằng muốn trang trí bên ngoài ngôi nhà bằng những viên đá sông, bạn đã đồng ý đi lấy chúng. Batin giúp bạn tìm những viên đá đó, nó là một chú chó thông minh. Bạn tìm thấy Batin khi nó đang bị bỏ đói, nằm run rẩy một góc trong con hẻm nhỏ. Bạn đã đưa nó về nhà, chăm sóc cho đến khi nó khoẻ mạnh trở lại và từ đấy Batin đã trở thành một thành viên trong gia đình bạn. Bạn không biết mẹ mình là ai, cha của bạn thì hơi kì quặc và gia đình bạn sống cách biệt với thị trấn. Bạn không có bạn bè vì chẳng ai muốn kết bạn với một đứa không có mẹ cả.
Nhúng rổ xuống dưới sông, trải một tấm vải sạch bên cạnh, bạn bắt đầu rửa sạch bùn bám trên bề mặt viên đá. Khi bạn hoàn thành xong, bạn sẽ đặt nó trên tấm vải để khô. Bạn không nhận thấy có một đôi mắt đỏ rực ở dưới dòng sông đang nhìn bạn.
Nó lặng lẽ lại gần, rồi nhấc người lên khỏi mặt nước để tấn công. Bỗng bạn quay đầu lại, trước mặt bạn là một con cá sấu hình người, chưa kịp suy nghĩ gì và theo phản xạ bạn đưa tay lên đấm một phát thật mạnh vào mõm của nó.
Sau đó bạn nhận ra con cá sấu hình người duy nhất ở sông Nile là Sobek, bạn hoảng sợ và nỗi sợ đó còn dữ đội hơn khi Batin sủa liên tục về phía vị thần.
Sobek thầm chửi rủa khi đang xoa chiếc mõm bị đau của mình rồi nhìn về phía con chó đang sủa dữ tợn và cô gái kia. Hắn thừa nhận rằng mình đã lên kế hoạch ăn thịt cả chó và người nhưng cách cô ấy đấm thẳng vào mõm hắn như một lời chào đã khiến hắn bất ngờ.
"Này!" Hắn hét lên "Làm cho con chó đó im đi và ta sẽ không ăn thịt người nữa."
Sau khi cố gắng bình tĩnh lại, bạn vuốt ve bộ lông của Batin để xoa dịu nó. Trong mắt bạn hiện lên đầy sự sợ hãi và tò mò. Sobek hỏi:
"Ngươi là ai? Ta chắc rằng ngươi biết ta là ai, nhưng có một đứa ngu nào lại quyết định đến gần sông khi cuộc hiến tế đang diễn ra?"
Như để chứng minh cho lời nói của hắn, một tiếng hoan hô yếu ớt phát ra từ hướng thị trấn. Hắn nhìn về hướng đó rồi quay đầu lại nhưng nhận được thêm một cú đấm vào mõm và một cái nhìn trừng trừng từ người con gái đối diện. Bạn đứng dậy và bắt đầu tiến tới chỗ hắn đang dựa vào bên bờ sông.
"Không ai thích bị người khác gọi là đồ ngu cả. Đúng là tôi biết ngài là ai - Sobek, nhưng điều đó không cho phép ngài có quyền xúc phạm người khác, ngài nên giới thiệu bản thân mình một cách lịch sự. Tôi thực sự không tin tưởng ngài cho dù ngài nói sẽ không ăn thịt tôi. Nếu ngài muốn biết, tên tôi là T/b và đây là chú chó của tôi - Batin."
Sobek kinh ngạc nhìn người con gái đã đấm hắn hai lần, chỉ trích hắn về cách cư xử kém cỏi và sau đó vẫn tự giới thiệu mình với hắn. Đó là một sự thay đổi kỳ lạ đến nỗi hắn vẫn không thể nói được gì khi bạn nhẹ nhàng đưa tay xuống về phía hắn.
"Mà này, ngài ổn chứ? Tôi biết lẽ ra tôi không nên đấm ngài nhưng lần đầu là phản xạ tự nhiên và lần thứ hai là sự tức giận của tôi. Tôi rất xin lỗi và hãy để tôi giúp ngài."
Bằng cách nào đó, hiện tại đầu của hắn nằm trên đùi bạn và bạn đang thoa thuốc lên phần mõm đã thâm tím của hắn. Bạn tiếp tục nói điều gì đó về việc thuốc có thể giúp làm mờ vết thâm nhưng hắn chỉ tập trung vào việc bạn ngọt ngào như thế nào. Sobek đã dành phần lớn cuộc đời của mình cho những trận chiến hoặc trên sông. Hắn đã có ngôi nhà rộng lớn của mình bên bờ sông Nile nhưng hắn chưa bao giờ thực sự trải nghiệm hoặc bắt gặp bất cứ thứ gì mềm mại như bàn tay hay đùi bạn trước đây. Trông thật buồn cười khi mới vừa nãy thôi hắn đã định ăn bạn và bây giờ hắn đang được chăm sóc bởi chính người con gái đã đấm hắn hai phát.
Bạn có thể sẽ tức giận với hắn nếu hắn ăn thịt con chó và điều này thật không tốt. Hắn chỉ mới gặp bạn nhưng bạn đã cho hắn thấy sự tốt bụng và tính cách khắc hẳn với những người mà hắn đã gặp như thế nào. Hầu hết họ sẽ chỉ cúi đầu hoặc cố gắng làm hài lòng hắn bằng những món quà bằng vàng. Tất nhiên điều này khiến hắn muốn gặp bạn nhiều hơn. Với suy nghĩ đó, hắn bắt đầu lên kế hoạch làm thế nào để điều đó xảy ra.
________________________
Trong khi bạn đang cố gắng tỏ ra bình tĩnh thì trong lòng bạn vẫn là một mớ hỗn độn. Bạn đã đấm một vị thần hai lần và vị thần này rất quan trọng với sự sống của người dân nơi đây. Nếu bạn chọc giận hắn, điều đó có nghĩa là hắn sẽ đặt một lời nguyền lên thị trấn của bạn. Vì vậy, bạn đã quyết định bôi thuốc giúp hắn. Bạn luôn mang thuốc theo vì bạn hay bị bầm tím thường xuyên mà không biết lý do tại sao chúng xuất hiện.
Bạn khẽ lắc đầu, cố gắng xua tan những suy nghĩ đó và cố gắng tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Một điều nữa khiến bạn lo lắng là Sobek cao gấp đôi bạn. Chỉ riêng đầu hắn đã hoàn toàn lấp đầy đùi bạn. Cố gắng đánh lạc hướng bản thân khỏi sự thật rằng bạn có thể bị hắn tấn công bất cứ lúc nào, bạn bắt đầu nói về lý do bạn ở gần sông.
"Cha tôi đã yêu cầu tôi thu thập những viên đá vì ông ấy muốn trang trí bên ngoài ngôi nhà của chúng tôi. Tôi thực sự không biết tại sao ông ấy lại thích chúng tôi sống cách xa thị trấn, nhưng có lẽ ông ấy rất thích những con chim gần nhà chúng tôi. Tôi chắc rằng ông ấy đã cho chúng ăn và sau đó tôi cũng vậy, có lẽ đó là lý do tại sao chúng đến nhà tôi thường xuyên. Ngài thực sự không tức giận vì tôi đã đấm ngài phải không? Và ngài sẽ không ăn thịt tôi chứ?"
Sau khi bạn kể xong câu chuyện của mình, có một khoảnh khắc im lặng khó xử khiến mặt bạn đỏ bừng và hắn chớp mắt nhìn bạn chằm chằm. Sau đó, một tiếng cười khúc khích vang lên từ Sobek.
"Thư giãn đi, được chứ? Nếu ta muốn ăn thịt người thì ta đã làm rồi. Ta cũng không thực sự quan tâm quá nhiều đến các viên đá. Ta phải thừa nhận rằng, bất kỳ sự tức giận nào của ta cũng đã biến mất ngay sau khi ngươi bắt đầu nói. Ngươi là một người rất hấp dẫn, T/b."
Bạn hơi đỏ mặt và cố gắng không để ý đến những gì hắn nói, bạn thực sự không quen với những lời khen ngợi. Sau đó, bạn tiếp tục nói chuyện với hắn khi bạn bắt đầu rửa sạch những viên đá một lần nữa. Chẳng mấy chốc, đã đến hoàng hôn, bạn đã có một giỏ đầy đá sạch và bạn vẫy tay chào tạm biệt Sobek, hứa sẽ quay lại vào ngày hôm sau. Sobek vẫn khiến bạn hơi sợ hãi, nhưng rất nhiều câu chuyện hắn kể khiến bạn thích thú và hắn không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn làm hại bạn ngoài việc thoải mái tiếp xúc hơn một chút so với mức bạn mong muốn.
Vì vậy, bạn và Batin đã trở về nhà. Cuối cùng khi bạn quay lại, bên ngoài trời đã tối hẳn. Đẩy cửa vào nhà, bạn dừng lại một lúc, trước khi thở dài bực tức. Sau khi đặt cái giỏ lên bàn, bạn chạy lon ton đến chỗ cha bạn ngủ quên trên bàn. Bạn liên tục bảo ông ấy vào phòng ngủ, nhưng ông ấy cứ lăn ra ngủ ở bàn làm việc. Kéo một tấm chăn ra và trùm lên lưng ông ấy, bạn nhìn lướt qua một vài bản phác thảo các kim tự tháp có kích thước khác nhau và các cung điện phức tạp.
Mặc dù khá kỳ lạ, nhưng kỹ năng của ông ấy ngang bằng với một kiến trúc sư được toàn thể đế chế Ai Cập ngưỡng mộ và tôn kính. Thành thật mà nói, vì bạn chưa bao giờ gặp một kiến trúc sư khác trước đây, bạn chỉ hy vọng rằng sự kỳ lạ của ông ấy là điều mà tất cả các kiến trúc sư đều có. Hy vọng rằng sự kỳ lạ đó cũng bao gồm việc trang trí ngôi nhà theo những mẫu kỳ lạ và với những đồ vật kỳ dị. Đá sông là một trong những thứ ít kỳ lạ nhất mà ông ấy yêu cầu. Sau đó, bạn đi về phòng của mình, Batin cuộn tròn nằm dưới chân giường, bạn chui vào chăn và chìm vào giấc ngủ yên bình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro