Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 181+182
Chương 181: Bối cảnh thế lực
Bên trong phòng, Mộ Chỉ Ly rót một chén trà nóng đặt trước mặt cam thuần Nhi, thở dài một tiếng, " Duyên phận cùng phái Linh Nguyệt đã hết, ngươi đừng quá đau lòng."
Nàng hiểu rõ cảm nhận của Cam Thuần Nhi, nhớ ngày nàng bị trục xuất khỏi Thiên Âm môn, trong lòng nàng lúc đó cũng không dễ chịu. Không liên quan đến việc cuộc sống sau này phải làm như thế nào, nhưng khi bị trục xuất ra ngoài như vậy, cảm giác cô đơn vẫn cứ quanh quẩn trong lòng.
Từ lúc ban đầu gặp nhau trên đảo, nàng biết Cam Thuần Nhi có tình cảm rất sâu đậm với phái Linh Nguyệt, còn có những tỷ muội kia, hiện tại không cách nào trở về, trong lòng cũng không dễ chịu gì.
Cam Thuần Nhi ngước lên nhìn cái khuôn mặt chân thật này, cuối cùng thì đôi mắt trong suốt cũng khôi phục vài phần thanh minh, gật đầu, "Ta hiểu, đa tạ Mộ cô nương đã cứu giúp. Nếu không phải hôm nay ngươi xuất thủ thì tính mạng ta khó mà giữ được."
Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, "Ban đầu ở phái Linh Nguyệt, nếu không phải Thuần Nhi cô nương giúp ta thì ta nghĩ muốn rời đi cũng rất khó khăn. Có thể gặp lại ở chỗ này cũng là duyên phận, lúc trước bởi vì một chút nguyên nhân cá nhân mà che giấu thân phận, thật sự xin lỗi."
"Ta có thể hiểu được, trải qua mấy ngày nay ta cũng nghe không ít về chuyện của Mộ cô nương, chẳng qua lại không nghĩ tới ngươi lại chính là Mộ công tử mà ta biết." Cam Thuần Nhi chậm rãi nói, đáy mắt vẫn trong suốt như cũ.
Mộ Chỉ Ly thấy tâm tình Cam Thuần Nhi không tốt thì nói: "Thuần Nhi cô nương, trước tiên ngươi hãy ở nơi này nghỉ ngơi một chút , đợi sau khi tâm tình ổn định chúng ta lại nói tiếp."
Cam Thuần Nhi cũng không ngăn cản, mặc dù đã chấp nhận sự thật này, nhưng vẫn hơi đau lòng. Đợi Mộ Chỉ Ly rời đi, nàng liền nằm trên giường, nhìn trần nhà, đột nhiên ánh mắt cay cay cay khó chịu.
Vốn tưởng rằng lần này đi ra ngoài sẽ có cuộc gặp gỡ bất ngờ tuyệt đẹp, nhưng bây giờ cũng không thể trở về phái Linh Nguyệt được nữa, ngay cả người mà mình tâm tâm niệm niệm mấy ngày qua cũng trở thành hư vô, trong lòng trống trãi, quả thực vô cùng bức bối.
Mộ Chỉ Ly quay trở về phòng, chỉ cảm thấy biểu hiện của Cam Thuần Nhi có chút kỳ quái, không hiểu sao nàng cảm thấy so với sư tỷ của Cam Thuần Nhi, dường như mình lại khiến cho Cam Thuần Nhi chịu đã kích lớn hơn? Nhưng mà, rõ ràng nàng không có làm gì cả?
Nhún vai, Mộ Chỉ Ly trở lại trụ sở bí mật. Hiện tại nơi luyện đan tại trụ sở bí mật lại rộng ra mấy lần, có Dược sư của Quỳnh Hải cốc gia nhập, thì sự khẩn trương đã hoàn toàn biến mất. Chẳng qua trong thời gian ngắn thì những Dược sư này không thể luyện chế ra đan dược mà thương hội Thiên Huyền yêu cầu, nhưng lấy năng lực của bọn họ, chỉ cần có thời gian, tuyệt đối có thể làm được .
Nhìn Mộ Chỉ Ly đi tới nơi luyện đan, trên khuôn mặt các Dược sư bao gồm cả Bách Lí Hoán Thanh đều hiện lên vẻ kích động. Ban đầu nhìn thấy Mộ Chỉ Ly luyện chế đan dược ở trong rừng rậm còn không coi là cái gì, cho đến đi tới trụ sở bí mật, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly dạy bọn họ luyện chế đan dược thì bọn họ mới hiểu được nguyên nhân Bách Lí Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh thay đổi trong thời gian ngắn như thế.
Không những thế thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly vô cùng cao, thời điểm giảng giải thuật luyện đan cũng cực kỳ cụ thể. Nhiều lúc sai lầm khi luyện đan đều được Mộ Chỉ Ly giảng giải, làm cho mọi người hồ quán đính*(có ý nghĩa thức tỉnh).
Cho nên, mỗi một vị Dược sư đều kính trọng Mộ Chỉ Ly từ trong đáy lòng, thực lực và tuổi tác tuyệt đối không thể đánh đồng, có rất nhiều Dược sư còn lớn tuổi hơn Mộ Chỉ Ly rất nhiều nhưng cũng kính nàng là sư phụ.
"Thủ lĩnh!"
Mọi người thi lễ một cái, trăm miệng một lời.
Mộ Chỉ Ly cười nhạt gật đầu, "Ta tới xem mấy ngày nay thuật luyện đan của các ngươi có tiến bộ chút nào hay không, không biết bây giờ có bao nhiêu Dược sư có thể luyện chế ra Bồ Đề đan và Như Ý đan rồi?"
"Hồi bẩm thủ lĩnh, hiện nay Dược sư Quỳnh Hải cốc đã có ba mươi người thành công luyện chế được hai loại đan dược này, những Dược sư khác chắc không bao lâu cũng có thể luyện chế thành công." Bách Lí hoán Thanh đáp, Dược sư Quỳnh Hải cốc chính là do hắn và Lâm Huyền Khanh chịu trách nhiệm, những Dược sư lúc trước tại trụ sở bí mật thì do ba người Hàn dĩnh Nhi, Tư Đồ Diêu cùng với Liễu Tuyết Nghiên chịu trách nhiệm.
"Dược sư đã thành công luyện chế ra hai loại đan dược thì hãy theo ta cùng nhau đi tới chỗ Tư Đồ Diêu để truyền thụ phương pháp luyện chế Tam Thiên Bồ Đề đan, đợi sau khi chuyện ở thành Lâm Lang làm xong thì có thể đẩy Tam Thiên Bồ Đề đan ra bán." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, nự cười thanh nhã nở rộ nơi khóe miệng, hiệu quả của Tam Thiên Bồ Đề đan tốt hơn Bồ Đề đan, chắc chẳn sẽ tạo một cơn phong ba ở Bồng Lai tụ.
Nghe vậy, trên khuôn mặt đám người Bách Lí Hoán Thanh đều hiện lên vẻ kích động, thời điểm ban đầu ở rừng rậm nhìn thấy thủ lĩnh luyện chế ra Tam Thiên Bồ Đề đan đã làm cho bọn họ hâm mộ không dứt, hôm nay rốt cục có cơ hội luyện chế Tam Thiên Bồ Đề đan.
Dược sư không thể luyện chế ra Bồ Đề đan thì có chút thất vọng, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, "Mọi người trước tiên cố gắng luyện chế ra này hai loại đan dược này, Tam Thiên Bồ Đề đan chính là lấy Bồ Đề đan làm cơ sở, nếu không thể luyện chế ra Bồ Đề đan, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến việc các ngươi luyện chế Tam Thiên Bồ Đề đan."
Trình tự của Tan Thiên Bồ Đề đan ngược lại với Bồ Đề đan, nếu như hiện tại bọn họ học ngay phương pháp luyện chế Tam Thiên Bồ Đề đan thì rất dễ nhập cả hai làm một. Xuất phát từ nguyên nhân này cho nên nàng mới ra cái quyết định này .
"Đợi đến thời điểm các ngươi thành công luyện chế ra, thì Tư Đồ Diêu sẽ dạy các ngươi phương pháp luyện chế, mọi người cố gắng lên!" Mộ Chỉ Ly khích lệ nói, ngay sau đó cùng đám người Bách Lí hoán Thanh đi tới chỗ của Tư Đồ Diêu.
Các vị Dược sư nhìn thấy Mộ Chỉ Ly rời đi, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng. Bọn họ hy vọng nhất chính là được tự mình Mộ Chỉ Ly dạy, tuy nói thuật luyện đan của Tư Đồ Diêu cũng cực kỳ lợi hại, nhưng giảng giải lại không bằng Mộ Chỉ Ly.
Chỉ vì sai sót mà mất đi một cơ hội như vậy, tất cả mọi người đều vô cùng tiếc nuối, nhưng tiếc nuối này nhanh chóng chuyển hóa thành động lực của bọn họ. Sau này nhất định phải cố gắng luyện tập, vượt lên trên mọi người, mới không để sai sót như vậy xuất hiện nữa.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly trở lại tửu lâu, thời gian đã là ban đêm.
Hàn Như Liệt và Ích Hàn lúc này vừa mới trở lại, mở cửa phòng đi vào, Mộ Chỉ Ly nhìn hai người, không khỏi hỏi: "Sao các ngươi đi lâu như vậy? Chẳng lẽ trên đường xảy ra vấn đề gì?"
Ích Hàn không nói hai lời, cầm lấy bình trà uống một ngụm lớn, sắc mặt Hàn Như Liệt cũng không hề tốt, đi tới một bên ngồi xuống.
"Chuyện tiến hành không thuận lợi, hôm nay chúng ta đi tới Công hội xét duyệt nói rõ ý định của thương hội Thiên Huyền, thế nhưng người của Công hội xét duyệt lại bắt chúng ta chờ tận hai canh giờ mới ra gặp, càng về sau càng làm đủ mọi trò gây khó dễ." Hàn Như Liệt chậm rãi nói, hai đầu lông mày khó nén vẻ giận dữ.
Nhìn sắc mặt Hàn Như Liệt thì Mộ Chỉ Ly đã biết hôm nay Hàn Như Liệt phải chịu đựng nhiều, lấy tính cách của hắn thì chuyện bình thường sẽ không để trong lòng, có thể để cho hắn tức như thế chỉ sợ đối phương rất quá đáng .
Ích Hàn buông xuống bình trà, "Nói chuyện lâu như vậy ta muốn chết khát. Giống như những gì ta đã nói lúc trước vậy, thực lực sau lưng của thương hội Thiên Huyền không đủ lớn mạnh , bọn họ luôn nghĩ tới phương pháp mưu lợi."
"Bọn họ định mưu lợi ra sao? Đưa ra yêu cầu gì?" Mộ Chỉ Ly dò hỏi.
Hàn Như Liệt giễu cợt cười một tiếng, "Bọn họ nói thương hội Thiên Huyền phát triển mở rộng mới chỉ trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù đối với Bồng Lai tụ tạo thành ảnh hưởng nhất định, nhưng ai biết được chúng ta có đầy đủ hàng để cung cấp hay không, dù sao khi bọn hắn xem ra phía sau của chúng ta chỉ có một Tuyệt Tình cốc. Nghĩ muốn tại Bồng Lai tụ mở rộng đế quốc buôn bán là không thể nào, nếu như muốn khai triển cũng không phải là không được, chỉ cần giao toàn bộ lợi nhuận từ thương hội Thiên Huyền mà chúng ta mở ở thành Lâm Lang cho bọn họ là được."
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly đột nhiên lạnh xuống, "Nói đùa gì vậy! Tuyệt đối không có khả năng này!" Thành Lâm Lang chính là nơi đông người nhất tại Bồng Lai tụ, một khi ở chỗ này mở cửa hàng chi nhánh của thương hội Thiên Huyền, lợi nhuận mỗi ngày không biết có bao nhiêu, giao tất cả đều cho bọn họ, bọn họ xứng đáng sao?
"Chúng ta không đáp ứng, cho nên chuyện nháo cả lên." Ích Hàn thở dài, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ, những người đó quả thực chính là thổ phỉ.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, giọng đạm mạc, "Bọn họ nói sau lưng chúng ta không có thế lực đủ để chống đỡ phải không?"
"Đúng, nếu như sau lưng chúng ta có một thế lực lớn chống đỡ, bọn họ sẽ không dám nói như vậy nữa." Ích Hàn đáp, chỉ là muốn tìm được thế lực chống đỡ lại không phải là một chuyện đơn giản, nói không chừng bọn hắn cũng có ý nghĩ như thế .
Nếu thương hội Thiên Huyền đi tìm thế lực chống đỡ, nói không chừng sẽ tìm đến cửa nhà bọn hắn, kể từ đó như mong muốn của bọn hắn. Mặc dù Tuyệt Tình Cốc đứng ở phía sau thương hội Thiên Huyền, nhưng chỉ bằng vào một Tuyệt Tình cốc, nghĩ muốn chống đỡ cả thương hội Thiên Huyền là rất khó khăn.
Dù sao danh tiếng của thương hội Thiên Huyền rất lớn, thật sự làm cho người ta thấy thèm. Trong khoảng thời gian ngắn, tài phú của thương hội Thiên Huyền đã có thể sánh ngang với một môn phái tích góp tinh thạch trong mấy năm.
"Ta biết rồi, chỉ cần để cho bọn họ biết rõ thực lực sau lưng chúng ta là được đúng không, đến lúc đó cứ để cho bọn họ thấy." Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên độ cong lạnh lùng, ở trên đời này, quyền lực mới là đạo lý, Mộ Chỉ Ly nàng cũng không phải là dễ bắt nạt .
Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn về Mộ Chỉ Ly, làm như biết được ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly . Giữa lông mày của hắn có một chút do dự, nhưng ngay sau đó yên lòng, hôm nay đã đi đến một bước này, rất nhiều chuyện cũng không cần lo lắng.
Ích Hàn thấy bộ dáng Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tâm linh tương thông, trong lòng có chút nghi ngờ. Hai người này nhìn qua hẳn là đã hoàn toàn nắm chắc, không lẽ sau lưng của bọn họ đúng là có thế lực cường đại nào đó chống đỡ?
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng không giấu diếm, " Môn chủ Thiên Âm môn chính là sư tổ ta, tù Vô Bi tiền bối cũng là sư tổ ta, mà phía sau thương hội Thiên Huyền có một cổ thế lực như thế, nếu không, chúng ta cũng không thể có nguồn cung cấp đầy đủ như vậy."
Ở cùng Ích Hàn lâu như vậy, đã rất tin tưởng hắn, cho nên nói ra cũng không cần lo lắng chuyện gì.
Ích Hàn ngẩn ra, ba câu này của Mộ Chỉ Ly khiến cho hắn càng lúc càng vui mừng, "Môn chủ của Thiên Âm Môn là sư tổ của ngươi? Vậy vì sao ban đầu ngươi lại bị trục xuất khỏi Thiên Âm môn?" Chuyện này không khỏi quá kỳ quái một chút, ban đầu thái độ của trưởng lão Thiên Âm môn cũng không giống như là giả vờ.
Mộ Chỉ Ly cười giải thích, "Ban đầu Môn chủ của Thiên Âm môn một mực bế quan, chúng ta chẳng bao giờ gặp nhau, tới sau này mới biết rõ quan hệ của chúng ta ."
Ích Hàn gật đầu, chợt nói: "Thì ra là như vậy, nếu như Thiên Âm môn nguyện ý đứng ở phía sau của ngươi, như vậy chuyện này sẽ không có vấn đề. Dù sao, có môn phái chính đạo đệ nhất trấn giữ, bọn họ cũng không dám đánh chú ý. Hừ, đến lúc đó thật muốn xem sắc mặt bọn hắn biến hoá ra sao."
Nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Ích Hàn, Mộ Chỉ Ly thấy buồn cười, "Chúng ta xuống lầu dưới ăn cơm đi, ta còn có một vị bằng hữu muốn giới thiệu với các ngươi."
Ánh mắt của Hàn Như Liệt và Ích Hàn đều xẹt qua vẻ kinh ngạc, bọn họ tách ra không quá nửa ngày, sao lại đột nhiên xuất hiện một người bạn của Mộ Chỉ Ly?
Mộ Chỉ Ly cười thần bí, để cho hai người Hàn Như Liệt đi xuống trước gọi thức ăn,còn nàng thì đến phòng kế bên tìm Cam Thuần Nhi.
"Thuần Nhi cô nương, chúng ta cùng nhau ăn tối nhé." Mộ Chỉ Ly cười nói.
Sắc mặt Cam Thuần Nhi đã khôi phục như cũ, từ trong đáy lòng đã đón nhận Mộ Chỉ Ly là một cô nương, hết thảy lúc trước chỉ do nàng tự huyễn hoặc, may mà Mộ Chỉ Ly cũng không biết biết ý nghĩ chân thật của nàng, nếu không sợ là sẽ mắt cỡ đến chết.
"Mộ cô nương trực tiếp gọi ta Thuần Nhi là được, hôm nay đa tạ Mộ cô nương." Cam Thuần Nhi biểu hiện thật tình, nói về, Mộ Chỉ Ly lấy thân phận bất đồng cứu nàng hai lần, mặc dù khác xa trong sự tưởng tưởng của nàng, nhưng nàng đối với Mộ Chỉ Ly là thật tâm cảm tạ.
Mộ Chỉ Ly mỉm cười, "Ta đây sẽ gọi ngươi là Thuần Nhi, đã như vậy, ngươi cũng không cần cứ gọi ta là Mộ cô nương, trực tiếp kêu Chỉ Ly là được."
"Còn có hai người bọn họ đang chờ chúng ta, chúng ta cùng nhau đi xuống đi, đừng để cho bọn họ đợi lâu."
Cam Thuần Nhi khẽ gật đầu, đi theo phía sau Mộ Chỉ Ly tới đại đường. Hàn Như Liệt và Ích Hàn nhìn cô gái lạ mặt, xác định là lúc trước bọn họ chưa từng thấy qua, không khỏi hỏi: "Ly nhi, này . . .Vị cô nương này là?"
Mộ Chỉ Ly lôi kéo Cam Thuần Nhi ngồi xuống, "Nàng ấy gọi là Cam Thuần Nhi, lúc trước là đệ tử phái Linh Nguyệt, nhưng bắt đầu từ xế chiều thì không phải. Ban đầu, thời điểm ta từ Huyết Sắc Địa Ngục đi đến Bồng Lai tụ gặp được Thuần Nhi cô nương, ban đầu nàng ấy đã cứu ta, hôm nay trùng hợp lại gặp được ."
Nghe Mộ Chỉ Ly lời ít mà ý nhiều giới thiệu, hai người cũng là hiểu rõ, lập tức có ấn tượng tốt với Cam Thuần Nhi.
"Thuần Nhi cô nương, lúc trước đa tạ ngươi cứu Ly nhi nhà ta." Hàn Như Liệt giơ chén rượu lên.
Cam Thuần Nhi sửng sốt, nghe lời của Hàn Như Liệt nhất thời hiểu quan hệ của hai người, vội vàng giơ chén rượu lên, "Chỉ Ly nói sai rồi, lần kia nếu không phải bởi vì ta thì nàng ấy cũng sẽ không gặp phải phiền toái, hơn nữa còn phải nói nàng ấy đã cứu ta hai lần."
Cam Thuần Nhi trả lời lại làm cho ấn tượng tốt trong lòng của Hàn Như Liệt và Ích Hàn đối với nàng càng cao hơn mấy phần, cô gái này không chỉ rất xinh đẹp mà còn có tâm hồn lương thiện, dựa vào lời nói là có thể nhìn ra.
"Bất luận như thế nào, ta nên kính Thuần Nhi cô nương một chén." Hàn Như Liệt uống một hơi cạn sạch.
"Ta là tướng công của Chỉ Ly – Hàn Như Liệt, vị này là Thiếu công tử Tuyệt Tình cốc – Ích Hàn." Hàn Như Liệt cười giới thiệu hai người.
Rượu quá ba tuần, mọi người cũng dần dần quen thuộc , Cam Thuần Nhi vốn là một cô gái chất phác không có tâm cơ, cho nên có thể đi vào tâm của ba người Mộ Chỉ Ly.
"Thuần Nhi cô nương hôm nay rời phái Linh Nguyệt, không biết có tính toán gì không?" Ích Hàn không khỏi hỏi, ở nơi này trong lúc nói chuyện với nhau, hắn cũng hơi hiểu tính cách của Cam Thuần Nhi, một cô gái có tính cách như vậy nếu trở thành Tán tu hành tẩu ở Bồng Lai tụ , sợ là sẽ chịu không ít khổ.
Cam Thuần Nhi ngẩn người, trên khuôn mặt hiện lên vẻ rối rắm, "Ta trước mắt còn không có tính toán , chuyện tình phát sinh lúc trước quá đột nhiên."
"Điều này cũng đúng." Ích Hàn rất hiểu, hành động sư của tỷ Cam Thuần Nhi thực sự quá đáng.
"Thuần Nhi, nếu như ngươi tạm thời không có dự định gì, không bằng ở cùng với chúng ta đi.Tuy bây giờ Thương hội Thiên Huyền còn chưa có chỗ đứng ở Bồng Lai tụ, nhưng đây chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa ở chỗ này ngươi có thể an tâm tu luyện, đừng lo những chuyện khác nữa."Mộ Chỉ Ly cười đề nghị, nàng rất thích Cam Thuần Nhi.
Cam Thuần Nhi có chút chần chờ, lúc đối mặt với Mộ Chỉ Ly thì nàng luôn có chút không được tự nhiên. Nàng hiểu rõ đối với nàng bây giờ mà nói, tốt nhất chính là gia nhập thương hội Thiên Huyền. Bây giờ có rất nhiều Tu Luyện Giả muốn gia nhập Thương Hội Thiên Huyền, cơ hội này của nàng không biết là có bao nhiều người thèm muốn. Nhưng mà Mộ Chỉ Ly đã giúp nàng rất nhiều, nhận thêm trợ giúp của nàng ấy thì hình như không thích hợp lắm.
"Ly Nhi nói rất đúng, Thuần Nhi cô nương nghe nàng ấy đi. Ngươi một mình ở Bồng Lai tụ thì chúng ta cũng không yên lòng, nếu như sau này ngươi muốn đi nơi khác thì chúng ta cũng sẽ không ngăn cản."Hàn Như Liệt khuyên.
Hắn hiểu rất rõ tính tình Ly Nhi, Cam Thuần Nhi thật sự là một cô nương tốt, thương hội Thiên Huyền vốn đang chiêu dụ người, tất nhiên là phù hợp rồi.
"Đúng vậy, Thuần Nhi cô nương hãy nghe theo chúng ta đi." Ích Hàn cười nói.
Cam Thuần Nhi nhìn ba người trước mắt một chút, cuối cùng gật đầu:"Đa tạ các vị."
Ban đêm, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nằm ở trên chiếc giường, Hàn Như Liệt nắm lấy tay Mộ Chỉ Ly,"Nàng định làm gì?"
"Lúc trước ta cũng đã hỏi qua ý kiến của sư tổ, bà ấy nhất định sẽ giúp chúng ta. Một khi lấy Thiên Âm môn làm bối cảnh, chắc chắn bọn hắn cũng sẽ có kiêng nể nhất định." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói.
"Dự định của nàng chỉ là như vậy?" Hàn Như Liệt nhíu mày, khóe miệng giương lên lộ ra nụ cười tà mị.
Mộ Chỉ Ly cười xấu xa, "Dĩ nhiên không chỉ như vậy, nếu đã quyết định để cho bọn họ hiểu biết bối cảnh thực sự của thương hội Thiên Huyền vậy thì hãy để cho bọn họ hiểu rõ một chút. Tuy Thiên Âm môn và Tuyệt Tình cốc đều đứng sau lưng chúng ta, nhưng dù sao cũng là sức mạnh của người khác mà không phải là của thương hội Thiên Huyền, chỉ có thể để cho bọn hắn biết thực lực thật sự của thương hội Thiên Huyền thì mới có thể ngăn chặn tận gốc mọi tình huống như thế này.
Hàn Như Liệt một chút cũng không ngạc nhiên,"Nàng chớp mắt một cái thì ta đã biết được nàng có chủ ý gì, thật ra thì ta cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng mà bây giờ lão nhân Quang Minh cũng biết Tù tiền bối ở bên cạnh chúng ta, lại không biết đến sự tồn tại của Long tiền bối, một khi chuyện của Thiên Âm môn truyền đi, chắc chắn bọn họ cũng sẽ biết được, đến lúc đó bọn họ nhất định càng chuẩn bị chu đáo hơn.
Mộ Chỉ Ly trầm mặc chốc lát, nắm tay Hàn như Liệt thật chặt,"Đừng lo, mặc kệ bước đi tiếp theo của bọn họ nhất định sẽ mạnh mẽ, bây giờ chúng ta cũng cứ đi từng bước từng bước mà thôi.
Đang lúc hai người đang than thở, giọng nói có phần mừng rỡ của Thiên Nhi truyền vào trong tai của hai người.
"Chỉ Ly, Hàn đại ca, thuật luyện khí của ta và Dật Thần cuối cùng cũng tinh tiến rồi, đã thành công đem trữ vật không gian khảm nạm lên trên đồ trang sức." Thiên Nhi hào hứng nói, kể từ sau khi đấu giá thành công bộ châu báu giá trên trời kia, nàng và Dật Thần luôn nghiên cứu điểm mấu chốt khảm nạm trên bộ đồ trang sức này.
Nghiên cứu thời gian dài như vậy, may là ông trời không phụ lòng người vất vả tâm sức, rốt cuộc cũng luyện thế thành công ra rồi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai người cùng nhau biến mất trên chiếc giường, đi tới trụ sở bí mật.
Chương 182: Ý định của Yến Uẩn Viễn
Lúc hai người Mộ Chỉ Ly đi tới chỗ luyện khí thì tất cả Luyện khí sư đều vui mừng hớn hở, đột phá tiến triển như vậy chính là vấn đề bọn họ cùng nhau nghiên cứu trong mấy ngày qua, bây giờ rốt cuộc cũng chế tác thành công, tất cả mọi người đều cảm thấy rất vui mừng.
Mộ Chỉ Ly bước nhanh tới bên cạnh Thiên Nhi, trên bàn là một cái vòng cổ bảo thạch màu xanh nước biển đậm, dưới ánh mặt trời lấp lánh vàng, vòng cổ bảo thạch màu lam tản ra các loại ánh sáng khác màu, óng ánh lóa mắt. Màu xanh nước biển đậm lộ ra sự thâm thúy, màu sắc trong trẻo trang nhã cũng không thiếu vẻ quý giá xinh đẹp.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười vui vẻ, phân ra một tia tâm thần tham nhập vào trong vòng cổ, quả nhiên, ước chừng một cái không gian lớn bằng căn phòng được khảm nạm vào trong đó. "Các ngươi cũng thật lợi hại, thời gian ngắn như vậy đã hiểu rõ huyền cơ bên trong châu báu kia."
Nắm giữ loại phương pháp này, bọn họ sẽ khảm nạm không gian vào tất cả các đồ trang sức khác, cho dù là chuôi kiếm cũng không thành vấn đề. So với túi càn khôn, loại trữ vật không gian này chắc chắn rất có thị trường, một khi đưa ra, nhất định sẽ dẫn tới một phen dậy sóng.
Hàn Như Liệt nhận lấy vòng cổ trong tay Mộ Chỉ Ly, quan sát tỉ mỉ, trên gương mặt tuấn tú mở ra nụ cười vui sướng, "Dật Thần, Thiên Nhi, đây chính là một bước đột phá lớn, ta thấy hội khí cụ của thương hội Thiên Huyền phải đến lúc bắt đầu nóng rồi.
Mộ Dật Thần cười ha hả một tiếng, "Mất nhiều thời gian như vậy, nếu như vẫn không thể hiểu rõ huyền cơ trong đó, thật đúng là hổ thẹn với các ngươi rồi."
"Nói cái gì đó? Cho dù món đồ trang sức này bán đi, cũng không biết có bao nhiêu người không thể hiểu rõ, phương diện luyện khí của đệ và Thiên Nhi thật sự là có thiên phú".Mộ Chỉ Ly tán dương.
"Hàn đại ca, hãy đeo cho Chỉ Ly đi! Cái vòng cổ này là chúng ta đặc biệt vì Chỉ Ly mà chế tạo."Thiên Nhi khẽ cười, lúc chế luyện nàng đã nảy sinh ra cái suy nghĩ này, lựa chọn sử dụng bảo thạch hoa lệ nhất do bọn họ chế tạo ra, đây là nàng muốn làm quà tặng cho Chỉ Ly.
Hàn Như Liệt ngẩn ra, sau đó cười to nói, "Được."
Mộ Chỉ Ly mỉm cười, dung mạo thanh lệ lộ ra nụ cười ưu nhã, tình cảm tỷ muội của các nàng, mọi thứ đều không thể nói nên lời.
Hàn Như Liệt chậm rãi đeo vòng cổ bảo thạch lên chiếc cổ trắng nõn của Mộ Chỉ Ly, màu xanh sâu thẳm cùng với làn da trắng trẻo hợp lại làm càng bổ sung cho nhau, xinh đẹp mê người.
Mộ Chỉ Ly sờ vòng cổ trên cổ, cười nhạt nói, "Cảm ơn Thiên Nhi, cảm ơn Dật Thần! Các ngươi luyện chế ra cái vòng cổ đầu tiên ra cũng là ở trên tay của ta!"
Thiên Nhi quan sát một phen rồi kéo lấy tay Mộ Chỉ Ly, "Quả nhiên ánh mắt của ta rất tốt, lúc trước ta đã nói bảo thạch màu lam này thích hợp với tỷ mà. Bây giờ nắm được phương pháp chế tác, tiếp theo việc khảm nạm lên những khí cụ khác cũng không có trở ngại gì, rất nhanh liền có thể đưa ra thị trường.
Vẻ mặt mọi người đều vui mừng, theo nghiên cứu của bọn họ, làm cho Chủ thế giới dấy lên một phong trào mới, chỉ là nghĩ đến một màn kia, mọi người đều cảm thấy phấn chấn không thôi.
"Đúng rồi, hôm nay các người ở Công hội xét duyệt bàn chuyện thương hội Thiên Huyền thế nào rồi?" Mộ Dật Thần quan tâm hỏi, bọn họ đều biết dự định của bọn Hàn Như Liệt, chỉ sau khi thương hội Thiên Huyền có chỗ đặt chân ở Bồng Lai tụ thì bọn họ mới có thể an tâm đối mặt với mọi thứ tiếp theo, cho nên điểm này rất quan trọng.
Hàn Như Liệt thở dài một cái, giữa trán cũng không lo lắng, "Chuyện không thuận lợi lắm, nhưng mà không tới bao lâu nữa thì có thể giải quyết xong, đừng lo lắng."
"Công hội xét duyệt cho rằng thế lực sau lưng chúng ta không có đủ cường đại cho nên muốn mượn cơ hội này giành lấy lợi ích, thường thường những thương hội không bối cảnh không đủ cường đại nhưng lợi nhuận lại kinh người sẽ làm cho lòng mọi người sinh ra ý định muốn chiếm đoạt, nhưng mà, hiển nhiên chúng ta cũng không thuộc về cái loại này."Mộ Chỉ Ly hơi nhíu mày, ánh mắt sinh ra mấy phần lãnh lẽo, tựa như lưỡi đao sắc bén rút ra khỏi vỏ.
"Các ngươi dự định phơi bày hết thực lực thương hội Thiên Huyền?"Thiên Nhi hỏi, tuy là câu hỏi nhưng giọng lại rất khẳng định, bốn người bọn họ ở chung với nhau lâu như vậy, rất nhiều chuyện chỉ cần một câu nói là bọn họ đã có thể hiểu hết hoàn toàn.
Mộ Chỉ Ly gật đầu, "Ta định làm như vậy, nếu muốn có chỗ đứng, nhất định phải cho họ thấy thế lực cường đại của chúng ta. Đến lúc đối mặt với lão nhân Hắc Ám, ta hy vọng cha mẹ đã có thể thu xếp ổn thỏa thương hội Thiên Huyền thật tốt, hơn nữa hậu nhân đại lục Thiên Huyền có nơi sống yên ổn ở Chủ thế giới.
Lúc này rất mạo hiểm, bọn họ nhất định phải đi chứ không thể dừng, Bạch Mạt Lăng bọn họ cũng hoàn toàn không cần lo lắng. Bọn họ tự xử lý gọn gàng ngăn nắp thế lực của mình ở đại lục Thiên Huyền, chắc chắc khi giao thương hội Thiên Huyền cho bọn họ thì cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Điểm này là chuyện mà lúc trước bốn người bọn họ cũng đã quyết định, cho dù các trưởng bối không muốn, bọn họ cũng cứ khăng khăng như vậy.
Thiên Nhi nhướng mày ngạo nghễ cười một tiếng, "Ngay cả lão nhân thuộc tính tồn tại bực này chúng ta cũng hiên ngang không sợ, Công hội xét duyệt lại dám coi thường chúng ta, nhất định phải làm cho bọn chúng thấy một chút lợi hại mới được. Đến ngày đó nhất định phải cho ta biết, ta phải đi nhìn thử xem sắc mặt bọn họ tuyệt vời thế nào.
Mộ Dật Thần cười xấu xa, tình cảnh như vậy chắc chắn cực kỳ náo nhiệt. Tu Luyện Giả của trụ sở bí mật mặc dù không thể so với bất kỳ môn phái nào khác nhưng Tu Luyện Giả Xuất Khiếu Cảnh cũng tuyệt không ít hơn bọn họ, mà chỉ là một điểm này, thì đã có thể làm cho người ta nhận thấy kinh khủng thực sự.
Ra khỏi nơi luyện khí, tâm tình Mộ Chỉ Ly thật tốt. Bất luận là Tam Thiên Bồ Đề đan hay là đồ trang sức trữ vật xuất hiện, nhất định sẽ làm cho thương hội Thiên Huyền bước lên một bậc thang mới.
Cùng lúc đó, một đám người cuồn cuộn xuất hiện ở Tuyệt Tình cốc, chính là đám người Yến Hồng Hãn. Bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất từ Yến gia trở lại Tuyệt Tình cốc, chuyện lần này tuy là làm cho gia tộc có một chút nghi ngờ và khiếp sợ, nhưng ván đã đóng thuyền, không ai không tán thành, đổi thành bất cứ người nào đến xử lý thì đây cũng là phương pháp tốt nhất.
Yến gia, vì nhất hạng truyền thừa đã sớm chuẩn bị nhiều năm, cho nên trong thời gian ngắn đã tổ chức được thành viên gia tộc tốt nhất đi đến đó. Nếu Yến Hồng Hãn đã đáp ứng người khác vậy thì phải giữ lời, mang theo nhiều người hiển nhiên không thích hợp.
Lúc Yến Hồng Hãn đi tới Tuyệt Tình cốc lại nghe được tin tức nói đám người Mộ Chỉ Ly đã rời khỏi Tuyệt Tình cốc, nhất thời trên mặt hiện lên vẻ không vui, chẳng lẽ bọn họ đã ghi nhớ đường đi, tự mình đi đến Tịch Diệt Sâm Lâm trước sao?
Nghĩ đến loại khả năng này, sắc mặt Yến Hồng Hãn dần dần trở nên khó coi, ánh mắt Yến Uẩn Viễn tịch mịch, nói, "Đừng có sốt ruột, hỏi thử xem thế nào đã." Ông tin nhân cách của Tù Vô Bi, tin là bọn họ sẽ không làm chuyện như vậy.
Sau khi bọn Mộ Dật Thần và Thiên Nhi biết được đám người Yến Hồng Hãn đến thì lập tức ra nghênh đón, tuy bọn họ không xác định được có phải là bằng hữu hay không, nhưng ít ra cũng không phải là kẻ địch, chỉ một điểm này là đủ rồi.
Yến Hồng Hãn thấy bọn Mộ Dật Thần ra nghênh tiếp, sắc mặt mới trở nên dễ chịu hơn mấy phần, không khỏi hỏi, "Ta nghe nói Mộ cô nương bọn họ đã rời khỏi?"
Mộ Dật Thần gật đầu, "Không sai, bởi vì chuyện của thương hội Thiên Huyền nên bọn họ đi đến thành Lâm Lang trước, giao chuyện này cho chúng ta."
Nghe vậy, Yến Hồng Hãn thở dài, hóa ra là đi thành Lâm Lang.
"Chỉ Ly tỷ nói chuyện của thương hội Thiên Huyền cần có chút thời gian giải quyết nên bảo ta giao tàn đồ cho các ngươi, các ngươi đi đến Tịch Diệt Sâm Lâm tìm kiếm truyền thừa trước, mấy ngày sau chúng ta đi cũng không muộn." Mộ Dật Thần chậm rãi nói.
Yến Hồng Hãn giật mình phút chốc, đáy mắt hiện lên vẻ khó tin, truyền thừa quan trọng như vậy, Mộ Chỉ Ly lại để cho bọn họ đi đến đó trước. Tình huống như vậy so với suy nghĩ của hắn hoàn toàn khác nhau, chẳng lẽ vẫn là bản thân lấy bụng tiểu nhân do lòng quân tử?
Nghĩ tới đây, trên mặt Yến Hồng Hãn không khỏi hiện lên vẻ xấu hổ.
Yến Uẩn Viễn cũng có chút kinh ngạc, "Chuyện này không thỏa đáng, tàn đồ này là sở hữu chung, các ngươi có ba tờ tàn đồ, chúng ta chỉ có một tờ, các ngươi bằng lòng đi cùng với chúng ta đã là chúng ta có được lợi rồi, làm sao có thể để cho chúng ta đi đến đó trước được?
Hắn hiểu Mộ Chỉ Ly tin tưởng bọn hắn như vậy, nhất định có nguyên nhân từ Tù Vô Bi, nhưng mà nàng dám to gan đưa ra quyết định này, vẫn là làm cho người khác phải nhìn với con mắt khác. Cũng bởi vì sự tín nhiệm của bọn họ, nên họ mới không thể nào làm như vậy.
Tuy là thuộc tính truyền thừa là dựa vào độ phù hợp của mỗi người, người không có duyên phận, cho dù gặp được sớm cũng không có thể trở thành người thừa kế thuộc tính, nhưng nếu như điều kiện của hai đều tốt thì có khả năng tồn tại trình tự trước sau.
Nếu không phải như vậy, trước đây Tù Vô Bi làm sao lại giao truyền thừa thuộc tính Không gian cho Lưu Nhan Ngọc?
Mộ Dật Thần khẽ mỉm cười, một ít khúc mắt trước đây của bọn họ đối với Yến gia vào lúc này cũng theo câu nói kia mà tiêu tán đi mấy phần, "Yến tiền bối, các người cứ đi trước đi, chúng ta làm như vậy là có nguyên nhân."
Yến Uẩn Viễn nhíu mày, chuyện này hình như có chút kỳ lạ?
"Chúng ta trêu chọc địch nhân rất cường đại, nếu như các ngươi ở cùng một chỗ với chúng ta, nhất định sẽ bị liên lụy. Người và Tù tiền bối là bạn tốt, chúng ta không hy vọng các người bị cuốn vào tai bay vạ gió." Tựa như biết được hiểu lầm của bọn họ, Mộ Dật Thần giải thích, ngay sau đó liền đưa ba tờ tàn đồ giao vào trong tay Yến Uẩn Viễn.
"Lúc Chỉ Ly tỷ rời đi đã dặn dò chúng ta như vậy, nếu như vì vậy mà chúng tôi mà bỏ lỡ cơ hội, đó cũng là do ông trời đã định. Huống chi, trước đây những tàn đồ này vốn thuộc về Yến gia, cho nên không cần hổ thẹn."
Nói xong, Mộ Dật Thần liền cùng Thiên Nhi cùng nhau quay người nhanh chóng sãi bước tời đi, chuyện này đã sớm được quyết định, tuy bọn họ bất đắc dĩ, nhưng cũng không muốn làm liên lụy đến người không liên quan.
Yến Hồng Hãn và Yến Uẩn Viễn nhìn hai người rời đi dần dần, ánh mắt dần rơi vào tĩnh mịch.
Hồi lâu, Yến Hồng Hãn xoay người, nói "Chúng ta xuất phát!"
Nếu như chỉ có một mình hắn, hắn thật hy vọng có thể ở Tuyệt Tình cốc chờ bọn họ quay về, sau đó cùng nhau đi đến Tịch Diệt Sâm Lâm, cho dù sẽ chọc phải tai bay vạ gió thế nào thì đối với cách đối nhân xử thế của bọn họ vậy thì cũng không coi là cái gì cả.
Cái gì là nhân nghĩa, cái gì là trượng nghĩa, từ đám người Mộ Chỉ Ly hắn đã hiểu rất rõ.
Chính bởi vì nhiều năm qua đã gặp quá nhiều cảnh ngươi lừa ta gạt cho nên một phần hiệp nghĩa mới có vẻ càng thêm phần giá trị, nếu như có thể, hắn hy vọng có thể làm bạn bè với bọn họ, ngay cả cường giả như Tù tiền bối cũng không thể nào chống lại, vậy thì thực sự là loại gì chứ?
Nhưng bây giờ, hắn cũng không phải là chỉ có một mình, ở phía sau hắn còn có cả tộc nhân của hắn, cho nên hắn không thể hành động theo cảm tính, hẳn chỉ có thể quyết định như vậy.
Yến Uẩn Viễn đi theo Yến Hồng Hãn cùng nhau đi tới Tịch Diệt Sâm Lâm, nhiều năm qua vẫn luôn ngày đêm ảo tưởng, cuối cùng cũng tới.
"Thiếu chủ!"Yến Uẩn Viễn trầm mặc chốc lát, đột nhiên lên tiếng. Giọng nói trầm thấp mà tịch mịch, lộ ra sự thông suốt triệt để.
Yến Hồng Hãn quay đầu, lên tiếng hỏi, "Yến bá, ngươi muốn nói cái gì thì nói thẳng đi."
"Sau khi chuyện lần này kết thúc, các người quay về Yến gia trước đi. Vì chuyện truyền thừa, ta ở lại Yến gia thời gian đã lâu như vậy, bây giờ chuyện truyền thừa cũng đã giải quyết xong, ta sẽ không ở lại Yến gia nữa."
"Yến bá, ngươi muốn đi tìm Tù tiền bối?" Giọng Yến Hồng Hãn cũng không ngạc nhiên, ngược lại lại rất hiểu rõ.
Khóe miệng Yến Uẩn Viễn giương ra nụ cười nhạt, " Lần này nhất định là bọn họ có hành động lớn, bây giờ ta chỉ còn lại hai vị bằng hữu này, bọn họ gặp nạn, hiển nhiên ta không thể không quan tâm. Nếu như chuyến này ta còn có thể còn sống trở về, ta sẽ quay trở về Yến gia, nếu như ta không trở về, ta cũng không hối tiếc.
Yến Hồng Hãn rơi vào trầm mặc, hắn nhìn Yến Uẩn Viễn thật lâu, cho tới nay, Yến Uẩn Viễn chính là thần tượng thực sự của hắn, mà nghe Yến Uẩn Viễn nói những lời này, hắn đối với Yến Uẩn Viễn càng thêm kính trọng hơn.
"Yến bá, liền theo những gì người nghĩ mà làm đi. Những năm gần đây gia tộc đã trói buộc người rồi."Yến Hồng Hãn thở dài một cái, hắn hiểu rõ, những năm gần đây, tuy Yến bá tận trung với cương vị, nhưng ông ấy cũng không vui vẻ gì.
Nghe vậy, Yến Uẩn Viễn vỗ vỗ đầu Yến Hồng Hãn, "Ta theo ngươi từ lúc bé đến giờ, sau này ngươi nhất định phải dìu dắt Yến gia đi xa hơn."
Yến Hồng Hãn mỉm cười, một đám người nhanh chóng đi về hướng Tịch Diệt Sâm Lâm, nhiều năm như vậy, bọn họ đối với Tịch Diệt Sâm Lâm cũng quen thuộc hơn rất nhiều, cho nên lần này đi đến, hết thảy đều có vẻ rất thuận lợi.
Hôm sau, trong căn phòng Mộ Chỉ Ly liền xuất hiện một vị khách, nhưng mà bầu không khí trong phòng có chút căng thẳng.
"Triệu tiền bối, dựa theo ngươi nói, giao một cửa hàng chi nhánh của thương hội Thiên Huyền cho Công hội xét duyệt, đó tuyệt đối là chuyện không thể nào, ngươi cũng không cần nghĩ nhiều nữa." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong giọng nói bình thản lộ ra tức giận ẩn nhẫn.
Triệu Mục Sinh cũng cười lạnh lùng, "Hôm nay ta tới đây cái chính là muốn khuyên bảo các ngươi, các ngươi nên biết chỉ có ở thành Lâm Lang chiếm được một chỗ thì thương hội Thiên Huyền mới có thể có chỗ đứng thật sự ở Chủ thế giới. Nếu như các ngươi không muốn, như vậy thì các ngươi cùng đừng nghĩ đến việc được Công hội xét duyệt thông qua.
Giọng nói của Triệu Mục Sinh đầy khinh thường, nhìn ba người Mộ Chỉ Ly, dường như đã ăn chắc bọn họ. Từ lúc danh tiếng thương hội Thiên Huyền truyền ra đến nay, bọn họ vẫn luôn nuôi hy vọng, một thương hội có lợi nhuận kinh người như thế, cho dù là ai cũng không đồng ý vứt bỏ cơ hội này.
Nhìn dáng vẻ khinh thường của Triệu Mục Sinh, tức giận trong lòng Mộ Chỉ Ly đột nhiên tiêu tán, chậm rãi ngồi xuống, thưởng thức một chén trà.
"Triệu tiền bối, những thứ này hẳn không phải là tính toán của một mình ngươi chứ."
"Ý của Công hội xét duyệt chính là như vậy, chắc chắn các ngươi cũng là người bận rộn, vẫn không muốn lãng phí thời gian ở nơi chết tiệt này, lựa chọn duy nhất ở trước mặt của các ngươi, mau chóng đưa ra quyết định đi.
Triệu Mục Sinh cũng ngồi xuống, trên gương mặt tang thương là nụ cười đắc ý, Bồ Đề đan mà thương hội Thiên Huyền đưa ra hắn đã thấy thèm đã lâu.
Bây giờ toàn bộ thế lực ở Bồng lai tụ đều muốn giành được nhiều Bồ Đề đan, nhưng mà giá cả Bồ Đề đan rất cao, tuyệt đối bọn họ không có khả năng mua số lượng lớn, cho dù môn phái bọn họ cần thì tinh thạch cũng không đủ, cho nên không ít người đều có ý định muốn chiếm đoạt thương hội Thiên Huyền.
Sở dĩ bây giờ vẫn chưa có ai hành động, đó là vì yên lặng theo dõi kỳ biến, một khi có người hành động, những người khác nhất định cũng sẽ xông lên trước tiên, cùng nhau phân chia một miếng thịt mỡ to lớn này, mà bây giờ nếu thương hội Thiên Huyền đã đưa đến trước mặt bọn họ, dĩ nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, "Triệu tiền bối, hình như ngươi chưa hiểu lắm về thương hội Thiên Huyền của ta, ngươi cho rằng, bằng vào mấy người chúng ta mà có thể chèo chống để cho thương hội Thiên Huyền có được thành tích như vậy sao? Ngươi cho rằng, vật phẩm trong thương hội Thiên Huyền chỉ dựa vào thực lực của chúng ta và Tuyệt Tình cốc liền có thể chế tạo ra sao? Ngươi cho rằng, chúng ta tới Công hội xét duyệt mà lại không có một chút chuẩn bị nào hay sao?"
Lời của Mộ Chỉ Ly lạnh lẽo vô cùng, từng câu từng chữ mạnh mẽ sục sôi, nghe được lời này sắc mặt Triệu Mục Sinh dần dần biến hóa, đứng trước người có thể hùng hổ dọa người ở nơi này, đúng là không thể có thể nói ra được một câu phản bác nào.
"Nếu như lần này Triệu tiền bối đến đây chẳng qua chỉ muốn nói những lời này, ngươi liền có thể rời đi."Giọng điệu Mộ Chỉ Ly hờ hững, ánh mắt sắc bén như đao, lạnh lẽo vô cùng.
Nhìn Mộ Chỉ Ly mở cửa phòng ra, sắc mặt Triệu Mục Sinh đột nhiên khó coi, " Các ngươi dám làm như vậy với ta, chẳng lẽ các ngươi không muốn phát triển ở Bồng Lai tụ sao?
Hàn Như Liệt cười tà mị, "Triệu tiền bối, ta gọi ngươi một tiếng tiền bối, nhưng đừng có tự cho là mình rất cao. Nếu như bây giờ ngươi không muốn rời đi, chúng ta có thể làm cho ngươi vĩnh viễn ở lại chỗ này." ời nói lạnh như băng từ trong miệng Hàn Như Liệt chầm chậm truyền ra, nụ cười rạng rỡ cùng với câu nói đầy ẩn ý khác nhau hoàn toàn.
Triệu Mục Sinh sửng sốt, trong lòng không ngừng thấp thỏm, cố nén tức giận trong lòng để không bộc phát ra ngoài. Bây giờ chẳng qua là hắn chỉ đến đây một mình, chọc giận bọn họ như vậy đối với hắn cũng không có lợi.
"Các ngươi chờ đó, rất nhanh thôi các ngươi sẽ biết thế nào là hối hận."Triệu Mục Sinh hừ một tiếng, phất tay áo rồi rời đi, cặp chân chạy trốn kia coi bộ rất nhanh, hình như sợ chậm hơn một chút thì ba người Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt, Ích Hàn sẽ làm cho hắn ở lại nơi này vĩnh viễn.Đợi đến lúc Triệu Mục Sinh rời đi, cửa phòng liền đóng lại lần nữa.
Ba người Mộ chỉ Ly ngồi quanh cái bàn, sắc mặt đều có vẻ không tốt. "Hôm nay sau khi Triệu Mục Sinh rời đi, nhất định sẽ cùng với người của Công hội xét duyệt thông đồng với nhau, đến lúc đó chúng ta muốn hoàn thành chuyện này sợ là càng thêm khó khăn.
Ích Hàn chau mày, tình huống hôm nay còn gay go hơn so với suy nghĩ lúc trước của hắn.
Hàn Như Liệt gật đầu, "Hắn làm như vậy là chuyện tất nhiên, cho dù hôm nay giết hắn, thì Công hội xét duyệt cũng sẽ xuất hiện thêm một Triệu Mục Sinh khác. Thành tích của thương hội Thiên Huyền làm cho rất nhiều người đỏ mặt tía tai, có cơ hội này, hiển nhiên bọn họ không muốn bỏ qua.
"Chuyện cay nghiệt như vậy có ai sẽ đồng ý chứ, theo như những lời ta vừa nói thì hắn cũng sẽ tự biết suy xét, tình cảnh chúng ta phải đối mặt tiếp theo sợ là rất náo nhiệt." Nụ cười nơi khóe miệng Mộ Chỉ Ly xen lẫn một chút châm biếm, những người có thế lực như thế, nàng cũng phải chuẩn bị thật tốt.
Mộ Chỉ Ly đột nhiên đứng dậy, ánh mắt trong trẻo, "Bây giờ các ngươi ở lại tửu lâu đi, ta đi một chuyến đến cửa hàng Thiên Âm môn ở thành Lâm Lang xem sao, để cho sư tổ ra mặt có hơi đại tài tiểu dụng *(tương đương với câu giết gà dùng dao mổ trâu) chỉ cần Tu Luyện Giả cửa hàng Thiên Âm môn đứng sau lưng chúng ta, như vậy là đủ rồi."
"Nàng cẩn thận một chút."Hàn Như Liệt dặn dò, trong tửu lâu không biết lúc nào sẽ lại có người tới đây, bọn họ phải ở lại chỗ này.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi ra tửu lâu, năm ngón tay mở ra, một miếng lệnh bài không phải vàng không phải ngọc màu đen liền xuất hiện trong tay của nàng, chất liệu gỗ màu xanh đen phản xạ ra ánh sáng u lãnh, cái lệnh bài này chính là sư tổ giao cho nàng, chắc chắn sau khi Tu Luyện Giả Thiên Âm môn nhìn thấy sẽ nhận ra, hơn nữa Tu Luyện Giả Thiên Âm môn đã biết thân phận của nàng rồi, hẳn là sẽ không có vấn đề quá lớn.
Mộ Chỉ Ly đi xuống lầu, hơn mấy chục tầm mắt đều rơi vào trên người của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro