Chương 1.2: Playboy của trường
Giờ ra chơi, trống trường nhịp nhàng gõ từng hồi cũng là lúc Bích Quy và hai con bạn vui vẻ nhét hết tập vở vào học bàn. Sun school có hệ thống giáo dục khá nghiêm ngặt nên việc chiếm dụng giờ ra chơi của giáo viên là điều không thể, dĩ nhiên, học sinh cũng chả có cơ hội dùng giờ sinh hoạt lớp hay mười lăm phút đầu giờ để mà ngồi chơi.
Nhà ăn của trường được đặt gần khu thể thao, nơi các câu lạc bộ bơi lội, bóng bánh tập trung thường xuyên. Ba đứa con gái xếp hàng mua ít bánh trái rồi kéo nhau sang khu sân cỏ.
Khu sân cỏ đúng với tên gọi, có rất nhiều sân đấu nhỏ được đặt sát nhau. Đây là nơi mấy nhóm bạn ưa thể thao hay chạy ra tập vài vòng cho tỉnh người vào giờ chơi. Dĩ nhiên, Nhật Minh cũng đang ở đó.
Minh là thành viên của câu lạc bộ đá bóng, chơi cho vị trí tiền vệ. Cũng không phải chân sút hay cầu thủ giỏi giang cấp trường gì, cậu chỉ là chân đá tầm trung, gọi hoa mỹ là chơi cho nó khỏe. Dĩ nhiên, Minh cũng không có một chiếc ghế nào trong đội bóng của trường, hay lớp.
Tuy thế, cũng như bao thằng con trai vào giờ chơi khác, cậu hay túm tụm với mấy thằng bạn thân ở sân cỏ vào giờ chơi, đá vài đường cho khỏe mình mẩy, sau đó chạy lại chỗ ghế ngồi gần đó, nhận nước và quà bánh từ bạn gái rồi ngồi nghỉ ngơi.
Và hôm nay cũng không là ngoại lệ.
"Em có mua nước thạch trái cây cho anh nè!"- Bích Quy vui vẻ-" Bánh si cu la nữa!"
"Cảm ơn em!"- Nhật Minh cười, tu một hơi dài-" Nay trời nóng quá, chắc lát giờ ra chơi hai bọn anh không tập!"
"Ừa, nóng kinh khủng!"- Hoàng cạnh gật đầu-" Trời muốn mưa mà mưa không được á, bí ghê!"
Cũng như Bích Quy, Nhật Minh có một nhóm bạn chơi thân muốn chia luôn quần mặc và việc hai bọn nó quen nhau đã kéo hai nhóm bạn này lại với nhau, và đoi khi, là cả hai tập thể lớp.
Bạn của Minh là Hoàng, Khang, Vinh và Tường, toàn là đám con trai loi nhoi trong câu lạc bộ bóng đá cả. Năm thằng cũng như một khuôn y đúc đẻ ra, chơi bóng chả bao giờ vô được ghế đấu liên lớp hay trường cả nhưng cả bọn có vẻ không bận tâm lắm.
"Ê, nay thằng Thế Vũ đi học á! Mấy bà con gái coi chừng à!"- Khang nhai rau ráu miếng khoai chiên-" Tránh voi chả xấu mặt nào, thằng đó là nó gớm đời lắm à!"
"Tưởng nó nghỉ rồi?"- Hiền Anh đáp-"Cả tháng nay nó có đi học đâu?"
"Nó bị đình chỉ á, vụ đốt hết bài thi của tụi lớp mười!"- Vinh chen vô-" Tao nói chớ, nhà nó mà không phải cổ đông là thầy cô đá đít nó lâu rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro