Oneshot
Nhìn số phòng hiện lên trên điện thoại, Vương Sâm Húc cảm thấy có chút kỳ quái. Trương Chiêu là người thế nào nhỉ? Da mặt mỏng nhưng lòng tự tôn lại cao. Trước giờ muốn hẹn hắn em chỉ toàn mập mờ ám chỉ, sau đó kín đáo chờ đợi hắn chủ động mời. Lần này hiếm hoi em lại tự mình mở lời gợi ý, tất nhiên Vương Sâm Húc không đời nào từ chối. Nghỉ lễ nhiều ngày, họ cũng đã lâu không gặp nhau rồi.
Để tránh khiến đồng đội nghi ngờ, họ không bao giờ cùng nhau ra ngoài. Người đến khách sạn trước đã đợi sẵn từ lâu. Trương Chiêu vừa quẹt thẻ mở cửa bước vào liền bị kéo vào vòng tay ấm áp, lưng tựa vào một lồng ngực nóng rực. Phòng không bật đèn, sự thay đổi đột ngột về ánh sáng khiến Trương Chiêu tạm thời mất khả năng nhìn rõ, không thể thấy được quang cảnh trước mặt. Chỉ cảm nhận được thứ gì đó mềm mại, ướt át chạm lên cổ mình, nhẹ nhàng liếm từng chút một, chậm rãi tiến lên phía tai, thỉnh thoảng lại mút nhẹ hai cái, rồi khẽ cắn. Cảm giác ấy khiến em ngứa ngáy, cơ thể như bị dòng điện chạy qua, khẽ run lên, vô thức ngả người về phía trước để trốn thoát. Nhưng tay người phía sau đã áp mạnh em lại, khiến hai cơ thể càng dán sát vào nhau.
Bàn tay thô ráp vì thường xuyên cầm chuột máy tính luồn vào vạt áo, tìm đến vùng ngực săn chắc. Thế nhưng, thay vì dừng lại ở điểm nhạy cảm, bàn tay ấy lại bóp mạnh cơ ngực đầy đặn, khiến Trương Chiêu không kìm được tiếng thở gấp. Vương Sâm Húc áp sát môi bên tai em, thì thầm:
"Ngực của Chiêu Ca mềm quá... lớn thế này là để tao chơi sao?"
Lời nói đầy ám muội cùng đầu ngón tay mơn trớn đầu ngực khiến Trương Chiêu rên khẽ, cơ thể mềm nhũn tựa hẳn vào người phía sau, như thể đang mời gọi Vương Sâm Húc.
"Đừng vội mà, Chiêu Ca." Vương Sâm Húc bật cười, tay còn lại chạm đến đôi môi ẩm ướt, nhẹ nhàng vuốt ve. Trương Chiêu thè lưỡi liếm đầu ngón tay, sau đó cắn nhẹ, giống hệt một chú mèo nhỏ đang nũng nịu với chủ nhân. Vương Sâm Húc bóp cằm, ép em mở miệng lớn hơn, nhưng chỉ nhét một ngón tay vào, chậm rãi trêu đùa lưỡi mềm mại. Tay kia lại không chút thương xót, mạnh bạo xoa bóp và kích thích hai điểm nhạy cảm trên ngực.
Trương Chiêu vừa đau vừa sướng, không thể ngăn những tiếng rên rỉ yếu ớt thoát ra:
"Đừng... Đừng có chơi nữa... Ưm..."
Khi đã thỏa sức hành hạ vùng ngực, tay của Vương Sâm Húc lần xuống phía dưới, luồn vào trong quần. Hắn nắm lấy nơi đã cương cứng đến đỏ ửng, khéo léo mân mê đầu khấc đang rỉ ra chất lỏng trong suốt. Trương Chiêu bật lên tiếng rên khẽ, cơ thể run rẩy, hoàn toàn ngã vào người hắn.
"Muốn không, Chiêu Ca?" Giọng nói Vương Sâm Húc vẫn đầy lười biếng, như thể thứ đang cứng rắn ép sát vào eo Trương Chiêu không phải của hắn vậy.
"Câm... hah... Câm miệng! Không làm thì cút." Giọng nói của em run rẩy, mang theo chút bực bội, nhưng không giấu nổi khao khát trong đó.
"Vậy giúp tao trước đi, Chiêu ca." Vương Sâm Húc khàn giọng nói, xoay người Trương Chiêu lại, ép em quỳ xuống. Mèo xinh cũng chẳng chịu yếu thế:
"Cầu xin tao đi."
Vương Sâm Húc nhấn hạ bộ căng phồng của mình vào mặt Trương Chiêu, trêu ghẹo:
"Cầu Chiêu ca thương tao chút đi."
Dù không phải lần đầu, Trương Chiêu vẫn bị những lời trêu chọc mặt dày của hắn làm đỏ bừng cả mặt. Khi kéo quần hắn xuống, dương vật bật ra, đập vào má em. Nắm lấy nó trong tay, Trương Chiêu nhỏ giọng càu nhàu:
"Mày ăn cái đéo gì mà nó lại to hơn thế này?"
Vương Sâm Húc bật cười, khẽ nhếch hông chạm vào má em:
"Chiêu Ca không thích sao? Nhưng miệng dưới của em đâu có nói vậy."
Nghe xong, Trương Chiêu bực bội cúi đầu, dùng răng nhẹ nhàng cà vào đầu khấc, kích thích khiến nó giật nhẹ trong miệng em. Nhưng ngay khi chuẩn bị nuốt sâu hơn, hắn đã kéo tóc ép em ngẩng mặt lên:
"Bật đèn đi. Tao muốn nhìn em rõ hơn."
Sau khi được cho phép, Vương Sâm Húc nhấn công tắc bật đèn.
Ánh sáng từ chiếc đèn trần nơi tiền sảnh chỉ vừa đủ soi rõ khuôn mặt của Trương Chiêu, không hề lan tỏa ra xung quanh. Cảm giác như bản thân bị biến thành món đồ chơi đặt dưới ánh đèn sân khấu khiến Trương Chiêu cảm thấy vô cùng nhục nhã. Vừa định lên tiếng yêu cầu tắt đèn, cằm em đã bị Vương Sâm Húc giữ chặt, thứ nóng bỏng kia lập tức đâm vào miệng mà không cho em cơ hội từ chối.
"Chiêu Chiêu ngoan." Vương Sâm Húc chậm rãi chuyển động trong miệng em, vừa cử động vừa rên rỉ ra lệnh: "Em liếm đi... Đúng, đúng rồi..."
Trương Chiêu ngước lên, ánh mắt lộ rõ sự bực bội nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm lấy, lưỡi khẽ lướt dọc theo từng đường gân. Miệng em mở rộng hết cỡ để cố nuốt sâu hơn, cổ họng phối hợp co thắt mỗi lần bị chạm sâu. Mấy lần như vậy, đầu khấc căng cứng chạm đến tận cuống họng khiến Vương Sâm Húc phải hít sâu vì quá sung sướng.
"Giỏi lắm... Ưm... Chiêu ca.. Sao hôm nay ngoan thế?" Vương Sâm Húc khẽ cười, đôi mắt chăm chú nhìn người trước mặt. Dưới ánh sáng mờ nhạt, đôi môi mềm mại của Trương Chiêu bao bọc lấy con cặc tím đỏ. Miệng bị căng đến mức khó chịu, khóe mắt long lanh nước, như thể đã mất đi lý trí, chỉ còn lại dáng vẻ mê man. Cảnh tượng ấy khiến Vương Sâm Húc không thể kiềm chế được, phần dưới càng cương cứng hơn.
Hắn giữ đầu Trương Chiêu, tăng tốc độ đẩy sâu. Dù bị thúc mạnh đến nghẹt thở, Trương Chiêu vẫn cố gắng phối hợp, thỉnh thoảng lưỡi lại khẽ quét qua chỗ nhạy cảm trên đầu khấc. Vài chục lần như thế, miệng em đã bị bào đến mức rướm máu. Khi sắp đạt tới giới hạn, Vương Sâm Húc định rút ra, nhưng Trương Chiêu không chịu buông. Em tiến lên trước, mút chặt lấy.
"Chết tiệt!" Một tiếng rên khẽ bật ra từ miệng Vương Sâm Húc. Hắn phóng thích tất cả vào miệng em.
Trương Chiêu không nhổ ra ngay mà ngửa đầu, mở miệng để Vương Sâm Húc nhìn thấy. Trong khoang miệng mềm mại là thứ chất lỏng trắng đục. Lượng tinh dịch quá nhiều tràn ra khóe miệng, chảy dọc theo cằm vào cổ áo. Em chậm rãi nuốt xuống, rồi đưa lưỡi liếm sạch phần còn sót lại.
"Tao ăn hết rồi" em nói, khuôn mặt đỏ bừng, khẽ nở một nụ cười đầy ám muội.
"Chiêu Ca, mày dâm quá rồi đấy. Thật sự muốn bị đụ đến thế sao?" Vương Sâm Húc không ngờ Trương Chiêu lại ngoan ngoãn nuốt xuống và còn lộ ra vẻ mặt gợi tình như thế. Cảnh tượng này khiến lý trí hắn như bốc hơi, thứ vừa giải phóng xong giờ lại tiếp tục cương lên.
Hắn không chờ nổi nữa, kéo Trương Chiêu quay mặt vào tường, bắt em khom lưng, nhanh chóng lột sạch quần áo của người kia. Nhưng ngay khi định tiến vào, ánh mắt hắn chạm phải một cái đuôi thỏ bông mềm mại giữa hai chân em.
Vương Sâm Húc hít sâu một hơi, dục vọng cuồn cuộn trong đầu hắn đột nhiên bình tĩnh lại.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đuôi nhỏ, rồi bất ngờ vỗ mạnh vào mông Trương Chiêu. Em kêu lên, quay đầu lại với ánh mắt bất mãn, nhưng chưa kịp nói gì đã bị hắn kéo vào lòng. Đôi môi tham lam chiếm lấy môi em, cướp đoạt từng giọt nước bọt, từng hơi thở. Trong khoảnh khắc, vị mặn còn sót lại trong miệng em khiến nụ hôn càng trở nên điên cuồng. Trương Chiêu bị hôn đến mức không thở nổi, đập vào lồng ngực rắn chắc của hắn.
Vương Sâm Húc buông em ra, nắm lấy cằm, lạnh lùng quan sát khuôn mặt đỏ bừng đang thở dốc. Hắn cúi sát tai em, giọng nói trầm khàn:
"Mày chuẩn bị kỹ thế này, sao tao có thể làm qua loa được? Đúng không, thỏ nhỏ dâm đãng?"
Nói xong, hắn buông tay, bước về phía giường, không thèm ngoái lại nhìn người vừa mất đi điểm tựa mà ngã phịch xuống đất.
Trương Chiêu hít sâu vài hơi, đầu óc thiếu dưỡng khí chỉ còn biết hành động theo bản năng. Vừa định đứng lên để đi theo hắn, giọng nói lãnh đạm đã vang lên từ phía giường:
"Quỳ xuống."
Hai chân Trương Chiêu mềm nhũn, lập tức quỳ xuống theo phản xạ.
Vương Sâm Húc ngồi trên giường nhìn Trương Chiêu đang ngơ ngác mà ra lệnh:
"Bò lại đây."
Giọng nói lạnh lùng ấy khiến Trương Chiêu rùng mình. Nhưng thay vào đó, một cảm giác khoái cảm đầy tội lỗi lại cuộn lên trong lòng. Em chống hai tay, từng bước bò đến bên cạnh hắn. Dương vật đã sớm căng cứng, chạm sát vào bụng, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
"Quay lưng lại, tự tách mông ra."
Trương Chiêu ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ rõ sự không dám tin. Nhưng khi nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Vương Sâm Húc, em hiểu rằng hắn không nói đùa. Đành ngoan ngoãn quay lưng, chống tay xuống đất, nhẹ nhàng tách hai bên mông vừa bị tát đỏ bừng.
Sự nhục nhã lẫn kích thích khiến em run rẩy, nhưng cảm giác bị áp bức, bị điều khiển ấy lại mang đến một khoái cảm mà em đã mơ tưởng từ lâu.
Vương Sâm Húc cúi xuống nhìn người bên dưới. Vòng eo nhỏ nhắn tạo nên đường cong gợi cảm, bờ vai rộng áp sát tấm thảm đỏ, mồ hôi lấm tấm phủ lên làn da, phản chiếu ánh sáng lấp lánh. Bờ mông tròn trịa, trắng hồng, bị đánh đến đỏ ửng, càng tăng thêm vẻ khiêu khích. Khi hai bên mông bị tách ra, cảnh tượng bên dưới hoàn toàn phơi bày, khiến ánh mắt hắn càng thêm tối sẫm.
Dưới quả cầu lông mềm mại, một chiếc dương vật giả trắng cỡ lớn đã được cắm sâu vào hậu huyệt màu hồng nhạt. Trong trạng thái kích thích, lỗ nhỏ khẽ co bóp như đang liếm lấy cây gậy bên trong. Dâm dịch chảy ra từ miệng huyệt, men theo khe mông nhỏ xuống thảm, để lại một vết nước lớn. Những sợi lông trắng gần huyệt cũng bị ướt, dính bết lại, thoạt nhìn như thể là tinh dịch vừa trào ra.
Mặc dù vẻ mặt vẫn bình thản, nhưng phần dưới của Vương Sâm Húc đã cương cứng từ lâu. Dương vật thô lớn, nổi đầy gân xanh, căng cứng đến mức đầu khấc tím đỏ run rẩy, chất lỏng trong suốt rỉ ra từ miệng lỗ nhỏ. Dù đã chạm đến cực hạn, hắn vẫn kiên nhẫn, giống như lúc giành được chiến thắng trên sân đấu mà không hề tỏ vẻ vội vã. Hắn hiểu rõ rằng chỉ khi nhận đủ dạy dỗ thì thú cưng của hắn mới chịu ngoan ngoãn nghe lời.
Vương Sâm Húc kiên nhẫn chờ đợi cho tới khi Trương Chiêu đang quỳ rạp trên thảm bắt đầu không chịu nổi mà định quay đầu lại. Đúng lúc ấy, hắn đặt chân lên chiếc đuôi thỏ kia và ấn mạnh xuống.
"Ah———"
Tiếng kêu khàn khàn vang lên từ miệng Trương Chiêu. Động tác bất ngờ khiến chiếc sextoy đâm mạnh vào bên trong, chạm tới điểm nhạy cảm nhất. Khoái cảm quá độ chuyển thành đau đớn. Trương Chiêu không thể chịu nổi, tư thế quỳ nửa vời sụp xuống hoàn toàn, cả người nằm bệt trên thảm.
Vương Sâm Húc không rời chân khỏi chiếc đuôi. Hắn xoay nhẹ, thay đổi lực đạp một cách ngẫu nhiên khiến thứ đồ chơi bên trong xoay tròn, kích thích không ngừng. Trương Chiêu run rẩy, liên tục phát ra những tiếng rên rỉ, mỗi lần đầu máy rung chạm đến điểm nhạy cảm, tiếng rên lại cao vút lên. Dường như cảm thấy thú vị, Vương Sâm Húc điều chỉnh để máy rung liên tục chạm đúng chỗ nhạy cảm, kích thích từng đợt khiến Trương Chiêu gần như phát khóc:
"Không... không chịu nổi nữa... Ah... Vương Sâm Húc...hức...đừng mà..."
"Gọi sai rồi." Vương Sâm Húc nhắc nhở với giọng lạnh lùng: "Thỏ con dâm đãng của tao không biết xưng hô sao?"
Âm thanh nước dâm trộn lẫn với tiếng máy rung càng làm Trương Chiêu xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng. Cố gắng lắm, em mới lắp bắp thốt lên:
"Chủ... chủ nhân... làm ơn.. cho em..."
Đôi mắt Vương Sâm Húc tối sầm lại. Hắn cúi người, nhấc bổng Trương Chiêu đặt lên đùi mình. Trương Chiêu vẫn quay lưng lại với hắn, quỳ trên bụng. Hai dương vật cương cứng chạm vào nhau, sự cọ xát vô tình khiến cả hai đều cảm nhận được khoái cảm mạnh mẽ.
Vương Sâm Húc đưa tay mò xuống giữa kẽ mông, rút chiếc đuôi thỏ ra. Một âm thanh nhỏ vang lên như tiếng nút chai bị rút ra, cùng lúc đó, dâm dịch bị tắc nghẽn lâu ngày trào ra ngoài như rượu, chảy đầy lên người hắn.
Lợi dụng độ ẩm ướt, hắn đẩy hai ngón tay vào huyệt nhỏ đã nới rộng. Bên trong chặt chẽ đến mức như muốn nuốt lấy ngón tay hắn. Sau khi rút tay ra, Vương Sâm Húc nâng cơ thể Trương Chiêu lên và đâm thẳng vào.
Không có bất kỳ động tác chuẩn bị nào, dương vật thô to tiến thẳng tới tận cùng, đâm vào điểm sâu nhất. Kích cỡ quá khổ khiến Trương Chiêu không chịu nổi, hét lên một tiếng. Khi vừa bị chạm sâu đến tận cùng, em đã bắn ra, cơ thể co giật liên hồi.
Vương Sâm Húc không vội chuyển động. Hắn dùng tay gạt phần tinh dịch trắng đục còn đọng lại, đưa tới trước mặt em. Trương Chiêu hiểu ý, thè lưỡi liếm sạch, sau đó ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay rồi mút nhẹ. Quay đầu lại một chút, em mỉm cười với ánh mắt mê ly, khuôn mặt vừa quyến rũ vừa đẹp đẽ đến nao lòng.
"Đĩ dâm." Giọng Vương Sâm Húc trầm xuống, không còn kiểm soát được nữa, hắn bắt đầu thúc nhanh. Trương Chiêu vừa đạt cực khoái, cơ thể quá nhạy cảm, không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ vì đau đớn xen lẫn sung sướng.
"Đúng... ah... đúng vậy... Em muốn... muốn chủ nhân... thao em... suốt đời."
Em khẽ liếm môi, ánh mắt nở nụ cười rực rỡ mà đầy mê hoặc:
"Cầu chủ nhân chơi chết đĩ dâm."
Không kiềm chế nổi, Vương Sâm Húc lật em lại, ép em nằm xuống giường. Dương vật vẫn không rút ra, động tác bất ngờ khiến Trương Chiêu run rẩy dữ dội, nước mắt và nước dãi chảy đầy mặt.
Hắn giữ chặt hai tay Trương Chiêu, kéo lên trên đầu. Cơ thể hắn phủ lên em, động tác mạnh mẽ không còn kiềm chế, mỗi cú thúc đều đâm sâu như muốn đóng đinh Trương Chiêu xuống giường. Trong sự im lặng, hắn không ngừng tiến vào, không ngừng chạm tới tận cùng, lắng nghe những tiếng hét và rên rỉ của em. Cuối cùng, hắn giải phóng tất cả vào sâu bên trong, ghé sát tai em, thì thầm:
"Vậy thì để chủ nhân thao đĩ dâm cả đời nhé."
Trương Chiêu không nói gì, chỉ ôm chặt lấy hắn, hôn lên đôi mắt đang run rẩy của người kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro