Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 1

Lần đầu tiên tôi gặp em, tôi đã không nghĩ rằng mọi thứ sẽ thay đổi như thế. Em không giống những người khác tôi từng gặp. Không phải vì em đặc biệt hay khác biệt gì về ngoại hình, mà là vì ánh mắt ấy. Ánh mắt mà tôi chưa từng thấy ở ai - sự kiên cường lẫn sự yếu đuối hòa lẫn vào nhau, một sự phản kháng không thể che giấu. Tôi không thể dứt mắt khỏi em dù chỉ một giây.

Khi nhìn thấy em lần đầu, tôi nghĩ mình chỉ đơn giản muốn giúp đỡ một người lạc lối. Nhưng rồi mọi thứ không còn đơn giản nữa. Tôi đã dính vào cái bẫy do em vô tình tạo ra. Có lẽ, đó là sự hấp dẫn từ cái nhìn đầu tiên. Hay có lẽ, là vì em đã nhìn thẳng vào tôi mà không sợ hãi. Em không giống như những người khác, những người luôn e ngại hay sợ hãi tôi, sợ cái bóng tối mà tôi mang theo mình.

Tôi không thể dừng lại việc quan sát em, từ lần gặp đầu tiên đó. Em có một vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng tôi nhìn thấy sự tổn thương trong từng bước đi của em. Có cái gì đó trong trái tim tôi trỗi dậy, một cảm giác mà tôi không thể lý giải ngay lúc đó. Một thứ gì đó… như là sự bảo vệ, một thứ cảm giác muốn trói em lại bên mình.

Dần dần, em trở thành phần không thể thiếu trong thế giới của tôi, dù tôi cố gắng từ chối điều đó. Tôi nghĩ mình đã có thể giữ khoảng cách, nghĩ mình có thể không để cảm xúc chi phối. Nhưng rồi, có một ngày, tôi nhận ra rằng tôi đã không thể dừng lại. Tôi muốn em bên cạnh tôi, không chỉ vì tôi yêu em, mà vì tôi còn sợ mất em

Yêu, với tôi, không phải là một điều dễ dàng. Tôi đã từng chứng kiến quá nhiều mất mát, quá nhiều cái chết. Tôi không muốn em trở thành một phần của quá khứ, một ký ức tôi phải đau đớn mang theo. Tôi không muốn em ra đi, không muốn em giống như những người tôi đã mất. Vậy nên, tôi đã giữ em lại. Bằng mọi cách.

Khi tôi nhận ra mình đã quá yêu em, tôi không biết mình nên làm gì. Mối quan hệ này, tình cảm này, là thứ tôi không hề chuẩn bị. Đó không phải là sự yêu đương đơn giản, mà là sự chiếm hữu, sự bảo vệ quá mức. Nhưng tôi không thể dừng lại. Tình yêu, hay đúng hơn là sự ám ảnh, chiếm lấy tôi hoàn toàn.

Em không hiểu, hoặc có thể em không muốn hiểu. Em luôn cố gắng thoát ra, luôn tìm cách chạy trốn khỏi tôi, khỏi thế giới mà tôi đã cố tạo ra cho em. Nhưng càng như vậy, tôi càng không thể buông tay. Em nghĩ mình có thể rời đi, nhưng tôi sẽ không bao giờ để em đi. Tôi sẽ không để em rời khỏi tôi. Dù em có thể căm ghét tôi, dù em có thể khinh bỉ tôi, tôi vẫn sẽ giữ chặt em bên mình

Tôi không thể để em rời đi, bởi vì em không chỉ là một phần của tôi. Em đã trở thành tất cả. Tình yêu của tôi dành cho em không phải là một tình yêu đơn giản, mà là một thứ gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, một thứ cảm xúc chiếm hữu mà tôi không thể nào kiểm soát.

Thật ra, tôi đã tự hỏi mình rất nhiều lần - liệu tôi có thể cho em tự do không? Liệu tôi có thể để em sống cuộc đời riêng của mình mà không ép buộc em vào cái thế giới này? Nhưng câu trả lời luôn là không. Tôi không thể. Tôi không thể để em đi. Em đã là của tôi, và tôi sẽ không để ai khác cướp đi em

Vậy là, tôi đã chọn cách giữ em lại, giữ em trong thế giới của tôi, nơi tôi có thể bảo vệ, có thể yêu thương. Nhưng càng yêu em, tôi càng nhận ra một sự thật đau đớn, tình yêu này sẽ không bao giờ là một tình yêu tự do. Nó là một tình yêu đau đớn, là một tình yêu bị ràng buộc, và tôi không thể thay đổi điều đó.

Tôi yêu em, nhưng tôi cũng sợ tình yêu này. Sợ rằng một ngày nào đó, em sẽ nhận ra rằng em không thuộc về tôi, rằng em xứng đáng có một cuộc sống tự do hơn. Nhưng đến lúc đó, liệu tôi có còn đủ can đảm để buông tay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro