Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Nhiệm vụ 2: Biến học bá thành chó cái (1)

Editor: Mrserver

"Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ một cách suôn sẻ, đạt được đạo cụ là một thanh lang nha bổng (*) cỡ lớn, nhiệm vụ tiếp theo —— Biến học bá thành chó cái."

Lâm Tịch Ngôn xuyên qua ánh sáng trắng của hệ thống, phát hiện mình đã biến thành học sinh trung học mặc đồng phục học sinh, còn là một học tra cà lơ phất phơ, thật thú vị.

"Lâm Tịch Ngôn, bài tập về nhà của cậu đâu? Lại còn hút thuốc, cẩn thận tớ nói với thầy." Nhân vật chính của nhiệm vụ lần này, học sinh xuất sắc, lớp phó học tập Tần Tô đi tới.

"Ôi chao, sợ quá đi, cậu thích thì cứ mách thầy đi lớp phó Tần." Lâm Tịch Ngôn cười khinh, thầm đánh giá cậu.

Ừm, diện mạo chỉ có thể coi là thanh tú, đeo một cặp kính cận, dáng vẻ lịch sự nhã nhặn... Muốn chịch một đứa mọt sách như vậy thành chó cái, nhìn thì có vẻ khó khăn, trên thực tế lại rất dễ dàng. Bởi vì người càng thanh thuần chưa trải sự đời càng không có sức đề kháng với thủ đoạn đùa giỡn cao siêu.

Tần Tô đương nhiên là không dám mách lẻo, cậu từ nhỏ đến lớn đã được dạy bảo rằng "thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện", nó đã sớm thấm sâu vào trong tư tưởng khiến cậu hèn nhát mà sống. Ngoại trừ thành tích tốt, cậu hầu như không có gì nổi bật, hoàn toàn bị nhấn chìm trong đám đông.

Sau giờ học, Tần Tô thu dọn cặp sách gọn gàng rồi ở lại dọn dẹp phòng học, sắp xếp lại bàn ghế, cho đến khi sắc trời sẩm tối mới vội vàng về nhà. Không ngờ mới đi đến cửa hành lang, cậu lại bị một bàn tay kéo vào nhà vệ sinh.

"...... Cậu, cậu là ai? Buông tớ ra..." Tần Tô bị áp lên cửa nhà vệ sinh một cách thô bạo, không thể nhìn thấy người phía sau là ai, cả người hoảng loạn lại bất lực, run bần bật như thể bị mất kiểm soát.

"Tôi là ai á? Cậu đoán thử xem..." Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, ngay sau đó áo khoác đồng phục của cậu bị lột xuống.

"Á! Cậu... cậu muốn làm gì?! Buông tớ ra... Cứu tôi với...!" Cậu thật sự rất sợ, sợ bí mật mà bản thân che giấu mười mấy năm nay cứ như vậy phơi bày, cậu bắt đầu không ngừng giãy giụa, nhưng thân thể thiếu vận động này của cậu hoàn toàn không có sức tránh thoát khỏi sự kìm kẹp của người nọ.

"Làm gì á hả? Ồ, tất nhiên là làm cậu rồi!" Lâm Tịch Ngôn tháo kính của cậu ra ném xuống đất, vỗ một phát vào cặp mông đầy đặn kia.

Không có mắt kính, Tần Tô bị cận nặng không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, mặt bị ép lên cửa, ngay cả giãy giụa yếu ớt cũng không làm được. Lúc này, tay người nọ luồn vào áo sơ mi trắng của cậu, chậm rãi sờ soạng dọc theo đường cong thắt lưng lên trên, Tần Tô dần tuyệt vọng, cậu biết, bí mật của cậu không giữ được nữa.

Quả nhiên, bàn tay kia một đường sờ đến ngực, lại đụng phải một mảnh vải.

"A..." Lâm Tịch Ngôn thấy có chút là lạ, trực tiếp kéo cái áo sơ mi có chất lượng không tốt kia ra, ngay lập tức nhìn thấy trên lồng ngực trắng như tuyết của thiếu niên quấn một vòng vải thật dày, giống như áo ngực của phụ nữ. Hắn nở một nụ cười, mặc cho thiếu niên yếu ớt giãy giụa, hắn kéo mảnh vải đó xuống.

Một cặp vú nhỏ nhắn bật ra, giống như bầu vú mới phát triển của thiếu nữ, giờ lại mọc trên người một thiếu niên, thế nhưng trông lại lẳng lơ một cách khó hiểu.

"Á... Không, ô... Bị nhìn thấy... Cầu xin cậu, đừng nói... Cầu xin cậu..." Tuyệt vọng giống như một vực thẳm không ngừng cắn nuốt Tần Tô. Cậu ngay cả phản kháng cũng không làm nổi, chỉ biết nằm sấp trên cửa liên tục cầu xin, thậm chí lúc quần bị lột xuống cũng không có phản ứng, chỉ biết khóc càng lúc càng lớn.

Quả nhiên, giữa hai cái chân trắng nõn mảnh khảnh cũng có khe bướm của đàn bà. Lâm Tịch Ngôn lúc này mới hiểu được ý nghĩa sâu sắc nhiệm vụ "chó cái" của hệ thống.

"Được rồi, tôi sẽ không nói, nhưng sau này cậu chính là nô lệ tình dục của tôi, là con chó cái của tôi! Nếu dám phản kháng, tôi sẽ phát tán bí mật của cậu ra ngoài để cho nhiều thằng đàn ông khác tới đụ chết con quái vật như cậu!" Hắn tát một cái vào bờ mông trắng như tuyết của cậu, xúc cảm mềm mại khiến hắn có chút nghiện, nhịn không được lại tát bôm bốp thêm mấy cái.

Tần Tô vừa đau vừa sợ, khóc lóc nài nỉ: "Đừng, đừng mà... Đừng nói ra... Cầu xin cậu... Ô ô... Á, đau quá... Đừng đánh nữa mà... Đau quá!" Thân thể nhạy cảm khuếch đại cảm giác đau đớn khi bị vỗ, da đầu cậu tê dại, cả người co ro run rẩy, giữa hai chân bắt đầu chua xót, một dòng chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy dọc xuống đùi.

Mùi vị tanh dâm nhàn nhạt lan toả trộn lẫn với mùi chất tẩy rửa nhà vệ sinh, dâm dật không chịu nổi. Lâm Tịch Ngôn sửng sốt, thử sờ vào cặc nhỏ của Tần Tô, lại phát hiện không hề có chất lỏng nào rỉ ra, hắn lại lướt về phía sau, mới phát hiện ở phía trước môi lồn non nớt kia thế là lại có lỗ tiểu! Đúng là bảo bối!

Thân thể Tần Tô cứng ngắc, cố gắng thắt chặt bàng quang cùng với niệu đạo, thế nhưng không thể khống chế được phản ứng sinh lý vì hồi hộp với sợ hãi, dòng nước tiểu từ giữa chân cậu chậm rãi phun ra, chảy lên đùi rồi rơi xuống mặt đất...

"Lớp phó học tập, cậu đang làm gì vậy? Hửm?" Lâm Tịch Ngôn xấu xa trêu chọc mép lồn khít chặt của cậu, thỉnh thoảng lại vói vào thăm dò bắt lấy hột le nho nhỏ, hột le bị xoa nắn ngứa ngáy không chịu nổi, đúng lúc kích thích lỗ tiểu phía trước, nước tiểu không những không ngừng lại, mà cả cặc nhỏ cũng bắt đầu đái ra.

Hai chân Tần Tô run lẩy bẩy, bối rối nhắm mắt lại, theo bản năng muốn phớt lờ vấn đề này, lại nghe thấy âm thanh chụp ảnh truyền từ phía dưới lên. Cậu mở to đôi mắt ướt sũng nước nhìn xuống, một chiếc điện thoại di động đang chĩa vào vùng kín của cậu...

"Nếu không trả lời, tôi đành phải phát tán đống ảnh này lên mạng vậy." Giọng nói như ác quỷ của thiếu niên đập nát một tia may mắn cuối cùng trong lòng Tần Tô.

"Tớ... Tớ đang... đái... hu hu..." Xấu hổ cực độ khiến Tần Tô lại bật khóc.

"Có một lỗ tiểu như đàn bà thế này, có phải mỗi lần lớp phó đi đái đều sẽ đái ướt quần không?"

Tần Tô không dám im lặng, cậu vừa khóc vừa nhỏ giọng nói: "Tớ... Tớ ngồi xổm... Không, sẽ không... hu hu... dính nước tiểu..."

"À... Hóa ra lớp phó học tập là ngồi xổm mà đái à? Đó không phải là tư thế đi đái của đàn bà sao?" Lâm Tịch Ngôn hào hứng nhục nhã thiếu niên trong lồng ngực.

"A hu hu... Đúng, Đúng vậy..." Tần Tô khóc đến mơ hồ, bản tính hèn nhát khiến cậu bắt đầu vâng lời, chỉ cần người nọ không nói ra... Bảo cậu làm gì cũng được...

"Lớp phó Tần hình như rất thích đi đái ha, nè, nơi này ướt hết rồi." Rõ ràng biết là do mình xoa nắn mới khiến cho cái chỗ ngây ngô này nứng lên, nhưng Lâm Tịch Ngôn lại cố ý xuyên tạc.

"A a... Không, không phải... Tớ không, hu hu..." Tần Tô nói không nên lời, chính cậu rất rõ ràng, cái bộ phận xấu xí lại dị dạng của cậu thật sự chảy nước... Chảy mãi không ngừng, giống như suối nguồn mới khai phá, từ trong sâu thẳm tuôn ra nước dâm ấm nóng.

"Không phải cái gì? Không phải chảy nước? Không phải nứng lồn? Vậy đây là gì!" Lâm Tịch Ngôn thô bạo nhét ngón tay đẫm nước dâm vào miệng Tần Tô, hung hăng khuấy động hai cái, lại rút ra, dùng sức nghiền nát mép lồn ướt mềm: "Lại đây, tôi muốn xem lớp phó học môn sinh lý như thế nào... Đây là cái gì?"

Tần Tô đứng im, vẻ mặt nhẫn nhục chịu đựng mà nghe lời, khóe miệng cậu còn chảy nước miếng do vừa mới bị hắn khuấy đảo, đầu lưỡi còn vương mùi tanh tanh mặn mặn, phía dưới lại truyền đến cảm giác ngứa ngáy kích thích, cậu thở hổn hển trong chốc lát, nhỏ nhẹ trả lời: "Là... Lỗ lồn..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro