Chương 16: Hạ Hàn nhìn thấy con trai mình.
Diệp Phạm vốn là muốn về nhà ăn cơm, nhưng lại bị trì hoãn một đoạn thời gian, khi về đến nhà cũng đã muộn, cô sợ Đô Đô ở trên đường sẽ đói, liền tìm một quán ăn có đồ cho trẻ em ở phụ cận.
Sau khi trải qua sự kiện vừa rồi, Đô Đô càng thêm dính Diệp Phạm, bé ôm cổ Diệp Phạm không buông tay. Dù cánh tay Diệp Phạm đã đau nhức, nhưng cô vẫn kiên trì ôm Đô Đô. Chờ đến lúc vào quán ăn ngồi vào vị trí, cô mới buông Đô Đô xuống.
Diệp Phạm mang theo khăn dùng khi ăn cơm cho Đô Đô, trong lúc đợi món ăn, cô bọc khăn tại trên cổ Đô Đô.
Đồ ăn vừa làm xong, nóng hổi, vừa rồi Đô Đô khóc một trận, bụng đã đói đến kêu ục ục, đồ ăn vừa lên, bé liền xiêu xiêu vẹo vẹo cầm chiếc đũa chuẩn bị ăn.
"Mẹ giúp con thổi một chút đã." Diệp Phạm đem một cái chén nhỏ đặt ở trước mặt Đô Đô, thổi đến mấy lần mới dám đặt lại trước mặt Đô Đô.
"Mẹ ăn." Đô Đô chú ý tới Diệp Phạm vẫn chưa ăn cơm, bé chỉ vào mì ở trước mặt Diệp Phạm nói.
Diệp Phạm không lay chuyển được bé, đành phải một bên nhanh chóng ăn, một bên giúp Đô Đô gắp thức ăn. Sau khi về đến nhà, cảm xúc của Đô Đô đã khôi phục đến không sai biệt lắm.
Ban đêm, Diệp Phạm nhận được điện thoại của Đới Cận Sơn, Đới Cận Sơn mở miệng: "Qua mấy ngày nữa, đoàn làm phim « Ẩn nấp Bến Thượng Hải » có một buổi gặp mặt fan hâm mộ, đến lúc đó cô cũng tham gia một chút."
Diệp Phạm giật mình: "Tôi cũng đi sao?"
"Lúc đầu cô là không cần đi, nhưng nhân vật Cẩm Đàm này có nhiệt độ rất tốt, đoàn làm phim nhất thời quyết định để cô cùng đi."
Đới Cận Sơn ký xuống hợp đồng với Diệp Phạm, anh ta cảm giác đây là một cái quyết định vô cùng sáng suốt. Diệp Phạm chỉ diễn một bộ phim, liền đưa tới nhiệt nghị. Dung mạo của cô đẹp, làm việc lại nghiêm túc, về sau tiền đồ cũng nhất định sẽ phi thường sáng lạn.
Đới Cận Sơn: "Đây là một cái cơ hội rất tốt, cô phải nắm chắc."
Diệp Phạm tự nhiên rõ ý của Đới Cận Sơn: "Được."
...
Người đại diện Quan Duệ tiến vào gian phòng, nhìn về nam nhân ở phía bên cửa sổ kia, mở miệng; "Hạ Hàn, mấy cái kịch bản này cậu nhìn một chút."
Lúc này, Hạ Hàn đưa lưng về phía anh, thân hình cao lớn lạnh lùng. Nghe thấy thanh âm, Hạ Hàn xoay người, ánh mắt nhìn sang. Hạ Hàn thần sắc nhạt nhẽo, môi nhấp thành thẳng tắp, lúc này anh không nói lời nào, mang theo nhạt nhẽo lương bạc độ cong.
Hạ Hàn tiếp nhận kịch bản, cúi đầu nhìn xem, ánh mắt chậm rãi đảo qua. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ ở trên bàn.
Quan Duệ nói tiếp: "Mấy cái kịch bản này cũng không tệ, cậu dự định diễn bộ phim nào, suy nghĩ cho kỹ một chút."
Lúc này, Hạ Hàn ngẩng đầu, bỗng dưng nói một câu: "Đoạn thời gian trước, Amanda Wang có phải là đưa tới mấy chiếc váy?"
Amanda Wang là nhãn hiệu thời trang cao cấp. Chất lượng y phục vô cùng tốt, kiểu dáng hào phóng, vô cùng đơn giản. Hoa Thụy cùng một ít nhãn hiệu hợp tác, những nhãn hiệu kia sẽ cung cấp cho nghệ sĩ của Hoa Thụy trang phục, Amanda Wang chính là một cái trong số đó.
Quan Duệ không rõ Hạ Hàn làm sao đột nhiên nói đến cái này: "Đúng a."
Hạ Hàn không nhanh không chậm mở miệng, giọng điệu dù nhạt, mỗi một chữ lại rõ ràng cực kỳ: " Hôm nào tổ chức gặp mặt fan hâm mộ, anh chọn một cái váy, đưa cho Diệp Phạm."
Quan Duệ cho là mình nghe lầm: "Đưa cho Diệp Phạm?"
Hạ Hàn giống như chưa phát giác, giọng trầm thấp chậm rãi vang lên: "Nhớ kỹ chọn một cái váy màu trắng, không nên quá lộ."
Lần này tổ chức gặp mặt fan hâm mộ, Diệp Phạm cũng tới, nhưng cô không phải nhân vật chính, không thể đoạt nổi bật của người khác. Trong đầu Hạ Hàn bỗng nhiên hiện ra khuôn mặt Diệp Phạm, ngũ quan ngày thường của cô ấy vô cùng tốt, khí chất thanh lãnh lạnh nhạt.
Khóe môi Hạ Hàn cong lên một nụ cười. Dù sao với thân hình của Diệp Phạm, mặc kệ là dạng quần áo gì, cô ấy đều có thể khống chế.
Quan Duệ nhìn Hạ Hàn một chút, giọng điệu có thâm ý khác: "Cậu đối với Diệp Phạm rất chiếu cố."
Quan Duệ nghĩ thầm, lúc trước Hạ Hàn chủ động bảo ký hợp đồng với Diệp Phạm, hiện tại còn đặc biệt vì cô ấy chọn váy, cũng không biết Hạ Hàn có tâm tư gì.
Hạ Hàn sắc mặt chưa biến, hời hợt nói một câu: "Cô ấy hiện tại là nghệ sĩ của Hoa Thụy."
Quan Duệ không có nhiều lời: "Biết rồi."
...
Ngày hôm đó, Diệp Phạm đến phòng trang điểm, có người chào đón, chuẩn bị giúp cô trang điểm hóa trang.
Hôm nay là lần đầu tiên Diệp Phạm xuất hiện ở trước mặt truyền thông, Đới Cận Sơn đã sớm chọn xong váy cho cô, Đới Cận Sơn vừa muốn đem cái váy này đưa cho Diệp Phạm, lúc này, một người đi tới, ngăn cản anh lại.
Đới Cận Sơn nhận ra, người này là nhân viên công tác bên người Hạ Hàn.
Người kia đưa cho Đới Cận Sơn một cái hộp, mở miệng: "Để Diệp Phạm tiểu thư mặc cái váy này đi." Anh ta cường điệu một câu: "Đây là do Hạ Hàn chuẩn bị."
Đới Cận Sơn có chút sửng sốt, người kia còn nói: "Nhưng mà, chuyện này không cần thiết để Diệp Phạm tiểu thư biết."
Đới Cận Sơn nhớ tới, Hoa Thụy ký với Diệp Phạm, chính là ý của Hạ Hàn. Hiện tại Hạ Hàn lại đưa váy cho Diệp Phạm. Hiện tại xem ra, cũng không cảm thấy quá kì quái.
Đới Cận Sơn tiếp nhận váy, để nhà tạo mẫu đưa cho Diệp Phạm đổi, Diệp Phạm đã trang điểm xong, cô đổi váy, ngồi tại chỗ lẳng lặng chờ đợi. Thời gian trôi qua, lập tức tới thời gian bắt đầu của buổi gặp mặt.
Đạo diễn dẫn các diễn viên đi lên trên sân khâu, tia sáng đèn huỳnh quang chiếu xuống tuyết trắng, các phóng viên đã sớm cầm chắc máy ảnh, tiếng chụp ảnh tạch tạch liên tiếp vang lên.
Phía dưới fan hâm mộ trông thấy thần tượng, đều đang lớn tiếng gọi tên của bọn họ.
Hạ Hàn thần sắc thản nhiên, khóe miệng Đường Cẩm lập tức hiện lên nụ cười.
Đóng vai nam nữ chính của « Ẩn nấp Bến Thượng Hải », Đường Cẩm tự nhiên đứng ở bên cạnh Hạ Hàn. Hạ Hàn ngửi thấy mùi nước hoa cùng mùi đồ trang điểm nồng đậm trên người Đường Cẩm, lông mày của anh không thể kiềm chế nhíu một chút.
Nhưng là, tia cảm xúc kia rất nhanh liền tản đi, không có bị người khác phát giác.
Mặc dù Hạ Hàn cùng Đường Cẩm đóng vai nam nữ chính của bộ phim này, bọn họ đứng ở nơi đó, lại không có gì giao lưu. Nhưng các phóng viên lại không cảm thấy kỳ quái. Mọi người đều biết Hạ Hàn tính tình lãnh đạm, trừ quay phim, anh đều biểu hiện thản nhiên.
Hạ Hàn rất chuyên nghiệp, mỗi một cảnh quay đều sẽ nghiêm túc hoàn thành, nhưng sau khi rời khỏi phim ra bên ngoài, anh sẽ cùng tất cả mọi người giữ một khoảng cách.
Đường Cẩm cùng Hạ Hàn là nhân vật nam nữ chính, hai người đứng ở chính giữa. Ánh mắt các ký giả trước tiên tự nhiên sẽ nhìn hai người này, nhưng là lúc này, tầm mắt của bọn họ không khỏi phải nhìn về hướng một người khác.
Diệp Phạm.
Lúc ở trên TV mọi người đã thấy qua Diệp Phạm, nhưng là thấy người thật ở ngoài đời, bọn họ vẫn phải cảm khái một câu, Diệp Phạm ở ngoài so với trên ống kính càng xinh đẹp hơn.
Ngày hôm nay, Diệp Phạm mặc một chiếc váy trắng thuần khiết, kiểu dáng cùng màu sắc cực kỳ đơn giản. Cái váy này người bình thường mặc vào, sẽ chỉ cảm thấy quá mức phổ thông, thậm chí có chút ảm đạm.
Nhưng Diệp Phạm thân hình đẹp, không chỉ có đè được bộ váy màu trắng này, còn càng thêm lộ ra làn da tuyết trắng của cô. Diệp Phạm tựa như một đóa hoa thanh lệ nở rộ, khí chất phi thường đặc biệt. Để cho người ta hoàn toàn không thể chuyển dời ánh mắt.
So với Đường Cẩm ăn mặc chói mắt ở bên cạnh, cũng có vẻ quá tận lực, càng thêm phàm tục.
Đường Cẩm chú ý tới ánh mắt các ký giả, biết bọn họ đang nhìn Diệp Phạm, trong nội tâm cô ta hết sức ghen tỵ. Đường Cẩm hết sức tức giận, nhưng cô ta lại không thể hiển lộ những tâm tình này, nhất định phải duy trì nụ cười, chỉ là nụ cười cứng ngắc lại một chút.
Phóng viên nhìn về phía Vương đạo diễn: "Vương đạo diễn, bộ phim truyền hình này phát sóng đến nay, tỉ lệ người xem luôn ở mức rất cao, còn đang không ngừng ghi nhận kỷ lục mới, ông thấy chuyện này thế nào?"
Vương đạo diễn cười: "Bộ phim này thành công, không thể thiếu sự hợp tác của mọi người."
Các phóng viên lại nhìn về phía Hạ Hàn, hỏi anh mấy vấn đề, Hạ Hàn đều trả lời đúng mực.
Lúc này, có một cái phóng viên hỏi: "Đường tiểu thư, nghe nói ở trong bộ phim này, cô đóng rất nhiều cảnh đánh nhau, cô chịu không ít khổ đi."
Đường Cẩm mang trên mặt một nụ cười: "Vì để cho fan hâm mộ được trải nghiệm những hiệu quả tốt nhất, những chuyện này đều là đáng giá."
"Ví dụ như cảnh quay từ trên núi trượt xuống, mặc dù rất vất vả, nhưng vì tôi phải làm cho thật hoàn mỹ, nên là quay rất nhiều lần."
Ngụ ý chính là, những cảnh này đều là cô ta tự mình hoàn thành, không có thế thân.
Nghe được câu này, trong lòng Hạ Hàn thoáng qua một tia trào phúng.
Không có thế thân
A.
Trên mặt Hạ Hàn không chút biểu cảm nào, nhưng khóe mắt có chút hạ xuống. Đoàn làm phim mọi người cũng là tâm tư dị biệt. Bọn họ đều rõ ràng, Đường Cẩm nói những lời này hoàn toàn là nói dối, trong bộ phim này, những cảnh nào cần chịu khổ, phân đoạn diễn mệt mỏi, tất cả đều là Diệp Phạm hoàn thành.
Thời điểm phóng viên tra hỏi, Diệp Phạm một mực ngồi lặng yên. Diệp Phạm không đoạt lời cũng không đoạt ống kính, nhưng cho dù cô không hề làm gì, cũng mang lại hình tượng tốt đẹp.
Lúc này, một phóng viên đột nhiên hướng Diệp Phạm đặt câu hỏi: "Diệp tiểu thư, đây là bộ phim đầu tay của cô, nhân vật Cẩm Đàm này cứ như vậy mà thành công, cô có gì muốn nói không."
Máy chụp ảnh đều nhắm vào Diệp Phạm, tiếng tạch tạch vang lên, lúc này, tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Phạm.
Cho dù đây là lần đầu tiên Diệp Phạm xuất hiện ở dưới ánh đèn huỳnh quang, cô cũng không chút hoang mang, khuôn mặt tuyết trắng thanh lệ, thần sắc thản nhiên.
Diệp Phạm sau khi tự hỏi, chậm rãi mở miệng: "Đầu tiên cảm tạ mọi người yêu thích, kỳ thật nói Cẩm Đàm thành công, không bằng nói là nhân vật do kịch bản tạo nên đã thành công."
"Mà tôi còn có rất nhiều nơi cần học tập, cần phải sửa đổi để không ngừng tiến bộ."
Diệp Phạm biết thân phận của mình, nhất cử nhất động đều đúng mực, rất nhiều người đối cô có ấn tượng càng tốt hơn.
Lúc Diệp Phạm nói chuyện, người đoàn làm phim quay đầu nhìn cô. Hạ Hàn cũng nghiêng nghiêng đầu, ánh mắt rơi vào trên thân Diệp Phạm. Hạ Hàn cùng mọi người đồng dạng lắng nghe Diệp Phạm. Không giống hững hờ trước đó, ánh mắt nghiêm túc lại chuyên chú.
Lúc này, phóng viên lại chuyển hướng sang Hạ Hàn: "Sau khi bộ phim này phát sóng, có người nói rằng nếu so sánh cùng Đường Cẩm, thì CP của anh cùng Diệp Phạm càng có cảm giác hơn." Phóng viên cười hỏi một câu: "Anh cảm thấy anh cùng ai càng hợp hơn?"
Hạ Hàn không có mở miệng, thời gian lẳng lặng trôi qua. Phóng viên nghĩ là Hạ Hàn sẽ không trả lời, đang chuẩn bị đổi một chủ đề khác. Một giây sau, Ảnh đế từ trước đến nay lãnh lãnh đạm đạm mở miệng.
Môi mỏng của Hạ Hàn khẽ nhúc nhích, chậm rãi nói một câu.
"Tôi tin tưởng ánh mắt của fan hâm mộ."
Hạ Hàn nhìn tới phía trước, con mắt giống như mực đen. Giọng điệu thản nhiên, lại mang theo ý vị thâm trường.
Hạ Hàn đương nhiên đã nhìn qua đoạn video trên mạng mà fan hâm mộ biên tập, video CP của anh cùng Diệp Phạm lượng like đã có mấy triệu, vượt xa video với Đường Cẩm.
Giờ này số lượng like đã hoàn toàn nói rõ, fan hâm mộ đều cho rằng anh cùng Diệp Phạm càng xứng hơn.
Đáy mắt Hạ Hàn ẩn lấy ý cười cực nhẹ, trên mặt bình tĩnh không lay động rốt cục xuất hiện một chút xíu cảm xúc. Anh nói câu này lập lờ nước đôi, mọi người nghe vào sẽ chỉ coi là Hạ Hàn là quan tâm đến fan hâm mộ, fan hâm mộ cho là anh cùng ai càng xứng đôi, anh liền tán thành với cách nhìn của fan hâm mộ.
Nhưng kỳ thật Hạ Hàn đã cho thấy thái độ anh, ở bên trong bộ phim này, anh cùng Diệp Phạm mới thật sự là CP.
Câu trả lời của Hạ Hàn rõ ràng truyền đến trong tai của mỗi người ở đây. Tất cả mọi người coi là, đây là Hạ Hàn sủng fan, chỉ có một số nhỏ phát hiện ra ý tứ của Hạ Hàn, nhưng bọn họ cũng không có nghĩ nhiều.
...
Đường gia đại trạch.
Một người phụ nữ ưu nhã ngồi ở trên ghế sa lon, trên màn hình TV đang trực tiếp buổi họp mặt fan hâm mộ của những diễn viên chính phim « Ẩn nấp Bến Thượng Hải ».
Người phụ nữ này chính là mẹ của Đường Cẩm - Giản Lan, bà chính là thông qua TV nhìn xem hoạt động mới nhất của Đường Cẩm. Ngoại giới người người đều biết Đường Cẩm là được che chở mà lớn lên, cô ta từ nhỏ đã được hưởng thụ vô vàn sủng ái, chỉ có Đường phu nhân Giản Lan biết, thái độ chân thực trong nội tâm bà đối với Đường Cẩm.
Giản Lan rất yêu thương Đường Cẩm, mọi chuyện đều theo ý Đường Cẩm. Nhưng trong nội tâm bà luôn luôn có loại cảm giác, mình cùng Đường Cẩm thân cận không nổi.
Giản lan biết chuyện này rất kỳ quái, trên thế giới này nào có ai sẽ đối với con gái ruột thịt của mình sinh ra ngăn cách, cho nên bà chưa bao giờ đem loại cảm giác này nói cho chồng mình biết.
Càng về sau, bà đối với Đường Cẩm càng tốt gấp bội, nhưng Đường Cẩm càng trưởng thành lên, Giản Lan cũng càng ngày càng cảm thấy lực bất tòng tâm.
May mắn Đường Cẩm thích ở bên ngoài, không thường xuyên về nhà, bằng không thì Giản Lan rất sợ người khác phát hiện sự khác thường của mình.
"Diệp Phạm, cô có cảm nhận gì về nhân vật mà cô vào vai này?" Phóng viên đang phỏng vấn một vai phụ của « Ẩn nấp Bến Thượng Hải », người kia ngồi ở một bên khác so vơi Đường Cẩm.
Khuôn mặt yên tĩnh, cả người khí chất trầm ổn.
Khi nhìn đến Diệp Phạm trong nháy mắt đó, Giản Lan lập tức ngồi thẳng người, bà đem ánh mắt từ trên người Đường Cẩm dời đi, đặt đến trên người Diệp Phạm.
Bà rõ ràng chưa bao giờ thấy qua Diệp Phạm, vì cái gì bà lại cảm thấy Diệp Phạm có chút quen thuộc?
~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro