Chương 2: Kỷ Lục×2
Hạ Mộng Nhiên bị hút vào không gian truyền tống. Một lúc sau, cô có cảm giác lạnh lạnh, lạnh thấu xương, như bị gió tát vào mặt, rát tới nhà bà ngoại.
Cô mở mắt, nhìn xung quanh, toàn cảnh lạ lẫm, cô đang ở rất cao, đúng, cô đang ở trên sân thượng của một tòa nhà nào đó.
Hạ Mộng Nhiên nhìn xuống dưới chân, cô đang đứng ở mép sân, nghuy hiểm cấp báo động!
Có giọng nói đàn ông từ phía sau:
" Cô gái, cô hãy bình tĩnh, đừng nghĩ quẩn, chúng tôi sẽ không làm gì hại tới cô, mau lại đây, ở đó rất nghuy hiểm. "
Hạ Mộng Nhiên quay đầu lại, có ba người đàn ông mặc cảnh phục, đang đứng cách cô chừng một mét, đang cố gắng thuyết phục cô lùi lại.
Không cần nhìn cũng biết, đây chính là tràng cảnh nhảy lầu tự tử trong truyền thuyết.
Hạ Mộng Nhiên bỗng dưng quay người, nhảy mạnh xuống dưới với sự kêu gào của Hệ Thống.
[ Ký chủ! Cô bị điên sao, nhảy xuống là sẽ chết đấy! ]
Sự thật đã cho biết, ký chủ nhà nó bị điên thật rồi. Cô thử dùng linh lực, nhưng thế giới này không có linh lực. Cô không thể bay.
Kết quả rất dễ đoán, Hạ Mộng Nhiên ngã một cái " bẹp " xuống giữa lòng đường, đám xe đua nhau phanh lại, có xe đâm mạnh vào nhau, tràng cảnh cực kỳ hoàng tráng.
Riêng chỉ có Hạ Mộng Nhiên vẫn lành lặn nằm úp giữa đường, máu từ đầu chảy ra, đỏ một mảng. Cũng may không bị xe cán phải, chắc chắn cô sẽ bị nghiền thành đống thịt nhồi giữa đường quốc lộ.
Sau khi cô chết, Hệ Thống tạm dừng tự động đổi vị diện, nhét cô vào lại không gian Hệ Thống.
[ Ký chủ à, cô không nghe tôi nói sao, đây không phải là tiên giới, càng không có linh khí, cô tưởng ở đâu cũng bay được chắc. ] Hệ Thống oán thán.
" Ta cũng chỉ thử một chút thôi, xem có bay được không. " kỳ thật, cô cũng chỉ là muốn thử xem có thể sử dụng linh khí được hay không mà thôi, mà cái đầu heo này cứ quan trọng hóa vấn đề làm cái gì không biết.
[ Thử? Cô thử có một chút mà đã mất mạng rồi đấy. ]
Hệ Thống không để Hạ Mộng Nhiên nói một câu nào, lập tức phổ cập kiến thức khoa học cho tân ký chủ. Nó cũng không ngờ, rõ ràng lúc đầu đã nói với cô rồi, vậy mà cứ như đàn gảy tai trâu. Hệ Thống biểu hiện thất vọng tràn trề.
Lần thứ hai xuyên qua, Hạ Mộng Nhiên choáng váng, lúc nãy bị Hệ Thống nhét vào đầu không ít thứ, suýt chút nữa rút kiếm chém Hệ Thống thành mười mảnh.
Hạ Mộng Nhiên mở mắt, hai tay vô thức ôm lấy đầu. Ôi, cái đầu heo chết tiệt, đau chết bản vương mất!
Cô đang ở một nơi tối tăm, ẩm ướt, còn bốc mùi nữa. Đưa tay ra không nhìn rõ năm ngón. Trên bả vai và eo hình như còn bị thương, máu chảy ra không ngừng.
Đau muốn chết!!!
Hạ Mộng Nhiên kêu gọi trong lòng:
" Hệ thống, ngươi mau làm gì đi. Nhỡ bản Vương lại chết thì sao. "
[ Ký chủ, phải tự lực cánh sinh, nhiệm vụ của ta là giữ cho tư tưởng của cô không bị lệch lạc, dẫn dắt đi tích đức,không có bàn tay vàng, không có đạo cụ. ] Hệ Thống công chính liêm minh trả lời nghiêm túc.
" Vậy ta cần ngươi để làm gì chứ, vô dụng, phế vật, nuôi chỉ tổ tốn điện! "
Hệ Thống:[....] Đừng nha, đừng tưởng nó vô dụng mà dễ bắt nạt nha, nó mà tức lên rồi bỏ nhà đi bụi, xem cô có sống được qua nửa vị diện không.
Hạ Mộng Nhiên không còn chông chờ gì vào Hệ Thống nát đấy nữa, cô tùy tiện đi đi lại lại, có khi còn giẫm phải thứ gì đó nhầy nhầy, ướt ướt, càng đi xa, mùi tanh tưởi càng nặng nề.
Cho tới khi thấy được chút ánh sáng, Chưa bắt kịp với ánh sáng, trên cổ cô đã có từng đợt lạnh truyền đến.
Một chiếc dao găm nhỏ đang ghìm chặt cổ Hạ Mộng Nhiên. Cô dùng khuỷu tay huých người đó, cẩn thận tránh khỏi dao găm, cố gắng cướp dao lại từ tay người đó.
Thân thể này rất yếu, còn bị thương, cử động chút là đã đau tới tê tâm liệt phế. Huống chi là đấu tay đôi với kẻ cầm dao găm. Thân thủ người đó cũng rất tốt, trong lúc đánh đã vô tình chạm vào vết thương của cô. Hạ Mộng Nhiên rùng mình theo bản năng, đối phương thấy cô sơ hở liền lập tức đâm một nhát vào người cô.
Hạ Mộng Nhiên: "....."
Hệ Thống: "....."
Đây không phải lỗi của ta nha, là do hắn tự nhiên lao ra đâm chết ta đó. Nếu như ngay từ đầu mi buff cho ta cái chức năng trị thương hay hồi máu gì đó thì có đến nông nỗi này không.
Hệ Thống: [ Vận số của cô cũng quá xấu, còn chưa kịp tiếp thu cốt truyện mà đã lìa đời. ]
Hai tên yếu gà- Hạ Mộng nhiên/ Hệ Thống im lặng dắt nhau truyền tống đến vị diện thứ ba.
Kết quả có chút không ngờ tới, Hạ Mộng Nhiên lại chưa kịp hít thở đã phải từ dã cõi trần.
Hạ Mộng Nhiên: "......." Chắc hôm nay ra cửa quên xem lịch.
Hệ Thống: [.......] Lực bất tòng tâm với tân ký chủ.
Và thế là Hạ Mộng Nhiên - Tân ký chủ của Hệ Thống trừng phạt 502 đã vô tình phá vỡ hai kỷ lục của diễn đàn hệ thống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro