Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10

đêm hè lắm mộng, một buổi tối đầy sao nhưng mắt thường lại chẳng thể ngắm nhìn được từ ban công chung cư cao tầng này. trương chiêu khoác trên mình chiếc áo khoác dính đầy pheronmone của người yêu. em ngoan ngoãn ngồi ở trên giường, tay vò nhẹ vạt áo khoác nhăn nhúm. cảm giác bứt rứt ở trong lòng em nó cứ khiến phổi em căng cứng, khó mà hô hấp một cách tử tế. em bĩu môi, đầu lông mày nhíu lại tỏ vẻ khó chịu. em ghét cái cảm giác như thế này. em nốc lấy hai viên thuốc an thần quen thuộc. vị đắng lan toả ở nơi đầu lưỡi khiến em cau mày khó chịu, nhưng nó bây giờ đã quá quen thuộc với em.

quá trình biến đổi khiến em cau có tới lạ. em chẳng thế nào mà yên ổn nằm một chỗ được. đầu ti căng cứng tới lạ, bị chiếc áo ngủ chà sát, trướng đến đau đớn. trương chiêu cắn răng chịu đựng. dường như cái tôi của alpha kia còn sót lại trong em đang biểu tình. bây giờ đầu em như một mớ bòng bong hỗn loạn, cứ như một trận chiến chẳng có hồi kết của cái tôi alpha và cái giới tính phân hoá mới, là omega. trương chiêu đứng giữa ranh giới muốn lắm rồi mà cái kia lại là đéo muốn nói. em trở nên cọc cằn tới lạ. trương chiêu quyết định, bước ra bên ngoài phòng khách kia.

enigma của em kia rồi. vương sâm húc tựa vào bàn bếp mà đứng nói chuyện điện thoại. môi mỏng nở nụ cười đáng nghi tới lạ. anh thấy em tiến tới liền ấn nút tắt cuộc gọi kia. trương chiêu giương đôi mắt mơ màng nhìn người trước mắt. anh tiến tới, ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của em. hương havana club seleccion de maestros tấn công nơi cuống phổi em, dịu dàng xoa dịu những cú bóp nghẹt và lồng ngực đang căng cứng kia.

"em đói chưa?"

"gọi cho ai đấy?"

"à, khách chỗ bar gọi tôi thôi. tôi bày đồ ăn cho em nhé"

"ừ"

trương chiêu được anh dìu ngồi xuống chỗ bàn ăn. thức ăn thơm ngon được vương sâm húc bày biện ở trước mắt em. cảm giác khó chịu ở nơi ngực vẫn ngự trị, không thể nguôi ngoai dẫu anh đã thả pheromone an ủi alpha đang tiến hành quá trình biến đổi lần hai kia. một bữa cơm ba mặn, một canh được bày biện hoàn chỉnh trước mắt em. bát cơm nóng hổi cũng được vương sâm húc cẩn thận đặt lên bàn. em nhỏ đụng đũa, ăn từ tốn. đôi mắt híp của vương sâm húc không dời em một ly. anh mong rằng em sẽ ăn thật ngon miệng. đến khi em ăn được nửa bát cơm, anh mới bắt đầu dùng bữa chung với em.

"tí phải lên bar sao?"

"ừ, tôi làm ca tối này. tầm nửa đêm tôi về, chút nữa tôi để lại quần áo đang mặc cho em nhé?"

"bỏ công việc đó không được sao?"

"không được, công việc để nuôi em mà."

"nhưng..."

"trương chiêu, tôi yêu thích công việc này. với lại tôi đã nói là sẽ nuôi em mà"

"ừ, chết mẹ với đống rượu đấy của mày đi"

em buông đũa, bỏ vào căn phòng nhỏ. vương sâm húc vò đầu, bực tức mà bỏ luôn bữa ăn đang dở. vương sâm húc có dung túng trương chiêu đến độ nào thì cũng chẳng dung túng mãi được. em vừa xúc phạm đến sở thích đã cứu rỗi cả cuộc đời anh. ôm cục tức trong lòng, vương sâm húc chẳng buồn tiếp tục bữa cơm nữa. anh bỏ đi ra ngoài, đến quán bar kia. còn trương chiêu thì bực dọc, nốc thêm số thuốc an thần còn lại ở trong hũ thuốc được kê sẵn. sớm muộn gì em cũng sẽ phải đi đến bệnh viện kia để lấy thêm thuốc rồi. trương chiêu nằm sấp trên giường kia, đôi mắt nhắm nghiền. em buồn bực chẳng muốn nghĩ suy gì nữa. để những viên thuốc an thần dần dà đưa cơ thể và tâm trí vào trong cõi mộng giăng đầy sương đen kia.

tỉnh dậy đã là nửa đêm, cơ thể em mệt mỏi, cố gắng lật bản thân dậy. mí mắt như không có sức sống, cứ nhằm nghiền chẳng động đậy. đại não tự động dựng cơ thể của em thức giấc, lí do là vì thiếu pheromone của nửa kia. cơ thể có chút rạo rực như đang thiếu thứ gì đó mà thôi. trương chiêu lê mắt, nhận ra vương sâm húc chưa trở về. nửa kia chiếc giường chẳng có chút hơi ấm, thêm gió điều hoà phả vào khiến ga giường kia vốn đã lạnh, nay còn lạnh lẽo hơn cả. em lê bước rời khỏi gian phòng ngủ, tiến đến không gian rộng lớn ngoài kia. bát cơm vẫn ở đấy, mâm cơm vẫn chưa được dọn vẫn ngả ngốn ở đấy, những chiếc đũa được quăng lăn lóc trên bàn. bực thật đấy.

trương chiêu khoác lên mình chiếc áo khoác kia của anh. pheromone còn vương vấn ở trên đấy chỉ đủ để an ủi tâm trạng ngổn ngang một chút, nhưng chẳng đủ để nó nguôi ngoai chút nào. bắt một chiếc taxi, em tìm đến quán hidden bar quen thuộc mà mình thường đến. bắc kinh vẫn nhộn nhịp dẫu đã đêm muộn, dòng người vẫn tấp nập di chuyển ở trên phố thương mai đông đúc. trương chiêu chợt cảm thấy nghẹt thở trước cái bức bối của xã hội ngoài kia đến nhường nào. em đã ghét sự xô bồ của xã hội này tới mức chẳng cần hoà mình vào ngoài kia thôi đã khiến em khó mà hô hấp một cách bình thường. chiếc xe di chuyển qua những ngã tư, rồi cuối cùng dừng lại bên vệ đường quen thuộc.

trương chiêu xuống xe, tiến thẳng vào quán bar quen thuộc kia. quán hôm nay đông hơn thường lệ, tiếng cười nói của con người phá vỡ cái yên tĩnh. điều đó bất thường tới lạ khi mà 'casa' ồn ã, tấp nập đầy tiếng cười tục tĩu. 'casa' mà trương chiêu biết là một nơi yên tĩnh, dành cho những con người tìm đến để trốn chạy khỏi thực tại tàn khốc. một cảm giác như là nhà, nay đã không còn, như một tờ giấy trắng bị vấy bẩn bởi những con người tầm thường. trương chiêu chẳng buồn đưa mắt nhìn xung quanh, em tiến đến quầy bar quen thuộc. kì lạ thay, vương sâm húc không trực quầy, mà chỉ có trịnh vĩnh khang cùng với mấy cậu bartender khác vừa xoay ca.

"khang, vương sâm húc đâu?"

"à, anh ấy ở sau quầy. whiskey không ạ?"

"cho tao một shot vodka đi"

"vâng ạ"

nhóc trịnh vĩnh khang khui một chiếc hộp sang trọng, lấy ra một trái trứng màu xanh lục bảo xinh đẹp. vodka imperial faberge - món quà dành cho giới quý tộc và khách quý của chốn tuyết giá ở bắc bán cầu. hình dáng đặc biệt, đi kèm với những chiếc ly tinh xảo được làm riêng bởi muời lăm người thợ có tay nghề cao. riêng cái giá thôi đã là ở trên trời. trịnh vĩnh khang biết rằng, đối với trương chiêu, chủ quán của chúng nó là vương sâm húc luôn để cho em trải nghiệm những thứ rượu đắt tiền mà chẳng cần trả một xu nào. thứ rượu trong suốt được rót vào chiếc ly làm riêng của bộ rượu, trịnh vĩnh khang trịnh trọng đặt ly rượu lên quầy bar. trương chiêu vui vẻ đón lấy ly shot đầy thứ chất lòng mà em đã chán ghét từ thửa nào.

tưởng chừng khi thứ chất lỏng đấy trôi dọc cổ họng em sẽ mang cảm giác cay xè, nhưng không. thứ rượu hảo hạng này chẳng gay gắt, ngược lại rất dễ chịu. những kẻ lần đầu sử dụng thứ rượu này sẽ chẳng bị sặc vì độ cay vốn có của vodka nữa. vodka imperial faberge mang đến vị ngậy vốn có của lúa mạch đen, xen lẫn vị ngọt của mật trái cây được chưng cất cẩn thận. chẳng ấm nóng như những dòng rượu khác, thứ chất lỏng này mang đến sự lạnh giá của thủ phủ vodka - nước nga bên kia, hạ nhiệt mùa hè gay gắt ở chốn này.

"tao đi tìm vương sâm húc. gặp mày sau"

"bye bye" trịnh vĩnh khang chào lại anh.

mon theo lối hành lang mập mờ dưới ánh đèn vàng, trương chiêu đi dọc theo lối hành lang dẫn ra quầy sau kia. bóng dáng của vương sâm húc đứng ở góc khuất hành lang kia, như một thợ săn đứng trực chờ trong bóng tối. ánh mắt sắc lẹm nhìn lấy cô gái trước mắt. trương chiêu im lặng, chưa muốn lên tiếng. cô gái kia choàng tay ôm lấy cổ anh, khuôn mặt hướng lên cùng đôi môi khép hờ gọi mời. vương sâm húc một tay kẹp điếu thuốc cháy dở, tay kia ôm lấy eo cô gái kia mà đỡ. nàng ta cầu xin người kia hôn nàng ta, eo nhỏ lắc theo nhịp nhạc jazz ngoài kia. vương sâm húc kéo người kia vào sát mà hôn ngấu nghiến đôi môi người kia. trương chiêu nghiến răng, hai tay nắm lại thành quyền. em quay lại quầy bar trong sự bực tức nhưng chẳng thể hiện rõ trên khuôn mặt kia. trịnh vĩnh khang thấy em quay lại liền rót lại một shot đầy vodka imperial faberge kia, đặt sẵn trên quầy. em cầm lấy và nốc thứ chất lỏng kia vào họng.

"không tìm thấy ạ?"

"ừ"

"tao sẽ dùng phòng riêng. nếu tầm ba mươi phút nữa đéo thấy tao ra thì kêu vương sâm húc qua hốt xác tao"

"vâng, rõ rồi ạ"

trương chiêu chỉ đến quầy bar trong chốc lát rồi rời đi ngay sau đấy. men theo lối hành lang đến phòng rượu quen thuộc, lối đi này khắc sâu trong tâm trí em mà chẳng tốn chút công sức nào. tiến vào hang ổ quen thuộc, em tìm thấy chai rượu cô tiên xanh quen thuộc. em nhớ rõ công thức pha chế của thứ rượu này mà chẳng cần nhờ một ai nữa. ly rượu, dụng cụ đặc biệt dành cho thứ rượu này được em bày biện nhanh chóng. đặt viên đường phèn trên thứ khay đựng trên miệng ly, thứ chất lỏng màu xanh lá cây được đổ đầy ly rượu. đường phèn tan chảy, hoà quyện chung với thứ cồn cay xè kia. em thả thêm bột viên thuốc lắc được nghiền nhuyễn quen thuộc được giấu trong ngăn kéo bí mật quen thuộc. trương chiêu nốc lấy thứ rượu chết người này trong một hơi, mặc kệ cái cảm giác cay xè kia đang xé toạc cổ họng em. nằm bẹt trên ghế sofa đầu kia, đầu óc em trống rỗng đến lạ.

trương chiêu muốn chạy trốn thực tại rồi đấy.

vừa hay, absinthe vừa vặn có công dụng làm người ta bay bổng.

vương sâm húc nghe tin người yêu mình đến liền buông bỏ cô nàng kia ra mà tiến đến căn phòng quen thuộc. cô nàng kia chưa đạt được mục đích liền lẽo đẽo đi theo. trương chiêu tựa con mèo lười biếng nằm nghỉ trên ghế sofa dài kia. vương sâm húc tiến lại gần em, thả pheromone quen thuộc trong không khí kia. em nhận ra mùi hương quen thuộc kia liền kéo anh ngã lên người. môi xinh áp lên môi người kia, gao gắt mà hôn lấy hôn để. vương sâm húc chống tay lên ghế, song song hai bên hông em, anh nhắm mắt hưởng thụ. đôi mắt trương chiêu không còn lười biếng như trước kia nữa, tựa như lưỡi dao sắc bén, em nhìn cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống.

muốn có đồ của tao á? mơ đi con chó.

cô nàng bực dọc rời khỏi. cánh cửa theo quán tính đóng rầm một tiếng to. trương chiêu vội đẩy người kia ra.

"dơ vãi. chở tao về."

"để tôi ra lấy xe"

vương sâm húc đỏ thì trương chiêu cũng đỏ chót mà thôi.

xin chào, lại là hawoous đây.

chapter bonus trước khi hawoous nghỉ ngơi trong lúc bị downmood đã ra lò đây. trong khoảng thời gian tiếp theo thì mình sẽ tạm nghỉ nên mình góp chút lửa cho cơn bão bùng sắp tới rồi đây. dự định đây sẽ là một fic khá dài đấy.

yippieee

tớ yêu mọi người lắm, xin hãy đón chờ sự trở lại trong khoảng thời gian tiếp theo của tớ nhé.

from hawoous,

mèo nhỏ ngắm nhìn sao hôm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro