Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Pn: Thành hôn

"Cha ơi!"

Khương Trà ngáp một cái, ôm lấy Bánh bao sữa đang bay tới, vẻ mặt buồn ngủ: "Gặp gia gia con chưa?"

Bánh bao sữa gật đầu thật mạnh, "Gia gia và phụ thân đưa con tới liền đi rồi."

Khương Trà xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của con trai, không hỏi thêm nữa mà bế bé con vào nhà gặp đệ đệ.

Mặc dù khi mang thai Ngụy Huyền, Cố Lệ Thừa luôn khẳng định Khương Trà đang mang trong mình đứa con của y, nhưng sau khi sinh Bánh bao sữa ra, thời gian trôi qua, nét mặt của bé con càng ngày càng giống Ngụy Nam Dật, nhìn là biết con ai liền.

Cố Lệ Thừa đương nhiên tức giận, nhất định là Khương Trà trong lúc mang thai liên tục nói đứa bé là của Ngụy Nam Dật, cho nên mới khiến nhóc con trở thành con trai của Ngụy Nam Dật.

Sau khi xác nhận Bánh bao sữa là con ruột của mình, Nguỵ Nam Dật phớt lờ sự cản trở của Cố Lệ Thừa, trực tiếp đón con trai đã được nuôi dưỡng như hoàng tử một thời gian về nhà và thú nhận mối quan hệ giữa ba người với gia đình.

Đương nhiên, nhà Ngụy tướng quân lúc đầu không thể tiếp nhận, nhưng về sau dần dần bị cháu trai làm mềm lòng.

Về phần đệ đệ của Bánh bao sữa... ừm, bé con được thụ thai sau khi Khương Trà sinh Bánh bao sữa một năm, để đảm bảo đứa trẻ trong bụng Khương Trà là của mình, Cố Lệ Thừa đã cố tình đuổi Nguỵ Nam Dật đi trong thời gian đó, sau khi xác nhận Khương Trà có thai mới mỹ mãn chuyển hắn về.

Đứa lớn bây giờ đã bốn tuổi, đứa nhỏ mới hai tuổi, những ngày tháng ẩn dật vẫn còn xa vô tận.

Những ngày sau đó, Khương Trà có khi ở trong cung, có khi ở Ngụy gia, có khi về nhà theo mẫu thân, ngoại trừ thỉnh thoảng có hai nam tử tinh lực dư thừa quấn lấy đến mềm chân, cuộc sống của cậu vô cùng thoải mái.

...

Tại một thị trấn phía nam sông Dương Tử, một ngôi nhà rộng lớn độc đáo được trang trí bằng đèn lồng và đồ trang trí đầy màu sắc, thỉnh thoảng có khách vào nhà mang theo lễ vật, bên ngoài càng nhiều người tới xem hơn.

"Chậc, là thật kìa!"

"Nghe nói nương tử không những là nam, còn muốn một lần gả cho hai nam nhân!"

"Hừ, nam nhân lấy nam có cái gì sai? Hoàng thượng đã cho phép nam nhân lấy nam nam, hơn nữa ngươi không phải có ba thê bốn thiếp à, sao không cho người ta lấy hai phu cùng một lúc?"

Nhìn thấy người đang nói là một thanh niên quý tộc, tất cả đều vô thức im lặng, càng thấy xấu hổ nhìn thấy người đối diện bước vào dinh thự với vẻ mặt không hài lòng.

Người vừa xỉa xói mất hết mặt mũi.

Về phần thiếu gia cao quý kia, đương nhiên là hoàng đế đương thời, mới mười lăm tuổi - Cố Lâm, Cố Lâm vào phủ đi vòng quanh hai vòng liền nhìn thấy cha đang đỏ bừng mặt nói chuyện với Nguỵ tướng quân và hai cữu cữu, sau đó tức giận quay người đi về phía phòng ngủ.

"Cha!" Cố Lâm chạy vào theo, nhìn thấy đại ca ở trong phòng, tức giận chỉ vào mũi hắn mắng: "Huynh cũng không báo cho ta biết! Nếu như ta không nghe được triều thần thảo luận chuyện này, bây giờ vẫn còn mờ mịt không biết gì!"

Ngụy Huyền ho nhẹ một tiếng, "Ta còn tưởng rằng đệ không rảnh tới đây."

"Xì!" Cố Lâm vừa tức giận vừa tủi thân lao tới chỗ Khương Trà đang sắp xếp quần áo, "Cha! Sao cha không để ý đến con!"

"Ta đang bận."

Bận chỗ nào đâu?

Khương Trà chỉnh lại thắt lưng, đi tới gương xoã tóc, sau đó nhìn hai đứa con trai nói: "Ta sắp gả cho phụ thân hai đứa, hai đứa không lo công vụ, tới đây góp vui làm gì."

Lần này không chỉ có Cố Lâm tủi thân, Ngụy Huyền cũng không vui, "Cha..."

"Con và đại ca là người thân thiết nhất với người! Sao chúng con không thể đến!"

"Không phải là không thể tới, chỉ là chuyện này không quan trọng như vậy."

Lần thành hôn này chỉ là để thực hiện lời hứa của bọn họ, dù sao cũng ba bốn chục tuổi rồi, nhiều năm chung sống, có thành hôn hay không cũng không thành vấn đề, bọn họ chỉ thông báo cho Ngụy gia và Khương gia tới đây, hai đứa con trai vốn dĩ không có tên trong thiệp mời.

Nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của hai đứa con trai, Khương Trà không khỏi bật cười, ôm cả hai đi ra ngoài: "Các con đều ở đây, chúng ta đi tìm phụ thân các con đi."

Cố Lệ Thừa tuy rằng không còn ngồi ở địa vị tối cao, nhưng Khương gia, Ngụy gia cũng không dám để y quỳ xuống, nên tiến trình cúng bái được lược bỏ.

Khi Khương Trà đưa hai con trai của mình ra ngoài, Cố Lệ Thừa và Nguỵ Nam Dật đều đã uống rất nhiều, cậu vội vàng để hai đứa con trai ra bàn uống cùng, còn mình thì đi tới chỗ mẫu thân cùng hai tẩu tẩu và nhóm tỷ muội cùng trò chuyện.

"Bé ngoan, ngươi không định sinh thêm một đứa con gái nữa sao?"

Khương Trà lắc đầu: "Không sinh nữa."

Mọi người trong bàn nghe vậy đều cảm thấy tiếc nuối, ba người bọn họ đều rất đẹp, nếu sinh con gái nhất định sẽ nhận ngàn vạn sủng ái.

Thời gian trò chuyện và cười đùa chẳng mấy chốc đã đến tối, trong nhà không có nhiều phòng dành cho khách, Ngụy Nam Dật và Cố Lệ Thừa đích thân tiễn khách say rượu đến quán trọ, còn Khương Trà ở nhà chăm sóc hai con trai.

"Cha..."

"Ừm?"

Cố Lâm uể oải mở mắt ra, nhìn thấy người cha mà mình đã nhớ nhung lâu nay đang ở ngay trước mặt, đứng dậy ôm lấy Khương Trà, đau lòng nói: "Cha cùng phụ hoàng và cha hai có thể quay về không? Con rất nhớ mọi người, đại ca cũng không vào cung chơi với con."

Khương Trà vỗ vỗ lưng Cố Lâm, giọng nói rất ôn hòa: "Phụ hoàng con mấy chục năm cống hiến cho thiên hạ bà bách tính, còn cha hai con đã trấn thủ biên cương mấy chục năm, giờ đây thiên hạ thái bình, bọn họ đều hơn bốn mươi rồi, bọn họ cũng mệt mỏi, cần một nơi rời xa triều đình nghỉ ngơi an dưỡng."

Cố Lâm và Ngụy Huyền thật ra cũng không uống nhiều, chỉ muốn lợi dụng rượu để làm nũng với người cha đã lâu không gặp của mình, nghe những lời này đều đỏ mặt xấu hổ.

Khương Trà vươn tay định ngồi dậy, Ngụy Huyền vốn không hoạt bát như đệ đệ ôm lấy cậu, nhẹ giọng nói: "Bọn con vẫn luôn ở đây, khi nào nhớ bọn con thì quay về."

"Ừm......"

Sau khi dỗ dành hai đứa con trai đi ngủ, Khương Trà mới lặng lẽ ra khỏi phòng, vừa nhẹ nhàng đóng cửa lại đã bị ôm vào lồng ngực đầy mùi rượu.

Là Cố Lệ Thừa.

Cố Lệ Thừa say sưa tựa cằm lên đầu Khương Trà: "Phu nhân, dỗ dành bọn nhỏ xong cũng phải dỗ ta."

Khương Trà nhịn không được cười hai tiếng, giơ tay sờ lên mặt Cố Lệ Thừa, "Được, về phòng dỗ ngươi."

Cố Lệ Thừa hài lòng cúi người bế Khương Trà lên, loạng choạng bước vào nhà, ép Khương Trà vào cửa hôn cậu một cái đầy mùi rượu, hài lòng ôm lấy Khương Trà thơm tho: "Ngoại trừ ngày ngươi sinh ra Ngụy Huyền và Cố Lâm, hôm nay với ta là ngày hạnh phúc nhất."

"Ta cũng hạnh phúc."

Khương Trà dỗ Cố Lệ Thừa lên giường như một đứa trẻ, vừa cởi quần áo và giày, Ngụy Nam Dật cũng say khướt quay lại, cậu lại phải nhận một nụ hôn đầy mùi rượu khác, lần nữa làm theo quy trình tương tự dỗ Nguỵ Nam Dật lên giường.

Hôm nay hai người kia uống quá nhiều, đều đòi động phòng, đáng tiếc nằm trên giường không lâu thì ngủ mất.

Khương Trà lại đi ra ngoài lấy nước lau mặt lau người cho cả hai, mệt đến cả người đầy mồ hôi.

Tắm xong quay lại, hai người đang nằm trên giường vẫn ngủ nguyên tư thế như lúc cậu đi ra ngoài, cậu nhấc chăn lên, vừa nằm xuống đã có hai cánh tay quấn quanh eo.

Mặc dù hơi nặng nhưng lại có cảm giác rất an toàn, bao năm qua cậu cũng đã quen với việc bị ôm như thế này rồi.

Khương Trà bị ôm ở giữa, nhìn qua nhìn lại hai khuôn mặt không còn trẻ tuổi, cậu giơ tay sờ lên, thực ra chính cậu cũng không còn trẻ nữa, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu đã chọn ở lại bên họ đến hết cuộc đời, cho nên cũng sẽ già đi theo thời gian.

Chỉ là Cố Lệ Thừa và Ngụy Nam Dật bao nhiêu năm đều chăm cậu rất tốt, cho dù đã sinh hai đứa con, trạng thái cơ thể vẫn không hề suy giảm, nhìn vẫn như xưa.

Khương Trà nheo mắt hôn lên mặt Cố Lệ Thừa cùng Ngụy Nam Dật, hai bàn tay trong chăn lần lượt nắm lấy hai bàn tay to lớn, điều chỉnh ngón tay đan vào nhau, hài lòng nhắm mắt lại.

Chẳng bao lâu, cậu chìm vào giấc mơ hạnh phúc được bao quanh bởi hai người đàn ông.

__________________________

Kết hạnh phúc quá nên toy gom chung đăng nốt một lần đỡ cắn rứt 😘
Bình thường toy không hay check thông báo các thứ mà nay zô thấy watt gửi thông báo có mom nào đó rp nhà nào đó cũng đăng truyện này, cảm giác thiệt yomost 🤣 Btw cảm ơn mom nào đó đã rp cho toy biết, iu thương 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro