Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 82: Đại Cữu

Editor: Diệp Viễn
Ngày đăng: 6/10/2019

Khi mạ trong ruộng lớn lên cao bằng mắt cá chân, các nam nhân ra ngoài phục dịch đều đã trở lại, trong thôn lập tức náo nhiệt lên.

Lúc bọn họ đi chỉ nhìn thấy Tây Minh Võ xây nhà, trở về đột nhiên phát hiện, Tây gia thành đại viện, đều sôi nổi tỏ vẻ ngạc nhiên.

Trình Nghĩa, Giải Học Đông, Triệu lão bát bọn họ cũng đi phục dịch, trở về thấy Tây gia khí phái, đều tới chúc mừng, thuận tiện vào nhìn xem bên trong Tây gia là cái dạng gì.

Kỳ thật, cũng không có gì bất đồng, chẳng qua nhiều thêm mấy cái chuồng gà mà thôi. Vốn dĩ đại gia ngo ngoe rục rịch, muốn vào xem, chuồng gà quy mô lớn như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu thấy.
Bất quá, biết bên trong là nhà Lý Oai Bột, tình huống tức phụ hắn bọn họ đều hiểu được, đều đứng xa nhìn liền dừng bước. Tây Viễn đột nhiên cảm thấy dùng Lý Oai Bột cũng không phải không có chỗ tốt, ít nhất ngăn trở được mọi người đi chuồng gà quấy rầy.

Theo lý mà nói, Lý Oai Bột cũng nên đi phục dịch, bất quá, tức phụ hắn có bệnh điên, hắn vừa đi người trong nhà cơm đều ăn không được, trong thôn đều rõ ràng, lí chính đem tình huống nhà hắn cùng nha môn nói, miễn cho Lý Oai Bột lao dịch.

Lý Oai Bột vừa lúc ra tới đổ phân gà, phân chuồng gà thu thập ra, cách một ngày liền phải dùng xe bò kéo ra ngoài một lần, vận chuyển đến hố trữ phân bón, bởi vì thu thập cần mẫn, tuy nuôi nhiều gà như vậy, Tây gia chủ viện bên này cũng không có mùi lạ.

Thấy Trình Nghĩa bọn họ, Lý Oai Bột lại đây chào hỏi, bất quá cùng những người này không thân, tiếp theo lại đi làm việc.

Nhìn thân ảnh Lý Oai Bột đi xa, Trình Nghĩa bọn họ đều gật gật đầu, Lý Oai Bột vừa nhìn thấy cùng nguyên lai không giống nhau.

Đầu tiên là người có tinh thần hơn, nhìn khí sắc không tồi, còn có, trên người mặc cũng không phải xiêm y vừa dơ vừa rách vừa đầy mụn vá. Đó là lão thái thái nhìn không được, đem xiêm y cũ trong nhà của cả đại nhân lẫn hài tử, đều dọn dẹp một chút rồi cầm qua.

Đặc biệt là tiểu hài tử, Tây Vi cùng Vệ Thành lớn nhanh, quần áo mới vừa mặc vào không bao lâu liền chật, Tây Viễn lại chiều đệ đệ, không cho đệ đệ mặc quần áo cũ, quần áo cũ của hắn cũng không được, mỗi lần đều làm mới.

Cho nên, quần áo hai đứa nhỏ đã mặc qua, đều có thể coi như mới, nếu không phải hai người bọn họ quá bướng bỉnh, còn đòi đồ mới tiếp, lão thái thái chọn quần áo thích hợp với hài tử nhà Lý Oai Bột, đưa qua cho mấy bộ, Lý Đông bọn họ hiện tại mặc trên người chính là từ đó ra.

Lý Oai Bột cảm kích không biết nói gì mới tốt, chỉ có cần cù chăm chỉ mà dụng tâm làm việc, tới báo đáp hảo tâm của người Tây gia.

Vào ban đêm, Tây gia làm một bàn ăn ngon, lưu Trình Nghĩa bọn họ ở lại nhà ăn cơm. Trình Nghĩa mấy người cũng không khách khí, mấy nhà hiện tại quan hệ không tồi, quan hệ tốt, quá khách khí ngược lại có vẻ ngoại đạo.

Đặc biệt là Trình Nghĩa, bởi vì chuyện Ngọc Trân, người Tây gia phi thường cảm kích, lão thái thái hiện giờ đối với Trình Nghĩa, cùng đối mấy người Tây Minh Võ không sai biệt lắm.

Trình Nghĩa một mình ở Liên Hoa thôn, cũng cảm thấy cô đơn, ngay cả một con sói, cũng thích quần cư, huống chi người, cho nên Trình Nghĩa thật lòng đem hai anh em Tây gia trở thành huynh đệ mình.

Tây gia không quên gọi Vương Tam gia gia còn có Vương Thuận bá bá tới, Vương gia cùng Tây gia là quan hệ lâu năm, tuy rằng hiện tại Tây gia có cuộc sống tốt, chính là cũng không có dùng mắt cao nhìn người, hai nhà quan hệ vẫn là giống như trước.

Mấy nhà nương theo ánh sáng của Tây gia (ánh sáng nhân vật chính :)))) ), mấy năm nay cũng tích cóp được chút tiền, sinh hoạt giống nhau, Tây gia xây lên cao phòng đại viện, bọn họ tuy rằng không có năng lực này, chính là cũng đủ tốt, hảo hảo làm mấy năm, tích cóp tiền xây nhà mới, giống nhà Tây gia bọn họ không dám hy vọng xa vời, bất quá, cái nhà ngói bình thường vẫn là có thể chờ mong, bởi vậy, mấy nhà già trẻ, cả người đều tràn ngập nhiệt tình.

Trong bữa tiệc, các nam nhân tán gẫu, đàm luận ra hiểu biết lúc đi lao dịch, cùng chuyện phát sinh trong thôn, cùng với sự tình sau này của thôn.

Liên Hoa thô sự tình trong năm nay, một cái là tiếp tục xây tường vây, còn có chính là trồng cây ăn quả, mặt khác chính là chuẩn bị đến mùa thu, có thể đem xưởng trái cây năm ngoái bọn nhóc mân mê, chuyển sang đại nhân làm.

Rượu rau thơm hương, còn có tương lai mộng tưởng, thật là một bức tranh “Nâng cốc chuyện nông canh” nông thôn điền viên phong cảnh đồ.

Tây Viễn trong nháy mắt này, đột nhiên cảm thấy chính mình là thuộc về nơi này, đời trước đủ loại thăng trầm, phảng phất một giấc mộng, cách hắn càng ngày càng xa.

Tây gia năm nay có trâu cày, việc cày ruộng làm xong nhanh tróng, nương Tây Viễn nhớ thương nhà mẹ đẻ, bảo Tây Minh Văn đánh xe, mang theo cày, về nhà mẹ đẻ hỗ trợ.

Giúp đỡ cày xong, Tây Minh Văn về trước, nương Tây Viễn ở nhà mẹ đẻ nhiều thêm vài ngày.

Ba ngày sau, đại cữu bồi nương Tây Viễn trở lại.

Tây Viễn thực hoài nghi đây là nương hắn cố ý, bởi vì Ngọc Trân cùng hài tử đang ở nhà hắn ở còn chưa đi, nương hắn có phải hay không cũng nghĩ tới làm giống chuyện tiểu cữu, tới một lần xảo ngộ a?

Đại cữu là người thành thật, tới, ngồi ở nhà chính, lão thái thái hỏi một câu hắn liền đáp một câu, Tây Viễn kêu đại cữu, hắn liền cộc lốc mà cười cười.

Thẳng đến khi Tây Vi trở lại, ríu rít vây quanh đại cữu quấy không ngừng, đại cữu nói mới nhiều lên.

Tây Vi chạy đến hậu viên, lấy tới một bó lúa mạch, để đại cữu làm lồng quắc quắc. Làm Tây Viễn tức giận, cho nhóc một cái gõ đầu, không biết đại cữu đây là đang xem mắt sao!

Tây Vi cũng không giận, nhóc đều đã bị ca ca đánh đến chắc nịch. Vẫn là bắt đại cữu làm lồng quắc quắc cho nhóc, chỉ điểm bộ dáng nhóc muốn. Đại cữu tính tình hảo, không chê phiền toái, một lần lại một lần làm cho Tây Vi.

Năm trước vào mùa đông, đại cữu làm lồng chim, tổng cộng bán đi bốn cái, trừ bỏ cái thứ nhất đụng tới tiểu phú nhị đại tài đại khí thô, bán được một lượng bạc, mấy cái khác không có bán được giá cao như vậy, bất quá tổng cộng cũng bán được hai lượng bạc, Tây Viễn đem bạc cho Nhị Nha, nói rõ, đây là đại cữu kiếm, lưu trữ về sau khi đại cữu thành thân thì dùng. Nhị Nha cũng sảng khoái, một chút cũng không tàng tư mà mang đi cất.

Nàng là người sống minh bạch, có thể nhìn ra được, đại cữu tuy rằng cùng tỷ tỷ không phải một cha, chính là từ Tây gia bên kia, đối đãi với đại cữu cùng tiểu cữu không có khác biệt, cho nên, nàng bên này cũng không thể đối đãi với đại cữu không đúng, nếu làm như vậy, liền đắc tội Tây gia, mất nhiều hơn được.

Ngọc Trân ngồi ở trong phòng lão thái thái, nghe người Tây gia bên ngoài cùng đại cữu vô cùng náo nhiệt mà nói chuyện, trong lòng rất là cảm khái, chính mình từ nhỏ mệnh khổ, không có thân thích có thể giúp đỡ.

Cả nhà đang nói hăng say, Đại Yến tới cổng nhà Tây gia. Nàng hiện tại có thai, ra cửa ít đi. Mùa đông năm trước, hai người ca ca đều thành thân, cưới chính là khuê nữ bên Đông sơn.

“Nãi, cháu thật chướng mắt, lúc nương tới kêu cháu thật thân cận a, không gọi cháu cũng không được a, ai bảo tiền ở trong tay cháu. Cháu cũng nói, cháu mà nhìn không trúng, liền không cho lấy tiền.”

Đại Yến mau ngôn mau ngữ mà cùng nãi nãi kể chuyện nhà mẹ đẻ.

“Đôi tẩu tử của cháu đều là người Đông Sơn, ở dưới chân núi, ngại ở trong núi sinh hoạt nghẹn khuất, liền muốn tìm ra ngoài, sính lễ không đòi nhiều. Ta đi theo nhìn nhìn, nhìn ra được đều là người sinh hoạt ngay thẳng, khuê nữ cháu cũng hỏi thăm, đều có thể làm việc, liền định ra.”

Đại Yến nói cười, nàng vẫn là có chút bất đắc dĩ, nào có muội tử chọn vợ cho ca ca, nàng là bị buộc không còn biện pháp, không như vậy, cuộc sống về sau của nàng liền náo loạn.

“Như thế nào, hai tẩu tử của cháu?” Lão thái thái hỏi.

“Sinh hoạt không sai, thật cẩn thận. Bất quá a, đại tẩu có chút keo kiệt, quá keo kiệt, trong nhà mỡ cũng luyến tiếc dùng, lúc nấu ăn lấy đũa kẹp một chút cọ cọ đáy nồi. Khiến mấy người nhà mẹ đẻ cháu vừa lười vừa thèm bị sầu thảm a.”

Nhớ tới cha mẹ nàng cùng nàng tố khổ, Đại Yến ha ha vui vẻ lên.

“Này cũng có thể?”

Cả lão thái thái cũng đều cảm thấy hiếm lạ.

“Còn nhị tẩu, có chút ngang ngược vô lý, chuyện sinh hoạt trong nhà đều phải nghe nàng, không nghe liền nói không ngừng nghỉ. Cháu làm chủ cho bọn họ phân gia, ta cha mẹ cùng ta đại ca ở, hai vợ chồng già chính mình mang theo ruộng, ở với ai thì cho nhà đó trồng.”

Đây là Đại Yến học nhà ngoại công Tây Viễn.

“Cháu xem hai tẩu tử sinh hoạt như thế nào?”

Lão thái thái vẫn là quan tâm cưới về người có thể hay không đem cuộc sống tốt lên, đừng lại giống như ban đầu.

“Sinh hoạt được, cháu năm mới cùng Lý Đào trở về nhìn, đều là có khả năng, cũng không phải cái loại hồ đồ, đem đồ nhà chồng chuyển về nhà mẹ đẻ.”

Đại Yến may mắn chính mình không nhìn lầm.

“Vậy tốt, đừng không biết nghĩ quá là được, người a, nào có cái gì cũng đều vừa ý.”

Lão thái thái gật gật đầu.

“Ân, cháu cũng nghĩ như vậy. Cha cùng nương cháu, khi cháu trở về, còn cùng cháu oán giận kia, nói cùng hai tức phụ sinh hoạt mệt mỏi, cả ngày không phải làm cái này chính là làm cái kia. Nãi, bà nói, cuộc sống không phải là làm việc sao, nằm trên giường đất có thể có sủi cảo rớt vào miệng?”

Những việc này Đại Yến có thể cùng lão thái thái lải nhải.

“Cháu khuê nữ này, thật không giống như là từ nhà như vậy ra tới.”

Lão thái thái cảm khái, cái gọi là xấu trúc ra hảo măng, Đại Yến chính là một ví dụ.

“Cháu vừa nghe bọn họ nói như vậy liền tức, không nói cùng bọn họ nữa. Hai ca ca thành thân, tốn hơn sáu lượng bạc, dư lại không đến hai lượng, không chờ hai tẩu tử quen thuộc, ca cùng cha mẹ cháu đã nhắc, dường như rất sợ cháu không cho bọn họ.…… Cháu đều đưa cho bọn hắn, cùng bọn họ giải thích rõ, về sau nhà bọn họ có việc gì đừng tới tìm cháu, từ nay về sau người nào phận người đấy, có bản lĩnh chính mình tự sống cho tốt.”

Nhắc tới cha mẹ Đại Yến liền sinh khí.

“Cháu a, đừng nóng giận, lại đem mình tức hỏng, cháu hiện tại chính là phụ nữ có mang.”

Nãi nãi vỗ vỗ Đại Yến.

“Nãi, cháu biết, nói nói liền tức.”

Đại Yến nghĩ nghĩ, lại nở nụ cười, cảm thấy chính mình cùng chính mình phân cao thấp, rất lòng dạ hẹp hòi.

“Này liền hảo, mọi việc phải tự mình nghĩ thông, nếu là cứ chui vào đường hẹp, còn không phải là nghẹn khuất chết, ai cả đời không trải qua bảy tai tám khó.”

Lão thái thái thực thích Đại Yến tính tình sang sảng.

“Nãi, trong nhà chính là đại cữu Tiểu Vi đi?”

Đại Yến không rối rắm việc của mình nữa, nhớ tới khi tiến vào, thấy đại cữu ngồi ở nhà chính.

“Đúng vậy, đưa thẩm cháu trở về, bảo hắn ở tại đây hai ngày, một năm cũng không tới được vài lần.”

Lão thái thái giải thích.

“Nãi, cô Ngọc Trân của cháu đâu?”

Đại Yến hỏi.

“Ở buồng trong hống Nha Đản ngủ, hỏi nàng làm gì?”

Ngọc Trân ở phòng xép của lão thái thái, hiện tại nhà lão nhị có nhà mới, bên trong thu thập xong, Tây Dương cùng Tây Dũng liền dọn về nhà mình.

“Không làm gì, liền hỏi một chút. Hắc hắc.”

Đại Yến thần bí hề hề mà cười hai tiếng, hướng lão thái thái chớp chớp mắt.

“Đúng là tâm nhãn nhiều.”

Lão thái thái đánh Đại Yến một cái, cũng đi theo cười, các nàng trong lòng đều như gương sáng biết rõ mọi chuyện.

“Nãi, nếu mọi người không tiện lên tiếng, để cháu hỏi một chút? Dù sao cháu cùng cô Ngọc Trân cũng là có gì cũng hay tâm sự.”

Đại Yến cùng nãi nãi thì thầm.

“Hảo, vậy cháu liền thăm dò chút, tâm của cô Ngọc Trân cháu nặng nề, đừng làm cho nàng suy nghĩ nhiều. Không được nghĩ linh tinh, đừng cảm thấy bởi vì có nhà của chúng ta mà ủy khuất chính mình.”

Lão thái thái trầm ngâm một chút, bà tin tưởng năng lực làm việc của Đại Yến.

“Cô Ngọc Trân có gặp qua đại cữu chưa?”

Đại Yến hỏi.

“Vừa rồi lúc đại cữu vào sân, ta cùng Ngọc Trân ở bên cửa sổ trong thấy.”

Lão thái thái nheo nheo mắt, bà cảm thấy Ngọc Trân gả cho Trương gia đại cữu, có thể hưởng phúc, sẽ không phải sống cuộc sống ngột ngạt khốn đốn như trước.

Đại cữu tuy rằng thành thật, nhưng lại cái có khả năng, còn có tay nghề, nghe Tiểu Viễn thì thầm, phải cho tay nghề đại cữu tay nghề phát huy công dụng. Không cần cái khác, chỉ bằng Tiểu Viễn, cũng không có khả năng để nhà đại cữu sống không tốt.

“Hảo, thấy rồi liền dễ nói, cháu liền hỏi cho ngài đi, được chưa, muốn cái lời chắc chắn.”

Đại Yến làm việc không kéo dài, lập tức xoay người vào phòng trong.

Trong phòng trong, Ngọc Trân trong tay nẹp đế giày, Nha Đản đang ngủ ở bên chân nàng, Ngọc Trân thường thường dừng lại duỗi tay vỗ vỗ khuê nữ, Nha Đản liền ngủ thật say.

Tây gia phảng phất là cái cảng tránh gió, người đến nơi đây, là có thể nghỉ ngơi một hồi, sau đó lại đối mặt mưa gió bên ngoài.

“Cô, hài tử ngủ rồi?”

Đại Yến tiến vào nhỏ giọng cùng Ngọc Trân nói chuyện.

“Ân, mới vừa ngủ, ta hống nửa ngày.”

Ngọc Trân ngừng tay làm, hướng Đại Yến cười cười, nàng cùng Đại Yến gặp qua hai lần, hai người còn thực chơi thân.

Đại Yến cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp cùng Ngọc Trân đem sự tình nói ra, nói xong xem Ngọc Trân phản ứng.

Ngọc Trân lúc ấy liền sửng sốt:

“Yến nhi a, ngươi đừng nói bừa, nhân gia điều kiện tốt như vậy sao có thể coi trọng ta a, con người của ta mệnh không tốt, từ nhỏ không có cha mẹ, lớn lại kết quả như vậy.”

Ngọc Trân có điểm không thể tin được lỗ tai mình.

Chuyện nhà ngoại công Tây Viễn nàng có nghe nói qua, tuy rằng trước kia cuộc sống không ra gì, chính là, hiện tại không phải trước kia, người ta muốn nhà có nhà muốn đất có đất, còn có Tây gia bên này hảo thân thích giúp đỡ, về sau cuộc sống chỉ biết càng ngày càng tốt, tuy nói đại cữu tuổi lớn chút, chính là chưa từng thành thân, không có la loạn, không giống nàng, còn có hài tử.

Hiện tại căn bản không phải người khác chọn đại cữu, mà là nhân gia đại cữu chọn người khác, phía trước từ chối vài người giới thiệu, nàng đều đã nghe nói qua.

“Cô liền nói cô đồng ý hay không đồng ý đi? Nếu là đồng ý, cháu đi hỏi một chút. Cô, cô cũng đừng ngượng ngùng, có thể hưởng phúc ai nguyện ý chịu tội, bỏ qua thôn này, lại muốn tìm mối tốt như vậy không dễ dàng, không cần phải nói cái khác, nhà bọn họ tâm địa tốt, nhất định sẽ không bạc đãi Nha Đản.”

Đại Yến vừa thấy Ngọc Trân phản ứng, ân, có cửa, vì thế lại thêm ít lửa.

“Ta, ta...”

Ngọc Trân mặt đều đỏ, trước đã có một người nam nhân, ca tẩu nàng trực tiếp làm chủ, nào có người hỏi nàng nguyện ý hay không, bất quá, giống như Đại Yến nói, bỏ lỡ thì có thể không còn tìm được nữa, không vì chính mình, cũng phải vì Nha Đản tính toán

“Ta là sợ nhân gia không đồng ý.”

Ngọc Trân cả cổ cũng đều đỏ.

“Vậy hảo, nói là tốt, cô đáp ứng rồi, cũng không thể đổi ý, cháu đi hỏi cho cô.”

Đại Yến nói rồi nhấc chân đi ra ngoài. Ngọc Trân nhìn bóng dáng Đại Yến, trong lòng bùm bùm mà nhảy, thầm hận chính mình, đều đã gả qua một hồi người, sao còn không có tiền đồ như vậy.

Đại cữu nào có không đồng ý, hắn là cái người thành thật, chuyện gì cũng đều để trong nhà làm chủ, nhà ông ngoại bên kia càng là như vậy, tin tưởng ánh mắt Tây gia bên này.

Ngọc Trân bên này cũng dễ nói, ca tẩu nàng hận không thể để nàng sớm gả đi ra ngoài, đỡ phải ở nhà hộ ăn hộ uống. Chờ ngày Ngọc Trân cùng đại cữu thành thân, ca tẩu nàng mới trợn tròn mắt, vạn vạn không ngờ tới, Ngọc Trân gả cho người còn mang theo hài tử, thế nhưng gả được cho nhà tốt như vậy, lúc ấy mắt liền dài ra, phi thường hối hận không có hảo hảo chiêu đãi Ngọc Trân, về sau muốn mượn chút ánh sáng, phỏng chừng Ngọc Trân đã ghi hận bọn họ, cũng không chịu.

Tây Viễn đối với việc hôn nhân này của đại cữu cũng thực vừa lòng, cái gọi là có phúc không cần vội, không phúc chạy đoạn trường. Phúc phận của đại cữu xem ra là tới rồi. Ngọc Trân không cần nói cái khác, ít nhất sẽ không khiến đại cữu khó chịu, sinh hoạt của nàng, bất luận từ phương diện kia tới nói đều là dựa vào Tây gia, chỉ cần không ngốc, liền biết phải làm sao bây giờ.

Nha Đản càng dễ nói, hài tử còn nhỏ, căn bản cái gì cũng đều không hiểu, chỉ cần đại cữu hảo hảo đối đãi, cùng thân khuê nữ không kém gì.

Quả nhiên, không quá bao nhiêu ngày, Tây Viễn thuận đường cùng Tây Minh Văn đi nhà ông ngoại, còn chưa có tiến viện môn, liền nghe thấy Nha Đản một lần lại một lần gọi đại cữu là cha, đại cữu vui tươi hớn hở mà thưa một lần lại một lần.

 ----- Hết chương 82 -----

Thật sự up xong chương trước là tính đi ngủ. Mà thấy mấy thím coi ngày cùng thả sao là lại có động lực làm tiếp. Không muốn phụ mong đợi của các thím. Chương này coi như chút phúc lợi tôi gửi tới mấy thím nha! Yêu thương nhiều!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro