1.27: Đấu kiếm ⚔️
Ngô Chúc dùng động tác nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ bóp mông Khương Trà, lòng bàn tay nóng bỏng của anh nắm lấy cặp mông săn chắc mềm mại, khàn giọng hỏi: "Bóp thế này được không?"
"Tiểu Chúc..." Khương Trà đẩy ngực anh ra sau, nhưng bàn tay xoa mông lại bóp mạnh hơn, ép cậu áp sát vào cánh tay Ngô Chúc.
Một phần bụng của bụng lộ ra do vùng vẫy, cứ thế chạm vào một vật cứng nóng hổi khiến cả người cậu run rẩy, một dòng mật ngọt không thể kiểm soát được rỉ ra từ miệng lồn đang ngậm chặt, làm cho lớp vải nơi đũng quần ướt đẫm.
"Ưmm-"
Cảm nhận được dị dạng của Khương Trà, Ngô Chúc nhét hai chân vào giữa hai chân Khương Trà, dang rộng đôi chân đang kẹp chặt của cậu ra, nhân lúc Khương Trà đang hoảng loạn phản kháng, anh sờ vào giữa hai chân cậu, quả nhiên cảm thấy tay mình dính dính.
Trà Trà bị anh sờ nứng.
Nhận ra Trà Trà ướt khiến ham muốn của Ngô Chúc dâng trào dữ dội.
"A ~ Tiểu Chúc... ưmm! Không muốn, đừng sờ!"
Yết hầu của Ngô Chúc kiếm chế lăn tròn, dùng ngón tay ấn vào môi âm lồn mềm múp, nhéo hột le mỏng manh nhạy cảm rồi xoa xoa, "Thoải mái không?"
Khương Trà kẹp chặt tay Ngô Chúc, cắn môi dưới kìm nén tiếng rên rỉ bên môi, nhưng ngón tay của Ngô Chúc đã nắm lấy cặc nhỏ của cậu tuốt hai cái, cuối cùng cậu cũng không nhịn được nữa, "Ah... Đừng ấn chỗ đó... Tiểu Chúc!"
"Trà Trà." Ngô Chúc cọ cằm lên đỉnh tóc Khương Trà, không ngừng vuốt ve xoa lồn non của cậu, khàn giọng nói: "Gọi anh trai đi anh không ấn nữa."
Sức lực toàn thân Khương Trà đã bị bàn tay to lớn vuốt ve trên người rút cạn, khóe mắt cậu đỏ bừng yếu ớt giãy giụa. Khi Ngô Chúc lần nữa nhéo hột le nhỏ của mình nhẹ nhàng kéo ra, cậu cuối cũng không thể chịu đựng được nữa rên rỉ gọi anh trai.
Giọng mềm mại như sáp, có chút quyến rũ.
Tiếng "anh trai" nhẹ nhàng gần như hút đi linh hồn của Ngô Chúc.
Quy đầu của Ngô Chúc hung hăng thúc vào rốn của Khương Trà.
Khương Trà bị con cặc to cứng trên bụng làm cho sợ hãi, sau khi bị Ngô Chúc đâm vào eo, cậu có ảo giác như sắp bị đâm xuyên qua bụng, sợ đến mức vùng vẫy tay chân chống cự.
Ngô Chúc không kiên trì đâm bụng Khương Trà, anh chỉ muốn dùng hành động này để bày tỏ sự ham muốn của mình đối với cậu, khi phát hiện ra Trà Trà đang sợ hãi, anh liền ngừng động tác, bàn tay xoa xoa lồn nhỏ của cậu cũng trở nên dịu dàng.
"Ưm......"
Vui sướng khi được xoa lồn khiến Khương Trà mất đi chút sức lực cuối cùng để vùng vẫy, bàn tay đẩy ngực Ngô Chúc dường như đang cố gắng quyến rũ anh.
"Anh nói dối, anh nói gọi anh trai sẽ... ah~ưm~.. không ấn nữa."
Ngô Chúc nhịn không được nữa, xoay người đè Khương Trà xuống dưới, ngăn chặn mọi lời từ chối thoát ra khỏi miệng cậu.
Mềm quá... ngọt quá.
Ngô Chúc lè lưỡi liếm dọc theo môi Khương Trà, đầu lưỡi luồn vào khe hở giữa môi, liếm lấy hàm răng đang khép chặt của Khương Trà, trong giây lát cố gắng cạy ra nhưng không được, bàn tay to lớn lại sờ lồn Khương Trà, hết xoa rồi ấn.
"Ưmmm..."
Ngô Chúc nhân cơ hội đưa lưỡi vào trong, liếm từng chiếc răng trắng bóng đều đặn của cậu, sau đó tìm được chiếc lưỡi muốn trốn, cuốn ra liếm mút nhẹ nhàng.
Toàn thân Khương Trà đã bị bàn tay của Ngô Chúc làm cho mềm nhũn, nhưng khi anh đưa lưỡi vào miệng nhẹ nhàng liếm, làn sóng khoái cảm không thể cưỡng lại bắt đầu dâng lên khắp tứ chi, đầu ngón chân vì thoải mái mà cong lên.
Ưm.. không nhịn được nữa.
Đôi mắt mơ hồ của Khương Trà nhìn vào mắt Ngô Chúc, sau khi lưỡi bị mút mạnh, cậu vô thức móc lưỡi của Ngô Chúc và bắt đầu đáp lại.
Ngô Chúc bị phản ứng của Khương Trà đánh thức, rút bàn tay to lớn đang bị hai chân Khương Trà kẹp chặt ra, hăng hái lột bỏ chiếc quần cản trở của cậu, vừa cháo lưỡi với Khương Trà, vừa sốt ruột di chuyển cơ thể, nắm hai vật cứng nóng hổi lại với nhau.
"Umm-huh...!"
"Hmmm..." Ngô Chúc rên rỉ, cắn nhẹ vào lưỡi Khương Trà, sau khi làn sóng khoái cảm tràn ngập lắng xuống, anh rút lưỡi ra khỏi miệng Khương Trà, nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, "Trà Trà, thò tay xuống nào, chúng ta cùng tuốt."
Khương Trà theo bản năng đưa tay ra, nhưng bị nhiệt độ của hai con cặc đốt cháy, muốn rụt tay lại, nhưng lại bị Ngô Chúc ôm tay trước.
Hai bàn tay, một lớn một nhỏ, đồng thời bao quanh hai con cặc kích thước khác nhau, từ từ trượt lên xuống.
"Hừm..." Khương Trà thậm chí có thể cảm nhận từng cọng gân trên cặc đang giật giật, cậu chưa từng trải ngiệm cảm giác cùng nhau thủ dâm như này, thậm chí có lúc còn thấy tuốt thế này còn sướng hơn được liếm lồn.
Ngô Chúc kỳ thực vẫn đang quan sát phản ứng của Khương Trà, nhìn thấy cậu nheo mắt rên một tiếng, anh liền biết cậu thích thế này.
Anh thở phào nhẹ nhõm, đôi môi nóng bỏng và đầu lưỡi liếm dọc theo khóe môi của Khương Trà đến cổ cậu, mở miệng cắn một miếng thịt mềm, rất nhanh sau đó đã hút ra một dấu hôn lên đó.
Hành vi này giống như ấn dấu ấn của bản thân lên cơ thể Trà Trà, da đầu Ngô Chúc tê dại vì hưng phấn, liếm nhẹ ban đầu dần dần trở nên mãnh liệt hơn.
Rất nhanh, trên cái cổ trắng nõn của Khương Trà để lại một vết hôn, cậu dùng chút lý trí còn lại nắm lấy tóc Ngô Chúc phản đối: "Không được, không được cắn... Hừ ~ ahh... sẽ có dấu vết."
Điều mà Ngô Chúc muốn là để lại dấu vết, làm sao có thể dừng lại? Nếu không phải tư thế hiện tại chỉ có thể cắn vào cổ và vai, anh còn ước gì có thể để lại dấu ấn toàn thân Trà Trà.
Vì phòng ngủ thứ hai là giường bằng khung sắt nên nếu hai người cử động mạnh hơn một chút sẽ phát ra tiếng cọt kẹt.
Khi Ngô Chúc và Khương Trà dùng tay tuốt kiếm càng lúc càng nhanh, tiếng cọt kẹt của chiếc giường khung sắt bị rung chuyển ngày càng lớn, lớn đến mức Khương Trà bắt đầu nghi ngờ rằng hàng xóm sẽ nghe thấy, cảm giác muốn bắn tinh mạnh mẽ khiến cậu vùng vẫy theo bản năng.
Ngô Chúc lập tức ngẩng đầu dùng môi và lưỡi chặn miệng Khương Trà
"Anh trai... ahhh!"
Ngô Chúc cũng rên rỉ bắn tinh cùng với Khương Trà, anh thở dốc, chủ động đưa vai mình đến gần môi Khương Trà cho cậu cắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro