
CHƯƠNG 472 TIN TỨC VỀ TIỂU BẠCH
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Đoàn người Sở Diệp tiếp tục lên đường thì gặp mấy tu sĩ tộc Phong Ngữ. Những tu sĩ này bán tin tức cho tộc Ngũ Hành. Tu sĩ tộc Phong Ngữ vô cùng độc đáo, cả tộc này đều có thể biến thân thành gió rồi phất phơ theo gió.
Tộc Phong Ngữ vì thế phi thường giỏi nắm bắt tin tức, thực lực tộc này không mạnh nhưng năng lực thu thập tin tức phi thường xuất chúng, cho nên tộc này quen với việc kiếm sống bằng cách mua đi bán lại đủ loại thông tin.
Sở Diệp nghi hoặc hỏi Cự Mãnh: "Người tộc Phong Ngữ làm sao đó? Bán thông tin cho tộc Ngũ Hành mà cũng không thèm hỏi tộc người Khổng lồ các ngươi có muốn hay không?" Mấy người tộc Phong Ngữ bu quanh tộc Ngũ Hành nhiệt tình chào hàng, lại rất thờ ơ với tộc người Khổng lồ. Quả thực là hai thái cực Lửa Băng mà! Sao lại bên nặng bên nhẹ vậy chứ, quả là không chừa cho nhau chút thể diện nào.
Cự Mãnh nhún vai, không để ý cho lắm, "Tộc người Khổng lồ chúng ta không thích mua tin tức, cho nên tộc Phong Ngữ không hỏi tới chúng ta thôi, vậy cũng tốt, bọn họ đỡ mất công mà chúng ta cũng đỡ phiền."
Sở Diệp: "....." Bởi vì quá keo kiệt cho nên bị gạt ra khỏi danh sách khách hàng đúng không?
Thấy người tộc Phong Ngữ đi hết rồi, Cự Mãnh mới bước tới trước mặt Thủy Thiên Thương, mặt dày hỏi: "Mua được tin tức gì rồi? Tộc Phong Ngữ người ta nói gì vậy?"
Thủy Thiên Thương liếc Cự Mãnh, cũng không thèm để ý Cự Mãnh hỏi chùa tin tức, "Tộc Phong Ngữ người ta nói phát hiện ra một con Lôi Thú, lại còn là con non, rất nhiều người đều đã chạy tới đó, nếu có thể bắt được về tặng cho người lớn trong tộc chính là lập công lớn đó."
Cự Mãnh ngạc nhiên nói: "Lôi Thú á! Không ngờ Toái Tinh Đảo lại có Lôi Thú, thật hiếm có mà, nếu có thể bắt được đem bán chắc cũng kiếm bộn, mấy Sinh Tử Cảnh sợ chết kia nhất định sẵn sàng bỏ ra thiệt nhiều tiền."
Sở Diệp nghe xong mặt sầm sì, trán xuất hiện mấy vạch đen. Hắn đã mệnh lệnh và giảng giải rất nhiều lần cho Tiểu Bạch yêu cầu tụi nó phải chú ý che giấu tung tích, kết quả không có tác dụng gì hết! Nguyên cả đám, thả ra một cái là chạy mất tăm mất tích, tâm hồn thì hoang dã.
Thủy Thiên Thương cau mày, thở dài, "Bây giờ mà chúng ta qua đó sợ cũng trễ rồi."
Sở Diệp nhìn qua Thủy Thiên Thương, hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Thủy Thiên Thương nói: "Tộc Phong Ngữ mua đi bán lại tin tức có quy định riêng, đó là tin tức đảm bảo chính xác, đảm bảo tiền nào của nấy."
Sở Diệp: Không ngờ tộc này lại coi trọng tín nghĩa nha!"
Thủy Thiên Thương gật đầu, "Đúng vậy! Mua bán tin tức rất quan trọng tín nghĩa, bởi vì tin tức của tộc Phong Ngữ bảo đảm chính xác, bảo đảm chất lượng cho nên ai nấy rất an tâm với tin tức mua được từ tộc Phong Ngữ."
Sở Diệp nghĩ thầm: Tín nghĩa đúng là rất quan trọng.
Thủy Thiên Thương hít sâu một hơi, "Tin tức về Lôi Thú này tộc Phong Ngữ lại bán không mắc, mà thông tin về Lôi Thú không nên rẻ vậy mới đúng, trừ phi đã có rất nhiều người biết tới tin tức này." Nếu tin tức độc nhất vô nhị thì ít gì cũng phải bán hơn trăm vạn linh thạch mới phải.
Sở Diệp: "......"
"Sở thiếu có hứng thú với Lôi Thú à?" Thủy Thiên Thương hỏi.
Sở Diệp cười trả lời: "Cũng thường thôi."
"Sở thiếu thật sự quá bình thản luôn đó! Lôi Thú có thể chia sẻ lôi kiếp, nếu thu phục được nó thì khi đột phá Sinh Tử Cảnh cũng có thể bảo đảm hơn vài phần, từ xưa tới giờ không biết đã có bao nhiêu tu sĩ chết dưới lôi kiếp rồi, nhìn hai vị có vẻ không động lòng nha!" Thủy Thiên Thương nói.
Điều kiện tu luyện trên thượng giới này vô cùng ưu việt, tốc độ tu luyện của tu sĩ đều cực kỳ nhanh, nhưng điều này cũng có bất lợi, chính là nền móng của rất nhiều tu sĩ đều không được vững chắc, tu vi phù phiếm, năng lực chịu đựng lôi kiếp còn xa mới bằng tu sĩ hạ giới đã trải qua muôn ngàn thử thách, khi lôi kiếp giáng xuống sẽ lập tức bị bổ thành tro bụi, cho nên vô số tu sĩ Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong của thượng giới đều sẽ vắt óc suy nghĩ tìm biện pháp có thể vượt qua được lôi kiếp.
Thực tế, thượng giới hiện giờ có rất nhiều tu sĩ Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong đã cảm nhận được bình cảnh Sinh Tử Cảnh rồi, chỉ là nhiều người khi tới bước này rồi trái lại sợ hãi, nghĩ mọi cách kéo dài thời gian thăng cấp Sinh Tử Cảnh, bởi vì một khi đột phá cũng chính là ngày chết.
Sở Diệp: "....." Động lòng? Đó vốn là Lôi Thú của hắn mà, không cần phải động lòng làm gì.
"Không phải là ta không động lòng, mà còn lâu lắm ta mới phải thăng cấp Sinh Tử Cảnh mà! Sinh Tử Cảnh làm gì dễ thăng dữ vậy." Sở Diệp cười nói.
Thủy Thiên Thương cũng cười, nói: "Ta thấy thể chất ngài cũng không kém, còn tưởng ngài không sợ bị sét đánh chứ."
Sở Diệp: "....." Nếu lôi kiếp không đặc biệt săn sóc hắn thì thực sự hắn cũng không sợ bị sét đánh đâu, hắn tự nhận thể chất của mình cũng rất trâu bò đó.
Thủy Thiên Thương nói với Sở Diệp: "Lôi Thú rất hiếm thấy, vừa khéo cũng tiện đường, Sở thiếu thấy chúng ta qua đó nhìn thử xem sao có được không?"
Sở Diệp gật đầu, "Nếu người tộc người Khổng lồ cũng đồng ý thì được thôi."
Cự Khôn cho rằng không cần thiết dây cà ra dây muống, tốt nhất là tìm được truyền thừa sớm chút, tránh cho đêm dài lắm mộng, nhưng Cự Dương với mấy người còn lại vẫn còn tâm tính thiếu niên, muốn qua đó nhìn thử một lần, đám Cự Khôn đương nhiên đành phải thỏa hiệp.
Đoàn người Sở Diệp chẳng bao lâu đã chạy tới mục tiêu tộc Phong Ngữ nói, vô số tu sĩ đang vây quanh Lôi Trì, cả đám tụ lại với nhau xì xào bàn tán.
Mặt Thủy Thiên Thương đen thui, "Ta biết ngay là vậy mà, quả nhiên đông ơi là đông luôn!"
Sở Diệp hít sâu một hơi, nghĩ thầm: Rốt cuộc tộc Phong Ngữ đã bán tin tức bao nhiêu lần vậy hen?! Không ngờ tụ tập đông người tới mức này. Với năng lực của Tiểu Bạch, dù cho có bị phát hiện cũng sẽ cấp tốc tẩu thoát, không nên để nhiều người phát hiện tới mức này mới phải!
Cự Mãnh phấn khích chạy tới nói với Sở Diệp: "Nghe được rồi, nghe được rồi, có tu sĩ tộc Bạch Hổ bắt được một con Lôi Thú, kết quả bị tu sĩ ba tộc Thần Tiên Ma nhìn thấy, ba tộc này đều muốn cướp, tu sĩ tộc Bạch Hổ mới nói 'tu vi nó cao thâm, không sợ lôi kiếp, nếu ai muốn Lôi Thú cứ trả giá cao thì lấy được'.
Kết quả, tu sĩ ba tộc Thần Tiên Ma vì giành Lôi Thú nên nâng giá quyết tử, sau đó bị tu sĩ Bạch Hổ giật linh thạch chạy mất. Tu sĩ Bạch Hổ nọ thông thạo pháp thuật không gian, tuy là tu sĩ cả ba tộc Thần Tiên Ma cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chạy mất."
"......" Sở Diệp nghe mà cạn lời luôn, hắn kêu Tiểu Bạch hành động kín đáo thôi, ai mà ngờ Tiểu Bạch vậy mà tặng cho hắn "niềm vui bất ngờ" lớn thế này, tên nhõi này thật là có triển vọng mà, không ngờ dám lừa gạt cả ba tộc Thần Ma Tiên.
Cạnh Lôi Trì giờ có vô số tu sĩ tụ tập, đông đảo tu sĩ phát hiện không thấy bóng dáng Lôi Thú nhưng cũng không vội rời đi mà cứ túm tụm lại với nhau xì xào bàn tán.
"Tộc đàn Bạch Hổ này con nối dõi thưa thớt, nhưng con nào còn sống đều thực sự ghê gớm, thực lực không thể khinh thường."
"Con Bạch Hổ này cũng không biết từ đâu ra, tộc Bạch Hổ thông thường đều theo đường lối bạo lực, rất ít khi đi đường lừa dối, có phải bị người ta dạy hư rồi không?" Cự Mãnh nói.
Sở Diệp: "....." Tên Cự Mãnh này nói bậy bạ gì vậy trời? Làm sao lại dạy hư được chứ? Hắn vẫn luôn dạy dỗ đàng hoàng đó chứ, tự bản thân Tiểu Bạch lệch lạc chứ ai dạy đâu.
"Rốt cuộc con Bạch Hổ này ở đâu ra vậy? Không nghe nói lần này có tộc Bạch Hổ vào đây đâu!"
Trong trăm tộc Bạch Hổ không nổi tiếng cho lắm, cũng không phải vì tộc Bạch Hổ không mạnh, trái lại trong tộc vẫn còn có cường giả Tổ Cảnh nhưng bởi vì con nối dõi trong tộc quá ít cho nên tộc Bạch Hổ ít khi ra ngoài hành động do đó danh tiếng không lan truyền rộng rãi.
"Con Bạch Hổ đó hình như vẫn còn là con non, không nghe nói tộc Bạch Hổ có con non mới sinh đâu!"
"Có khi nào nó được sinh ra trong Toái Tinh Đảo này không? Con non tộc Bạch Hổ con nào con nấy đều là bảo bối hết, chắc sẽ không thả tụi nhỏ chạy lung tung khắp nơi thế này đâu."
"Con Lôi Thú đó hình như chung một đội với Bạch Hổ, mà tộc Lôi Thú cũng rất hiếm khi xuất hiện, không ngờ lại kéo bè quậy chung với tộc Bạch Hổ."
"......"
Thủy Thiên Thương cau mày, "Vốn còn muốn tới đây xem thử có thể nhặt của hời được hay không, quả nhiên là không có, thôi đi nhanh đi."
Sở Diệp gật đầu, "Ừa." Sở Diệp nghĩ thầm: Với bản lĩnh của Tiểu Bạch, chắc có thể xách theo Lôi Thú an toàn lui thân, mình cũng không cần phải lo lắng làm chi.
......
Chuyện Bạch Hổ với Lôi Thú, cũng không ảnh hưởng mấy tới đoàn người Sở Diệp, sau khi hóng hớt một chập mọi người lại tiếp tục lên đường. Sở Diệp, Lâm Sơ Văn cứ đi theo đoàn người tộc Người Khổng lồ với tộc Ngũ Hành về hướng Đông.
Thủy Thiên Thương lo lắng ngó la bàn trên tay, nói: "Đằng trước có một mảnh tinh vực không gian sụp đổ rồi, chi chít khe không gian đằng đó, mọi người phải thật cẩn thận đó."
Sở Diệp gật đầu, "Đã rõ."
Cự Mãnh đau đầu nói: "Khe không gian phiền phức quá luôn á! Không tránh được bị thương cho coi."
Hình thể tộc người Khổng lồ to lớn, xác suất đụng phải khe không gian càng cao hơn người thường, tuy nhiên vì thể chất mạnh mẽ nên trời sinh họ có sức miễn dịch đối với công kích không gian, năng lực chịu đựng cũng cao hơn người bình thường rất nhiều.
Sở Diệp điều động linh hồn lực, tất cả khe không gian từng ly từng tý đều hiện rõ rành rành trước mắt hắn.
Sở Diệp nói với Cự Mãnh: "Nếu mà sợ bị thương thì lát nữa cứ đi theo ta." Sở Diệp cũng không biết đám Cự Kha có tin hắn hay không, nhưng tên nhóc con Cự Mãnh này chắc chắn sẽ tin tưởng hắn, chỉ cần Cự Mãnh bước theo hắn mà không có vấn đề gì những người khác tự nhiên cũng sẽ đi theo hắn thôi.
Cự Mãnh thắc mắc hỏi: "Đi theo Sở thiếu ngài là sẽ không bị thương nữa hả?"
Sở Diệp liếc Cự Mãnh một cái, "Cũng không phải, tóm lại là có thể dễ đi hơn một chút đó, ta có thể phân biệt sơ sơ được chỗ nào không gian ổn định."
Cự Mãnh nói với Sở Diệp: "Vậy cũng đã rất lợi hại rồi, không ngờ Sở thiếu còn nghiên cứu cả khe không gian nữa chứ."
Sở Diệp gật đầu, "Cũng có nghiên cứu sơ sơ."
Cự Mãnh kỳ quái nói với Sở Diệp: "Sở thiếu biết nhiều thứ ghê luôn."
Sở Diệp chắp tay sau lưng, "Bởi vì tư chất bẩm sinh có hạn cho nên phải học mỗi thứ một chút."
Cự Mãnh cau mày, hỏi: "Sở thiếu, ngài tư chất bẩm sinh có hạn á?"
Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi! Nhân tộc chúng ta mà có tư chất tốt là kiểu Kiếm Linh Thể Tiên thiên vừa sinh ra đã có dị tượng kinh người, có người Thuần Tịnh Thân Thể với tốc độ tu luyện nhanh vun vút; có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Linh thể Tiên thiên, tu luyện được công pháp tương xứng với thể chất bản thân là tu vi sẽ tăng với tốc độ tên lửa, còn ta, ta chỉ là một người bình thường mà thôi."
Thủy Thiên Thương liếc Sở Diệp một cái, "Sở thiếu khiêm tốn quá rồi." Còn tiếp tục khiêm tốn nữa là không thích hợp lắm đâu.
Những người trời sinh dị tượng mà Sở Diệp vừa nói tới nàng cũng từng gặp rồi, nhưng chưa chắc đã mạnh hơn Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, Thủy Thiên Thương cứ cảm thấy trên người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn toát ra cảm giác đa mưu túc trí ấy.
"Sở thiếu có chắc chắn không? Bằng không hay là cứ để ta đi trước mở đường cho?" Cự Kha hít sâu một hơi nói. Cự Kha cứ luôn cảm thấy dọc đường đi đã dựa dẫm vào Sở Diệp với Lâm Sơ Văn quá nhiều, mà tộc người Khổng lồ đứng vững ở thượng giới nhờ vào tác phong dũng cảm, luận tuổi, bọn họ dù sao cũng là tiền bối, chuyện nguy hiểm như vậy cũng không nên quá mức dựa hết vào hai người.
Sở Diệp lắc đầu, "Không cần, ta đã nói rồi, vẫn khá là tự tin, nếu xảy ra vấn đề thì các ngươi hẵng gánh vác."
Sở Diệp bước đi đằng trước, giúp cả đám Cự Mãnh tránh khỏi các khe không gian. Sở Diệp vận dụng thuật cộng hưởng linh hồn lực, Cự Mãnh có thể mượn đôi mắt Sở Diệp để nhìn rõ từng khe nứt không gian.
"Ủa, ta có thể nhìn rõ nè." Cự Mãnh ngạc nhiên la lên.
Cự Dương hỏi Cự Mãnh: "Thấy rõ cái gì đó?"
Lời nói đã tới trên miệng rồi, nhưng Cự Mãnh lại do dự, rồi lắc đầu, "Không có gì, các người cứ bước theo ta là được."
Cự Dương: "....." Cự Mãnh đúng là đắc ý, nó đã nhìn thấy cái gì mới được! Không ngờ dám để cho bọn họ bước theo, chẳng lẽ Cự Mãnh thấy được quỹ đạo không gian, nghe nói người có pháp thuật không gian tinh tiến tới trình độ nhất định là có thể nhìn ra được quỹ đạo không gian đó.
Cự Dương nhìn lướt qua Sở Diệp, nghĩ thầm: Cự Mãnh trước giờ khẳng định là nhìn không ra đâu, nếu có thể thấy được chỉ sợ là Sở Diệp đã làm gì đó rồi. Cự Dương cảm thấy lòng chua xót, toàn tộc người Khổng lồ Sở Diệp coi trọng nhất chỉ có Cự Mãnh mà!
Mấy người tộc Ngũ Hành cũng có phương pháp tránh được các vết nứt không gian, nhưng không chính xác bằng. Lúc mới đầu tộc Ngũ Hành vẫn đi bằng phương pháp của nhà mình, sau đó dứt khoát cũng đi theo tộc người Khổng lồ cho rồi.
Vượt qua khỏi núi đao không gian, mọi người dừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát.
Hỏa Miêu Miêu cau mày, nghi hoặc hỏi: "Làm sao Sở Diệp lại tránh được công kích không gian vậy?"
Thủy Thiên Thương hít sâu một hơi, "Chắc là đồng thời cũng tu luyện cả thuật pháp không gian."
Hỏa Miêu Miêu cau mày, "Học gì mà tạp nham dữ vậy!"
Thủy Thiên Thương gật đầu, "Đa số Nhân tộc đều học rất tạp." Tuy nhiên đông đảo Nhân tộc học rất tạp nhưng lại không tinh cho lắm, ở đời muốn thông thạo thứ gì cũng cần rất nhiều thời gian.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro