Chương 5: Đụng mặt
Trong kí ức của nguyên chủ, Giang Thuần tính cách vô cùng ác liệt, nguyên thân nhiều lần muốn hòa hoãn quan hệ nhưng đều bị gạt ra ngoài. Cũng may nguyên chủ không có tâm nguyện gì liên quan đến Giang Thuần nếu không Mạc Ly thật không biết nên làm gì với hắn.
Sáng sớm hôm sau, Mạc Ly như thường lệ chuẩn bị đi học, Giang Thuần đã đi xuống cầu thang, giọng nói lạnh như băng rơi xuống.
" Hôm nay ta muốn đi học cùng ca ca, ca ca chắc sẽ không ngại đúng không?"
Tuy tính cách ác liệt với nguyên chủ nhưng Giang Thuần bên ngoài vẫn trang rất khá, Mạc Ly cũng không có lý do gì để từ chối nên cũng đành đồng ý.
Trên đường đi, Giang Thuần vẫn không hề biểu hiện gì quá mức, nhưng trong mắt Mạc Ly hắn là đang tính toán làm gì đó, hiển nhiên là muốn trả thù lại nàng.
Mặc kệ hắn có tâm tư gì, ta cũng phải cẩn thận hơn mới được. Vừa bước xuống xe, Mạc Ly vẫn giữ thái độ ôn nhu với mọi người, thật không khéo Mạc Ly lại gặp được Trần Gia.
Với thành tích tốt cộng thêm gia thế hảo cùng phúc túi da này, thật không biết thế nào hắn lại nhìn trúng nguyên chủ, tuy rằng nguyên chủ đúng là rất đẹp nhưng cũng không đến nỗi đáng bị chịu tội như vậy.
Nhân phẩm tệ hại thì có cái gì cũng không thể che lấp được sự xấu xí đó.
Muốn đối phó với loại người này chỉ dựa vào bản thân là không đủ, xem ra cần mượn thêm ngoại lực, nên lựa chọn ai đây.
Mạc Ly đi đến chỗ ngồi, lập tức mở sách làm đề, cảm giác phía sau lưng bị người chọc một chút, nàng nghiêng đầu, nhẹ giọng dò hỏi: "Làm sao vậy?"
Mục Dã thấu đi lên nói: "Ta buổi chiều có một hồi thi đấu, ngươi tới sao?"
Nhìn thoáng qua còn không có giải ra tới đề mục, Mạc Ly định lắc lắc đầu nhưng nhớ đến lần trước lời hứa cùng với sự tò mò nàng vẫn đồng ý.
"Hảo đi."
Mục Dã mất mát ghé vào trên bàn, tầm mắt lưu tại phía trước thiếu niên trên người, thẳng thắn bối, quạ sắc sợi tóc sấn lộ ra tới sau cổ càng thêm tuyết trắng tinh tế, hắn như vậy nhìn thế nhưng nhìn một tiết khóa.
Xem Mục Dã tâm ngứa, hắn nhịn không được duỗi tay véo véo Mạc Ly sau cổ.
Tinh tế bóng loáng cảm giác làm Mục Dã tưởng sờ càng nhiều một chút.
Mạc Ly đem cổ rụt lên, tựa hồ cảm thấy ngứa. Mạc Ly thật không hiểu sao nguyên thân lại thích được người này, lúc nào cũng có những hành động ám muội với nguyên chủ nhưng lại tỏ ra chúng ta là huynh đệ. Có huynh đệ nào mà suốt ngày sờ soàng người ta như vậy không. Mục Dã không phải là tra nam thì đích xác là đầu gỗ không thông tình cảm nam nữ.
Mục Dã còn luôn là sờ loạn, thậm chí càng thêm làm càn, thế nhưng nóng lòng muốn thử tưởng vói vào bên trong quần áo đi.
Mạc Ly không thể chịu được, quay đầu nắm chặt tay của Mục Dã ném ra.
" Đủ rồi. Ta không thích như vậy."
Mục Dã định làm bộ không hiểu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của nàng đã có lửa giận, hắn không khỏi ngẩn người. Đây là lần đầu tiên Mục Dã thấy Ôn Hi Ân tức giận, lúc trước nguyên chủ lúc nào cũng ôn nhu, ai làm gì cũng không giận, giờ lại biết phản kháng. Nhưng mà nhìn bộ dạng này của nàng của quá là đẹp đi.
Mục Dã không đụng vào Mạc Ly nữa. Đầu ngón tay lặng lẽ lại thong thả vuốt ve vài cái, như là ở dư vị, hắn không biết nghĩ tới cái gì, nhẹ ngửi đầu ngón tay, quả thực nghe thấy được một cổ nhàn nhạt thanh hương.
Kia đen nhánh hẹp dài đôi mắt bất động thanh sắc tối sầm xuống dưới, gợi cảm hầu kết rất nhỏ lăn lộn một chút, Mục Dã khả năng chính mình cũng không biết hắn ánh mắt có bao nhiêu không bình thường.
Mạc Ly bỗng dưng cảm thấy lạnh sống lưng như có dã thú đang theo dõi bản thân vậy. Nàng quay đầu lại nhìn, bắt gặp ánh mắt không bình thường của Mục Dã thì chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Ánh mắt này đã khẳng định suy đoán ban đầu của nàng, nguyên thân thật xui xẻo khi có bằng hữu như vậy.
Buổi chiều thu thập cặp sách thời điểm Mạc Ly nghĩ đến Mục Dã buổi chiều có thi đấu, nàng thật sự không muốn đi nhưng không thể không đi được, tự nhắc nhở bản thân không thể lộ ra quá nhiều khác thường, Mạc Ly đi trước cửa hàng mua hai bình nước khoáng, mới đi sân thể dục.
Sân thể dục người đã rất nhiều, làm Mạc Ly có chút kháng cự, hắn đi đến một viên đại thụ phía dưới, tuy rằng xem không phải rất rõ ràng, nhưng cũng có thể xem cái đại khái.
Ngày mùa hè trung tuần, sân bóng rổ một mảnh lửa nóng, ăn mặc màu trắng bóng rổ phục cao lớn nam sinh phá tan đối phương phong tỏa, phía trước ăn mặc màu đen bóng rổ phục thân hình đĩnh bạt thiếu niên chặn hắn.
Mục Dã về phía trước một đốn, liền tại đây ngắn ngủi thời gian, điều chỉnh tốt hai chân, đặng mà dựng lên, chân dài, kính eo, toàn bộ thân tuyến đều banh thành một cái lưu loát lưu sướng đường cong, thủ đoạn hơi áp, bóng rổ rời tay.
Ở bóng rổ sắp tiến khung kia một khắc, bị màu đen cầu phục thiếu niên một tay chụp đi ra ngoài.
Huýt sáo tiếng vang lên cùng với tiếng hoan hô, Mục Dã thuận tay vén lên ngắn tay vạt áo lau đi trên mặt mồ hôi nóng, cái này động tác làm hắn lộ ra một đoạn thon chắc eo, mồ hôi tẩm ướt mạch sắc làn da, như là tơ lụa giống nhau bóng loáng, cơ bụng đường cong rõ ràng, gợi cảm kiềm chế ở thấp thấp đạp hạ quần duyên trung, làm ở đây nữ sinh không khỏi đỏ mặt kinh hô.
Mục Dã cũng không thèm để ý, hắn đã thói quen này đó nhiệt liệt ánh mắt, thiếu niên mặt mày tuấn lang lại tràn ngập không phù hợp cái này tuổi nên có xâm lược tính.
"Kia tam ban Trần Gia rất lợi hại." Bên cạnh một cái nam sinh uống lên nước miếng, đối với Mục Dã nói.
Mục Dã buông xuống đôi mắt, có điểm không chút để ý, lúc này Mục Dã hoàn toàn không có ở Mạc Ly trước mặt cợt nhả, hắn đôi mắt thực hắc, ở hơn nữa hẹp dài hốc mắt, cho người ta một loại giống như bị dã thú nhìn thẳng sởn tóc gáy.
Mục Dã rất cao, nguyên bản muốn thu thập đồ vật chạy lấy người, kết quả trong lúc lơ đãng thoáng nhìn một đạo nhỏ xinh thân ảnh.
Thiếu nữ ôm thể dục thiết bị, trắng nõn gương mặt phiếm hồng, nàng lớn lên cũng không đẹp, chỉ có thể nói là thanh tú.
Nhưng Mục Dã chính là không tự chủ được bị nàng hấp dẫn ánh mắt, Mục Dã đuổi theo, trong mắt chỉ có thiếu nữ kia, nhất thời không có chú ý tới người bên cạnh.
Liền như vậy cùng Mạc Ly gặp thoáng qua, Mạc Ly nguyên bản tính đưa nước xong thì chạy đi, nhưng khi thấy Mục Dã chuyển hướng mục tiêu thì trong lòng không khỏi reo mừng.
Mạc Ly quay đầu, thấy diện mạo anh tuấn thiếu niên đuổi theo thiếu nữ, thiếu niên cười thực ngượng ngùng nói một câu nói, sau đó thiếu nữ đỏ mặt đem trong tay thể dục thiết bị đưa cho thiếu niên.
Một nam một nữ, một người cao lớn một cái nhỏ xinh, ở hoàng hôn hạ phá lệ xứng đôi. Dù sao ở đây cũng không còn việc gì nữa, Mạc Ly xoay người dự định đi đến võ quán, ít nhất ở đó còn có ích hơn nhiều.
"Trần Gia, kia không phải Ôn Hi Ân sao?"
Ăn mặc màu đen cầu phục thiếu niên ngửa đầu uống lên đem thủy một ngụm uống xong, nghe vậy theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Thân hình thon dài gầy giống như cao khiết thanh trúc thanh niên phá lệ thấy được, Trần Gia cơ hồ liếc mắt một cái là có thể nhìn đến, hắn híp híp mắt, đem bình rỗng niết đến keng keng rung động.
Nhưng giây tiếp theo Trần Gia liền đột nhiên không kịp dự phòng cùng thanh niên đụng phải tầm mắt, cái này làm cho nguyên bản không chút để ý Trần Gia hô hấp cứng lại, hắn hơi giật mình nhìn Mac Ly bước xa.
Hắn vừa đi, những cái đó ăn mặc màu đen cầu phục nam sinh liền sôi trào lên.
"Kia Ôn Hi Ân không hổ là giáo thảo, lớn lên thật là......" Nói nam sinh giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt thèm nhỏ dãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro