Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11

bắc kinh đêm hè chợt lạnh như cuối thu, thật kỳ lạ làm sao. phố phường vẫn tấp nập dẫu trời đã khuya, dòng người lại chẳng nguôi đi tí nào. co người ăn chơi, có người đi làm, có người tốt, có người xấu, có kẻ bán thân mà cũng có kẻ mua thân. đèn led, đèn neon chiếu sáng rập trời cả một bầu trời đêm đen. bắc kinh chẳng như xưa nữa rồi, giờ nó xa vời so với kí ức xưa cũ kia tới lạ. tiếng còi xe inh ỏi, tiếng động cơ vận hành tới nhức tai khiến trương chiêu khó chịu.

tiếng gió điều hoà thổi trong không gian xe kín đáo. em cảm nhận được cái lạnh lẽo tới lạ thường trong không gian. quái lạ, đang hè mà sao lạnh tới vậy, à sự nguội lạnh của lòng người là thế. trương chiêu chà sát móng vào lòng bàn tay em, em cảm thấy bứt rứt tới lạ. tâm trí bực bội mà chẳng muốn liếc nhìn người ở kế bên. vị thế của cán cân dần thay đổi về cân bằng, người có quyền lực hơn chẳng là em nữa. bản thân em là một kẻ săn mồi, vương sâm húc cũng là một con sói, hai thợ săn chẳng thể nào ở cùng một chiến tuyến được. em vội vàng cắn vào lưỡi bản thân một cái đau điếng, như một lời cảnh báo cho con tim kia. dành lời yêu cho một kẻ săn mồi thì khác gì đưa mình dâng lên miệng hổ đâu. 

"tao hiểu lý do mày tới quán bar rồi"

"ý em là sao?" vương sâm húc chẳng rời mắt khỏi con đường trước mắt, tay đánh vô lăng chuyển làn nhanh chóng. giọng anh lạnh tanh, như thể chẳng muốn nói chuyện.

"có người đẹp ở đấy thì có gì đâu nhỉ? enigma cũng như bao người thôi" em cười nhạt, bàn tay bấu víu vào da thịt mỏng tanh ở lòng bàn tay.

"tôi nói với em rồi, tôi phải làm việc nuôi em chứ?"

"làm việc như một bartender hay là một thằng chó trai bao?"

lông mày của vương sâm húc chợt níu lại. đôi mắt lạnh nhạt nay trở nên đậm sự tức giận. đôi bàn tay đặt trên vô lăng chợt siết chặt hơn cả. bản thân trương chiêu chợt dấy lên sự bực bội khó tả. em đưa tay hạ cửa kính xuống, lần mò bao thuốc được đặt ở nơi quen thuộc. điếu thuốc được châm lên, khói thuốc hôi hám bốc lên, bay trong không khí pha lẫn với hương cà phê đặc trưng của loại này. rít một hơi thật sâu, em ngả lưng vào chiếc ghế, chân được đưa lên, đạp vào cửa kính trước. một em ngả ngớn, bất cần đời, giương đôi mắt mang tia lạnh liếc nhìn kẻ tội đồ kia. chiếc xe mang cảm giác ngột ngạt, 

"trai bao? em nghĩ phẩm chất của tôi chó tới độ đó à?"

"ừ" em lạnh giọng trả lời, khóe môi nhếch lên trong chốc lát rồi lại hạ "nói xem? trong lúc tao phân hóa thành omega thì mày âu yếm với con chó cái khác ở góc tối hành lang đấy?"

"rồi sao? em muốn gì?"

"muốn gì? địt con mẹ mày, mày khác đéo gì bọn kia không?"

"mẹ mày, dừng xe cho tao. tao đéo về cái nơi khỉ ho cò gáy kia của mày"

vương sâm húc tức giận, dừng xe bên lề đường vắng vẻ. anh nhanh chóng túm lấy điếu thuốc cháy dở ném ra ngoài cửa sổ, tay kia với lấy bấm nút khóa cửa xe. cửa sổ xe được kéo lên một cách nhanh chóng, trương chiêu phản ứng chậm chạp hơn, chưa kịp làm gì liền bị vương sâm húc bịt miệng bằng một nụ hôn. anh gao gắt đè em dưới thân. pheromone được tiết ra, đâm chọc vào tuyến thể một cách dữ dội. alpha trong quá trình biến đổi cực nhạy cảm với pheromone, với nồng độ tin tức tố vừa nồng đậm vừa cay, trương chiêu chẳng thể làm gì. cơ thể cứ thề nằm mềm oặt trên ghế, chẳng thể di chuyển chút nào. nơi gáy mỏng manh nổi lên cơn đau nhói từng hồi, chẳng thể nào xoa dịu. 

trương chiêu bị hôn đến đờ cả người. đôi mắt nay mang đậm ý loạn, mang đậm nước mắt sinh lý trực trào ở nơi khóe mắt. bàn tay to lớn của vương sâm húc bóp lấy cánh má đã hóp vào kia, ép em nhỏ đang mím môi kia phải hé cánh môi mềm mại ra. lưỡi kia xâm nhập vào khoang miệng ấm áp, càng quét một cách hung bạo. tiếng nhóp nhép của lưỡi va nhau vang lên một cách ái muội. hai má em ửng hồng, hơi thở gấp gáp như cuống vào sự mạnh bạo của người kia. trương chiêu chẳng thể làm gì, cố túm lấy cổ áo người kia mà đẩy ra nhưng chẳng được. vương sâm húc cắn lên cánh môi kia một cái. cảm giác đau điếng truyền lên đại não em, mùi vị sắt mằn mặn hòa lẫn lúc môi áp chặt lên nhau. 

cho tới khi vương sâm húc tha cho cánh môi đã sưng tấy từ lúc nào kia, tâm trí của trương chiêu như phủ lớp sương mù mờ mịt màu đen. trong ván game này, em đã thua rồi. em cứ ngỡ tên sói điên này sẽ hóa thành con chó trung thành của em. nhưng không, giang sơn khó đổi, bản tính khó rời, vương sâm húc vẫn mãi là con chó sói lang thang trong lãnh địa của anh. còn em vốn dĩ nên ở biển cả, trở thành con cá mấp săn mồi. bước ra khỏi lãnh thổ của bản thân, em mụ mị bị anh ta lừa mất rồi. tự dâng mình lên bàn ăn, trương chiêu với dấu ấn thề độc kia đã ấn định nằm trong tay của vương sâm húc, chẳng thể thoát được.

mỗi người đều sẽ vượt qua những khó khăn này. và rất nhiều người sẽ mắc kẹt trong chướng ngại vật này cả đời. ( demian câu chuyện tuổi trẻ của emil sinclair - hermann hesse ) điển hình là trương chiêu.

vương sâm húc chẳng tha thứ cho em chút nào, coi em là kẻ tội đồ mà ban lên cơ thể em những vết tích của kẻ tội đồ. anh muốn nhắc nhở cho em rằng, em đang thuộc về ai, kẻ yếu thế sẽ chẳng thể nào lên tiếng được đâu. bàn tay lạnh lẽo, di chuyển trên làn da đang nóng bừng lên kia. trương chiêu rùng mình trước bàn tay như không có chút hơi ấm ấy đang mơn trớn nơi đầu ti của bản thân. em mềm nhũn, nằm oặt trên ghế phụ lái mà chẳng thể phản ửng lại. nơi tư mật chợt rỉ mật ngọt, ướt đẫm nơi đáy quần, đũng quần nhô lên tựa túp lều nhỏ trên thảo nguyên. bản thân em bị cưỡng ép hứng tình, cơ thể còn chưa hồi phục mà nay bị tấn công một cách mãnh liệt. anh chẳng để cho em rảnh rang chút nào, đầu tay lạnh ngắt đã vội vàng véo nhũ hoa cương cứng kia đến đỏ ửng. môi xinh bị trương chiêu cắn để toạt cả máu, tiếng rên bị cản nơi đầu họng mà chỉ biết phát ra tiếng ư ử như con cún bị ướt nước mưa. 

bị tát mạnh vào thắt eo, trương chiêu chẳng thể nào kìm lại mà rên lên. cảm giác nhục nhã khi bản năng của em nay bị đè bẹp bởi một kẻ mạnh hơn trỗi dậy. đôi mắt mơ màng, đỏ ửng mang đầy tia máu xen lẫn cảm giác nhục nhã và giận dữ của trương chiêu dán lên trần xe. em chẳng thể làm gì, hoàn toàn bất lực ngay lúc này. vương sâm húc vuốt ve eo nhỏ, tay kia điều chỉnh cho ghế ngả hẳn về phía sau. cúc quần được bật mở, thứ dương vật được giải thoát, cương cứng ở dưới lớp quần lót mỏng nhẹ. anh đưa tay, đưa thứ gân guốc ấy nhìn thấy ánh sáng bên ngoài. bàn tay không yên phận, sử dụng dương vật của em như cần điều khiển trò chơi mà cứ tuốt lên xuống, di chuyển trái phải uyển chuyển. môi mỏng cứ liếm lấy đầu vú nhạy cảm.

trương chiêu chôn mình trong mây đen mù mịt mang tên tình yêu. vốn dĩ tình yêu mang màu đỏ lãng mạn, mang sắc hồng ngọt ngào, nhưng em đã gạt phang đi những ý niệm ấy. vương sâm húc không yêu em như em nghĩ. thứ tình yêu méo mó mang màu đen xấu xí, vô tận như màn đêm đang hút lấy em không ngừng. sắc đen che mờ lý trí và đôi mắt ấy, khiến em chẳng thể tìm được lối thoát cho bản thân. thứ dục vọng như bông hoa nở rộ trái mùa, sớm muộn cũng sẽ tàn phai nhưng dấu ấn lại chẳng phai nhòa. lòng em như ước rằng quay lại lúc trước, để mà không gặp kẻ tồi tệ này.

nhưng em ơi, nào có thể tìm được cách để mà quay lại quá khứ em nhỉ? em hèn nhát, chẳng dám đối diện hiện thực. em sẽ lại chọn lấy thứ ma túy mang tên vương sâm húc tiếp chứ?

"em bảo tôi trai bao, em bảo tôi làm đĩ nhưng trương chiêu ơi? em đang phản ứng như con đĩ ở dưới thân tôi ấy"

trương chiêu mím môi, cố nén đi những tiếng rên rỉ tội lỗi ở trong cổ họng. vương sâm húc nay là kẻ chiến thắng, là kẻ đứng đầu chuỗi nên anh hoàn toàn có thể khiến trương chiêu đang yếu thế, đang sa cơ phải cam chịu mọi nhục nhã này. trên làn da trắng ngần kia, anh phán cho em một bản án mà khiến cho cái tôi của em như bị dìm xuống dưới đáy vực, phải tự ngờ vực bản thân không ngừng. những vết hôn đỏ ửng, những vết siết hằn lên eo nhỏ, lên ngực của em như lời nguyền, như vết tích chẳng thể gột rửa mang đậm nhục dục, sự xấu hổ mà em chẳng thể ngờ tới. nước mắt trực chờ ở nơi khóe mắt mang đậm dục vọng đáng ghê tởm, trương chiêu chẳng thể kiềm nổi bản thân trong khi thân dưới được chăm sóc, được vuốt ve mà muốn bắn ngay lập tức. tiếng nức nở xen lẫn tiếng rên được kìm nén ở nơi cổ họng tới đau đớn.

"em biết là nỗi đau khổ nhất của con người là gục ngã ở nơi thiên đàng không? em nghĩ là tôi sẽ để cho em bắn sao? mơ đi"

vương sâm húc chẳng còn tuốt dương vật đang trướng kia của em nữa. pheromone của anh đàn áp tâm trí và nơ ron thần kinh của em, khiến em chỉ biết nằm ở đấy, trương mắt nhìn thứ dương vật cương cứng tới đau đớn kia khi mà cơn dục vọng chẳng được thỏa mãn. chẳng đè em dưới thân nữa, anh trở lại ghế lái của bản thân mình. chiếc áo khoác trên người được cởi ra, ném vào thân dưới của trương chiêu, che đi cái thứ kia.

trương chiêu đau đớn đến tột độ, trái tim như bị bóp nghẹt, còn tâm trí thì như bị xé toạc không thương tiếc chút nào.


như đã hứa nhé mọi người, hẹn mọi người lúc mình bình phục trở lại nhé.

tái bút, 

hawoous,

mèo nhỏ ngắm nhìn sao hôm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro