Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 129+130
Chương 129: Dạ yến giao thủ
Mộ Chỉ Ly chậm rãi quay đầu, thì nhìn thấy bộ mặt tức giận của La Chí Hiền, một đôi con ngươi ngăm đen giống như ngọn lửa đang thiêu đốt tràn ngập tức giận, lửa giận cuồn cuộn kia tựa hồ muốn hủy diệt Mộ Chỉ Ly hoàn toàn.
Khóe miệng chậm rãi câu khởi nụ cười tà mị, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly rất tự nhiên, nhìn đối diện một đám người điện Sất Trá trầm mặc không nói. Nhìn bộ dáng bí hiểm của nàng khiến cho mấy người La Chí Hiền trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì.
Ích Hàn cũng ý thức được tình huống không ổn, mặc dù lúc đó Mộ Chỉ Ly hành sự cực kỳ cẩn mật* (* cẩn thận, bí mật), nhưng theo tính cách La Chí Hiền, bất luận có chứng cớ hay không, hắn ta cũng sẽ nhận định Mộ Chỉ Ly làm.
"Từ biệt nhiều ngày, không nghĩ tới hôm nay ở chỗ này gặp lại." Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói, trên khuôn mặt sáng rỡ nhìn không ra nửa điểm sát khí, chẳng qua là đáy mắt trong lúc lơ đãng lưu chuyển âm hàn hiển lộ cảm xúc nội tâm của nàng.
"Hừ, xú tiểu tử, có phải ngày đó ngươi bỏ thuốc vào trong rượu và thức ăn của chúng ta không?" La Chí Hiền tức giận nói, tầm mắt cũng không khỏi nhìn về phía sau, Dương sư huynh đã đi hỏi thăm thân phận của tiểu tử này.
Mặc dù địa vị điện Sất Trá bọn họ ở trong tất cả môn phái cũng không cao lắm, nhưng lúc trước thái độ nam tử này rất cao ngạo, nay lại cùng thiếu công tử Tuyệt Tình cốc Ích Hàn giao hảo, trong khoảng thời gian ngắn thật đúng là không đoán ra thân phận hắn.
Mắt Mộ Chỉ Ly lộ vẻ châm chọc, thản nhiên nói: "Lúc trước thời điểm khi ta rời đi rượu và thức ăn của các ngươi còn chưa mang lên, làm sao ta có thể bỏ thuốc các ngươi? Nói ra lời này nghe thật buồn cười."
La Chí Hiền nghe thế, mặc dù tức giận bởi vì câu nói của Mộ Chỉ Ly đã chặn họng hắn, nhưng xác thực hắn không có chứng cớ, chẳng qua là theo bản năng hắn cho là vậy.
Đúng lúc này, Dương Thiếu Phi đã đi tới, khuôn mặt tuấn lãng lúc này bịt kín một tầng màu đen, nhìn Mộ Chỉ Ly đối diện lạnh lùng nói: "Ta còn tưởng ngươi có bối cảnh gì mạnh mẽ, thì ra chỉ là một kẻ Tán tu, lại dám ở trước mặt chúng ta trương cuồng* (*liều lĩnh, tự đại), quả thật đáng giận!"
Sau khi nghe lời nói của Dương Thiếu Phi, trong mắt La Chí Hiền và một đám đệ tử điện Sất Trá đều hiện lên tia rất kinh ngạc trong lòng đang cố kỵ giờ phút này cũng hoàn toàn bị phá vỡ. Một kẻ Tán tu dám biến bọn họ trở thành kẻ ngốc mà đùa giỡn, nếu không giáo huấn hắn ta một trận, sau này bọn họ còn mặt mũi nào đối diện với người khác?
"Cái gì? Người này chỉ là một Tán tu, không có bất kì bối cảnh nào?" La Chí Hiền không khỏi đề cao âm thanh.
Dương Thiếu Phi khẽ gật đầu, "Ta đã hỏi qua, hắn ta chỉ là một Tán tu, không có bất kì bối cảnh gì." Lúc trước thời điểm La Chí Hiền phát hiện Mộ Chỉ Ly, hắn đã đi hỏi những người khác có ai biết được người này không.
Dù sao lúc trước Mộ Chỉ Ly biểu hiện ra thái độ xác thực không tầm thường, khi đó hắn nghĩ, nếu thật sự không có lá bài tẩy, quả quyết sẽ không cường thế như vậy, không nghĩ tới sau đó hắn hỏi thăm mọi người trong các môn phái thì không một ai biết được thân phận của tên này.
Tu luyện giả biết về Ích Hàn đã nói ra thân phận Mộ Chỉ Ly, hắn ta chỉ là một Tán tu, không thuộc về bất kỳ môn phái nào. Hình như ban đầu là đệ tử môn phái, sau lại bị trục xuất môn phái, về phần cụ thể là người của môn phái nào thì không ai biết.
Sau khi Dương Thiếu Phi biết được hết thảy chỉ cảm thấy một cỗ tức giận thiêu đốt trong lòng hắn, uổng phí cho hắn Dương Thiếu Phi làm sư huynh, không nghĩ tới lại bị một kẻ Tán tu đùa giỡn.
"Lá gan ngươi thật không nhỏ, dám đùa giỡn chúng ta, song...... Hôm nay chính là ngày chết của ngươi!" Dương Thiếu Phi tức giận nói, hơi thở trong cơ thể nháy mắt tăng lên.
"Núi dựa của ta xác thực các ngươi không có khả năng có thể trêu chọc được, về phần tin hay không tin là chuyện của các ngươi." Mộ Chỉ Ly không chút nào để ý nói, bộ dáng mạn bất kinh tâm* (* không thèm đếm xỉa, không thèm để ý) kia phảng phất chưa từng đem mấy người trước mặt để trong mắt. Hôm nay sư phụ của nàng chính là lão giả Vô Bi, lấy địa vị và ảnh hưởng của lão giả Vô Bi ở Bồng Lai bí cảnh, thật đúng là không có mấy người có thể cùng đối nghịch với lão giả Vô Bi.
Dương Thiếu Phi cười lạnh, "Chết đến nơi vẫn còn khoát lác, chúng ta cũng không phải kẻ ngu!" Vừa dứt lời, một chưởng của Dương Thiếu Phi hung hăng hướng tới khuôn mặt Mộ Chỉ Ly, kình phong mạnh mẽ xuyên qua không khí mang theo một trận tiếng động vang dội.
Trong lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị động thủ, đúng lúc một trưởng khác nhanh chóng xuất hiện ngăn chặn một trưởng của Dương Thiếu Phi. Từng đạo Thiên Lực rung động từ nơi trưởng phong hai người tiếp xúc tràn ngập ra, sau đó hai trưởng phong cũng dần dần tách ra.
Ích Hàn đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy nụ cười thản nhiên, chậm rãi nói: "Dương công tử, Mộ Ly chính là bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể nể mặt ta bỏ qua chuyện trước kia được không? Chuyện lúc trước vốn là mấy vị công tử lên tiếng trước, hiện tại lại là dạ yến Tuyệt Tình cốc, nếu làm náo loạn lên, đối với ai cũng không tốt."
Ích Hàn tươi cười đầy mặt, nhưng lời nói ra cũng rất quả quyết, quả quyết đến không cho cự tuyệt.
Dương Thiếu Phi nhìn Ích Hàn trước mắt, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc. Mộ Ly chỉ là một kẻ tán tu thôi, thế nhưng Ích Hàn vì hắn mà xung đột với mình, không khỏi quá kỳ quái đi.
Sau đó nghĩ đến việc lúc trước có nghe qua những lời người khác nói, Mộ Ly chính là huynh đệ của Ích Hàn thì cũng hiểu được tại sao. Ích Hàn đối với huynh đệ mình có tiếng là trượng nghĩa, hôm nay nếu cứ tiếp tục động thủ, sợ rằng Ích Hàn sẽ không bàng quang đứng nhìn. Nghĩ tới đây, chân mày Dương Thiếu Phi nhíu lại.
Nhưng mà, La Chí Hiền căn bản cũng mặc kệ hết thảy, nói: "Ích công tử, chuyện này là ân oán cá nhân giữa điện Sất Trá chúng ta và Mộ Ly, hy vọng ngươi không nên nhúng tay vào."
Hắn mới mặc kệ cái gì Tuyệt Tình cốc, Tuyệt Tình cốc và điện Sất Trá cũng chỉ là lui tới làm ăn với nhau thôi, thực lực chân chính tất nhiên không thể nào chống đỡ với điện Sất Trá, chẳng lẽ bọn họ ra tay với Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn dám đối xử cứng rắn với bọn họ sao?
Đang trầm tư Dương Thiếu Phi không nghĩ tới La Chí Hiền lại đột nhiên nói ra như vậy, nghĩ muốn ngăn lại đã không còn kịp rồi. Đầu óc sư đệ hắn đúng là không có não, chưa bao giờ lo lắng suy nghĩ sâu xa. Song, nếu La Chí Hiền đã nói ra thì xem thử thái độ Ích Hàn ra sao.
Bọn họ thân là đệ tử điện Sất Trá, thân phận như vậy cũng phải cố kỵ bọn họ một chút.
Nghe lời nói La Chí Hiền, đột nhiên sắc mặt Ích Hàn trở nên lạnh lùng, thu liễm toàn bộ tươi cười, "Nói như thế, mấy vị không muốn nể mặt ta?" Lời nói lạnh lẽo xen lẫn uy hiếp, khiến cho trong lòng mọi người run lên.
Mộ Chỉ Ly nhìn Ích Hàn che ở trước mặt mình, trong lòng cũng hơi cảm động. Tại đây dưới tình huống này lại có thể che chắn trước mặt mình, huynh đệ như vậy, đáng giá trân trọng!
"Ích Hàn, chuyện này cứ để ta xử lý, chớ để ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tuyệt Tình cốc và điện Sất Trá." Mộ Chỉ Ly dẫn âm nói, vốn là nàng gây ra chuyện, nàng phải tự mình giải quyết.
"Huynh đệ có việc, ta sẽ không ngồi yên không để ý đến. Mấy người này ta đã sớm thấy chướng mắt, hôm nay nếu có thể đánh một trận cũng không tồi." Ích Hàn cười nói, ngữ khí có chút thoải mái.
Thấy Ích Hàn thoải mái như vậy, Mộ Chỉ Ly có chút khó hiểu, "Nếu ngươi ra tay, chẳng phải trở mặt với điện Sất Trá sao?" Tối nay hắn coi như là một nửa chủ nhân dạ tiệc, đệ tử điện Sất Trá chính là khách nhân, nổi lên xung đột như vậy, thế lực song phương sẽ rất khó xử.
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không thèm để ý chút nào nói: "Vậy thì thế nào, lúc này đây, Tuyệt Tình cốc là Tuyệt Tình cốc, ta là ta. Trước kia chuyện như vậy ta cũng từng trải qua, cha ta đã cho ta tự do đi ra ngoài, chỉ cần ta một ngày chưa làm Cốc chủ Tuyệt Tình cốc, thì ta chính là một kẻ Tán tu, dù có tạo nên phiền toái gì cũng không liên quan đến Tuyệt Tình cốc."
Lông mày Mộ Chỉ Ly chau lên, hôm nay nghe được điều này cũng không phải không kinh ngạc, phương thức giáo dục của Ích Diệp đối với Ích Hàn tương đối kỳ lạ, kiểu như là Ích Hàn từ lúc còn nhỏ đã có thể nêu lên chủ ý rồi tự mình đi làm, đúng sai cũng tự mình chịu trách nhiệm. Không thể không thừa nhận, phương thức như thế mặc dù khác biệt, nhưng hiệu quả vô cùng tốt.
Ích Hàn coi như chui một chỗ trống, nếu ở bên ngoài Ích Hàn tạo ra mâu thuẫn với đệ tử trẻ tuổi khác thì đó chính là chuyện cá nhân của bọn họ, nếu Tuyệt Tình cốc không ra tay, thì môn phái đối phương cũng sẽ không ra tay, chỉ có thể xem như là người trẻ tuổi tiểu đánh tiểu nháo với nhau mà thôi. Mà bình thường ai lại đem Ích Hàn trở thành một kẻ Tán tu, dù sao tương lai hắn cũng là Cốc chủ Tuyệt Tình cốc.
"Ích công tử, chuyện này không phải vấn đề cho mặt mũi hay không, chúng ta và Mộ Ly vốn là có mâu thuẫn, mâu thuẫn này quả quyết không có khả năng nói rõ rồi cho qua." Dương Thiếu Phi lạnh lùng nói, cách nói của Ích Hàn như muốn gây sự khiến cho hắn cảm thấy bất mãn, cùng lắm thì đánh nhau thôi có gì nghiêm trọng đâu!
"Đã như vậy thì không cần nhiều lời, động thủ đi!" Con ngươi đen nhánh xẹt qua một chút lạnh như băng, hơi thở nhanh chóng tăng lên.
Mộ Ly từ phía sau Ích Hàn đi ra, nhìn năm người trước mắt, khóe miệng gợi lên độ cong giễu cợt, "Bản thân ta không phải gạt các ngươi, bối cảnh của ta các ngươi không nên chọc đến, vì không để sư phụ ta hổ thẹn, ta đây chỉ có thể đánh bại bọn ngươi!"
Hồi tưởng đến việc trước khi rời đi lão giả Vô Bi đã nói một câu kia 'không nên để ta mất mặt', trong lòng Mộ Chỉ Ly dâng lên cảm giác ấm áp. Lão giả Vô bi luôn luôn nói chuyện mạnh miệng, nhưng lại cực kỳ quan tâm đến nàng.
La Chí Hiền không quan tâm, trước tiên đó là đón nhận Mộ Chỉ Ly, "Ngươi cứ khoác lác đi, hôm nay bản thân ta sẽ chém giết ngươi để xem cái người gọi là núi dựa của ngươi có tới tìm ta hay không, ha ha."
La Chí Hiền cười điên cuồng, Thiên Lực trong cơ thể bắt đầu khởi động như thủy triều, trong khoảnh khắc hơi thở mạnh mẽ tràn ngập ra, xen lẫn khí tức lạnh như băng, áp bách tới Mộ Chỉ Ly.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng lại, Hóa Thân cảnh trung kỳ! Không nghĩ tới La Chí Hiền làm việc không có đầu óc, tu vi lại cao như thế, tu vi đến mức này so với hàng đệ tử cùng tuổi có thể nói cực kỳ mạnh mẽ rồi.
Chẳng qua là, cho dù tu vi hắn cao, tưởng muốn làm gì Mộ Chỉ Ly nàng cũng không phải là chuyện đơn giản!
Mộ Chỉ Ly đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực ngập trời càn quét mà ra, một cỗ Thiên Lực sắc bén cực đoan dao động khuếch tán ra, trong đôi mắt thâm sâu như u đầm xen lẫn sát khí màu đỏ tươi, nhìn sát khí lạnh như băng khiến cho tâm mọi người đánh rùng mình.
"Chỉ bằng ngươi, còn không đủ tư cách!" Lời nói tràn ngập sát khí phát ra, thân mình Mộ Chỉ Ly vừa động, trực tiếp phi thân về phía trước, một chưởng không thể tưởng tượng được hung hăng đánh úp về phía La Chí Hiền.
"A, quá ư cuồng vọng! chỉ là Hóa Thân cảnh sơ kì có tư cách gì trước mặt ta hô to gọi nhỏ!" La Chí Hiền lạnh giọng một tiếng, lập tức hướng tới nghênh đón Mộ Chỉ Ly.
Thân hình hai người va chạm nhau, tiếng động quyền cước dày đặc từ chỗ hai người giao chiến nhanh chóng truyền ra, những đóa hoa kiều diễm chung quanh bởi vì hai người giao thủ mà bị tàn phá, trong khoảng thời gian ngắn, cánh hoa bay đầy trời, tuy nhiên không khí lại ngưng trọng vô cùng.
Rầm rầm!
Âm thanh quyền cước giao tiếp một đạo so với một đạo mạnh mẽ truyền tán ra, ba động cuồng bạo giờ phút này trút xuống. Tâm thần Mộ Chỉ Ly vừa động, cả người bị một tầng xanh ngọc bao trùm, ở dưới ánh trăng phản xạ hàn khí trong trẻo lạnh lùng, có thể so với sắt còn bền chắc lạnh lẽo hơn.
Hai trong mắt Mộ Chỉ Ly xẹt qua một chút ngoan tuyệt, quyền đầu như mãnh hổ không biết mệt mỏi công kích về phía La Chí Hiền, thế công cuồng mãnh một đợt so với một đợt khiến cho La Chí Hiền trong lòng phát lạnh. Bị loại cuồng mãnh đánh sâu vào, đẩy lui La Chí Hiền ra phía sau mấy bước, lúc này trong mắt La Chí Hiền hiện đầy kinh ngạc, rõ ràng tu vi của mình mạnh hơn Mộ Chỉ Ly, vì sao lực lượng của hắn ta lại khủng bố như thế?
Cùng thời gian, hai người Dương Thiếu Phi và Ích Hàn cũng triển khai công kích. Tu vi hai người bọn họ ngang nhau, đều là Hóa Thân cảnh hậu kỳ! Chỉ cần ra tay, thanh thế kia sẽ thật kinh người.
Hai người đều là người tâm cao khí ngạo, lúc trước cố kỵ thân phận đối phương, mà hiện tại một khi đã giao thủ, cũng là quăng hết thảy mọi chuyện ra sau đầu, trong lòng chỉ còn lại một ý tưởng — đánh bại đối phương!
Các đệ tử điện Sất Trá khác yên lặng đứng ở một bên, vẫn chưa ra tay. Với tình huống lần này nếu bọn họ cùng nhau động thủ vây công hai người Mộ Chỉ Ly, dưới ánh mắt của nhiều người như vậy thật mất hết thể diện.
Thanh thế bốn người không khỏi khiến cho những người khác chú ý, trưởng lão các thế lực cùng với các đệ tử đều đang nói chuyện hữu hảo với nhau, không nghĩ tới giờ phút này thế nhưng truyền ra tiếng động đánh nhau, không khỏi làm cho người ta hoang mang.
"Đó không phải là đệ tử điện Sất Trá sao? Sao trong buổi dạ yến lại đánh nhau vậy?" Một đại trưởng giả lớn tuổi cau mày chậm rãi nói.
Nghe vậy, tầm mắt mọi người cùng nhau nhìn về phía bốn người, "Người cùng Dương Thiếu Phi giao thủ chẳng phải là thiếu công tử Tuyệt Tình cốc Ích Hàn sao?"
"Đúng vậy, về phần tên còn lại thì không biết rõ lắm. Hôm nay có chuyện gì mà bọn họ xảy ra xung đột vậy?"
Nụ cười trên mặt Ích Diệp trong nháy mắt đọng lại, trong lòng xuất hiện một chút tức giận, hôm nay là ngày gì, Ích Hàn lại đánh nhau, truyền ra ngoài cũng không hay ho gì.
Song, khi Ích Diệp nhìn thấy Mộ Ly cũng giao thủ với đối phương, sắc mặt lại dễ nhìn hơn mấy phần, ít nhất con của hắn không phải vớ vẫn hồ nháo.
Mạc Vũ Vân nhìn thấy đệ tử nhà mình lại động thủ trong tình huống như vậy, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Lập tức hướng tới Ích Diệp ngượng ngùng cười một tiếng, "Thật sự ngại quá, có vài đệ tử quản giáo không nghiêm."
Nhìn thấy cùng Mộ Chỉ Ly giao thủ chính là La Chí Hiền, Mạc Vũ Vân không cần suy nghĩ nhiều cũng đoán được việc này chắc chắn là do La Chí Hiền khơi mào lên, hắn rất hiểu tính cách La Chí Hiền, mặc dù là người có khiếu tu luyện, nhưng với tính cách này nếu thực lực không đủ mạnh mẽ, tương lai sợ là bị người khác đánh giết.
Nghe vậy, Ích Diệp khoát tay áo, "Người trẻ tuổi, huyết khí phương cương* (* có nhiều tinh lực, năng lượng), nhất thời nổi lên xung đột cũng có thể hiểu được."
"Ta qua gọi bọn hắn dừng tay lại!" Mạc Vũ Vân nhanh chóng lên tiếng, lập tức hướng tới phương hướng bốn người đang giao thủ đi đến.
Nhìn thấy hành động của Mạc Vũ Vân, trưởng lão Huyết Khấp Minh Ngụy Văn Ngạn cười nói: "Nếu chỉ là người trẻ tuổi nổi lên tranh giành, cũng thử nhìn một chút xem sao, đến tột cùng song phương ai mạnh hơn."
Nghe lời nói Ngụy Văn Ngạn, Mạc Vũ Vân lạnh lùng nói: "Ngụy trưởng lão nếu là muốn xem đánh nhau, đợi đến Vạn Hoa tỷ thí đương nhiên có thể xem thống khoái."
"Nói vậy cũng không đúng, nếu đều là đệ tử trẻ tuổi, cho dù ngươi bây giờ ngăn cản, về sau cũng tránh không khỏi lại đánh nhau. Trong dạ tiệc có thể nhìn bọn họ đánh nhau, cũng tốt mà."
Tầm mắt Hàn Như Liệt đọng lại trên người Mộ Chỉ Ly, không nghĩ tới hôm nay lại cùng với người của Sất Trá điện giao thủ trước. Mặc dù hắn không biết Mộ Chỉ Ly và đệ tử điện Sất Trá trong lúc đó đã xảy ra đụng chạm gì, nhưng đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn.
Nếu không phải vì Mạc Tập Lẫm, Mộ Chỉ Ly cũng sẽ không bị Thiên Âm môn trục xuất khỏi môn phái, hắn đối với điện Sất Trá cũng cực kỳ chán ghét. Đặc biệt là lần này đại trưởng lão dẫn dắt đệ tử điện Sất Trá tiến đến tham gia sự kiện Vạn Hoa chính là ông nội của Mạc Tập Lẫm — Mạc Vũ Vân.
Hạ Trường Thanh nhìn trước mắt một màn này cũng không nói gì, bởi vì chuyện tình Mộ Chỉ Ly, hắn đối với Mạc Võ Vân cũng không có ấn tượng gì tốt. Sắc mặt gây sự của người kia đến bây giờ hắn đều nhớ rõ ràng.
Lúc này, Mẫn Vô Song cười nói: "Ngụy trưởng lão nói không sai, ngày thường rất hiếm thấy thiếu công tử Tuyệt Tình cốc Ích Hàn ra tay, cơ hội tối nay được xem cũng không tệ."
Nghe được lời nói này của Mẫn Vô Song, không ít người đều gật đầu đồng ý.
Ở giới tu luyện, nếu là việc không ảnh hưởng gì đến mình, có náo nhiệt thì mọi người cũng vui vẻ đến xem.
Sắc mặt Mạc Vũ Vân cực kỳ khó coi, nhưng mọi người đều đã đồng ý, hắn cũng không thể nói cái gì thêm, thoáng cái đắc tội nhiều người như vậy, cho dù là hắn cũng đòi không được quả ngon để ăn.
Ích Diệp nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn cùng nhau xuất thủ, cũng không thèm đi quản chuyện này. Lúc trước hắn đã nói Tuyệt Tình cốc là hậu thuẫn của Mộ Chỉ Ly, lời này cũng không phải là giả dối!
Cánh tay La Chí Hiền run lên, sau đó một cây trường thương xuất hiện trên tay hắn, trong lúc hai tay múa may từng đạo thương hoa lặng yên ngưng tụ hiện ra, lập tức hóa thành một đạo bạch quang dày đặc, trực tiếp xuyên thủng hư không, lấy một loại tốc độ không cách nào hình dung, hướng đến đầu Chỉ Ly bạo oanh. Mộ Chỉ Ly nhanh chóng lùi lại, tâm thần khẽ động, kiếm Vị Ương đã xuất hiện ở trong tay nàng, rót thiên Lực vào trong kiếm, lật cổ tay hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh rồi lướt tới cái tia sáng màu bạc kia mạnh mẽ chạm vào nhau.
Keng!
Tiếng vang của kinh loại vang lên, hai người Mộ Chỉ Ly và La Chí Hiền đều lui về phía sau một bước, tay phải hơi run run.
La Chí Hiền nhìn Mộ Chỉ Ly trước mặt, đôi mắt nghiêm túc hẳn lên: " Lấy tu vi Hóa Thân cảnh sơ kỳ mà có thể chiến đấu với ta đến lúc này thì đã là rất giỏi rồi. Nhưng cũng chỉ đến đây mà thôi."
Khi nói xong thì ánh mắt của La Chí Hiền đột nhiên biến đổi, trường thương trong tay phải bị ném xuống đất nhưng cái trường thương kia lại không rơi xuống đất mà đứng thẳng tắp bên cạch La Chí Hiền.
Hai tay trước ngực nhanh chóng lật qua lật lại tạo thành một đám kết ân, Thiên Lực trong cơ thể hắn bắt đầu bành trướng, trong không khí tràn ngập khí tức cường hoành.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, nàng tuyệt đối có lòng tin có thể chiến thắng La Chí Hiền, nhưng tại tình huống như hôm nay thì nàng không muốn lộ lá bài tẩy của mình.
Có rất nhiều người trong dạ yến, nếu như hôm nay sử xuất ra át chủ bài thì lúc tỷ thí những người khác sẽ có chuẩn bị, đó không phải là cách tính khôn ngoan. Nhưng trước mặt lại không có biện pháp nào khác.
Kết ấn phức tạp lặng lẽ hiện ra từ hai tay, con ngươi đen nhánh hiện lên tia kiên quyết. Sauk hi kết ấn của Mộ Chỉ Ly ngưng kết thì biểu hiện xem náo nhiệt trong mắt mọi người cũng hiện lên vẻ khiếp sợ.
Chương 130: Vật lộn
Phút chốc, trong dạ yến những tầm mắt có cùng nhãn lực đều đọng lại trên người Mộ Chỉ Ly. Bọn họ cũng không xa lạ gì kết ấn trên tay Mộ Chỉ Ly, rõ ràng là thủ ấn thi triển ra kết giới!
Nếu nhìn thấy thủ ấn này trên tay người lớn tuổi, bọn họ nhất định sẽ không kinh ngạc, nam tử trước mắt trẻ tuổi như thế, chẳng lẽ đối với lý giải thuộc tính đã đạt tới tầng thứ sáu? Loại năng lực lĩnh ngộ này, có thể nói là lần đầu tiên thấy ở người trẻ tuổi như vậy!
Hàn quang trong mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, khí thế sắc bén tràn ngập ra. Nếu phải hiển lộ, như vậy cứ cường thế đem La Chí Hiền đánh bại! Kết ấn hai tay đột nhiên nhanh hơn, trong lúc mọi người đang kinh ngạc, hơi thở nhanh chóng tăng lên, nháy mắt thực lực nhanh chóng vượt qua La Chí Hiền.
Nhìn thấy thực lực Mộ Chỉ Ly tăng lên, La Chí Hiền cũng ý thức được nam tử trước mắt không phải hạng người đơn giản. Vốn thủ ấn đã ngưng kết cuối cùng nhanh chóng biến chuyển, bên trong hai tròng mắt lộ ra chút huyết sắc, khi thủ ấn đã ngưng kết xong, một cỗ hơi thở kinh khủng như dã thú hồng hoang tràn ngập ra.
Oanh!
Thủ ấn của La Chí Hiền đột nhiên dừng lại một chút, rồi đột nhiên bàng bạc ánh sáng màu đỏ trong cơ thể La Chí Hiền bộc phát ra, cùng lúc ánh sáng đỏ cũng nhanh chóng bành trướng lên.
Xuy xuy!
Một tổ hợp âm thanh xé rách cơ bắp từ thân thể La Chí Hiền truyền tản ra, mọi người nhìn La Chí Hiền biến hóa như vậy, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ, hiển nhiên đối với một số người sau khi nhìn thấy biến hóa như vậy cũng có hiểu biết nhất định.
"La Chí Hiền đã luyện thành Huyết Viên* ma thể (* máu vượn)." Hạ Trường Thanh nhìn thân hình không ngừng bành trướng của La Chí Hiền, cảm khái nói.
"Huyết Viên ma thể thông qua bí pháp cắn nuốt máu vượn sau đó mới có thể luyện thành, thân thể Huyết Viên có tiếng cường hãn, một khi dung hợp cơ hồ gần như đao thương bất nhập, chỉ là muốn luyện thành cũng cực kỳ khó khăn, không nghĩ tới tiểu tử này có thể luyện thành, cũng là hạt giống tốt."
"Như vậy xem ra, trận này tỷ thí này càng đặc sắc."
Mạc Vũ Vân nhìn La Chí Hiền dần dần biến thành cự nhân, trong mắt xẹt qua một chút bất đắc dĩ cùng với tàn nhẫn. Huyết Viên ma thể này chính là lá bài ẩn dấu của La Chí Hiền, dựa theo tính toán của hắn là muốn đợi đến thời điểm tỷ thí mới thi triển ra, hôm nay thi triển sau cũng có thể hiểu được ở buổi tỷ thí khó có thể lấy được hiệu quả lớn.
Nhưng nếu đã sử dụng đến thì phải thắng thật đẹp mắt, mặc dù không biết người trẻ tuổi trước mắt kia là ai, hôm nay nhất định phải chém giết hắn! Ánh mắt Mạc Vũ Vân híp lại, trong lòng thầm nhớ kỹ.
Hàn Như Liệt nhìn La Chí Hiền rồi so sánh với vẻ nhỏ yếu của Mộ Chỉ Ly, đôi mắt lóe ra tia sáng, vẻ mặt bình tĩnh không hiển lộ cảm xúc trong lòng.
Huyết Viên ma thể, lần đầu hắn nghe nói đến. Nhưng Chỉ Ly nhất định có phương pháp ứng đối, một năm tu luyện ở Huyết Sắc Địa ngục, tiến bộ của nàng cũng không nhỏ, cho dù đối phương có lá bài tẩy không tầm thường thôi, hắn cũng tin tưởng chắc chắn Mộ Chỉ Ly có thể ứng đối.
Oành!
Một đạo tiếng nổ mạnh truyền ra, ánh sáng đỏ bao phủ thân hình La Chí Hiền đột nhiên như gió cuốn dữ dội thổi quét ra bốn phía, ngay sau đó, một đạo tiếng hô trầm thấp từ trong miệng truyền động ra.
Tiếng hô kịch liệt truyền ra kình khí làm rung động những đóa hoa tươi chung quanh phiêu tán khắp nơi, chỉ một thoáng vòng chiến đấu của bốn người đã san phẳng ra một mảnh đất trống.
Ánh sáng màu đỏ dần dần tản đi, một đạo cự ảnh chừng hơn mười trượng xuất hiện ở trong sân, đạo thân ảnh kia, toàn thân đen nhánh tràn ngập lực lượng mạnh mẽ, cơ bắp sinh sôi nổi lên, một đôi tròng mắt hiện đầy huyết quang, đồng thời một cỗ sát khí lạnh lẽo trong cơ thể tràn ngập ra, tầm mắt nhìn chằm chằm Mộ Chỉ Ly, giống như mãnh thú hồng hoang tản ra uy áp kinh người.
Lúc này La Chí Hiền nhìn qua giống như một pho tượng từ viễn cổ yêu ma đi ra, dữ tợn mà hung ác, hung sát tràn ngập đầy trời.
Mộ Chỉ Ly nhìn La Chí Hiền trước mắt, đôi mắt có chút gợn sóng kinh hãi, đây cũng là một loại võ học luyện thể sao? Thật không phải cường đại bình thường. Chỉ với hình tượng này đã làm cho lòng người dâng lên cảm giác sợ hãi.
"Hết thảy nên kết thúc!" La Chí Hiền lạnh lùng nói, thanh âm tục tằng từ thân thể khổng lồ truyền ra, gây cho tâm người rung động.
Một loáng sau, hắn duỗi tay phải ra, đem trường thương trên tay cắm thật sâu vào mặt đất, kỳ lạ là trường thương kia theo thân hình La Chí Hiền bành trướng, thế nhưng cũng trở nên to lớn hơn mấy lần.
Hai tay nắm chặt trường thương, cảm thụ được năng lượng mênh mông trong cơ thể, trên mặt La Chí Hiền lộ ra nụ cười dữ tợn, cùng thời gian, uy áp đầy trời hướng tới Mộ Chỉ Ly áp bách xuống.
Nhìn thân hình cường tráng trước mắt, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên một chút trầm trọng, tâm thần vừa động, luồng xanh ngọc quay quanh thân đem toàn thân che dấu, cùng lúc đó, một chút ánh sáng màu trắng trong cơ thể Mộ Chỉ Ly bộc phát ra.
Rống!
Một đạo tiếng rồng ngâm giống như đến từ cửu thiên vang vọng ra, dưới tầm mắt kinh sợ của mọi người, trong cùng thời gian thân thể Mộ Chỉ Ly được bao trùm một mảnh long lân màu trắng, vốn từ một thân hình gầy yếu trong khoảnh khắc trở nên khổng lồ.
So với thân khổng lồ của La Chí Hiền, thân hình Mộ Chỉ Ly hiển nhiên không thể bằng được, chẳng qua là mọi người nhìn quanh thân Mộ Chỉ Ly oánh nhuận màu trắng, cảm giác như không thể phá vỡ được.
"Xem ra Mộ Ly cũng tu luyện võ học luyện thể a, lúc trước rõ ràng là tiếng rồng ngâm, chỉ là ta lại nhìn không ra đây là loại võ học nào."
"Hôm nay người trẻ tuổi một người so với một người càng cường hãn, Mộ Ly này là tu luyện giả thuộc môn phái nào vậy?"
"Hắn chỉ là một Tán tu thôi, cũng không thuộc về bất kỳ môn phái nào."
"Vậy sao? Một kẻ Tán tu lại có thể cùng đệ tử Sất Trá điện giao chiến thế này, đây chính là một nhân tài, nếu là đến điện Huyễn Sát của ta cũng tốt."
Bốp!
Thân hình La Chí Hiền vừa động, thân thể khổng lồ nháy mắt xuất hiện trước mặt Mộ Chỉ Ly, đột nhiên tay phải nắm lại, một quyền to lớn xen lẫn khí lực mạnh mẽ, chấn bạo không khí, hướng tới lồng ngực Mộ Chỉ Ly hung hăng tập kích, trong đôi mắt toát ra phảng phất hung quang như bị ma thần chiếm giữ.
"Ta biết ngươi cũng tu luyện võ học luyện thể, nhưng muốn so với Huyết Viên ma thể thì vẫn chưa đủ khả năng!"
Lực lượng cuồng bạo phun trào ra, mặt đất nơi Mộ Chỉ Ly đang đứng, trực tiếp lấy bàn chân làm trung tâm nhanh chóng hóa thành bột phấn.
Nhưng mà, đối mặt với một quyền mạnh mẽ, Mộ Chỉ Ly chẳng những không lùi, ngược lại nghênh đón! Một quyền nhỏ bé mang theo ánh sáng ngọc với một tầng ánh sáng trắng đẹp mắt hung hăng chống lại một quyền của La Chí Hiền.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ cũng giương lên nụ cười huyết khí, "Có đủ hay không, chỉ có thử qua mới biết được!"
Oanh!
Lưỡng đạo quyền đầu ở trong tầm mắt kinh hãi của mọi người ầm ầm chạm vào nhau, thân hình Mộ Chỉ Ly ước chừng bị đẩy lui mấy chục thước, dọc đường xẹt qua mặt đất đều tạo ra khe nứt rõ ràng.
Song, làm cho mọi người kinh ngạc là La Chí Hiền cũng bị đánh lui, thân thể khổng lồ lại lui về phía sau mấy bước, liên tục trên mặt đất bị giẫm thành mấy cái hố, lúc này mới ổn định thân hình.
Trong lòng La Chí Hiền hiện lên một chút kinh hãi, kể từ khi hắn luyện thành Huyết Viên ma thể còn chưa bao giờ có người có thể chống đỡ được lực lượng của hắn. Mộ Chỉ Ly trước mắt mặc dù lực lượng kém hơn mình, nhưng lại có thể vững vàng tiếp được một quyền. Nhìn hắn ta như bị đánh bay, trên thực tế vẫn chưa xuất hiện thương thế gì.
"Võ học luyện thể của Mộ Ly lại có thể ngăn cản được Huyết Viên ma thể của La Chí Hiền? Thật sự thú vị." Trong mắt Mẫn Vô Song hiện lên một chút hứng thú, tiểu tử Mộ Ly này thật thú vị, rất hợp ý hắn!
Tròng mắt Hạ Trường Thanh híp lại, không biết vì sao nhìn Mộ Chỉ Ly giao chiến, trong lòng lại dâng lên vài phần cảm giác quen thuộc, nhưng rõ ràng hắn chưa từng gặp qua nam tử này, cảm giác quen thuộc kia là từ đâu mà đến?
Sắc mặt Mạc Vũ Vân cũng khó coi, La Chí Hiền công kích lâu như vậy vẫn chưa đánh thắng khiến cho mặt mũi điện Sất Trá mất hết. Người môn phái nổi bật như vậy thế nhưng cùng một kẻ Tán tu đánh ngang tay, nói ra khiến thiên hạ chê cười.
"Hừ, lực lượng không tệ, nhưng cuối cùng cũng không thể chống đỡ được ta!"
Nụ cười khóe miệng La Chí Hiền phát ra dữ tợn, lúc này hắn giống như lực lượng hóa thân cảnh, giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng đáng sợ có thể làm nổ tung một núi cao.
Một loáng sau, thân hình La Chí Hiền bạo động, thừa dịp khoảng cách mấy chục thước trong nháy mắt, dày đặc công kích cuồng bạo hướng tới Mộ Chỉ Ly gào thét.
Rầm rầm rầm!
Thân hình hai người phảng phất như gió lốc, hai quyền không ngừng oanh ra, tiết tấu dày đặc cùng với tốc độ tấn công mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người thấy không rõ động tác của hai người. Chỉ có thể nhìn đến cánh hoa đầy trời không ngừng bay múa, trên mặt đất xuất hiện từng đạo tiếng vỡ ra có thể phán đoán được mức độ công kích cuồng mãnh của đôi bên.
Đợi đến lúc thân hình hai người tách ra, bộ dáng Mộ Chỉ Ly nhất thời trở nên chật vật không ít, một thân áo xanh giờ điểm thêm vài vết máu, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi.
Đối với bộ dáng Mộ Chỉ Ly như vậy, mọi người không chút nào giật mình, Huyết Viên ma thể mạnh mẽ mọi người đều có hiểu biết, nếu không có tu vi so với hắn cao hơn nhiều, muốn phá giải cũng không dễ dàng, huống chi tu vi Mộ Chỉ Ly còn thấp hơn La Chí Hiền?
Song, thời điểm mọi người nhìn thấy La Chí Hiền, trong mắt lần nữa nổi lên kinh ngạc. Bởi vì, thế nhưng La Chí Hiền bị thương! Thân hình khổng lồ màu đen tràn ra vài vết máu màu đỏ, mà lệ khí phát ra thật nghiêm trọng.
Mộ Chỉ Ly nhìn thân hình khổng lồ trước mắt, trong đôi mắt hiện lên vẻ điên cuồng. Vốn là muốn thực chiến kết giới nhưng nàng đột nhiên thay đổi chủ ý, võ học luyện thể cường đại như thế nàng lần đầu nhìn thấy, chẳng qua là không biết cùng so với Cường Long Ngao Thiên bí quyết của mình đến tột cùng như thế nào!
Ánh sáng ngọc điên cuồng mà tràn ngập ra, một đạo tiếng rồng ngâm trong suốt ngẩng cao, đột nhiên vang vọng phía chân trời, bạch quang bao trùm lên, mọi người đã thấy không rõ thân hình Mộ Chỉ Ly.
Đợi sau khi ánh sáng ngọc bạch quang tiêu tán, mọi người thấy Mộ Chỉ Ly biến hóa rõ ràng, một mảnh thanh âm hít lãnh khí ở Bách Hoa viên nháy mắt vang dội ra.
"Đây là Thiên long của Long tộc?"
Từng đạo ánh mắt kinh ngạc hội tụ tại nơi bạch long trăm trượng khổng lồ phía trên không trung kia, ánh sáng ngọc màu trắng che ánh trăng sáng tỏ, ở nơi này trong bóng tối nồng đậm lại trở nên vô cùng sáng ngời.
"Đây là võ học luyện thể Long tộc? Nhưng là võ học gì có thể làm cho người ta có được lực lượng Long tộc?" Trong mắt Mẫn Vô Song hiện lên kinh ngạc tán thán, dù là hắn đã sống qua nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ gặp loại võ học mức độ này.
Huyết Viên ma thể chính là cắn nuốt máu vượn sau mới có thể luyện thành võ học, nhưng Mộ Chỉ Ly vốn không thể nào chém giết Long tộc đi? Long tộc cường đại mọi người đều biết, ngay cả bọn họ cũng không có cách nào tìm kiếm chỗ ở của Long tộc, làm thế nào Mộ Chỉ Ly có được?
"Tiểu tử này thật sự khó lường." Hạ Trường Thanh nhìn thân hình khổng lồ giữa không trung, trong mắt xẹt qua vẻ thưởng thức. Tiểu tử này nếu là nguyện ý gia nhập môn phái, tiến đến Thiên âm môn cũng rất tốt.
Ích Diệp nhìn Mộ Chỉ Ly giao thủ cùng La Chí Hiền, khóe miệng không tự chủ giương lên nụ cười, xem ra chính mình thật sự không có đánh cược sai. Năng lực Mộ Chỉ Ly không phải thể hiện như mặt ngoài, thành tựu tương lai nhất định bất phàm.
Nhìn Mộ Chỉ Ly biến hóa, ánh mắt La Chí Hiền khẽ biến, nhưng ngay sau đó thủ ấn lần nữa phiên động, vốn thân thể đã to lớn lại lần nữa bành trướng, trong tầm mắt rung động của mọi người hóa thành một con huyết vượn trăm trượng khổng lồ!
Hai quái vật một đen một trắng cứ giằng co như vậy, hơi thở bén nhọn mà thô bạo từ cơ thể hai người tràn ngập ra, đối chọi gay gắt!
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly giữa không trung, khóe miệng giương lên nụ cười sâu xa, Chỉ Ly đã đem Cường Long Ngao Thiên bí quyết tu luyện đến cực hạn, thế nhưng có thể cô đọng ra long thân, tiến bộ như vậy thật là lớn.
"Huyết Ma Thương!" La Chí Hiền hừ lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên huy động, trên trường thương bắn ra tia sáng bén nhọn, xé rách không gian, một phát đâm tới Thiên Long màu trắng trên bầu trời!
Trên bầu trời Thiên Long khổng lồ ngạo nghễ chiếm cứ, trong con ngươi linh động xẹt qua vẻ khinh thường, "Cường Long Liệt Thiên Vĩ."
Cái đuôi lớn màu trắng đột nhiên cuồng quét ra, xuyên thấu hư không, phát ra một mảnh âm thanh kinh động, kình khí mạnh mẽ dường như có thể phá hủy một phiến thiên không, hướng tới La Chí Hiền hung hăng đâm xuống!
Oanh!
Trong cái nhìn chăm chú của nhiều người hai đạo công kích bén nhọn mà mạnh mẽ ầm ầm chạm vào nhau, một đạo năng lượng khổng lồ rung động kịch liệt ra bốn hướng, mọi người ở khoảng cách gần không khỏi lui về phía sau mấy bước, để tránh bị dư ba liên lụy.
Mới chỉ tiếp xúc trong chốc lát, dường như cả bầu trời cũng hơi bị chấn động.
Phanh!
Tiếng vang rung trời truyền ra, ánh mắt mọi người co rút lại, cái đuôi lớn của Thiên Long tựa như núi đập ầm ầm, một ít ánh sáng ngọc tỏa ra trong đêm đen nện vào lòng đất.
Oanh!
Một cái hố khổng lồ xuất hiện trong Bách hoa viên, mà thân hình khổng lồ màu đen dần dần thu nhỏ lại, khôi phục bộ dáng lúc trước.
La Chí Hiền xụi lơ té trong hố, ho nhẹ một tiếng, máu tươi từ trong miệng chảy ra. Do lực lượng của cái đuôi lớn hẳn đã làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn bị trọng thương, vẫn luôn tự hào về Huyết viên ma thể thế nhưng trong tay Mộ Chỉ Ly lại không chịu được một kích như thế!
Cả Bách hoa viên yên lặng như tờ, từng ánh mắt tập trung nhìn thân ảnh gầy gò đơn độc kia, lấy tu vi Hóa Thân cảnh sơ kỳ phát huy ra đánh bại võ học Huyết viên ma thể của La Chí Hiền tu vi Hóa Thân cảnh trung kỳ!
"Ta nói rồi, ngươi không có tư cách giết ta!" Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên độ cong lạnh lùng, đôi con ngươi sâu đen như u đầm xẹt qua sát ý không dễ phát hiện.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly hóa thành long thân Ích Hàn và Dương Thiếu Phi đã ngưng chiến đấu, bởi vì hai người La Chí Hiền và Mộ Chỉ Ly chiến đấu đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, nhìn lại, hai người bọn họ vốn không phải cừu địch gì, nên cũng không cần thiết tiếp tục giao thủ.
"Mộ Ly lại có thể đánh bại La Chí Hiền, thực lực quả nhiên mạnh mẽ!"
"Ha ha, sắc mặt Mạc Vũ Vân thật không dễ nhìn."
Từng đạo tầm mắt hứng thú rơi trên người Mạc Vũ Vân, đệ tử điện Sất Trá bị một kẻ Tán tu đánh bại, trận đánh hôm nay La Chí Hiền thành đá kê chân cho Mộ Chỉ Ly!
Mộ Chỉ Ly ngạo nghễ đứng yên, nhìn trong hố La Chí Hiền ho ra máu, từ trong miệng truyền ra lời nói lạnh lẽo, "Đúng như ngươi nói, có một số người ngươi không nên trêu chọc đến, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"
Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly hóa thành một đạo màu xanh nhanh chóng lướt tới La Chí Hiền, một chút dao động tàn ác như muốn lập tức chém giết La Chí Hiền!
"Tiểu tử, ngươi dám!" Mạc Vũ Vân hét lớn một tiếng, lập tức hướng La Chí Hiền chạy tới, hắn làm sao cũng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly dám ở trước con mắt nhìn trừng trừng của mọi người lại hạ tử thủ La Chí Hiền!
Mộ Chỉ Ly phảng phất như không nghe được lời nói của Mạc Vũ Vân, động tác không chút nào dừng lại! Hôm nay mâu thuẫn giữa nàng và điện Sất Trá đã quá rõ ràng, bất luận nàng có giết La Chí Hiền hay không, điện Sất Trá cũng sẽ không bỏ qua cho nàng, làm thế này cũng bớt đi không ít phiền toái!
Trong mắt mọi người cũng hiện lên kinh ngạc, ai cũng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại quyết tuyệt như vậy. Nơi đây toàn mấy lão hồ ly cùng tuổi, đương nhiên cũng hiểu được nguyên nhân Mộ Chỉ Ly làm như vậy, bất quá ở trước con mắt nhìn trừng trừng của mọi người mà có can đảm như thế, không phải người bình thường có thể so.
La Chí Hiền nhìn thấy thân hình Mộ Chỉ Ly không ngừng tới gần, trong nháy mắt đôi con ngươi mở to hơn, lông tóc cơ hồ dựng đứng, hắn cũng không muốn chết! Thân thể giờ phút này làm sao cũng không thể động đậy, chỉ có thể nhìn Mạc Vũ Vân nơi xa, hi vọng hắn có thể cứu mình.
Chẳng qua là hi vọng của La Chí Hiền đành tan vỡ, thân hình Mộ Chỉ Ly thi triển Phiêu Miểu thân pháp tiến đến cực nhanh, cộng thêm khoảng cách khá gần, trong nháy mắt kiếm Vị Ương màu xanh ngọc của nàng đã đến trước mặt hắn.
Nhìn Mạc Vũ Vân phía sau cấp tốc tiến tới gần, khóe miệng Mộ Chi Ly giương lên nụ cười lạnh lùng, quay đầu, trong mắt càng nhiều sát ý hơn, ngay sau đó một kiếm hung hăng đâm xuống thân thể La Chí Hiền!
Phốc xuy!
Âm thanh lợi kiếm đâm vào thân thể vang lên, sắc mặt La Chí Hiền đột nhiên trở nên đỏ bừng, một ngụm lớn máu tươi phụt ra, lợi kiếm xỏ xuyên qua ngũ tạng, La Chí Hiền nhanh chóng tắt thở.
Thân hình Mộ Chỉ Ly chợt lui, lúc này đuôi mắt Mạc Vũ Vân như muốn nứt ra, một đôi mắt hổ hiện đầy rét lạnh, "Tiểu tử, ta muốn giết ngươi!"
Mênh mông Thiên Lực trong nháy mắt bộc phát ra, hơi thở kia so với Mộ Chỉ Ly không phải mạnh hơn chút ít, một cỗ uy áp mạnh mẽ hung hăng hướng Mộ Chỉ Ly tập kích! Thế nhưng ở trước mặt hắn dám chém giết đệ tử điện Sất Trá, người này nếu không trừ khử thì điện Sất Trá còn gì thể diện?
Con ngươi Mộ Chỉ Ly hơi co lại, thực lực Mạc Vũ Vân mạnh hơn Triệu Xuân Anh của phái Linh Nguyệt rất nhiều, lúc này nàng muốn đối phó Mạc Vũ Vân hiển nhiên còn có chênh lệch nhất định.
Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị né tránh, hai đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện trước mặt nàng.
Một đạo thân ảnh màu trắng bên trái đương nhiên đó là Cốc chủ Tuyệt Tình cốc Ích Diệp, nhìn thấy Ích Diệp xuất hiện, Mộ Chỉ Ly hơi kinh ngạc sau đó thì hiểu rõ. Trong lòng có chút biến hóa, ngay tại tình thế như vậy mà có thể đứng che ở trước mặt nàng, có thể thấy được theo như lời nói ban đầu của Ích Diệp đích thực là thật lòng.
Song, một đạo thân ảnh khác xuất hiện khiến cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc rất nhiều. Bởi vì người che ở trước mặt nàng là trưởng lão Thiên Ma tông Mẫn Vô Song! Đến hôm nay mình không có liên quan tới Mẫn Vô Song, sao hắn lại che trước mặt mình?
Ích Diệp và Mẫn Vô Song liếc mắt nhìn nhau, dường như cũng rất kinh ngạc vì sự xuất hiện của đối phương, xuất hiện trong tình huống như thế này sẽ mang ý nghĩa đối địch với điện Sất Trá.
Mạc Vũ Vân nhìn thấy hai người xuất hiện, tức giận trên mặt càng sâu, lạnh lùng nói: "Các ngươi đây là ý gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro