Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 103+104
Chương 103: Tinh thạch đen
Nghe thấy câu hỏi của Vân Thiên Mịch thì sắc mặt Tịch Như Cận cũng có chút khó coi, lúng túng giải thích: " Mặc dù chuyện này có thể rất khó tin, thế nhưng tất cả các đệ tử đều nói như vậy, chắc hẳn không phải là lời nói dối."
Lúc trước hắn biết Tu Luyện Giả phái đi Huyết Sắc Địa Ngục lần này thì thực lực Mộ Chỉ Ly của Thiên Âm Môn gần như yếu nhất, cho dù thực lực của điện Sất Trá so với Thiên Âm Môn có hơn một chút, nhưng thực lực đội trưởng của bọn họ tuyệt đối cũng không yếu.
Thời điểm vừa nghe đến tin tức kia hắn cũng cảm thấy là giả, nhưng khi nhìn dáng vẻ thề son sắt của mọi người như vậy, hắn dần dần bắt đầu tin. " Có thể Mộ Chỉ Ly có những thủ đoạn khác cũng không nhất định. Nghe nói lúc ấy đội trưởng Sở Lê Hiên của Khấp Huyết Minh đã ở nơi đó, nói không chừng là hai bọn họ liên thủ chém giết hắn ta."
Nghe vậy, Hạ Trường Thanh trầm mặc trong chốc lát, chậm rãi nói:" Mộ Chỉ Ly cùng đệ tử Thiên Âm Môn ở cùng nhau, làm sao nửa đường lại cùng Tu Luyện Giả của Khấp Huyết Minh ở chung một chỗ?"
Kèm theo lời nói của Hạ Trường Thanh, năm vị trưởng môn khẽ gật đầu, đây mới là mấu chốt của vấn đề. Nếu như là Mộ Chỉ Ly ở cùng với đệ tử của Thiên Âm môn thì sẽ không có khả năng dính dáng tới Sở Lê Hiên. Nếu là Mộ Chỉ Ly thừa dịp thời điểm mọi người không chú ý mà đi tìm Sở Lê Hiên, vậy cũng có thể có khả năng một chút.
Tịch Như Cận chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh từ trên trán tỏa ra, hắn không rõ tại sao Thủ tịch trưởng lão cùng mấy vị trưởng môn lại tin tưởng Mộ Chỉ Ly như vậy. Theo lý thuyết, một khi nói ra tin tức kia, ý nghĩ đầu tiên của Thủ tịch trưởng lão và chưởng môn là phải giết người diệt khẩu mới phải.
Thà rằng giết lầm còn hơn bỏ sót, đây là quy tắc của Tu Chân giới bọn hắn, huống chi là tội danh cấu kết cùng Ma giáo như vậy?Trước kia nếu xảy ra chuyện này Tu Luyện Giả đó đều không thấy được mặt trời ngày mai rồi, sao hôm nay tình hình lại hoàn toàn không phải như vậy?
" Tịch trưởng lão, ngươi nhanh chóng trả lời vấn đề này." Dược Thừa Ninh không khỏi thúc giục, Mộ Chỉ Ly chính là chấp sự Bách Thảo Viên, nếu như nàng ta thật cấu kết với người trong ma đạo vậy thì mặt mũi Bách Thảo Viên bọn họ có thể bị mất hết.
"Éc ...." Tịch Như Cận cúi đầu, trong lòng cũng vô cùng buồn bực. Qua nhiều năm như vậy từ trước đến giờ ở Huyết Sắc Địa Ngục còn chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy, đối mặt với ánh mắt của Thủ tịch trưởng lão và chưởng môn, hắn thật sự có chút khó có thể mở miệng.
"Tịch trưởng lão, ngươi nói rõ ràng chuyện này từ đầu đến cuối! Làm sao ngươi làm trưởng lão mà trong Huyết Sắc Địa Ngục xảy ra chuyện gì cũng không biết?" Trong tiếng nói của Hạ Trường Thanh xen lẫn điểm một chút tức giận, nhìn bộ dạng Tịch Như Cận kia ấp a ấp úng là hắn biết chuyện không phải là đơn giản như vậy.
Nghe tiếng Hạ Trường Thanh kiềm nén tức giận, tâm thần Tịch Như Cận run lên, một khi Thủ tịch trưởng lão tức giận, đây chính là chuyện tình khó lường. Nói không chừng ngay cả chức vị của hắn đều bị ảnh hưởng, vội nói: "Nghe nói lúc ấy tất cả mọi người cảm thấy Mộ Chỉ Ly là có bối cảnh mới có thể đi đến Huyết Sắc Địa Ngục, tất cả mọi người đối với nàng ta không phục lắm, lên tiếng xem thường nàng, cuối cùng làm cho nàng ta rời đi." Dược Thừa Ninh bừng tỉnh đại ngộ, nhìn ánh mắt hỏi thăm đám người Hạ Trường Thanh, giải thích: "Để cho Mộ Chỉ Ly đi đến Huyết Sắc Địa Ngục là ý của Cổ lão thái, lúc ấy Cổ lão thái nói nàng thiếu Mộ Chỉ Ly một cái nhân tình, cho nên để cho nàng ta đi đến Huyết Sắc Địa Ngục."
Nghe được ba chữ Cổ lão thái, mọi người đều không có ý kiến nữa. Lấy địa vị của Cổ Ngữ Dung ở Thiên Âm Môn, loại chuyện này một khi bà mở miệng thi đương nhiên mọi người cũng sẽ gật đầu đồng ý. Chẳng qua là không biết Mộ Chỉ Ly nha đầu này làm cái gì, lại có thể để cho Cổ lão thái thiếu nàng một cái nhân tình.
"Chuyện này chúng ta đã biết được, ngươi trước trở về đi." Hạ Trường Thanh chậm rãi lên tiếng nói, khuôn mặt như trước bình tĩnh làm cho người ta đoán không ra ý nghĩ của hắn, nhưng tại chỗ mỗi người cũng có thể cảm nhận được bầu không khí ngưng trọng.
Nghe Hạ Trường Thanh nói..., Tịch Như Cận như được đại xá, thi lễ một cái sau liền nhanh chóng rời đi. Đợi sau khi Tịch Như Cận sau rời đi, Hạ Trường Thanh mới nhìn chư vị chưởng môn nói: "Về chuyện này, các ngươi thấy thế nào?" Dược Thừa Ninh bày tỏ thái độ trước tiên, "Mộ Chỉ Ly nha đầu kia ở Bách Thảo Viên vẫn biểu hiện vô cùng tốt, dựa vào sự hiểu rõ của ta đối với nàng, thì nàng ấy không phải là người như vậy."
Lăng Hoa Thu chưởng môn Vân Thiên các trầm ngâm chốc lát, nói: " Tuy là nói như vậy, nhưng đây là chuyện các đệ tử quá rõ ràng, ta tin tưởng có lẽ không có sai."
Ngô Tĩnh Hiền thở dài một hơi, "Hiện tại phải hay không phải đã không quan trọng, người không biết thái độ làm người của Mộ Chỉ Ly vừa nghe đến tin tức kia sẽ cho là nàng ta có quan hệ với môn phái ma đạo, cho dù nàng ta ở trong Huyết Sắc Địa Ngục không chết thì cũng không có khả năng tiếp tục làm đệ tử Thiên Âm Môn chúng ta nữa. Huống chi Mộ Chỉ Ly chém giết đội trưởng điện Sất Trá, điện Sất Trá luôn luôn giao hảo với môn phái chúng ta, hiện tại đệ tử phái ta giết đệ tử bọn họ. Nếu là đệ tử bình thường thì không nói làm gì, nhưng Mạc Tập Lẫm kia chính là cháu trai của Mạc trưởng lão, điện Sất Trá chỉ sợ đến lúc đó tìm chúng ta muốn bàn giao cũng không dễ ứng phó rồi."
Ngô Tĩnh Hiền vừa nói xong, cả đại điện lâm vào một mảnh trong yên lặng. Ai cũng không có mở miệng nói chuyện, mặc dù trong lòng của bọn họ cũng có một tia không đành lòng, nhưng sự thật chính là như thế. Bất luận Mộ Chỉ Ly lúc trước biểu hiện như thế nào, bây giờ nàng ta chính là một người bị vứt bỏ, tuyệt đối không thể để cho nàng quay lại Thiên Âm Môn nữa!
Trong mọi người, Lăng Thu Hoa biểu hiện là lý trí nhất, hoặc là lãnh khốc, "Mặc dù ta không biết tại sao các ngươi tin tưởng Mộ Chỉ Ly như vậy, nhưng ta cảm thấy các đệ tử chứng kiến là sự thật, Mộ Chỉ Ly nói không chừng thật có dính dấp tới môn phái ma đạo.
Có lẽ nàng chính là người môn phái ma đạo phái nằm vùng ở Thiên Âm Môn ta, thuận tiện cho việc đem tin tức của Thiên Âm Môn ta tiết lộ ra ngoài. Nếu như Mộ Chỉ Ly cũng không có đủ tự tin dám rời đi, các đệ tử mấy câu xem thường nàng là có thể làm cho nàng ta lựa chọn rời đi sao?
Nơi đó là Huyết Sắc Địa Ngục mà không phải những chỗ an toàn khác, tính mạng quan trọng hay là thái độ của các đệ tử khác quan trọng, tin tưởng điểm này chúng ta đều rõ ràng."Sắc mặt đám người Hạ Trường Thanh đột nhiên biến đổi, đều là hiện lên vẻ khiếp sợ.
Lúc trước bọn họ vẫn nghĩ tới biểu hiện của Mộ Chỉ Ly ở Thiên Âm Môn, cũng xem nhẹ điểm này. Hôm nay trải qua Lăng Thu Hoa nhắc nhở, mọi người cũng là hiểu rõ ra."Lăng chưởng môn nói có đạo lý, sau đó ta phái người đi Huyết Sắc Địa Ngục tìm Mộ Chỉ Ly. Nếu như nhìn thấy nàng ta thì diệt khẩu.Chuyện này không thể truyền đi."Hạ Trường Thanh chậm rãi lên tiếng nói, trong ánh mắt bình tĩnh xẹt qua vẻ ngoan tuyệt.
Đứng trước lợi ích của môn phái, những thứ khác tất cả đều không quan trọng.Mọi người không nói thêm gì nữa, coi như là chấp nhận quyết định của Hạ Trường Thanh."Nếu như chọc giận lão giả Vô Bi thì làm sao bây giờ?"Võ Xích cau mày hỏi."Chuyện này không phải chúng ta có thể giải quyết , hi vọng lão giả Vô bi nể mặt mũi Môn chủ có thể không so đo. Sau đó trước hết để cho thủ tịch trưởng lão đi trước bồi tội, nếu như không được, cũng chỉ có thể chờ Môn chủ xuất quan." Hạ Trường Thanh thừa dịp tiếng nói chậm rãi nói, trong con ngươi thâm thúy mang theo một tia thần sắc lo lắng.
Mặc dù địa vị Thiên Âm Môn ở trong Bồng Lai bí cảnh cực cao, nhưng đối mặt với sự tồn tại của lão giả Vô Bi kia vẫn phải cẩn thận. Dù sao những trình độ kia không phải là bọn họ có thể tiếp xúc , cũng chỉ có Môn chủ mới ở cùng trình độ với lão giả Vô Bi.
Hàn Như Liệt ở trong Thiên Âm Môn cũng là biết được chuyện trong Huyết Sắc Địa Ngục lần này, trong lòng tràn đầy tức giận.Thời điểm Chỉ Ly ở Huyết Sắc Địa Ngục không phải là không có giúp bọn họ, sau khi trở về lại vẫn nói như vậy, quả thật để cho hắn tức giận không thôi.
Mộ Dật Thần nhìn khuôn mặt tràn đầy tức giận của Hàn Như Liệt, không khỏi lên tiếng nói: "Hàn đại ca, chuyện bây giờ đã là kết cục đã định, đây không phải là kết quả Chỉ Ly tỷ đã sớm nghĩ đến sao?"
Hàn Như Liệt thở một hơi thật dài, nhịn xuống tức giận trong lòng, nói: "Tuy là nói như thế, nhưng bây giờ tất cả mọi người đang nói Chỉ Ly là phản đồ của Thiên Âm Môn, vô duyên vô cớ đem trên lưng tiếng xấu như vậy, thật sự oan uổng!"
Thiên nhi khuyên nhủ: "Tiếng xấu này phải chịu đúng là oan uổng, nhưng cảnh tượng lúc đó đúng là làm cho người ta hiểu lầm. Lấy tính tình Chỉ Ly thì sẽ không để ý điều này, ngay từ lúc ban đầu nàng ấy cũng đã nghĩ đến kết quả lần này, ban đầu ở Mộ gia nàng ấy bị khuất nhục nhiều năm như vậy, cũng không phải không có gì sao?"
Trong đôi mắt trong suốt màu xanh lam của Hàn Như Liệt hiện lên vẻ âm trầm, trong lồng ngực bất mãn cũng bị hắn áp chế đi, khôi phục dĩ vãng lạnh nhạt cùng với cơ trí, " Hiện tại Chỉ Ly bị tin đồn như vậy, chúng ta cũng không thoát sẽ bị người chất vấn, giải thích thế nào các ngươi hẳn là cũng đã nghĩ kỹ?"
Mộ Dật Thần khẽ gật đầu, "Chúng ta chỉ cần nói Chỉ Ly tỷ là vô tội , hết thảy tất cả chúng ta cũng không biết là được, chưởng môn sẽ tin tưởng chúng ta ."
"Vậy thì tốt rồi." Hàn Như Liệt đáp: "Hiện tại số lượng Tu Luyện Giả trong căn cứ bí mật càng một gia tăng, Chỉ Ly ở thời điểm huấn luyện bọn họ cũng đưa bọn họ phân loại , sau này có thời gian rảnh rỗi thì hãy đi dạy bọn họ thuật luyện khí đi. Sau khi bọn hắn học xong, hai người không cần bận rộn như vậy nữa."
Nói tới đây, trên khuôn mặt Thiên nhi hiện lên nụ cười ấm áp, nói: "Chỉ Ly thật đúng là lợi hại, vốn là ta còn lo lắng nhiều Tu Luyện Giả như vậy, tài nguyên tu luyện làm thế nào bây giờ, không nghĩ tới ngay cả mỏ tinh thạch đều tìm được."
" Khả năng của Chỉ Ly tỷ chúng ta vẫn không rõ ràng sao? Tin tưởng thế lực trong trụ sở bí mật có nàng bồi dưỡng rất tốt, không biết sau này sẽ khiến người khác khiếp sợ như thế nào."Trên khuôn mặt tuấn dật của Mộ Dật Thần tràn đầy nụ cười như ánh mặt trời, làm như đang nhớ lại cuộc sống bọn họ cùng nhau xông xáo.
" Qua ít ngày nữa thì Chỉ Ly sẽ đi Bồng Lai tụ , bản thân ta muốn đi với nàng ấy." Hàn Như Liệt cảm khái nói, trong tiếng nói mang theo điểm một cái bất đắc dĩ, nếu như không phải là Chỉ Ly không đồng ý, hắn đã rời khỏi nơi này rồi. Nhìn bộ dáng kìm nén của Hàn Như Liệt, Mộ Dật Thần cười to, "Hàn đại ca, tỷ của đệ an bài thì huynh hãy ngoan ngoãn nghe theo a."
Một ngày kia, Mộ Chỉ Ly bị Tù Vô Bi gọi ở ngoài phòng, "Chỉ Ly, mấy ngày nay con đối chiến cùng với Tiểu Huyết cũng có tiến bộ nhất định, thời gian ngốc dài quá cũng không có tác dụng quá lớn. Hôm nay ta dạy cho conmột chiêu, học xong một chiêu này sau đó con hãy đi đến Bồng Lai tụ đi."
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly giật mình, ở Huyết Sắc Địa Ngục trong khoảng thời gian này, trong lúc mơ hồ đã thành thói quen. Hiện tại hầu như Huyết nhân hạt trong Huyết Sắc Địa Ngục đều nghe theo chỉ huy của nàng, Tu Luyện Giả trong trụ sở bí mật cũng có thể chung sống hòa bình cùng với Huyết nhân hạt. Không phải không thừa nhận, cuộc sống ở thế ngoại đào nguyên, rời xa ngoại giới rối rít hỗn loạn, khiến cho tâm cảnh của nàng đều có chút biến hóa. Giương mắt nhìn lão giả Vô Bi đưa lưng về phía của mình, trong lòng Mộ Chỉ Ly có chút cảm động. Nói vậy sư phụ đã nhìn ra tâm thái nàng thay đổi cho nên mới làm cho nàng mau chóng rời đi a, tiếp tục nán lại ở đây, nàng cũng thật muốn rời xa hỗn loạn. Nhưng nàng rõ ràng, đây là không được , bởi vì nàng còn có quá nhiều chuyện muốn đi làm. Ở chỗ này tu luyện, tốc độ tiến bộ của nàng cũng không chậm, nhưng là người không chỉ có thể tiến bộ tu vi. Đi đến Bồng Lai bí cảnh nàng có thể lịch lãm nhiều hơn, cho nên nàng không thể tiếp tục sống ở chỗ này nữa.
"Ta chỉ biểu diễn một lần, con phải nhìn thật kĩ." Tù Vô Bi chậm rãi lên tiếng nói.
Bàn tay to của Tù Vô bi đột nhiên dồn sức, nước trong dòng sông kia chuyển động liền tạo thành một khối hình vuông phạm vi tương đối nhỏ, giống như đọng lại."Đây là vận dụng không gian chi lực, chỗ nào cũng có không gian, con có thể làm một không gian lớn hoặc cũng có thể chia làm mấy cái không gian nhỏ!"
Sau một khắc,tay Tù Vô Bi đột nhiên biến thành quả đấm, nhất thời từng tiếng nổ mạnh kịch liệt truyền ra, trong không gian nhỏ kia nước sông dồn dập nổ tung, trong chốc lát, nước bắn ra bốn phía, sương mù bao phủ toàn bộ đảo nhỏ. Ở đằng kia ánh mặt trời chiếu rọi xuống, đúng là xuất hiện một đạo cầu vồng.
Thấy một màn như vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ tươi cười, nơi này là vẻ đẹp như thế. Trong lòng Mộ Chỉ Ly rung động hơn chính là phương pháp vận dụng không gian chi lực, nếu như trong không gian này không phải là nước, mà là một người, đó là hậu quả như thế nào cũng có thể nghĩ, thật sự làm cho người ta sợ hãi than!
"Đa tạ sư phụ chỉ điểm!" Mộ Chỉ Ly lên tiếng cung kính nói, theo dõi cái phân cách thành từng khối không gian nhỏ, nàng giống như trong nháy mắt hiểu rõ ra. Trước đó mặc dù nàng có thể nhìn ra mỗi cái không gian, nhưng là đối với xây dựng không gian từ đầu đến cuối cũng không nắm rõ được phương pháp.
Hôm nay trong lúc nhìn Tù Vô bi xây dựng không gian, nàng giống như đột nhiên hiểu rõ ra, trong không khí phiêu đãng không gian chi lực kia, nàng có thể rõ ràng cảm nhận được sự vận động của bọn chúng.
Tù Vô Bi gật đầu, "Chính con tự một mình suy nghĩ xem sao." "Sư phụ, ngài có thể hay không chỉ cho con cách thi triển kết giới như thế nào?" Lúc trước người của lão nhân Hắc Ám đã thi triển ra kết giới, mặc dù lúc ấy nàng phá giải kết giới kia , nhưng phá giải kết giới có thể không giống với thi triển kết giới. Nàng từng thi triển ra kết giới của mình, nhưng sau đó lại biết còn có vấn đề rất lớn, không phải là mỗi một lần nàng đều có thể thi triển ra.
Nghe vậy, Tù Vô Bi xoay người nhìn Mộ Chỉ Ly, trầm mặc chốc lát nói: " Chuyện thiết lập kết giới chỉ có thể do một mình con tự đi tìm hiểu, bất luận kẻ nào nói cho con cũng không giống nhau, bởi vì kết giới của mỗi người cũng không giống nhau, cho nên người khác đối với con chỉ điểm có liên quan đến chuyện kết giới, đây không phải là giúp con, mà là hại con, bởi vì kia hạn chế tự do của con cùng với sự cố gắng hết mình của con."
Vừa dứt lời, Tù Vô Bi chính là đi vào bên trong nhà, không hề nói thêm điều gì nữa . Nhìn bóng lưng của Tù Vô Bi, Mộ Chỉ Ly giật mình, rất nhanh chính là hiểu ý của Tù Vô Bi. Lập tức cũng không để tâm ở vấn đề này nữa, nàng tin tưởng sau này nàng tất nhiên có thể tìm hiểu ra kết giới thuộc về mình.
Ngay sau đó, Mộ Chỉ Ly liền cũng bắt đầu nắm bắt dòng nước kia làm thí nghiệm, cố gắng phân tách thành các không gian nhỏ. Nhưng khi thử sức Mộ Chỉ Ly mới biết sư phụ làm một cách nhẹ nhàng như vậy nhưng là chuyện có biết bao nhiêu khó khăn, cho dù nàng làm thử như thế nào, không gian kia chính là không đủ ổn định.
Hoặc là căn bản là xây dựng không ra, hoặc là xây dựng được nhưng thời gian chỉ được có một giây liền sụp đổ.
Phanh!
Một đạo tiếng vang truyền ra, Mộ Chỉ Ly nhìn không gian thất bại, trong đôi mắt sáng ngời bắn ra một chút ánh sáng kiên định, hai nắm đấm không tự chủ nắm chặt, "Ta nhất định có thể thành công! Nhất định có thể!"
Ngay sau đó, Mộ Chỉ Ly lại bắt đầu tiếp tục thử nghiệm, Tiểu Huyết vẫn gục ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly,đôi mắt to nhìn Mộ Chỉ Ly một lần lại một lần thử nghiệm, ánh mắt đã ở dần dần thay đổi.
Phanh!
Rầm rầm rầm!
Một lần lại một lần thất bại, dần dần sắc trời đã tối, Mộ Chỉ Ly cũng không có ý định dừng lại, không biết mệt mỏi lại không ngừng thử nghiệm.Trong nháy mắt, thời gian bảy ngày đã qua. Mộ Chỉ Ly cùng với Tiểu Huyết hai người vẫn là duy trì động tác giống nhau, mỗi một lần Mộ Chỉ Ly thử nghiệm trong mắt Tiểu Huyết đều mang theo vẻ mong đợi, mỗi một lần thất bại Tiểu Huyết đều có chút bất đắc dĩ.
Phanh!
"Lại thất bại a."Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ cảm khái nói, liếc nhìn Tiểu Huyết bên cạnh, đúng lúc Tiểu Huyết cũng quay đầu nhìn nàng. Mộ Chỉ Ly vỗ vỗ đầu Tiểu Huyết, nói: "Tiểu Huyết, mấy ngày qua ngươi vẫn phụng bồi ta, cực khổ a." Tiểu Huyết ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly cọ xát, vốn là quái vật lớn nó mặc dù đã dùng lực nhẹ, Mộ Chỉ Ly vẫn không khỏi bị nó đẩy lùi về phía sau, trên khuôn mặt tuyết trắng cũng lộ ra một tia vẻ bất đắc dĩ, "Tiểu Huyết, tính cách này của ngươivới tướng mạo đúng là không hợp rồi."
Tiểu Huyết mở to đôi mắt, đột nhiên cúi đầu, cả người gục ởtrên mặt đất, tựa hồ có chút bất đắc dĩ. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly không khỏi nói: "Được rồi được rồi, cũng không phải là nói ngươi như vậy không tốt, ngươi nói ngươi này vừa đi ra ngoài uy phong lớn a, đúng không?"
Nghe vậy, Tiểu Huyết lúc này mới đứng dậy, hướng Mộ Chỉ Ly gật đầu, tựa hồ thật cao hứng. Mộ Chỉ Ly lúng túng cười một tiếng, Tiểu Huyết thật ra thì cũng là người yêu cái đẹp, ở chung đụng trong khoảng thời gian này nàng cũng là hoàn toàn hiểu rõ. Nhưng Tiểu Huyết không phải là thần thú, nếu không, giống như Thiên nhi cùng Dật Thần biến thành hình người như vậy cũng không biết hình dáng như thế nào.
Tu Luyện Giả ở căn cứ bí mật bây giờ trừ mỗi ngày tu luyện, huấn luyện ở ngoài, chuyện còn lại chính là đào quáng. Bốn môn phái Tu Luyện Giả đều ở trong đây, người ở đây cũng là tuyệt đối không ít, cho nên tốc độ đào quáng rất nhanh. Một ngày kia, Sở Lê Hiên đột nhiên chạy đến tìm Mộ Chỉ Ly, nhìn Mộ Chỉ Ly ở bờ sông tu luyện hô: "Thủ lĩnh, mỏ tinh thạch nơi đó xảy ra một ít chuyện, ngài đi nhìn một chút đi!"
Đang tu luyện Mộ Chỉ Ly nghe được giọng nói này, không khỏi xoay đầu lại, nhìn thấy sắc mặt Sở Lê Hiên có cái gì đó không đúng, vội nói: "Đã xảy ra chuyện gì?" Mấy ngày nay vẫn bình an vô sự, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện lớn gì rồi? Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng là nhanh chóng đi tới bên cạnh Sở Lê Hiên, trong thần sắc mang theo một chút lo lắng. Sở Lê Hiên nhìn dáng vẻ lo lắng của Mộ Chỉ Ly, giải thích: "Không phải là nhóm Tu Luyện Giả xảy ra vấn đề gì, chẳng qua là thời điểm đang đào mỏ thì xuất hiện một món đồ chưa từng thấy qua." Mộ Chỉ Ly chân mày khẽ nhếch lên, kinh ngạc nói: "Đồ chưa từng thấy qua?"
"Ta suy đoán chắc cũng là tinh thạch, nhưng là tinh thạch đen đừng nói là thấy, ta ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua. Thiên Lực trong tinh thạch màu đen kia đậm hơn rất nhiều so với tinh thạch cực phẩm, tất cả mọi người đều đang ở đó thảo luận."
Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ hứng thú, nói: "Phải không? Vậy chúng ta mau đi xem một chút, tinh thạch đen ta cũng chưa từng thấy qua!" Vừa đi, Mộ Chỉ Ly cũng câu thông với Xảo Xảo nói: " Xảo Xảo, ngươi có biết tinh thạch đen là gì không?"
Chương 104: Rời đi
Nghe câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo từ trong trụ sở bí mật chạy ra, ngồi ở trên bả vai Mộ Chỉ Ly.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn béo tròn mang theo chút vẻ mừng rỡ, kích động nói: "Mau đi xem một chút, ta phải nhìn mới biết được chuyện có giống như ta nghĩ hay không."
Thấy Xảo Xảo kích động như thế, tất nhiên là biết được điều gì đó.Mộ Chỉ Ly tăng nhanh bước chân, cùng Sở Lê Hiên rất nhanh chạy tới nơi có khoáng thạch.
"Thủ lĩnh!"Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi tới, mọi người rối rít khom mình hành lễ, động tác nhất trí giống như của một người, có thể thấy được mấy ngày nay huấn luyện không có uổng phí.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, lập tức tiến vào trong động, đi đến nhìn tinh thạch đen theo như lời mọi người nói, Sở lê Hiên đi phía trước Mộ Chỉ Ly giúp nàng dẫn đường.
Dưới sự đồng tâm hợp lực đào khoáng của mọi người, mặc dù thời gian không coi là dài, nhưng là thành tích đạt được cũng không tầm thường.Thành tích của thợ đào mỏ ở Thiên Âm Môn trong một năm cũng chỉ như thế, vốn là mặt đất bằng phẳng bây giờ đã xuất hiện một cái hầm.
Rất nhanh, hai người đi tới chỗ tinh thạch đen, vừa đi vào nơi này, Mộ Chỉ Ly cảm thấy Thiên Lực nơi này trở nên nồng đậm vượt xa mọi chỗ khác.
Trong đôi mắt giống như nước cổ xưa tĩnh mịch hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn một mảng lớn tinh thể màu đen trước mắt kinh ngạc không dứt, nghi ngờ nói: "Đây là tinh thạch gì?"
Xảo Xảo hút một trận không khí, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khó tin, ngay sau đó chính là cười hì hì, nói: "Chủ nhân, vận khí của ngài thật là tốt a! Vậy mà lại là tinh thạch tuyệt phẩm!Quan trọng là tinh thạch tuyệt phẩm đã biến mất a, thế nhưng lại xuất hiện ở chỗ này!"
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nghiêng đầu nhìn về phía Xảo Xảo đang đứng trên bả vai, " Tinh thạch tuyệt phẩm?"Nàng chỉ nghe nói tinh thạch hạ phẩm, tinh thạch trung phẩm, tinh thạch thượng phẩm cùng với tinh thạch cực phẩm, tinh thạch tuyệt phẩm này cũng là lần đầu tiên nghe thấy . Chỉ là từ trên tên gọi thì nàng đã biết tinh thạch tuyệt phẩm này hẳn là cấp bậc cao hơn tinh thạch thượng phẩm một bậc.
Một bên Sở Lê Hiên nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói..., không khỏi hỏi: "Thủ lĩnh! Ngài biết đây là tinh thạch tuyệt phẩm sao?"
Mộ Chỉ Ly giật mình, cười nhạt nói: "Nếu như ta đoán không nhầm, đây chính là tinh thạch tuyệt phẩm."
Sở Lê Hiên giật mình, nhưng trong lòng lại kinh ngạc Mộ Chỉ Ly biết được. Hắn ở Huyết Khấp Minh ngây người lâu như vậy còn chưa bao giờ từng nghe nói đến tinh thạch đen, Tu Luyện Giả của môn phái khác ở đây cũng không biết gì cả, không nghĩ tới thế nhưng Mộ Chỉ Ly lại biết, quả thật không tầm thường.
Xảo Xảo giải thích: " Tinh thạch tuyệt phẩm là một loại tinh thạch cao hơn tinh thạch cực phẩm, ở Chủ thế giới về cơ bản đã biến mất, không tìm thấy. Ta cũng vậy không nghĩ tới nơi này sẽ có tinh thạch tuyệt phẩm, mau thu lại, dùng tinh thạch tuyệt phẩm này tu luyện có hiệu quả làm chơi ăn thật."
Mộ Chỉ Ly gật đầu, trong lòng cũng rất cao hứng, có loại bảo bối này đương nhiên là vô cùng cao hứng rồi.Tâm thần vừa động, Mộ Chỉ Ly đã mang một mảnh tinh thạch tuyệt phẩm trước mặt trực tiếp chuyển qua trong trụ sở bí mật.
Tinh thạch tuyệt phẩm không giống với các tinh thạch khác, tinh thạch khác đều là ở các mạch khoáng phân bố các vị trí khác nhau, cần đào lấy từng khối từng khối. Nhưng tinh thạch tuyệt phẩm này lại để đặt một mình một khối lớn, hoàn toàn có thể đem nó trực tiếp chuyển đi.
Sở Lê Hiên nhìn tinh thạch đen trước mặt đột nhiên biến mất, trong lòng cũng không kinh ngạc. Trong mấy ngày nay, hắn cũng biết một chút bản lĩnh của Mộ Chỉ Ly, chắc hẳn tinh thạch đen kiđã bị dời về trong trụ sở bí mật.
Đi ra khỏi hầm, Mộ Chỉ Ly nhìn trên vẻ mặt tò mò của mọi người, cười nhạt nói: "Đó là tinh thạch tuyệt phẩm, đã bị ta mang đi. Mọi người hôm nay cực khổ, mỗi người phần thưởng là một khối tinh thạch cực phẩm!"
"Cám ơn thủ lĩnh!" Mọi người vui mừng nói, trong lòng cũng biết tinh thạch màu đen kia không phải bảo bối bình thường, đối với bọn hắn mà nói, tinh thạch cực phẩm cũng đã vô cùng khó được.
Ở trong môn phái tu luyện, cho dù môn phái có tinh thạch cực phẩm cũng tuyệt đối không cho bọn hắn.Cho đến tận bây giờ, bọn họ còn chưa bao giờ có tinh thạch cực phẩm, trong lòng không khỏi có mấy phần kích động.
Lúc này mọi người đã cam tâm tình nguyện đi theo Mộ Chỉ Ly, ít nhất ở nơi này bọn họ có tài nguyên tu luyện so với ở môn phái không giảm mà lại tăng. Mặc dù mỗi ngày đều tu luyện rất cực khổ, nhưng lại không có quá nhiều đấu đá lẫn nhau.
Mộ Chỉ Ly vì đề cao ý chí chiến đấu của mọi người, cứ ba tháng lại cử hành tỷ thí một lần, thành tích tốt là có thể làm đội trưởng, từ đó có càng nhiều tài nguyên tu luyện, dùng cái này để khích lệ mọi người.
Rất rõ ràng, Mộ Chỉ Ly nói lên điểm này rất có hiệu quả. Mọi người ai cũng muốn làm đội trưởng, bởi vì đây là vinh dự hạng nhất, là khẳng định đúng thực lực của bọn họ, cho nên mỗi người rèn luyện cực kỳ chăm chỉ.
Mọi người tiếp tục đào quáng, Mộ Chỉ Ly thì đi tới đảo nhỏ, chẳng biết lúc nào trong tay của nàng xuất hiện một khối tinh thạch tuyệt phẩm. Tinh thạch đen phản xạ một ít tia sáng, sâu thẳm mà đen tịch, năng lượng nồng đậm từ trong đó bắt đầu tuôn ra.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy rung động, thời điểm lúc trước nhận được tinh thạch cực phẩm đã rất kinh ngạc. Bởi vì vốn trong tinh thạch cực phẩm có Thiên Lực gấp mấy chục lần tinh thạch thượng phẩm, mà tinh thạch đen trong tay lại hơn tinh thạch cực phẩm mấy chục lần, chênh lệch bậc này có thể nghĩ.
Thần kỳ nhất chính là nàng rõ ràng cảm nhận được năng lượng Thiên Lực bên trong tinh thạch đen trong tay vô cùng thuần túy, chỉ cần rèn luyện một chút liền có thể trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể, tăng cường tu vi bản thân.
"Tuyệt phẩm tinh thạch, quả nhiên tuyệt vời!"Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói, bờ môi tràn đầy nụ cười tươi đẹp, giống như hoa hải đường nở rộ.
Xảo Xảo quơ hai bàn chân nhỏ, đắc ý nói: "Đó là đương nhiên, tinh thạch tuyệt phẩm là bảo bối mà tuyệt thế cường giả như lão giả Vô Bi như vậy cũng không thể không nhìn, đối với bọn hắn mà nói, dùng tới tinh thạch thượng phẩm đề cao tu vi thật sự quá chậm, mà tinh thạch tuyệt phẩm thật sự nhanh hơn rất nhiều.
Nghe nói thời xa xưa Chủ thế giới có không ít tinh thạch tuyệt phẩm, nhưng sau đó mọi người cướp lấy dùng hết rồi, sau đó tài nguyên này không còn tồn tại. Đến hôm nay, hầu hết mọi người đều không biết sự tồn tại của tinh thạch tuyệt phẩm."
Nghe lời Xảo Xảo nói..., Mộ Chỉ Ly không khỏi cúi đầu nhìn tinh thạch tuyệt phẩm trong tay, trong mắt vụt qua tia sáng rực rỡ, lập tức bước chân cũng tăng nhanh mấy phần.
"Cốc cốc" Mộ Chỉ Ly gõ cửa, trong ngày thường trên căn bản lão giả Vô Bi đều ở trong phòng không ra, nàng cũng không biết lão giả Vô Bi đang làm những gì. Về phần nàng thì ở bên ngoài dựng một cái lều nghỉ ngơi.
"Vào đi." Giọng nói hùng hậu mà trầm thấp từ bên trong truyền ra, kèm theo tiếng nói vừa ra, cửa lớn cũng tự mở ra.
Mộ Chỉ Ly đi vào trong đó, nhìn thấy lão giả Vô Bi đang hờ hững ngồi ở trên ghế, khuôn mặt vô sầu vô bi kia giống như một thứ mãi mãi không thay đổi, một cổ nhàn nhạt hơi thở mạnh mẽ tràn ngập ra.
"Sư phụ, mới vừa rồi con ở mỏ tinh thạch phát hiện ra tinh thạch tuyệt phẩm.Chắc hẳn ngài tu luyện cần tinh thạch tuyệt phẩm, cho nên con mang tới cho người." Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói, con ngươi trong suốt vô cùng sáng ngời.
Xảo Xảo có chút khẩn trương, đây là tinh thạch tuyệt phẩm khó gặp chủ nhân lại muốn dâng tặng cho người khác, sau này muốn có nữa cơ bản là không thể nào a! Nhưng là chủ nhân nói cũng đã nói ra khỏi miệng, nàng muốn ngăn cản cũng không thể nào.
Mộ Chỉ Ly nghĩ đến rõ ràng, mỏ tinh thạch này vốn chính là của sư phụ , lúc trước những tinh thạch cực phẩm kia tất cả đều là của sư phụ, sư phụ cho nàng mỏ tinh thạch cực phẩm đã vô cùng quý giá. Hôm nay đào được tinh thạch tuyệt phẩm, đương nhiên muốn cho sư phụ.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói..., sắc mặt Tù Vô Bi nhu hòa mấy phần, chậm rãi nói: " Tinh thạch tuyệt phẩm khó gặp, con không muốn có nó sao?"
Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói: "Bảo bối như vậy ai có thể thấy không thèm ạ? Nhưng đây là rất có tác dụng với sư phụ, hơn nữa mỏ tinh thạch vốn là sư phụ , đương nhiên là cho sư phụ."
Trong mắt Tù Vô Bi hiện lên chút nụ cười, nói: " Lão phu đã tặng mỏ tinh thạch cho con rồi, đồ bên trong cũng là của con. Phát triển tốt thế lực của con, tăng lên tu vi của bản thân, vi sư liền cao hứng."
Huyết Sắc Địa Ngục chính là chỗ của lão, trong này xảy ra bất cứ chuyện gì đương nhiên không thể gạt được ánh mắt của lão. Ngay từ lúc tinh thạch tuyệt phẩm xuất hiện trong nháy mắt lão đã biết được. Lão không nghĩ tới chính là đối mặt bảo bối như vậy, thế nhưng Chỉ Ly có thể lấy ra tặng cho lão.
Nếu như Mộ Chỉ Ly không biết đó là tinh thạch tuyệt phẩm cũng thôi đi, ở dưới tình huống biết rồi còn có thể làm như vậy thật là không dễ dàng. Tu luyện lâu như vậy, vẫn có thể giữ vững tâm như thế, thật là hiếm thấy.
Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, vội nói: "Sư phụ, tu vi của ta bây giờ chỉ cần tinh thạch cực phẩm, nếu dùng tinh thạch tuyệt phẩm này thì thật lãng phí."
"Giữ đi, tương lai luôn luôn có lúc dùng đến."Tù Vô Bi thản nhiên nói, xoay người lặng lẽ rời đi.
Mộ Chỉ Ly nhìn Tù Vô Bi trước mặt vừa mới trong nháy mắt liền biến mất không thấy, trong lòng cũng mang theo chút cảm khái, sư phụ đối với nàng thật tốt. Nàng chậm rãi đi ra khỏi phòng, lại bắt đầu tu luyện.
Hôm nay lợi dụng tinh thạch cực phẩm tiến hành tu luyện, tốc độ tu vi Mộ Chỉ Ly tăng nhanh hơn nhiều so với lúc trước, nhưng là ở phương diện tìm hiểu cũng không phải tăng lên dễ dàng như vậy.
Nàng còn đang tìm hiểu 《 Hỗn Độn Quyết , đối với lý giải thuộc tính không gian cũng tìm hiểu không ngừng. Ở nơi này thất bại một lần lại một lần, Mộ Chỉ Ly tiến bộ trông thấy .
Nhìn tiến bộ như vậy, cho dù mỗi ngày đều thất bại, Mộ Chỉ Ly cũng tràn đầy tự tin, nàng tin tưởng, không bao lâu nữa nàng cũng có thể thành công thi triển ra một chiêu kia của sư phụ!
Thời gian dần dần trôi đi, trong nháy mắt, một năm đã qua.
Một ngày kia, Tù Vô Bi nhìn Mộ Chỉ Ly trước mặt đã thay đổi không ít, trong mắt bình lặng mang theo chút cảm khái.
"Sư phụ, hôm nay đệ tử muốn rời đi."Mộ Chỉ Ly thi lễ một cái, cung kính nói.
Một năm tu luyện, hiểu biết của nàng đối với thuộc tính Không gian sâu sắc hơn nhiều, mặc dù còn cần không ngừng cố gắng, nhưng nàng đã có thể đi đến Bồng Lai tụ , chắc hẳn nơi đó sẽ có càng nhiều đặc sắc.
Tù Vô Bi khẽ gật đầu, nói: "Đi đi." Chỉ là một câu nói đơn giản, Tù Vô Bi cũng không nhắn nhủ cái khác, nói xong câu ấy liền trực tiếp đi vào trong phòng.Từ đầu đến cuối, trên khuôn mặt như trước bình tĩnh cũng chưa từng có biến hóa, tựa hồ đối với sự rời đi của Mộ Chỉ Ly không thèm để ý chút nào.
Mộ Chỉ Ly nhìn bóng lưng rời đi của Tù Vô Bi, hốc mắt có chút ẩm ướt.Mặc dù sư phụ không biểu hiện điều gì, nàng cũng biết tâm sư phụ không bình tĩnh như người biểu hiện ra ngoài.
Khóe miệng của nàng giương lên nụ cười hiểu ý, trên khuôn mặt tinh sảo hiện đầy tự tin, ngay cả ánh sáng mặt trời chói mắt cũng không che được rực rỡ trên khuôn mặt nàng.
Quay đầu, Mộ Chỉ Ly thấy vẻ mặt Tiểu Huyết đang không nỡ nhìn nàng, trong con ngươi màu đỏ có chút thương tâm, cúi đầu, hình như rất khổ sở.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly sờ sờ đầu Tiểu Huyết, khẽ cười nói: "Tiểu Huyết, sau này ta sẽ tới thăm ngươi. Ngươi cũng phải nỗ lực tu luyện a, thời gian ta không có ở đây, ngươi phụng bồi sư phụ."
Tiểu Huyết gật đầu, cọ xát trên người Mộ Chỉ Ly, cực kỳ không nỡ.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly cười sâu hơn mấy phần, "Ta cũng vậy không nỡ xa ngươi, chờ thời điểm ta trở lại mang đồ ăn ngon cho ngươi."
Nghe vậy, con mắt Tiểu Huyết sáng ngời, tia sáng trong con mắt màu đỏ mở lớn, kích động gật đầu, lập tức đẩy Mộ Chỉ Ly đi về phía trước, rõ ràng là để cho Mộ Chỉ Ly đi nhanh lên một chút.
Nhìn Tiểu Huyết cử động như vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly không ngừng co quắp , "Thật là đồ không có lương tâm!"
Mộ Chỉ Ly một đường hướng bên ngoài Huyết Sắc Địa Ngục đi tới, bây giờ nàng đối với Huyết Sắc Địa Ngục có thể nói là cực kì quen thuộc. Đi qua chỗ gặp phải Huyết nhân hạt, tất cả huyết nhân hạt đều là hướng nàng thân mật gật đầu.
Hơn một năm, dường như Huyết Sắc Địa Ngục trở thành gia đình khác của nàng. Hiện tại nàng rất hiểu rõ tập tính của Huyết nhân hạt, nhìn một cái có thể nhìn ra tâm tư của bọn nó.
Vốn là Tu Luyện Giả đang đào mỏ giờ phút này cũng đã trở về trụ sở bí mật, nhiệm vụ đào khoáng hạng nhất này đã kết thúc, nhiệm vụ mỗi ngày của mọi người hôm nay chính là tu luyện. Bởi vì có nhiều Tu Luyện Giả ở lại như vậy, trong trụ sở bí mật cũng cần xây dựng thêm một ít phòng ốc.
Mấy ngày nay bởi vì bất tiện, Mộ Chỉ Ly cũng vẫn chưa sắp xếp, sau khi ra ngoài tất cả đều phải yêu cầu xử lý đến.Cũng may bây giờ bản thân nàng tương đối giàu có, mua những thứ này cũng không có vấn đề gì.
Tuy nhiên nàng vẫn phải là suy nghĩ cách kiếm chút ít tiền tài, dù sao tinh thạch nàng vốn có phần lớn cũng là tinh thạch cực phẩm, vốn là đạt được túi càn khôn trong có nhiều tinh thạch thượng phẩm, nhưng là mấy ngày nay mọi người tu luyện dùng cơ bản cũng là tinh thạch thượng phẩm, cho nên còn lại thật sự không nhiều lắm.
Nàng nhất định phải đi kiếm lấy tinh thạch thượng phẩm, nếu không chỉ dùng tinh thạch cực phẩm, kia không khỏi quá mức phô trương một chút, nói không chừng sẽ mang đến phiền toái cho bản thân.
Trong thời gian Mộ Chỉ Ly đi tới bên ngoài Huyết Sắc Địa Ngục, đột nhiên cảm nhận được một đạo hơi thở, không khỏi cảnh giác lên.Trong thời gian một năm này, mặc dù cũng có một ít Tu Luyện Giả đến đây săn giết huyết nhân hạt, nhưng mục đích của người nọ rõ ràng không phải là như thế.
"Xảo Xảo, ngươi đi xem một chút." Mộ Chỉ Ly hướng Xảo Xảo trên bả vai nói.
Nghe vậy, Xảo Xảo lập tức hướng phía trước chạy đi, người khác không cách nào nhìn thấy Xảo Xảo lúc này dùng để dò xét là không thể tốt hơn, Mộ Chỉ Ly nhìn thế giới một mảnh màu đỏ này, khác với lúc trước chán ghét, hiện tại chỉ cảm thấy vô cùng thân thiết.
Trong lòng của nàng suy nghĩ cũng thay đổi trăm nghìn lần, từ Liệt thì nàng chỉ biết Thiên Âm Môn đem chuyện lúc trước lịch lãm Huyết Sắc Địa Ngục hoàn toàn phong tỏa, tất cả đệ tử cũng không được tiết lộ ra nửa câu.
Bọn họ cũng không có đề cập tới chuyện của nàng, dường như Thiên Âm Môn từ đầu tới cuối chưa có người đệ tử là nàng. Đúng là như thế, Mộ Chỉ Ly mới không thể không cẩn thận.Cách làm của môn phái Mộ Chỉ Ly bây giờ đã biết không ít, tất nhiên Thiên Âm Môn sẽ không cho phép phản đồ là nàng có thể sống đi ra ngoài, cho nên rất có thể bọn họ sẽ nhìn mình chằm chằm.
Đang lúc Mộ Chỉ Ly suy tư, Xảo Xảo đã từ phía trước chạy trở lại, hướng Mộ Chỉ Ly nói: "Chủ nhân, Tịch Như Cận ở phía trước!"
Mộ Chỉ Ly khẽ giật mình, kinh ngạc nói: "Tịch trưởng lão?"
"Hắn ta đang tìm ngài, thời điểm mỗi khi có người đi qua hắn ta không ngừng dò xét. Ta nghe thấy hắn ta nói, không biết ngài ở Huyết Sắc Địa Ngục có chết hay không, hắn tìm lâu như vậy cũng không tìm được tung tích của ngài, chỉ có xác định ngài chết thì hắn mới có thể trở về Thiên Âm Môn báo cáo." Xảo Xảo tức giận nói, "Thiên Âm Môn thật sự quá ghê tởm!"
Đối với Xảo Xảo trả lời, Mộ Chỉ Ly cũng không kinh ngạc. Nàng có thể hiểu cách làm lần này của Thiên Âm Môn, vứt bỏ nàng như vậy, hiển nhiên là chết mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn!
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly gợi lên nụ cười kiên quyết, "Các ngươi đã bất nhân, ta cũng không cần cố kỵ gì nữa." Nếu là nói lúc trước nàng nhìn Thiên Âm Môn còn có chút niệm tưởng, hôm nay đã hoàn toàn cắt đứt.
"Đường đường là trưởng lão Thiên Âm Môn lại bị phái tới tìm ngài, đây thật là cảnh ngộ bất hạnh a ."Xảo Xảo khẽ cười nói.
Kể từ khi xảy ra chuyện ở Huyết Sắc Địa Ngục, Tịch Như Cận cũng bị liên quan.Cho nên sau khi đám người Hạ Trường Thanh đưa ra cái quyết định này, hắn liền trực tiếp bị phái tới đây.
Tịch Như Cận rất buồn bực, ở chỗ này ngây người lâu như vậy cũng không có nhận được nửa điểm tin tức của Mộ Chỉ Ly, dường như biến mất rồi, trong Huyết Sắc Địa Ngục căn bản tìm không được sự tồn tại của nàng.
Hắn không thể nào đi hỏi thăm lão giả Vô Bi, lấy địa vị của hắn căn bản không có tư cách nói chuyện ngang hàng với Vô Bi lão giả, đến lúc đó đừng nói không hỏi được tin tức của Mộ Chỉ Ly, mạng của hắn cũng không giữ được.
Trong thời gian một năm này, hắn vẫn luôn canh giữ ở chỗ này, muốn trở về cũng không thể quay về. Ở chỗ này tu luyện chỉ có thể dựa vào tinh thạch, mà bị phạt tới đây hắn căn bản là không có cách nào trở về lấy tài nguyên, tài nguyên dự trữ cũng bị tiêu hao gần hết.
"Qua ba ngày nữa, nếu như không có tin tức của Mộ Chỉ Ly, ta sẽ trở về báo cáo nàng đã chết." Tịch Như Cận chậm rãi nói, hắn cho là Mộ Chỉ Ly tuyệt đối không có khả năng sống sót.
Cách đó không xa, Mộ Chỉ Ly nhìn bộ dáng thờ ơ của Tịch Như Cận, trong lòng đã không ngừng mà suy xét. Nàng muốn rời khỏi nhất định phải đi qua nơi này, mà tu vi Tịch Như Cân bây giờ nàng cũng không đủ khả năng chống lại, đi ra ngoài như thế nào là một vấn đề.
Mộ Chỉ Ly linh quang lóe lên, thân hình bạo lui, rời khỏi. Cũng không lâu lắm, từ trong Huyết Sắc Địa Ngục truyền ra một trận ùng ùng tiếng vang rung trời , Mộ Chỉ Ly đi ở đằng trước, ở sau lưng nàng chính là một mảng lớn Huyết nhân hạt, số lượng nhiều làm cho da đầu người ta tê dại.
Mộ Chỉ Ly chỉ hướng chỗ của Tịch Như Cận, tất cả Huyết nhân hạt lập tức hiểu ý, nhao nhao hướng phía Tịch Như Cận dũng mãnh lao tới! Mộ Chỉ Ly thì tại một bên mượn cơ hội rời đi.
Thời điểm Tịch Như Cận đang buồn bực, đột nhiên nghe được tiếng vang rung trời, lại nhìn lại huyết nhân hạt phía trước giống như triều dâng, trên khuôn mặt hiện lên kinh ngạc nồng đậm, "Làm sao có thể! làm sao Huyết nhân hạt này giống như phát điên!"
Thông thường mà nói, bên ngoài Huyết Sắc Địa Ngục căn bản sẽ không xuất hiện Huyết nhân hạt, mà chút ít huyết nhân hạt dường như được chỉ dẫn chạy tới chỗ của hắn. Cho dù thực lực của hắn không tệ, nhưng là bị nhiều Huyết nhân hạt vây quanh như vậy, vậy cũng làm cho hắn khổ sở .
Tịch Như Cận xoay người, hóa thành một đạo khói xanh nhanh chóng lao đi, mà phía sau hắn có Huyết nhân hạt như sóng triều đuổi theo!
Nhìn thấy bộ dạng Tịch Như Cận chạy trốn, trên mặt Mộ Chỉ Ly giương lên một nụ cười đắc ý, thân hình vừa động liền hướng một phương hướng khác nhanh chóng rời đi!
Đứng ở biên giới của Huyết Sắc Địa Ngục, Mộ Chỉ Ly nhìn từng chiếc từng chiếc thuyền ngừng bên ngoài, ánh mắt ngưng tụ liền rơi vào trên thuyền của Thiên Âm Môn ngày đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro