Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Kỳ Liêm


Chương 9: Kỳ Liêm

Ly Hải cảm thấy hứng thú, nói: "Sư đệ tính làm thế nào?"

"Làm chút chuyện nhỏ thôi, ai mà biết được." Liễu Nhất Tiếu đang nói thì cách đó không xa, Kỳ Liêm từ chỗ ba người kia thẳng hướng hắn mà đi tới.

Xem tư thế này, tuyệt đối không chỉ là nói chuyện phiếm.

Ngô Chung nhìn bọn họ, khuôn mặt tươi cười lộ ra một tia đắc ký, kiếm có vấn đề đã bị nhìn ra, nhưng chẳng sao cả, kế hoạch của hắn không chỉ dừng lại ở điểm này, Kỳ Liêm là bước thứ 2 của hắn.

"Sư đệ......"

"Nghe danh sư huynh đã lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm, sư đệ ở đây muốn hướng sư huynh lãnh giáo một hai, thỉnh sư huynh không tiếc thời gian chỉ giáo cho!"

Hai người nhìn Kỳ Liêm , biết trước hắn là muốn động thủ, nhân lúc Liễu Nhất Tiếu còn chưa khôi phục, hướng y khiêu chiến lấy đi của y một điểm, Ly Hải đã chuẩn bị sẵn trước khi Kỳ Liêm khiêu chiến, đột nhiên vang lên tiếng động cắt ngang trận thách đấu, đôi bên hướng về nơi phát ra tiếng động, là một đệ tử khác- Lý Mộc Ấn.

Tỷ thí có quy củ, khi một người khiêu chiến một người, người được khiêu chiến có thể lựa chọn ứng chiến hoặc là cự tuyệt, sau khi cự tuyệt tính sẽ tính là hoà nhau, hai bên đều không được điểm, nhưng một khi lựa chọn cự tuyệt, sau này cũng mất đi cơ hội khiêu chiến đối phương.

Nói cách khác, giữa hai người bất kỳ chỉ có thể xảy ra một lần khiêu chiến.

Ngô Chung, Kỳ Liêm, Vệ Như ba người chính là muốn lợi dụng quy tắc này để tiến hành động thủ với Liễu Nhất Tiếu. Nhưng bọn hắn tính sai một bước, những người khác sẽ không tùy ý để bọn họ đạt được thắng lợi một cách dễ như trở bàn tay..

Lý Mộc Ấn chính là thứ nhất.

Kỳ Liêm và Lý Mộc Ấn cùng cảnh giới, hắn không thể cự tuyệt Lý Mộc Ấn, nếu không sẽ mất đi cơ hội tỷ thí, ngược lại đã chót khiêu chiến Liễu Nhất Tiếu, bởi vậy hắn chỉ có thể lựa chọn ứng chiến.

"Lãnh giáo không dám, giao lưu lẫn nhau thôi."

Kỳ Liêm đen mặt đi trở về, Lý Mộc Ấn bỗng nhiên cười, cười xong hắn quay ra nhìn Liễu Nhất Tiếu: "Liễu sư đệ, sư huynh đây có tính là đã giúp ngươi gạt bỏ một chướng ngại vật không."

Liễu Nhất Tiếu tươi cười trả lời: "Sư huynh nói đùa, chúng ta chẳng lẽ không phải giúp đỡ lẫn nhau sao," dừng một chút, y nói tiếp, "Bất quá sư đệ xem qua Kỳ Liêm sư huynh cùng sư huynh khác tỷ thí, cảm thấy khi hắn dùng chiêu có điểm thiếu sót, mong rằng Lý sư huynh đến lúc khiêu chiến sẽ giúp đỡ hắn"

Lý Mộc Ấn thiếu chút nữa giữ không được bình tĩnh, hắn nghiêm mặt gật đầu, một bộ dáng vì đồng môn mà lo lắng suy nghĩ: "Vẫn nên là như vậy."

"Sư huynh qua đây."

Hai người thầm thì với nhau, Ly Hải không nghe được, tâm liền có chút ngứa, Liễu Nhất Tiếu bộ dáng tràn đầy niềm tin , kết cục làm cái đế lót dày của ba người kia có trốn cũng không thoát được.

Bên kia, mỗi một câu nói của bọn họ, lòng Kỳ Liêm liền trầm xuống trầm một phần, Liễu Nhất Tiếu nhiều lần bẻ lái, đã để trong lòng mỗi người một bóng ma, tuy rằng biết loại năng lực này không phải ai đều có thể học được, hơn nữa dáng vẻ bọn Nhất Tiếu đang lẩm bà lầm bẩm vô cùng khả nghi,

Rốt cuộc, Kỳ Liêm nhịn không được hướng Lý Mộc Ấn nói như hét: "Sư đệ nếu chưa chuẩn bị tốt, tỷ thí giữa chúng ta có thể chờ lần sau!"

"Sư huynh đừng nóng vội, tới ngay đây!"

Lý Mộc Ấn chắp tay hướng Liễu Nhất Tiếu cáo từ, có đệ tử chú ý tới, thái độ của hắn đối vớiLiễu Nhất Tiếu có thay đổi, trước đó vẫn là thái độ bình thường giữa đệ tử đồng môn với nhau, lúc này đứng đắn hơn rất nhiều, so với đối đãi với truyền đạo nội môn, sư huynh lần này còn cung kính với Nhất Tiếu hơn.

Bất quá điều bất thường này những người khác không hề đếm xỉa, lúc này, mọi sự chú ý đều ở thời điểm bắt đầu tỷ thí.

Lý Mộc Ấn và Kỳ Liêm tiến vào tông môn cùng năm, hai người thiên phú tương đồng, năng lực lĩnh ngộ cũng không quá khác biêt, tiến độ tu luyện gần như ngang nhau, bởi vậy hai người thường xuyên được lấy ra để so sánh, từ việc bọn họ hôm nay luyện vài lần kiếm, đến ngày mai ai cảnh giới khả năng sẽ cao hơn một chút, cũng xem như là nhân vật phong vân ở ngoại môn.

Một năm trước, Kỳ Liêm trước Lý Mộc ấn một bước tiến vào tầng chín, hơn một đầu, Lý Mộc Ấn vẫn luôn không phục, hắn thường tìm Kỳ Liêm luận bàn, hai người có thắng có thua nhưng không có cái gọi là ai so với ai tốt hơn, lửa giận trong lòng Lý Mộc Ấn cũng tản dần. Vẫn và mãi là vậy, hắn cùng Kỳ Liêm vĩnh viễn đều là 50-50.

Nhưng vừa rồi nghe xong lời Liễu Nhất Tiếu nói, ngọn lửa trong lòng Lý Mộc ấn một lần nữa bốc cháy lên, cho dù khá khó tin nhưng hắn cảm thấy, trận này hắn tất thắng!

Mặc kệ phân tích như thế nào, kết luận đều là chính mình thắng chắc rồi. Chính Lý Mộc Ấn đã xóa bỏ cái lý tưởng tự khiến hắn sợ hãi bao lâu kia.

"Kỳ Liêm, ngươi và ta quen biết cũng đã lâu đi."

"Ừm, cũng mười mấy năm rồi." Nhắc tới quá khứ, biểu cảm của Kỳ Liêm liền mềm xuống.

"Mười mấy năm qua ta vẫn luôn so đo cùng ngươi, chúng ta cùng nhau đuổi theo bước chân của đối phương, một khắc cũng không dám ngừng lại, đường đường chính chính luyện kiếm, tu luyện, lúc này mới có tư cách đứng ở chỗ này ngày hôm nay." Lý Mộc Ấn ở 4 chữ đường đường chính chính càng thêm nhấn mạnh.

Kỳ Liêm trong nháy mắt cứng đờ: "Ngươi nói cái này làm gì?"

"Kỳ Liêm, hãy giữ vững sơ tâm."

Kiếm thanh vù vù, Kỳ Liêm cắn răng: "Ta trước nay không thay đổi, ta vẫn luôn muốn là cao nhân nhất đẳng!"

"Kỳ Liêm, chúng ta đánh cược đi, đánh cược thắng bại trận này," Lý Mộc Ấn rút kiếm ra khỏi vỏ, "Nếu ta thắng, ngươi không được phép khiêu chiến Liễu sư đệ, nếu ta thua, ta sẽ không ngăn cản ngươi."

"Với ta đó có là gì." Kỳ Liêm cười nhạo.

"Coi như là ngươi đối với chính mình tự mãn một lần cuối cùng đi."

Kỳ Liêm trầm mặc, sau đó đáp lại: "Được."

Tỷ thí bắt đầu.

Trên đời hiếm có chuyện một người quen thuộc với chiêu thức của đối phương hơn cả của chính mình, hai người ngươi tới ta đi, rồi lại như là lặp lại vô số lần chiến đấu như trước kia, những người khác xem đến phát chán, đang ở trong trận chiến Kỳ Liêm bỗng cảm thấy vô cùng tẻ nhạt vô vị, Lý Mộc ấn giơ tay hắn liền biết hắn tiếp theo chiêu tiếp chính là cái gì, không cần tự hỏi, thân thể đã tự động trước tiên làm ra chiêu thức ứng đối.

"Lúc này ngươi còn phân tâm sao!" Lý Mộc ấn hướng tới Kỳ Liêm quát, "Kia kế tiếp ngươi cũng nên cẩn thận!"

Kỳ Liêm bị dính đòn tâm lý, cảm giác được tiếp chiêu càng ngày càng khó khăn, có điểm lực bất tòng tâm.

Kiếm pháp của Lý Mộc Ấn so với trước kia cũng không có tiến bộ nhảy vọt nào, nhưng là ở trong quá trình tỷ thí, Kỳ Liêm lại rõ ràng cảm thấy , lần này so với những lần trước không hề giống nhau, hắn đã không có tinh thần lại cứ đi bận tâm tới chuyện khác, trong mắt trong tâm chỉ có trước mắt kiếm, kể cả khi dốc toàn lực, hắn vẫn không thể ngăn trở công kích từ phía Lý Mộc Ấn, một khắc lỡ lầm, phòng ngự của hắn bị phá, mũi kiếm chí mạng hướng về phía điểm yếu.

"Lý Mộc Ấn, thắng!"

"Ta thua...rồi sao..." Kỳ Liêm lẩm bẩm, là ý trời sao, ý trời nói hắn,rằng hành vi của hắn là sai lầm?

"Ha ha ha ha ha," Lý Mộc ấn cười , tâm trạng vô cùng vui sướng, hắn dặn dò Kỳ Liêm đừng quên việc ngươi đáp ứng, xoay người ở trên đài tỷ thí hướng Liễu Nhất Tiếu, ôm quyền cao giọng nói:

"Đa tạ Liễu sư đệ chỉ điểm, có thể thuận thế thắng lợi, tất cả đều là công lao của sư đệ!"

Liễu Nhất Tiếu trả lời: "Đâu có đâu có, là sư huynh có ngộ tính cao."

Đệ tử bên cạnh nhất thời ngây ngẩn cả người: "Lý sư huynh nói chỉ điểm...vậy là sao?"

"Không có khả năng, tuyệt đối không thể."

Liễu Nhất Tiếu nghe được bên cạnh nghị luận, chỉ nhợt nhạt cười, tiếp đón Ly Hải nói: "Kế tiếp nên đến sư huynh lên sân khấu rồi kìa."

"Biết rồi." Ly Hải thống khoái đồng ý, tiến lên vài bước, đối với Kỳ Liêm cung kính nói, "Sư huynh thỉnh chỉ giáo."

Kỳ Liêm còn chưa kịp phản ứng sau lời của Lý Mộc Ấn, nghe được Ly Hải khiêu chiến, khí cực mà cười: "Ngươi á hả? Cũng nghĩ sẽ chiến thắng ta, nằm mơ!"

"Có thể thành công hay không thử một lần sẽ biết." Ly Hải phủi phủi ống tay áo, lạnh nhạt nói.

Không chỉ có Kỳ Liêm không tin Ly Hải có thể thắng, đệ tử vây xem cũng không tin.

Nếu Liễu Nhất Tiếu là hắc mã, như vậy Ly Hải có thể đứng đến bây giờ tất cả đều là bởi vì hắn có vận khí tốt, ở các trận tỷ thí trước đều gặp được đệ tử cảnh giới ngang nhau hoặc so với hắn cảnh giới còn thấp hơn.

Một khi gặp tuyển thủ cảnh giới cao, liền thua chắc rồi.

Tỷ thí lại lần nữa bắt đầu, mặc cho cú sốc ban nãy, nhưng hắn ỷ vào cảnh giới cao hơn, không đem Ly Hải vào mắt.

Ly Hải tiến công cũng giống như mọi người tưởng tượng như vậy, bị Kỳ Liêm phản công, nhưng mỗi lần sắp bị dồn đến đường cùng thì lại bẻ lái quay lại điểm xuất phát. Dần dần, Ly Hải càng được thế lấn áp, Kỳ Liêm ngược lại bị dồn vào đường cùng, một lần nữa, hắn đã thua.

Ly Hải khóe miệng nhếch lên, rất giống biểu tình của Lý Mộc Ấn ban nãy: "Ta thắng rồi."

Kết cục lại lần nữa ra ngoài dự định của mọi người, có thể nói là câu giờ, nhưng sự thực là Ly Hải đã chuyển bại thành thắng.

"Ly Hải, thắng!"

"Kỳ Liêm ngươi làm cái quỷ gì vậy!" Ngô Chung phẫn nộ quát Kỳ Liêm,hắn nghĩ  Kỳ Liêm là cố ý nhường cho Ly Hải, thua trận tỷ thí.

Kỳ Liêm sững sờ ở kia, hắn cũng muốn biết vì cái gì mà hắn thua.

"Liễu Nhất Tiếu, thỉnh sư huynh chỉ giáo!"

Bên kia vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, bên này Liễu Nhất Tiếu lại lần nữa khiêu chiến Kỳ Liêm. Lý Mộc ấn, Ly Hải, Liễu Nhất Tiếu, ba người liên tục hướng hắn mà khiêu chiến.

Ngô Chung đầy mặt giận dữ: "Liễu Nhất Tiếu ngươi đúng quá mức đê tiện! Kỳ Liêm sư đệ mới vừa trải qua hai trận tỷ thí, vẫn nên nghỉ ngơi mới phải!"

"Không phải Kỳ Liêm sư huynh vừa rồi cũng thừa dịp thời điểm ta tĩnh tọa nghỉ ngơi , giờ biết cảm giác lúc ấy rồi, nếu không phải có Lý sư huynh giúp , hiện tại chỉ sợ người sẽ gặp phải tình trạng này sẽ là ta," Liễu Nhất Tiếu liếc Ngô Chung một cái, lại nhìn về phía Kỳ Liêm, gằn từng chữ một, "Ta từ trước đến nay rất thích gậy ông đập lưng ông."

"Ha ha ha ha tốt, đến đây đi! Ta ngược lại xem ngươi có thật sự thần thánh như lời đồn không." Kỳ Liêm mặc kệ mỏi mệt, hắn không hề có ý định lùi bước, hắn cũng tò mò, một cái Luyện Khí tầng bảy  sẽ vượt cấp như thế nào để khiêu chiến Luyện Khí tầng chín còn đạt được thắng lợi nữa.

Nói đến cùng, chính là hắn không tin.

Liễu Nhất Tiếu mượn kiếm của Ly Hải, thong dong đứng ở trên đài tỷ thí,  tóc theo gió bay bay, dáng đứng hiên ngang, như là tiểu công tử của thế gia nào đó.

"Sư huynh, thỉnh xem trọng."

Kiếm động, thân động, kiếm của Liễu Nhất Tiếu không thể so với hai người kia, nhưng lại càng sạch sẽ và lưu loát, thẳng đánh vào điểm yếu, Kỳ Liêm vừa tiếp xúc liền cảm giác được sự bất đồng, kiếm của Liễu Nhất Tiếu càng ngày càng khó tiếp.

Theo lý mà nói Lý Mộc Ấn mới là uy hiếp lớn nhât đối với hắn, nhưng cảm giác này thật quá rõ ràng, người trước mặt thập phần hơn nguy hiểm. Hắn thậm chí không có cơ sở kiếm pháp, gần như dựa vào biến hoá qua lại của mấy chiêu đơn giản, lại có thể ở thời cơ chuẩn nhất cắt đứt đường chiêu của kiếm đối phương, làm chiêu thức của Kỳ Liêm liên tiếp không thể thực hiện được.

Mồ hôi lạnh từ trán Kỳ Liêm chảy ra, trước hai trận thua liên tiếp,nhưng trong quá trình không hề có loại cảm giác bất lực này, vụng về giống lần đầu lấy kiếm tay, hận không thể trực tiếp quăng kiếm nhận thua.

Không cần hận không thể, nửa khắc thời gian, đồng dạng kết cục lại lần nữa lặp lại, Kỳ Liêm thua, lần thua này so với lần trước có nhanh hơn và thảm hại hơn.

Hắn sắc mặt tái nhợt ngáo ngơ tại chỗ, nhìn Liễu Nhất Tiếu, môi run run không nói thành lời .

"Làm thế nào? Cảm thấy quá kỳ quái, Lý Mộc Ấn sư huynh đánh bại ngươi không kỳ quái, bởi vì các ngươi là đồng kỳ, thường xuyên luận bàn, thực lực lẫn nhau kém không nhiều, Ly Hải đánh bại ngươi cũng có khả năng, hắn dù sao cũng là Luyện Khí tầng tám cùng ngươi Luyện Khí tầng chín giống như cũng không sai biệt lắm, nhưng ngươi là Luyện Khí tầng bảy dựa vào cái gì đánh bại ta? Cách hai tầng cảnh giới, vượt cấp khiêu chiến, thật sự dễ dàng như vậy sao?"

Liễu Nhất Tiếu cầm kiếm mà đứng, trên mặt là trào phúng nhìn Kỳ Liêm.

"Đừng nghĩ nhiều, ta có thể đánh bại ngươi không phải bởi vì cái gì quá cao siêu, đơn giản là vì ngươi sống quá chó."

"Thừa nhận chính mình phế, khó tới vậy sao?"

Tác giả có lời muốn nói: Tổng kết:

Quy tắc, a hướng b khiêu chiến, thắng +1, thua +0; b cự tuyệt nói= hai bên +0, hơn nữa b không thể lại hướng a khiêu chiến lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro