Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q.1(Sơ Nhật Dị Giới): CHƯƠNG 56 => 60

  CHƯƠNG 56: Lập Tiên Đan

Xếp các lược liệu cần thiết sang một bên, nhìn lò luyện đan ở bên cạnh vẫn giữ đúng nhiệt độ, sắc mặt Mộ Chỉ Ly khôi phục bình tĩnh, lúc luyện đan cần tĩnh tâm, nếu không, một khi tâm tình dao động có thể ảnh hưởng đến quá trình chế thuốc.

Thuần thục bỏ từng gốc dược liệu vào trong lò luyện đan, cẩn thận cảm thụ biến hóa của mỗi một gốc dược liệu, phải biết rằng điểm này vô cùng trọng yếu, nếu như mình không cẩn thận chú ý đến, chỉ hơi phân tâm một chút, dược liệu kia sẽ hóa thành một đống bụi cháy khét.

Mộ Chỉ Ly gạt hết khẩn trương trong lòng, cả người tiến vào một trạng thái linh hoạt kỳ ảo, tất cả ý nghĩ đều biến mất, chỉ còn lại dược liệu hiện lên rõ ràng trước mặt mình.

Tiến hành tinh lọc dược liệu rành mạch, phân minh, số lượng đan dược Mộ Chỉ Ly đã luyện được không tính là ít, luyện tập lặp đi lặp lại khiến cho nàng khống chế hỏa lực tốt tên không ít.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Mộ Chỉ Ly vẫn duy trì tư thế kia, hai mắt nhắm nghiền, dùng linh thức của mình chú ý đến tình huống của dược liệu, mười bảy loại dược liệu trước đã được tinh luyện tương đối khá, Mộ Chỉ Ly khẩn trương cho vào dược liệu cuối cùng – Hỏa Linh quả.

So với những dược liệu trước, tinh luyện Hỏa Long quả khó khăn hơn rất nhiều, bởi vì Hỏa Long quả tương đối cứng, rất khó để thiêu hủy bề mặt bên ngoài, mà bên trong lại vô cùng non mềm, rất dễ dàng bị đốt cháy sạch sành sanh, bởi vậy có thể thấy được trình độ khó khăn nhiều biết bao nhiêu.

Mộ Chỉ Ly quan sát hết sức cẩn thận, do chú ý quá mức, làm cho trán nàng toát ra mồ hôi hột tròn to như hạt đậu, khống chế ngọn lửa trong lò luyện đan, chú ý đến tình huống tinh luyện của đan dược trong lò.

Quả nhiên, bởi vì vỏ ngoài vô cùng cứng rắn, thời gian tinh luyện rất dài, suốt một canh giờ lúc này mới phá bỏ được, song vào lúc Mộ Chỉ Ly cao hứng, phần bên trong đã cháy rụi thành phế thải.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly còn chưa kịp nở ra nụ cười đã cứng lại, hiển nhiên không nghĩ tới việc nó lại biến thành như vậy.

"Ai~... độ khó khăn không phải bình thường." Mộ Chỉ Ly thở dài một hơi, lau sạch mồ hôi trên trán, dù vậy nàng vẫn không có chút uể oải, bởi vì nàng biết, tinh luyện Hỏa Long quả rất khó khăn, cho nên nàng đã cố ý mua rất nhiều phần, nàng quyết phải luyện chế thành công.

Lúc này Mộ Chỉ Ly mới hiểu được vì sao Lý dược sư sống ở Mộ gia mà không tự tạo môn hộ, bởi vì trong quá trình một Dược sư trở nên thành thục cần phải có tài lực không nhỏ.

Phải biết rằng mỗi một Dược sư đều cần thông qua luyện chế số lượng lớn đan dược để mà tăng tỷ lệ lên thành công khi luyện đan của mình, nếu như muốn thăng cấp, cần luyện chế ra đan dược phù hợp, kể từ đó hao tổn không cần nói cũng biết.

Bĩu môi, Lý dược sư luyện đan cần có số lượng dược liệu lớn như thế, Mộ gia thay lão gánh chịu, mà mình thì phải tự mình gánh chịu, chênh lệch này không nhỏ a.

Nghỉ ngơi trong khoảng thời gian ngắn, Mộ Chỉ Ly lại bắt đầu tiếp tục luyện đan, luyện đan là một việc cực kỳ hao phí tinh thần lực, nhưng mà vào lúc Mộ Chỉ Ly thành công vận hành một trăm lẻ bảy Chu vòng, vô luận là tinh thần hay là thân thể, các phương diện đều tốt hơn trước kia rất nhiều, cho nên không cảm thấy mệt mỏi lắm.

Bên trong căn phòng, thân ảnh quật cường đang không ngừng thử tinh luyện Hỏa Long quả.

Hết thảy đều trở nên hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kì tiếng động nào, chỉ thỉnh thoảng nghe được một tiếng dược liệu xèo xèo cháy đen thành phế thải, cùng với mùi cháy khét truyền đến.

Mộ Chỉ Ly phảng phất giống như không hề biết mệt mỏi, không ngừng tinh luyện, thân thể phảng phất cũng tiến vào trạng thái phấn khởi.

Nửa đêm ngày thứ hai, Thanh Phù viện đột nhiên truyền đến từng hồi tiếng cười to sảng khoái, người nghe được còn tưởng rằng nửa đêm có quỷ lệ tới làm cho người ta ứa ra mồ hôi lạnh dọc sống lưng đứng bên trong phòng không dám ra cửa.

Thanh Phù viện.

Mộ Chỉ Ly cầm trong tay một viên đan dược màu trắng rất tròn, trên mặt phủ đầy tro bụi, nhưng không phủ được nụ cười của nàng, cánh tay đen thùi cùng đan dược màu trắng tạo thành hai sắc màu đối lập, điều này nói rõ có được viên đan dược kia cũng không dễ.

"Cuối cùng ta đã luyện chế ra được, thật đáng mừng." Mộ Chỉ Ly cảm thụ được loại cảm giác vui sướng sau khi thành công này, hết thảy đều thích ý như vậy.

"Nhưng mà hiện tại đã không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi, hay là nhanh chóng ăn vào đi." Nhìn Lập Tiên đan trong tay, Mộ Chỉ Ly thầm nói trong lòng: "Hết thảy đều phải nhờ vào ngươi rồi." Sau đó liền một hơi nuốt Lập Tiên đan vào.

Lập Tiên đan vừa vào miệng, rất nhanh, Mộ Chỉ Ly cảm giác được đan dược kia hóa thành Thiên Lực vô cùng tràn đầy trong cơ thể, lập tức bắt đầu vận hành lên Chu vòng, thành bại chỉ dựa vào bước này mà thôi.

Lúc Thiên Nhi thấy Mộ Chỉ Ly ăn đan dược thì thầm than một tiếng, vốn muốn ngăn cản Mộ Chỉ Ly, không nghĩ tới tốc độ của nha đầu này lại quá nhanh.

Phải biết rằng đột phá Tiên Thiên không phải chuyện dễ dàng như vậy, cho dù người bình thường tìm được cơ hội đột phá kia, lúc đột phá cũng cần không ít thời gian, mà bây giờ khoảng cách đến đại hội gia tộc chỉ còn thời gian ngắn như vậy, làm sao có thể đủ? Nhìn Mộ Chỉ Ly nhắm hai mắt, thầm nghĩ, hiện tại chỉ có thể nhìn nàng mà thôi.

Những điều này, Mộ Chỉ Ly tất nhiên không biết, nàng chỉ không ngừng tu luyện, Thiên Lực trong không khí xung quanh không ngừng dũng mãnh lao tới trong cơ thể Mộ Chỉ Ly.

Bên trong phòng yên tĩnh lại, trừ tiếng hít thở rất nhỏ hầu như không thể nghe thấy, có thể nói là không có bất kì tiếng động nào.

Ngày đại hội gia tộc.

Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly vẫn nhắm chặt hai mắt, trong lòng vô cùng gấp gáp, nàng biết Mộ Chỉ Ly rất quan tâm tới ngày đại hội gia tộc này, nếu như bỏ qua mà nói, không phải sẽ rất đáng tiếc sao?

Nhưng mà bây giờ nàng không thể gọi Mộ Chỉ Ly được, dù sao vào thời điểm mấu chốt lúc đột phá tuyệt đối cần hoàn cảnh an tĩnh, nếu như mình phát ra tiếng ảnh hưởng tới Mộ Chỉ Ly tu luyện, làm cho nàng ấy tẩu hỏa nhập ma vậy không phải là mất nhiều

hơn được sao?

Nhìn tình huống hiện tại của Mộ Chỉ Ly, lòng nàng tràn đầy nghi ngờ, tuy nói Lập Tiên đan có thể đề cao tỷ lệ đột phá, nhưng cũng không phải mỗi người sau khi ăn đều có thể đột phá, nếu không người đi vào cảnh giới Tiên Thiên trên thế giới đã không ít như vậy.

Mộ Chỉ Ly luyện chế ra là Lập Tiên đan phẩm cấp thấp nhất, phải biết rằng Lập Tiên đan phẩm cấp càng cao thì sau khi dùng tỷ lệ đột phá cũng sẽ càng cao, bình thường chỉ cần nhìn đã đoán được có thể đột phá hay không, nhưng mà đến bây giờ Mộ Chỉ Ly ngay cả một chút động tĩnh cũng không có, khiến Thiên Nhi nhìn đến bị mê mị.

Đây rốt cuộc là tình huống gì?

Giờ phút này Mộ Chỉ Ly đã cách việc vận hành xong một trăm lẻ tám Chu vòng không xa, bởi vì có Lập Tiên đan trợ giúp, chỉ còn lại có một chút khoảng cách nữa, nhưng càng nhích tới gần lại càng khó khăn.

Thiên Nhi vẫn quan sát Mộ Chỉ Ly, thời gian đã đến gần buổi trưa rồi, đại hội gia tộc sắp bắt đầu, đệ tử Mộ gia giờ phút này đều đã đến Luyện Võ Trường, nhưng mà Mộ Chỉ Ly vẫn cứ nhắm chặt hai mắt, không có bất kỳ phản ứng gì.

"Nhanh mở mắt ra đi mà!"

"Chỉ Ly, nhanh lên một chút." Thiên Nhi nhỏ giọng nói, trong giọng nói lộ vẻ lo lắng, nếu không mở mắt ra có thể sẽ muộn mất.

CHƯƠNG 57: Vắng Mặt Một Người

Trên Luyện Võ Trường.

Lúc này tất cả đệ tử của Mộ gia, ngoại trừ Mộ Chỉ Ly, đều đã đến Luyện Võ Trường. Mấy ngày trước Mộ gia đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị. Vô luận là Mộ gia, Vương gia hay là Tô gia, đối với chuyện trong gia tộc đều rất coi trọng.

Cho nên đại hội gia tộc đều rất phô trương, Luyện Võ Trường được sắp đặt rất nhiều chỗ ngồi, dĩ nhiên những thứ này không phải cho đệ tử Mộ gia ngồi mà là an bài cho những người từ gia tộc khác.

Mỗi một gia tộc đều mời người của những gia tộc khác đến xem, một mặt thể hiện sự rộng rãi của bọn họ, một mặt để cho người của những gia tộc khác thấy thực lực đệ tử của nhà mình, do đó đạt được mục đích ra uy.

Nếu như những đệ tử biểu hiện vô cùng xuất sắc trong đại hội gia tộc, tất nhiên sẽ nhận được ưu đãi đặc biệt của Mộ gia, về phần ý nghĩ của những gia tộc khác, chuyện này bọn họ không thể khống chế.

Bây giờ, người của Vương gia, Tô gia đều tới, nếu như Mộ Chỉ Ly tới thì có thể phát hiện trong đó có không ít người quen, ví như Vương Thiên Kỳ, Vương Nhược Linh, Tô Dự cùng với Tô Tử Di. . . . . .

Đương nhiên, trừ hai gia tộc này ra còn có rất nhiều những gia tộc nhỏ khác, trên cơ bản chỉ cần là gia tộc có chút tiếng tăm ở thành La Thiên đều tới, chỉ là không thể nào khiến người ta chú ý như Vương gia cùng Tô gia, tóm lại đại hội gia tộc lần này của Mộ gia có thể nói là cực kỳ náo nhiệt.

Đúng lúc này, tiếng chiêng vang lên, đại hội gia tộc chính thức bắt đầu.

Mộ Kình Lệ làm gia chủ của Mộ gia, tất nhiên phải dẫn đầu đi ra ngoài nói vài lời khai mạc: "Đa tạ mọi người tới tham dự đại hội gia tộc của Mộ gia ta, nếu như chiêu đãi không chu toàn, hy vọng mọi người có thể bỏ quá cho."

Những lời nói trong trường hợp này tất cả mọi người đều hiểu, phải biết rằng, lần này Mộ gia chuẩn bị đủ mọi mặt, có gì chiêu đãi không chu toàn? Cho dù Mộ gia không chuẩn bị gì cả, để ngươi đứng nhìn, ngươi dám có ý kiến gì sao? Trừ người của Vương gia cùng Tô gia ra, không ai có quyền lên tiếng.

"Như vậy kế tiếp đại hội gia tộc của Mộ gia ta chính thức bắt đầu." Trên mặt Mộ Kình Lệ tràn đầy uy nghiêm, lúc này lộ ra nụ cười nhàn nhạt, về phần có phải là thật lòng hay không thì không ai chuyên tâm nghiên cứu.

Sau khi Mộ Kình Lệ nói xong đến ngồi trên ghế chủ vị, dù sao ông cũng là một gia chủ, loại chuyện này không cần ông phải tự mình chủ trì, chỉ cần ở chỗ này trấn giữ là được, dù sao ông ở nơi này, có người nào dám ồn ào chứ?

Tô Duệ – gia chủ của Tô gia, giờ phút này cũng đi tới trước mặt Mộ Kình Lệ, hai tay chắp lại trên mặt mang theo nụ cười nói: "Mộ huynh, chúc mừng huynh, không biết đại hội gia tộc lần này sẽ xuất hiện được mấy hạt giống có tiềm lực đây!"

Đúng lúc này, Vương Tĩnh Hoành – gia chủ của Vương gia, liếc hai người một cái, châm chọc nói: "Có thể có hạt giống nào tốt chứ, hạt giống tốt nhất của Mộ gia hiện tại đã biến thành si nhi (đứa ngốc) rồi còn gì."

Nghe vậy, trên mặt Tô Duệ lộ ra vẻ xấu hổ, không biết nên mở miệng nói những gì, dù sao chuyện Mộ Khải Siêu biến thành si nhi đã truyền khắp cả thành La Thiên.

Trên mặt Mộ Kình Lệ tràn đầy tức giận, Vương Tĩnh Hoành này rõ ràng tới đây để châm chọc mình, biết rõ chuyện này ảnh hưởng tới Mộ gia bọn họ như thế nào, còn hết lần này tới lần khác nói ra trong tình huống như thế này.

Quan hệ giữa Mộ gia và Vương gia luôn luôn bất hòa, hai người Mộ Khải Siêu và Vương Thiên Kỳ bất hòa cũng là do hai gia tộc tạo thành. Đối với Vương Tĩnh Hoành mà nói, lão nguyện ý nắm bắt bất kỳ cơ hội nào có thể làm tổn hại Mộ gia, lần này có nhiều người như vậy ở đây, có thể làm cho Mộ Kình Lệ mất thể diện tất nhiên là tốt nhất.

"Vương Tĩnh Hoành, ngươi đừng quá đáng." Trong mắt Mộ Kình Lệ tràn đầy tức giận, dưới loại tình huống này ông không hy vọng trở mặt với Vương Tĩnh Hoành, dù sao bây giờ lão ta cũng đang ở Mộ gia.

Nghe vậy, Vương Tĩnh Hoành không thèm để ý chút nào cười: "Mộ huynh, lời này của huynh hình như không đúng lắm, ta đây chỉ đang quan tâm huynh thôi mà!"

Nhìn thấy tình huống giữa hai người, Tô Duệ liền đứng ra giảng hòa: "Trước nhìn biểu hiện của bọn nhỏ đi, đừng nói nhiều nữa."

Mộ Kình Lệ và Vương Tĩnh Hoành cùng nhau hừ lạnh một tiếng, bọn họ vẫn thấy đối phương không vừa mắt.

Cuộc nói chuyện của ba người, những người khác cũng có thể nghe được một chút, lập tức nhỏ giọng nghị luận.

"Lúc trước nghe nói Mộ Khải Siêu biến thành si nhi ta còn không tin, bây giờ thấy, hóa ra là sự thật." Từ biểu hiện lúc nãy của Mộ Kình Lệ liền có thể khẳng định tất cả là thật.

"Đương nhiên, chuyện như vậy sao có thể là tin đồn vô căn cứ chứ? Xem ra quan hệ giữa Vương gia và Mộ gia thật rất bất hòa, ngươi nhìn Vương Tĩnh Hoành nói như vậy, rõ ràng cười nhạo trước mặt Mộ Kình Lệ lão."

"Còn không phải sao? Nhìn Mộ Kình Lệ tức muốn chết, chắc chắn lão cũng chẳng muốn mời người Vương gia đâu, nhưng ngại mặt mũi, không còn cách nào nên đành phải mời."

"Những chuyện này không liên quan tới chúng ta, chuyện của các đại gia tộc bọn họ sao chúng ta có tư cách bình luận chứ, cẩn thận dẫn lửa thiêu thân."

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều im lặng, dù sao ai cũng không muốn vuốt phải râu hùm.

.......

"Tùng, tùng, tùng."

Sau khi ba tiếng trống vang lên, đám đệ tử trực hệ của Mộ gia từ tám tuổi đến mười lăm tuổi được lựa chọn tham gia sửa sang lại đội ngũ, nện bước chỉnh tề đi vào giữa quảng trường dưới sự hướng dẫn của Nhị trưởng lão Mộ Kình Hoa. Trên mặt mỗi một đệ tử trẻ tuổi đều toát ra vẻ kiêu ngạo. Hôm nay là ngày bọn họ chứng minh thực lực của mình.

Khổ luyện lâu như vậy đều vì ngày hôm nay. Mộ Hàn Mặc cũng đứng trong đám người này, chỉ là tầm mắt hắn đang di động trái phải, bởi vì hắn đang tìm bóng dáng Mộ Chỉ Ly.

"Mộ Kình Hoa bái kiến tộc trưởng đại nhân, bái kiến các vị trưởng lão, bái kiến các vị nhân vật danh sĩ nổi tiếng của thành La Thiên. Đệ tử trực hệ của Mộ gia từ tám tuổi đến mười lăm tuổi có một trăm lẻ năm người, hôm nay trình diện tham gia chọn lựa có một trăm lẻ bốn người, còn một người chưa tới." Lúc Mộ Kình Hoa nói có một người chưa tới trên mặt lộ ra nụ cười, đương nhiên, nụ cười này cũng không rõ ràng, trên cơ bản không ai nhìn thấy.

Nghe vậy, Mộ Kình Thao nghi ngờ hỏi: "Còn người nào chưa tới?" Hôm nay là ngày quan trọng như vậy còn không đến, quả thực là không thể không để ý tới.

Nghe thấy lời nói của Mộ Kình Hoa, tức giận trên mặt Mộ Kình Thao đã tiêu tán đi.

"Đại trưởng lão, đến bây giờ Mộ Chỉ Ly còn chưa tới."

Lời này vừa nói ra, mọi người phía dưới liền nghị luận rối rít. Mọi người đều biết Mộ Chỉ Ly là một phế vật, trường hợp như vậy cho dù nàng tới cũng không có bất kỳ tác dụng gì, không phải sao? Khuôn mặt xấu xí, không đến coi như nàng đã biết thân biết phận.

Những người khác không biết hiện tại Mộ Chỉ Ly đã thay đổi, tất nhiên đều cho là như thế, nhưng Mộ Kình Lệ biết chuyện không thể đơn giản như vậy. Nhưng hiện tại có nhiều người chú ý như vậy, ông cũng không thể bởi vì một mình Mộ Chỉ Ly mà để cho mọi người đợi chờ.

Lúc này Đại trưởng lão mở miệng: "Gia chủ đại nhân, thời gian đã không còn sớm, không bằng bắt đầu đi?" Lão không muốn chờ Mộ Chỉ Ly đến.

Mộ Kình Lệ chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: "Bắt đầu đi!" Nhưng trong lòng nghĩ tại sao đến bây giờ Mộ Chỉ Ly còn chưa tới. Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao? Nhưng mà dưới tình huống hiện tại, ông không thể qua đó xem một chút, chỉ có thể chờ.

CHƯƠNG 58: Còn Có Ta

Trên Luyện Võ Trường có một tảng đá khổng lồ nhẵn nhụi, đây là một thứ đặc biệt trên Đại Lục Thiên Huyền, tác dụng của nó là dùng để khảo nghiệm xem Thiên Lực của một người có thể vận hành được bao nhiêu Chu vòng.

Chỉ cần đưa tay đặt lên trên, sau đó rót Thiên Lực vào là được, trên đó sẽ hiện lên chuẩn xác số Chu vòng người đó có thể vận hành.

"Vậy bắt đầu khảo nghiệm." Vẻ mặt của Đại trưởng lão Mộ Kình Thao nghiêm túc nói, chợt lấy ra danh sách trên tay gọi tên từng người, người được gọi sẽ đi tới khảo nghiệm.

Thiên Nhi gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng thầm kêu hối hận không thôi, nếu như mình sớm một chút ra ngăn cản Chỉ Ly nuốt thuốc vào thì không phải tốt rồi sao, như bây giờ, ai~. . . . . .

Đang lúc Thiên Nhi chuẩn bị từ bỏ, hai mắt Mộ Chỉ Ly vốn đang nhắm đã mở ra, nhất thời Thiên Nhi không kịp phản ứng, chợt kích động nói: "Rốt cục ngươi đã tỉnh lại? Đại hội gia tộc đã bắt đầu rồi, nhanh chóng đi đi."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu, đổi một bộ quần áo đi ra ngoài, lúc này trên mặt của nàng đã không còn ám văn, bởi vì từ hôm nay Mộ Chỉ Ly nàng sẽ bắt đầu dùng khuôn mặt thật của mình xuất hiện trước mặt người khác.

Đi thẳng một đường, Mộ Chỉ Ly không gặp được người nào, bởi vì phần lớn mọi người đều đã tụ tập đến Luyện Võ Trường, loại chuyện này được tất cả mọi người hết sức chú ý, chỉ cần không có gì bận, họ đều chạy tới nhìn. Ai cũng biết trong đại hội gia tộc lần này sẽ xuất hiện người có năng lực mới. Sau khi nhận biết được, bọn họ mới biết nên nịnh nọt người nào, đúng không?

Trên Luyện Võ Trường đang tiến hành khảo nghiệm Thiên Lực của đệ tử Mộ gia, một trăm lẻ bốn đệ tử của gia tộc đã có hơn phân nửa người kết thúc khảo nghiệm.

"Tiếp theo, Mộ Hàn Mặc." Mộ Kình Thao đứng ở bên cạnh tảng đá nói. Tất cả đệ tử sau khi kiểm tra xong đều an tĩnh đứng ở một bên, biểu hiện trên mặt đều không giống nhau. Có người vui mừng, có người lo lắng.

Ba năm một lần gia tộc sẽ chọn lựa đệ tử ưu tú, trong lòng tất cả đệ tử Mộ gia đều hết sức coi trọng chuyện này. Một lần khảo nghiệm, địa vị của bọn họ ở Mộ gia sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, nếu như biểu hiện thật tốt, đương nhiên địa vị của họ sẽ theo nước lên thì thuyền lên, ngược lại sẽ phải nhận lấy thân phận thấp kém.

Ở chỗ này chỉ coi trọng thực lực, không có thực lực, vậy ngươi chẳng là gì cả.

Mộ Hàn Mặc rất được coi trọng trong đám đệ tử Mộ gia, thậm chí lúc Mộ Hàn Mặc đi tới trước tảng đá, Đại trưởng lão còn cười cười với hắn, trên mặt tràn đầy khích lệ. Dù sao hắn là người Mộ gia, dĩ nhiên hy vọng thực lực của đệ tử Mộ gia có thể càng mạnh càng tốt, bởi vì không phải có cái gọi là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn*sao?

*Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn: 1 người vinh thì tất cả cùng vinh, 1 người tổn hại thì tất cả cùng tổn hại, ý là trong một tập thể phải đòan kết, kết quả của một cá nhân là kết quả của cả tập thể.

Mộ Hàn Mặc nhìn nụ cười của Đại trưởng lão cũng gật đầu, đưa tay đặt ở trên tảng đá, đồng thời vận khởi Thiên Lực toàn thân đưa vào bên trong tảng đá. Mà lúc này, mấy chữ trên tảng đá đang từ từ gia tăng.

Sáu mươi. . . . . .

Tám mươi. . . . . .

Một trăm. . . . . .

Dưới quảng trường truyền đến từng hồi kinh hô, phía trên hiện số một trăm cũng chứng minh Mộ Hàn Mặc có thể vận hành một trăm Chu vòng, điều này vô cùng không dễ dàng. Phải biết rằng năm nay Mộ Hàn Mặc còn chưa đến mười lăm tuổi mà đã đạt đến thực lực như vậy, điều này không khiến cho người kinh ngạc sao?

Trên gương mặt của Mộ Kình Lệ cũng hiện lên nụ cười, trong đôi mắt tràn đầy tán thưởng, biểu hiện của Mộ Hàn Mặc khiến cho ông rất hài lòng, cuối cùng ông đã được an ủi.

Song, đang lúc mọi người cho là Mộ Hàn Mặc sẽ dừng bước tại một trăm vòng, Mộ Hàn Mặc không hề thu tay lại, sắc mặt dần biến đỏ lên, mà lúc này mấy chữ trên đá cũng tiếp tục gia tăng.

Một trăm lẻ một. . . . . .

Một trăm lẻ ba. . . . . .

Một trăm lẻ bảy. . . . . .

Cuối cùng Mộ Hàn Mặc dừng lại ở một trăm lẻ bảy Chu vòng, hắn thu tay về, bởi vì dù hắn cố gắng mấy ngày nay nhưng chỉ có thể vận hành một trăm lẻ bảy Chu vòng, một Chu vòng cuối cùng kia hết sức khó khăn, dù sao, chỉ cần vượt qua nó đã là một thế giới khác.

"Mộ Hàn Mặc này có thiên phú thật đúng là không tệ, tuổi còn nhỏ lại có thể vận hành đến một trăm lẻ bảy Chu vòng, thật không khỏi làm cho người ta sợ hãi than." Tô Duệ nhìn biểu hiện của Mộ Hàn Mặc cũng không nhịn được mở miệng nói.

Vương Tĩnh Hoành nhìn Mộ Hàn Mặc, trong mắt chợt lóe tinh quang, không biết đang suy nghĩ gì.

"Khoảng cách đột phá Tiên Thiên chỉ thiếu một vòng nữa thôi. Nói không chừng Mộ Hàn Mặc sẽ trở thành cao thủ Tiên Thiên trẻ tuổi nhất của Mộ gia." Một người kích động nói.

"Mộ gia có mầm tốt này thật là làm cho người ta hâm mộ."

Mộ Hàn Mặc thu tay về, trở lại trong đội ngũ. Lúc này Đại trưởng lão vô cùng vui vẻ nói: "Mộ Hàn Mặc, một trăm lẻ bảy Chu vòng."

Lời này vừa nói ra, trên mặt chúng đệ tử cũng sợ hãi than nhìn Mộ Hàn Mặc, dù sao thành tích này thật rất kinh người, đến bây giờ trong lòng bọn họ vẫn chưa có người nào có thể sánh với hắn.

Mộ Thiếu Tuân nhìn Mộ Hàn Mặc lấy được thành tích, cắn răng, thầm thở dài một hơi, bất đắc dĩ thực lực của mình đúng là không sánh bằng Mộ Hàn Mặc. Kể từ khi ca ca chết, tính tình của Mộ Thiếu Tuân cũng trở nên thành thục rất nhiều, không giống như trước được cưng chiều mà kiêu, ngược lại đặt hết thảy tâm tư lên việc tu luyện, bởi vì hắn muốn luyện luôn cả phần của ca ca.

Trước đây, biểu hiện tốt nhất của đệ tử Mộ gia cũng chỉ là chín mươi chín Chu vòng, Mộ Hàn Mặc đã đột phá một trăm, lại càng nhất cổ tác khí* dừng ở một trăm lẻ bảy Chu vòng, điều này khiến cho mặt mũi Mộ gia tăng mạnh. Dù sao Mộ Hàn Mặc hiện tại có thể đạt tới trình độ như vậy, khả năng đột phá Tiên Thiên có thể nói là cô cùng lớn.

*Nhất cổ tác khí: một tiếng trống làm tinh thần càng thêm hăng hái.

"Người tiếp theo, Mộ Lỗi. . . . . ."

. . . . . .

Khi đã kiểm tra xong toàn bộ 104 đệ tử, lúc Đại trưởng lão Mộ Kình Lệ vừa mới chuẩn bị tuyên bố vòng thứ nhất kết thúc, một bóng người nhanh chóng đi tới trên Luyện Võ Trường, xuất hiện trước mặt mọi người.

"Đợi đã, còn có ta." Mộ Chỉ Ly nở nụ cười tự tin.

Mộ Kình Thao nghi hoặc nhìn Mộ Chỉ Ly, người này là ai vậy? Sao lão chưa bao giờ thấy qua, nhưng dung mạo thật xinh đẹp, quả thực còn xinh đẹp hơn Mộ Yên Nhiên. Mộ Yên Nhiên đứng trong chúng đệ tử vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, đôi mắt liền híp lại, thầm nghĩ từ lúc nào thành La Thiên đã xuất hiện một mỹ nhân như vậy?

Cùng lúc đó, tầm mắt của bốn người: Tô Dự, Tô Tử Di, Vương Thiên Kỳ, Vương Nhược Linh cũng đọng lại trên người Mộ Chỉ Ly. Mấy tháng không gặp, bọn họ còn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly đã biến mất rồi chứ, không nghĩ tới hôm nay nàng ta lại xuất hiện trong đại hội gia tộc của Mộ gia.

Trong đầu mấy người cùng hiện ra ý nghĩ giống nhau: tại sao nàng lại xuất hiện ở đây? Ban đầu nàng nói tên nàng là Mộ Chỉ Ly, bây giờ nàng lại xuất hiện trong đại hội gia tộc của Mộ gia nói: "Còn có ta", ý tứ của những lời này không thể nghi ngờ ám chỉ nàng là đệ tử trực hệ của Mộ gia, mà trong đại hội gia tộc lần này chỉ có một người chưa tới, đó chính là phế vật của Mộ gia – Mộ Chỉ Ly.

Mấy người đều cảm thấy ý nghĩ này rất hoang đường, ở thành La Thiên ai không biết Mộ Chỉ Ly là một xấu nữ, mà Mộ Chỉ Ly bây giờ có thể nói là đệ nhất mỹ nữ, chênh lệch không khỏi quá lớn rồi.

"Ngươi là ai?" Đại trưởng lão không nhịn được lên tiếng hỏi.

"Ta là Mộ Chỉ Ly."

CHƯƠNG 59: Sốc

Lời này vừa thốt ra, bốn phía đều ngạc nhiên. Ở thành La Thiên có thể nói mọi người đều biết Mộ Chỉ Ly, nhưng mà thiếu nữ như thiên tiên trước mặt này sao có thể là Mộ Chỉ Ly?

Song, đám người Tô Dự lại tin, từ khi Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở trên Luyện Võ Trường bọn họ đã tin, nhưng mà trừ bốn người bọn họ, trên mặt những người còn lại đều lộ vẻ không thể tin được.

"Cô nương, cô đang nói đùa sao? Làm sao cô có thể là Mộ Chỉ Ly được." Đại trưởng lão Mộ Kình Thao lắc đầu nói. Trường hợp trọng yếu thế này lại có người mở miệng nói loại chuyện đùa này với lão, nhưng nhìn thấy bộ dáng kia của Mộ Chỉ Ly cũng không đành lòng nói nặng.

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở nụ cười càng sâu, Mộ Chỉ Ly nàng lấy diện mạo chân thật gặp người lại khiến họ không thể tưởng tượng nổi như vậy.

"Đại trưởng lão, ta đúng là Mộ Chỉ Ly, chẳng lẽ ngay cả giọng nói của ta ngài cũng không nhận ra sao?" Chợt nâng cánh tay phải của mình lên: "Nơi này còn quà ông ban tặng đây."

Sắc mặt Mộ Kình Thao cứng đờ, đúng vậy, mặc dù Mộ Chỉ Ly thay đổi tướng mạo nhưng giọng nói của nàng không thay đổi, huống chi nàng còn biết rõ chuyện đã xảy ra giữa bọn họ?

"Ngươi quả thật là Mộ Chỉ Ly?" Giọng nói đã không còn hiền hòa như lúc trước, dù sao quan hệ giữa lão và Mộ Chỉ Ly thật sự rất tệ.

"Không thể giả được."

Mộ Kình Thao không nhịn được đưa mắt nhìn sang Mộ Kình Lệ, tựa hồ muốn Mộ Kình Lệ phán đoán người trước mặt có phải là Mộ Chỉ Ly hay không. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng hướng mắt nhìn về phía Mộ Kình Lệ.

Lúc Mộ Kình Lệ thấy Mộ Chỉ Ly, cả người đều chấn động, bởi vì con bé rất giống cha mẹ nó, từ trên người của con bé mơ hồ có thể thấy dấu vết của hai người, ông không nghĩ tới khuôn mặt không có ám văn của Mộ Chỉ Ly lại tinh xảo như vậy.

Trước kia trên mặt bên trái của Mộ Chỉ Ly có ám văn, Mộ Kình Lệ chỉ nhìn má phải của Mộ Chỉ Ly đã có thể nhìn ra: "Con bé là Chỉ Ly, để cho con bé tiến hành khảo nghiệm đi." Ông đang mong đợi, không biết cháu gái của mình hôm nay sẽ biểu hiện như thế nào.

Đợi sau khi Mộ Kình Lệ khẳng định thân phận Mộ Chỉ Ly xong, dưới đài nổi lên một trận huyên náo, hiển nhiên tất cả mọi người đều khó tiếp nhận được chuyện này.

"Cô nương này là Mộ Chỉ Ly? Không thể nào, làm sao có thể biến thành bộ dáng hiện tại chứ?" Một người kinh ngạc nói, dù sao sự thay đổi này khiến mọi người sốc đến không tiêu hóa nổi.

"Trước kia ta đã cảm thấy kỳ quái, Mộ Thiên Tĩnh kia tuấn dật như thế, con gái của hắn thế nào lại là đệ nhất xấu nữ, nhìn thấy bộ dạng này của Mộ Chỉ Ly ta mới tin nàng là con gái của Mộ Thiên Tĩnh. . . . . ."

Tô Dự nhìn Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm: "Nàng thật sự là Mộ Chỉ Ly của Mộ gia."

Về phần Vương Thiên Kỳ lại có sắc mặt khó coi đến cực điểm. Hắn còn nhớ rõ ban đầu lúc ở tửu lâu, mình giễu cợt nàng như thế nào, rồi sau đó mình lại cùng nàng tham gia hội thi thơ, hắn cảm thấy mình lúc đó giống như một kẻ ngốc.

Mộ Hàn Mặc nhìn Mộ Chỉ Ly, trên mặt đều là nụ cười ấm áp, trước kia hắn đã cảm thấy Chỉ Ly nếu không có ám văn trên mặt, ắt sẽ là một cô gái cực kỳ diễm lệ, hiện tại quả nhiên chứng minh phỏng đoán của hắn hoàn toàn chính xác, hơn nữa có thể nói càng khiến người người chấn động.

Đi tới trước mặt tảng đá, Mộ Chỉ Ly hướng về phía Đại trưởng lão vẫn còn chưa phục hồi tinh thần hỏi: "Đại trưởng lão, có thể bắt đầu được chưa?"

Nghe vậy, sắc mặt Mộ Kình Thao âm trầm, nói: "Bắt đầu đi!" Trong lòng lại lẩm bẩm, ta xem ngươi có thể vận hành được bao nhiêu vòng. Ra đây cũng chỉ khiến cho Mộ gia mất thể diện, hiện tại đoạt hết danh tiếng, xem ngươi lát nữa sẽ làm gì đây.

Mộ Chỉ Ly cười cười, đưa tay đặt lên tảng đá, đồng thời vận khởi Thiên Lực trên người dũng mãnh tuôn vào trong khối đá. Khi Mộ Chỉ Ly làm việc này trên mặt cũng không có một chút dao động nào.

Rất nhanh, trên khối đá hiện lên mấy chữ. . . . . .

Một vòng. . . . . .

Mười vòng. . . . . .

Năm mươi vòng. . . . . .

"Không phải nói đan điền của Mộ Chỉ Ly không cách nào trữ được Thiên Lực sao? Đây là chuyện gì xảy ra?" Người ở dưới đài chỉ cảm thấy chuyện hôm nay khiến cho bọn họ giật mình thật sự là rất nhiều, trên người Mộ Chỉ Ly làm sao lại phát sinh biến hóa lớn như vậy? Đến tột cùng tất cả chuyện này làm sao làm được?

"Chẳng lẽ tin đồn trước kia là giả?"

"Sao có thể? Nàng ấy có cần thiết nhàm chán gạt chúng ta nhiều năm như vậy không? Phải biết rằng những năm gần đây, cuộc sống của nàng ấy ở Mộ gia thật vô cùng hèn mọn, đổi lại nếu như ngươi có bản lãnh, còn có thể nguyện ý trải qua cuộc sống như thế sao?"

Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận rối rít, nhưng mà mọi người đối với mấy chữ trên tảng đá lại càng thêm chú ý, bọn họ muốn biết đệ nhất phế vật này của Mộ gia, đệ nhất xấu nữ của thành La Thiên đến tột cùng có thực lực như thế nào.

Nhưng bọn họ cũng biết, bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu phế vật của Mộ Chỉ Ly sẽ hoàn toàn bị kéo xuống. Đệ nhất xấu nữ ngày mai sẽ không còn tồn tại, sợ là phải biến thành đệ nhất mỹ nữ.

Tám mươi vòng. . . . . .

Chín mươi vòng. . . . . .

Một trăm vòng. . . . . .

Mấy chữ trên tảng đá vẫn chuyển động như cũ, song hơn một ngàn người ngồi trên Luyện Võ Trường giờ phút này vẫn vô cùng an tĩnh, trừ tiếng hít thở ra không có bất kỳ một âm thanh nào khác, tim của mọi người đều nhảy lên, ngó chừng mấy chữ trên tảng đá.

Một trăm lẻ sáu. . . . . .

Một trăm lẻ bảy. . . . . .

Mấy chữ sáng lên bất động dừng ở một trăm lẻ bảy vòng, mọi người thở dài, may là không còn tiếp tục nữa, nếu không điều này làm cho bọn họ như thế nào tiếp nhận được, có củi mục nào biến được thành thiên tài sao? Nhưng mà thiên phú này quả thật vô cùng kinh người, ở Mộ gia sợ là ngoại trừ Mộ Hàn Mặc nhỏ hơn nàng một tuổi ra, không còn ai có thể mạnh hơn nàng.

Trong lòng mọi người đều thầm cảm khái, sau khi trở về phải nói chuyện này với mọi người trong nhà một chút, không thể gọi nàng là củi mục nữa, trải qua khảo nghiệm hôm nay, địa vị của Mộ Chỉ Ly ở Mộ gia ắt sẽ lên như diều gặp gió.

Mộ Chỉ Ly nhìn vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của mọi người, khóe miệng khẽ nâng lên nụ cười, sau một khắc, mấy chữ trên tảng đá lần nữa chuyển động tiếp.

Một trăm lẻ tám vòng !

Mấy chữ dừng ở một trăm lẻ tám vòng, mà chữ trên khối đá vốn là màu đen giờ phút này đã biến thành màu vàng. Bốn chữ một trăm lẻ tám lóng lánh kim quang, lung lay mắt của mọi người.

Mọi người thấy bốn chữ màu vàng kia, đều tự hỏi không phải mình đang nằm mơ đấy chứ? Mộ gia thế nhưng xuất hiện một cao thủ Tiên Thiên? Mà cao thủ Tiên Thiên của Mộ gia lại là một người nổi danh phế vật?

Nếu không phải toàn bộ kết quả khảo nghiệm lúc trước đều chính xác mà nói, bọn họ sẽ cho rằng dụng cụ khảo nghiệm có vấn đề, lúc này bọn họ không thể không tiếp nhận chuyện thực khó tin này.

Vẻ mặt Đại trưởng lão Mộ Kình Thao nhìn về phía Mộ Chỉ Ly giống như nuốt phải một con ruồi, không nói ra được lời nào, người lão ta cho là sẽ làm cho cả gia tộc mất thể diện giờ phút này lại trở thành vinh quang của gia tộc. Sự chuyển đổi này, trong lúc nhất thời lão ta thật không tiếp nhận được.

Trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, nếu như Mộ Chỉ Ly là phế vật thì sợ là những đệ tử của Mộ gia vốn luôn kiêu ngạo kia ngay cả phế vật cũng không bằng, còn có mấy người trước kia cười nhạo Mộ Chỉ Ly là phế vật, trong lòng lại càng hối hận, nàng ấy là phế vật, vậy mình là cái gì?

Mộ Kình Lệ nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy ánh sáng. Đứa cháu gái này thật khiến cho ông sửng sốt một phen. Mặc dù Mộ gia không có Mộ Khải Siêu, nhưng lại có Mộ Chỉ Ly.

CHƯƠNG 60: Biểu Diễn Vũ Kỹ

Mộ Chỉ Ly nhìn biểu tình kinh ngạc của mọi người chung quanh, khóe miệng nhếch lên, tầm mắt nhìn về phương xa, thầm nghĩ: Mộ Chỉ Ly, rốt cuộc ta đã giúp ngươi đoạt lại vinh quang mà ngươi vốn nên nhận được, ngươi không phải là phế vật, mà là vinh quang của Mộ gia, là thiên tài của thành La Thiên.

Giờ này phút này, trong lòng Mộ Chỉ Ly ngoài ý muốn lại cảm thấy vô cùng thoải mái, tựa như buông xuống được tảng đá, nàng nhớ rõ lời nàng đã nói với Mộ Chỉ Ly trước kia khi vừa đi đến thế giới này, bây giờ nàng đã làm được. Nàng... hoàn toàn thoát khỏi danh hiệu phế vật.

Không thể không thừa nhận, loại cảm giác này thật sự rất thoải mái, nhưng nụ cười trên mặt Mộ Chỉ Ly lại không quá vui sướng, bởi vì nàng biết, hiện tại chẳng qua chỉ mới là khởi đầu, khoảng cách đến ngày nàng có thể chân chính tự mình ngạo thị Đại Lục Thiên Huyền thật còn xa lắm.

Con đường tu luyện, bước vào cảnh giới Tiên Thiên mới chỉ là nhập môn* mà thôi, thế giới sau cánh cửa mà nàng nhìn thấy sẽ càng thêm rộng lớn.

*Nhập môn: vào cửa, qua cửa.

"Tốt ! Tốt ! Tốt !" Mộ Kình Lệ vỗ tay, liên tiếp khen "tốt" ba lần, người ở nơi đây nghe thấy cũng hiểu được Mộ Kình Lệ đến tột cùng có bao nhiêu vừa lòng với Mộ Chỉ Ly. Nếu mình là Mộ Kình Lệ mà nói, sợ cũng giống như vậy thôi.

Trên mặt Mộ Hàn Mặc lộ ra nụ cười cao hứng, tự đáy lòng hắn thấy mừng thay Mộ Chỉ Ly, có điều tay nắm lại càng thêm siết chặt hơn, hắn cho rằng lần này mình có thể bảo vệ Mộ Chỉ Ly, lại phát hiện Chỉ Ly đã đi trước mình, hắn cần cố gắng thêm nữa mới có thể đuổi theo bước chân Chỉ Ly a.

Đứng ở trung tâm Luyện Võ Trường, Mộ Chỉ Ly trở thành tiêu điểm trong tầm mắt của mọi người, toàn bộ đám đông đệ tử Mộ gia đều làm nền cho Mộ Chỉ Ly, bởi không có người nào có thể sánh bằng Mộ Chỉ Ly, cho dù Mộ Khải Siêu đến đây cũng không thể nào đoạt được sự nổi bật của nàng.

Mộ Chỉ Ly nàng đây nếu đã phế đi vinh quang của Mộ gia, vậy tất sẽ tặng lại cho Mộ gia một vinh quang khác chói mắt hơn.

Biểu hiện hiện tại của Mộ Chỉ Ly không biết đã khiến cho bao nhiêu người ăn không ngon, không vì gì khác, đơn giản vì trước kia bọn họ đã khinh thường Mộ Chỉ Ly, không biết đã bao lần giẫm đạp lên Mộ Chỉ Ly, hiện tại đối phương trở nên cường đại, kết cục bọn họ không phải sẽ gắn liền với hai chữ "thê thảm" sao?

Mộ Kình Thao chỉ biết đứng sững, đầu óc trống rỗng, quên mất việc tiếp tục chủ trì đại hội gia tộc Mộ gia, thẳng đến khi Mộ Kình Lệ lên tiếng nhắc nhở lão mới phản ứng lại.

"Kế tiếp tiến hành hạng mục khảo nghiệm thứ hai trong Tộc hội, khảo nghiệm vũ kỹ." Phải biết rằng trong tu luyện, không những tu vi quan trọng mà vũ kỹ cũng hết sức quan trọng, người không có tu vi sẽ không học được vũ kỹ, năng lực thật sự tất không thể phát triển, đó là lý do mỗi ngày Mộ gia đều an bài đệ tử đến Luyện Võ Trường luyện tập.

"Điểm danh ai, người đó ra biểu diễn vũ kỹ mà mình am hiểu nhất." Lời ít ý nhiều, nói xong quy tắc. Kỳ thật đệ tử Mộ gia đều biết điều này, chỉ là giới thiệu cho ngoại nhân nghe thôi.

Tộc hội của Mộ gia chia làm ba hạng mục, thứ nhất là kiểm tra tu vi của mọi người, thứ hai là kiểm tra trình độ nắm bắt vũ kỹ của mọi người, thứ ba là để đệ tử Mộ gia tiến hành luận bàn, chứng tỏ năng lực chiến đấu.

Mộ Chỉ Ly trở về hàng, những đệ tử kia đều nhìn nàng, trên mặt hiện rõ vẻ lấy lòng, đến cạnh Mộ Chỉ Ly cười tươi nói: "Chỉ Ly, chúc mừng ngươi, không nghĩ tới thực lực của ngươi lại cường đại như vậy, ta đây phục đến sát đất."

"Đúng vậy, thật sự khiến người ta thốt lên đầy sợ hãi, trước đây ta có mắt như mù, hy vọng ngươi đừng so đo với ta."

"Chỉ Ly, về sau nếu khi nào cần ta, cứ nói với ta, dù ta sông vào núi đao, xuống biển lửa cũng không hối tiếc."

......

Một câu lại một câu lấy lòng truyền vào tai Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly chỉ cười nhạt đáp lại, cũng không muốn nói nhiều, cuộc sống hèn mọn nhiều năm nay, giờ giờ khắc khắc đều nghe những lời chế giễu, châm chọc, nàng sớm thấy rõ lòng người dễ thay đổi, cũng thấy gió thổi chiều nào người xuôi theo chiều ấy, lời của bọn họ sao có thể phát ra từ nội tâm?

Có lẽ Mộ Khải Siêu tin lời của bọn họ, nhưng Mộ Chỉ Ly nàng thì không có khả năng. Nhưng nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, bởi vì nàng hiểu được một nguyên tắc, chính là có nhiều bằng hữu vẫn tốt hơn nhiều so với việc có nhiều địch nhân. Dù có khinh thường, nàng cũng sẽ không biểu lộ ra.

Mộ Kình Lệ vẫn luôn chú ý đến Mộ Chỉ Ly, nhìn thấy biểu hiện không kiêu không nóng của con bé, trong lòng vui mừng quá đỗi, ông biết tâm địa của cháu gái mình sâu sắc hơn đám đệ tử bình thường rất nhiều, chỉ biểu hiện thu liễm này đã đủ để thể hiện tính cách của con bé.

Vương Tĩnh Hoành cũng chú ý tới điểm này, trong mắt chợt lóe tinh quang, Mộ Chỉ Ly có thực lực như vậy đã khiến lão cố kỵ, nhưng tâm tính của Chỉ Ly so với thực lực đã bày ra còn khiến ông cố kỵ hơn, người có tính cách như vậy ắt sẽ thành đại sự, có lẽ bọn tiểu bối đoán không ra, nhưng đôi mắt nham hiểm của ông ta chỉ cần liếc một cái đã có thể nhìn ra.

Nàng ta, không thể giữ lại.

Vương Tĩnh Hoành đã nổi lên sát tâm, chỉ cần một ngày Mộ Chỉ Ly còn tồn tại, đối với Vương gia của lão ta sẽ là một tai họa ngầm lớn.

Tầm mắt của Tô Duệ cũng dừng lại trên người Mộ Chỉ Ly, ánh mắt chỉ thoáng lóe lên, ai cũng không biết lão suy nghĩ gì.

Lúc này, đợt khảo nghiệm thứ hai đã bắt đầu được một lúc, nhưng mà sau khi phát sinh chuyện của Mộ Chỉ Ly, mọi người không thể nào để ý đến bọn đệ tử khác của Mộ gia nữa, trong đầu toàn bộ đều tự hỏi về vấn đề của Mộ Chỉ Ly. Mà Mộ Chỉ Ly, lại trực tiếp nhắm mắt dưỡng thần.

Đối với nàng mà nói, những vũ kỹ kia không hề có lực hấp dẫn. Mấy năm nay Mộ gia đều để đệ tử tu luyện phần lớn những hoàng giai vũ kỹ, mà nàng đã xem qua toàn bộ vũ kỹ ở lầu 1 Vũ Kỹ Đường, cho nên không cần thiết phải xem.

"Kế tiếp, Mộ Hàn Mặc."

Thẳng đến khi Mộ Kình Thao hô tên Mộ Hàn Mặc, Mộ Chỉ Ly mới ngẩng đầu lên. Kỳ thật nàng rất kinh ngạc trước sự t

iến bộ của Mộ Hàn Mặc trong mấy ngày nay, nhìn bóng lưng Mộ Hàn Mặc, đột nhiên Mộ Chỉ Ly phát hiện thân hình hắn dường như đã cường tráng thêm, không ngờ rằng bất tri bất giác hắn đã biến thành một nam nhân có thể đội trời đạp đất. Nàng nhớ rõ bộ dáng hắn khi mình đứng ra bảo hộ hắn, cho tới nay nàng luôn xem Mộ Hàn Mặc là tiểu đệ đệ, hiện tại mới phát hiện, thì ra hắn đã không còn giống trước.

Mộ Hàn Mặc là người duy nhất ngoài Mộ Chỉ Ly được mọi người chú ý đến trong Mộ gia Tộc hội lần này, với số tuổi hiện tại của hắn, khả năng đột phát Tiên Thiên vô cùng lớn. Nói cách khác, Mộ gia rất có thể sẽ xuất hiện hai cao thủ Tiên Thiên cực kỳ trẻ tuổi.

Phải biết rằng hiện tại thực lực của Vương gia, Mộ gia, Tô gia không sai biệt lắm, bởi vì Mộ Khải Siêu biến thành si nhi, có thể nói Mộ gia đã yếu thế hơn một chút, nhưng lại được Mộ Chỉ Ly và Mộ Hàn Mặc vực dậy. Quả thật Mộ gia đã ẩn ẩn hiện ra thế chặn đầu hai nhà kia, đây chính là một sự kiện hết sức quan trọng.

Người ở nơi này đều không phải người ngu dốt, họ đều hiểu rõ điều này, Mộ gia thật có thể nói là nơi "liễu ám hoa minh hựu nhất thôn"*.

*"Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn": một câu trong bài "Du sơn tây thôn" của Lục Du. Ý nghĩa: để hình dung cảnh xuân tươi đẹp của thôn ở phía trước, sau ẩn dụ hình thế/ hoàn cảnh/ sự kiện tốt mới đột nhiên xuất hiện.

Mộ Hàn Mặc biểu diễn vũ kỹ mà hắn am hiểu nhất – Ba Văn Công, lần trước Mộ Chỉ Ly đã từng thấy qua, hiển nhiên hiện tại trình độ Mộ Hàn Mặc bày ra không chỉ hơn trước một cấp bậc, động tác trôi chảy, lưu loát như nước chảy mây trôi, trong quyền cước lại mang theo uy thế khó có thể nói, tóm lại là biểu diễn Ba Văn Công vô cùng tốt.

Đối với tinh túy trong đó, hắn đã nắm giữ vô cùng thấu triệt, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy cũng liên tiếp gật đầu, thật sự hết sức tốt.

"Kế tiếp, Mộ Chỉ Ly."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro