Chương 8: Nữ phụ giới giải trí (7)
Editor: Tiểu Ngu
Beta: Fay
---
Biệt thự này đang đứng tên của Tạ Ngọc, thường ngày nguyên chủ đều ở đây chờ Tạ Ngọc đến sủng hạnh. Cô dựa theo trí nhớ mở cửa vào nhà, đèn lớn chiếu cả căn phòng sáng trưng như ban ngày. Minh Ca đứng ở cửa ra vào, nhìn ngôi nhà to lớn lộng lẫy như thế, nhưng lại yên ắng và lạnh lẽo. Sau đó cô khóa trái cửa lại, rồi bước nhanh về phía phòng tắm.
Cả người Minh Ca đều đã được cọ đi cọ lại rất nhiều lần, lúc này cô mới ngâm mình vào trong bồn tắm, ném đi những cảm xúc tiêu cực, rồi bắt đầu cẩn thận suy nghĩ.
Không bao lâu nữa Tạ Ngọc sẽ chia tay với nguyên chủ. Để bồi thường cho nguyên chủ, Tạ Ngọc sẽ giới thiệu nguyên chủ đi casting vai nữ hai tương đối quan trọng trong một bộ phim thần tượng. Bởi vì có liên quan đến Tạ Ngọc, nên nhân vật mà nguyên chủ đi casting này chẳng qua chỉ là đi cho có lệ mà thôi. Mà bây giờ, điều đầu tiên mà Minh Ca cần phải làm là nắm bắt lấy cơ hội lần này, đây là tài nguyên cuối cùng mà Tạ Ngọc cung cấp cho cô, cũng là lần đầu tiên cô tự mình làm một diễn viên. Về sau không có cây đại thụ Tạ Ngọc này, tất cả mọi thứ cô đều phải dựa vào chính mình. Cho nên, vai diễn lần này cô chỉ có thể thành công, tạo danh tiếng cho chính mình, không thể lại diễn hỏng như nguyên chủ được.
Có lẽ là chưa thích ứng được với môi trường hiện tại, cũng có thể là bởi vì mờ mịt và hoang mang với tương lai, nên đêm nay Minh Ca không thể nào ngủ được. Biệt thự có một cái thư phòng toàn là sách, có sách liên quan đến diễn xuất, cũng có các loại tiểu thuyết và sách tư tưởng, lịch sử. Tất cả đều bị cô cầm ở trong tay, như điên như dại đọc say mê cả một buổi tối.
Sáng hôm sau, chuông cửa vang lên liên tục, sau đó "ầm" một tiếng, cửa biệt thự được người khác mở ra, trong nháy mắt một giọng nói vang lên như muốn làm nổ tung căn biệt thự: "Cục cưng, cục cưng cô đừng nói là cô còn đang ngủ nhé. Dậy nhanh đi, lát nữa cô còn có lịch chạy bộ một tiếng, tập nhảy hai tiếng, còn có khóa ngoại ngữ, khóa học piano. Buổi chiều còn có một cái hoạt động thương nghiệp, nhiều chuyện đang chờ cô đi làm như vậy, cũng đừng có nói bây giờ cô chỉ muốn lăn giường với Chu Công đấy nhá...."
Đây là chị Sầm – người đại diện của Minh Ca, còn có hai cô gái đang đi theo phía đằng sau, cũng là trợ lý của Minh Ca, trong đó có một người nhặt áo lông vũ trên mặt đất lên ném vào trong tủ quần áo, một người khác mang theo một túi hoa quả rau củ đi vào trong bếp.
Chị Sầm đi một vòng trong phòng ngủ, không thấy ai!
Đi một vòng trong phòng khách, không thấy ai!
Lên ban công, không thấy ai!
Phòng chiếu phim, không thấy ai!
Phòng tập thể dục, không thấy ai!
Phòng quần áo, không thấy ai!
Kỳ lạ, rõ ràng anh Tạ gọi điện thoại nói đã đưa cục cưng quay lại rồi mà. Giờ nghĩ lại giọng nói anh Tạ cũng không tốt lắm, chị Sầm suy đoán: Chẳng lẽ hai người đó cãi nhau, cục cưng tự bỏ đi mất rồi à?
Chị cầm điện thoại di động lên, mở số điện thoại của Minh Ca lên lần nữa. Buổi sáng hôm nay, chị đã gọi cái số này không dưới mười lần, tuy rằng cũng đoán được là sẽ không có ai nghe máy, nhưng hôm nay không tìm thấy Minh Ca, thì chỉ có thể gửi hy vọng vào cái cách liên lạc duy nhất này.
Điện thoại vang lên ở trong túi áo lông, biết Minh Ca cũng không mặc quần áo ra ngoài, hơn nữa rõ ràng là thiếu một bộ quần áo ở nhà, chị Sầm mới nhẹ nhàng thở ra, vẫy tay để hai trợ lý đi sang các phòng khác tìm Minh Ca.
Quyển sách trên tay bị lấy đi, Minh Ca không vui ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người đeo kính mắt, tuy rằng rất béo nhưng là một người phụ nữ trung niên giỏi giang, bởi vì sau khi có được trí nhớ của nguyên chủ, Minh Ca biết đây là chị Sầm, người đại diện chịu trách nghiệm với các hạng mục công việc của nguyên chủ.
"Cục cưng, cô làm gì vậy? Xem loại sách này thì có lợi ích gì? Thôi nhanh lên, sửa soạn một chút rồi đi ăn sáng đi!"
Mình Ca còn chưa mở miệng nói chuyện, chị Sầm đã nói liên tục một tràng dài: "Tôi ngất mất thôi, tại sao cô lại có hai cái quầng thâm mắt to đùng thế kia? Cô đừng có nói là cô làm tổ cả đêm ở chỗ này nha, cô xem cô đi, yên lặng làm tổ ở chỗ này, anh Tạ làm sao biết được, cô có muốn tìm cảm giác tồn tại cũng không nên làm như thế này chứ. Đây cũng đâu có giống phong cách của cô, nhanh nói xem tối qua làm sao lại thành ra thế này, làm sao mà cô và anh Tạ hai người đều giống như là bị kích thích vậy hả!?"
Minh Ca: ......
Cô giơ tay cầm lại quyển sách bị chị Sầm cướp lấy, yên lặng nghe chị Sầm nói, tính cách của cô và nguyên chủ không giống nhau. Cô cũng không cố tình bắt chước cách nói chuyện, giọng điệu và biểu tình của nguyên chủ như lúc nguyên chủ và chị Sầm ở bên nhau, chỉ dùng im lặng để trả lời.
Chị Sầm thở dài, biết bản thân mình có nói nhiều cũng không vào nổi lỗ tai của người trước mắt, nên dứt khoát không nói nữa, nói nhiều cũng chỉ tổ làm người ta ghét bỏ.
Minh Ca đọc sách cả đêm, không chỉ không cảm thấy mệt, mà ngược lại tinh thần vô cùng phấn chấn, thật hận không thể lập tức chui vào đống sách kia. Nhưng mà cô biết, tạm thời không thể gấp gáp, quy quy củ củ làm theo sắp xếp của chị Sầm, cô giữ vững nguyên tắc nói ít nhìn nhiều, đi theo học những khóa học nhảy, học đàn kia, tuy rằng có mắc một chút sai lầm, nhưng mà nguyên chủ cũng luôn mắc phải sai lầm, nên cũng không làm cho mọi người chú ý. Chẳng qua là trong lòng thầy giáo dạy học có chút kỳ quái, vốn dĩ chỉ là đi ngang qua sân khấu nhìn một chút, lại thấy Minh Ca nghiêm túc hơn so với mọi ngày rất nhiều, dạng nghiêm túc này có chút giống như học sinh tiểu học mới vào học vậy.
Chụp loại quảng cáo gì, mặc quần áo gì, hóa trang như thế nào, nói lời thoại gì, thậm chí ngay cả tư thế đi vài bước rồi lại xoay người ở trên sân khấu, cũng đã sớm được sắp xếp xong xuôi. Mấy ngày nay Minh Ca hoàn toàn thích ứng mà không hề có chút áp lực nào....
Minh Ca vốn dĩ muốn dọn ra khỏi biệt thự, nhưng bởi vì sách ở trong thư phòng kia nên tạm thời hủy bỏ cái ý định này. Tạ Ngọc đối xử với cô như vậy, bây giờ cô không chiếm chút lợi ích thì còn đợi đến khi nào.
Khi đang đọc sách mà cảm thấy mệt mỏi, Minh Ca sẽ đem công phu trước kia ra để luyện lại, cô không phải công chúa bị nuôi nhốt ở trong khuê phòng, kiếp trước cô học võ còn sớm hơn cả học đánh đàn, vẽ tranh. Nghĩ đến lần trước suýt chút nữa bị Tạ Ngọc cưỡng bức, bây giờ cô đã hiểu rõ một điều, nắm đấm to mới là đạo lý cứng rắn nhất!
Minh Ca không chỉ bù lại kiến thức, buổi tối còn cố ý bỏ ra bốn tiếng để học xem đứng trước màn ảnh thì nên diễn như thế nào.
Mỗi ngày cô chỉ ngủ ba đến bốn tiếng, nhưng cho dù như vậy, Minh Ca vẫn cảm thấy thiếu rất nhiều thời gian, bởi vì đọc sách càng nhiều thì sẽ càng hiểu biết sâu hơn về thế giới hiện đại này. Cô càng ngày càng hiểu rõ, vì sao cái giọng nói kia lại đề nghị cô đến thế giới hiện đại. Cô thật hận không thể biến một ngày 24 tiếng thành 48 tiếng.
Minh Ca học ngày học đêm bù lại kiến thức, dù nhiều hay ít thì cũng vẫn làm cho chị Sầm phải lau lại mắt mà nhìn, nhưng mà thời gian chị và Minh Ca ở bên nhau quá dài, chị biết tính cách Minh Ca là loại ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới*. Mặc dù như vậy, nhìn thái độ của Minh Ca tốt lên như vậy, trong lòng chị vẫn nuôi chút hy vọng ngựa chết chữa như ngựa sống với Minh Ca.
*ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới: ẩn dụ cho việc học tập, làm việc mà không có sự kiên trì, thường bị gián đoạn, không tuân thủ lâu dài
"Ngày mai anh Tạ sẽ trở về rồi, cục cưng, cô không có ý định đi ra ngoài mua quần áo sao?" Chị Sầm sớm biết được tin tức, còn sốt ruột hơn so với Minh Ca, liên tục thúc giục Minh Ca rất nhiều lần.
"Không đi!" Minh Ca đang đọc sách cũng không ngẩng đầu lên, cô trời sinh thông minh, mấy quyển sách này chỉ cần đọc một lần là có thể hiểu được, nhưng mà cho dù có như vậy, cả thư phòng đến giờ cũng chỉ mới bị cô gặm một phần hai mà thôi.
"Anh Tạ nói ngày kia có một buổi casting, anh ấy đã liên hệ với đạo diễn xong rồi, đến lúc đó chỉ cần chị mang cô đến là được!"
"Được!" Minh Ca biết Tạ Ngọc và An Hữu Lam ở nước ngoài hâm nóng lửa tình, lần này Tạ Ngọc trở về, cũng là muốn chia tay với cô.
Buổi casting lần này, cũng là Tạ Ngọc bồi thường chia tay cho cô!
"Anh Tạ đối với cô tốt như vậy, cục cưng cô có muốn mua quà gì cho anh ấy không? Hay là sắp xếp một bữa tối dưới ánh nến cũng được?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro