TTGCNH_3
Editor + Beta: Hang
------------------------------------------------------------
Cố Nguyên thấy hắn không ăn, không khỏi mềm giọng thúc giục: " Lục Cẩm Thành, anh mau ăn a."
Nam nhân lúc này mới hé ra môi mỏng.
Cố Nguyên vội vàng đem chocolate nhét vào miệng đối phương, chỉ sợ Lục Cẩm Thành chán ghét cậu mà đem nó nhổ ra.
Ngón tay mềm mại của thiếu niên chạm vào đầu lưỡi, Lục Cẩm Thành có thói quen ở sạch nhưng giờ phút này hắn lại không có đẩy ra mà ma xui quỷ khiến thế nào lại đem chocolate nuốt vào.
Ngón tay Cố Nguyên không phòng bị mà nhẹ nhàng bị liếm một chút. Cậu nha một tiếng sau đó rút tay trở về. Thấy biểu tình trên mặt nam nhân dần dần hòa hoãn, cậu lúc này mới yên lòng.
Nhưng nhiệm vụ thì vẫn phải làm, Cố Nguyên lại bắt đầu ngồi xổm bên cạnh kêu Lục Cẩm Thành sửa nhanh lên. Nội tâm thiếu niên có điểm áy náy mà nhìn nam nhân, nghĩ thầm khi dễ người khác, mình cũng thực hư nha:<
---
Thời điểm Cố Nguyên trở về vừa vặn nhìn thấy một nam nhân trung niên ăn mặc chỉnh tề. Đối phương nhìn thấy cậu, trên mặt liền lộ ra tươi cười: " Nguyên Nguyên, lại đây."
Nam nhân trung niên này chính là ba của nguyên chủ, Cố Lâm.
Trong thế giới này, Cố Lâm rất sủng ái con trai mình, cái gì tốt đều cho cậu ta. Nguyên chủ cũng trong nuông chiều như vậy mà lớn lên, hơn nữa tính tình càng lúc càng kém.
Nhưng Cố Nguyên biết, Cố Lâm không phải người tốt lành gì. Ông ta còn là tên tội phạm giết người.
Mẹ nguyên chủ, kỳ thật là do Cố Lâm hại chết. Đơn giản vì mơ ước khối tài sản cha mẹ vợ lưu lại cho cô con gái. Bên ngoài ông ta là một người ba tốt, kỳ thực cũng không có yêu thương nguyên chủ gì cho cam. Thậm chí còn cố tình nuôi dưỡng nên tính tình tệ hại này cậu ta, ở bên ngoài gây chuyện thị phi.
Mà kết cục của nguyên chủ cũng thực thảm, nghe nói bị Lục Cẩm Thành chém cụt một tay, còn bị cầm tù một chỗ cả đời.
Cố Nguyên nghĩ đến đây, không khỏi rùng mình một cái. Cậu nhấp môi, ngoan ngoãn đi qua kêu một tiếng: " Ba."
Cố Lâm từ ái hỏi thiếu niên gần đây có thiếu tiền hay không, hoặc là có đồ vật linh tinh gì muốn mua không. Cố Nguyên lắc đầu, cái gì cũng không muốn.
Cố Lâm tuy rằng có điểm kinh ngạc nhưng cũng không nhìn ra con trai có điểm nào khác lạ. Ông ta sau khi đuổi cậu ra chỗ khác liền nhìn thoáng qua Lục Cẩm Thành đang đứng ở đại sảnh, ngay sau đó nói: " Cẩm Thành, cậu cùng tôi đến thư phòng một chuyến."
Lục Cẩm Thành: " Được."
Đợi bọn họ lên lầu, Cố Nguyên nỗ lực suy nghĩ mới nhớ ra Lục Cẩm Thành cùng Cố gia có hận thù gì.
Cha mẹ hắn chỉ là một đôi vợ chồng tài xế bình thường nhưng lại xảy ra tai nạn xe cộ trên đường dẫn đến tử vong.
Điều đáng nói, hung thủ điều khiển xe con hại chết bọn họ lại là Cố Lâm. Nhưng ông ta tìm người ngụy tạo chứng cứ, đem mọi bằng chứng phạm tội đẩy lên người ba mẹ Lục Cẩm Thành, nói bọn họ vì không đồng ý với mức lương nên có ý đồ mưu sát.
Ba mẹ Lục Cẩm Thành chỉ là một gia đình bình thường, sao có thể đối kháng với Cố gia?
Sự việc trôi qua mười mấy năm, Cố Lâm cũng đã sớm quên rồi. Nhưng ông ta không thể ngờ được rằng, năm đó đôi vợ chồng này còn có một người con trai. Càng không nghĩ đến ông ta lại đem con trai của họ huấn luyện bên người.
Vì vậy kết cục của Cố Lâm cũng có thể nghĩ được. Ông ta bị Lục Cẩm thành đưa vào tù còn bị lật đổ công ty. Cuối cùng phát điên trong tù.
Cố Nguyên tuy rằng thấy Lục Cẩm Thành thực đáng thương nhưng chỉ cần tưởng tượng kết cục của mình cũng giống như nguyên chủ, cậu không khỏi ôm chặt lấy tay mình.
Cậu không muốn bị chém tay, cũng không muốn bị nhốt cả đời QAQ
May mắn là khi bắt nạt xong Lục Cẩm Thành, cậu có thể rời đi nha~
----
Từ thư phòng trở ra, Lục Cẩm Thành bước xuống dưới nhà. Người hầu vừa thấy ánh mắt hắn liền lập tức cúi đầu xuống. Cô căn bản không dám cùng vị này đối mắt, nó thực đáng sợ.
Nhưng nam nhân bỗng dừng bước chân, hơi quay đầu hỏi: " Trong nhà có mùi gì vậy?"
Người hầu phát hiện Lục tiên sinh cùng mình nói chuyện, vội vàng trả lời: " Lục tiên sinh, là sữa bò trong bồn hoa."
Lục Cẩm Thành không nói chuyện, tầm mắt lại vượt qua dừng trên bồn hoa kia. Sau đó đi qua, dò hỏi: " Là cái này sao?"
Tâm tư người hầu cẩn thận mà đáp: " Đúng vậy, Lục tiên sinh."
" Cũng không biết ai đem sữa bò đổ vào. Thời tiết nóng lên khiến nó bốc mùi nên chúng tôi mới phát hiện. Hiện tại tôi đang đi tra xét ạ."
Phải biết rằng cái bồn hoa này giá trị mấy chục vạn đấy!
Lục Cẩm Thành nhìn vào vết sữa bò, im lặng không nói. Thời điểm người hầu cho rằng nam nhân phải đi thì liền nghe được câu nói: " Không cần tra nữa, tôi biết là ai làm."
Cố Nguyên còn không biết việc mình đổ sữa vào bồn hoa đã bị phát hiện. Cậu hiện tại đang sầu muốn chết a.
Hệ thống muốn cậu bắt nạt nam nhân nhưng đối phương sau này còn chém rớt tay cậu nha. Cậu không biết mình nên làm gì mới tốt đây.
Vì vậy, để sau này không làm Dương Quá, Cố Nguyên thấy mình có thể bắt nạt Lục Cẩm Thành ít một chút. Như vậy đến lúc đó, cậu còn có thể cầu xin đối phương chém một ngón thui.
Hệ thống: ".........." QAQ, ký chủ nhà nó chỉ có tý tiền đồ này thôi!
Khi Cố Nguyên đi tắm, hệ thống nói cho cậu biết hôm nay bắt nạt Lục Cẩm Thành không có đạt tiêu chuẩn.
Thiếu niên mở to mắt, nghẹn đến đỏ mặt: " Tui... tui có mắng hắn!"
Đôi mắt hệ thống lười đến mức không buồn mở: " Mắng không đủ tàn nhẫn, không đủ hung dữ, không đủ chấn nhiếp hắn!"
Cố Nguyên không nói. Cậu đột nhiên có điểm hâm mộ bạn Lương Viện Viện kia, có thể hung dữ như vậy.
Nếu Lương Viện Viện có thể nghe được những lời này, phỏng chừng tức chết.
Hệ thống lại nói: " Cho nên hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, khi dễ Lục Cẩm Thành cho tốt."
Nó nói xong câu đó, nước trong phòng tắm liền không chảy nữa.
Cố Nguyên: " .........."
Trên người cậu còn thật nhiều bọt chưa tắm sạch đâu!
Cố Nguyên muộn thanh mà nói: " Cậu muốn tôi khi dễ hắn như nào đây?"
" Kêu hắn tới hầu hạ cậu, sau đó đem bọt trên người cùng nước đều hất lên người hắn."
"...... Hắn có tức giận hay không?"
Lục Cẩm Thành lớn lên cao to lực lượng, cậu sợ bị đánh lắm, huhu...
Hệ thống lại nói: " Cái chúng ta cần chính là tức giận của hắn. Hắn không tức giận còn gọi gì là khi dễ nữa!"
Cố Nguyên mím môi, có chút do dự, lại cảm thấy hệ thống nói có đạo lý. Vì thế cậu cầm lấy di động, đem số Lục Cẩm Thành trong danh sách đen của nguyên chủ kéo ra.
Bắt đầu gọi.
Sau khi nam nhân nghe, Cố Nguyên lắp bắp nói: " Lục Cẩm Thành, anh....hiện tại anh đến phòng tắm....."
Lục Cẩm Thành hỏi cậu: " Thiếu gia có chuyện gì cần phân phó sao?"
Ngữ khí trước sau đạm mạc cùng lạnh băng.
Thiếu niên cảm thấy có chút thẹn thùng. Rốt cuộc thì chuyện tắm rửa cậu chưa từng có kêu người khác, hơn nữa còn trong tình trạng trần trụi như này.
" Anh hiện tại.... lập tức, lập tức tới đây!"
Lục Cẩm Thành nghe thấy thiếu niên ngắt điện thoại, trên mặt nhìn không ra thần sắc nào. Một hồi lâu hắn mới hướng tới phòng Cố Nguyên, gõ gõ cửa.
Không ai đáp lại, ngay sau đó Lục Cẩm Thành liền đẩy cửa tiến vào. Hắn nghĩ đến phân phó của thiếu niên, tìm vị trí của phòng tắm đi đến. Tầm mắt của Lục Cẩm Thành hơi dừng lại khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Thiếu niên ngồi bên trong bồn tắm, thân thể ngọc ngà biến mất trong làn nước. Da cậu rất trắng như màu sữa bò vậy. Làn da trên người cũng thực kiều nộn, mềm mại. Tưởng chừng chỉ cần đụng nhẹ liền sẽ lưu lại vệt đỏ.
Lục Cẩm Thành rũ xuống đôi mắt, biểu tình trên mặt nhìn qua không gợn sóng, ngữ khí bình đạm: " Thiếu gia có chuyện gì phân phó sao?"
Cố Nguyên lại cảm thấy thẹn thùng. Cậu lớn như vậy đều không có người vây quanh xem đâu.
Cậu nhấp môi, mềm mại nói: " Phòng tắm nước dừng rồi á."
Lục Cẩm Thành đi tới, hơi cong lưng. Cố Nguyên lại hơi chấn kinh mở to mắt, còn tưởng rằng nam nhân động thủ với mình, không khỏi theo bản năng mà dựa ra sau.
Thân thể cao lớn của đối phương đè ép xuống, mang đến cho cậu áp bách mãnh liệt. Cặp mắt bầu dục trong tròn của Cố Nguyên mở to, khẩn trương hề hề mà nhìn nam nhân.
Lục Cẩm Thành kiểm tra xong đem cánh tay duỗi về, đứng thẳng thân thể, mở miệng nói: " Xác thật dừng nước, hiện tại tôi cho người đến sửa."
Ánh mắt hắn dừng lại trên thân mình cứng đờ vì khẩn trương của thiếu niên, lồng ngực trắng nõn mềm mại lộ ra như mỹ ngọc thượng hạng, đẹp không sao kể xiết.
Cố Nguyên hoàn hồn, ý thức được nam nhân không đối với mình động thủ, hơi thả lỏng ra nắm tay, sau đó bắt đầu hung dữ: " Tôi không chờ lâu như vậy được. Anh hiện tại mang nước tới đây cho tôi!"
Lục Cẩm Thành nghe tiểu thiếu gia kiều quý đưa ra yêu cầu ngang ngược này, mí mắt cũng chưa nhấc lên một cái, lãnh đạm nói: " Bể bơi buổi tối sẽ có chim bay ngang qua, thiếu gia xác định là muốn lấy nước trong đó sao?"
Cố Nguyên lại nghe ra ý khác của nam nhân, ý là buổi tối sẽ có chim chóc đến bên bờ hồ chơi đùa. Nói không chừng bên trong nước còn lẫn vài mảnh c** chim gì đó, cậu lập tức nghẹn họng.
Đành phải nhược nhược nói: " ..... Vậy anh đến dưới phòng bếp lấy nước cho tôi đi."
Ngữ khí nam nhân tiếp tục không gợn sóng: " Nước trong bồn tắm năm phút tự thay một lần, lấy nước lại cần mười lăm phút. Nếu thiếu gia cảm thấy không có vấn đề gì, tôi liền xuống lấy nước cho cậu."
( đoạn này nghe hơi ảo nhỉ? Nhưng nó ghi vậy tui cx ko rõ nx :<)
Cố Nguyên lập tức trợn tròn mắt. Cậu gọi Lục Cẩm Thành quay lại, ngữ khí mềm mại, đáng thương: " Có thể thương lượng được không, tôi không chờ lâu như vậy được."
Lục Cẩm Thành không nói lời nào, chỉ nhìn cậu.
Cố Nguyên đành phải nói: " Vậy không lấy nước nữa."
Cậu nghẹn thật lâu mới nghĩ ra được ý đồ xấu như vậy. Thiếu niên có chút rầu rĩ không vui, khi dễ người khác sao lại khó vậy nha???
Hệ thống(báo) đột nhiên lên tiếng: " Ký chủ, tôi không phải nói đem bọtngrên người cậu ném lên người hắn sao?"
"..... Tôi lớn như vậy còn muốn người ôm một cái, thực mất mặt á."
" Vậy rốt cuộc thiếu gia muốn cái gì?"- Lục Cẩm Thành lên tiếng.
Hắn đứng tại chỗ, từ trên cao mà nhìn xuống người ngồi trong buồn tắm kia. Cặp mắt làm cho người ta nhận thấy được áp bách.
Ngay cả Cố Nguyên nhịn không được rời đi tầm mắt, nghẹn hồi lâu mới phun ra câu nói: " Tôi muốn tắm....."
Lục Cẩm Thành cúi đầu nhìn thiếu niên. Dù cho thân thể ngập trong nước cũng có thể nhìn được đường cong mềm mại kia. Đặc biệt là bộ dáng ướt dầm dề của đối phương, ngay cả đôi mắt cũng như chứa tầng nước mỏng.
Hắn hơi dừng, ngữ khí lãnh đạm: " Nếu thiếu gia không ngại thì dùng tạm phòng tắm của tôi đi."
Cậu nghe được câu nói vậy không khỏi liếc nhìn nam nhân một cái. Sau đó liền bắt đầu áy náy. Cậu luôn bắt nạt Lục Cẩm Thành nhưng hắn lại đối với cậu cực kỳ tốt cùng kiên nhẫn. Tuy rằng cậu biết trong lòng hắn nhất định rất chán ghét cậu QAQ.
Cố Nguyên cũng không muốn khi dễ người. Chính là cậu còn trẻ như vậy, không có muốn chết. Hơn nữa sau này cậu còn muốn nuôi một con chó nhỏ.
Vì thế lông mi dài mỏng thiếu niên khẽ run, lộ ra đôi mắt ướt át, đôi môi mềm mại lại nói ra yêu cầu quá mức: " Anh mau qua ôm tôi nha."
Lục Cẩm Thành không khỏi xoay người nhìn lại.
Cố Nguyên ngồi trong bồn tắm, gương mặt hồng hồng nhưng vẫn vươn tay, mềm mại nói: " Thiếu gia bảo anh ôm, anh không nghe thấy sao?"
Nam nhân không nói, chỉ là ung dung nhìn thiếu niên vươn tay với hắn. Đôi mắt đối phương mở to, không chớp mà nhìn hắn, ra vẻ hung dữ. Kỳ thật ngón tay khẩn trương đến mức cuộn tròn. Cậu gắt gao mà mím môi, bại lộ hết thảy cảm xúc, không xót cái gì.
Ánh mắt Lục Cẩm Thành nhìn chằm chằm người, không rõ đang suy nghĩ gì.
Thời điểm Cố Nguyên cho rằng nam nhân sẽ không để ý tới mình thì một khối thân thể cao lớn bao trùm lại, sau đó vươn tay đem cậu từ trong bồn tắm ôm lên.
Chờ Cố Nguyên hoàn hồn, cậu đã bị nam nhân ôm đến trên người. Thân mình cậu đẫm nước, cọ một hồi trên quần áo nam nhân, để lại vệt nước rõ ràng.
Nam nhân cao lớn đem tiểu thiếu gia mềm mại ôm trên người cũng không có quá sức. Nhưng Cố Nguyên lại sợ hãi, ôm chặt lấy cổ đối phương, sợ chính mình ngã xuống.
Cậu mím môi, cảm thấy thực mất mặt. Nhưng cũng không có quên nhiệm vụ hệ thống giao, thực nỗ lực mà trộm cọ cho đối phương một thân nước cùng bọt tắm.
Lục Cẩm Thành đột nhiên dừng bước chân, ngữ khí hơi trầm xuống: " Thiếu gia, không cần lộn xộn."
Cố Nguyên lập tức bị hắn hù dọa.
Lục Cẩm Thành không nói chuyện, chỉ là ôm thiếu niên chặt thêm vài phần như cảnh cáo. Cậu liền bất động, bị nam nhân ôm vào trong ngực. Cả người vẫn trơn bóng, đành bắt lấy quần áo của đối phương.
Nam nhân lấy ra một chiếc khăn tắm, đem thân mình thiếu niên trong ngực mình nhẹ nhàng bọc lấy. Lúc này mới mở cửa phòng đi ra ngoài.
Người hầu đi ngang qua thấy trong lồng ngực của Lục tiên sinh ôm một người, không khỏi tò mò nhìn qua.
Lục Cẩm Thành chặn lại tầm mắt của gã, hơi rũ mắt: " Có chuyện gì không?"
Người hầu thấy được trong mắt hắn giống như ánh nhìn lạnh nhạt của thú dữ, vội vàng đem tầm mắt thu về, cúi đầu nói: " Không có, thưa tiên sinh."
Cố Nguyên cũng không nghĩ tới người hầu lại nhìn thấy bộ dáng mất mặt này của mình. Vì thế mà tay nhỏ càng nắm gắt gao cũng càng ghé sát thân thể nam nhân.
Thân mình Lục Cẩm Thành rõ ràng hơi ngừng một chút. Ngay sau đó nhẹ nhàng chụp một chút thiếu niên: " Thiếu gia, không cần ôm chặt như vậy."
Cố Nguyên mềm mại mà nha một tiếng. Sau đó hậu tri hậu giác phát hiện bàn tay đối phương chụp trên trên mông mình. Cậu không khỏi hồ nghi mà liếc nhìn Lục Cẩm Thành một cái.
Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của cậu, nam nhân nhìn lại ngữ khí bình tĩnh hỏi: " Làm sao vậy?"
Cậu muốn hỏi hắn vì cái gì muốn chụp mông mình nhưng lại cảm thấy bộ dáng hiện tại có điểm kỳ quái, đành phải đem lời nói nuốt xuống, thúc giục nam nhân đi nhanh một chút.
============================================
Chúc các bạn độc giả thân mến của tuiii có một năm mới thật nhiều vui vẻ và hạnh phúc bên người thân và gia đình ~>v<~
Tuần vừa rồi tui bị vướng lịch thi nên ra chương chậm quá, qua đợt này sẽ cố gắng ra thật nhiều chương mới nha, cảm ơn các bạn đọc đã ủng hộ mk~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro