Chương 10
Edit: Cỏ Ba Lá
Beta: Kiều Doanh Doanh
Diệp Tiêu nhàn nhạt nói một câu, người phụ nữ trung niên không hiểu sao lại thấy sợ, vốn còn muốn nói điều gì nữa, nhưng khi chạm đến ánh mắt Diệp Tiêu, liền một câu cũng không nói ra được.
Đó là một loại cảm giác, làm cho người ta cảm thấy không còn đường sống.
Lâm Đàm Đàm bị Diệp Tiêu ấn vào vai một cái như vậy, chỉ cảm thấy nửa bên người đều đã tê rần.
Cả đầu óc đều nghĩ nam thần đây là đang bảo vệ mình sao? Thay mình ra mặt? A a a nam thần thật đẹp trai đẹp trai a!
Chờ cô trong đầu a a xong, người phụ nữ đã tỏ ý phải về nhà thu thập đồ đạc, nhưng lo lắng gặp phải nguy hiểm, cô ta yêu cầu phải có người đi cùng. Cũng có mấy người người lớn tuổi tỏ vẻ không có ý định rời đi, con cái trong nhà còn chưa có trở về, bọn họ sợ mình đi rồi, họ trở về sẽ không tìm được.
Nhóm Diệp Tiêu liền đưa những người này trở lại nhà bọn họ, thuận tiện đem toàn bộ khu biệt thự kiểm tra một lần, gặp được tang thi liền giải quyết, cũng đem cửa vào khu biệt thự đóng kín lại.
Như vậy ít nhất tạm thời khu biệt thự được an toàn, nhưng về sau tang thi có thể hay không học được cách bò tường, thậm chí là biết bay, hiện tại đều rất khó nói.Tóm lại lưu lại đây rất nguy hiểm, đi theo cũng chưa chắc được an toàn, đi hay ở do họ tự mình quyết định.
Khu biệt thự này nằm ở vùng ngoại ô của thành phố, dân cư cũng không nhiều, tường vây xung quanh được xây dựng vừa cao vừa chắc chắn, là nơi không tồi, nhưng Diệp Tiêu bọn họ đã quyết định đem tòa nhà văn phòng bên kia tạm thời làm khu căn cứ. Bọn họ không có nhiều người , so với khu biệt thự, vẫn là tòa nhà khép kín dễ phòng thủ hơn.
Cũng có những người khác trong khu biệt thự nhìn thấy nhóm Diệp Tiêu liền lập tức cầu cứu, hy vọng nhóm Diệp Tiêu có thể dẫn bọn hắn đi.Diệp Tiêu đồng ý nhưng nhắc nhở những người này cần phải tuân thủ theo sự chỉ huy.
Cuối cùng có hơn ba mươi người nguyện ý đi theo, bên trong có vài thanh niên trẻ tuổi cùng với vài người đã trung niên, bởi vì có thêm nhiều người như vậy nên thời gian xuất phát cũng muộn hơn. Diệp Tiêu đơn giản liền đem mấy người này tập trung lại, giao nhiệm vụ cho bọn hắn —— một nhóm người đi theo mấy người Mai Bách Sinh, dùng những vật có sẵn để tạo ra một ít chướng ngại vật trên đường, cũng như đảm bảo an toàn cho những người ở lại. Một vài người khác đi sưu tập vũ khí, còn ba người có kỹ thuật lái xe tốt, Diệp Tiêu tự mình mang theo đến gara chọn xe.
Lâm Đàm Đàm tung tăng đi phía sau, hỏi: "Chúng ta có thể lái xe đi sao?"
"Có thể, lúc chúng tôi lại đây đã dọn hết chướng ngại vật trên đường rồi." Diệp Tiêu nói, biết nơi này trẻ con và người già chiếm đa số. Vì vậy bọn họ không có ý định muốn dùng hai cái chân để di chuyển( đi bộ), lúc chọn đường vốn là chọn con đường có thể lái xe đi qua.
Xe ở khu biệt thự này, cơ bản đều là siêu xe, khí phái thì khí phái, tính năng cũng tốt, nhưng sàn xe thấp khiến cho Diệp Tiêu không hài lòng. Cuối cùng anh cũng được chọn hai chiếc xe bảy chỗ của một chủ nhân muốn đi theo đoàn. Loại xe này nếu sắp xếp ổn có thể chèn vào mười mấy người, sau đó là một chiếc xe đông lạnh chuyên dùng vận chuyển hải sản loại vừa và nhỏ,trong xe cũng có thể chứa không ít người. Cuối cùng là một chiếc xe bán tải đi khóa đuôi sau cùng.
Tính thêm người ở biệt thự Từ gia, tổng cộng hơn bốn mươi người, chỉ có thể chen chúc nhau như vậy, nếu có quá nhiều xe sẽ khó có thể quan tâm hết được .
Sau khi xe được mang tới, Diệp Tiêu lại giao nhiệm vụ mới cho ba tài xế, đưa cho bọn họ mỗi người một đôi bao tay cao su cùng một cây gậy sắt hoặc một chiếc búa, kêu họ đi đập đầu tang thi.
"Đập, đập bể đầu?" hai người trẻ tuổi bộ mặt giống như gặp quỷ.
Diệp Tiêu nói: "Đợi chút lên đường, ba người các anh đều phải lái xe, gặp tang thi kêu các anh đâm qua các anh phải nhấn ga đâm thẳng vào, hiện tại luyện tập trước sự gan dạ đi."
"Còn muốn đâm tang thi?" Hai người nghe vậy liền muốn rút lui, còn người lớn tuổi hơn một chút chưa nói gì liền chọn một cái búa. Người này tên là Hoàng Kiến Toàn, nghe nói chiếc xe đông lạnh kia là của hắn. Thời điểm hắn lại đây giao hải sản vừa lúc gặp phải mọi người biến thành tang thi. Hắn liền tránh ở trong xe, may mắn tránh được một kiếp.
Người hơn ba mươi tuổi đã ở trong xã hội lăn lê bò lết nửa đời người, năng lực ứng biến tốt hơn nhiều so với hai người trẻ tuổi kia. Hắn biết, hiện tại thời thế thay đổi, tương lai sẽ thế nào ai cũng không biết. Những người mang súng hôm nay hiển nhiên không phải người thường, với hắn mà nói, đây là một cơ hội tốt, bọn họ đang thiếu nhân thủ, bản thân biểu hiện tốt một chút, nói không chừng là có thể được coi trọng.
Thời điểm tìm công việc muốn tìm một công ty tốt đáng tin cậy, hiện tại thời thế rối loạn, tự nhiên anh ta cũng muốn tìm được một vị lão đại có trách nhiệm .
Những người này sẵn sàng mang theo người già, phụ nữ và trẻ em, tự nhiên không phải người xấu, tâm địa thiện lương, không những vậy chắc họ cũng có địa vị không hề nhỏ.
Hoàng Kiến Toàn càng nghĩ càng muốn biểu hiện thật tốt hơn nữa, cầm lấy nhanh búa rồi bước đi ngay.
Nhóm Diệp Tiêu đánh tang thi, đều là nhằm ngay vào đầu mà nổ súng, một đám đầu đều bị vỡ tan tành, Hoàng Kiến Toàn nhịn xuống sự khó chịu, vung tay hai cái liền đánh vỡ đầu một con tang thi.
Diệp Tiêu cổ vũ : "Chính là như vậy, cẩn thận đừng để mấy đồ vật trên người tang thi chạm đến da.Trong đầu tang thi có một thứ, anh nhớ lấy nó ra."
Hoàng Kiến Toàn dựa theo chỉ thị, lấy ra một viên đồ vật màu nâu: "Là cái này sao, đây là cái gì?"
Diệp Tiêu nói: "Trong đó có một loại năng lượng đặc thù , tôi đoán nó có quan hệ cùng siêu năng lực."
"Siêu, siêu năng lực?"
Diệp Tiêu liền phóng ra một lưỡi dao gió, đem đầu tang thi bên cạnh cắt phăng cho hắn thấy.
Không chỉ có Hoàng Kiến Toàn, hai tiểu tử kia cùng những người khác đều kinh ngạc hô to lên. Không ai thấy rõ ràng Diệp Tiêu làm như thế nào, nhưng họ biết đấy chính là khả năng của dị năng, tức khắc lại càng sùng bái anh. Nói bọn họ làm gì họ cũng đều nhất nhất làm theo, hai tên tiểu tử kia cùng với những người khác cũng lập tức trở nên hăng hái đi xử lý tang thi.
Diệp Tiêu nói với bọn họ, đồ trong đầu tang thi hiện tại còn chưa được nghiên cứu rõ ràng cách thức sử dụng, tốt nhất mọi người đừng tự tiện làm gì nó, lấy được bao nhiêu giao lại cho hắn.
Vốn dĩ số tang thi nằm ở kia do bốn người bọn họ giết chết, chuyện về tinh hạch bọn họ không có gì để phàn nàn.
Đương nhiên khẳng định sẽ có người lén giấu đi một ít, Diệp Tiêu cũng không quan tâm, anh đối những người này không có quá nhiều yêu cầu, nghe lời, dọc theo đường đi có thể yên phận là được.
Sau đó anh quay người lại, đối diện một đôi mắt sáng lấp lánh đầy bội phục của Lâm Đàm Đàm, :"Làm sao anh biết trong đầu tang thi có đồ vật, lại biết nó cùng siêu năng lực có liên quan tới nhau?"
Diệp Tiêu rất muốn nói, tất cả là do tôi nhìn lén cô đó.
Nhưng nói với một cô gái, tôi đã quan sát thấy cô làm như vậy, nghe có vẻ không nên lắm.
Anh chần chờ: "Tôi......"
"Ai nha, em thật là, vấn đề này đâu cần hỏi đâu, cái này người bình thường để ý một chút là có thể phát hiện ra mà". Lâm Đàm Đàm chỉ cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Diệp Tiêu thế nhưng còn biết tinh hạch không hề dễ dàng thử sử dụng, anh ấy không những nhạy bén lại còn rất cẩn thận. A a a! Không hổ danh là nam thần mạnh mẽ nhất mạt thế.
Cô ở trong lòng đem nam thần khen lên tận trời xanh không chút để ý biểu tình của Diệp Tiêu có chút cổ quái, ý bảo anh đi sang chỗ khác một chút: "Chính là, em ấy, cũng phát hiện ra đồ trong đầu tang thi, hơn nữa cũng có một chút tâm đắc nhỏ trong cách sử dụng nó, anh có muốn nghe một chút hay không?"
Ngay cả người gọi là Hoàng Kiến Toàn cũng biết cần biểu hiện cho tốt, cô đương nhiên cũng không thể lạc hậu a!
" Truyện được đăng tải duy nhất ở wattpad và wordpress Apple Sour"
Hơn nữa cô muốn để Diệp Tiêu sớm hiểu biết một chút về những thứ như tinh hạch a!
Diệp Tiêu ánh mắt hơi sáng lên, nhìn chung quanh: " Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện."
Sau đó bọn họ đi về biệt thự Từ gia .
Lúc này, ông bà Từ và bảo mẫu đã dắt đứa bé đi sang hộ gia đình khác hỗ trợ.
Hai người bọn họ ngồi ở phòng khách, Lâm Đàm Đàm liền mang tất cả số tinh hạch mình xem như bảo bối ra ngoài.
Một viên trong suốt vô hệ, một viên màu đen ám hệ, một viên màu tím hệ sấm sét, còn có một viên màu xanh lá hệ mộc, ban đầu còn có hai viên hệ Mộc cùng hệ Kim, đã bị cô hấp thu thành phấn vụn.
Đây là tất cả chiến lợi phẩm cô thu được từ lúc xuyên qua tới ngày hôm nay. Tất cả có bảy viên, cô tự cảm thấy mình thu hoạch được số lượng thế này cũng đã không tồi. Cuối cùng, cũng không phải tập trung đi thu nhập tinh hạch nữa.
Ai ngờ ý niệm như thế vừa hiện lên trong đầu, Diệp Tiêu đã mang theo một cái bao tới, mở ra, bên trong đỏ vàng xanh tím , thiếu chút nữa sáng mù mắt Lâm Đàm Đàm, nơi này chắc cũng phải đến một hai trăm viên, đủ loại màu sắc!
Diệp Tiêu nói, đây là bọn họ tiện tay thu thập trên đường lại đây vào tối hôm qua.
Tiện tay, đào.
Tiện tay......
Lâm Đàm Đàm vội lấy tay che ngực.
Diệp Tiêu dùng ánh mắt dò hỏi cô làm sao vậy.
Lâm Đàm Đàm nói: "Không có việc gì, chỉ là em có hơi đau tim."
Diệp Tiêu: "......"
Diệp Tiêu lấy ra mười viên tinh hạch, đặt theo thứ tự ở trên bàn: "Lúc trước tôi có quan sát qua , đồ vật này chắc có tầm mười loại màu sắc như thế này."
Trên bàn kia mười viên lần lượt là màu vàng, màu xanh lục, màu xanh lam, màu đỏ, màu nâu, màu xanh lá, màu tím, màu trắng, màu đen và màu trong suốt.
Theo thứ tự tương ứng kim mộc thủy hỏa thổ, phong lôi băng ám vô, mười hệ dị năng. Cơ bản đây là chính là mười hệ dị năng chủ yếu ở mạt thế. Trong đó, chín hệ dị năng phía trước đều đã nghiên cứu rõ ràng, những dị năng khác có hơi biến dị một chút, về cơ bản cũng có thể quy về chín loại dị năng này.
Mà "Vô hệ" kỳ thật không thể xem như một loại dị năng, mà là một nhóm dị năng, thời gian, không gian, sóng âm, cảnh trong gương, thấu thị, ảo giác từ từ vô hình vô sắc, dị năng không có biểu hiện cụ thể về mặt thực chất , đều nằm trong đó, số lượng mỗi một loại đều đặc biệt ít.
Đương nhiên Lâm Đàm Đàm không thể trực tiếp đem mấy thứ này một lần nói cho Diệp Tiêu biết. Kỳ thật những thứ này không cần Lâm Đàm Đàm nói, mọi người ở đây cũng có thể chậm rãi nghiên cứu ra. Lâm Đàm Đàm trực tiếp làm mẫu cho Diệp Tiêu xem.
Từ trong lấy ra tinh hạch hệ kim cùng hệ mộc nói: "Em đã thử qua rồi, em có thể hấp thu được hai loại năng lượng này.Những loại khác thì chưa thể cảm nhận được. Còn vài loại màu sắc khác nữa, mặc dù em đã thử hấp thu qua nhưng trong quá trình thì cảm thấy nguy hiểm vậy nên dừng lại không hấp thu nữa.
Dị năng giả hấp thu sai năng lượng rất nguy hiểm, nhẹ thì bị thương, dị năng bị phế bỏ, nặng thì trực tiếp nổ tan xác mà chết, thậm chí biến thành tang thi. Tang thi và người sở hữu dị năng có cùng bản chất, họ đều đã trải qua sự cải tạo của một loại năng lượng đặc biệt. Chẳng qua phương hướng cải tạo hoàn toàn tương phản, không đơn giản như Lâm Đàm Đàm nói, cảm thấy hấp thu sai rồi, nói dừng là dừng, lông tóc không tổn hao gì, căn bản là không có khả năng.
Cô nhớ rõ, theo dã sử ghi chép lại, Diệp Tiêu ngay từ đầu cũng chịu thiệt thòi vì tinh hạch. Sau khi Mai Bách Sinh chết, Diệp Tiêu đại khái cũng bị chuyện này kích động, muốn trở nên mạnh mẽ , đã phối hợp với nhà khoa học nào đó, dùng dị năng hệ phong của mình đi thăm dò các loại dị năng khác nhau. May mắn thay, cuối cùng anh cũng chỉ bị thương nhẹ, không có ảnh hưởng nào quá lớn.
Trên thực tế, thời kỳ đầu mạt thế , có nhiều dị năng giả đã bị hủy họai do không có hiểu biết về tinh hạch.
Cô nhìn chằm chằm Diệp Tiêu, hy vọng anh có thể lĩnh hội ý tứ của mình, không cần đi làm những thí nghiệm như một cục đá dò đường kia.
Diệp Tiêu khẽ nhíu mày: "Cô...... Về sau vẫn không cần làm những chuyện nguy hiểm như vậy."
Lâm Đàm Đàm: "......" cô bị giáo dục ngược lại rồi.
Xem như làm việc tốt đi, ít nhất chứng minh anh nghe hiểu được.
Diệp Tiêu lại nói: "Cô nói, cô có thể hấp thu hai tinh hạch có màu sắc khác nhau?"
"Đúng vậy." Nói đến cái này Lâm Đàm Đàm trong lòng một trận kích động, bên ngoài lại rụt rè gật đầu, sau đó vươn tay, tay phải phát ra màu vàng sáng bừng, tay trái phát ra màu xanh lục óng ánh, "Em có hai loại siêu năng lực."
Cô cũng không dám mở miệng nói bản thân sở hữu năm loại siêu năng lực, sợ là sẽ dọa người ta. Ở mạt thế, dị năng giả song hệ vẫn tồn tại, có điều không nhiều, năm hệ lại càng ít ỏi.
Diệp Tiêu không có biểu tình gì đặc biệt. Đôi mắt lại rất chuyên chú, anh đã sớm muốn tìm người có siêu năng lực tán gẫu một chút, không nghĩ tới người gặp gỡ đầu tiên liền có hai loại siêu năng lực. Để cho anh lại càng thêm xúc động. Vốn Lâm Đàm Đàm có thể giữ lại cho bản thân, thế nhưng, bây giờ lại không ngần ngại mà chia sẻ kinh nghiệm cùng năng lực của mình với anh.
Anh hít sâu một hơi, đang muốn bày tỏ lòng thành của bản thân, liền thấy Lâm Đàm Đàm tay phải ánh sáng vàng ngưng tụ thành một cây kim nhỏ , nhanh chóng đem bàn trà thủy tinh thật dày đâm thủng, để lại một lỗ nhỏ bóng loáng, ánh sáng màu lục bên tay trái đơn giản uốn lượn biến thành một sợi dây thừng nhỏ.
Lâm Đàm Đàm nhìn xung quanh , hình như là không tìm được nơi nào có thể buộc chặt, liền quấn quanh bàn tay Diệp Tiêu đang đặt ở trên bàn trà, kéo về phía cô.
Sức lực còn rất lớn.
Diệp Tiêu có chút kinh ngạc ngước mắt, liền nhìn thấy cô gái nhỏ đối diện đã sớm vứt bỏ rụt rè không còn một mảnh, chỉ còn lại gương mặt dương dương đắc ý, chỉ kém viết lên mặt mấy chữ: Tôi giỏi không? Mau khen tôi đi. Mau khen tôi đi a !
" Truyện được đăng tải duy nhất ở wattpad và wordpress Apple Sour"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro