4
Sau một đoạn đường dài vật vã, Lâm Minh thành công đưa Giang Phú Kì tới phòng y tế. Y giáo lúc này không có trong phòng, Lâm Minh chỉ đành đỡ gã tới trên giường nằm, còn mình thì ngồi chờ theo lời chỉ dẫn của hệ thống. Đại khái nó bảo đây là một thời cơ tốt để làm thân với gã nên hắn chỉ đành ở lại chờ.
Lúc này hắn mới có thời gian quan sát kĩ Giang Phú Kì. Đối phương rất cao, khi nãy hắn dìu đi thấy đối phương còn cao hơn mình cả cái đầu, nằm trên cái giường 1m75 còn phải co chân lại. Tầm này chắc phải tầm một mét chín mấy cũng nên.
Cao cỡ đó nhưng trông gã có vẻ gầy, không có cơ bắp đồ sộ như Lâm Minh, các khối cơ có ẩn ẩn hiện hiện sau lớp áo. Gương mặt góc cạnh, mày rậm, mắt phượng. Ừm ừm, là tướng không phú cũng quý. Mà bản thân gã vốn đã là đứa con của Trời rồi còn gì nữa?
Lúc hắn đang đánh giá gã thì gã cũng đang âm thầm đánh giá lại. Lâm Minh có vóc người cao lớn, là một tráng háng tiêu chuẩn với cơ bụng 6 múi, cơ tay cũng rất bự. Chỉ là cái vốn là cơ ngực săn chắc kia lại cứ như vú đàn bà, mềm mềm, đàn hồi cũng tốt, bóp rất đã tay.
Lại lướt xuống một chút, mông thì không phải ghế, bởi nó lớn không cần bàn. Nãy gã có cạ thử rồi, đàn hồi lắm, mốt mà được đụ vào thì phê tới nóc. Giang Phú Kì mới nghĩ tới cảnh một bên đụ đít, một bên bóp vú là đã thấy nứng rồi. Cặc gã căng trướng lên dưới lớp quần, gã phải bắt chéo chân lại để che dấu đi con quái vật. Nhỡ bé dâm này thấy rồi sợ thì sao?
Nhưng mà gã nhìn tới bộ đồ thiếu vải quá cỡ của Lâm Minh lại không còn suy nghĩ đó nữa. Gã cảm thấy bé dâm này có khi lại cố tình quyến rũ gả không chừng. Chứ ai đời ở trong trường nam sinh lại mặt bộ đồ hở hang ấy, còn tới xem gã đánh bóng rổ rồi đỡ đi xuống phòng y tế. Dám lát nữa còn trèo lên người gã đòi ăn cặc cũng nên. Gã càng nghĩ càng thấy đúng, trong lòng còn thầm chờ mong cái mông to ụ ấy áp lên cặc gã mà chà sát.
Nhưng điều gã mong chờ còn chưa tới thì Ôn Y Hàm tới trước rồi.
Khi nãy lúc cậu ta thay đồ xong tới sân thể dục thì không thấy Lâm Minh đâu hết, hỏi ra mới biết con đĩ này đã đưa thằng bạn nối khố của mình xuống phòng y tế. Nghe người ta nói mà cậu giận lắm, đĩ dâm quả nhiên là đĩ dâm, mặc đồ hớ hên như vậy quả thật là đi dụ dỗ người khác. Lại còn là bạn nối khố của cậu ta nữa!
Ôn Y Hàm càng nghĩ càng tức, thế là chạy ngay đến phòng y tế hòng ngăn cản âm mưu này lại. Cậu không để người bạn thân thiết của mình bị tên lẳng lơ này hãm hại mất đời trai được.
Khi cậu ta tới vừa hay thấy cảnh Lâm Minh đang ngồi bên cạnh giường, ánh mắt nhìn đăm đăm vào Giang Phú Kì. Ôn Y Hàm cậu tức muốn bốc khói luôn rồi.
Thế là Lâm Minh đang ngồi suy tư trò chuyện với hệ thống đột nhiên bị cậu kéo đi, vẻ mặt ngơ ngác còn chưa hiểu mô tê gì. Hắn bị kéo tới khu rừng phía sau trường, Ôn Y Hàm ấn mạnh hắn lên tường, hung hăng bóp lấy vú thịt.
Hắn hoảng loạn đẩy Ôn Y Hàm ra nhưng con người mảnh mai trước mặt lại có sức mạnh kinh người, hắn đẩy cỡ nào cũng không ra. Trên khuôn mặt xinh đẹp ấy lại hiện lên một nụ cười dữ tợn, trực tiếp xé toạt cái áo nhỏ bé trên người Lâm Minh xuống.
Đối phương vừa thấy núm vú bị nhéo đến đỏ hồng kia thì cứ như ma đói thấy đồ ăn, nhào tới bú tới tấp. Lâm Minh bị dọa cho sợ phát khóc, điên cuồng gọi hệ thống mà chả ai ư hử gì.
Đến lúc này Lâm Minh chỉ biết thút thít cầu xin Ôn Y Hàm sẽ mau chóng buông tha cho núm vú nhỏ xinh của hắn. Lồn non phía dưới cũng bị kích thích đến lên cơn nứng, nước chảy ròng ròng như suối nguồn bất tận. Lâm Minh sau cơn sợ hãi cũng dần nhận được từng đợt sung sướng. Cảm giác bị mút vú lạ quá, nó sướng sướng, cứ như có điện chạy trong đầu vậy.
Thân thể to lớn không kiềm được mà khẽ run rẩy, tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ như tiếng mèo kêu kích thích con thú trong cặc Ôn Y Hàm. Cậu muốn đè con đĩ này ra chịch luôn bây giờ!
Nhưng lại nghĩ tới việc mình làm vậy thì dễ dãi quá, đành phải nhịn xuống cơn nứng cặc. Dù gì bây giờ âm mưu của đĩ nhỏ đã bị phá, tính mạng của Giang Phú Kì đã không còn đáng lo nữa rồi. Tuy vậy vẫn cần phải răng đe thì hơn nhỉ?
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, Ôn Y Hàm mới buông tha cho núm ti của Lâm Minh. Cục thịt nhỏ nhỏ xinh xinh giờ đây đã bị bú cho sưng đỏ đĩ đượi. Trên bầu thịt vú cũng đầy những dấu tay xanh xanh tím tím, kết hợp với làn da bánh mật trông dâm đéo chịu được.
Lâm Minh thấy Ôn Y Hàm đã nhả ti ra, cứ ngỡ được tha rồi, ai ngờ đâu đối phương lại nói câu chấn động.
"Từ nay về sau, mỗi ngày cậu đều phải cho tôi bú vú, bóp vú cậu."
Nhìn vào gương mặt nghiêm túc kia, Lâm Minh rất là ngờ nghệch ngơ ngác ngã ngửa.
Hả? Ôn Y Hàm cậu nói gì vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro