Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 465 THÍ NGHIỆM HUYẾT MẠCH

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thấm thoát đã mười năm trôi qua. Mười năm này thực lực của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vẫn luôn từng bước tăng trưởng.

Trưởng lão Cự Hòa khó hiểu hỏi Sở Diệp: "Sở thiếu cũng muốn tham gia thí luyện Toái Tinh Đảo sao?"

Sở Diệp gật đầu, "Đúng vậy, mong trưởng lão tác thành."

"Chẳng những ngài muốn đi mà cả Lâm đan sư cũng muốn hả?" Trưởng lão Cự Hòa sầu lo hỏi.

Sở Diệp gật đầu, "Đương nhiên là chúng ta muốn đi chung với nhau rồi."

Trưởng lão Cự Hòa hít sâu một hơi, "Toái Tinh Đảo thực sự quá mức nguy hiểm, hễ mà không cẩn thận sẽ bị mảnh vỡ sao trời bay tự do đâm trúng, bị sức mạnh sao trời gây chấn thương đó."

Sở Diệp bình tĩnh gật đầu, "Những điều trưởng lão nói ta đều biết." Nếu đã quyết định đi Toái Tinh Đảo thì tình huống bên đó ra sao Sở Diệp phải tìm hiểu rõ ràng.

Trưởng lão Cự Hòa cau mày, "Tu sĩ bình thường tới Toái Tinh Đảo đều vì muốn phát tài, còn không là bởi vì đã tu luyện tới Tạo Hóa Cảnh tầng chín đỉnh phong muốn vào trong đó tìm kiếm cơ duyên đột phá, Sở thiếu ngài hoàn toàn không cần thiết phải mạo hiểm đâu!" Năng lực vơ vét của cải của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thật khủng khiếp, mấy năm nay Sở Diệp bán linh thảo, linh tửu, mật ong hàng tháng bỏ túi hơn trăm vạn linh nguyên thạch không thành vấn đề, Lâm Sơ Văn càng không cần phải nói, bán buôn đan dược luôn kiếm được tiền nhanh nhất.

Mấy năm nay tộc người Khổng lồ mua rất nhiều đan dược từ chỗ Lâm Sơ Văn, không chỉ vậy, người Khổng lồ còn giúp Lâm Sơ Văn bán ra ngoài mấy lượt đan dược nữa. Cự Hòa tính sơ sơ mấy năm nay Lâm Sơ Văn bán đan dược kiếm lời ít nhất cũng phải hai trăm triệu. Nhiều linh nguyên thạch như vậy cả Cự Hòa đôi khi cũng muốn đánh cướp hai người. Cự Hòa thật sự không hiểu nổi hai người vì cái gì sống cuộc sống yên ổn không chịu đâu còn muốn chạy qua Toái Tinh Đảo mạo hiểm không biết nữa.

Sở Diệp mím môi, nói: "Trưởng lão nói ta đều hiểu, nhưng trên đời này tu sĩ có thành tựu không có người nào được nuôi dưỡng trong nhà kính, ta với Sơ Văn phải ra ngoài mở rộng tầm mắt."

Trưởng lão Cự Hòa hít sâu một hơi, "Sở thiếu cần phải suy nghĩ cho thật kỹ! Người đã chết rồi cái gì cũng không còn, nếu ngài muốn trải đời thì sau này còn có rất nhiều cơ hội." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đều là nhân tài hiếm có, một người là Linh thực sư, một người là Luyện đan sư, nếu bỏ mạng ở Toái Tinh Đảo thì quá đáng tiếc.

Sở Diệp nhíu mày, những gì trưởng lão Cự Hòa nói hắn đã suy xét từ lâu rồi. Từ khi hắn với Sơ Văn tới thượng giới dựa vào tài nguyên vượt trội ở đây tu luyện tới Tạo Hóa Cảnh hậu kỳ, gần đây cả hai đều cảm giác được nút thắt cổ chai, chắc là có liên quan tới cảm ngộ, kể từ lúc bọn họ tới thượng giới đã hơn mười mấy năm trôi qua đều sống cuộc sống quá an nhàn rồi, cũng nên ra ngoài học hỏi kinh nghiệm. Con đường tu luyện không thể nào chỉ dựa vào nhắm mắt làm liều mà thành được.

Sở Diệp lên tiếng giải thích: "Ta tu luyện Tinh Thần Quyết, ở nơi nào có Tinh nguyên lực nồng đậm thì tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn hẳn." Sở Diệp phất tay ngay tức khắc Tinh nguyên lực dâng trào, trưởng lão Cự Hòa lập tức bị kéo vào khoảng hư không bao la. Sở Diệp nhanh chóng thu tay lại, trưởng lão Cự Hòa tức khắc như vừa tỉnh cơn mộng mị.

"Công pháp này của Sở thiếu thật sự độc đáo!" Trưởng lão Cự Hòa nhịn không được khen ngợi.

Trưởng lão Cự Hòa nhìn Sở Diệp chòng chọc, trong lòng lại khiếp sợ vô cùng, kể từ khi Sở Diệp với Lâm Sơ Văn tới bộ lạc người Khổng lồ vẫn luôn tu thân dưỡng tánh, tu luyện từng bước một, trưởng lão Cự Hòa càng chú ý nhiều hơn tới năng lực trồng trọt với luyện đan của hai người họ, tới bây giờ Cự Hòa đột nhiên phát hiện công pháp tu luyện của Sở Diệp rất cao siêu, vừa mới rồi nhất thời không để ý vậy mà ông đã bị Sở Diệp kéo vào trong lĩnh vực sao trời của đối phương, quá chủ quan rồi.

Sở Diệp gật đầu, "Cũng còn được."

"Năng lực này của Sở thiếu tới Toái Tinh Đảo đúng thật là kiếm hời." Tu sĩ vào Toái Tinh Đảo dễ bị mảnh vỡ sao trời tấn công bất ngờ. Nhiều tu sĩ vì bị mảnh vỡ sao trời đánh úp mà hóa thành thịt nát. Sức mạnh khống chế sao trời của Sở Diệp có thể tính toán được quỹ đạo vận hành của sao trời rồi né tránh được đòn tấn công bất ngờ này. Có được năng lực thế này càng có thể dễ dàng tìm được một con đường sống ở nơi nguy cơ tứ phía như Toái Tinh Đảo. Đối với phần lớn tu sĩ mà nói Toái Tinh Đảo thực chất không phải đất lành gì, tuy nhiên đối với người tu luyện Tinh Thần Quyết thì trái lại có thể phát huy được thực lực càng lớn hơn nữa khi vào đó.

"Toái Tinh Đảo chẳng những có tai họa ngầm từ mảnh vỡ sao trời mà còn tồn tại rất nhiều âm hồn, năm xưa rất nhiều người đều bị mắc kẹt tới chết trong đó nên hiện giờ vẫn còn vô số âm hồn quấy phá."

Sở Diệp gật đầu, "Ta biết rồi, trước khi tới đó ta có thể ăn Định Hồn Đan sẵn, như vậy là có thể ổn định được thần hồn, tránh cho bị âm hồn làm ảnh hưởng thần trí." Trong tay Sở Diệp có Ảnh thú, âm hồn nào đi nữa cũng chỉ cần nuốt một ngụm là xong, hoàn toàn không cần tới Định Hồn Đan, mà một trong những nguyên do Sở Diệp phải đi Toái Tinh Đảo chính bởi vì bên trong đó vẫn còn vô số âm hồn.

Trưởng lão Cự Hòa gật đầu, "Nghe nói Định Hồn Đan của tộc người hiệu quả rất tốt để đối phó với âm hồn." Tuy nhiên giá cả thì không rẻ chút nào.

"Nếu trưởng lão Cự Hòa có cần thì ta sẽ nói Sơ Văn lại luyện nhiều thêm mấy lò."

Trưởng lão Cự Hòa cũng không khách sáo, gật đầu nói: "Làm phiền rồi."

Trưởng lão Cự Hòa trầm mặc một hồi mới nói tiếp: "Tộc người Khổng lồ chúng ta có mấy vị người Khổng lồ Hoàng kim Sinh Tử Cảnh nằm lại trong Toái Tinh Đảo, sau khi mấy người này chết có để lại một phần truyền thừa, mà phần truyền thừa này lại vô cùng quan trọng đối với bộ tộc chúng ta. Chỉ có huyết mạch người Khổng lồ Hoàng kim mới có thể cảm ứng được phần truyền thừa này ở nơi nào, mà muốn cảm ứng được thì trình độ huyết mạch ít nhất phải đạt tới mức sáu phần trăm."

Sở Diệp cau mày, "Sáu phần trăm, hình như tộc người Khổng lồ khá hiếm..."

Trưởng lão Cự Hòa gật đầu, "Nhiều năm như vậy huyết mạch tộc người Khổng lồ chúng ta liên tục thoái hóa, trước kia cũng đã có rất ít người có độ dày huyết mạch vượt quá sáu phần trăm. Dù vậy tộc người Khổng lồ chúng ta vẫn liên tục phái người Khổng lồ tới Toái Tinh Đảo, mãi chờ đợi có người vượt bậc có thể phát sinh kỳ tích. Nhưng vô cùng đáng tiếc, mỗi lần tiến vào Toái Tinh Đảo là mỗi lần tổn thất thê thảm, mà thu hoạch lại ít ỏi.

Qua nhiều năm như vậy trong tộc đối với chuyện thu hoạch truyền thừa đã càng ngày càng bi quan, không ngờ hiện giờ mọi chuyện vậy mà có cơ hội chuyển biến, bởi nhờ có Lâm đạo hữu giúp đỡ khiến cho huyết mạch rất nhiều tu sĩ Tạo Hóa Cảnh trong tộc tăng lên đáng kể."

Mấy hôm trước trong tộc có một đợt kiểm kê, nồng độ huyết mạch tu sĩ Tạo Hóa Cảnh đạt tới bảy phần trăm đã có sáu người, còn đạt tới sáu phần trăm đã có ba mươi sáu người rồi. Từ trên xuống dưới tộc người Khổng lồ gửi gắm rất nhiều kỳ vọng vào chuyến đi tới Toái Tinh Đảo lần này, trông đợi có một hai tu sĩ có thể chuyển hóa thành công.

"Nếu Sở thiếu thật sự muốn đi thì có thể làm đo lường kiểm tra độ dày huyết mạch Hoàng kim trong người chút đi, để chúng ta dễ bề tính toán." Trưởng lão Cự Hòa nói.

Sở Diệp hít sâu một hơi, "Được."

Sở Diệp với Cự Hòa bàn bạc một hồi, hai người đều cho rằng chuyện thí nghiệm huyết mạch này không nên để lộ ra, giao hẹn nửa đêm ba ngày nữa âm thầm tới đo.

......

Lúc nửa đêm.

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn âm thầm tới thí nghiệm nồng độ huyết mạch, độ dày huyết mạch của hai người đều ở mức sáu phần trăm. Sau khi có kết quả đo lường trưởng lão Cự Hòa cũng không quá mức kinh ngạc. Lúc hai người vừa mới lên tới đây trưởng lão Cự Hòa đã cảm nhận được dao động huyết mạch rõ ràng từ hai người rồi.

Nếu là mười mấy năm trước, nồng độ huyết mạch của hai người có thể đứng đầu bảng xếp hạng của tộc người Khổng lồ rồi, tuy nhiên qua nhiều năm độ dày huyết mạch của hai người vẫn nổi bật như cũ nhưng cũng không tính là quá mức. Thực sự chỉ cần Sở Diệp muốn, chỉ cần ăn Huyết Mạch Phản Tổ Đan là có thể kích hoạt huyết mạch người Khổng lồ trong cơ thể là có thể tăng huyết mạch lên lần nữa, nhưng Sở Diệp cũng không muốn biến thành người Khổng lồ Hoàng kim cho nên không làm vậy.

Thí nghiệm xong hai người lập tức rời khỏi rừng đá huyết mạch.

Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp xong, nói: "Vừa rồi ở rừng đá huyết mạch đệ cảm ứng được tới sáu luồng khí tức."

Sở Diệp hít sâu một hơi, lắc đầu, "Huynh cảm nhận được tới bảy luồng."

Lâm Sơ Văn cười nói: "Xem ra linh hồn lực của đệ vẫn còn yếu hơn huynh chút nha!"

Sở Diệp lắc đầu, càm ràm: "Mấy trưởng lão người Khổng lồ này rảnh rỗi quá đi." Tộc người Khổng lồ nhiều chuyện quá đi, một đám cường giả Sinh Tử Cảnh lại lén lén lút lút tới coi hai người họ đo lường huyết mạch, ý đồ gì không biết!

......

Khi Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vừa rời khỏi rừng đá huyết mạch, mấy trưởng lão nhao nhao hiện ra từ trong bóng tối.

Trưởng lão Cự Hòa đảo mắt qua một lượt thấy được mấy người đồng môn, "Ta nói nè, mấy người các ngươi sao thế hả? Khuya khoắt không chịu ngủ đi, chạy tới đây làm ăn trộm hửm?" Trưởng lão Cự Hòa bất đắc dĩ thiệt chứ, chuyện hắn đo nồng độ huyết mạch cho Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vốn là bí mật, không ngờ vẫn bị rò rỉ ra ngoài rồi dẫn tới nhiều người tới đây như vậy.

"Nồng độ huyết mạch của hai người kia quả nhiên không thấp." Trưởng lão Cự Hổ lên tiếng.

Trưởng lão Cự Hòa cười nói: "Tuy không thấp nhưng cũng không tính là quá cao."

Trưởng lão Cự Hùng hầm hừ, "Còn không cao gì nữa, đã sáu phần trăm rồi." Chỉ có số ít đệ tử tinh anh tộc người Khổng lồ mới đạt được tới nồng độ huyết mạch này, đệ tử người Khổng lồ bình thường độ dày huyết mạch chỉ mới được một hai phần trăm mà thôi.

Trưởng lão Cự Hòa cau mày, "Trong tộc chúng ta bây giờ cũng có rất nhiều người bảy phần trăm mà!"

Cự Hùng cau mày, "Nhưng mà hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vốn có phải là người Khổng lồ đâu!"

Trưởng lão Cự Hòa: "......" Loại chuyện này biết rồi để trong bụng là được rồi, mắc gì nhất định phải nói ra vậy? Quá mất mặt mà!

"Cả Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đều muốn đi Toái Tinh Đảo hả?" Trưởng lão Cự Hổ hỏi.

Trưởng lão Cự Hòa gật đầu, "Đúng vậy."

Trưởng lão Cự Hùng cau mày, khó xử nói: "Nhường ra một danh ngạch thì dễ rồi, nhưng muốn hai suất thì hơi khó! Có phải hơi nhiều rồi không?" Mấy nay trong tộc vẫn luôn bàn bạc về danh ngạch, tổng cộng chỉ được hai mươi suất, đang tranh giành vô cùng kịch liệt đây.

Trưởng lão Cự Hòa lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Quan hệ của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cực kỳ tốt, làm cái gì cũng làm chung với nhau, như vậy thì danh ngạch hoặc là không cho, còn nếu cho thì phải đưa hai cái."

Cự Hùng trợn trắng mắt, cạn lời nói: "Cứ ôm ấp sến rện vậy sao? Tộc người đều kiểu vầy đó hả?"

Cự Phong lắc đầu, "Theo ta biết không phải ai trong tộc người cũng vậy đâu, nhiều cặp đôi tộc người mặt ngoài ân ái hết biết nhưng sau lưng toàn muốn thọc cho đối phương một đao, chia lìa hàng chục thậm chí hàng trăm năm là chuyện thường tình."

Cự Hòa liếc xéo Cự Phong một cái, "Ngươi là đang nói tới những nhân loại khác, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn lại không giống vậy..."

Cự Hổ thở dài, "Hai cái thì hai cái vậy."

Cự Hùng liếc Cự Hổ, hỏi: "Trưởng lão Cự Hổ cho rằng không thành vấn đề?"

Cự Hổ cau mày, "Xưa giờ tộc người Khổng lồ chúng ta sắp xếp rất nhiều người tới Toái Tinh Đảo rồi, nhưng lần nào cũng thu hoạch ít ỏi, để Sở Diệp với Lâm Sơ Văn tham gia không chừng lại có cơ hội xoay chuyển tình thế."

Cự Hùng ngạc nhiên nói với Cự Hổ: "Trưởng lão Cự Hổ, ông uống lộn thuốc rồi hả? Nói chuyện như vầy không giống ông chút nào luôn đó."

Cự Hổ trừng mắt trợn Cự Hùng, nói: "Ông mới uống lộn thuốc đó, ta chỉ cho rằng với bản lĩnh của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nếu bằng lòng giúp đỡ thì cơ hội thu hoạch truyền thừa của chúng ta lần này sẽ lớn hơn xưa nhiều."

Trưởng lão Cự Nha gật đầu: "Đúng là vậy thật." Mấy năm nay Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã lộ ra năng lực không tầm thường, tuy nhiên hai người chắc chắn vẫn còn nhiều thủ đoạn ẩn giấu.

Trưởng lão Cự Hòa gật đầu nói: "Hồi trước trưởng lão Cự Khuyết cũng từng xem qua cho Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rồi, ổng nói ổng thấy được vận mệnh ngập trời từ trên người hai người này, nếu có thể qua lại thân thiết với hai người là có thể hưởng ké chút phúc đức vận mệnh này.

Mấy trưởng lão người Khổng lồ quay qua nhìn nhau, "Thế thì, hai danh ngạch thì hai danh ngạch vậy."

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro