Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Học thần (2)

...


Tiết học đầu tiên trôi qua trong bầu không khí khá bình thường, nhưng đến khi giáo viên phát bài kiểm tra đánh giá đầu năm, cả lớp 1-A lập tức trở nên căng thẳng.

Tiếu Thành lầm bầm: "Mới khai giảng mà đã kiểm tra? Thầy cô có cần gấp gáp vậy không?"

Lạc Khả Lạc im lặng lật bài thi, ánh mắt nhanh chóng quét qua toàn bộ nội dung, rõ ràng đã vào trạng thái tập trung.

Còn Tư Niệm, cậu chỉ nhàn nhã nhìn đề bài, ngón tay xoay nhẹ cây bút, khóe môi khẽ cong.

"Dễ quá."

Bút hạ xuống, cậu bắt đầu viết đáp án một cách mượt mà.

Chỉ trong vòng hai mươi phút, toàn bộ bài kiểm tra đã hoàn thành.

Lúc này, cả lớp vẫn đang cắm cúi làm bài, ngay cả Tiếu Thành cũng chau mày suy nghĩ. Cậu ta nghiêng đầu thấy Tư Niệm đã đặt bút xuống, không khỏi kinh ngạc.

"Cậu... xong rồi á?"

Tư Niệm gật đầu, không nói thêm gì.

Ngay khi cậu định đứng lên nộp bài, một giọng nói lạnh nhạt vang lên từ phía trước.

"Làm xong rồi à?"

Người lên tiếng là Kỷ Duy - học thần của lớp 1-A.

Tư Niệm nhướng mày: "Ừ."

Kỷ Duy nhìn đồng hồ, ánh mắt mang theo chút đánh giá: "Nhanh hơn tôi 10 phút."

Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức có người khẽ giật mình.

Nhanh hơn Thẩm Minh 10 phút?

Chưa ai trong lớp dám làm bài nhanh hơn cậu ta, thế mà học sinh mới lại...

Tư Niệm bình tĩnh đáp: "Nhanh không quan trọng, quan trọng là đúng hay không."

Thẩm Minh híp mắt, cuối cùng thu ánh mắt lại, tiếp tục hoàn thành bài của mình mà không nói thêm gì.

Tư Niệm thản nhiên bước lên nộp bài, bước chân ung dung, chẳng chút do dự.

Từ lúc đó, sự chú ý trong lớp đối với cậu tăng lên đáng kể.

Một kẻ đáng gờm vừa xuất hiện.

Sau khi Tư Niệm nộp bài, cả lớp 1-A như đang bị hút vào hào quang của cậu. Kỷ Duy vẫn ngồi yên ở bàn của mình, ánh mắt sắc bén không rời khỏi Tư Niệm.

Cả lớp thở phào khi bài kiểm tra kết thúc, một số người vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, những người khác lại tiếp tục lén lút nhìn về phía Tư Niệm.

"Tư Niệm thật sự làm xong rồi à? Mới vào lớp đã làm cả bài kiểm tra."

"Cậu ta học giỏi thật đấy, nhưng cái kiểu điềm tĩnh này thật khó chịu."

"Thế mà lại hơn Kỷ Duy 10 phút... không biết sẽ có chuyện gì đây?"

Tiếu Thành ngồi đó, cố gắng kiềm chế sự tò mò. Cậu quay sang Lạc Khả Lạc, giọng nói có chút ồn ào.

"Khả Lạc, cậu thấy chưa? Tư Niệm có thật sự đánh bại được học thần không?"

Lạc Khả Lạc chỉ mỉm cười nhẹ, ánh mắt có chút mơ màng. "Mình cảm thấy cậu ấy sẽ làm được."

Cả lớp 1-A còn lại chỉ có thể cảm thán về sự xuất sắc của Tư Niệm, nhưng cũng cảm nhận được một chút mơ hồ và bất an. Bởi vì không ai trong lớp muốn bị vượt mặt bởi một người mới.

Tư Niệm cảm thấy hơi ngột ngạt, nhưng cậu vẫn giữ nguyên thái độ bình tĩnh. Sau khi nộp bài xong, cậu quay trở lại bàn mình ngồi, không nói gì thêm.

Kỷ Duy rốt cuộc cũng đứng dậy sau khi hoàn thành bài kiểm tra. Cậu ta bước đến bàn của Tư Niệm, ánh mắt không chút tình cảm, nhưng lại đầy sự quan sát.

"Cậu rất đặc biệt." Kỷ Duy nói nhỏ, nhưng đủ để Tư Niệm nghe thấy.

Tư Niệm nhìn cậu ta, mỉm cười nhẹ, ánh mắt sáng rực: "Vậy sao? Tôi chỉ là làm những gì mình biết."

Kỷ Duy im lặng một lúc, rồi cuối cùng cũng gật đầu. "Tôi sẽ không để cậu vượt qua quá dễ dàng."

Tư Niệm không phản ứng nhiều, chỉ nhún vai như thể lời nói của Kỷ Duy không có gì quan trọng. Cậu biết rõ ràng rằng những lời đó chỉ là cách Kỷ Duy thăm dò.

Đây mới chỉ là bắt đầu. Mọi thứ vẫn chưa đi đến cao trào.

Bất cứ ai cố thử cạnh tranh với Tư Niệm đều sẽ nhận ra rằng, cậu không phải người dễ dàng bị vượt qua.

_____

---

Ngày hôm sau, giáo viên công bố kết quả điểm kiểm tra. Cả lớp 1-A đều im lặng trong giây lát khi nhìn thấy bảng điểm. Tư Niệm và Kỷ Duy đều đạt điểm tối đa – một thành tích không ai ngờ tới.

Lớp học ngay lập tức bùng nổ những lời xì xào. Học sinh trong lớp bắt đầu bàn tán về Tư Niệm và Kỷ Duy, một người vừa mới chuyển vào lớp nhưng lại nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí đứng đầu cùng với học thần chiễm chệ đầu bảng bao nhiêu năm. Mặc dù Tư Niệm vẫn giữ thái độ điềm tĩnh như mọi khi, nhưng ánh mắt của các bạn xung quanh không còn bình thường nữa. Một vài người bắt đầu chú ý và cảm thấy có chút lo lắng, đặc biệt là những học sinh vốn tự tin với khả năng của mình.

Tiếu Thành ngồi cạnh Tư Niệm, nhìn vào bảng điểm, ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ. Cậu có thể nhận thấy, dù chỉ mới biết Tư Niệm trong thời gian ngắn, nhưng cậu đã sớm nhận ra rằng khả năng học tập của Tư Niệm không phải là thứ mà ai cũng có thể theo kịp. Cậu nhìn Tư Niệm với sự tôn trọng hơn bao giờ hết.

"Tưởng cậu là học bá hoá ra cũng là một học thần." Tiếu Thành không thể không thốt lên, giọng nói pha chút khâm phục.

Tư Niệm chỉ mỉm cười, không nói gì nhiều. Cậu biết Tiếu Thành đang ngưỡng mộ mình, nhưng cậu không muốn tạo ra sự khác biệt quá lớn. Cậu vẫn luôn giữ vững lập trường của mình: giúp đỡ những người cần, nhưng không để bản thân bị đánh giá quá cao.

Còn Lạc Khả Lạc thì khác. Cô ngồi im lặng một góc, nhìn về phía Tư Niệm. Cảm giác khó tả dâng lên trong lòng, như thể có một sức hút nào đó từ cậu mà cô không thể cưỡng lại. Cô cảm thấy rằng sự xuất sắc của Tư Niệm không chỉ là về học tập mà còn về cách cậu thu hút sự chú ý của mọi người. Cảm giác này khiến cô không thể ngừng suy nghĩ về Tư Niệm, nhưng đồng thời cũng khiến cô cảm thấy bất an. Liệu sự chú ý của cậu có quá nhiều không? Và liệu mình có thể vượt qua được cái bóng lớn mà Tư Niệm tạo ra không?

"Cậu ấy... thực sự rất khác biệt." Lạc Khả Lạc thì thầm với chính mình, không biết là đang tự nói với bản thân hay đang nói về Tư Niệm.

_____________

Buổi học tiếp theo trôi qua nhanh chóng, nhưng không khí trong lớp 1-A vẫn không hề bình yên. Sau bài kiểm tra, Tư Niệm lại trở thành tâm điểm chú ý, không chỉ từ Tiếu Thành và Lạc Khả Lạc mà còn từ cả những học sinh khác trong lớp.

Kỷ Duy dường như vẫn chưa nguôi cơn tò mò về Tư Niệm. Cậu ta thường xuyên nhìn về phía cậu, mắt không che giấu sự cảnh giác, như thể đang tính toán xem làm thế nào để đối phó với Tư Niệm. Cứ mỗi lần ánh mắt họ chạm nhau, Tư Niệm chỉ mỉm cười nhẹ, không tỏ vẻ gì đặc biệt, nhưng trong lòng cậu, mọi thứ đã rõ ràng.

Tư Niệm không phải là người hay tranh đấu, nhưng khi đã đặt mục tiêu, cậu sẽ không dễ dàng để ai đó vượt qua. Mục tiêu duy nhất của cậu lúc này là giúp đỡ Tiếu Thành và Lạc Khả Lạc đạt được những điều tốt đẹp, còn những chuyện khác… chỉ là phần phụ thôi.

Kỷ Duy ngồi ở phía sau lớp, nhìn về phía Tư Niệm với ánh mắt sắc bén. Một nụ cười khẽ nở trên môi cậu ta khi thấy kết quả kiểm tra. Từ trước đến nay, Kỷ Duy luôn là người đứng đầu và ít khi nào cảm thấy có đối thủ xứng tầm. Nhưng bây giờ, Tư Niệm xuất hiện, không chỉ là một đối thủ đáng gờm mà còn là một người có tiềm năng không thể coi thường.

"Cuối cùng cũng có một người có thể đối đầu với hắn." Kỷ Duy nghĩ thầm, ánh mắt đầy hưng phấn và khát khao. Cậu ta cảm thấy như có một ngọn lửa mới bùng lên trong lòng. Đây chính là cơ hội để cậu ta thử thách bản thân, và Kỷ Duy chắc chắn rằng trận đấu này sẽ thú vị hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro