
CHƯƠNG 474 QUỶ VỤ LÂM
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn theo tộc Ngũ Hành với tộc người Khổng lồ về hướng đông, giữa đường lại bị một mảng lớn sương đen mênh mông cản đường.
"Đây hình như là Ám Ảnh Quỷ Vụ." Hỏa Miêu Miêu nói. Ám Ảnh Quỷ Vụ chứa oán khí nồng đậm, tu sĩ đi vào trong đấy rất dễ lạc mất bản tâm, khiến cho oán linh nhập thể.
Sở Diệp nhìn sương mù trước mắt, chắp tay sau lưng nói: "Sương mù dày quá, chúng ta dừng ở đây chờ mấy ngày thử coi sương mù có tan đi không đã rồi nói tiếp." Ngoài mặt Sở Diệp có vẻ rất nghiêm trọng nhưng thực sự tâm trạng rất tốt, đối với Mực Vo Viên thì Ám Ảnh Quỷ Vực chính là nguồn dinh dưỡng tuyệt vời. Hạ giới cũng có sương mù cùng loại, chỉ là oán khí chứa trong đó còn lâu mới đậm đặc bằng Ám Ảnh Quỷ Vụ trước mặt này.
Năm đó khi sao trời Toái Tinh Đảo vỡ vụn đã gây ra cái chết của biết bao nhiêu tu sĩ, sinh ra không biết bao nhiêu oán khí, tu sĩ có tu vi càng cao oán khí còn sót lại càng dữ dội. May mắn là mấy năm nay Mực Vo Viên cũng đã trưởng thành hơn nhiều, là khắc tinh của quỷ vật hẳn là nó có thể áp chế được.
Đoàn người Sở Diệp ngừng lại bên ngoài rìa Mê Vụ Quỷ Lâm, từng luồng sương mù quỷ dị từ trong quỷ lâm phất phơ bay ra, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng trong sương mù này ẩn chứa oán niệm mãnh liệt. Tu sĩ tu luyện để trường sinh, không lý do phải chết oan chết uổng luôn khiến người ta không cam lòng.
Hỏa Miêu Miêu liếc Sở Diệp xong phồng má nói: "Sương mù này không dễ gì tan ra đâu, có chờ mấy ngày e rằng cũng sẽ không có thay đổi gì đâu."
Sở Diệp vẻ mặt ghét bỏ trả lời Hỏa Miêu Miêu: "Không chờ làm sao biết được chứ, người như ngươi không có ước mơ gì hết."
Hỏa Miêu Miêu cau mày, không phục đáp trả: "Ta không có ước mơ, vậy không biết Sở thiếu mơ ước điều gì."
Sở Diệp nhún vai, "Ước mơ của ta chính là mấy ngày nữa sương mù quỷ dị này sẽ tan hết, tới lúc đó đi ngang qua Quỷ Vụ Lâm như ra vào chỗ không người rồi, hiện giờ chúng ta có thể nghỉ ngơi mấy ngày, chờ đợi với nghỉ ngơi dưỡng sức thôi."
Hỏa Miêu Miêu không biết nói gì luôn, "Sở thiếu, ước mơ của ngài thật vĩ đại nha! Nếu sự thật được như ngài nói thì tốt biết bao."
Sở Diệp cười nói: "Được đó, được đó, vậy bây giờ để ta cầu nguyện ha, nói không chừng có vị cường giả Tổ Cảnh nào đó nghe được lời cầu nguyện của ta sẽ vì chúng ta xua tan mảnh sương mù này."
Hỏa Miêu Miêu trợn trắng mắt, "Cường giả Tổ Cảnh bận rộn lắm, không có rảnh quan tâm chuyện của chúng ta ở đây đâu..."
Sở Diệp lắc đầu, "Vậy cũng chưa chắc đâu! Có lẽ có cường giả Tổ Cảnh nào đó hứng lên sẽ ra tay giúp đỡ thì sao? Người là phải có ước mơ."
Hỏa Miêu Miêu rầu rĩ nói: "Mấy lời này của ngài viết đầy trong tiểu thuyết của Nhân tộc luôn ấy." Hỏa Miêu Miêu nhìn Sở Diệp, nghĩ thầm: Đừng nói là Sở Diệp đây là sợ nha! Oán khí trong Ám Ảnh Quỷ Vụ cực kỳ đáng sợ, người nào tâm tư càng phức tạp sau khi sa vào trong đó sẽ càng nguy hiểm. Vô số tu sĩ sau khi đi vào Quỷ Vụ Lâm đều bị lộ nguyên hình, làm trò cười cho mọi người. Có vài tu sĩ sa vào trong quỷ vụ rồi mắc kẹt trong đó, bị tâm ma quấy nhiễu sẽ bại lộ bí mật che giấu tận đáy lòng.
Trong lịch sử từng xảy ra vài sự kiện nghe rợn cả người, ví dụ như có tu sĩ bị vạch trần chuyện giết thầy vì tài nguyên tu luyện, sư phụ gã bị tẩu hỏa nhập ma là bởi vì bị bỏ thuốc. Trước khi sự tình bị bại lộ tiếng tăm của người này vô cùng tốt đẹp, trong mắt mọi người là người tôn sư trọng đạo, trọng tình trọng nghĩa cơ.
Có tu sĩ khác bị phanh phui chuyện ăn ở hai lòng với vợ nhà, muốn giết vợ chứng đạo, chỉ vì nhà mẹ đẻ của vợ quá hùng mạnh cho nên đành phải nhẫn nhịn chịu đựng, tu sĩ này thực ra vì thế lực của nhà vợ nên mới theo đuổi vợ, sau khi chuyện bại lộ người nọ bị vợ cho lên đường luôn rồi.
Có người bị lộ tẩy chuyện giết bạn tốt để cướp lấy thê thiếp nhà người ta. Còn có người bị bóc trần chuyện tự mình giết chết toàn gia tộc rồi tinh luyện huyết mạch cùng tộc để tăng tư chất bản thân. Chuyện dơ bẩn trên thượng giới này quá nhiều, đủ loại, việc lạ gì cũng có.
"......"
Phần lớn tu sĩ đều lo lắng mình bước vào quỷ vụ sẽ bị lộ nguyên hình, nên bình thường mà lỡ gặp phải Ám Ảnh Quỷ Vụ đều sẽ tránh xa.
Sở Diệp cảm giác được ánh mắt Hỏa Miêu Miêu rất phấn khích, kỳ quái hỏi: "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Hỏa Miêu Miêu lắc đầu, "Không, không có gì."
Sở Diệp cau mày, mơ hồ cảm thấy sắc mặt Hỏa Miêu Miêu nhìn hắn quá quái lạ.
Cự Mãnh bước tới cạnh Sở Diệp, ngập ngừng hỏi: "Sở thiếu, chúng ta thật sự không đi nữa? Cứ dừng ở đây chờ sương mù tan ra sao?" Chuyện này không phải là nằm mơ giữa ban ngày sao?
Sở Diệp lắc đầu, "Oán khí trong sương mù quá nồng, chờ ta tìm chút dược liệu luyện chế một vài loại đan dược có thể chống đỡ được chướng khí đã rồi chúng ta hẵng đi tiếp."
Cự Mãnh tới nói chuyện với Sở Diệp, mấy người Khổng lồ xung quanh đều đang dựng lỗ tai nghe lén. Nghe Sở Diệp giải thích xong cả đám mới thở phào nhẹ nhõm. Đám nhóc người Khổng lồ thật sự lo lắng Sở Diệp đánh trống lui quân, bởi vì băn khoăn gì đó mới không dám đi vào quỷ lâm.
Cự Mãnh gật đầu, phấn chấn nói: "Ta biết ngay mà, Sở thiếu ngài là đáng tin cậy nhất. Hỏa Miêu Miêu nhỏ kia nông cạn ngu muội vậy mà nói Sở thiếu ngài bởi vì sợ hãi cho nên mới muốn tránh xa Ám Ảnh Quỷ Vụ, con nhỏ này thật sự khờ, chỉ biết ăn nói quàng xiên, Sở thiếu ngài cả Tinh Ảnh Kiêu cũng không coi ra gì làm sao có thể sợ chuyện nhỏ như quỷ vụ chứ."
Sở Diệp cười cười, "Tất nhiên rồi."
Cự Mãnh hỏi lại Sở Diệp: "Sở thiếu có biết Nhân tộc gọi Ám Ảnh Quỷ Vụ là sương mù chứng tâm không?"
Sở Diệp cau mày, "Sương mù chứng tâm?"
Cự Mãnh vô tư nói: "Nghe nói Nhân tộc các người mà đi vào trong quỷ vụ này rất dễ nói lời thật, cho nên có người để chứng mình mình quang minh lỗi lạc sẽ tới Quỷ Vụ Lâm một chuyến."
Sở Diệp: "....." Không ngờ còn có loại người này! Không phải đầu đất đó chứ?
"Chẳng qua, Nhân tộc các ngài quá ít người chân chính quang minh lỗi lạc, những người này sau khi bước vào Quỷ Vụ Lâm đều hối hận, có người may mắn trở ra thì cũng bị điên rồi, còn có vài người dù không điên nhưng cũng bởi vì nói quá nhiều lời thật lòng nên bị xử đẹp luôn."
Cự Dương liếc Cự Mãnh, nghĩ thầm: Tên khờ Cự Mãnh này, loại chuyện này cần gì phải nói ra chứ!
Sở Diệp liếc Hỏa Miêu Miêu một cái, nghĩ thầm: Thì ra ánh mắt cô nhỏ chết tiệt kia hồi nãy là bởi vì thế này sao? Con nhỏ chết tiệt kia vui vẻ vậy là bởi vì trông mong mình tự phơi bày điểm yếu ha.
Cự Mãnh cau mày, nói tiếp: "Sương mù chứng tâm này còn gọi là sương mù chia tay, bởi vì có rất nhiều người sau khi vào Ám Ảnh Quỷ Vụ Lâm xong sẽ tỏ vẻ bất mãn với bạn đời, cho nên nhiều tu sĩ trước khi kết thân sẽ tới Quỷ Vụ Lâm dạo một vòng để kiểm chứng thử lòng thành của hai bên, tuy nhiên sau này phát hiện ra mười cặp tới Mê Vụ Lâm về thì có tới chín cặp chia tay rồi."
Sở Diệp cau mày, "Tình yêu đó nha! Luôn mong manh không chịu nổi thử thách vậy đó." Đang yên đang lành mắc gì thích tìm đường chết vậy chứ? Không ngờ tu sĩ cũng không tránh khỏi.
Cự Mãnh gật đầu, "Phải đó! Nhưng cũng không hoàn toàn là vấn đề tình yêu, rất nhiều người vào đó thử thách xong trở ra đều bị điên rồi, điên rồi thì đương nhiên kết thân không thành nữa."
Sở Diệp: "......"
Cự Mãnh nói với Sở Diệp: "Nếu Sở thiếu với Lâm thiếu mà vào đó chắc chắn có thể thông qua thử thách đó."
Sở Diệp cười nói: "Chắc là vậy rồi." Sở Diệp nhân cơ hội tìm kiếm dược liệu, lén lút thả Mực Vo Viên ra, tuy rằng thả Tiểu Bạch chạy ra ngoài rong chơi nhưng vì để đề phòng chẳng may Sở Diệp vẫn giữ Mực Vo Viên lại đây, không ngờ thật sự có tác dụng rồi nè.
Đối với đám người Khổng lồ với tộc Ngũ Hành thì Ám Ảnh Quỷ Vụ có lẽ là độc bám vào xương, nhưng đối với Mực Vo Viên thì lại là món lót dạ ngon tuyệt.
......
Hỏa Miêu Miêu buồn bực ngồi một bên, hung hăng trừng Cự Thạch miết.
"Sao vậy? Tâm trạng không tốt hả?" Thủy Thiên Thương hỏi Hỏa Miêu Miêu.
Hỏa Miêu Miêu bất mãn cau mày, "Tên khốn Cự Mãnh kia châm chọc cạnh khóe ta, nói là Sở Diệp dành ra thời gian cho Lâm Sơ Văn luyện đan mới ở lại, chứ không phải sợ quỷ vụ nhỏ nhoi này đâu."
Hỏa Miêu Miêu hạ giọng nói: "Này phải trách tên khốn Sở Diệp kia chờ Lâm Sơ Văn luyện đan mà không chịu nói rõ ràng, cứ khăng khăng nói ta không có ước mơ, ta chẳng qua chỉ không mơ giữa ban ngày giống Sở Diệp thôi."
Thổ Liệt liếc Hỏa Miêu Miêu, sắc mặt hơi kỳ lạ nói: "Sở Diệp nói phải đợi mấy ngày chưa chắc không có lý đâu, Ám Ảnh Quỷ Vụ đang biến mất kìa."
Hỏa Miêu Miêu cau mày la lên: "Cái gì?!"
Thổ Liệt lấy pháp khí ra, nói: "Căn cứ vào pháp khí trinh trắc được, thì Ám Ảnh Quỷ Vụ đang biến mất với tốc độ ổn định, chỉ cần mấy ngày nữa là hầu như không còn nguy hiểm gì, Sở Diệp nói qua mấy ngày nữa rồi đi chắc cũng đúng, qua mấy ngày nữa sẽ an toàn hơn rất nhiều."
Hỏa Miêu Miêu cau mày, "Tại sao lại như vậy? Sở Diệp ra tay à?" Nếu Sở Diệp ra tay thì làm sao mà đối phương làm được, không khỏi quá lợi hại luôn rồi.
Thổ Liệt lắc đầu, "Không biết được." Thổ Liệt nhìn về phía Sở Diệp, loại chuyện Ám Ảnh Quỷ Vụ tự nhiên tan rã thế này trước giờ y chưa từng thấy bao giờ.
......
Cự Dương bước tới cạnh Sở Diệp, nói: "Sở thiếu, Ám Ảnh Quỷ Vụ đang liên tục tan rã, với tốc độ này chắc không bao lâu nữa dù có đi vào trong đó cũng không mấy nguy hiểm nữa."
Sở Diệp cười nói: "Vậy à? Vậy là tốt nhất, không cần tới đan dược."
Cự Mãnh nói với Sở Diệp: "Sở thiếu, ước mơ của ngài thành hiện thực rồi đó!"
Sở Diệp gật đầu, "Đúng đó! Cho nên, làm người nhất định phải có ước mơ."
Cự Dương cau mày, tò mò hỏi: "Làm sao Sở thiếu biết quỷ vụ sẽ biến mất vậy?"
Sở Diệp khoanh tay, thuận miệng nói xàm: "Lúc trước ta đã cảm giác được quỷ vụ đang tan rã, còn lo rằng mình phán đoán sai lầm cơ, sợ mấy đứa thất vọng nên không nói ra, tuy nhiên bây giờ có thể xác nhận quỷ vụ thật sự đang tan rã rồi."
Cự Mãnh chớp chớp mắt, "Thì ra là vậy, ta đã nói mà, hóa ra Sở thiếu trước đó đã cảm nhận được rồi! Ta còn cho rằng ngài thật sự cầu nguyện thành công, triệu hồi được cường giả Tổ Cảnh tới đây giúp đỡ đó chứ, thì ra là cảm giác được từ trước."
Sở Diệp: "......" Nhóc con Cự Mãnh này dễ dụ dữ trời! Nếu mấy người kia cũng dễ dụ vậy thì tốt biết bao nhiêu.
Cự Dương cau mày nhìn Sở Diệp, vẫn còn hoài nghi lắm, nó chưa bao giờ nghe nói Ám Ảnh Quỷ Vụ có thể tan rã tự nhiên, chẳng qua Sở Diệp vừa mới nói vậy xong Cự Dương cũng không rõ lắm tại sao lại như vậy?
"Sở thiếu biết chuyện gì đang xảy ra không?" Thổ Liệt hỏi.
Sở Diệp lắc đầu, "Không biết, ta chỉ biết quỷ vụ đang suy kiệt thôi."
Thổ Liệt cau mày, "Vô duyên vô cớ lại như vậy, khiến lòng người không yên mà! Có lẽ là có quỷ tu đang tu luyện trong đó, nếu đúng là vậy thì mức độ nguy hiểm còn hơn cả trước kia, hoặc có người đang tế luyện pháp khí quỷ đạo trong đó."
Sở Diệp cau mày, nghĩ thầm: Trong đó không có quỷ tu gì hết, cũng không có pháp khí quỷ đạo gì luôn, chỉ có một trái banh lông màu đen thôi.
"Tới đâu hay tới đó thôi, ta cũng không biết trong đó có cái gì." Sở Diệp nói.
Thổ Liệt gật đầu, "Được rồi."
Đám Thổ Liệt đoán rằng Ám Ảnh Quỷ Vụ biến đổi là do bên trong có quỷ tu, hoặc có thứ gì đó khác cho nên cứ như đối mặt cường địch. Còn Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thì thong dong hơn nhiều, một nơi như Ám Ảnh Quỷ Vụ Lâm đối với người khác đúng là cực kỳ nguy hiểm nhưng Sở Diệp có Mực Vo Viên nên đối với hai người thì nơi này lại là nơi an toàn nhất.
Muốn nuốt sạch sương mù trong Ám Ảnh Quỷ Vụ Lâm Mực Vo Viên cần mất vài ngày, Sở Diệp dứt khoát kiếm một chỗ nghỉ ngơi kế bên. Sở Diệp nhắm mắt, cảm nhận được tâm trạng phấn khích của Mực Vo Viên, nhóc con này cũng có thể hấp thu linh thạch lên cấp, nhưng so với linh thạch thì Mực Vo Viên càng thích kiểu quỷ vụ này hơn.
Mực Vo Viên liên tục hấp thu quỷ vụ, thực lực tăng nhanh vun vút, mà thực lực Mực Vo Viên tăng nhanh như bay kéo theo tu vi Sở Diệp cũng tăng lên chút ít.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro