Chương 23
Nhiệm vụ 5: Cải tạo cơ thể ngài Thiếu tướng (5)
Editor: M.
Kể từ đó, sextoy trong nhà Kate ngày càng nhiều, đa dạng phong phú luôn luôn đổi mới, ngựa gỗ, chuỗi hạt, kẹp hột le... Đủ kiểu kích thích. Nhưng những thứ này cũng chỉ là đồ chơi, sao có thể so sánh với đám dây leo mềm dẻo thuộc nằm lòng tất cả điểm nhạy cảm của anh được? Vì thế cứ cách vài ngày, anh lại đến khu rừng biến dị kia tìm Lâm Tịch Ngôn, sau đó bị hắn chịch một trận ra trò.
Đợi đến khi hai tháng nghỉ phép trôi qua, Kate đã hoàn toàn thay đổi, da thịt non mềm trắng nõn phủ đầy vết bầm tím, bờ mông múp rụp mềm mại, núm vú sưng to lỗ sữa hơi hé mở, lỗ tiểu lỏng lẻo đến mức có thể cắm vào một ngón út... Còn có hai cái miệng dâm một ngày không bị địt thì sẽ ngứa không chịu nổi, những thứ này làm cho anh trông càng giống mấy bé đĩ ở khu đèn đỏ mặc quần lọt ra ngoài chèo kéo khách đụ, chứ không phải ngài thiếu tướng cao quý của đế quốc.
Kate cầm quần quân phục đứng trước tấm gương lớn, đây là lần đầu tiên trong hơn nửa tháng qua anh mặc quần áo bình thường, chiếc quần vừa người lúc này lại bị kẹt cứng ngắc ở bắp đùi, bờ mông mũm mĩm mềm mại của anh bị quần bó chặt, siết ra một vệt đỏ.
Như thế này thật không ổn, hôm nay phải trở lại quân bộ làm việc... Kate vội vàng vươn tay đỡ lấy mông mình, rồi kéo quần lên từng chút một, đợi đến khi mặc xong quần, mông của anh đã bị chèn ép đến căng trướng, quần quân phục không có tính co giãn nên bị kéo căng đến mức tối đa, nếu không nhờ vải vóc có chất lượng cao cấp thì có lẽ nó đã sớm bị rách toạc.
Áo sơ mi thì ngược lại, mặc vào không khổ sở như vậy, chỉ có điều hôm trước anh mới từ rừng rậm trở về, lỗ sữa bị dây leo hung hăng xé mở, ống dẫn sữa bị tàn phá nghiêm trọng, thậm chí còn có một đoạn nhỏ lòi ra ngoài, giờ lại bị vải áo sơ mi thô ráp dán vào, cảm giác ngứa ngáy xen lẫn đau rát liên tục truyền đến làm cho anh mềm nhũn nửa người.
Lên phi hành khí, chỉ chốc lát sau anh đã đến trung tâm quân bộ theo tuyến đường đã thiết lập. Chỉ trong hai tháng, mọi thứ ở đây đều trở nên xa lạ. Kate buông bàn tay đang nhào nắn bầu vú của mình xuống, thần thái ung dung bước ra ngoài.
"Thiếu tướng đại nhân!"
"Thiếu tướng đại nhân, ngài đã trở lại!"
Tuy ngày thường Kate là người lãnh đạm, nhưng lại rất dễ nói chuyện, cũng không hề kiêu căng, bởi vậy nhân duyên không tệ, cấp dưới thấy anh đều nhốn nháo hành lễ chào hỏi, anh cũng đáp lại từng người một rồi mới đi vào trong.
"Kate, vết thương của cậu thế nào rồi?" Trung tướng Sean đi tới trước mặt Kate, thân thiết vỗ vỗ bả vai anh ân cần hỏi thăm.
"Đã khỏi hẳn rồi ạ, cảm ơn ngài đã quan tâm. Severn..." Anh vốn định dò hỏi quân bộ xem có phát hiện tung tích của bạn tốt hay không, nhưng lúc này khe bướm anh lại cố tình không chịu nghe lời, bắt đầu co rút. Kate cắn chặt môi dưới, hai chân hơi tách ra một chút, đó là động tác đi tiểu thường ngày của anh.
Sean cũng không nhận ra có gì khác thường, gã chỉ cho là anh quá lo lắng cho Severn, gã thở dài nói: "Chưa có tin tức gì cả, đội tìm kiếm của quân bộ phái ra đã cố gắng tìm kiếm, nhưng sau khi cậu bị thương ở rừng rậm biến dị kia thì chúng ta cũng không dám đi sâu vào nữa, haiz..."
Kate đã chẳng để ý gã đang nói cái gì, anh đứng ở nơi mình công tác, ở trước mặt tiền bối cấp trên của mình, một mực đắm chìm trong chuyện đi tiểu, chỉ có bốn chữ "rừng rậm biến dị" mới khiến anh có chút hoảng hốt, nước tiểu bên dưới càng thêm cuồn cuộn muốn tuôn trào.
"... Ưm... Ra là vậy, cảm ơn ngài... Tôi đi làm việc trước." Kate lạnh nhạt cúi chào rồi quay đi.
Còn Sean thì sửng sốt trong chốc lát, gã luôn cảm thấy giọng điệu của Kate cứ là lạ, lại không nghĩ ra lạ ở chỗ nào, đành lắc đầu rồi cũng trở về văn phòng.
Kate bước nhanh vào phòng mình, khóa cửa lại, dựa lưng vào cửa thở hổn hển.
Không được... Sắp... sắp phun nước...
Ngay từ giây phút bước vào nơi này anh đã bắt đầu hưng phấn, đám cấp dưới kia, anh từng vô số lần tưởng tượng cái cảnh mình bị những người này đè ở trên sân huấn luyện, nuốt lấy từng con cặc bự của bọn họ... Trước kia sao không phát hiện, cặc của bọn họ lại lớn như vậy... Cách quần quân phục cũng có thể nhìn thấy bên dưới nổi cộm hẳn lên... Còn có trung tướng Sean, đó là tiền bối luôn luôn chiếu cố mình, vậy mà mình lại không biết xấu hổ ở trước mặt gã ứa nước đái, không biết gã có ngửi được mùi tanh khai trên người mình hay không...
Kate nhắm mắt lại cởi quần ra, văn phòng ngay lập tràn ngập mùi vị dâm dục.
Không có băng vệ sinh bao bọc, lỗ lồn đỏ thắm chín rục của anh mấp máy khép mở phun ra nước dâm trong suốt, niệu đạo ở gậy thịt phía trước bị địt thành thói quen, chẳng mấy chốc đã bắt đầu nứng cặc. Kate thuần thục quẹt ngón út vào khe bướm, sau đó nhẹ nhàng xoa lên lỗ tiểu nơi đầu khấc. Lỗ tiểu dâm tiện dưới sự đè ấn ngoan ngoãn mở ra, ngậm lấy dị vật.
"Hộc... Ưm ưm... Gãi, gãi... Cặc nứng, bên trong... Ưm a... Đừng, đừng mà... Lại... A a... Không thể gãi, quá... Quá, sướng... Á a... Xin, xin... Không, từ bỏ... A ha, ha... Bên trong, hỏng... hỏng mất... Cầu xin... Buông tha, á..." Anh cố ý để móng tay ngón út cào gãi niệu đạo, vách trong yếu ớt đem loại kích thích khốc liệt này khuếch đại vô hạn, cho anh một loại ảo giác niệu đạo sắp bị cào nát. Anh nức nở khàn giọng cầu xin tha thứ, nhưng tay anh lại giống như mất khống chế cứ tiếp tục động tác như vậy, vừa gãi vừa vói sâu vào trong. Đợi đến khi lóng tay thứ hai cũng chen vào thì Kate đã kêu không ra tiếng, chỉ biết nghiêng đầu lè lưỡi thở hổn hển như một con chó bị điều giáo, nước miếng xuôi theo đầu lưỡi chảy xuống cằm.
Thật sự kỳ quái, đáng lẽ thân thể bị đùa bỡn như vậy hẳn là phải cực kì đau đớn, nhưng vỏ não của anh giống như đã chuyển hóa loại đau đớn này thành sung sướng cùng với kích thích mãnh liệt, khiến anh chẳng những không dừng lại được, mà còn mê say tiếp tục đâm vào, lực cào cũng càng ngày càng mạnh.
Đột nhiên, đồng tử của anh kịch liệt co rụt lại rồi nhanh chóng dại đi, sâu trong cổ họng tràn ra một tiếng rên rỉ giống như trong đau khổ ẩn chứa vui sướng cực độ, ngón út từ trong niệu đạo rút mạnh ra, ngay cả vách trong đỏ hỏn cũng bị lôi ra theo, treo ở bên ngoài đầu cặc trông rất đáng thương, dịch nhờn tuyến tiền liệt trơn ướt chảy dọc theo gậy thịt mềm. Hai cái miệng dâm phía dưới cũng bị khoái cảm cực hạn này kích thích co rút gắt gao, chỉ chốc lát sau đã đồng thời phun ra nước dâm cùng với dịch ruột, ba lỗ nứng cao trào cùng một lúc khiến Kate không ngừng co giật quằn quại, cuối cùng xụi lơ mặt trên mặt đất không nhúc nhích.
Một hồi lâu sau, Kate rốt cục mới hồi thần lại từ khoái cảm tột đỉnh này, anh từ từ vịn cửa ngồi dậy, nhìn thoáng qua sàn nhà giữa hai chân, nhẹ nhàng bật cười...
Thì ra vừa nãy anh sướng lồn đến nỗi phun ra cả nước đái mà không hề hay biết...
Sau khi phát tiết hoàn toàn, ham muốn tình dục của cơ thể này đã dịu xuống không ít, Kate dọn dẹp nước nôi tràn lan trên mặt đất, cũng không mặc quần vào mà cứ thế trần truồng ngồi ở bàn làm việc bắt đầu xử lý sự vụ.
Quân vụ chồng chất phân tán lực chú ý của anh, mãi cho đến buổi chiều, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng hô khẩu hiệu huấn luyện của hộ vệ quân đế quốc.
Tiếng hô hào tràn ngập hơi thở nam tính kia làm cho thân thể bị lạnh nhạt hơn nửa ngày run rẩy, Kate kìm lòng không được đi đến bên cửa sổ, nhìn ra sân huấn luyện bên ngoài. Sau đó xoay người thay một miếng băng vệ sinh, mặc quần vào rồi bước ra ngoài.
"Xin chào Thiếu tướng đại nhân!"
Khác với đám cấp dưới chào hỏi lúc sáng, lần này trên thao trường là những quân nhân được huấn luyện bài bản răm rắp chào hỏi, tiếng hét trào dâng khắp sân, giống như hóa thành hơi thở nam tính ôm lấy anh.
Vùng kín của Kate đã bắt đầu co rút ứa nước, anh mỉm cười gượng gạo với đám quân nhân tinh nhuệ đang huấn luyện trước mặt, sau đó vươn lưỡi liếm môi.
Một số cấp dưới cẩn thận nhìn vẻ mặt khác thường này của anh thì có chút khó hiểu, bọn họ cứ cảm thấy thiếu tướng đại nhân sau khi tĩnh dưỡng trở về có gì đó là lạ, nhưng hầu hết mọi người không ai chú ý tới.
Kate cứ như vậy chậm rãi dạo quanh sân huấn luyện, bên dưới càng ngày càng sũng nước, ngắn ngủi vài phút đã làm cho băng vệ sinh mới thay ướt đẫm, thậm chí khi đi qua phương trận* cuối cùng, nước dâm nhớp nháp đã tràn ra khỏi quần lót, theo ống quần chảy xuống bãi cỏ dưới chân.
*Phương trận (Đội hình phalanx): là một đội hình quân sự số đông hình chữ nhật, thường là bộ binh được trang bị vũ trang.
"Tôi đi về trước." Anh kẹp chặt hai cánh mông, lạnh nhạt nói với cảnh vệ một tiếng.
Mọi người đều biết anh chấp hành nhiệm vụ bị thương, chỉ vừa mới khỏi hẳn, nên không cảm thấy bất thường chỗ nào, kính cẩn nhìn anh rời đi.
Phi hành khí bay ra khỏi quân khu phóng về phía trung tâm thành phố. Nhưng mà bay được một nửa, nó đột nhiên dừng lại trên không trung, sau đó chuyển hướng bay ra ngoại thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro