Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Công chính


        Nhan Chiêu giữ bình tĩnh nói: "Lấy độc trị độc, hiểu không? Dù đáng sợ như nào, Vượng Tử cũng sẽ không ăn thịt người, cắn răng nhắm mắt một cái liền qua thôi."
  Thẩm Nguyên Đình không nhanh không chậm "Ồ" một tiếng: "Lấy độc trị độc? Vào một ngày mưa? Tìm mèo đến nỗi bản thân phát sốt?"

  Anh coi tôi bị sét đánh đến ngu người không cứu được một con mèo sắp chết sao? !

  Nhan Chiêu cân nhắc đến tính cách của nguyên thân, giả vờ tức giận nói: "Anh nghĩ tôi muốn như thế này sao, tất cả đều là vì ai? Dù sao thì anh cũng nợ tôi một ân tình, anh trả tôi thế nào đây??"

  Một người sợ mèo, lại chủ động đi tìm mèo, nghe có vẻ vô lý, nhưng nếu cậu ta có ý đồ khác thì sao? Lợi ích trước mắt, nỗi sợ không là gì so với lòng tham.
  Phải nói rằng, cậu đi tìm Vượng Tử vốn không phải vì đơn thuần thương xót nó, tăng độ hảo cảm của BOSS mới là mục đích chính.

  Nhan Chiêu liếc nhìn con mèo đang liếm lông, trong lòng nói "Thực xin lỗi".

  Giường lún xuống một chút, Thẩm Nguyên Đình ngồi ở mép giường, lạnh nhạt nói: "Cậu muốn tôi báo đáp thế nào?"

  Nhan Chiêu nhớ lại một đoạn được tả trong sách:
   【Tay cầm khẩu súng bóng loáng mạnh mẽ nhét vào miệng Nhan Chiêu, thanh niên mắt mở to, cổ họng run rẩy co giật, muốn nôn vật kia ra ngoài, nhưng làm sao cậu có thể chống cự lại sức mạnh của người đàn ông đó, chỉ có thể bất lực cảm nhận vật thể lạnh mà cứng kia dần dần xâm nhập vào khoang miệng của cậu.
  Người đàn ông tàn nhẫn mỉm cười, trong nụ cười còn mang theo một chút châm chọc: “Đoán xem, sau khi tôi bóp cò, chuyện gì sẽ xảy ra với cậu?”
        Đồng tử của thanh niên co rút lại, dạ dày muốn trào ngược lên, chỉ cảm thấy giây tiếp theo, viên đạn bên trong sẽ bắn ra dọc theo cổ họng, làm thủng ruột và dạ dày của cậu. 】

   Nhan Chiêu: " ……………………"
        Xin anh sau khi hắc hóa đối xử với tôi ôn nhu một chút, muốn giết tôi thì cho tôi chết vui vẻ, đừng tra tấn tinh thần!

  Nhan Chiêu thận trọng nói: "Tôi còn chưa nghĩ ra, cứ nhớ trước đi."
  Thẩm Nguyên Đình gật đầu: "Được.”

  Nhan Chiêu mang theo sợ hãi rúc vào chăn, đeo tai nghe mở trò chơi. Sau khi qua màn, cậu nhấc mắt, Thẩm Nguyên Đình vậy mà vẫn còn ở đó.
  Thẩm tổng, thật sự không cần ngủ bù sao?

  Nhan Chiêu di chuyển, nghiêng đầu, từ vị trí của cậu, vừa vặn có thể nhìn thấy góc nghiêng toàn mỹ của Thẩm Nguyên Đình.
  Lông mi của người đàn ông rũ xuống, đôi mắt híp lại, cẩn thận xem xét tài liệu trong tay. Thật sự là một con ong chăm chỉ, nào có giống đại ma vương SJB trong sách! ! !

        Nhưng mà tối hôm qua anh ta thật sự rất thô bạo…… thời điểm đặc biệt, có thể lý giải.
  Cảm nhận được ánh mắt thăm dò từ bên cạnh, Thẩm Nguyên Đình quay đầu lại nhìn Nhan Chiêu, “Làm sao?”
        Không có gì, chỉ là nhìn xem bạch nguyệt quang của nhân vật chính đẹp đến mức nào.

  Nhan Chiêu sờ cái bụng bằng phẳng của mình, tìm cớ: “Tôi đói rồi.”
  Thẩm Nguyên Đình lạnh nhạt nói: “Nhìn xem bên cạnh cậu là cái gì.”

  Nhan Chiêu quay đầu, cốc nước và thuốc uống dở trên tủ đầu giường đã bị lấy đi, thay vào đó là một hộp giữ nhiệt.
  Mở nắp ra, bên trong là cháo trắng cùng đồ ăn kèm, rất dễ tiêu.
  Cho nên Thẩm Nguyên Đình đã sớm nghĩ rằng cậu sẽ đói bụng, liền chuẩn bị đồ ăn cho cậu? Thật là một bá đạo tổng tài chu đáo!

   Cậu múc một thìa cháo, đưa vào miệng: “Cám ơn.”
        Thẩm Nguyên Đình lẳng lặng nhìn cậu, ánh mắt như nhìn một vùng biển không thấy điểm cuối.

  Nhan Chiêu còn đang bệnh, ăn no liền có chút buồn ngủ, lại tiếp tục ngủ.
  Thẩm Nguyên Đình thấy chăn bông của cậu đắp không kỹ, hở cả phần cổ, cau mày giúp cậu chỉnh lại chăn.
  Vừa định rời đi, điện thoại trên tủ đầu giường đột nhiên rung lên, màn hình bật sáng.
        Thẩm Nguyên Đình liếc thoáng qua, cười lạnh một tiếng.

  Sau một giấc ngủ, tinh thần quả nhiên tốt lên rất nhiều.
  Nhan Chiêu mở điện thoại xem thời gian, đã là buổi chiều.
  Còn chưa kịp nghĩ xem nên tận dụng thời gian nghỉ phép này để làm gì, một tin nhắn đã thu hút sự chú ý của cậu.

  Đó là một tin nhắn chuyển khoản, ai đó đã gửi một số tiền lớn vào thẻ của cậu.
  Không quan trọng "người" kia là ai, là Hiên Viên Thiết Ngưu hay Vương Tiểu Minh cũng không quan trọng, điều thực sự quan trọng…… người kia là kẻ đứng đằng sau cậu——
  Hàn Vũ Hiên, công chính trong nguyên tác, hắn ta ở trong mắt Nhan Chiêu chính là một nòng pháo hình người biết đi. 

        Hơn nữa pháo vương này và nguyên thân có quan hệ.

        Nguyên tác truyền kỳ thời kỳ đầu, Lục giang còn có thể viết np, xuyên không vẫn là đề tài mới mẻ để viết tiểu thuyết, lại có bộ còn có thể sinh con…… Trong thời kỳ bách hoa hỗn loạn không kiêng kỵ, công ngủ với pháo hôi dường như cũng không có gì bất thường cả.      

        Đúng, Hàn Vũ Hiên ngủ với nguyên thân rồi.

        Vốn dĩ Nhan Chiêu cho rằng nguyên thân là một pháo hôi khuôn mẫu, bạch nguyệt quang hay công chính đều có thịt. Quan hệ thân thể, nhưng nếu Thẩm Nguyên Đình chưa ngủ với cậu ta, chiến tích kia của cậu ta giảm đi một nửa, không được tính là mvp, nam phụ độc ác đáng sợ vẫn có tên.

        Tất nhiên, Hàn Vũ Hiên không có tình cảm thật với nguyên thân, nếu không công tịch cùng jj đều khó bảo toàn.
        Lý do hắn ta ngủ với nguyên thân rất kỳ lạ—— hắn cảm thấy Ninh Vân Phàm yêu không đủ nhiều, rõ ràng đã có máy đóng cọc lai tám dòng máu là mình rồi, tại vì sao trong lòng vẫn còn nhớ tới trà xanh Thẩm Nguyên Đình này? !
       
  Cho nên hắn ta phải giả vờ yêu đương với nguyên thân, khiến nam chủ trải qua nỗi đau bị người vứt bỏ, sau đó phát hiện ra tình yêu thật sự của mình! Nhân tiện có thể chăn dê trên đầu Thẩm Nguyên Đình lại càng tuyệt vời, hắn quả thực nên vỗ tay cho mạch mão của chính mình!

  Mà nguyên thân cũng đột nhiên đánh rơi trí tuệ, trước kia vẫn là một pháo hôi yêu sự nghiệp, tới chương này lại biến thành một bộ óc đầy tình yêu. Cậu ta nảy sinh tình cảm với Hàn Vũ Hiên, nghĩ hắn ta cũng thích mình, quyết định giúp Hàn Vũ Hiên phá hủy sự nghiệp của Thẩm Nguyên Đình, tái hôn vào Hàn gia.
      
        Nhan Chiêu nhìn đến tình tiết này liền phun, ngươi là đàn ông, vì sao trong đầu đều là lập gia đình, có tâm với sự nghiệp một chút không được sao! ! !

        Nói chung, vì để thể hiện lòng thành của mình, nguyên thân đã trộm tài liệu của công ty Thẩm Nguyên Đình dâng cho Hàn Vũ Hiên.

        Hai công ty thế lực ngang ngửa nhau lại xuất hiện tình báo, thông tin bị rò rỉ, việc kinh doanh của nhà họ Thẩm bị nhà họ Hàn cản trở, công ty tổn thất nghiêm trọng. Cũng vì vậy mà Thẩm Nguyên Đình bị hội đồng quản trị luận tội, bị đình chỉ chức vụ, từ một tổng tài bá đạo biến thành một kẻ thất nghiệp, mở ra siêu thần sử của nhân vật phản diện hắc hóa đại sát tứ phương.

        Nguyên thân bị lợi dụng toàn bộ đoạn sau, bị Hàn Vũ Hiên giẫm đạp, mà trước kia cậu ta độc đoán kiêu ngạo, đắc tội không ít người, mất đi sự che chở của Thẩm Nguyên Đình, bị trả thù rất thê thảm, cuối cùng nợ nần chồng chất, bị người ta đánh gãy hai chân, phơi thây đầu đường.
  
  Một trăm vạn mà Hàn Vũ Hiên chuyển cho cậu ngày hôm nay là một tín hiệu cho thấy việc trộm cắp diễn ra rất suôn sẻ, đợi đến lúc đẩy ngã được cái tháp của Thẩm Nguyên Đình, hắn ta sẽ chuyển hết số tiền còn lại vào thẻ của Nhan Chiêu, sau đó đổ hết tội danh tham ô tài sản cho cậu.
  Nhớ lại một chút, tiêu đề trên bìa tài liệu Thẩm Nguyên Đình xem sáng nay hình như có liên quan đến chuyện này……

   Nhan Chiêu: "……"
        Quái, trùng hợp như vậy sao!
      
       Nhan Chiêu hiện tại không dám ly hôn với Thẩm Nguyên Đình, quỷ mới biết trong việc nguyên thân về sau bị trả thù liệu có sự ngầm đồng ý của Thẩm Nguyên Đình không, muốn ly hôn cũng phải chờ cậu nắm được toàn bộ tình hình rồi nói sau.

     Tình thế cấp bách, cậu vội vàng xỏ dép lê đi tìm Thẩm Nguyên Đình, tìm không thấy người liền lấy điện thoại gọi, lần này không phải là tắt máy mà là tút tút tút hồi lâu cũng không có ai trả lời—— tối qua Trầm Nguyên Đình thực sự cho cậu vào danh sách đen sao? !
  Là một người mỗi lần sốt cao là phải ăn đồ ăn vặt, trốn tập thoại, ở show tổng nghệ ngẩn người xém chút bị bắt đi Châu Phi làm tù trưởng, Nhan Chiêu biết rõ, con người không thể luôn ôm tâm lý may mắn được. Nếu có sự cố xảy ra, phải bóp chết nó từ trong trứng nước, tránh lửa đốt mông thành hoa cúc héo.

         One hour later.
  “Thực xin lỗi, tôi không thể để ngài lên lầu mà không hẹn trước được.” Cô gái ở quầy lễ tân nói với cậu.
  Thẩm Nguyên Đình thân là tổng tài, đương nhiên không phải muốn là có thể gặp được. Lúc bận rộn nhất, lịch hẹn trước của anh ta có thể xếp dài đến năm sau, có thể nói cuộc sống không có chút mới mẻ nào.
       
        Nhưng người ta có tiền có quyền, không giống mình, tìm bạn đời hợp pháp vẫn! Phải! Hẹn! Trước!

  Nhan Chiêu hỏi: "Vậy cô có thể giúp tôi gọi điện thoại nói chuyện một lát được không?"
  “Cái này……Được rồi, xin chờ một lát.” Cô gái hơi do dự, nhưng vẫn bấm số, sau khi giải thích tình huống với thư kí, áy náy mà trả lời, "Lịch trình gần đây của giám đốc Thẩm đã kín, công ty cũng không có nhu cầu đầu tư, mời ngài về cho."

  Đây là nhầm cậu thành doanh nhân mới lập nghiệp sao? Cậu cải trang như này cũng coi như thành công sao??
       Hai ngày nay quá nhiều vấn đề chết tiệt, Nhan Chiêu sa sút đến nỗi phải nghĩ ngợi lung tung để làm bản thân vui vẻ. Cậu cảm thán mình đúng là bảo đao chưa cũ, chỉ nói vài câu đã thành một doanh nhân tinh anh, lấy lại tinh thần, giải thích nói: “Tôi không phải đến để nói chuyện hợp tác. Tôi là…… bạn của Thẩm tổng, có chuyện muốn nói với anh ấy, cô có thể giúp tôi hỏi lại một lần nữa được không?”

  Cô gái liếc cậu một cái, mắt lộ ra vẻ nghi ngờ. Người này đội mũ, đeo kính râm, mang khẩu trang và khăn quàng cổ, cả người như một con gấu nâu Siberia, thoạt nhìn rất nguy hiểm, vừa rồi bảo vệ còn thiếu điều ngăn cậu ta ở bên ngoài.
  Lại là một tên lừa đảo! Thái độ của cô gái nhất thời lạnh như mùa đông giá rét: “Bạn của Thẩm tổng chúng tôi khá nhiều, cả nam lẫn nữ, một ngày có thể thay đổi ba bốn người, nhưng Thẩm tổng một người cũng không biết.”

  Nghe giọng điệu lạnh lùng đó, Nhan Chiêu nào còn không hiểu được, cải trang thành công chỗ nào, là một thất bại lớn.
  Không không không, cô gái, cậu thật sự không phải loại nhét cái gối vào trong áo, giả vờ khóc lóc ăn vạ, lăn lộn trên đất kiểu “Tôi đang mang thai đứa con của Thẩm tổng” đâu!

        Nhan Chiêu cắn răng, cẩn thận quan sát xung quanh, hành động này khiến cô gái ở quầy lễ tân cảnh giác hơn, sẵn sàng gọi bảo vệ bất cứ lúc nào.
        Chắc là không có paparazi. Cho dù có, nổ bát quái cũng tốt hơn là bị Thẩm Nguyên Đình giết……
  Nhan Chiêu tháo kính râm và khẩu trang xuống, thử dùng khuôn mặt để qua ải.  

        Sau khi nhìn rõ mặt cậu, mắt sáng lên, cô nhanh chóng bịt miệng mình lại, kìm nén tiếng hét của mình.
  Cô gái tại quầy lễ tân làm ra vẻ bí mật, hạ giọng, nhưng âm cuối vẫn run lên vì phấn khích: “Chiêu Chiêu, em là fan của anh!”
  Nhan Chiêu nhẹ giọng nói, lông mi dài run lên như cánh bướm: "Cám ơn, cô có thể châm chước một chút không, tôi cũng không đến nỗi va phải đồ sứ của Thẩm tổng các người chứ?"
  Không phải chỉ là làm nũng thôi sao, ngay cả vai đê tiện hơn cậu đều từng diễn, còn sợ không diễn được sao?

  Cô điên cuồng gật đầu: “Không thành vấn đề không thành vấn đề!”
  Cũng may là fan của mình, nếu là anti thì chắc mình bị đuổi ra ngoài rồi.
  Ngay khi tim của Nhan Chiêu vừa buông xuống, liền nghe một người xen mồm nói: “Ơ, sao lại là cậu?”

       Nhan Chiêu kéo khăn quàng cổ lên che mặt. Cậu cảnh giác quay đầu, nhanh chóng nhận ra người đến: “Đạo diễn Thịnh?”

  Thịnh Hân, một đạo diễn nổi tiếng bần cùng ở Hoa Quốc, hở một tí là tuyên bố sẽ đầu tư X triệu cho bộ phim mà tới hôm nay vẫn chưa lôi kéo được nhà tài trợ nào, chỉ có thể dùng một hai ngàn vạn, thậm chí mấy trăm vạn của mình để làm phim.
  Tất nhiên, việc không có tài trợ là có nguyên nhân, vì năng lực hắn rất tệ, dù siêu BUFF với sự tham gia của ngôi sao diễn xuất Ưng tiểu thiên vương, phim của hắn chỉ được 4.8 rating, có thể nói là làm cho vô số fan của Ưng Hồng Vũ tức giận đến mức muốn ném cà chua thối vào mặt hắn.

  Cô gái ở quầy lễ tân gọi "đạo diễn Thịnh" một cách lễ phép, Thịnh Hân gật đầu, cười nói: "Là cô hả Tiểu Vân, đổi kiểu tóc rồi, không tồi nha."
        “Cám ơn, nào có……” mặt cô đỏ lên, nhếch miệng cười. Cô hôm qua mới đi uốc tóc, hôm nay chờ người tới để khoe, kết quả không ai phát hiện, không nghĩ tới lại được đạo diễn Thịnh nhận ra.

        Thịnh Hân làm sao có thể nhìn ra được chi tiết này, đây là Thẩm Nguyên Đình nói cho hắn—— hắn trong khoảng thời gian gần đây không dám dây dưa với con gái trong công ty của Thẩm Nguyên Đình, nhưng không ghẹo gái nói chuyện thì sẽ ngứa miệng mà chết, liền hỏi Thẩm Nguyên Đình tên của cô ấy. Lúc xác nhận thân phận, Thẩm Nguyên Đình thuận miệng nói ra câu “Thay đổi kiểu tóc”.
         Anh ta trông có vẻ là một người đàn ông lạnh lùng nhưng thực ra lại rất cẩn thận, trong tổng công ty hàng nghìn người, anh ta đều có thể đối chiếu khuôn mặt với tên của từng người một, thậm chí còn có thể nói ra những thay đổi nhỏ của nhân viên, ngoại trừ suy nghĩ rất tỉ mỉ thì Thịnh Hân cũng không biết nên hình dung anh ta như thế nào……
         Cho nên Thịnh Hân vừa chán ghét vừa đồng cảm với Nhan Chiêu, ỷ mình có chút thông minh đi tính kế Thẩm Nguyên Đình—— hôm nay cậu uống ít 200ml nước Thẩm Nguyên Đình đều có thể bắt cậu nôn ra, cậu còn bày mưu tính kế anh ta, cũng không sợ tự mình chơi đến chết.

  Sau khi đùa giỡn với cô gái, hắn dựa lưng vào quầy lễ tân, bắt đầu đánh giá Nhan Chiêu. Khóe miệng mang theo ý cười, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy như gió xuân, nhưng Nhan Chiêu lại cảm thấy có chút nguy hiểm.

  Thịnh Hân nói: “Cậu có thời gian đến đây, không cần đến phim trường sao?”
  Nhan Chiêu nói: “Tôi xin nghỉ phép rồi, đến tìm Thẩm Nguyên Đình.”
  "Ồ, lão Thẩm à." Thịnh Hân gật đầu, nói với lễ tân, "Những người không hẹn trước đều không được cho vào, cho dù cậu ta có là ngôi sao."
     Nhan Chiêu: “……”
  Cậu không biết mình đã đắc tội gì với hắn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #danmei