Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

My fair beauty

Ánh sáng duy nhất trong căn phòng tới từ những toà cao ốc bên ngoài, hợp lại với trời đêm yếu ớt hắt qua lớp rèm trắng mỏng nơi cửa sổ sát sàn, phủ lên làn da trắng ngần của em một lớp ánh sáng mong manh.

Trương Chiêu quỳ trên đùi hắn, hai bàn tay thanh mảnh chậm rãi lần mở từng chiếc khuy áo sơ mi. Đầu ngón tay lướt qua cơ ngực săn chắc của hắn, ánh mắt em thoáng chút khiêu khích trước khi cúi xuống, để răng khẽ cắn nhẹ vào yết hầu, lưu lại một dấu vết mờ nhạt đầy ẩn ý.

Vương Sâm Húc mặc em đùa nghịch, Hắn để mặc mèo nhỏ nghịch ngợm, một tay vòng qua eo em, giữ chắc cơ thể mềm mại không để em trượt khỏi đùi. Tay còn lại luồn vào trong chiếc áo ngắn cũn cỡn, tìm đến hai hạt đậu nhỏ mà ngắt nhéo. Cảm giác lạ lẫm khiến em run lên khẽ kêu thành tiếng. Trương Chiêu cắn môi, hơi thở phập phồng, nhưng vẫn không dừng lại. Em cúi thấp hơn, để môi mình chạm lên làn da ấm nóng nơi cổ người kia.

Đôi môi em nhẹ nhàng di chuyển, lướt qua yết hầu, lên gò má rồi chạm nhẹ lên trán,, mỗi lần đôi môi lướt qua đều như ngọn lửa nhỏ châm vào lòng nhẫn nại của hắn. Em kéo bung thêm một chiếc khuy áo, ngón tay lướt dọc đường viền vải. Cái đuôi phía sau cũng chẳng chịu yên phận, cứ phe phẩy nơi bụng dưới như thêm dầu vào lửa.

Vương Sâm Húc hít sâu một hơi, cố gắng giữ lại chút lý trí mong manh. Hắn vốn định nhẹ nhàng với em, dù sao Trương Chiêu của hắn cũng là lần đầu. Nhưng mèo nhỏ như vậy là muốn hắn chơi chết em à?

"Chiêu Chiêu, ai dạy em mấy trò này vậy?" Hắn hơi siết tay, kéo em vào lòng.

Trương Chiêu mất thăng bằng, hai đùi vô thức mở ra, cơ thể mềm mại ngã vào ngực hắn. Cảm giác nóng bỏng từ hai cơ thể sát gần nhau, cách nhau chỉ một lớp vải mỏng, khiến hơi thở cả hai đều trở nên nặng nề. Hắn cảm nhận rõ ràng thứ cương cứng của mình chạm vào em, và em cũng chẳng vừa, cố tình dùng đuôi quét nhẹ qua nơi đang căng tức ấy.
 
"Anh không thích ạ?"

"Thích."

Nhưng Chiêu Chiêu đừng dâm như thế, anh không nhịn được đâu.

Hắn dịu dàng hôn lên môi em, chậm rãi như muốn dỗ dành, khéo léo dẫn dắt em hé mở khuôn miệng.
Dù khi nãy có chút thành thục, nhưng việc đá lưỡi vẫn quá mới lạ với mèo nhỏ. những động tác của em lộ rõ sự non nớt. Trương Chiêu ngượng ngập quấn lấy đầu lưỡi hắn, từng chút từng chút liếm láp như bản năng của loài mèo.

Hương vị ngọt ngào từ em len lỏi qua đầu lưỡi, tựa như loại chất gây nghiện cuốn hút hơn cả nicotine. Và hắn, kẻ đắm chìm trong cơn say, muốn nhiều hơn thế.

Đưa tay lướt nhẹ qua đôi tai mềm, rồi trượt xuống mái tóc mượt mà. Hắn luồn tay vào những lọn tóc xoa nhẹ trước khi siết lại. Đầu lưỡi nóng bỏng của hắn luồn sâu vào khoang miệng, quấn lấy cái vật tinh nghịch đang vụng về di chuyển, khuấy đảo từng hơi thở của người tình.

Chỉ khi nghe thấy tiếng thở hổn hển xen lẫn một chút kháng cự yếu ớt, hắn mới chậm rãi rời đi. Đôi môi sưng hồng, phủ một lớp ướt át mê người sau nụ hôn cuồng nhiệt, giờ lại run rẩy dưới sự mơn trớn đầy cố ý của hắn. Hắn khẽ day nhẹ, cắn sâu hơn một chút, cảm nhận rõ ràng hơi thở dồn dập của em thoảng qua làn da mình.

"Chiêu Chiêu giúp anh nhé?" Hắn làm bộ mặt cún khờ năn nỉ. Tay hắn cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của em, chậm rãi dẫn xuống phần cương cứng đang phồng lên dưới lớp vải, ngón tay dài siết nhẹ cổ tay khiến mèo xinh chẳng thể rút ra.

"Anh... tự làm đi" Cảm nhận kích thước của vật kia khiến em hơi sợ, lớn như vậy cho ai dùng thế? Nhưng đầu ngón tay vẫn vô thức cử động, sờ nhẹ lên thứ bên dưới để xác thực xem nó có thật sự to như bề ngoài không.

"Nhưng anh muốn Chiêu Chiêu mà," Vương Sâm Húc nở nụ cười nhàn nhạt, mang theo chút nũng nịu cố ý, Tay hắn siết chặt hơn, buộc em phải cảm nhận trọn vẹn kích thước và độ nóng của vật cứng bên dưới.

"Anh khó chịu lắm, Chiêu Chiêu."

"Chiêu Chiêu không thương anh sao?" Vương Sâm Húc cúi xuống thì thầm bên tai em, hơi thở phả bên tai khiến em run rẩy như một chú mèo nhỏ bị dồn vào góc tường. Trước giờ toàn là hắn chiều chuộng em, nên có lẽ em nên báo đáp hắn một chút nhỉ?

Cắn nhẹ môi, em khẽ gật đầu, đôi bàn tay chậm rãi trượt vào bên trong lớp vải. Nhưng khi đầu ngón tay vừa chạm đến vật nóng bỏng ấy, Vương Sâm Húc đột ngột ngăn lại.

"Sai rồi," hắn trầm giọng nói, ánh mắt sắc bén lóe lên như một con gã thợ săn vừa tìm thấy điểm yếu của con mồi.

"Mèo nhỏ, quỳ xuống."

Em ngẩng lên, đôi mắt mở to đầy hoang mang. Nhưng ánh nhìn của hắn không cho phép em chối từ. Tay hắn nhẹ nhàng đẩy em xuống khỏi đùi mình, để em quỳ gối trước mặt hắn, khuôn mặt ửng đỏ chỉ cách phần cứng rắn kia một khoảng ngắn.

"Như thế này," Vương Sâm Húc cười khàn, giọng nói dịu dàng. Nhưng em biết hắn đang ra lệnh, nhìn người luôn hòa nhã dịu dàng lộ ra bộ mặt này khiến Trương Chiêu có chút sợ, len lỏi trong đó lại là khoái cảm mà một con mèo nhỏ như em chẳng thể hiểu nổi.

Em cắn nhẹ môi dưới, cố gắng lấy dũng khí. Đôi bàn tay nhỏ nhắn đặt lên đai quần của hắn, nhưng ngay khi chạm vào khóa kéo, hắn giữ lấy cổ tay em, lắc đầu cười nhàn nhạt.

"Không cần dùng tay," hắn nói, bàn tay khẽ vuốt lên mái tóc mềm mại. "Dùng răng đi, Chiêu Chiêu."

Lời nói của hắn khiến gương mặt Trương Chiêu đỏ rực, đôi tai cũng nóng lên như sắp bốc khói. Em liếm nhẹ đôi môi khô khốc, hít sâu một hơi trước khi cúi xuống gần hơn. Vương Sâm Húc nhướn mày, ánh mắt đầy vẻ chờ mong, bàn tay vẫn dịu dàng luồn qua tóc em như muốn trấn an.

Em dè dặt cắn lấy khóa kéo kéo nhẹ xuống. Tiếng khóa kéo trượt xuống vang lên rất nhỏ nhưng như làm không gian càng thêm ngột ngạt. Khi lớp vải lót bên trong hiện ra, vật thể nóng bỏng căng phồng hằn rõ, khiến hơi thở em khựng lại. Vương Sâm Húc xoa đầu em như một lời khen, ngón cái lướt qua gò má. "Ngoan lắm."

Em ngước mắt nhìn hắn, định nói gì đó nhưng chưa kịp cất lời, bàn tay kia đã kéo xuống gáy khẽ siết, ép em tiếp tục. Môi em chạm nhẹ vào mép vải, hơi thở ấm áp phả lên làn da hắn, khiến từng cơ bắp đều căng cứng.

Trương Chiêu cắn lấy mép quần lót, chậm chạp kéo xuống. Vật nóng rực bên trong bật ra, đập lên má, hương vị nam tính xộc vào mũi khiến mèo chảnh khẽ cau mày. Nhưng bàn tay đang niết nhẹ lên phần gáy nhạy cảm khiến em chẳng thể trốn tránh.

Em đành ủy khuất hé môi, đưa lưỡi liếm nhẹ lên đầu khấc. Đầu lưỡi lướt dần xuống gốc, để lại trên đường gân những vệt nước gợi dục.

Miệng xinh mở ra sau một hồi nhấm nháp, ngậm lấy quy đầu tím đỏ vào khuôn miệng. Chỉ mới vào một chút nhưng Trương Chiêu đã thấy nghẹn ứ, em vẫy đuôi bất mãn. Ấm ức liếc nhìn cái kẻ đang thoả mãn hưởng thụ kia, xấu tính dùng răng cạ nhẹ lên đầu khấc khiến Vương Sâm Húc khẽ rít lên.

Hắn nheo mày nhìn xuống con mèo ngây thơ vô (số) tội kia. Ngay lập tức đối mặt với ánh mắt vẫn còn vương lại chút đắc ý của em. Vương Sâm Húc cười khẩy, đột ngột đưa tay bóp lấy cằm, dương vật thô to nghiền qua đầu lưỡi rồi chọc sâu vào cổ họng mềm mại.

Trương Chiêu chỉ kịp ưm một tiếng trước khi đón nhận toàn bộ gậy thịt, cổ họng không ngừng co thắt khiến Vương Sâm Húc sướng điên. Hắn không nhịn được mà dí đầu em vào đám lông mu rậm rạp, không ngừng đâm vào miệng xinh.

Hormone giống đực lan tỏa khiến em mụ mị cả đầu, miệng bị chơi tới mỏi nhừ, cằm thì bị vỗ cho tê tái. Mèo nhỏ uất ức bấu chặt móng vuốt vào hai bên đùi hắn cào cấu. Vương Sâm Húc mặc em phát tiết, thứ dưới háng vẫn không ngừng hoạt động. Đột nhiên hắn rút ra, tay nhanh chóng vuốt nhanh trên thân dương vật to lớn. Chỉ trong tích tắc, dòng chất nóng bỏng phóng ra, phủ lên khuôn mặt xinh đẹp của em, vài giọt rơi trúng đôi môi vẫn đang hé mở chưa kịp khép lại.

Em ngơ ngác ngước lên nhìn hắn với đôi mắt đỏ ửng, khuôn mặt xinh đẹp dính đầy tinh dịch trắng đục khiến hắn có cảm giác như mình vừa vấy bẩn một thiên thần thuần khiết. Dùng tay quệt những vệt trắng dính trên mặt em rồi thọc vào khoang miệng. Trái với hành động thô bạo, cái miệng kia dịu dàng phun ra mấy lời mật ngọt rồi dụ dỗ em nuốt xuống.

Trương Chiêu muốn chửi, rất muốn chửi. Nhưng cổ họng không thốt lên nổi, càng không dám chơi xấu gã chồng mình nữa. Em chỉ có thể ngoan ngoãn liếm mút đầu ngón tay kia rồi nuốt sạch đống tinh dịch mà hắn phóng ra.

"Ngoan quá, anh thưởng cho em nhé?"

Vật ở dưới đã sớm rục rịch ngóc đầu sau hành động thuần phục của em, Vương Sâm Húc nhấc cơ thể của người tình đặt lên giường.

Ánh sáng hắt qua cửa sổ phản chiếu lên đôi vai trần mảnh khảnh, chiếc cổ thon dài và vòng eo thanh mảnh của em, khiến hắn như bị mê hoặc.

Nơi này, nơi này, và cả nơi này nữa, hắn muốn khắc lên dấu vết của hắn, cho mấy gã đàn ông ngu ngốc kia biết em chỉ thuộc về hắn.

Cơn ghen tuông chợt bùng lên khi nhớ lại vài hình ảnh mờ nhạt trong tâm trí, hắn siết chặt eo thon, cúi xuống cắn lên xương quai xanh, sau khi chắc chắn sẽ để lại dấu vết, con sói đói nhanh chóng ngậm lấy núm vú nhỏ xinh mà mút mạnh.

Trương Chiêu bị đẩy từ đau đớn sang khoái cảm lạ lẫm, em khóc lóc bấu chặt tóc hắn, ngực vô thức ưỡn lên né tránh lại như đang mời gọi cái kẻ khát tình lâu ngày kia.

Phía dưới bất chợt bị mở ra, hai ngón tay thô ráp chen vào hậu huyệt non nớt. Trương Chiêu không nhịn được mà giãy dụa, bờ mông căng lập tức bị tát nhẹ như cảnh cáo.

"Chiêu Chiêu ngoan, không mở rộng lát nữa sẽ đau."

Hắn cắn nhẹ lên ngực khiến em chẳng thể bận tâm đến lỗ nhỏ nữa, được đà lần tới mà chen ngón tay thứ ba vào trong. Thành thịt co bóp đón lấy, Vương Sâm Húc nhanh chóng tìm thấy điểm gồ mà nhấn vào. Khoái cảm ập đến bất ngờ khiến em run rẩy giữ dội, dương vật lập tức bắn tinh dịch trắng đục lên bụng của cả hai.

Ít nhất thì Vương Sâm Húc vẫn còn nhân tính, dừng lại một nhịp cho mèo nhỏ lấy lại ý thức sau cao trào. Hắn dịu dàng hôn lên môi em, xoa dịu cơn sóng tình đang bao phủ trí não người tình. Đợi em tỉnh táo lại, cái vật to lớn hung tợn kia đã đặt trước miệng huyệt, đâm vào trong. Dù đã được nới rộng nhưng kích thước của Vương Sâm Húc vẫn quá dọa người, hắn cũng không dám vào hết, từ từ dỗ dành bé ngoan thả lỏng. Nhưng em chẳng chịu nghe, khóc tới thảm thương, chân không ngừng quẫy đạp đá hắn, miệng chửi loạn đồ cầm thú, đúng là loài người chẳng đáng tin chút nào tới anh là đồ tồi tệ tôi sẽ đi tìm người khác.

Vương Sâm Húc nghe mà đen cả mặt. Hắn nắm lấy cổ chân suýt chút nữa đá trúng mặt mình, cố nén dục vọng đen tối để hôn lên cái miệng hư hỏng kia. Trương Chiêu bị phân tâm, cơ thể mềm nhũn, hắn nhân cơ hội mà chọc vào.

Trương Chiêu vì bị phân tâm, cơ thể bỗng mềm nhũn đi, không còn sức kháng cự. Vương Sâm Húc liền tận dụng cơ hội, tay hắn không kiên nhẫn mà tìm ra những khe hở, chọc vào những điểm yếu của em một cách đầy hứng khởi.

Quy đầu đâm sâu tới mức bụng em gồ lên một mảng, hông bắt đầu đưa đẩy kéo em xuống vực sâu khoái cảm.

"Anh cú..cút ra đi.. hức..."

"Lỗ dâm của em mút chặt quá, anh không cút được."

Vương Sâm Húc lật người em lại, vươn bàn tay to lớn siết chặt eo em mà ra vào. Trương Chiêu chẳng chống đỡ nổi cơ thể mà ngã xuống, chỉ có mông vẫn vểnh lên đón nhận từng đợt đâm rút mạnh bạo. Cái đuôi trắng mềm bị hắn nắm trong tay, điểm yếu bị nắm trong tay người khác mà chi phối khiến em có cảm giác như nhục cảm bao phủ . Đôi tai trắng mềm giật nhẹ trên mái đầu, em cong người run rẩy bắn ra.

Tuyến tiền liệt phía dưới vẫn tiếp tục bị giã mạnh bạo, hắn chẳng cho em thời gian để thở, gậy thịt đâm tới lút cán. Hắn nắm tóc em dí xuống gối, gặm cắn không ngừng lên phần gáy nhạy cảm, xương cánh bướm cũng chịu chung số phận. Trương Chiêu có ảo giác mình đang chịch nhau với chó chứ đéo phải người.

Em vùi mặt vào gối, đầu óc chẳng còn nghĩ được gì, miệng ú ớ rên rỉ mỗi khi điểm nhạy cảm bị nghiền qua. Hai bầu ngực cạ lên lớp ga trải giường thô ráp, khoái cảm cứ như sóng biển ập đến liên hồi nhấn chìm em xuống vực sâu khoái lạc.

Nhưng đúng vào khoảnh khắc em sắp chạm tới đỉnh điểm, hắn bất ngờ rút ra. Sự trống rỗng đột ngột khiến cơ thể em run lên, eo vô thức vặn vẹo. Đôi mắt phủ một lớp sương mờ oán trách nhìn hắn.

"Anh...em muốn..." Mèo nhỏ không nhịn được mà nghẹn ngào cầu xin, đôi tay mò mẫm đến cái lỗ đang ọc ra dâm dịch phía sau mà thọc vào, nhưng em chẳng biết điểm dâm ở đâu mà chơi cho sướng, chỉ thút thít khuấy loạn làm nước dâm trào ra chảy dài xuống hai bên đùi trắng nõn.

Vương Sâm Húc nhìn mà đỏ cả mắt, hắn vốn định trêu em một chút, ai ngờ Chiêu Chiêu dâm đến mức này. Kìm nén không nổi, hắn giơ tay vỗ mạnh lên bờ mông đang vểnh lên khiến em khàn giọng rên lớn.

"Muốn cái gì? Nói rõ cho chủ nhân."

Trương Chiêu tuy bị chơi tới mụ mị đầu óc nhưng vẫn hiểu ý, sướng trước ngại sau, em dùng tay banh hai cánh mông bị đánh tới đỏ ửng, đuôi khẽ vẫy như lấy lòng:

"Muốn chủ nhân dùng dương vật chơi chết mèo nhỏ....ahh!!!"

Ai nhịn được chứ hắn thì chịu, đâm lút cán vào lỗ dâm, hắn mạnh bạo đâm rút khiến mép huyệt sùi cả bọt trắng, Trương Chiêu phê tới trợn mắt, lập tức lên đỉnh, dương vật giật giật bắn ra dòng tinh loãng. Nhưng hắn thì chưa xong, kéo eo em lại mà mạnh bạo ra vào, tốc độ tăng nhanh rồi dập lút cán vào trong. Hắn cắn lên đôi tai trắng muốt rồi thì thầm:

"Chủ nhân bắn cho mèo dâm nhé?"

Em chợt khàn giọng thét lên, chật vật đón nhận dòng tinh nóng bỏng đang bơm vào cơ thể. Miệng huyệt sưng tấy khi hắn rút ra như mất đi chốt chặn, nước dâm ngay lập tức trào ra cùng dòng tinh trắng đục. Em chẳng khép nổi chân, dương vật cũng chẳng còn gì để bắn. Mèo xinh hoàn toàn kiệt sức, bị hắn ôm vào lòng cũng chẳng còn sức mà cào cấu, chỉ biết lí nhí nức nở.

Hắn xoa lên những vết tích của cơn hoan lạc vương trên làn da, cảm giác hoàn toàn biến em thành của hắn như ngọn lửa không tên đang nhen nhóm. Nhưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia hắn lại chẳng nỡ bắt nạt em thêm nữa.

Vương Sâm Húc dỗ dành em, những lời nói nhẹ nhàng, như một lời hứa để xoa dịu em của hắn, cho đến khi âm thanh lắng xuống, mèo xinh dịu ngoan thiếp đi trong lồng ngực.

Hắn cúi xuống thành kính hôn lên đôi môi sưng đỏ của em, khẽ siết chặt cơ thể mềm mại tựa như con búp bê tinh xảo trong ngực.

"Xinh đẹp của tôi, em chỉ có thể thuộc về tôi thôi."

So, belongs to me, my fair beauty.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro