2.10: Đút vào trước mặt biểu ca
Ngụy Nam Dật siết chặt nắm đấm, giữa hai lựa chọn cứu Khương Trà hoặc để Cố Lệ Thừa bình tĩnh lại, cuối cùng hắn lựa chọn cái trước, nhưng còn chưa kịp hành động đã nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của Khương Trà.
Bé ngoan không muốn hắn cứu.
Tay Ngụy Nam Dật liên tục nắm chặt rồi buông ra, hắn đứng cách đó vài bước, nhìn Khương Trà đang bị chôn giữa hai chân Cố Lệ Thừa, buồn bã ngẩng đầu nhìn Cố Lệ Thừa cũng đang nhìn hắn với vẻ mặt âm trầm.
Sau một lúc im lặng, "Sau hôm nay có thể để chúng thần rời đi không?"
Đây không phải là yêu cầu của một cận thần đối với hoàng đế, mà là Ngụy Nam Dật đang cầu xin Cố Lệ Thừa, người có tình ý với hắn, hãy để họ đi.
Cố Lệ Thừa nhìn Nguỵ Nam Dật chưa bao giờ cúi đầu với y dù bị giam trong lãnh cung, bây giờ lại cầu xin y nhiều lần vì người khác, cơn giận giữa hai hàng lông mày gần như biến thành thực thể.
Y không tức giận hay gầm gừ, mặt không cảm xúc nói những lời tàn nhẫn: "Chỉ cần hắn hầu hạ trẫm thoải mái, trẫm sẽ để các ngươi đi."
Khương Trà đang cẩn thận liếm con cặc của Cố Lệ Thừa đột nhiên tràn đầy năng lượng, vùi cả khuôn mặt vào háng y, chiếc lưỡi mềm mại liếm lên gốc cặc được bọc trong lông mu đen cứng, như đang ăn kẹo nhấp nhô đầu mút liếm khắp mọi nơi.
Nhưng con cặc dưới lưỡi vẫn không có dấu hiệu cứng lên chút nào.
Khương Trà hoảng, cũng không quan tâm đến việc con cặc Cố Lệ Thừa vẫn còn mềm mà trực tiếp ngậm vào trong miệng, nước mắt tuôn rơi lắc đầu hoảng sợ.
Con cặc trong miệng dần cương cứng, cậu đột nhiên nuốt nước bọt mạnh hơn, quấn lưỡi quanh thân cặc, dùng đầu lưỡi liếm láp lỗ sáo nhạy cảm, sử dụng tất cả kỹ xảo khẩu giao mà cậu biết đi hầu hạ nó.
Cảm giác khoái cảm tê dại truyền trong máu như một dòng điện cực nhỏ, con cặc được bao bọc trong khoang miệng ấm áp nhanh chóng phồng lên và cương cứng, cặc lớn thô to dần dần căng cái miệng nhỏ đang ngậm lấy nó ra.
"Ưmm..." Khương Trà cảm thấy khó chịu.
Cố Lệ Thừa cụp mắt xuống nhìn Khương Trà đang ngậm cặc quỳ trước mặt mình, ánh mắt rơi vào đôi mắt to đẫm nước, hả hê khi ở trước mặt Nguỵ Nam Dật làm nhục người hắn quan tâm đan xen với vui sướng khi cặc lớn được liếm mút khiến Cố Lệ Thừa cảm thấy vô cùng thoải mái.
Y mím môi túm tóc Khương Trà ấn đầu cậu xuống, đồng thời đẩy hông lên trên, "Lưỡi thật mềm, liếm rất sướng."
Rõ ràng là đang khen ngợi Khương Trà, nhưng y lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Nguỵ Nam Dật, thấy hắn nhíu mày, rõ ràng là có lỗi với Khương Trà, y chẳng những không tức giận mà còn cảm thấy vui vẻ, sung sướng đến muốn cười to.
Hoá ra ngươi cũng có lúc trông đau khổ như vậy?
Đầu gối Khương Trà đau nhức nhưng không dám tùy ý thay đổi tư thế, chỉ có thể chịu đựng khó chịu, tiếp tục liếm cặc Cố Lệ Thừa.
Nhưng cặc của Cố Lệ Thừa quá lớn, khóe miệng căng cứng đến mức cậu phải cẩn thận thu răng lại để đảm bảo không cạp trúng hoàng đế cao quý, liếm rất cẩn thận.
Khoái cảm dần bị động tác ngày càng cẩn thận của Khương Trà rút đi, chỉ để lại dục vọng không thể dập tắt.
Cố Lệ Thừa không có ý định chủ động đụ miệng Khương Trà, tay trên đầu cậu chậm rãi ấn xuống, lạnh lùng nói: "Nếu không làm trẫm hài lòng, vậy không cần sống nữa."
Cả người Khương Trà run lên, nhanh chóng tăng tần suất đong đưa đầu mút, ngay cả khi tay đặt trên đầu ấn mạnh hơn, cậu vẫn cố chịu đựng cảm giác khó chịu, chủ động nuốt quy đầu to lớn nóng bỏng vào cổ họng.
Dị vật xâm nhập vào cổ họng, phản xạ buồn nôn càng kẹp chặt quy đầu đưa vào bên trong.
Hô hấp Cố Lệ Thừa trở nên nặng nề, thay vì hài lòng với động tác lấy lòng của Khương Trà, y lại cười khẩy: "Nuốt thật giỏi, đã nuốt bao nhiêu nam nhân rồi?"
"Bệ hạ." Ngụy Nam Dật cắn răng nói: "Bé ngoan chỉ có ta."
Cố Lệ Thừa mặt không biểu tình ngẩng đầu nhìn Ngụy Nam Dật, ấn đầu Khương Trà xuống, nhét quy đầu trong miệng vào cổ họng cậu, nghe tiếng rên rỉ khó chịu của Khương Trà đồng thời vang lên, cười lạnh: "Ngươi nói một tiếng, trẫm đâm mười lần."
Quả nhiên, như y nói, mặc cho Khương Trà giãy dụa, y ra vào cổ họng cậu mười lần, tốc độ không nhanh lắm, bởi vì mỗi lần y đút quy đầu vào Khương Trà sẽ phản xạ có điều kiện siết chặt cổ họng, y phải mất một thời gian mới thích nghi được với khoái cảm mãnh liệt.
Khi Cố Lệ Thừa bỏ tay ra, Khương Trà nhả cặc lớn đã cương cứng hoàn toàn của Cố Lệ Thừa ra, mặt đỏ bừng, cúi đầu ho khan, thậm chí lực ho khiến người ta nghi ngờ rằng cậu muốn văng cả cổ họng.
Ngụy Nam Dật bất giác tiến về phía trước hai bước, sau đó lại lùi về dưới ánh mắt âm trầm của Cố Lệ Thừa, không ngừng nhìn Khương Trà đang cúi người ho khan.
Sự lo lắng và đau lòng trong mắt hắn gần như đông cứng lại, chính ánh mắt này khiến Cố Lệ Thừa không muốn buông tha Khương Trà.
Khương Trà điên cuồng ho một lúc, sau khi vừa mới hồi phục sau cơn đau nghẹt thở, cậu lập tức hoảng sợ ngậm cặc lớn của Cố Lệ Thừa vào miệng, liếm mút thật mạnh.
Trong phòng chỉ còn lại âm thanh nhớp nháp của con cặc bị nuốt.
Đại khái là bởi vì vừa mới bị đâm vào cổ họng mấy lần, Khương Trà sợ đến run cả người, răng không giấu tốt nữa mà chạm vào thân cặc, đau đớn khiến Cố Lệ Thừa mềm hơn nửa, y túm tóc Khương Trà cáu kỉnh kéo cậu ra.
"Á......"
Nghe được tiếng kêu đau đớn của Khương Trà, Ngụy Nam Dật quỳ xuống lạy Cố Lệ Thừa, cầu xin: "Tử Khiêm, thả bé ngoan ra, ngươi muốn làm gì ta cũng được."
Đôi mắt Cố Lệ Thừa đỏ bừng vì tức giận khi bị Ngụy Nam Dật gọi tên, bao nhiêu năm, y đã tìm mọi cách khiến Ngụy Nam Dật gọi tên mình, hiện tại cuối cùng cũng nghe được hai chữ đó từ miệng hắn, nhưng vẫn là vì người khác.
Thật đáng buồn.
Đôi mắt Cố Lệ Thừa đỏ ngầu không nói một lời, cúi xuống nắm lấy cổ tay Khương Trà, kéo cậu qua chỗ Ngụy Nam Dật đang quỳ trên mặt đất, đến bên chiếc giường vẫn còn dấu vết tinh dịch, mặt không biểu cảm ngồi xuống.
Khương Trà đầy hoảng sợ quỳ xuống bên cạnh Nguỵ Nam Dật, trong lúc run rẩy, cậu cảm thấy bàn tay bên cạnh Nguỵ Nam Dật bị nắm lấy, cậu vô thức nắm lấy, muốn trốn trong vìng tay Nguỵ Nam Dật, lại không biết chính chuyển động này khiến Cố Lệ Thừa nhìn thấy bàn tay hai người đang nắm lấy nhau.
Cố Lệ Thừa tức giận cười lớn, giơ chân đá Ngụy Nam Dật đang quỳ trên mặt đất ngã xuống.
"Biểu ca-ah!"
Cố Lệ Thừa thô bạo túm tóc Khương Trà, ngăn cản cậu đi tới chỗ Ngụy Nam Dật, đè nén cơn tức giận nói: "Ngươi dùng nơi không tự nhiên đó để làm tình với hắn như thế nào, thì lấy lòng ta như thế, trẫm chỉ cho ngươi thời gian một chén trà, nếu sau một chén trà trẫm vẫn chưa thỏa mãn, ha."
Không cần tự mình nói ra hậu quả, ý tứ cười nhạo phía sau đã rõ ràng.
Khương Trà hoảng sợ liếc nhìn Ngụy Nam Dật, lắc đầu với ánh mắt cầu xin, cắn môi leo lên giường khóc lóc quỳ xuống, liền bắt gặp ánh mắt đầy sương mù của Cố Lệ Thừa, cậu sợ đến mức ngã xuống giường.
Cố Lệ Thừa hài lòng với sự sợ hãi của Khương Trà đối với mình, liếc nhìn Nguỵ Nam Dật, "Lên trà."
Hóa ra là một chén trà theo đúng nghĩa đen.
Khương Trà rùng mình đứng dậy, dang hai chân quỳ xuống hai bên đùi Cố Lệ Thừa, cậu hoàn toàn không dám ngồi xuống, nhỏ giọng lắp bắp xác nhận: "Ngài thật, thật sự rất muốn ta dùng chỗ đó......"
Cố Lệ Thừa cuối cùng cũng đưa mắt nhìn khuôn mặt Khương Trà, sờ sờ lỗ tai của cậu: "Đôi tai này đã vô dụng rồi, không cần thiết phải giữ lại."
"Có, có ích mà!"
Khương Trà vội vàng di chuyển vị trí chui vào vòng tay Cố Lệ Thừa, lồn non mới bị Nguỵ Nam Dật đụ vẫn còn đỏ tươi loã lồ, lơ lửng phía trên cặc rồng thô dài.
Đúng lúc Khương Trà đang run rẩy chuẩn bị ngồi xuống, mông của cậu bị một bàn tay to lớn giữ chắc, giọng nói mỉa mai của Cố Lệ Thừa vang lên: "Đói khát thế à? Trà còn chưa lên, gấp cái gì vậy?"
Bàn tay nắm mông cậu từ từ siết chặt, Khương Trà bị bóp đến phát đau, nhìn Nguỵ Nam Dật với đôi mắt đẫm lệ, im lặng gọi anh: "Biểu ca..."
Ngụy Nam Dậy không hiểu vì sao lại đến nước này, nhìn ánh mắt cầu xin của bé ngoan, im lặng đứng dậy đi rót trà.
Bởi vì Cố Lệ Thừa tới đúng lúc hắn đang cùng Khương Trà làm tình, hắn cũng không kịp mặc quần, hiện tại chỉ có thể trần trụi đi rót trà, nước dâm Khương Trà chảy ra vẫn còn trên vương trên cặp đùi săn chắc.
Cố Lệ Thừa không ngại trà hắn rót đã nguội, cầm lấy nhấp một ngụm rồi đặt lại vào tay Ngụy Nam Dật, để hắn đứng đợi bên cạnh, thu hồi ánh mắt, nhìn Khương Trà đang ở rất gần, cười ha ha nói: "Nhớ kỹ, ngươi chỉ có thời gian một chén trà thôi."
Y buông bàn tay đang nắm mông Khương Trà ra.
Khương Trà mất cảnh giác ngã ngồi xuống cặc lớn nóng hổi, cậu rên khẽ vì bị bỏng, sau khi phản ứng lại lập tức cắn môi dưới, hoảng sợ nhìn Nguỵ Nam Dật dâng trà ở một bên.
Vừa rồi chỉ là liếm cặc cho Cố Lệ Thừa, trong lòng còn có thể kìm nén tủi thân, nhưng bây giờ phải làm chuyện đó với Cố Lệ Thừa trước mặt Ngụy Nam Dật, sự tủi thân và hoảng sợ vì phản bội Ngụy Nam Dật điên cuồng dâng lên, nước mắt rơi xuống như vỡ đê.
Cố Lệ Thừa cắn chặt hàm sau để chống cự lại khoái cảm khi được lồn non mềm mại đè lên, nhìn thấy gân xanh nổi lên trên mu bàn tay Ngụy Nam Dật, sự oán hận và tức giận trong lòng cũng nhẹ nhõm đi một chút.
Không chỉ sung sướng khi làm tổn thương Nguỵ Nam Dật theo cách này mà còn cảm thấy buồn cho chính mình.
Vị vua uy nghiêm của một quốc gia thực sự muốn trả thù bằng cách này.
Khương Trà đang ngồi trên Cố Lệ Thừa khó khăn vặn vẹo mông, dùng lồn non ướt mềm cọ cọ cặc lớn, cậu dừng lại, khóc lóc cầu xin: "Bệ, bệ hạ, có thể, có thể để biểu ca ra ngoài không?"
Cố Lệ Thừa không nói gì, chỉ cầm lấy trà trong tay Ngụy Nam Dật, nhấp thêm một ngụm.
Nhìn thấy trà bên trong càng ngày càng ít, Khương Trà không dám trì hoãn nữa, cậu thút thít nâng mông lên, đưa tay nắm lấy cặc lớn đã cương cứng hoàn toàn, nhắm thẳng ngồi xuống.
"Ahh......"
Lồn non không được nước dâm làm ẩm rất chật, chỉ nuốt được một phần ba đã bị kẹt, cặc lớn đú vào lồn thậm chí còn sưng lên, miệng lồn bị kéo căng hết cỡ, môi lồn cũng lật sang hai bên.
Hô hấp Cố Lệ Thừa tăng lên, mím môi vươn tay ôm lấy eo Khương Trà, dịch chuyển cơ thể về phía sau, để cho phần thân đang kết hợp hợp hoàn toàn lộ ra trước mắt Ngụy Nam Dật.
Nhìn Ngụy Nam Dật bóp nát tách trà, y vừa thấy vừa nhẹ nhõm khi Ngụy Nam Dật bị tra tấn, vừa cảm thấy vui sướng phấn khích kỳ lạ khi đụ vào cái lỗ mà Ngụy Nam Dật đã từng đụ.
Không có được hắn thì chiếm lấy người hắn từng đụ?
Ý nghĩ buồn cười vừa nổi lên, nghe tiếng thở dốc không thể kìm nén được của Khương Trà, y thu ánh mắt lại, nhìn khuôn mặt đẫm lệ trước mặt, không hề nữ tính nhưng lại đẹp hơn cả nữ nhân.
Cố Lệ Thừa không có hứng thú với vẻ mặt của Khương Trà, y cụp mắt xuống nhìn thân dưới đang được nối liền, nhìn cặc lớn của mình đang bị nơi dị dạng nuốt chửng từng chút một, khoái cảm bị thịt lồn mút chặt khiến da đầu y sướng đến tê dại.
Khương Trà bị nhồi đầy liều mạng cắn môi dưới, ngăn không cho tiếng rên rỉ thoát ra ngoài.
Cậu cẩn thận đưa tay chạm vào vai Cố Lệ Thừa, thấy y chỉ cau mày không ngăn cản, liền nắm chặt vai y, dùng hết sức nhấp nhô eo hông nuốt chửng con cặc to lớn nhét vào lỗ lồn của mình.
Con cặc vừa dày vừa dài cùng với tư thế cưỡi ngựa, chỉ cần vặn mông một chút đã đâm tới tử cung, lồn nhỏ vốn có chút khô khan nhanh chóng bị đụ tràn ra nước dâm, vui sướng thể xác khiến nước mắt Khương Trà càng rơi nhiều hơn.
Cậu không dám nghĩ Ngụy Nam Dật đứng bên cạnh sẽ nghĩ gì về mình, chỉ muốn kết thúc trận làm tình hoang đường này càng sớm càng tốt.
Hơi thở của Cố Lệ Thừa trở nên nặng nề hơn, nhìn Nguỵ Nam Dật đứng ở một bên, mỉm cười: "Đã từng cưỡi trên người hắn chưa?"
Khương Trà không dám nói, sợ vừa mở miệng sẽ không nhịn được mà rên rỉ, liền cắn môi dưới, lắc đầu.
Kể cả khi lần đầu tiên cậu bỏ thuốc, Ngụy Nam Dật trên giường luôn rất dịu dàng với cậu, coi cậu như bảo bối, sẽ không để cậu tự mình ra sức.
Cố Lệ Thừa lập tức biến sắc, lạnh lùng nói: "Nói."
"Không, chưa bao giờ làm... Uh-hahh..."
Nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn đó, Cố Lệ Thừa vốn luôn chú ý đến Ngụy Nam Dật dễ dàng nhận ra sự thay đổi tâm trạng của hắn, khóe môi nhếch lên thành một vòng cung mỉa mai, liền nắm eo Khương Trà điều chỉnh tư thế, để Ngụy Nam Dật có thể nhìn rõ hơn y làm sao đụ người trong lòng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro