Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 24 :

Đêm khuya yên tĩnh mông lung mộng mị mang một vẻ đẹp huyền bí như mời gọi người ta mê đắm , sa vào vực thẳm . Khuê phòng thiếu nữ hương thơm thoang thoảng , màn thưa nhẹ buông che đi cảnh sắc diễm lệ của người nằm trong . Hai cơ thể ôm lấy nhau da thịt tựa sát không một kẽ hở , hơi thở cùng nhịp tim dường như cũng vì vậy mà hòa chung một nhịp . Vân Kính quan sát vẻ mặt mỏi mệt của muội muội trong lòng tràn đầy hạnh phúc , cơ thể cùng tâm trí của muội muội cuối cùng cũng thuộc về nàng , hoàn toàn là của nàng . Siết chặt vòng tay để  cảm nhận rõ ràng hơn tất cả đều là thực , nàng mấy ngày nay luôn lo sợ mình chỉ đang ở trong một giấc mộng đẹp nếu như chẳng may tỉnh dậy người trong mộng cũng vì vậy mà tan biến theo . Đặt một nụ hôn lên cánh môi nhỏ bé ngồi dậy , đôi mắt vẫn tham lam gắn chặt lấy từng đường nét cơ thể khiến nàng mê luyến . Dù có nhìn đến bao nhiêu Vân Kính vẫn chưa thấy đủ chỉ muốn hòa máu thịt vào làm một để tiểu Nguyệt luôn là của nàng , luôn cùng nàng mãi mãi . Nghĩ đến đây ánh mắt tràn đầy yêu thương kia biến đổi , hòa vào màn đêm kia mà đi . 

Cánh cửa gỗ đóng lại ít lâu thiếu nữ trên giường vốn dĩ đôi mắt nhắm nghiền liền mở ra thanh tỉnh không một chút mơ hồ , đôi tay ngọc giữ tấm chăn trên người từ từ ngồi dậy ánh mắt nhìn ra cửa . Mộ Nguyệt tất nhiên nhận ra Vân Kính có điểm khác thường , cô có nghi ngờ chỉ là vẫn không nguyện ý tự mình vạch trần , qua thêm chút thời gian có lẽ Vân Kính sẽ tự nói cho cô biết , cô hi vọng là vậy . 

________________________________________________________________________________

Mộ Nguyệt mở mắt , thấy mình bị bao quanh bởi nước cơ thể lâng lâng cảm nhận được từng dòng chảy lướt nhẹ qua da , mềm mại và lạnh lẽo . Thật kì lạ khi cô vẫn có thể thở đều đặn , ngẩng đầu có thể thấy qua mặt nước là ánh trăng xanh tròn vành vạnh trên bầu trời . Vươn tay ra tựa hồ muốn nắm lấy mặt trăng đó rồi lại mở tay ra .

- Sao cô không giữ lấy nó ? 

Một giọng nói xa lạ vang lên sau lưng bắt lấy sự chú ý của cô . 

- Không thể giữ lấy cớ sao phải cứng nhắc níu kéo ?

Mộ Nguyệt nhìn người con gái vừa hỏi mình cô dường như đã gặp người này ở đâu rồi nhưng dù thế nào cũng không thể nhớ ra được . 

- Đây là đâu ? - Cô hỏi 

- trong tiềm thức của cô . 

- Tiềm thức của tôi ? - Cô hơi bất ngờ - Tại sao lại vậy ? 

Cô gái chỉ cười không nói gì đi về phía trước rồi biến mất .  

Mộ Nguyệt không hiểu gì cả nhưng nếu không gian này chính là tiềm thức của cô thì tìm cửa ra chắc chắn không mấy khó khăn . Tâm trí vừa động khung cảnh liền khác , cô đứng giữa dòng người qua lại ai nấy đều vui vẻ nói cười , giữa ngã tư đường ánh đèn xanh đỏ vàng thay nhau hiện lên , tiếng động cơ xe hòa vào không khí nhộn nhịp . 

- " Cậu đọc tiểu thuyết mới của Nhược Ly chưa ? " 

- " Rồi rồi , nữ chính xuyên không vào sách sau đó yêu nam chính , hai người là một đôi hạnh phúc aa...kya..... giá mà mình cũng được như vậy thì tốt biết mấy . "

- " Vậy còn nữ chính nguyên bản trong quyển sách , có phải là hắc hóa xong rồi chết không ? " - một nữ sinh khác tò mò hỏi 

- " Cậu không biết hả hai người đấy được sắp xếp là chị em ruột , hai người giúp đỡ nhau từ bé tình tỉ muội sâu nặng có muốn giết cũng không được . "

-  Tỉ muội ruột ?    

- " Ừm , chính là tỉ muội ruột cùng cha khác mẹ . " nữ sinh nhanh nhảu trả lời nhưng quay ra thì lại không thấy ai - " Lạ thật rõ ràng mình vừa nghe thấy ai đó hỏi mà ? "


- Có thật không  , Hàn Tuyết ?

- Con người chỉ tin vào những gì mình muốn không phải sao ? - Hàn Tuyết hiện ra cười nhẹ - Thật may vì cô vẫn còn nhớ tôi . 

- V..vậy..tôi là ai ? 

- Cô là Mộ Nguyệt và cũng là Hàn Tuyết và đồng thời là người tạo ra thế giới này - Nhược Ly . 

Mộ Nguyệt ngỡ ngàng , cô không nghĩ mình lại là tác giả ... nhưng nếu như thế thì ....

- Vân Kính có nằm trong sự sắp đặt đó không ? Yêu tôi , nó có nằm trong cốt truyện không ?

- Tôi không biết , câu trả lời ấy chúng ta đều không biết . 

Dù chỉ là trong thoáng chốc nhưng cũng đủ để tim Mộ Nguyệt quặn đau , cô không biết mình sẽ như thế nào nếu như đó là sự thực , cô chưa từng nghĩ cũng chưa từng chân thành nói lời yêu Vân Kính . Chính cô cũng không biết mình có thật sự yêu Vân Kính hay không nhưng cô biết rõ ràng rằng cơ thể cô , trái tim cô có thể tùy ý cho người đó , dù là gì cũng cam tâm tình nguyện . 

- Nếu mọi thứ không giống trong cốt truyện thì chuyện gì sẽ xảy ra ? 

- Cốt truyện sẽ xóa bỏ bất thứ gì cản đường kết cục kể cả có là nhân vật đi nữa . 

 _______________________________________________________________________________

Màn đêm tối tăm dường như không thể nào ngăn cản bước chân của Vân Kính nàng nhón chân trong tích tắc đã rời khỏi núi vượt qua pháp trận bảo vệ của Thanh Vân phái . 

- Người đến muộn , chủ nhân của ta ~

Nữ nhân tóc búi trễ cầm thiết phiến hiện ra đi đến giọng nhỏ nhẹ oán trách . Vân Kính lạnh lẽo nhìn nàng 

- Việc ta nói ngươi đã làm chưa ?

- Việc người nói đương nhiên là đã xong rồi .... nhưng mà người bắt ta giết nhiều người vậy không sợ tiểu muội muội của người buồn hay sao ? 

Huyền Mộng nói xong liền bị một chưởng của Vân Kính đánh cho trọng thương , nàng run rẩy nằm dưới . Vân Kính hơi cúi người dùng ngón tay nâng cằm nàng ta lên đôi mắt đỏ y hệt tu la lạnh đến thấu xương , nàng cười nhẹ :

- Một lần nữa , ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết . 

________________________________________________________________________________

Khi tác giả đang ăn ......

.... bỗng thấy comment chê dở 

đùa thôi , đùa thôi , đây mà viết hay thì đã xuất bản sách từ lâu rồi ( :D)

Hố hố , năm nay đây được đi Sa Pa chơi nha , mới không để mấy người đâu 

Cuối năm hơi khùng tí xin mọi người thông cảm , chúc mọi người năm mới vui vẻ .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro