Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

extra 2.

có người yêu kiểm soát là ra sao?

mi casa, bắc kinh, tháng 12 năm 2024. đã thấm thoắt vài tháng trôi qua, sức khoẻ của trương chiêu trở nên tốt hơn hẳn. sắc mặt hồng hào, hai má phúng phính, môi chúm chím. có vẻ như vương sâm húc đã chăm sóc em một cách kĩ càng. em như bà hoàng trong chính cung điện được xây dựng lên giành riêng cho em. còn gã người yêu của em chính là kẻ hầu cận, quỳ sụp trước chân em để cầu xin tình yêu như một kẻ hèn mọn. khoảng thời gian cuối cùng của kì biến đổi cuối cùng cũng kết thúc. quả thực như một cơn ác mộng trôi qua khi mà trương chiêu phải quằn quại trong những cơn sốt, những cơn đau co giật liên hồi ghê gớm hơn bình thường vì em là alpha trội trở thành omega.

bàn tay của vương sâm húc đặt lên trán xinh của em lúc em đang chìm trong giấc chiêm bao. tối qua em đã phải truyền thêm thuốc vào lúc nửa đêm vì cơn sốt hành hạ em không ngừng. khi cảm nhận được nhiệt độ trên trán chẳng còn nóng nữa, anh mới thở hắt ra một cách nhẹ nhõm. mỗi khi bị bệnh, trương chiêu sẽ trở nên khó tính, khó chiều hơn hẳn. còn vương sâm húc thì lại sẽ yêu, sẽ chiều em nhiều hơn nữa, đơn giản là như bị bỏ bùa mất tiêu rồi. chẳng còn lối thoát nào nữa cho anh khi mà trương chiêu chính là kẻ nắm sợi dây toàn quyền ngay lúc này.

vương sâm húc ngồi sụp xuống sàn, nắm lấy tay của em. trương chiêu bị gắt ngủ, liền tỉnh dậy ngay sau đó.

"làm gì đấy?"

"em còn mệt trong người không?"

"ổn rồi"

"chờ tôi chút. tôi có nấu cháo cho em"

trương chiêu nhìn chăm chú bóng dáng người kia vừa rời đi. em chợt thở hắt ra vì cơn sốt hành hạ em mỗi giây mỗi phút, chỉ cần thở thôi cũng đã nhói đau trên từng thớ cơ của cơ thể, của cơ quan nội tạng trong người rồi. ánh mắt em toàn sự mệt mỏi, sụp đổ vì sự hành hạ của quá trình biến đổi. kiệt quệ về mặt thể chất lẫn tinh thần, em bây giờ chỉ muốn buông xuôi.

đến khi mà vương sâm húc đỡ cả cơ thể em tựa vào thành giường được lót nệm mềm mại, gương mặt tiều tụy càng ngày lộ rõ khi mà cơn đau đớn từ tận xương tủy kia vừa kết thúc. ánh mắt em lộ rõ sự rã rời, nhìn xa xăm. hương cháo hành thoang thoảng nơi đầu mũi, khiến trương chiêu có chút đói bụng. vương sâm húc nhẹ nhàng đút từng miếng cháo nhỏ, đã được anh thổi nguội bớt. gương mặt trắng toát, hốc hác khiến cho anh cảm thấy xót xa hơn bao giờ cả. một lần nữa, toà án lại mở ra thêm một lần nữa, giáng cho anh một bản án mà khiến anh ăn năn cả phần đời còn lại. kể cả khi tiếp nhận pheromone gần như là mỗi ngày, trương chiêu vẫn phải trải qua nỗi đau đớn tột cùng này, dày vò qua từng giây từng phút. vậy trước kia thì sao, trương chiêu phải trải qua những cơn đau như bị búa gõ, như sự trừng phạt của cả thánh thần đang giáng lên cơ thể gầy gò, đang yếu ớt ngay lúc này. ngay lúc này, trương chiêu như một con mèo nhỏ nhắn, mắc mưa và bị bỏ rơi trong hẻm nhỏ. em cố ăn nhưng chẳng được bao nhiêu hết. những cơn nhờn nhợn cứ đọng lại giữa cổ, khiến em cảm giác như muốn nôn hết số cháo trộn lẫn với dịch dạ dày. nhưng em lại cố nuốt, cố nuốt trong sự bất lực dâng trào.

vương sâm húc chẳng ép em ăn nữa. ngược lại, bát cháo được đặt gọn ghẽ ở tủ đầu giường. trương chiêu nằm xuống, chẳng còn sức lực nữa. cả cơ thể quay lưng với anh. chợt anh nhận ra, em đã trở nên yếu đuối đến độ nào. vương sâm húc chẳng nói gì, liền chui vào chăn ấm. cả cánh tay to lớn ôm lấy tấm thân đang run rẩy kia vào lòng. pheromone ngập tràn cả căn phòng, như đang an ủi, trấn an lại người nhỏ tuổi đang bất an tâm lý kia.

°°°°°°

cuộc tình này từ khi vương sâm húc bị thuần phục, bản năng của kẻ săn mồi còn chẳng là tồn tại dưới dạng sự vật nữa. nói chính là, cuộc tình này do trương chiêu cầm nắm. yêu vào thì pheromone nó cũng thay đổi theo tâm trạng. rõ ràng tới mức mà những omega và alpha khác đều có thể cảm nhận được.

khi mà ánh hoàng hôn chiếu tới, vệt nắng tàn chạm vào góc áo của một kẻ đang chìm đắm trong tri thức. trương chiêu đăm chiêu, chú tâm vào một cuốn sách đa nghĩa mà em chưa từng nghĩ rằng bản thân mình sẽ bị si mê trước những gì mà cuốn sách này đem lại cho em. vương sâm húc từ khi nào mà đã mon men ngồi kế bên em từ khi nào. vẻ mặt trương chiêu thiên hướng trầm ngâm, yên lặng như một mặt biển không gợn sóng. nhưng ẩn dưới kia, là một con cá mập săn mồi không ghê tay, một kẻ tàn nhẫn và máu lạnh đúng nghĩa. hít một hơi thật sâu, vương sâm húc có thể hít được hương trà rõ rệt, lấn át mùi hương thân quen của trái bách xù và cay xè của cồn. tinh tế như cách em chăm chút cho vẻ ngoài xinh trai, có chút hoài cổ khi em tập trung vào những thứ xung quanh. mùi hương cứ thay đổi từng chút từng chút một.

"chiêu... nay hương trà của em thơm quá" anh chợt nói. hơi thở phả vào chiếc cổ trắng ngần kia.

truơng chiêu vừa thoát khỏi cửa tử cận kề, em lười biếng đáp bằng tiếng ừ. đôi mắt vẫn dán chặt vào cuốn sách trước mặt.

"chiêu ơi?"

"ừ?"

"chiêu nay đi qua mi casa với anh nhé. nay anh bàn giao sổ sách lại cho chiêu. anh muốn chiêu quản lý mi casa"

"sao lại nhượng cho tao?"

"thấy chiêu thích chỗ đó, nên anh trao toàn quyền cho chiêu. tiền nong thì anh lo, chiêu chỉ cần lĩnh tiền lời thôi"

trương chiêu đặt cuốn sách lên đùi. ánh mắt em ánh lên sự hoang mang tột độ. chẳng hiểu người trước mắt nghĩ ra sao. pheromone của vương sâm húc toát ra một năng lượng tích cực, thoảng qua nốt hương ngọt ngào của trái cây nhiệt đới và đường vốn có trong rượu rum đặc trưng¹. rõ ràng tên cún con trước mặt đang vui vẻ vì đã cho em thứ gì đấy, dâng hiến cho chủ nhân trước mắt tất cả chỉ để khiến em vui lòng. và chắc chắn rằng, vương sâm húc sẽ chẳng để em từ chối.

"thôi được rồi" em đành thoả hiệp vậy.

"anh đi lấy áo khoác cho chiêu nha"

hôn lên má mềm của trương chiêu một cái, tên cún con mới rời đi. pheromone của trái cây mềm đọng trên má em như những nụ hôn của ánh ban mai soi rọi lúc bình minh vừa ló rạng, ấm áp vô cùng. thôi thì, cuộc chơi vẫn còn đấy nhưng mình tận hưởng được đến lúc nào, thì hay lúc nấy, đúng không trương chiêu?

°°°°°°°

khi chiếc xe vừa lăn bánh đến 'mi casa', vương sâm húc lấy chiếc áo cardigan từ thương hiệu louis vuitton em yêu thích vừa bị vứt ở đằng sau, khoác lên vai gầy của trương chiêu. miệng vừa nhắc nhở em người yêu phải biết giữ ấm bản thân chứ. trương chiêu quá quen với việc này nên để mặc cho anh đối xử với em như một em bé vậy đó. chiếc áo được gài cho tới chiếc cúc cuối cùng, em chẳng cần đụng tay một chút nào.

"trương chiêu"

"hả?"

bàn tay mang hơi lạnh của vương sâm húc nắm lấy tay phải của em.

"làm gì đấy?"

cho đến khi em cảm nhận được một vật lành lạnh quấn nơi ngón tay, trương chiêu mới chợt bừng tỉnh. hoá ra một chiếc nhẫn bạc đơn giản đã được đeo vào tay em từ khi nào, cùng với chiếc lắc bạc của hãng van cleef được anh cẩn thẩn lồng vào cổ tay dẫu bàn tay vẫn đang run rẩy.

"chiêu à, anh biết là chút đường đột. nhưng chiếc nhẫn này, coi như chúng ta đã đính ước nhé? em không thích bất ngờ, em không thích những lần cầu hôn công khai. anh chỉ muốn hỏi em, em có muốn anh ở bên và săn sóc em. để đôi ta trói buộc bằng lời thề vĩnh cửu dưới Chúa và bằng giấy kết hôn không?"

"nhẫn mày đâu?"

"đây" vương sâm húc giơ chiếc nhẫn còn lại lên.

"tự mình đeo vào đi. mày hiểu rồi chứ?"

"tao vào quán trước đây"

trương chiêu chẳng nói hai chữ 'đồng ý', nhưng cái cách em đồng ý với anh chính là khi cả hai chiếc nhẫn đính hôn được trọn vẹn nằm trên hai ngón tay áp út ấy. chiếc nhẫn tượng trưng cho lời hẹn ước, hơn thế nữa là một lời thề vĩnh cửu. từ ngay lúc này, cả hai đã trở thành một cặp dẫu chưa chính thức bằng một bản hợp đồng kéo dài hơn cả một đời người. nhưng bằng chiếc nhẫn cùng với dấu vết liên kết linh thiêng của một cặp enigma x alpha in đậm nơi cổ, vương sâm húc và trương chiêu cùng cất lên bài ca cùng lời thề sâu sắc từ trái tim mà chẳng thứ ngôn ngữ nào trên thế giới này có thể lột tả được sự đẹp đẽ và son sắt của cả hai trái tim mang trên mình những vết cứa của sự tổn thương trong quá khứ đem lại. nhưng mà tại đây, khi mà cả lý trí lẫn con tim đều đồng ý rằng quá khứ ấy sẽ ngủ quên mãi mãi thì linh hồn của đôi ta liên kết bằng thứ son sắt, phủ lớp vàng ươm của nắng và ánh bạc dịu dàng của trăng đêm, cùng những vì tinh tú trên cao ấy, đôi ta cùng tình yêu này hoà quyện làm một.

trương chiêu đắm mình trên quầy bar. hàng rượu ngoại được xếp năng nắp một cách đẹp mắt. đi từ những sắc nâu, chuyển qua những sắc trầm ngâm của hổ phách rồi chuyển qua những sắc xanh xinh đẹp. hiệu ứng chuyển màu đẹp mĩ mãn cùng những anh chàng bartender với tài múa ly shake điêu luyện như những nghệ nhân múa xiếc lửa. nóng bỏng và bạn chẳng thể dời tầm mắt đi đâu. gặp lại người em cũ, trịnh vĩnh khang. quả thật đã lâu chẳng gặp lại em ấy.

"chiêu ca, em đã rất nhớ anh đấy"

"khang khang, đã lâu không gặp"

cậu nhóc lau chiếc ly thủy tinh chạm khắc tinh xảo trên tay, vừa nhún vai.

"anh đi lâu thật đấy"

"nhiều chuyện xảy ra thật ấy, cũng chẳng trách được"

"lúc anh đi ấy, vương ca... như kẻ điên ấy" cậu nhóc nói được một nửa liền phải nhỏ giọng.

"điên..? cỡ nào cơ?" trương chiêu bật cười "whiskey như cũ, dòng nào em chọn đi"

"ảnh á? ảnh đá hết mấy cô bạn gái. em nghe loáng thoáng là bảo chẳng thơm được như mùi bách xù ấy"

"mà lạ nhỉ? ai có mùi bách xù vậy ạ?" cậu nhóc liền chau mày.

"anh chịu. vương sâm húc á, bạn gái bạn trai gì chả được, nhỉ?"

ly whisky được đặt gọn ghẽ trong khay, phục vụ cho trương chiêu trong tình trạng được ướp lạnh tươi mát. từng giọt nước đọng bên thành ly, từ từ chảy xuống. ánh mắt của em dừng lại ở vương sâm húc đang đừng ở quầy booking để kiểm tra sổ sách. đúng là sức hút của người đàn ông trưởng thành khi đang làm việc nhỉ. chiếc gọng kính nửa kim loại trượt dọc sống mũi cao kia. anh cẩn thận đẩy gọng kính lên lại. nếu mang thai, trương chiêu mong rằng con cậu sẽ được kế thừa chiếc mũi ấy. quả thật là sức hút trai tồi, mấy em gái như ong bướm liền kiếm đến hũ mật ngọt thơm mùi máu kia mất rồi. trương chiêu bực dọc, tay phải đón lấy ly rượu kia mà nốc thẳng. đã lâu chẳng uống thứ rượu này, em đã quên mất vị cay nồng vốn có đang sộc thẳng ở nơi cổ họng này của em.

"chiêu ca, anh kết hôn rồi sao?"

"hử? à ừ, mới được cầu hôn thôi. còn chưa đính hôn nữa"

âm nhạc đã được vặn nhỏ, liu diu một cách trầm bổng muốn đưa con người chìm sâu vào trong giấc ngủ. đôi mắt trương chiêu díp lại, càng nhìn sâu vào đám đông quanh quẩn người kia. ngón tay thon dài chợt gõ thành nhịp ở trên mặt quầy bằng gỗ sồi, tạo ra vài thanh âm theo điệu nhạc du dương. vương sâm húc đang vui đùa, trò chuyện cùng với những vị khách nữ hiếu kì, bị thu hút bởi một tên cờ đỏ chính hiệu này.

tai của enigma đặc biệt thính, vậy nên anh đã nghe được tiếng gõ trên quầy kia dẫu mà cách xa một khoảng. nhưng chợt thanh âm thay đổi, chẳng phải là tiếng của kim loại, chạm lên mặt bàn ấy từng hồi từng hồi một. vương sâm húc ngoái đầu, tìm thấy em đang vắt vẻo một chân. thân thể dựa vào quầy, tay này chống cằm, tay kia cầm lấy chiếc nhẫn đã tháo từ bao giờ lên mặt bàn lạnh lẽo. trương chiêu toát lên mùi hương chua chát của hương cam quýt, xen lẫn vị đắng ngai ngái của thảo mộc. bằng mối liên kết đặc biệt kia, anh nhận ra trương chiêu vừa khó chịu mà vừa đang giận.

vương sâm húc vội vã nói lời xin lỗi. cả cơ thể vội vàng di chuyển tới kế bên em. đôi mắt trương chiêu chẳng vội vã di chuyển. cho tới khi anh đã đứng trước mắt, em mới lười nhác nâng mí mắt lên nhìn anh.

"sao lại tháo nhẫn rồi? chiêu đừng tháo nhẫn mà"

trương chiêu nhún vai, chẳng trả lời. ánh mắt lộ rõ cái khinh khỉnh, ương bướng của một tính cách cao ngạo. vương sâm húc nhẹ nhàng lấy chiếc nhẫn đang nằm vất vưởng trên mặt bàn bóng loáng, trả lại nó về vị trí mà nơi nó nên thuộc về - ngón áp út trắng trẻo và thon dài của trương chiêu. hương chua lè cùng vị đắng chát vẫn ở đấy, rõ ràng em chẳng nguôi giận chút nào. vương sâm húc lúng túng, vội vã ôm em. pheromone hương havana club seleccion de maestros quen thuộc được phóng thích, cố gắng để xoa dịu omega đang bực tức này. anh vùi mình vào hõm cổ, cố gắng dùng mùi hương nơi tuyến thể kia để đoán xem người tình đang có tâm trạng ra sao. trương chiêu đặt tay nên gáy của người kia, nhẹ nhàng vuốt ve.

"cún ngoan"

đôi mắt sắc lẹm nhìn về phía mấy cô gái kia với vẻ đắc ý.

cún của tao, bọn mày đéo có tuổi.

trịnh vĩnh khang liền dơ thầm nút like trong tim. quả thật cao tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro