Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.12: Chịch Khương Trà




Lâm Thần âm trầm nhìn Khương Trà nằm trên mặt đất, trong con ngươi sâu thẳm nổi lên một trận cuồng phong.

Hắn cố hết sức nhẫn nhịn ý muốn thúc cặc đụ người kia đến chết, đưa tay véo hai bên má Khương Trà, nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp đầy hơi nước, bàn tay to lớn bắt đầu siết chặt, "Hỏi em lần cuối, anh là ai?"

Nhìn thấy khuôn miệng của Khương Trà sắp biến thành từ 'đàn', từng đường gân trên trán Lâm Thần bắt đầu đập dữ dội, chỉ cần cậu dám phát âm từ ''đàn anh", cặc lớn để sẵn nơi miệng lồn sẽ ngay lập tức đụ nát cậu.

Nhưng Khương Trà lại không gọi đàn anh, cậu nhìn chằm chằm Lâm Thần, đột nhiên trợn to hai mắt hoảng sợ: "Anh, anh Thần..."

Vẻ mặt Lâm Thần không hề dịu đi, bàn tay đang véo má Khương Trà buông lỏng, cười lạnh nói: "Không kêu đàn anh thân yêu nữa?"

Nói xong thẳng eo chọc chọc.

"Ưm..." Cảm nhận khoái cảm mãnh liệt khiến Khương Trà cắn môi ậm ừ, trước khi bị tình dục đốt cháy lý trí, cậu vội vàng vùng vẫy tay chân: "Rút, rút ra... không thể làm thế..."

Đã đụ một lần rồi giờ lại bảo không thể làm? Vậy vừa rồi thực sự coi hắn là thằng khốn nào khác à?!

Lâm Thần đang tức giận không muốn nói thêm lời nào nữa, thu lại bàn tay đang véo má Khương Trà, nắm lấy hai chân đang vùng vẫy bên hông mình, lùi lại cho đến khi chỉ còn quy đầu ở bên trong sau đó thúc mạnh vào.

Quy đầu nóng bỏng nghiền nát điểm dâm, khoái cảm ngập tràn làm Khương Trà lập tức siết chặt hai chân, tiếng rên rỉ sung sướng của cậu bị lòng bàn tay nóng bỏng của Lâm Thần chặn lại giữa môi và răng.

Sau đó mỗi lần con cặc nóng bừng đều sẽ rút ra đến miệng lồn rồi mạnh mẽ đụ vào, điểm nứng bị nghiền nát hai ba chục lần không chịu nổi nữa bắt đầu co rút lại.

"Um-huh——"

Lâm Thần từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt tuyệt đẹp khi sắp lên đỉnh của Khương Trà, bàn tay to lớn túm lấy cặp mông trơn mượt.

Cái lỗ mềm vừa bị đụ mở chẳng mấy chốc đã văng nước tung tóe.

"Ummm!"

Khương Trà ôm chặt lấy tay hắn, ánh mắt thất thần bởi sự tấn công điên cuồng của con cặc trong lỗ lồn khiến cậu đạt cực khoái.

Lâm Thần không những không giảm bớt sức lực và tần suất nắc hông vì Khương Trà lên đỉnh mà còn nhấp mạnh hơn, quy đầu nhiều lần đâm vào rất sâu, cho tới khi một khe hở bí mật được mở ra, hắn sững sờ vài giây mới nhận ra đó có lẽ là tử cung của Khương Trà.

‍‌‍‍‎Động tác nhấp hông vô tình chậm lại, nhưng khi ánh mắt hắn rơi vào khuôn mặt của Khương Trà đang giãy giụa một cách tuyệt vọng, sau đó hắn lạnh mặt hung hãn thúc vào tử cung đã hé mở.

"Huhuhu--"

"Ha." Lâm Thần cười lạnh, "Muốn để dành nơi này cho đàn anh yêu quý à? Đừng hòng."

Lời cuối cùng vừa rơi xuống, Lâm Thần hạ thấp eo, đâm quy đầu vào trong miệng tử cung mềm mại,
thịt lồn ngay lập tức chen chúc cắn chặt quy đầu, khoái cảm huỷ diệt khiến cơ thể hắn run lên, một lượng lớn tinh dịch bắn vào tử cung lần đầu tiên được mở ra.

Khương Trà bị bịt miệng rên rỉ duỗi thẳng chân, móng tay cắt tỉa gọn gàng điên cuồng cào vào cánh tay Lâm Thần, để lại những vết xước mơ hồ trên đó.

Lâm Thần thậm chí còn chưa kịp thưởng thức cảm giác sung sướng khi bị tử cung cắn lấy, sau khi xuất tinh, quy đầu nửa mềm đã bị ép ra ngoài.

Nhìn thấy lượng lớn tinh dịch trắng‌‌‌‍‍‍‍‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‍‍‍‍‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‍‍‍‍‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌‌ đục tuôn ra từ lồn nhỏ của cậu, ham muốn vừa mới nguôi ngoai lại từ từ trỗi dậy.

Trong khi ôm Khương Trà đụ thì hắn cũng đang nghĩ làm sao để trả đũa tên đàn anh kia, lúc hắn chuẩn bị đút vào lần nữa, sự mềm mại trong lòng bàn tay khiến hắn tỉnh táo lại, khẽ thở dài thả lỏng bàn tay đang giữ miệng Khương Trà.

Muốn nghe xem cái miệng nhỏ này còn có thể nói gì khác để chọc giận hắn.

Khương Trà nhanh chóng nắm lấy tay Lâm Thần kéo khỏi miệng mình, thở hổn hển sợ hãi nhìn Lâm Thần đang cúi đầu nhìn mình, "Không, không thể  làm thế này ... Anh, anh thích Tiểu Chúc mà, Tiểu Chúc cũng thích anh."

Nghe được tên Ngô Chúc, vẻ mặt Lâm Thần cứng đờ, con cặc nửa cứng của hắn lập tức mềm nhũn.

Hắn...quên mất Ngô Chúc.

Lâm Thần nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Khương Trà, đầu óc vốn bị lửa giận đốt cháy rụi dần dần tỉnh táo lại.

Hắn vứt bỏ bạn trai thực sự vừa mới ra lò sang một bên, còn đem đứa em trai mình chăm sóc từ nhỏ đè ra đụ.

Không chỉ đụ mà thậm chí còn đút vào tử cung và xuất tinh.

Trong chốc lát, tâm trí hắn đều là cầm thú, cầm thú cũng không đủ diễn tả tội ác của hắn.

Khương Trà thành công bò ra từ dưới người Lâm Thần, vừa di chuyển đã kéo theo cái lồn mới bị phá trinh, cơn đau nhẹ và khoái cảm không thể bỏ qua khiến cậu cắn môi phát ra vài tiếng rên rỉ khe khẽ, cậu thở hổn hển dừng lại tại chỗ một lúc, sau đó quỳ bò ra cách Lâm Thần ít nhất hai, ba mét.

Nhìn thấy một ít tinh dịch‌‍‎ và nước ‌‍‎dâm còn sót lại trên sàn nơi mình vừa bò qua, ngay cả Khương Trà cũng phải đỏ mặt vì cảnh tượng khiêu dâm này.

"Trà Trà..." Nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi của Khương Trà, Lâm Thần nhận ra bây giờ không phải là thời điểm tốt để nói chuyện, hắn giơ tay lên xoa xoa lông mày, giảm giọng nói, "Chúng ta rời khỏi đây trước, đợi em nghỉ ngơi xong rồi lại nói làm sao giải quyết chuyện này, được không?

"Không muốn!"

"Khương Trà."

"Không cần anh! Anh không được tới đây!"

Nhìn Khương Trà kích động, Lâm Thần chỉ có thể dừng lại tại chỗ, sau mấy lần cố gắng câu thông đều không có kết quả, hắn thỏa hiệp: "Vậy đưa chìa khóa cho anh, anh đi lấy quần áo cho em, lấy xong anh sẽ đi."

Khương Trà cắn môi dưới, lùi lại phía sau tấm bình phong, lấy chìa khóa ném qua, sau đó dùng đỉnh tóc đối mặt với Lâm Thần.

Lâm Thần bị cậu từ chối giao lưu, không khỏi nghĩ tới đàn anh mà cậu yêu quý, cơn tức bắt đầu không thể khống chế nổi lên, nhưng lần này lý trí cuối cùng đã thắng thế.

Lâm Thần hít sâu một hơi, cúi người nhặt chìa khóa Khương Trà ném qua, nhặt cả chiếc quần lót bị vứt sang một bên mặc vào, quấn áo choàng tắm rồi rời khỏi phòng riêng.

Hắn nhanh chóng đem đồ Khương Trà trở lại, sau khi bị đuổi ra khỏi phòng riêng, hắn vẫn đứng ở cửa.

Nghĩ tới Ngô Chúc có thể vẫn đang đợi mình trong phòng riêng, Lâm Thần lấy điện thoại từ trong túi ra, do dự một lúc rồi lại bỏ xuống.

Thôi...phải xoa dịu Trà Trà trước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro