Chương 72: Tiểu Cữu
Editor: Diệp Viễn
Ngày đăng: 29/9/2019
Ngày qua thật sự mau, đảo mắt đã rơi xuống trận tuyết nhẹ đầu mùa, bất quá, tuyết rơi không lớn, mấy ngày sau liền tan hết, nhưng thời tiết vẫn là dần dần lạnh đi, đất bắt đầu đóng băng, mùa đông liền sắp đến.
Trận tuyết đầu qua đi không đến mấy ngày, tiểu cữu đột nhiên tới Tây gia. Hắn trước kia rất ít tới, biết nhà mình nghèo, thân thích gì đó tận lực không đi lại, không muốn mất mặt ngại ngùng.
Không tới nhà tỷ tỷ cũng là không muốn cho tỷ tỷ thêm chuyện, hiện tại không giống, tỷ tỷ giúp đỡ xây nhà, trong nhà lương thực cũng đủ, người một nhà cũng không biết như thế nào biểu đạt cảm kích, muốn làm chút gì đó hồi báo cho nhà tỷ tỷ, chính là nhà tỷ tỷ gì cũng không thiếu, hắn có thể nghĩ đến, chính là việc Tây Vi luôn nhắc mãi, muốn bắt con chim nuôi chơi.
Cho nên, tiểu cữu tới không có việc gì khác, tới đưa lồng chim cho Tây Vi cùng Vệ Thành.
Khi nhìn đến tiểu cữu nhắc đến lồng chim, Tây Vi vội nhảy cẫng, vội vàng chạy tới tự mình cầm. Vệ Thành cũng không chịu được dụ hoặc, chạy tới tiếp nhận một cái lồng chim khác.
Tiểu cữu đứng ở trong viện Tây gia, nhìn hai cháu ngoại trai cao hứng, liệt miệng cười, lộ ra hàm răng trắng tuyết. Tuy không biết sinh hoạt, nhưng là người nhà ngoại bao gồm cả nương Tây Viễn đều có một thói quen tốt, chính là yêu sạch sẽ. Tiểu cữu cùng đại cữu cho dù khi quần áo rách rưới, cũng vẫn sạch sẽ, huống chi, hiện tại trên người hắn mặc chính là quần áo hồi mùa hè nương Tây Viễn làm cho, cả người tinh tinh thần thần, là một tiểu soái ca.
"Tiểu cữu, đây là lồng chim đại cữu làm cho con cùng nhị ca?"
Tây Vi cố sức đem lồng chim nhấc lên, đùa với chim bên trong, đại cữu làm lồng chim một lớn một nhỏ, Tây Vi nhấc cái kia, còn cao hơn chân nhóc.
"Ân, đại cữu con làm một cái bẫy, một cái lồng chim, hai người các con về sau có thể dùng bẫy bắt tiểu tước nhi."
Tiểu cữu làm mẫu cách dùng cho Tây Vi.
Bên trong lồng có hai con chim, đều là chim chào mào (thực ra mình chém. Vì bản CV là Hồng đầu túi, mà không kiếm được Raw để tra. Thực sự không rõ là chim gì. Chém ra con gần giống nhất với từ đó thôi. Mọi người thông cảm), một con có bụng hồng, một con không có, tiểu cữu nói con chim này kêu tô tước nhi, con có bụng hồng chính là công (chim trống).
"Ta bắt được vài con, hai con này là tốt nhất, mào trên đầu vừa hồng vừa tươi, đôi mắt đại còn có thần, kêu vang còn hay."
Tiểu cữu cười hì hì cùng Tây Vi khoe khoang.
"Thật sự đẹp!"
Tây Vi cùng Vệ Thành cầm thóc ra đùa, hai con tô tước nhi liền "Xâu, xâu" mà kêu.
Tây Viễn chưa từng thấy qua loại chim này, kiếp trước hắn khi còn nhỏ, nhà hắn không gần khu hoang dã chim thú liền ít đi, nhân loại phá hỏng tự nhiên, khiến cho sinh vật rời đi.
"Đều nói là gà rừng ngốc hơn gà nhà, gà đen ngốc hơn gà rừng, tô tước nhi ngốc hơn gà đen. Tước nhi này a, là ngốc hơn cả tước nhi, con đem bẫy treo lên một buổi, bên trong có tô tước nhi kêu to, tô tước nhi khác liền bay đến, nhìn thóc bên trong liền muốn ăn, sau đó liền rớt vào bẫy, có đôi khi có thể bắt được mấy chục con."
Gia gia bên cạnh nhìn lồng chim đại cữu làm nói.
"Thật sự?"
Tây Viễn cũng ngạc nhiên, còn có chim ngu như vậy? Hắn cảm thấy gà rừng đã đủ ngốc.
"Không tin con chờ tuyết rơi, đem bẫy đặt trong viện một buổi là thấy."
Gia gia ngắt lời.
"A? Tốt như vậy!"
Tây Vi cùng Vệ Thành hưng phấn, bọn nhóc trước kia chỉ là dùng ná, nửa ngày cũng bắn không được một con.
"Đại cữu con đây là bỏ công phu lớn! Lồng chim này làm, ta nhìn so với xây nhà đều lao lực hơn."
Nãi nãi cũng đứng ở trước lồng chim xem, bất quá bà chú ý không phải chim, mà là lồng chim.
"Đúng a, đại cữu con làm, rất đẹp đi, ca?"
Tây Vi còn nhớ rõ "thù" với ca ca lúc trước.
"
Phải, phải, đó là đại cữu đệ, không phải đại cữu của ca, phải không?"
Tây Viễn đều bất đắc dĩ, nếu là hỏi Tây Vi, hắn cùng đại cữu tiểu cữu so sánh ai tốt hơn, Tây Viễn nghiêm trọng hoài nghi Tây Vi trả lời không phải là hắn.
Bất quá, đại cữu có tay nghề đích xác không kém, bẫy là dùng rơm cao lương bình thường nhất làm, hình chữ "Phẩm" (品), có năm cái cửa sổ nhỏ, còn có một cửa chính.
Chỉ nhìn đã thấy tương đối phức tạp, cũng không biết như thế nào mà làm được.
"Đại cữu làm hai cái lồng này phí không ít công đi?"
Nãi nãi hỏi.
"Ân, từ mùa hè Tiểu Vi đi liền bắt đầu làm, trước làm được một cái ngại không đẹp, lại làm lại."
Tiểu cữu sờ sờ đầu, ngượng ngùng mà cười.
"Hai con chim này ngươi bắt?"
Gia gia hỏi, này thì không cần đoán.
"Cháu ở dưới cây du già ngoài bãi hoang đặt bẫy, bắt vài ngày, hắc hắc."
Tiểu cữu cười, lại lộ ra một hàm răng trắng.
"Mau đừng đứng đó nói chuyện, để tiểu cữu vào trong phòng ngồi. Thành Tử, Tiểu Vi, hai con cũng đem lồng xách vào trong phòng chơi đi, bên ngoài quái lạnh."
Nãi nãi hướng trong phòng làm thế mời tiểu cữu.
"Không có việc gì, thẩm, không lạnh."
Tiểu cữu cộc lốc mà cười.
"Không lạnh cũng vào nhà, nhanh lên."
Nãi nãi mở ra then cửa kéo tiểu cữu lui vào buồng trong. Nương Tây Viễn nhìn đệ đệ tới, trong lòng vui mừng, cân nhắc xem làm gì ăn ngon.
"Tỷ, nhà tỷ này cũng thật tốt."
Tiểu cữu vẫn là lần đầu tiên tới nhà mới của tỷ tỷ, năm trước lúc nhà tỷ tỷ xây nhà, hắn cùng đại ca cũng tới giúp đỡ, bất quá lúc ấy Tây Viễn không ở nhà, đi Ngạn Tuy thành, sau đó lúc dọn xong nhà, liền không lại đây, lúc chuyển nhà, lão gia tử không cho tới, nói là không muốn để khuê nữ mất mặt.
Này vẫn là lần đầu tiên hắn xem nhà mới của tỷ tỷ, tiểu cữu cảm thấy sắp đuổi kịp ông chủ trên Vạn Đức Trấn. Phúc gia trang cách Vạn Đức Trấn gần, tiểu cữu không có việc gì liền đi bộ qua, cho nên đối Vạn Đức Trấn tương đối quen thuộc.
"Hảo a? Hảo ngươi liền ở nhiều thêm vài ngày, cha cùng nương có khỏe không?"
Đệ đệ khó được dịp tới nhà một chuyến, nương Tây Viễn tính toán giữ hắn ở lại hai ngày.
"Không được, cha nói, không cho đệ ở lại, sợ đệ tại đây khiến người cười chê."
Nhắc tới lão gia tử tiểu cữu liền vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Không có việc gì, trừ bỏ lão gia tử lão thái thái, còn lại chính là tỷ phu cùng ngoại tôn, ai có thể chê ngươi."
"
Kia cũng không được, nếu không trở về sẽ lại mắng đệ."
Hai tỷ đệ đang ở nơi này thảo luận vấn đề ở hay không ở, Đại Yến đã đi đến trong viện.
"Nãi, cháu nghe Tiểu Vi nói tiểu cữu nhóc tới?"
Tây Vi căn bản ở nhà ngốc không được, sớm đã mang theo lồng chim cùng hài tử trong thôn khoe khoang, Tây Viễn ngăn cản nửa ngày không được, dặn dò Vệ Thành đi theo, đừng để lồng chim khó làm, lại bị nhóc khoe khoang làm hỏng, đến lúc đó thì chỉ có khóc.
"Ân, tới, Yến nhi a, ngươi là......"
Nãi nãi hỏi Đại Yến, Đại Yến sẽ không vô duyên vô cớ tìm hiểu việc tiểu cữu.
"Nãi, bà bảo tiểu cữu hắn ở lại đây ở một đêm, cháu lần trước không phải đã cùng bà nói sao, trong thôn nhà ngoại cháu có một khuê nữ khá thân với cháu, vừa lúc cháu mấy ngày trước cùng nàng mua giày, nàng ngày mai đưa tới, ngài xem xem có thể hay không cho hai người bọn họ vụng trộm xem mặt xem."
Nãi nãi nhìn Đại Yến, một đôi giày nhân gia liền tự đi một chuyến đưa tới? Lời nói dối sơ sài này. Bất quá, khuê nữ kia nãi nãi thật ra có thấy qua, cũng cảm thấy không tồi.
Sau thu hoạch vụ thu, người trong thôn vội vàng xây tường vây, người ngoài thôn nghe nói, có người chạy tới xem náo nhiệt, cứ việc bọn họ mỗi năm ra lao dịch đều đã làm, biết làm thế nào, nhưng là làng trên xóm dưới, thôn nào cũng không có tường vây, giờ Liên Hoa thôn làm tường vây, tất cả mọi người đều đến xem chuyện lạ, thật sự là cuộc sống nông thôn quá mức bình đạm, khó được có việc gì mà làm mọi người hưng phấn một đoạn thời gian.
Khi nông nhàn, người ngoài thôn tốp năm tốp ba qua Liên Hoa thôn bên này, coi một chút, nhìn một cái, làm quen vài người. Có người cảm thấy người Liên Hoa thôn là không có việc gì tự tìm việc, bất quá chỉ cần người có tâm, liền biết chuyện này rất quan trọng. Hâm mộ Liên Hoa thôn có người dám gánh vác, có thể xuất đầu đem sự tình khởi công.
Đại Yến lúc chưa thành thân, còn ở nhà mẹ đẻ, có một tỷ muội tốt, họ Vương, tên gọi Nhị Nha. Đại Yến nghe nãi nãi đề cập qua việc tiểu cữu của Tây gia, liền để tâm, cảm thấy hai người rất thích hợp.
Nhị Nha ở cùng thôn người tò mò, cũng từng tới Liên Hoa thôn, đi theo lại đây một hồi. Nàng chủ yếu là nghĩ đến tìm Đại Yến, nhìn nhà Đại Yến sống so với tưởng tượng của nàng tốt hơn nhiều, Nhị Nha vừa an ủi lại hâm mộ.
Đại Yến minh bạch tâm Nhị Nha, cũng không nói lời vô nghĩa, đưa nàng đến chỗ làm việc trong thôn nhìn nhìn, sau đó lấy cớ khát, đi Tây gia uống nước, đem nhị nha đưa tới Tây gia.
Lúc ấy lão thái thái còn có cả nương Tây Viễn đều ở, xem Đại Yến đưa tới một khuê nữ, thực nhiệt tình lấy nước lấy đồ ăn, Đại Yến cố ý ở Tây gia ngồi lâu một hồi, cho người Tây gia xem, còn mượn cơ hội đem Tây Viễn cũng gọi lên, cho Tây Viễn cũng nhìn nhìn.
Đại Yến quen thuộc Tây gia, biết đại sự nhà bọn họ phần lớn đều là Tây Viễn quyết định, cho nên, nàng đem người có thể làm chủ đều kêu lên.
Chờ Nhị Nha đi rồi, nãi nãi nhìn Tây Viễn liền cười. Tây Viễn còn chưa có minh bạch đâu, đơn thuần cho rằng chính là khát nước, tiện đường đưa tỷ muội tới, thuận tiện ngồi chơi.
Nhưng nãi nãi trải qua nhiều a, không sai biệt lắm liền đoán được ý Đại Yến.
Xong việc, lão thái thái lại tinh tế hỏi Đại Yến, Đại Yến cũng không giấu gì, có gì nói gì
"Nãi, Nhị Nha cùng cháu giống nhau sốt ruột, cháu là thân cha mẹ không nên. Còn cha mẹ nàng thật ra khá tốt, chính là hai năm trước đã mất. Hiện tại Nhị Nha cùng sống với ca ca và tẩu tử, ca nàng là người thành thật, tẩu tử có điểm tình tình chi li, thấy nhà của cháu lấy cháu đổi mười lượng bạc, tẩu tử nàng giống như cũng bắt đầu đánh chủ ý lên Nhị Nha, Nhị Nha vì việc này cùng cháu khóc vài lần."
Đại Yến một năm một mười mà cùng nãi nãi kể sự tình, những việc này còn phải bày ở chỗ sáng, đỡ về sau mới biết, nàng sẽ bị oán trách.
"Khuê nữ này như thế nào?"
Nãi nãi quan tâm nhất chính là bản nhân Nhị Nha, nếu là cũng giống Đại Yến, bà không ngại dùng nhiều chút tiền cho tiểu cữu Tây gia cưới về. Hiện tại dùng nhiều chút, cưới người tốt, so cưới người kém, về sau mọi chuyện đều phải nhọc lòng. Cũng coi như là tiêu tiền mua cái bớt lo.
"Nãi, cháu cảm thấy Nhị Nha khá tốt, dù sao so với cháu còn tốt hơn."
Đại Yến nói ha ha vui vẻ, cảm thấy chính mình làm Vương bà tử bán dưa
"Làm việc cùng cháu không sai biệt lắm, lúc ở nhà mẹ đẻ, bọn cháu làm gì cũng đều thường xuyên ở cùng một chỗ, Nhị Nha làm việc là tay một phần chân một phần, không kén chọn, cha mẹ là người biết sinh hoạt, lúc còn sống nên dạy khuê nữ cái gì đều đã dạy. Cháu sinh hoạt có gì không hiểu, còn phải hỏi Nhị Nha."
"Muốn nói lợi hại thì là không có lợi hại như cháu, nàng không giống cháu, lớn lên ở cái nhà hỏng bét, việc gì cũng cần ra mặt. Tuy vậy không phải tính tình nhẹ nhàng, có việc gì vẫn có thể quyết định. Chuyện của cháu khi đó, ngay từ đầu rất khổ sở, cùng người khác không thể nói, không có việc gì liền cùng Nhị Nha tố khổ, có rất nhiều điều vẫn là Nhị Nha cho cháu chủ ý đâu."
Đại Yến đem tính tình Nhị Nha cùng nãi nãi kỹ càng tỉ mỉ mà nói một lần.
"Ta nhìn cũng đúng, bất quá để nhìn một cái xem ý tứ Trương gia bên kia. Ngươi làm việc, chúng ta vẫn là tin được."
Nãi nãi nói lời hòa khí, rốt cuộc cũng không phải việc của Tây gia, cuối cùng còn phải ngoại gia Tây Viễn làm chủ.
"Hảo, nãi, ngài cùng mọi người thương lượng, cháu về chờ tin."
Đại Yến là người sảng khoái, nói chuyện làm việc đều có cái khí khái sang sảng.
Hai mẹ con dâu Tây gia còn đang tính toán lại hai người thích hợp hay không, chưa kịp bàn xong tiểu cữu liền tới rồi.
Tiểu cữu trước kia là bởi vì trong nhà điều kiện quá kém, đem việc hôn nhân làm chậm trễ. Hiện tại nhà có cái nhà ngói, chính mình còn có đất, chính yếu còn có thân thích như Tây gia, hơn nữa, bản thân cũng là người có khả năng.
Vừa rồi Đại Yến vào sân, còn trộm ngắm vài lần, tiểu tử nhân gia lớn lên còn khá đẹp, mắt to, mũi cao, có góc cạnh, chỉ là màu da có chút đen, bất quá, người nông thôn, cả ngày dãi nắng dầm mưa, có mấy ai trắng.
Xem ra, hiện tại không phải người khác chọn tiểu cữu Tây gia, mà là tiểu cữu muốn chọn khuê nữ, không biết có thể hay không nhìn trúng Nhị Nha! Đại Yến chính mình hiện tại cuộc sống thư thái, cũng muốn hảo tỷ muội được sống tốt, nàng nhìn ra Tây gia tiểu cữu hảo, người lớn lên hảo, nghe nói tính tình cũng hảo, lão nhân cũng không phải là trói buộc, nhà tỷ tỷ ngày tết hiếu kính lão nhân, đủ để lão nhân ăn ăn uống uống.
Tuy nói không biết cách sinh hoạt, chính là nhìn xem đại thẩm Tây gia, có người biết sinh hoạt quản lý, không phải là cuộc sống so với nhà người khác tốt hơn nhiều sao. Nhà tốt như vậy, phải giúp Nhị Nha lấy được, đừng để người đoạt mất.
Lần trước nàng trộm hỏi qua Nhị Nha, Nhị Nha tuy rằng thẹn thùng không nói rõ, bất quá xem ý tứ trong lòng là đồng ý, bằng không ca ca cùng tẩu tử nàng tới, không thể nói sẽ tìm cho nhân gia kiểu gì!
Không được, phải nhanh trở về, về nhà mẹ đẻ nói cho Nhị Nha ngày mai tới một chuyến, nhân duyên tốt ngàn vạn không thể bỏ lỡ. Mệnh người là trời chú định, chính là vận khí lại nắm giữ ở trong tay mình, khi có thể bắt lấy ngàn vạn không nên bỏ qua.
Đại Yến cùng nãi nãi bàn bạc, sau đó xoay người ra khỏi Tây gia.
Ngồi trong phòng tiểu cữu còn không biết đâu, cùng Tây Viễn sinh động như thật mà miêu tả lúc ấy bắt chim như thế nào. Tây Viễn nhìn tiểu cữu giống như hài tử ham chơi, cùng Tây Vi vừa hợp cạ, trong lòng ngạc nhiên tiểu cữu là tồn tại kì ba như thế nào.
Tiểu cữu năm nay đều đã 21, sang năm liền 22, người cùng tuổi hắn, sớm đều đã thành thân, hài tử đã có vài đứa, trên mặt đã sớm tràn đầy dấu vết năm tháng tang thương, chính là, Tây gia tiểu cữu còn có thể vô ưu vô lự giống cái hài đồng. Ân, như vậy cũng hảo, tâm thái hảo, sống được đơn giản mà lại vui sướng.
----- Hết chương 72 -----
(Cậu út của tôi giống tiểu cữu nè. Gần 40 tuổi đầu nhưng vẫn chỉ chơi với con nít. Chơi đúng nghĩa luôn chứ không phải đùa nha :(((( nên giờ tôi vẫn chưa có mợ út đây)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro