19
khi màn đêm buông xuống, là khi những con thú bắt đầu cuộc săn đuổi không ngừng. nhịp tim như tiêm đầy những liều adrenaline, khiến nó nhộn nhạo, đập liên hồi vì phức cảm không ngừng trỗi dậy sâu trong tiềm thức kia, sẵn sàng phản ứng lại với những gì có khả năng đe dọa đến. những kẻ săn mồi trở nên điên loạn, chẳng thể nào kiềm chế nổi bản thân mà điên cuồng đi săn. lí trí mỏng manh như một tờ giấy mỏng, những con thú đó chẳng thể nào đủ tỉnh táo để mà nhận thức được việc lãnh thổ của mình, cũng như người khác đang bị xâm lăng bới chính đồng loại trong vô thức. đối với thú săn mồi, chúng nó có ý thức lãnh thổ rất cao. là loại vị kỉ, chúng nó không cho phép việc lãnh thổ hay bất kì thứ gì chúng nó cho rằng là của riêng, kể cả con mồi, đang bị những con thú săn mồi khác xâm lăng hay để ý tới. vì lòng tự tôn của bản thân, chúng nó cho rằng hành động đó đang là khiêu chiến, khiến chúng nó bị tổn thương lòng tự trọng mà lao vào chiến đấu không ngừng.
khi cuộc cãi vã kia diễn ra, trương chiêu như một cú tát giáng thẳng vào mặt của vương sâm húc. lòng tự tôn của anh bị tổn thương khi mà vụt mất đi con mồi đã nằm trước mắt mình như vậy. tự cho mình là kẻ mạnh hơn, vương sâm húc không chấp nhận được việc rằng anh ta có tình cảm với con mồi của bản thân. nhưng cái nhíu mày khi tức giận, khuôn mặt xinh đẹp không còn lãnh đạm, biểu cảm lạnh nhạt pha lẫn sự tức giận trong ánh mắt trong trẻo cùng với đôi môi khẽ giật khóe môi khi ngửi thấy mùi pheromone lạ trên cơ thể kia khiến vương sâm húc nổi lên một cảm giác mất mát pha lẫn sự khát khao chinh phục con mồi ở trong tim kia dâng trào. nhưng con tim tựa như bị bóp nghẹt khiến anh đau đớn, tâm trí giáng lên một hồi chuông báo động theo bản năng của kẻ săn mồi, nhắc nhở vương sâm húc phải tỉnh táo hơn cả.
vương sâm húc chẳng đưa tay ra níu lấy một lần. nếu có, đó sẽ là một điều sỉ nhục tới cái tôi của một kẻ săn mồi vốn đã trú ngụ trong tâm trí. anh cho rằng nếu đưa tay giữ trương chiêu lại một kẻ hèn nhát nhưng vốn dĩ, vương sâm húc đã là một kẻ hèn nhát, chẳng dám thừa nhận tình yêu của bản thân mình.
__________________
sự rời đi của trương chiêu đã khiến cho căn nhà trở nên lạnh lẽo đến lạ thường. vương sâm húc tự mình ý thức được việc thiếu vắng đi một em nhỏ đang cần sự chở che của bản thân anh, khiến anh bồn chồn không thôi. anh một lần nữa đứng giữa ranh giới giữa việc phải đấu tranh với tâm trí bản thân không ngừng khi lương tâm luôn trỗi dậy khi quay lại con đường săn mồi như cũ. cũng chẳng thể hiểu được bản thân, anh luôn tự mình cảm thấy lo lắng, con tim như chột dạ không ngừng nghỉ mỗi khi nhìn vật nhớ người. từng món đồ vật vất vưởng ở từng góc nhỏ trong căn nhà cứ hiện hữu trong tâm trí anh không ngừng.
có một điều thú vị về loài săn mồi thì như ai cũng biết thì bất kì loài gì có bản năng săn mồi, nó có ý thức về việc săn mồi, đánh dấu lãnh thổ. con người có thể tự ví bản thân là kẻ săn mồi nhưng không thể nào hoàn toàn là kẻ săn mồi. bên sâu trong thâm tâm, họ vẫn còn tồn tại một thứ gì đó gọi là lương tâm. như chiếc hộp pandora được khai phá, con người có ích kỉ, xấu xa đến thế nào thì trong đó vẫn có hi vọng, vẫn có lòng tốt ẩn giấu trong đó, đang chờ một ngày sẽ vươn lên ra khỏi đám mấy đen mù đang che mờ con tim.
nhưng cũng có thể nói một cách khác, bọn họ cũng chỉ là một kẻ hèn nhát, cho mình đứng lên trên người khác. mà trớ trêu thay, con người không thể nào sống đơn độc, ngược lại, họ còn là sinh vật mà sợ hãi sự cô đơn hơn bao giờ hết.
ngày qua ngày, vương sâm húc nhận ra tầm quan trọng của trương chiêu rời đi như thế nào. anh nhận định rằng, dẫu trương chiêu có tín hương tựa gin beefeater 24 london gây nghiện mà anh hằng tìm kiếm mỗi đêm trong vô thức, anh vẫn tự cho mình là một kẻ trăng hoa, tự kiếm tìm con mỗi vào mỗi đêm. mỗi khi thưởng thức con mồi, vương sâm húc theo thói quen sẽ tìm đến tuyển thể của con mồi. khi ở nơi tuyến thể phát ra mùi hương mị hoặc bạn tình, anh lại chẳng thể tìm thấy cái mùi hương bách xù quen thuộc xen lẫn hương trà đắng ngắt mà thơm ngát như những trái cam quýt kia. thay thế cái hương tinh tế đó là những mùi hương ngậy béo như vị sữa, hay đơn giản tựa như những trái dâu mọng nước đang chờ cắn, vương sâm húc đã trở nên ngán ngẩm khi mà những mùi hương đấy đã quá cũ. tính tình sẽ trở nên cáu bẩn, rồi lại thô bạo thoả mãn bản thân nhưng con tim thì chẳng thể nào xoa dịu. mùi hương của những omega dưới thân như những mảnh gương vỡ, đâm từng nhát lên con tim đang chơi vơi trên bờ vực.
vương sâm húc tựa phát điên lên. bản thân không thể nào mà hiểu rõ được bản thân muốn gì dẫu đã cố thoả mãn con thú ẩn sâu bên trong. sống cùng em thì lòng tham trỗi dậy, sống không có trương chiêu thì cũng vui nhưng lòng bị dằn xé không thôi.
anh nhớ tới những ngày mà có trương chiêu ở cạnh. dẫu em có mắng mỏ đến thế nào, vương sâm húc vẫn cho rằng em yêu anh rất nhiều, vì hành động của em luôn trái ngược với những gì em nói. quãng thời gian ấy cứ bình ổn trôi qua, chẳng hề gấp gáp như những cuộc chơi bên lề mà cơ thể đã quen thuộc. cảm giác mới lạ cứ như loại rượu mới kích thích những gì ở bên trong thâm tâm anh. để mà miêu tả cuộc tình nãy, vương sâm húc sẽ chọn 'coeur du breuil vieille prune selection du chateau' từ xứ pháp mộng mơ. dòng liqueur nổi tiếng là dòng rượu pha, vậy nên chai rượu này cứ như tổ hợp của nhiều loại rượu kết hợp lại vậy. cảm giác vô thực tới lạ y như cuộc tình của đôi ta vậy. mang màu sắc hổ phách, khi rót ra ly thủy tinh, thứ chất lỏng này khiến lòng người cuốn theo dòng cảm xúc đang ẩn sâu trong lòng, giống như đang cảm nắng một ai đó trong những buổi chiều tà cùng ánh hoàng hôn ấm áp. với nồng độ 41%, nó khiến lòng ta say như đang chìm đắm vào bể tình của bề tôi trên cao tạo ra, ban phát cho đôi lứa trên trần thế. hương vị lại mang vị chua của trái mận, xen lẫn cùng với vị ngọt của những trái anh đào chín mọng. một khi đã thưởng thức, vị ngọt kia lại như cơn gió thoảng trong vòm họng rồi biến mất đi, để lại dư vị của vị chua tại nơi đầu lưỡi như cuộc tình này giữa vương sâm húc và trương chiêu. khi vị chua trái mận trôi qua nơi cổ họng, vương sâm húc cảm nhận được cái đắng ấm áp của hương gỗ sồi mắc kẹt nơi cổ họng, cứ như một án phạt để anh gợi nhớ về những tội lỗi của bản thân trong khoảng thời gian qua.
loài người là loài mang dục vọng mà, nhưng càng tham lam thì cái giá phải trả là rất lớn. vương sâm húc trở nên phát điên khi mà pheromone của bạn tình liên kết đã dần nhạt đi trên những lớp vải đã cọ sát với cơ thể trần trụi kia mỗi đêm. thay vào đó, đọng lại trên từng thớ vải là những tín hương pha trộn tới tạp nham, cảm giác ghê tởm tới nhợn hết cổ họng khiến vương sâm húc khó chịu. mất đi mới biết tiếc nuối, theo con tim mà đi tìm, anh vô thức tìm kiếm bóng hình của trương chiêu khắp mọi nơi.
trương chiêu một tháng qua đủ thông minh để nhận ra vương sâm húc đang bám theo mình như một tên biến thái. em hả hê trước quá trình anh ta đang bám riết em như một con chó đang khát cầu tình yêu thương.
sói cũng chỉ là một con chó to xác mà thôi.
bước tiếp theo sắp diễn ra rồi.
vương sâm húc theo dõi em tới nghiện. nhưng tâm trí anh đang chia thành hai thái cực khác nhau, một bên thì chẳng hiểu tại sao mình lại bám theo, một bên thì chẳng hiểu tại sao mình lại chẳng níu lấy một lần. hai tư tưởng như chó với mèo, xung đột với nhau, khiến đầu óc của anh chẳng thể nghĩ thông chút nào. tầm mặt khẽ nheo lại khi nhìn thấy bóng dáng của trương chiêu đang đứng kế người đàn ông cao to khác. bản năng săn mồi của loài thống trị đang báo động. cơ thể vương sâm húc nóng bừng vì lửa giận.
giai đoạn đầu tiên, tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro