Chương 16:
Chương 16:
Hôm nay, là ngày đi nội môn báo danh.
Tỷ thí ngoại môn, tuyển ra ba vị trí đầu, tiến vào nội môn, từ đây tha hồ mà hưởng thụ đủ thứ đãi ngộ cùng vô số tài nguyên tu luyện mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ.
Nội môn có tổng cộng bảy ngọn núi, có sư phụ thì theo núi của sư phụ, không có sư phụ thì chọn ngọn núi nào cảm thấy hứng thú là được, làm một đệ tử nhàn nhã dưới quản lý của các phong chủ.
Vương quản sự phụ trách chính là cái công tác này.—— giúp các đệ tử đăng ký các thứ.
Đừng nhìn cái công tác này mà tưởng đơn giản, có lúc bận đến tối mắt tối mũi, đặc biệt là thời điểm mở cửa thu đồ đệ,trăm đệ tử gia nhập vào tông môn có thể chèn hỏng cả cái đại môn luôn, hơn nữa người mới tới luôn có đủ loại vấn đề,toàn hỏi những câu như phong chủ của ngọn núi nào hiền lành nhất, ngọn núi nào linh khí nồng đậm nhất, ngọn núi nào nhiều nữ đệ tử nhất.
Hơn nữa công việc này không được có chút sai sót, từ việc may đo trang phục cho đệ tử đến tài nguyên sản phẩm phân phối vân vân.
Đệ tử bái sư muốn đăng ký, tu vi tấn chức muốn đăng ký, ngoại môn tiến nội môn càng là muốn đăng ký, nhiều việc vụn vặt thật sự.
Tỷ thí ngoại môn kết thúc, theo lệ thường sẽ có ba người muốn vào nội môn, Vương quản sự sớm đã ở đại sảnh chờ, trên bàn trước mặt để sáu cái ngọc giản.
Không bao lâu, có người bước vào đại môn.
Người tới vì hiệu ứng ngược ánh sáng mà đến nhìn không rõ, quản sự híp híp mắt, lại gần một chút mới nhìn được tướng mạo, trên người người này đeo bội kiếm so với người khác có hơi ngắn một chút, Vương quản sự nhận ra ngay người tới là ai, đầu thò ra lại thụt trở về, không sao lý giải nổi.
Liễu Nhất Tiếu một trận thành danh, ở ngoại môn không có ai là không biết không có ai là không hiểu, làm cầu nối giữa nội - ngoại môn, y mấy ngày nay nghe xong không ít sự tích anh dũng hắn.Chẳng qua quản sự đã có ấn tượng với Liễu Nhất Tiếu từ sớm, Liễu Nhất Tiếu là người đầu tiên đăng ký trong danh sách đệ tử Thanh Lăng Phong,hắn đã có ấn tượng sâu từ lúc đó rồi.
Theo hắn, Liễu Nhất Tiếu là vận khí tốt được Thanh Lăng trưởng lão nhìn trúng, có thể có thành tựu hôm nay, hoàn toàn dựa vào trưởng lão phù hộ.
Không biết dùng bao nhiêu ít đan dược pháp bảo mới thắng được.
"Sư huynh, lại gặp mặt," Liễu Nhất Tiếu cúi đầu ở trên mặt bàn đảo qua, chỉ liếc mắt một cái liền chú ý tới, trên mặt bàn ngọc giản thiếu một cái, "Vương sư huynh, ngọc giản Thanh Lăng Phong......"
"Không nghĩ tới Liễu sư đệ người thứ nhất tới," Vương quản sự ha hả cười nói, "Sư đệ ngươi cũng biết, Thanh Lăng Phong từ trước đến nay không ai gia nhập, không giống các ngọn núi khác thường xuyên phải dùng đến ngọc giản, kia đã bị đè ở tận phía dưới, không tìm thấy."
"Kia sư huynh......" lời Liễu Nhất Tiếu nói còn chưa xong, liền bị đánh gãy.
"Chờ ta trước giúp các sư đệ khác đăng ký xong, giúp Liễu sư đệ đi tìm, chẳng qua sư đệ vốn dĩ chính là người Thanh Lăng trưởng lão chỉ định, chẳng qua là từ ngoại môn đổi đến nội môn, vẫn là người của Thanh Lăng Phong, thủ tục đơn giản, mong Liễu sư đệ đợi chút."
Vẻ mặt của y trầm xuống: "Hiện giờ đại sảnh này trống không, nếu là các sư huynh khác buổi tối mới tới, chẳng lẽ ta còn phải chờ đến buổi tối?"
"Mới chờ một chút đã như vậy, Liễu sư đệ đã không chịu nổi rồi, trên con đường tu chân, kỵ nhất là nóng vội." Vương quản sự rung đùi đắc ý, một bộ dạng nói đạo lý .
"Ngươi làm sao biết các sư huynh khác sẽ không tới Thanh Lăng Phong?"
Vương quản sự cười nhạo: "Ta năm nay đã hơn 80 tuổi rồi mà chưa gặp qua trường hợp nào như vậy ,nếu là người có hiểu biết,chẳng có một người nào muốn gia nhập Thanh Lăng Phong, cho nên Thanh Lăng Phong này trên dưới từ đầu chí cuối chỉ có trưởng lão cùng Liễu sư đệ và Từ sư đệ ba người, lại làm sao có những người khác gia nhập chứ?"
(lau mồ hôi các thứ :v, một like cho beta)
"Sư đệ đừng tưởng rằng phía sau có Thanh Lăng trưởng lão chống lưng, ngày tháng của chính mình sẽ tốt hơn, liền cho rằng những người khác sẽ giống ngươi gia nhậpThanh Lăng Phong đi."
Vương quản sự lời trong,lời ngoài một bộ Thanh Lăng Phong so ra là kém cỏi với các núi khác, xem thường người của Thanh Lăng Phong, Liễu Nhất Tiếu đã sớm đối với Thanh Lăng Phong có cảm giác thân thuộc, nào có thể để hắn làm càn như vậy.
"Sư huynh khinh thường Thanh Lăng Phong như vậy, không xem Thanh Lăng trưởng lão ra gì sao?"
"Ta đâucó nói như vậy, ngươi đừng ngậm máu phun người." Tuy rằng nói như vậy, nhưng Vương quản sự trên mặt biểu tình rõ ràng là nói gia nhập Thanh Lăng Phong không có tiền đồ.
"Làm người từng trải, ta khuyên sư đệ một câu, sư đệ đã dùng phương thức gì để thắng tỷ thí, chính mình trong lòng rõ ràng, đừng tưởng rằng vào nội môn là có thể giữa ban ngày ban mặt phi thăng, đó là hoang đường."
Hắn thấp giọng nói thầm: "Cũng không nhìn xem chính mình là cái trình độ gì."
Liễu Nhất Tiếu đen mặt: "Quản sự đã tự tin như vậy, không bằng cùng ta so hai chiêu,dạy dỗ ta một chút."
Nguyệt Nha Kiếm vù vù một tiếng, phảng phất sự phẫn nộ của chủ nhân
Vương quản sự run lên một chút, hắn nhàn phú nhiều năm, sớm không thế chạm vào kiếm: "Tỷ thí liền thôi, bằng không người khác lại nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ, ta xem sư đệ ngược lại so với ta còn có lòng tin hơn, không bằng chúng ta đánh cược."
Liễu Nhất Tiếu liếc xéo hắn, không để ý tới.
"Trừ ngươi ra, còn có ba người muốn tiến nhập nội môn, chúng ta liền đánh cuộc có mấy người muốn gia nhập Thanh Lăng Phong," quản sự bổ sung nói, "Thua ta liền xin lỗi ngươi."
"Cả ba người đều gia nhập Thanh Lăng Phong." Liễu Nhất Tiếu lạnh nhạt nói.
"Ngươi như thế nào lại kém hiểu biết như vậy," quản sự lắc đầu, "Ta cược, ba người tuyệt đối sẽ không đi Thanh Lăng Phong."
"Ta đây liền chờ quản sự tới xin lỗi." Nói xong, Liễu Nhất Tiếu tìm một vị trí rồi ngồi xuống chờ.
Quản sự lắc đầu: "Ta cùng ngươi ăn ngay nói thật, tuyệt đối sẽ không có người đi Thanh Lăng Phong, mọi người khắc khổ tu luyện đều là vì đắc đạo phi thăng, chẳng ai tự hủy tương lai đâu, sư đệ đi về trước đi, ghi chép của ngươi chờ sau này ta rảnh rỗi tùy tay thêm là được."
Liễu Nhất Tiếu không để ý tới hắn.
Ta có ý tốt nhắc nhở như vậy mà ngươi còn không cảm kích.
Quản sự cũng có chút bực bội: "Hừ, nếu là có người gia nhập Thanh Lăng Phong, ta viết ngược tên !"
Đang nói, có người tới.
Là Ly Hải.
Ly Hải vừa vào cửa liền nhìn thấy Liễu Nhất Tiếu, còn chưa đợi chào hỏi, Liễu Nhất Tiếu quay phắt sang một bên, làm bộ dáng làm như không quen biết hắn, Ly Hải khôn hiểu y đã làm sai cái gì, đành không để ý tới hắn nữa, trước cùng quản sự chào hỏi đã.
"Họ tên sư đệ."
"Ly Hải, ly hỏa thành hải."
Vương quản sự ánh mắt muốn sáng lên,nhẹ nhàng đẩy ngọc giản của Ngọc Kinh phong ra trước: "Không biết sư đệ muốn gia nhập núi nào, nếu như sư đệ không hiểu biết, ta có thể giới thiệu cho chút."
"Ngọc Kinh phong là đề cử tốt nhất, không chỉ có thể tiếp cận tông chủ, hơn nữa tiếp xúc đều là đại nhân vật quản lý tông môn, về sau nói không chừng cũng có thể trở thành......"
"Quản sự suy nghĩ nhiều," Ly Hải cười ngắt lời Vương quản sự thao thao bất tuyệt, "Ta sớm đã quyết định."
Bị ngắt lời, Vương quản sự cũng không buồn bực, hắn vẫn một gương mặt tươi cười, ngón tay xẹt qua một loạt ngọc giản, hỏi: "Là ta nói thừa rồi, sư đệ đối với nội môn hẳn là so với ta còn rõ ràng hơn, không biết sư đệ muốn tiến vào núi nào?"
Ly Hải nhìn lướt qua ngọc giản trước mặt, trên ngọc giản dùng kiểu chữ sắc bén phân biệt viết tên sáu phong: Ngọc Kinh, Ngọc Hư, Ngọc Hoa, Ngọc Chung, Thanh Hạc, Thanh Uyển, nhưng chỉ không thấy Thanh Lăng.
"Có chuyện muốn thỉnh giáo quản sự."
"Sư đệ không cần khách khí, có việc cứ việc nói."
"Ta biết Ngọc Thanh Tông chúng ta từ trước đến nay có thất phong,sắp xếp theo bắc đẩu thất tinh, mà nay vì sao chỉ có ngọc giản của sáu phong, không biết ngọc giản của Thanh Lăng Phong ở đâu rồi? Hay là sư đệ ta đã tới chậm, Thanh Lăng Phong không thu người?"
Vương quản sự mặt cứng lại một chút: "Ý sư đệ là......"
"Ta muốn gia nhập Thanh Lăng Phong."
Nụ cười của hắn bị dập tắt. Hắn còn nghĩ không ngừng cố gắng đề cử các ngọn núi khác một chút, mỗi lần mở miệng liền bị ngắt lời, chỉ có thể từ bỏ.
Hắn lấy ra cùng một lý do thoái thác: "ngọc giản Thanh Lăng Phong tạm thời không tìm được, không bằng sư đệ tạm thời đợi chút, chờ ta làm xong mọi việc rồi lại đi tìm."
"Cũng được." Ly Hải dư quang không tiếng động liếc Liễu Nhất Tiếu, liếc mắt một cái, đồng ý.
Hắn ở bên cạnh tìm vị trí ngồi xuống, khoảng cách Liễu Nhất Tiếu chừng hơn hai trượng, làm bộ không quen biết, nhìn trời nhìn đất chính là không nhìn Liễu Nhất Tiếu.
Vương quản sự quan sát bọn họ trong chốc lát, thu hồi tầm mắt.
Hẳn không phải lừa gạt hắn, cũng đúng, ai có thể đem quyết định tiền đồ cả đời lấy ra để đùa cợt đâu.
Không bao lâu, một lát sau lại có một người tới, là Phong Ngữ.
Hắn vừa vào cửa nhận thấy được không khí trong phòng không đúng lắm, cũng nhìn thấy Liễu Nhất Tiếu và Ly Hải vị trí ngồi chờ kỳ quái, hắn vốn dĩ cùng hai người bọn họ cũng chỉ có một đêm giao tình, tiếp xúc không sâu, thấy bọn họ không để ý, chính mình cũng làm bộ không quen biết.
Phong Ngữ tính tình phong lưu, phóng khoáng, đứng ở nơi đó, như chi lan ngọc thụ, sáng ngời rực rỡ, Vương quản sự tươi cười chào đón.
"Họ tên sư đệ."
"Phong Ngữ."
"Phong Ngữ sư đệ không biết muốn gia nhập phong nào, không bằng trước nghe ta giới thiệu một chút, Thanh Uyển phong này địa thế tốt nhất, linh khí nồng đậm, với tu luyện......"
Phong Ngữ cười một chút, cũng không thèm nhìn tới, liếc mắt một cái ngọc giản trên bàn, ngắt lời quản sự: "Không nhọc phiền quản sự, ta muốn gia nhập Thanh Lăng Phong, thỉnh quản sự giúp ta đăng ký."
Vương quản sự nghẹn lại.
Không đợi hắn phản ứng lại, cửa truyền đến một thanh âm to lớn vang dội.
"Lôi Đình nguyện gia nhập Thanh Lăng Phong, thỉnh cầu quản sự đăng ký."
Quản sự mặt nứt ra rồi.:))
Liễu Nhất Tiếu gập ngón tay ở trên mặt bàn gõ gõ, kêu gọi sự chú ý của quản sự.
"Vương quản sự, không biết lời nói vừa rồi của ngươi còn giữ hay không, chúng ta đã đánh cược......"
Vương quản sự thẹn đỏ mặt, miễn cưỡng nói một câu: "Là ta có mắt không thấy Thái Sơn, không nên hạ thấp Thanh Lăng Phong, mong sư đệ tha thứ."
Liễu Nhất Tiếu cũng không để ý lời xin lỗi không thành ý của hắn: "Thôi, ngươi chạy nhanh tìm ra ngọc giản, làm thủ tục, ta còn có việc."
Vương quản sự không hề trì hoãn, hắn từ hậu đài lấy ra ngọc giản Thanh Lăng Phong.
"Có chuyện còn cần trước tiên báo cho các vị, tiến phong còn muốn trước tiên đạt được đồng ý của phong chủ, sau đó mới có thể có được lệnh bài tự do ra vào, này trong đó cả đi cả về cần không ít thời gian."
Vương quản sự đem tên của mấy người viết lên trên, triệu mấy con hạc giấy đi thông tri Thanh Lăng trưởng lão.
Nội tâm hắn cười lạnh, trưởng lão hàng năm bế quan, chờ nhìn đến thỉnh cầu nhập phong cũng không biết năm nào tháng nào, các ngươi liền chậm rãi chờ đi.
Nhưng mà mấy con hạc giấy kia ở không trung xoay quanh một trận, đang lúc quản sự cho rằng hạc giấy làm lỗi, hạc giấy khoan thai dừng ở bên người Liễu Nhất Tiếu, dừng ở một vị trí y dễ bắt lấy, bất động.
Quản sự nhíu mày: "Chú thuật xảy ra vấn đề, ta lại một lần nữa......"
"Chậm đã," Liễu Nhất Tiếu suy nghĩ liền hiểu, từ trong túi trữ vật lấy ra tiểu phương ấn, "Thứ hạc giấy nhận chẳng lẽ là thứ này."
Phương ấn thật sự nhỏ, chỉ có một đoạn lớn ngón cái, toàn thân màu trắng, lung linh đáng yêu.
Vương quản sự vừa thấy cái phương ấn này, đại kinh thất sắc, hoảng đến sắp đứng không nổi nữa: "Ngươi! Ngươi như thế nào sẽ có con dấu của phong chủ!"
"Trưởng lão đưa, chưa dùng qua bao giờ." Liễu Nhất Tiếu tùy tay đem con dấu ném tới trên bàn, "Nếu như thế, có thể đi qua một bước thủ tục rồi chứ."
"Có, có thể," Vương quản sự hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, đôi tay thật cẩn thận nâng con dấu, ở trong ngọc giản gõ xuống.
Con dấu là đại biểu phong chủ, Vương quản sự không xem trọng tiền đồ của Thanh Lăng Phong, không đại biểu khinh thường Thanh Lăng trưởng lão, đó là tượng trưng cho đỉnh thực lực, cho dù trước mặt người khác biến mất nhiều năm, cũng không ai dám bất kính.
Có con dấu dễ làm việc, tiến độ thuận tiện, Vương quản sự hiệu suất cũng cực cao, mấy người trực tiếp gia nhập Thanh Lăng Phong, không cần chạy tới chạy lui,trực tiếp làm xong xuôi thủ tục, lệnh bài ra vào cũng đã xong, trang phục của các đệ tử khác phải chờ may đo.
Vương quản sự cuối cùng nói câu chính thức: "Tu vi như đi ngược dòng nước không tiến tất lui, mong vài vị cần cần cù dụng công nhiều hơn, không phụ kỳ vọng của tông môn."
"Đa tạ dạy bảo."
Tác giả có lời muốn nói: ·
Trưởng lão ngay từ đầu đem Liễu Nhất Tiếu bắt gia nhập phong, tín nhiệm y, đem con dấu cho y là có nguyên nhân,về sau sẽ nói rõ.
Nguyên Thư trưởng lão không gặp được Liễu Nhất Tiếu, thì sẽ không có một đoạn này.
------------------------hết chương 16-------------------------------
=)) đọc truyện mà phải đội mấy cái mũ bảo hiểm á, bẻ lái gắt quá
edit: Phương Đông
beta: Sói- Bột lão sư
bản việt hóa bới Hắc Bạch Vô Thường team
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro