Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 87+88
Chương 87: Chạm Mặt
"Có lẽ các ngươi sẽ nghĩ rằng ta đây thật sự đang mơ tưởng hão huyền, thành lập một môn phái hoặc một thế lực cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, người khác có thể, tại sao chúng ta lại không thể? Ngày hôm nay, các ngươi chỉ còn lại có hai sự lựa chọn, hoặc là tin tưởng ta, hoặc là chết.
Đừng cố gắng thử liên lạc với môn phái hoặc sư huynh sư đệ của các ngươi, bởi vì sau khi các ngươi đã tiến vào trụ sở bí mật, có nghĩa là các môn phái đều đã xóa tên các ngươi." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, bộ dáng bình tĩnh kia giống như là đang nói đến một việc cực kỳ đơn giản.
Mọi người kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, chẳng biết tại sao, nhìn thấy khí thế từ trên người nữ tử này, trong lòng bọn họ không khỏi dâng lên một tia kính nể. Nhưng mà, ngay sau đó, lời nói của Mộ Chỉ Ly lại một lần nữa làm cho bọn họ vô cùng kinh hãi.
"Nơi này và Bồng Lai Bí cảnh đã không phải là cùng một thế giới, trừ khi ta cho phép các ngươi ra ngoài, nếu không thì các ngươi sẽ không thể nào trở về được. Về phần tiếp theo nên làm như thế nào, ta nghĩ rằng bản thân các ngươi là người hiểu rõ ràng nhất." Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly quét qua tất cả mọi người, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Nàng uy hiếp bọn họ nhiều như vậy, đến lúc bọn họ lựa chọn như thế nào cũng không phải là nàng có thể khống chế được, chỉ là nàng tin tưởng rằng, những người này đều không phải là kẻ ngu ngốc. Nói là có hai sự lựa chọn, nhưng trên thực tế thì chỉ có một sự lựa chọn mà thôi, chỉ cần là người thông minh cũng biết nên lựa chọn như thế nào.
Mọi người thấy bóng lưng Mộ Chỉ Ly rời đi, miệng há hốc nhưng cũng vẫn không nói gì. Tất cả những lời mà Mộ Chỉ Ly nói thật sự đã làm cho bọn họ quá mức rung động, rung động đến mức làm cho bọn họ cũng khó có thể tin, thế nhưng thực sự là cái hoàn cảnh lạ lẫm trước mắt này cuối cùng cũng đã làm cho bọn họ bắt đầu dần dần tin tưởng.
Nếu như, nơi này thật sự là một cái thế giới khác, như vậy nữ tử này có năng lực phi thường đến như thế nào? Nếu như, tất cả mọi thứ nữ tử này nói đều là sự thật, vậy thì việc thành lập ra một môn phái khác cũng không phải là chuyện không thể nào...
Sau khi Mộ Chỉ Ly quyết định xong tất cả thì đã ngay lập tức trở về bên trong Huyết Sắc Địa Ngục, mấy ngày này dưới sự đuổi giết của hai môn phái, tinh thần lực của nàng cũng đã tăng lên không ít. Một khi có người đến gần cách đó không xa, nàng đã có thể phát hiện ra đầu tiên.
Nếu như lúc trước, mỗi lần như vậy, Mộ Chỉ Ly phải khó khăn lắm mới có thể né tránh được, thì bây giờ, nàng lại có thể nhanh chóng né tránh được tất cả. Nhưng mà, lúc Mộ Chỉ Ly mới vừa trở lại Huyết Sắc Địa Ngục, nàng đột nhiên cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm qua đã khiến nàng dần nuôi dưỡng được một cỗ ý thức về nguy cơ, mặc dù cỗ ý thức về nguy cơ này vẫn chưa biết được lý do, nhưng cũng vô cùng chính xác.
Mộ Chỉ Ly nhắm mắt lại, dường như không có chút do dự nào mà nhanh chóng chạy vào bên trong Huyết Sắc Địa Ngục, hơi thở của đối phương mạnh hơn rất nhiều so với nàng. Nếu như giao thủ trực diện, tỷ lệ thắng của nàng cũng không cao...
Sau khi Mộ Chỉ Ly rời đi không bao lâu, Sở Lê Hiên đã đứng ở nơi mà lúc trước Mộ Chỉ Ly đứng. Trong mắt hắn hiện lên vẻ do dự, ánh mắt không ngừng mà đánh giá xung quanh, rồi ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại ở một chỗ, lập tức chạy tới hướng bên kia.
Nếu như Mộ Chỉ Ly ở chỗ này, sẽ phát hiện ra hướng mà Sở Lê Hiên chọn chính là phương hướng mà nàng thoát đi. Mà thời gian để hắn lựa chọn đường đi cũng chỉ rất ngắn ngủi mà thôi, chỉ là điểm này cũng không phải người bình thường có thể làm được.
Sở Lê Hiên lúc này cũng đã có thay đổi không nhỏ so với mấy ngày trước, lúc đầu hắn rất hăng hái, nhưng bây giờ hắn lại đang cau mày, khuôn mặt u sầu, trong đôi mắt ngập tràn những tia tức giận.
Những ngày qua, tu luyện giả của Huyết Khấp Minh đều liên tiếp biến mất, hắn biết tất cả chuyện này cũng là bởi vì bọn họ đuổi bắt nữ tử kia mà ra. Lúc mới bắt đầu hắn cũng không chú ý đến chuyện này lắm, nhưng sau khi tu luyện giả của Huyết Khấp Minh đã có mười người mất tích, hắn đã không có cách nào duy trì nổi sự lạnh nhạt được nữa.
Tu luyện giả của Huyết Khấp Minh tổng cộng cũng chỉ có năm người mà thôi, lúc trước khi giao thủ với Sất Trá Điện cũng đã tổn thất không ít, bây giờ lại tổn thất mất mười người. Với những tổn thất này, thành tích lần này trong Huyết Sắc Địa Ngục của bọn họ cũng là đếm ngược một hai rồi.
Hắn không biết nàng kia rốt cuộc là thần thông như thế nào, kỳ quái nhất chính là đệ tử môn phái sau khi giao thủ với nàng, cả người đều như biến mất hẳn vào không trung, ngay cả thi thể cũng đã tìm khắp nơi mà không thấy, chỉ có thể thấy chút máu tươi ở nơi giao chiến, còn lại những thứ khác thì giống như là chưa bao giờ từng xuất hiện qua.
Nếu như Sất Trá Điện không biết chuyện này thì cũng thôi, như vậy hắn sẽ không tiếp tục đuổi theo nữ tử này nữa. So sánh với bảo bối mà nữ tử này có, thì để cho mọi người có thể bình an ở bên trong Huyết Sắc Địa Ngục ba tháng nữa vẫn là quan trọng hơn.
Nhưng bây giờ Sất Trá Điện đã biết được chuyện này, nếu như bọn họ buông tha cho, không khác gì thừa nhận bọn họ đã thua cuộc, cho nên chỉ có thể cứng rắn mà tiếp tục đuổi giết. Cũng may tình hình của Sất Trá Điện cũng không khá hơn bao nhiêu so với bọn họ. Chỉ là đợi đến lúc trở về Huyết Khấp Minh, hắn cũng không biết nên báo cáo với trưởng lão như thế nào.
Sau khi suy nghĩ hết tất cả mọi chuyện, hắn dường như đã không còn có chút do dự nào nữa mà đến đây đuổi giết nàng kia, mà sau khi hắn hành động không bao lâu, Mạc Tập Lẫm cũng đã bắt đầu hành động. Hắn phải giải quyết nàng kia trước khi Mạc Tập Lẫm xuất hiện!
Mộ Chỉ Ly một mạch phóng về phía trước, chân mày không khỏi nhíu chặt, nàng có thể cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ phía sau đang không ngừng mà truy đuổi tung tích của nàng. Cho dù nàng đã thi triển Phiêu Miểu thân pháp, khoảng cách giữa người nọ với nàng cũng không bị kéo ra!
"Đụng phải đối thủ mạnh mẽ." Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ trong lòng, sau khi có nhiều đệ tử bị biến mất nhiều như vậy, Huyết Khấp Minh cuối cùng cũng đã không kìm được tức giận rồi, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên thành một nụ cười nhợt nhạt, vậy thì để xem hai chúng ta rốt cuộc tốc độ của ai nhanh hơn đi!
Nghĩ tới đây, tốc độ của Mộ Chỉ Ly cũng đột nhiên tăng nhanh, Phiêu Miểu thân pháp bị nàng thi triển đến cực hạn. Sau khi Mộ Chỉ Ly tăng nhanh tốc độ, Sở Lê Hiên phát hiện hơi thở phía trước đang cách hắn càng ngày càng xa, trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc đến vô cùng.
Tốc độ của hắn đã là ít người có thể so sánh được, vậy nhưng tốc độ nàng kia so với hắn lại còn nhanh hơn, thật không biết đây là đệ tử của môn phái nào, thủ đoạn đến bậc này thực sự rất cao. Thế nhưng mới chỉ như vậy đã muốn hất hắn ra thì cũng không đơn giản như vậy.
Ngay sau đó, chỉ thấy hai tay Sở Lê Hiên nhanh chóng tạo ra một kết ấn kì lạ, sau khi kết ấn hoàn thành, tốc độ của Sở Lê Hiên cũng đột nhiên tăng nhanh, quyết đuổi đến tận cùng mà không chịu buông tha!
Sau khi Mộ Chỉ Ly phóng về phía trước không bao lâu, đã vội vã ngừng lại, bởi vì trước mặt nàng đã xuất hiện một số lượng đối thủ vô cùng lớn, lúc này, đôi mắt của bọn chúng đang nhìn nàng chằm chằm.
Phía trước, thậm chí lại có đến trên một trăm huyết nhân hạt! Trừ lúc trước có một lần đụng phải huyết nhân hạt ra, những ngày này nàng đều xuyên qua trụ sở bí mật mà cũng chưa từng gặp phải huyết nhân hạt, điều này cũng làm cho nàng cảm thấy rất kỳ quái, chỉ là không nghĩ tới bây giờ sẽ đụng phải nhiều huyết nhân hạt như vậy.
Lúc này huyết nhân hạt đang mở to đôi mắt như những cái chuông đồng lớn ra, từng đợt ánh sáng màu đỏ lan tràn ra, kéo theo mùi tanh hôi cũng từng chút một tràn ngập khắp không gian, vẻ mặt nhìn Mộ Chỉ Ly giống như nhìn thấy một món ăn ngon, thèm thuồng không dứt.
Mộ Chỉ Ly nhìn những con huyết nhân hạt hung hăng trước mắt, lại cảm nhận được hơi thở phía sau đang đến gần, tình cảnh này đúng thật là tiến thoái lưỡng nan (lùi không được, tiến cũng không xong). Xem ra, hôm nay cũng không có cách nào tránh được giao thủ với đối phương rồi, đã như vậy, liền chờ xem thôi!
Mộ Chỉ Ly mới vừa dừng bước lại, huyết nhân hạt đứng đầu kia đã vội vàng tấn công về phía Mộ Chỉ Ly!
Nhìn thân hình toàn máu trước mặt đã lớn lên rất nhanh,trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ tinh ranh. Tinh thần khẽ động, kiếm Vị Ương xuất hiện trong tay nàng, ngay sau đó, thân hình Mộ Chỉ Ly giống như hóa thành vô số những ảo ảnh, làm cho người ta không thể nào phân biệt rõ ràng được cái nào là thật cái nào là giả, ngay sau đó một kiếm lập tức hung hăng đâm vào nửa người trên của huyết nhân hạt.
Kèm theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương, một thi thể huyết nhân hạt đã ngã xuống dưới chân Mộ Chỉ Ly, tốc độ cực nhanh, chỉ là một chút thời gian, đã giải quyết rất gọn gàng!
Lúc trước sau khi đã giao thủ một lượt, Mộ Chỉ Ly đã hiểu rõ mấy phần với huyết nhân hạt, cho nên vừa ra tay đã công kích vào nơi yếu hại của huyết nhân hạt, lúc này mới có thể đạt được hiệu quả như vậy.
Nhìn thấy con huyết nhân hạt thứ nhất đã bị tiêu diệt nhanh như vậy, động tác của những con huyết nhân hạt khác cũng đã hơi chậm lại, trong chốc lát thế nhưng không có con huyết nhân hạt nào tiếp tục xông lên. Tất nhiên, lúc trước Mộ Chỉ Ly xuất thủ đã làm cho bọn chúng hoàn toàn kinh hãi.
Mộ Chỉ Ly nhanh chóng lấy ra huyết hạt tinh, vật này với nàng có tác dụng không nhỏ. Hơn nữa, bây giờ trụ sở bí mật đã có không ít người ở, huyết hạt tinh này tất nhiên là thu được càng nhiều càng tốt.
Một lát sau, Mộ Chỉ Ly chủ động tập kích về phía huyết nhân hạt! Hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bộc phát ra, Mộ Chỉ Ly hóa thành một tia sáng màu trắng, ào ào xông vào trong đội ngũ của huyết nhân hạt.
Rầm rầm rầm!
Từng đợt va chạm mạnh mẽ nhanh chóng vang dội ra, Mộ Chỉ Ly đã bị huyết nhân hạt vây vào chính giữa. Nếu đổi lại là người bình thường, dưới tình huống này cũng sớm đã không còn đường sống, thế nhưng với Mộ Chỉ Ly lại là hoàn toàn khác hẳn.
Bởi vì nàng chẳng những có Phiêu Miểu thân pháp cực kỳ cường đại, còn có lực lượng thuộc tính không gian! Dưới sự trợ giúp của năng lực thuộc tính không gian, nàng đã đạt tới mức thậm chí có thể di chuyển nháy mắt trong cự ly ngắn, như vậy, có bị lọt vào vòng vây thì cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với nàng!
Thời gian một năm rưỡi này, mặc dù nàng đều dùng phần lớn để khôi phục tu vi, tu vi tiến bộ cũng không lớn, nhưng tìm hiểu thiên phú thuộc tính lại tiến bộ cực nhanh, rõ ràng đã nhanh hơn không ít so với những tu luyện giả khác.
Nàng hiểu, đây là chỗ tốt mà Xảo Xảo nói.Tuy rằng thực sự hao tốn không ít thời gian để khôi phục, nhưng khả năng tìm hiểu thiên phú thuộc tính so với những người khác lại mạnh hơn rất nhiều.
Sau khi Sở Lê Hiên chạy tới nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ thấy một nữ tử đang đứng giữa đám huyết nhân hạt, thân hình của nàng lúc thì ở bên trái, lúc thì ở bên phải, lúc nhanh lúc chậm, biến đổi thất thường, lại còn vô cùng khéo léo mà tránh thoát khỏi công kích của huyết nhân hạt.
Cho dù là bị nhiều huyết nhân hạt vây quanh tấn công, nữ tử cũng chẳng bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại thi thể của huyết nhân hạt xung quanh ngày càng nhiều, mà tốc độ cực nhanh của nàng đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
Sở Lê Hiên xác định nữ tử trước mặt chính là nữ tử mà hắn vẫn luôn tìm kiếm mấy ngày nay. Nếu không bởi vì nữ tử trước mặt này, bọn họ cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy. Ban đầu nhìn thấy nữ tử này mặc dù chỉ là thoáng nhìn qua, nhưng vẫn có thể nhớ rõ ràng, nữ tử xinh đẹp như thế bình thường cũng không phải muốn thấy là có thể thấy.
Cho nên chỉ nhìn một lần , hắn cũng đã nhớ rõ ràng.
Đồng thời, Mộ Chỉ Ly cũng đã nhìn thấy Sở Lê Hiên ở phía sau, trong một thời gian ngắn, bốn mắt nhìn nhau!
Chương 88: Huyết Nhân Hạt Khổng Lồ
Mộ Chỉ Ly nhìn một cái đã nhận ra nam tử trước mặt là đội trưởng của Huyết Khấp Minh, lúc trước khi đục nước béo cò nàng đã chú ý tới đội trưởng của hai môn phái, tất nhiên có thể nhận ra được hắn.
"Chúng ta lại gặp mặt." Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, động tác hai tay cũng chưa từng dừng lại, đồng thời, thân ảnh của nàng không ngừng chuyển động, lần lượt khéo léo tránh thoát công kích của huyết nhân hạt.
Trên khuôn mặt bình tĩnh của Sở Lê Hiên hiện lên một tia rung động, hắn không nghĩ tới lúc hắn nhìn thấy nữ tử này, nàng lại có thể bình tĩnh nói chuyện như thế. Thế nhưng suy nghĩ lại, dưới sự đuổi giết của hai môn phái mà nàng vẫn có thể trốn lâu như vậy, lại cũng vẫn có thể tiếp tục làm người thợ săn, tố chất kia sớm đã không phải người bình thường có thể so sánh được.
Lúc này, thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ lướt một cái, đột nhiên dừng ở bên cạnh Sở Lê Hiên, một nụ cười như có như không hiện lên trên khóe miệng nàng, chỉ là lẳng lặng đứng yên thôi nhưng lại tỏa ra mị lực làm cho người ta khó có thể bỏ qua.
Sở Lê Hiên ngây người trong nháy mắt, lại cũng đã hiểu ra vì sao Mộ Chỉ Ly lại làm như vậy. Mộ Chỉ Ly đi tới không bao lâu, ánh mắt của huyết nhân hạt đã chuyển đến trên người Sở Lê Hiên và Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly tới đây chính là để cho huyết nhân hạt chú ý tới sự hiện hữu của hắn, như vậy, hắn sẽ biến thành đối thủ của huyết nhân hạt. Chỉ sợ hắn bây giờ muốn phân tâm ra để đi đối phó nàng cũng không thể được rồi.
"Giải quyết những huyết nhân hạt này, ta lại đối phó ngươi cũng không muộn!" Sở Lê Hiên lạnh lùng nói, huyết nhân hạt trước mặt này mặc dù sẽ mang đến phiền toái nhất định, nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Cho dù đối phó với huyết nhân hạt sẽ làm cho hắn bị hao tổn thiên lực, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng là như vậy, cho nên về tổng thể, hai người đều bị vây trong hoàn cảnh giống nhau.
Mộ Chỉ Ly vẫn im lặng như trước, nụ cười nơi khóe miệng vẫn chưa từng thay đổi, đuôi mắt hơi chếch lên lại làm cho Sở Lê Hiên cảm nhận được một nỗi sợ hãi. Hắn không thể nào nhìn thấu sâu cạn của nữ tử này, cho dù dưới tình huống như thế, nàng cũng không có chút bối rối nào, giống như tất cả mọi việc vẫn đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Trong đôi mắt đen nhánh của Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ kiên nghị, càng nhiều hơn nữa lại là chiến ý đến vô cùng, chiến ý giống như hai ngọn lửa đang bốc cháy mãnh liệt, hừng hực bùng cháy cả người, ngay sau đó, thân thể của nàng cũng tỏa ra nhiệt độ nóng rực.
Có lẽ phải giao đấu với đối thủ mạnh, nàng mới có thể bộc phát ra đến cực hạn của mình. Hôm nay, cho dù kết quả có như thế nào, nàng đều biết rằng mình có thể đi tới một bước kia.
Núp ở dưới đôi cánh Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần quá lâu, trong lòng nàng đã bắt đầu hình thành một cảm giác lệ thuộc; mà trải qua mấy ngày nay một mình xông pha, nàng đã bắt đầu tìm về được cảm giác trước đây của mình.
Đúng vậy, nàng muốn chính là một mình đảm đương một phía, trong lúc nàng gặp khó khăn thì bằng hữu, thân nhân, người yêu có thể trợ giúp nàng, nhưng nàng cũng muốn rằng lúc bọn họ gặp nguy hiểm thì nàng cũng có thể bảo vệ được bọn họ. Cho nên, nàng không cho phép mình hèn yếu, nàng nhất định phải bằng tốc độ nhanh nhất lớn lên.
Hắc Ám lão nhân, mối thù của Không Gian lão nhân, đại lục Thiên Huyền bình an, tất cả những thứ này đều là động lực cường đại của nàng. Nếu đứng ở chỗ này, nàng đã không có đường lui, như vậy, đành buông tay đánh một trận!
Hai người Mộ Chỉ Ly và Sở Lê Hiên cũng không tiếp tục nói chuyện, đều rất ăn ý lao về phía huyết nhân hạt cùng một thời gian. Hai người đều bộc phát ra tốc độ không gì sánh kịp, thanh kiếm sắc bén trong tay tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, vô tình công kích về chỗ yếu hại của huyết nhân hạt.
Hơi thở của Sở Lê Hiên đột nhiên bộc phát ra, cảm nhận được hơi thở của Sở Lê Hiên, huyết nhân hạt cũng ngây người ra mà ngạc nhiên, nguyên bản đang làm động tác tiến lên cũng là ngay lập tức chậm lại, đôi mắt to lớn không ngừng đánh giá hai người trước mặt .
Hơi thở của nữ tử này mặc dù không kinh khủng, nhưng sau khi đã giao thủ một lượt, người chết trên tay nàng thật sự là không ít, mà hơi thở của nam tử này lại làm cho bọn chúng sợ hãi...
Con ngươi của Mộ Chỉ Ly co rụt lại, tu vi của Sở Lê Hiên thế nhưng lại tương xứng với Dật Thần! Chẳng qua là cũng chỉ có thực lực như vậy, hắn mới có thể trở thành đội trưởng của Huyết Khấp Minh được.
Ngay sau đó, hai người nhanh chóng hành động rất tốc độ, trong lúc kiếm lên kiếm xuống, nhất định đều có thể làm cho huyết nhân hạt bị thương nặng. Cái Mộ Chỉ Ly dựa vào chính là kỹ xảo, về vấn đề thực lực thì nàng tuyệt đối không thể nào chiến thắng được huyết nhân hạt, mà Sở Lê Hiên lại trực tiếp giao chiến chính diện, thậm chí cũng không cần né tránh, bằng vào thực lực mạnh mẽ của hắn đã có thể trực tiếp chém giết huyết nhân hạt.
Trên mặt đất, thi thể huyết nhân hạt đã nhiều lên từng chút một, Mộ Chỉ Ly cứ giết một con huyết nhân hạt, liền ngay lập tức thu lấy huyết hạt tinh, một cái cũng không bỏ sót, mà động tác của nàng lại cực kỳ thành thạo.
Nhìn động tác của Mộ Chỉ Ly, trong mắt Sở Lê Hiên hiện lên vẻ nghi hoặc. Đã bị nhiều huyết nhân hạt vây công như vậy, thế nhưng nữ tử này vẫn không chịu buông tha cho huyết hạt tinh, thế nhưng nghĩ tới lúc trước nàng đục nước béo cò mà thu lấy túi càn khôn thì lại thấy việc này thật đúng là phù hợp với tính cách của nàng.
Dưới tốc độ mau lẹ của hai người, số lượng trên trăm con huyết nhân hạt đang giảm bớt đi nhanh chóng đến kinh người, giờ phút này cũng chỉ còn lại hơn một nửa, đã không thể tạo thành uy hiếp gì được với bọn họ.
Thông thường, dưới tình huống như vậy, hai người hẳn là đều phải cảm thấy nhẹ nhàng mới phải, nhưng bây giờ sắc mặt hai người so với lúc đầu đến đây còn muốn nghiêm trọng hơn rất nhiều, bởi vì bọn họ đã cảm nhận được một cỗ hơi thở bất thường!
Đúng lúc này, một loạt tiếng "Ồ ồ ồ ồ" đột nhiên truyền ra, tiếng động này so với tiếng của những huyết nhân hạt lúc trước bọn họ gặp được không thể nghi ngờ mạnh hơn rất nhiều!
Tiếng động này truyền tới không bao lâu, ngay sau đó, hai con huyết nhân hạt đã từ phía sau chậm rãi xuất hiện, tốc độ của bọn chúng cũng không nhanh, Mộ Chỉ Ly có thể thấy rõ động tác của bọn chúng, nhưng chỉ trong thời gian chớp mắt, bọn chúng đã có thể xuất hiện ở trong đội ngũ của huyết nhân hạt.
Bộ dáng của hai con huyết nhân hạt này cũng không khác gì so với những con huyết nhân hạt khác, chỉ là thân hình của bọn chúng lớn gấp đôi so với những con khác, ngay cả màu đỏ trên thân thể cũng hơi sậm màu, đó là màu của máu đã khô cứng lại.
Máu tươi không ngừng mà chảy ra từ trên người bọn chúng, một đôi mắt có linh trí nhìn chằm chằm hai người Mộ Chỉ Ly, nước miếng rơi xuống, nghiễm nhiên đã coi Mộ Chỉ Ly và Sở Lê Hiên trở thành thức ăn ngon của chúng.
Sau khi hai con huyết nhân hạt này xuất hiện, đám huyết nhân hạt lúc trước vốn có chút khủng hoảng bây giờ lại giống như tìm lại được niềm tin, con nào cũng đều hưng phấn tru lên, đuôi bò cạp hung hăng quăng qua quăng lại, lần lượt tạo ra những hố sâu trên mặt đất bằng phẳng.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly co lại, nàng có thể cảm nhận được hai con huyết nhân hạt này mạnh hơn rất nhiều so với những con huyết nhân hạt khác. Thậm chí từ trên người hai con huyết nhân hạt này, nàng cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm nồng đậm. Đối phó với bọn chúng, tuyệt đối không dễ dàng!
Mộ Chỉ Ly không khỏi nhìn về phía Sở Lê Hiên cách đó không xa, mà Sở Lê Hiên cũng đúng lúc nhìn về phía Mộ Chỉ Ly. Hai người chưa từng nói chuyện với nhau một câu nào, nhưng đều đã biết được tính toán của đối phương. Ánh mắt hai người chạm vào nhau chỉ trong một giây, sau đó lại một lần nữa rơi vào trên người hai con huyết nhân hạt.
"Xuy xuy!"
Hai con huyết nhân hạt lập tức hóa thành hai đạo tơ máu, lướt về phía hai người, đuôi bò cạp còn cứng rắn hơn so với kim thiết, mạnh mẽ quét ngang qua hai người! Đuôi bò cạp mang nhiều gai nhọn làm cho bất kỳ ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy ớn lạnh trong lòng, nếu bọn họ thực sự trực tiếp bị đánh trúng, chắc hẳn bọn họ đã bị phanh thây rồi!
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ lo lắng, đợi cho đuôi bò cạp quét về phía nàng, nàng bèn xoay người nhảy lên, tránh thoát được công kích của đuôi bò cạp. Một lát sau, nàng nắm chặt kiếm Vị Ương trong tay, không lùi bước mà bắt đầu phản kháng, chủ động công kích huyết nhân hạt!
Một đòn này, Mộ Chỉ Ly chính là phát hiện chỗ cường đại của huyết nhân hạt này so với những huyết nhân hạt khác, xác ngoài của nó cực kỳ cứng rắn, cho dù là dùng kiếm Vị Ương cũng không có cách nào phá vỡ được phòng ngự của nó.
Khí lực của nó thật lớn, cho dù nàng đã thi triển bí quyết Cường Long Ngao Thiên, phát triển lực lượng đến cực hạn, cũng không ngăn cản được công kích của huyết nhân hạt. Dường như mỗi lần đụng nhau với huyết nhân hạt, thân thể của nàng sẽ bị lắc lư cực lớn.
Dưới tình huống giao thủ như thế này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly không khỏi rỉ ra máu, lục phủ ngũ tạng đều đã bị rung chuyển cực kỳ nghiêm trọng, nội thương không nhẹ! Tiếp tục như vậy, sợ là nàng sẽ bị đánh đến chết tươi!
Làm cho người ta kinh ngạc là nửa người trên của những con huyết nhân hạt bình thường khác đều không có phòng ngự, chỉ cần thông qua thân pháp, dùng lợi kiếm đâm vào nửa người trên của nó, thì có thể dễ dàng giết được nó. Nhưng mà, nửa người trên của con huyết nhân hạt này dường như cũng có phòng ngự, một đòn cũng không thể nào đâm thủng.
Chân mày Mộ Chỉ Ly dần dần nhíu lại, huyết nhân hạt bậc này đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của nàng! Tiếp tục như vậy, sợ là sẽ cực kỳ bất lợi với nàng.
So với tình huống của Mộ Chỉ Ly, mặc dù Sở Lê Hiên có tốt hơn một chút, nhưng ứng phó cũng có khó khăn nhất định. Sở Lê Hiên không ngừng giao chiến với huyết nhân hạt, mỗi khi đuôi bò cạp của huyết nhân hạt quét tới, hắn ngay lập tức phải lợi dụng thân pháp tránh thoát đi, lực đạo mạnh mẽ kia, cho dù là hắn cũng không thể không né đi.
Mộ Chỉ Ly không ngừng tránh né công kích của huyết nhân hạt, thiên lực của nàng nhanh chóng tiêu hao, mỗi một lần tránh né đều là một tình huống vô cùng nguy hiểm, bởi vì ngoài con huyết nhân hạt này ra, những con huyết nhân hạt khác cũng đã bao vây tới đây, trong chốc lát, càng trở nên phiền toái.
Nhưng mà, càng ở dưới tình huống căng thẳng, Mộ Chỉ Ly lại càng bình tĩnh. Nàng nhất định phải cái khó ló cái khôn, tìm kiếm biện pháp ứng đối, huyết nhân hạt này không thể không có chút nhược điểm nào, chỉ cần tìm ra được nhược điểm của nó, nàng nhất định có thể giải quyết được!
Cho tới nay, nàng đối phó huyết nhân hạt đều dựa vào nhược điểm nửa người trên không có phòng ngự của chúng, nếu như không thể bắt đầu tấn công từ nửa người trên của nó, như vậy có vật gì có thể đủ khắc chế được huyết nhân hạt?
Nghĩ tới đây, trong Mộ Chỉ Ly cũng xẹt qua một tia sáng. Sương mù màu máu bên trong Huyết Sắc Địa Ngục nhất định có mối liên hệ rất lớn với huyết nhân hạt, chính như nàng có thể khắc chế được sương mù màu đỏ đó, vậy thì cùng một phương pháp như vậy có thể có tác dụng với huyết nhân hạt hay không?
Đang lúc này, Mộ Chỉ Ly lại đột nhiên nghe được tiếng hét thảm thiết của Sở Lê Hiên. Cái huyết nhân bò cạp cực lớn kia đột nhiên phun ra chất lỏng màu máu, sau khi chất lỏng kia chạm phải Sở Lê Hiên, tay phải của hắn đã nhanh chóng biến thành màu đen, một cảm giác đau đớn truyền đến, trong nháy mắt, những giọt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy xuống trên trán Sở Lê Hiên.
Mộ Chỉ Ly khẽ sử dụng Phiêu Miểu thân pháp, lại thêm lực lượng của không gian, trong nháy mắt nàng đã xuất hiện ở phía sau huyết nhân hạt. Ngay sau đó, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một lọ chất lỏng trong suốt, chất lỏng trong suốt chảy qua bình dược tề mà rơi xuống trên người huyết nhân hạt.
Kèm theo chất lỏng trong suốt chảy xuống, huyết nhân hạt đột nhiên phát ra những tiếng kêu thê lương thảm thiết! Máu tươi không ngừng chảy xuống từ trên người nó, toàn bộ thân hình từ từ bị ăn mòn từng chút một!
Huyết nhân hạt giống như bị điên mà lăn lộn trên mặt đất, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang dội ra khắp nơi này, nó nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng, chỉ là tình huống như vậy, không cam lòng cũng vô dụng! Khóe miệng Mộ Chỉ Ly khẽ cong thành một nụ cười nhàn nhạt, quả nhiên đúng như nàng dự đoán, tất cả cũng đúng như nàng suy nghĩ, thuốc này có ảnh hưởng rất lớn với huyết nhân hạt.
Lúc trước nàng đã nghiên cứu qua về sương mù màu máu kia, lúc nghỉ ngơi đã phối trí dược tề để đối kháng với sương mù màu máu, chỉ là lúc đó nàng thật ngờ đến mối quan hệ giữa hai cái đó. Sở dĩ nghiên cứu chỉ là hiếu kỳ muốn biết được cái gì có thể khắc chế được sương mù màu máu, không nghĩ tới lại có tác dụng lớn như vậy.
Sau khi Sở Lê Hiên bị thương, liền cảm thấy cái độc tố kia đang nhanh chóng ăn mòn cơ thể hắn. Lúc trước hắn đã giao thủ với huyết nhân hạt không ít lần, nhưng huyết nhân hạt cũng chưa bao giờ phun nọc độc, cho nên hắn cũng chưa từng phòng bị, không ai có thể nghĩ tới lần này huyết nhân hạt lại phun nọc độc. nhất thời vô ý nên đã vừa vặn bị tập kích.
Hắn bây giờ thậm chí cũng không còn sức để giơ kiếm lên nữa, nhìn cái đuôi bò cạp khổng lồ kia đang tấn công về phía mình, trong lòng Sở Lê Hiên hiện lên sự nghẹn khuất. Nhiều năm qua, hắn đã từng trải qua rất nhiều nguy hiểm, hắn đã tưởng tượng ra vô số kiểu chết của bản thân, nhưng lại không nghĩ tới mình sẽ chết đi trong tình trạng này.
Một khi đuôi bò cạp kia quất lên người hắn, thân thể hắn sẽ biến thành hai khúc, căn bản không thể nào sống sót. Cứ như vậy mà chết đi? Hắn không cam lòng.
Mộ Chỉ Ly cũng đã chú ý tới tình huống của Sở Lê Hiên, lực lượng không gian bắt đầu khởi động, một lúc sau, Mộ Chỉ Ly đã xuất hiện trước mặt Sở Lê Hiên.
Sở Lê Hiên nhìn thân ảnh trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc đến vô cùng, nữ tử này đang làm cái gì vậy? Tại sao...
Muốn che ở trước mặt của hắn?Phải biết rằng bọn họ là đối thủ mà không phải là đồng đội. Mục đích mình xuất hiện ở đây chính là để giết nàng.
Mộ Chỉ Ly lấy dược tề trong tay ném về hai bên của huyết nhân hạt, ngay sau đó, con huyết nhân hạt này cũng giống như con huyết nhân hạt trước, phát ra tiếng kêu thê thảm, thân thể nhanh chóng bị ăn mòn.
Nhân cơ hội này, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng chém một nhát phá vỡ đầu của nó, lấy ra viên huyết hạt tinh to gấp đôi kia. Nguyên bản nàng đang có ý định lấy ra huyết hạt tinh của con kia trước, chỉ là tình huống của Sở Lê Hiên đã mức nguy cấp, không cho phép nàng có thời gian làm như vậy.
Lúc này, con huyết nhân hạt kia đã hóa thành vũng máu, ngay sau đó, con huyết nhân hạt lúc trước cũng đã bị ăn mòn sạch sẽ. Sở dĩ nàng cứu Sở Lê Hiên là bởi vì không muốn mất đi một nhân tài như vậy.
Nếu như nàng có thể sử dụng được Sở Lê Hiên, đây không thể nghi ngờ là một sự trợ giúp lớn. Cho dù là thực lực, hay là năng lực lãnh đạo, đều mạnh hơn rất nhiều so với những người ở bên trong trụ sở bí mật, cho nên nàng mới không hy vọng Sở Lê Hiên cứ như vậy mà chết đi.
Sau khi hai con huyết nhân hạt cực lớn kia đã chết, những con huyết nhân hạt khác cũng đã không còn một chút chiến ý nào, lập tức rối rít chạy về phía sau, cũng không dám ra tay với hai người Mộ Chỉ Ly nữa.
Sau khi Mạc Tập Lẫm biết được Sở Lê Hiên bắt đầu truy đuổi nữ tử kia, hắn cũng đã nhanh chóng hành động... cho dù như thế nào, hắn cũng phải tìm được nữ tử kia trước Sở Lê Hiên!
Theo dấu vết của những đệ tử lúc trước, hắn bắt đầu dựa theo suy nghĩ của nàng kia để tìm ra được hướng đi tốt nhất mà chạy thục mạng, ngay dưới tình huống như vậy, hắn một đường tìm đến, ngay sau đó, hắn lại tìm thấy được dấu vết của Sở Lê Hiên, lập tức giật mình trong lòng, không nghĩ tới tốc độ của Sở Lê Hiên còn nhanh hơn so với hắn! Nghĩ tới đây, Mạc Tập Lẫm lập tức thi triển tốc độ nhanh hơn, sợ nàng kia sẽ bị Sở Lê Hiên bắt đi trước hắn!
Đợi sau khi huyết nhân hạt rối rít lùi về phía sau, lúc này Mộ Chỉ Ly mới nhìn đến Sở Lê Hiên đang ở sau lưng mình, cánh tay phải của Sở Lê Hiên bây giờ đã biến thành màu đen, vũ khí trong tay cũng đã rơi trên mặt đất.
Nhìn kỹ Sở Lê Hiên, Mộ Chỉ Ly không khỏi phải thừa nhận, Sở Lê Hiên là một nam tử cực kỳ anh tuấn, khuôn mặt góc cạnh mà gầy gò, trong đôi mắt lóe lên cơ trí nhàn nhạt. Da của hắn trắng nõn, mí mắt hơi chếch lên trên, quả thật là một vẻ đẹp mê người.
Cái mũi của hắn cao thẳng mà tinh xảo, đôi môi hơi dày, nhưng lại có độ cong hoàn mỹ, màu sắc như hoa anh đào sáng bóng. (TL: sao giống tả con gái vậy hả tác giả T^T). Chỉ là bây giờ do hắn bị trúng độc mà sắc mặt đã biến thành màu đen, ánh sáng trong đôi mắt cũng vì vậy mà dần dần ảm đạm.
Mộ Chỉ Ly lập tức giúp Sở Lê Hiên bắt mạch, độc tố của huyết nhân hạt nàng còn chưa bao giờ tiếp xúc qua, không biết sẽ là loại độc tố mới lạ như thế nào? Nghĩ tới đây, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ hứng thú đến vô cùng.
Ánh mắt Sở Lê Hiên chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly, bây giờ hắn có muốn nói chuyện cũng không nói nên lời, hay nói một cách khác, hắn bây giờ cũng không có chút sức lực nào để chống cự, nhưng hắn lại không cảm thấy căng thẳng.
Nếu như Mộ Chỉ Ly muốn giết hắn thì căn bản không cần phiền phức như vậy, chỉ riêng độc này hắn đã không thể nào giải được, không bao lâu sau hắn sẽ chết. Mà động tác của Mộ Chỉ Ly lúc này, giống như là đang muốn cứu hắn!
Chỉ là, tại sao nàng phải cứu mình? Rõ ràng mình là đối thủ của nàng, nhìn dung nhan tinh xảo đang ở rất gần mình kia của Mộ Chỉ Ly, ánh mắt Sở Lê Hiên dần dần thay đổi, nguyên bản đang cảnh giác đã trở nên dịu dàng...
Tay Mộ Chỉ Ly cầm ngân châm, bắt đầu bắt tay vào giải độc cho Sở Lê Hiên, độc tố của huyết nhân hạt này cực kỳ bá đạo, nếu bây giờ không giải ngay lập tức, Sở Lê Hiên sẽ bị mất mạng rất nhanh.
Thiên Huyền châm pháp đã được Mộ Chỉ Ly vận dụng một cách linh hoạt, có thể nói độc tố bình thường căn bản không tạo thành chút khó khăn nào với nàng, ít nhất cho đến bây giờ nàng vẫn chưa gặp phải loại độc tố nào không có cách nào giải được! Độc tố trước mắt tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Sở Lê Hiên nhìn cái trán của Mộ Chỉ Ly đang không ngừng rỉ ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu, nhìn sắc mặt nàng bởi vì tiêu hao quá nhiều Thiên lực mà trở nên tái nhợt, hắn cảm giác được trái tim mình đang rung động. Đã nhiều năm trôi qua như vậy, hắn chưa bao giờ gặp được ai làm nhiều chuyện như vậy vì hắn, mà đối thủ trước mặt lại có thể vì hắn mà làm nhiều chuyện như thế, trong lòng ngổn ngang trăm ngàn cảm xúc.
Hắn không biết rốt cuộc nữ tử này cứu hắn là có mục đích gì, nhưng giờ phút này, hắn cũng đã không suy nghĩ thêm về mục đích nàng đang ấp ủ nữa, chỉ suy nghĩ rằng nàng vì muốn cứu mình mà cố gắng, còn chuyện tiếp theo, sẽ chờ sau này suy nghĩ tiếp.
Mộ Chỉ Ly đang chăm chú chữa trị cũng không chú ý đến ánh mắt Sở Lê Hiên đang dần dần thay đổi, quá trình giải độc tuy tiêu tốn nhiều khí lực nhưng động tác của nàng vẫn không chậm. Chuôi đao sắc bén xẹt qua khuỷu tay của Sở Lê Hiên, máu đen nhanh chóng từ đó chảy ra ngoài.
Từng giọt máu đen nhỏ xuống mặt đất, ngay cả đá sỏi màu đỏ kia cũng bắt đầu nhanh chóng bị ăn mòn, chắc hẳn tính ăn mòn của nó mạnh như thế nào không cần nói cũng biết. Mộ Chỉ Ly nhanh chóng lấy ra một bình sứ màu trắng, hứng lấy máu đen lỏng còn lại vào đó, độc tố này có năng lực ăn mòn mạnh như thế, cất lại để cho nàng nghiên cứu thật kỹ một lượt cũng không tệ, không chừng có thể chế ra được loại độc tố này.
Sở Lê Hiên chỉ cảm giác được năng lượng trong cơ thể mình đang dần dần biến mất, nhưng từ lúc máu đen kia chảy ra, thân thể của hắn cũng đã bắt đầu tốt lên từng chút một...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro