Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 95+96
Chương 95: Cùng Sinh Cùng Tử
Mộ Chỉ Ly lắc đầu, giọng nghẹn ngào mà nói: "Không cần nói xin lỗi, ta để cho chàng lo lắng, là ta không đúng." Mộ Chỉ Ly buông tay, rời khỏi cái ôm của Hàn Như Liệt, ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của Hàn Như Liệt, bàn tay trắng nõn mịn màng khẽ vuốt ve khuôn mặt Hàn Như Liệt, "Liệt, chàng hiểu cho suy nghĩ của ta."
Hàn Như Liệt cúi đầu xuống, nhìn đôi mắt trong suốt của Mộ Chỉ Ly, lau khô sạch sẽ vệt nước mắt trên khóe mắt nàng, ôn nhu nói: "Ta hiểu, lúc trước là ta xúc động rồi, cứ theo ý nghĩ trong lòng nàng mà làm là được."
Cho tới nay, hắn cũng muốn mình vì Chỉ Ly mà chống đỡ cả một khoảng trời, thế nhưng lại vô tâm không để ý đến cảm xúc của Chỉ Ly. Điều Chỉ Ly muốn cũng không phải chỉ là một mình mình cường đại, mà chính bản thân nàng cũng muốn cường đại. Đúng vậy, ban đầu lúc mới quen Chỉ Ly, nàng chính là đã cố chấp như vậy, cho tới bây giờ sự cố chấp này cũng vẫn chưa bao giờ từng thay đổi.
"Trước tiên hãy nói cho ta biết một chút, nàng gặp chuyện gìở trong Huyết Sắc Địa Ngục? Là ai đã làm cho nàng trọng thương?" Hàn Như Liệt vội hỏi.
"Chuyện này hay là cùng nói với mọi người đi, ta nghĩ mọi người đều muốn biết." Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trên trán mang theo chút bất đắc dĩ. Nàng không nghĩ tới lúc nàng đang giao thủ với Mạc Tập Lẫm lại bị đệ tử của Thiên Âm Môn bắt gặp, thật sự là phiền toái.
Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, nắm tay Mộ Chỉ Ly cùng nhau đi về phía đám Thiên Nhi. Lúc Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nhau đi đến đây thì cũng đã yên lòng, xem ra vấn đề giữa hai người họ đã được giải quyết.
Mộ Chỉ Ly nhìn ra được nghi hoặc trong đáy mắt mọi người, không khỏi vội vàng giải thích: "Ta lần này bị thương là vì đã giao thủ với đội trưởng của Sất Trá Điện, kết quả cuối cùng là hắn chết ta trọng thương."
Mộ Chỉ Ly vừa nói xong, ánh mắt mọi người đều khẽ biến hóa, Mộ Dật Thần nói: "Đã chết? Đệ còn đã chuẩn bị để dạy dỗ hắn thật tốt, bây giờ lại không có cơ hội nữa rồi."
Mộ Chỉ Ly cười khẽ: "Ta thế nhưng sẽ không để cho hắn sống khá giả đâu, chỉ là đó cũng không phải là chuyện quan trọng, sau này ta sẽ không tiếp tục sống ở Thiên Âm Môn nữa, bởi vì lúc ta giết Mạc Tập Lẫm, đã bị tu luyện giả của Thiên Âm Môn bắt gặp, mà đội trưởng Sở Lê Hiên của Huyết Khấp Minh cũng đúng lúc ở cùng một chỗ với ta, vậy nên đã bị bọn họ hiểu lầm.
Đỗ Vũ Phàm liền lập tức ra lệnh, muốn giết chết ta! Bây giờ xem lại, cho dù ta giải thích thế nào cũng không được, bọn họ đã nhận định ta có liên quan với môn phái Ma đạo. Trong thời gian ba ngày này, ta cũng đã suy nghĩ không ít, ta nghĩ tạm thời ta không thể trở về Thiên Âm Môn được, sau khi ra khỏi Huyết Sắc Địa Ngục ta sẽ đi đến những nơi khác."
"Vậy chúng ta sẽ cùng nhau rời khỏi Thiên Âm Môn!" Thiên Nhi dường như không có một chút do dự nào, đã ngay lập tức lên tiếng nói.
"Không tệ, chúng ta cùng nhau rời đi, dù sao cứ đứng ở Thiên Âm Môn cũng không có gì thú vị." Mộ Dật Thần tiếp lời nói.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly liếc qua hai người, đáy mắt đều là vẻ ấm áp, nói: "Không được, ta đi ra ngoài trước, mọi người cứ tiếp tục sống ở Thiên Âm Môn đi."
"Như vậy sao được!" Mộ Dật Thần vội nói, hắn chau mày, giống như không hiểu rõ tại sao Mộ Chỉ Ly lại có tính toán như vậy.
Đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt vẫn chưa từng nói chuyện, hắn tin tưởng Chỉ Ly có tính toán của riêng mình, nếu như nàng đã nói như vậy, nhất định đã tính toán kỹ tất cả mọi chuyện, trước hết cứ nghe cái đã rồi sau đó mới nói cũng không muộn.
"Bình tĩnh, đừng nóng vội, cứ nghe ta nói hết đã." Mộ Chỉ Ly trấn an sự xúc động của Mộ Dật Thần lại: "Lão nhân Hắc Ám đang theo dõi đệ rất chặt, cả Thiên Âm Môn cũng đã bị người của lão nhân Hắc Ám lẻn vào, có thể thấy được thực lực của chúng thật sự rất mạnh, cho nên trước mắt đệ cứ sống ở Thiên Âm Môn là thích hợp nhất."
"Còn ta đi những nơi khác thì mọi người cũng không cần phải lo lắng, đúng lúc có thể hiểu rõ hơn một chút về Bồng Lai Bí cảnh. Cho dù là thuật chế giáp hay là thuật luyện khí cũng đều rất hữu dụng với chúng ta. Mọi người nhân cơ hội này phải học hỏi nhiều hơn một chút, đồng thời cũng có thể dạy cho người trong thế lực của chúng ta, những thứ này cũng phải phát triển từng bước một."
Mộ Chỉ Ly nói hết những suy nghĩ, những tính toán về mọi chuyện của nàng, một mình nàng rời đi Thiên Âm Môn cũng không có vấn đề gì lớn, ngược lại có thể xem là một loại kỳ ngộ: "Đợi sau khi bọn Đỗ Vũ Phàm trở về nhất định sẽ nói chuyện này ra, đến lúc đó mọi người nhất định phải gạt bỏ liên quan cùng với ta! Đây là vì bước phát triển nhảy vọt của thế lực của chúng ta, rất nhiều kỹ thuật xuất môn vẫn chưa học kỹ, cho nên nhất định không thể bỏ đi."
Nghe xong Mộ Chỉ Ly nói, cảm xúc của mọi người cũng đã ổn định mấy phần. Bọn họ biết chắc chắn tình hình trước mắt thì làm theo lời Mộ Chỉ Ly nói hẳn là cách nên làm nhất, mọi người cùng nhau rời đi mặc dù rất có nghĩa khí, nhưng dù sao cũng có chút lỗ mãng.
Hàn Như Liệt nhìn sự do dự trên mặt mọi người, đột nhiên lên tiếng nói: "Chuyện này nghe Ly nhi đi."
Mọi người có chút kinh ngạc mà nhìn Hàn Như Liệt, theo bọn hắn nghĩ, người khó đồng ý nhất chính là Hàn Như Liệt, không nghĩ tới thế nhưng ngược lại Hàn Như Liệt lại đi khuyên bọn họ. Mọi người lâm vào trầm mặc, sau khi suy nghĩ một lát cũng đều gật đầu đồng ý, từ phương diện lý trí, cách làm như thế là tốt nhất.
Thấy tất cả mọi người đồng ý, trên khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly cũng hiện ra nụ cười, con đường tiếp theo mặc dù chưa rõ ràng, nhưng nàng cũng không sợ hãi!
Tiếp đó, sau khi dặn dò Mộ Chỉ Ly một lượt, bọn Hàn Như Liệt cũng ngay lập tức trở về Thiên Âm Môn, bây giờ bọn hắn ở Thiên Âm Môn, lúc nào cũng đều có người chú ý tới, không thể tùy ý rời đi. Ba ngày này rời đi chắc chắn cũng đã làm cho không ít người hoài nghi, nhất định phải trở về báo cáo tất cả mới được, đồng thời bọn họ còn phải thử nghĩ xem đến lúc đó làm sao có thể dứt bỏ mối quan hệ với Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly đi tới trước mặt một số tu luyện giả trong trụ sở bí mật, mọi người thấy Mộ Chỉ Ly đã hoàn toàn khôi phục, trong lòng cũng mang theo chút rung động.
Lúc trước Mộ Chỉ Ly bị thương nghiêm trọng như thế nào bọn họ đều đã thấy rõ ràng, gọi là nỏ mạnh hết tên cũng không đủ, thương thế như vậy tuyệt đối cũng không phải là trong một thời gian ngắn đã có thể khôi phục được như cũ, không nghĩ tới chỉ trong thời gian ba ngày mà nàng đã có thể khôi phục hoàn toàn, thực lực đến bậc này, quả thật làm cho người ta rung động.
"Thời gian mấy ngày nay, không biết các ngươi đều đã nghĩ thông suốt chưa?" Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng hỏi, trên khuôn mặt tinh xảo đều là vẻ lạnh lùng.
Mọi người nhìn Mộ Chỉ Ly, cũng do dự một hồi lâu, một gã nam tử lên tiếng hỏi: "Ngươi chỉ là đi ra ngoài một chuyến đã suýt nữa bỏ mạng, thế này thì làm sao chúng ta có thể làm tùy tùng cho ngươi?" Lúc trước trong thời gian Mộ Chỉ Ly rời đi, bọn họ đã suy nghĩ rất nhiều, thậm chí đại đa số mọi người đều đã chắc chắn sẽ đi theo Mộ Chỉ Ly, nhưng khi bọn họ nhìn thấy bộ dáng của Mộ Chỉ Ly lúc trở về, trong lòng cũng không khỏi sinh ra những ý nghĩ khác.
Nghe vậy, ánh mắt của Mộ Chỉ Ly quét qua trên thân mọi người, nói: "Các ngươi đang chất vấn thực lực của ta?"
Im lặng, không một người nói chuyện, mà thái độ im lặng không thể nghi ngờ là khẳng định lời Mộ Chỉ Ly nói.
"Các ngươi hẳn là đều có thể nhìn ra thực lực của ta là Nguyên Anh cảnh trung kỳ, lúc trước sở dĩ bản thân bị trọng thương là vì ta giao thủ cùng đội trưởng Mạc Tập Lẫm của Sất Trá Điện." Giọng nói của Mộ Chỉ Ly dừng lại một chút, quan sát vẻ mặt của mọi người.
Quả nhiên, sau khi nghe được lời của nàng, tâm tình của tu luyện giả Sất Trá Điện đều có chút kích động, chỉ là vẫn cứng rắn kiềm chế mà không hỏi thăm kết quả.
"Cuối cùng, ta trọng thương, mà hắn —— đã chết." Lời nói lạnh nhạt truyền ra từ trong miệng của Mộ Chỉ Ly, không có chút cảm xúc dao động nào.
Nhưng mà, mọi người nghe nói như thế lại không thể nào bình tĩnh được như Mộ Chỉ Ly, Tần Lai mở to hai mắt nhìn nói: "Điều này sao có thể? Mạc Tập Lẫm thế nhưng là cao thủ Hóa Thân cảnh, hơn nữa hắn đã học xong võ học chiêu bài của Sất Trá Điện, tuyệt đối không thể bị ngươi đánh bại!"
"Hắn chết ở trên tay ta, đây là chuyện thật sự không thể tranh cãi, đã có rất nhiều người nhìn thấy được. Nếu như không tin, đợi sau khi ta ra ngoài, các ngươi có thể hỏi lại tu luyện giả tiến vào sau đó. Ta chỉ là muốn nói cho các ngươi biết, đừng có nghi ngờ thực lực của ta." Nói đến đây, Mộ Chỉ Ly thay đổi đề tài câu chuyện, "Dĩ nhiên, các ngươi cũng không có tư cách chất vấn, bởi vì mạng của các ngươi đều nằm trên tay ta!"
"Hoặc chết, hoặc hy vọng, lựa chọn giữa hai thứ này, không cần phải nói ta cũng biết đáp án của các ngươi. Cho nên, hôm nay ta tới cũng không phải là muốn hỏi thăm, chỉ là báo cho các ngươi, bây giờ nếu muốn chết thì có thể tự sát, không muốn chết thì tiếp theo liền tiến hành huấn luyện đi." Giọng điệu của Mộ Chỉ Ly như là khẳng định vậy, khẳng định đến mức không cho từ chối.
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, mọi người đều ngẩn ra, lúc này mới kịp phản ứng, bọn họ căn bản cũng không có tư cách cò kè mặc cả với Mộ Chỉ Ly. Tất cả quyền quyết định đều nằm trong tay Mộ Chỉ Ly, thậm chí nàng muốn người nào chết, người đó sẽ phải chết ngay lập tức.
"Chỉ cần các ngươi nghe ta, huấn luyện thật tốt, làm việc thật tốt, ta sẽ không bạc đãi các ngươi, điều này ta thế nhưng có bảo đảm. Chút tư tưởng ấy ta tin tưởng của các ngươi có thể điều chỉnh được, tiếp theo, người sẽ huấn luyện các ngươi theo thứ tự sẽ là Mộ Hàn Mặc và Bạch Thừa Doãn. Sau này, các ngươi hãy nghe theo sắp xếp của bọn hắn, ta chỉ có một yêu cầu duy nhất với các ngươi, đó chính là —— phục tùng! Tuyệt đối phục tùng!"
Nghe hai chữ phục tùng, mọi người đều ngẩn ra, tu luyện đến nay, đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe được hai chữ này. Người tu luyện luôn luôn có tính toán của riêng mình, chỉ sợ cho dù có tiến vào môn phái cũng sẽ không có ai yêu cầu bọn họ phải phục tùng!
"Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi chính là một chỉnh thể, không cho phép các ngươi xem thường hoặc là chế nhạo bất kỳ ai trong các ngươi, một người sai thì toàn thể phải chịu phạt. Ta muốn chính là các ngươi phải coiđối phương huynh đệ cùng sinh cùng tử, có thể giao hết mọi chuyện phía sau cho các huynh đệ! Các ngươi sẽ là huynh đệ cùng đồng cam cộng khổ, cùng sinh cùng tử!" Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói.
"Các ngươi lúc trước có lẽ là bạn tốt, có lẽ là kẻ thù, nhưng từ giây phút các ngươi tiến vào trụ sở bí mật, thân phận ban đầu của các ngươi đã hoàn toàn dứt bỏ rồi! Ở chỗ này, các ngươi đều là một sinh mạng mới, tất cả quá khứ đã không còn ở đây, ở chỗ này các ngươi chính là huynh đệ! Các ngươi coi trọng chính là hợp tác, mà không phải là thực lực cá nhân."
Trên mặt của mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, lời Mộ Chỉ Ly nói cùng ý nghĩ lúc trước của bọn họ thật sự khác nhau quá nhiều, thậm chí quan điểm của hai người căn bản không phải là cùng một khái niệm. Không biết cách nghĩ mới lạ như vậy, nàng làm sao có thể nghĩ ra được?
Chỉ là nghĩ đến theo lời Mộ Chỉ Ly nói là huynh đệ cùng sinh cùng tử, trong lòng mọi người cũng đều dâng lên vài phần kích động. Tu luyện giả ở đây lạnh lùng vô tình đều là chuyện mà bọn hắn đều biết rất rõ ràng, cho nên mỗi người bọn họ đều vẫn luôn phải chịu sự cô độc, mà bây giờ lại là huynh đệ cùng sinh cùng tử, vậy cũng hoàn toàn khác nhau rồi!
Mộ Hàn Mặc và Bạch Thừa Doãn cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, lúc trước sau khi bọn họ nghe Mộ Chỉ Ly nói về phương pháp huấn luyện với bọn họ thì đã cảm thấy không giống người thường, bây giờ nghe đến lời nàng nói lại càng cảm thấy như thế. Bởi vì Mộ Chỉ Ly muốn không phải là cá nhân tác chiến, mà là quần thể tác chiến!
Nghĩ tới những người có thực lực rất mạnh mẽ này nếu trở thành một chỉnh thể thì khi bộc phát ra năng lượng, trong mắt bọn họ cũng khó nén được kích động!
Chương 96: Giải Độc Đan
Sau khi Mộ Chỉ Ly dùng thời gian một ngày cùng Mộ Hàn Mặc và Bạch Thừa Doãn huấn luyện mọi người, liền rời khỏi trụ sở bí mật, trở lại Huyết Sắc Địa Ngục một lần nữa.
Nàng dùng cách huấn luyện với quân nhân trên địa cầu để huấn luyện bọn họ, thực lực mỗi người bọn họ đều không thể nghi ngờ, chỉ là quan trọng nhất là phải bồi dưỡng bọn họ có năng lực phối hợp thật ăn ý, muốn huấn luyện điều này, phương thức huấn luyện như thế nhưng lại thích hợp.
Sau khi Mộ Hàn Mặc và Bạch Thừa Doãn nghe Mộ Chỉ Ly nói về phương thức huấn luyện, đều bị kinh ngạc đồng thời hơn nữa còn là sợ hãi thán phục, phương thức huấn luyện như thế là mới nghe lần đầu, lại có thể đưa đến tác dụng ngoài dự tính.
Theo ngày hôm nay bắt đầu, nhóm tu luyện giả tại trụ sở bí mật đã bắt đầu được huấn luyện. Mặc dù bọn họ là xuất phát từ tâm trạng không thể làm gì mà chịu đi huấn luyện, nhưng Mộ Chỉ Ly có lòng tin, không bao lâu bọn họ sẽ toàn tâm toàn ý màđi làm.
Đi tới Huyết Sắc Địa Ngục lần nữa, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có chút cảm khái. Chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, xuất hiện ở nơi này một lần nữa thân phận đã là khác nhau, nàng đã không còn là đệ tử Thiên Âm Môn, mà đệ tử Thiên Âm Môn giờ phút này đang đuổi giết nàng, sự thay đổi lần này không thể nói là không lớn.
Nàng cũng không muốn rời khỏi Thiên Âm Môn, bởi vì nàng còn không biết Thiên Âm Môn của Bồng Lai Bí cảnh và Thiên Âm Môn của đại lục Thiên Huyền rốt cuộc có liên quan gì với nhau hay không. Thế nhưng cho dù nàng không có ở đây, tin tưởng Liệt bọn họ cũng sẽ tìm hiểu rõ chuyện này.
Vì kế hoạch, hôm nay chỉ có thể đi một bước suy nghĩ một bước. Đã đi đến bước này, nàng cũng không hối hận về tất cả những chuyện mình đã làm. Chỉ là bây giờ số người bên trong trụ sở bí mật đã không ít, nàng cần kiếm ra nhiều tinh thạch hơn mới được, nếu không những tinh thạch kia cũng không đủ cho bọn họ dùng bao lâu.
Mộ Chỉ Ly một mạch đi vào sâu bên trong Huyết Sắc Địa Ngục, bây giờ nàng đã rất quen thuộc với thế giới tràn ngập màu đỏ này, thoạt nhìn cũng không cảm thấy có chút không thoải mái nào.
"Giá trị của huyết hạt tinh cũng đặc biệt không tệ, nếu như còn thừa, lấy ra đi bán cũng không tồi." Mộ Chỉ Ly tự suy nghĩ nói, trong lòng đã quyết định hành động tiếp theo.
Lần này, Mộ Chỉ Ly lấy tốc độ nhanh nhất để đi vào, cho dù nửa đường gặp phải huyết nhân hạt cũng nhanh chóng tránh thoát. Mặc dù không biết Huyết Sắc Địa Ngục rốt cuộc là rộng lớn đến như thế nào, nghe nói những lần có đệ tử đi rèn luyện ở Huyết Sắc Địa Ngục trước đây cũng không có ai đi được khắp cả Huyết Sắc Địa Ngục, phạm vi rộng lớn của nơi này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ.
Nguyên nhân chính là như thế, vậy nên nàng mới muốn biết được trong chỗ sâu nhất rốt cuộc là có cái gì. Mặt khác, nàng cũng không muốn gặp phải đệ tử của Thiên Âm Môn, một khi gặp phải bọn họ, cũng sẽ không tránh khỏi một cuộc giao chiến, nàng không hề muốn động thủ với đệ tử Thiên Âm Môn, bởi vì bọn họ là sư huynh sư đệ đồng môn lúc trước.
Nếu như nói chuyện lúc trước là hiểu lầm, một khi nàng động thủ với đệ tử của Thiên Âm Môn, chuyện kia đã không còn là hiểu lầm, mà chắc chắn sẽ biến thành sự thật. Giết đệ tử đồng môn, một khi làm chuyện như vậy tương lai hoặc là nàng sẽ không thể có một chút quan hệ nào với Thiên Âm Môn, hoặc là biến mình thành kẻ thù của Thiên Âm Môn.
Bởi vì Tử Thấm, bởi vì bản thân mình là môn chủ của Thiên Âm Môn ở đại lục Thiên Huyền, nàng không muốn làm cho sự việc đi đến ngõ cụt. Dưới tình huống này, nàng cũng chỉ có thể làm như vậy.
Nhưng mà, ông trời dường như không để cho Mộ Chỉ Ly được như ý muốn, vậy mà nàng lại gặp phải đệ tử Thiên Âm Môn trên đường đi tới!
"Đó là Mộ Chỉ Ly!" Bách Lý Yến chỉ vào Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, trên khuôn mặt thanh tú cũng mang theo vẻ kinh ngạc đến vô cùng. Mấy ngày nay, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Mộ Chỉ Ly, nhưng Mộ Chỉ Ly giống như là đã hư không tiêu thất (biến mất hoàn toàn), đến một chút bóng dáng cũng không tìm được. Thời điểm tốt thì không xuất hiện, vậy mà ngay lúc này lại xuất hiện!
Bách Lý Yến vừa nói xong, đám Đỗ Vũ Phàm đều là nhìn về phương hướng của Mộ Chỉ Ly. Đồng thời, Mộ Chỉ Ly theo bản năng cũng nhìn về phía đám Bách Lý Yến, nàng cũng không nghĩ sẽ xung đột với đệ tử của Thiên Âm Môn, cho nên ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong lòng nàng chính là nhanh chóng rời đi.
Chỉ là, lúc nàng thấy rõ cục diện, bước chân cũng không tự chủ mà ngừng lại. Lúc này đệ tử Thiên Âm Môn đã không còn hăng hái như lúc ban đầu nữa, máu trên mặt đất còn chưa khô, trên thân thể mỗi người đều bị thương hoặc nhiều hoặc ít.
Chỉ là chỗ bọn họ bị thương, khuôn mặt xanh tím của bọn họ mới thật sự là nguy hiểm. Mộ Chỉ Ly nhìn một cái đã biết bọn họ đều bị trúng độc rồi, hơn nữa trúng độc rất nặng.
Cách chỗ bọn hắn không xa, một tảng lớn thi thể của huyết nhân hạt đang xiêu vẹo mà ngã trên mặt đất. Lúc trước ở nơi này hẳn là đã xảy ra một cuộc đại chiến kinh động đất trời, chỉ từ số lượng huyết nhân hạt kia đã có thể nhìn ra được, trọn vẹn mấy trăm Huyết Nhân Hạt, trong đó có trên trăm cái là huyết nhân hạt khổng lồ, chỉ là giờ phút này bọn chúng đều đã vĩnh viễn ngã trên mặt đất.
Lúc trước xem ra tu luyện giả của Thiên Âm Môn hẳn là đã bị rất nhiều huyết nhân hạt bao vây, mà bọn họ chính là đã bị trúng độc tố của huyết nhân hạt khổng lồ, loại độc này nếu không phải nhanh chóng giải hết, không bao lâu sau ngay cả mạng cũng sẽ không còn.
Mà ở trong đó đội ngũ khoảng bốn mươi người dường như không có ai không bị thương, tin tưởng không bao lâu nữa, những người này sẽ vĩnh viễn mất mạng ở chỗ này. Mà thiếu hụt mấy người kia chắc là lúc giao thủ với Thiên Ma Tông đã bị mất mạng.
"Mộ Chỉ Ly, ta khuyên ngươi bây giờ tốt nhất nên mau rời đi!" Kiều Tuyết Vi nhìn Mộ Chỉ Ly nói, trên khuôn mặt mang theo vẻ kinh hoảng. Bây giờ nếu bọn họ phải đối mặt Mộ Chỉ Ly thì phần thắng cũng không lớn, dưới ảnh hưởng độc tố này, bọn họ ngay cả cử động một chút cũng cực kỳ khó khăn.
Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới lời Kiều Tuyết Vi nói, ánh mắt của nàng đang đánh giá mọi người, giống như đang tìm kiếm một người nào đó. Rốt cuộc, nàng tìm được Trình Hữu Minh đang tê liệt mà ngã xuống trong đám người, lập tức liền bước chân đi về phía Trình Hữu Minh.
Mọi người nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi tới gần bọn họ, trên mặt cũng hiện lên vẻ lo lắng vô cùng, Đỗ Vũ Phàm vội nói: "Mộ Chỉ Ly, ngươi muốn làm gì?"
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly quay mắt nhìn về phía Đỗ Vũ Phàm, nói: "Bây giờ ta muốn làm cái gì, cũng không mượn ngươi xen vào."
Đỗ Vũ Phàm ngẩn ra, ánh mắt lạnh lùng mà khôn khéo nhìn chằm chằm Mộ Chỉ Ly, giống như nếu Mộ Chỉ Ly có hành động gì hắn sẽ bằng tốc độ nhanh nhất tới ngăn nàng lại!
Mộ Chỉ Ly bước nhanh đi tới bên cạnh Trình Hữu Minh, thân thể Trình Hữu Minh đã xanh tím hơn một nửa, đợi đến lúc cả người đều bị xanh tím này bao phủ lên, đó chính là lúc tử vong! Rất hiển nhiên, Trình Hữu Minh đã bị trúng độc sớm hơn vài phần so với những người khác , cho nên tình trạng của hắn cũng nghiêm trọng.
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi đến, trong đôi mắt kia của Trình Hữu Minh hiện lên vẻ sững sờ, vội nói: "Mộ cô nương, sao ngươi lại tới đây?" Nói xong, khóe miệng Trình Hữu Minh vẽ ra một nụ cười: "Thế nhưng trước khi chết còn có thể gặp lại ngươi một lần cũng không tồi, lúc trước ta hại ngươi bị lạnh nhạtở Bách Thảo Viên, cũng là do ta không đúng, hy vọng ngươi tha thứ cho ta."
Nghe Trình Hữu Minh nói, sắc mặt Mộ Chỉ Ly khẽ thay đổi, trong mắt hiện lên chút tình cảm ấm áp, cười nhạt nói: "Chuyện kia cũng không thể trách ngươi, ngươi cần gì cứ để ở trong lòng."
"Chỉ cần ngươi không trách ta, ta đây đã an tâm rồi." Trình Hữu Minh thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt kia đã thoải mái không ít, hắn chau mày chỉ là do bị độc tố giày vò lấy, dường như mỗi một giây đều rất thống khổ.
Mộ Chỉ Ly duỗi bàn tay trắng nõn ra, một viên đan dược đã xuất hiện ở trong tay nàng, định để cho Trình Hữu Minh ăn vào.
Ai ngờ Trình Hữu Minh cũng là giữ tay nàng lại, mỉm cười nói: "Không cần lãng phí đan dược, đan dược có thể dùng lúc trước mọi người đều đã thử một lần rồi, cũng không có tác dụng gì."
"Đó là đan dược của các ngươi vô dụng, cũng không có nghĩa rằng đan dược của ta cũng vô dụng, ngươi nên biết y thuật của ta không tệ." Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt nói, khuôn mặt bình tĩnh mang theo một tia ma lực làm cho lòng người an tâm.
Trình Hữu Minh sững sờ, nhìn Mộ Chỉ Ly nhưng lại chưa từng nói chuyện, cho đến khi Mộ Chỉ Ly đútđan dược vào trong miệng của hắn, lúc này hắn mới kịp phản ứng. Nhưng mà, đến lúc hắn kịp phản ứng, trong mắt cũng là hiện lên vẻ kinh ngạc đến vô cùng.
Bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được sau khi đan dược này tiến vào trong cơ thể hắn, vốn vẫn rất thống khổ đang giảm bớt dần dần. Sự thay đổi này hắn cảm nhận được rõ ràng nhất, lúc trước đau đớn như vậy ngay cả hắn cũng không cách nào nhịn được, bây giờ cả người cũng đã tốt lên không ít.
Mộ Chỉ Ly kéo tay Trình Hữu Minh, giúp hắn bắt mạch, quan sát tình hình độc tố trong cơ thể hắn. Kể từ sau khi giúp Sở Lê Hiên giải độc, nàng đã lấy độc tố này về nghiên cứu, lúc này mới chế biến ra được giải dược.
Nhìn thấy độc tố trong cơ thể Trình Hữu Minh đang dần hóa giải, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng đã hòa hoãn hơn mấy phần. Tất cả đều đúng như nàng đã dự đoán, hiệu quả của Giải Độc Đan này đúng là rất tốt.
Lúc Mộ Chỉ Ly giúp Trình Hữu Minh giải độc, những người khác cũng vẫn luôn chú ý đến tình huống của bên này. Sau khi bọn hắn nhìn thấy vẻ xanh tím trên mặt Trình Hữu Minh đang dần biến mất, nhất thời ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly cũng nhiều hơn mấy phần nồng nhiệt.
Lúc trước bọn họ đã sử dụng hết tất cả các phương pháp có thể dùng một lần, ngay cả đệ tử Vạn Đan Các cũng không có biện pháp nà. Mọi người mặc dù chưa nói, nhưng trong lòng cũng đã tin tưởng rằng bọn họ đều sống không nổi nữa, nhưng đột nhiên Mộ Chỉ Ly xuất hiện, thậm chí lại còn có biện pháp.
Ánh mắt Đỗ Vũ Phàm vẫn tập trung vào Mộ Chỉ Ly, nhìn cử động của nàng trong lòng không khỏi hồi tưởng lại cảnh tượng nàng rời đi lúc trước. Ban đầu nàng nói với Trình Hữu Minh, nếu như tương lai có cơ hội, nàng nhất định sẽ báo đáp! Mà cảnh tượng trước mắt này chứng minh nàng đã thực hiện lời hứa ban đầu!
Sau một hồi lâu, Trình Hữu Minh mở mắt, khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ mừng rỡ đến vô cùng, kích động nói: "Mộ cô nương, cám ơn ngươi, ta không sao rồi!"
Mộ Chỉ Ly cười một tiếng, "Không có chuyện gì thì tốt, mọi chuyện bên trong Huyết Sắc Địa Ngục đều phải cẩn thận, ta đi trước. Tương lai nếu có duyên thì sẽ gặp lại." Sau khi ra khỏi Huyết Sắc Địa Ngục, nàng sẽ đi ra bên ngoài, Trình Hữu Minh lại trở về Thiên Âm Môn, tin tưởng cơ hội gặp mặt cũng sẽ rất nhỏ.
Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, trong lòng Trình Hữu Minh cũng có chút cảm khái. Hắn muốn nói cái gì đó, nhưng lại phát hiện ra cái gì cũng không nói được. Hắn cũng không tin tưởng Mộ Chỉ Ly thật sự có kết giao với môn phái Ma Đạo, từ lúc bọn họ ở chung có nói chuyện qua, hắn đã nhìn ra được sự nghi hoặc của Mộ Chỉ Ly, chuyện kia chắc chắn không phải là giả vờ.
Nhưng cách nhìn của nhiều người cũng không phải là một mình hắn có thể thay đổi, huống hồ nàng vẫn là đệ tử của Thiên Âm Môn, đến lúc đó trưởng lão Sất Trá Điện hỏi tới cũng rất khó khăn mà báo cáo.
Mộ Chỉ Ly đứng lên, mềm mại bước đi ra ngoài trong ánh mắt của mọi người, cước bộ lưu loát, những người khác ở trong mắt của nàng dường như đều là người trong suốt.
Nhưng mà, ngay lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị rời đi, từng tiếng kêu than thế nhưng lại truyền vào trong tai nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro