Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Công lược tiểu thúc cấm dục(5)

Edit: Thiên Diệp

Lâm Mặc cầm thuốc trở về cho Thẩm Khanh Nguyệt, lại phát hiện Thẩm Khanh Nguyệt cư nhiên ngủ ở trên giường bản thân, thân mình nho nhỏ kia cuộn thành một cục, thoạt nhìn be bé.

Buông thuốc trong tay, Lâm Mặc xốc lên chăn, chuẩn xác không trượt bắt được chỗ mắt cá chân Thẩm Khanh Nguyệt.

Thẩm Khanh Nguyệt phát ra một tiếng thét kinh hãi, Lâm Mặc trên tay đã dính không ít chất thuốc, thế tự mình mát xa cổ chân.

Thuốc trải qua cọ xát, nóng nóng một chút truyền đến trong thân thể Cố Nhạc Nhạc, Cố Nhạc Nhạc trong kịch bản gốc liền mẫn cảm, cứ mặt đỏ như vậy không dám nâng lên.
"Mặt như thế nào lại hồng như vậy, có phải hay không sinh bệnh?"

Lâm Mặc rút ra một miếng khăn giấy lau tay một chút, phóng đến chỗ cái trán Thẩm Khanh Nguyệt, cảm nhận được làm mày anh nhíu lại, thật đúng là không cho người khác bớt lo.

Cố Nhạc Nhạc lùi về chân của bản thân, vẫn duy trì tư thế này, tiểu thúc thúc anh xác định không phải là cuồng muội sao.

"Tiểu thúc thúc em mệt mỏi......"

Lâm Mặc dừng lại động tác trong tay của mình, cô đây là hạ lệnh đuổi khách, nhưng nơi này là phòng của anh.

Cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, đứng dậy chuẩn bị rời đi, lại bị một cái tay nhỏ nắm chặt góc áo.

"Tiểu thúc thúc, anh không đi được không, em sợ hãi."

Lâm Mặc quay đầu lại, thấy Thẩm Khanh Nguyệt rũ con ngươi, hai tay nắm chặt ống tay áo của mình, rõ ràng có chút sợ hãi nhưng vẫn đối diện anh là bộ dáng đáng thương, thật lâu sau phát ra một tiếng thở dài.

"Anh không đi, em ngủ ở trên giường, anh đi ngủ sô pha."

Cách ngón tay Lâm Mặc không xa đó là sô pha nhỏ, Cố Nhạc Nhạc trong lòng trợn trắng mắt, lớn như vậy giường ngươi không ngủ, chạy tới ngủ sô pha?

Một đại mỹ nhân nũng nịu như vậy, ngươi cư nhiên thờ ơ, Lâm Mặc ngươi có thể a!!!

"Không cần đi, không cần đi, em thật sự rất sợ hãi, em nhắm một mắt lại, chỉ cần một mắt nhắm lại chính là bóng dáng phụ thân em, anh... anh có thể ở bên người em được không."

Cố Nhạc Nhạc cả người cảm xúc đều có điểm không thích hợp, Lâm Mặc nhìn như vậy cũng tràn ngập lo lắng.

Cô không phải thương tâm quá độ, sinh ra cái ảo giác không tốt gì đi, Lâm Mặc không nghĩ nhiều, đem Thẩm Khanh Nguyệt ở trên giường bất an múa máy ôm vào trong lòng ngực, nhỏ giọng an ủi cô.

"Ngoan, anh sẽ không đi."
[editor: có cần phải phát cẩu lương công khai vậy không:< *cắn khăn đớp*]

Được Lâm Mặc khẳng định trả lời, Cố Nhạc Nhạc cuối cùng khôi phục bình tĩnh, an tĩnh ngốc tại trong lòng ngực Lâm Mặc, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Lâm Mặc nhìn thấy thiếu nữ trong lòng ngực, trên mặt còn có không ít nước mắt, ngủ nhưng cực kỳ không an ổn. Tay chặt chẽ bắt lấy ống tay áo bản thân, sợ hãi anh sẽ rời đi.

Anh lần đầu tiên cảm giác được bị người ỷ lại, trong lòng giống như có loại xúc động muốn cả đời phải hảo hảo bảo hộ cô gái này.

---------------------------- dải phân cách tuyến hoa lệ-------------------------------------

Sáng sớm hôm sau, Lâm Mặc tỉnh lại, cảm giác được trong lòng ngực chính mình khác thường, chạy nhanh xốc chăn lên.

Lật cái hiên lên, Lâm Mặc tức khắc trợn tròn mắt, cô gái nằm trong lòng ngực chính mình, quần áo hỗn độn, vai ngọc hơi lộ ra, tảng lớn đa thịt tuyết trắng lỏa lồ bên ngoài.

Váy đã xốc lên đến háng, ngực no đủ kia - bộ dính sát vào trước ngực anh, xúc cảm mềm mại mới tốt đẹp làm sao:)), làm Lâm Mặc cảm giác đầu óc nóng lên, dưới thân thế nhưng trực tiếp nổi lên phản ứng.

Anh chạy nhanh đắp Thẩm Khanh Nguyệt cái chăn, xoay người xuống giường, bởi vì có chút hoảng loạn nên đánh nghiêng bình hoa một bên, đánh thức bé con trên giường ngủ say.
Cố Nhạc Nhạc một giấc này ngủ cực kỳ kiên định, nghe được động tĩnh, mơ mơ màng màng mở hai mắt, nhìn quần áo hỗn độn Lâm Mặc, đứng ở đầu giường hơi mang ý xin lỗi nhìn cô.

Chớp mắt to ngập nước của cô, nhìn bộ dáng anh, tối hôm qua bọn họ ngủ chung? Đây là ý tưởng của Cố Nhạc Nhạc, xốc lên chăn, cảm thấy dưới thân thế nhưng có chút đau đớn, sao lại thế này?

Chẳng lẽ Lâm Mặc thừa dịp chính mình ngủ, cường cô? Không có khả năng đi, nhìn anh hẳn là không có can đảm làm chuyện như vậy, hơn nữa chính mình cũng không có khả năng bị mà không tỉnh.

Cố Nhạc Nhạc cúi đầu nhìn thấy quần áo bản thân hỗn độn, váy ngủ chất vải tơ tằm vốn là bên người, phác hoạ ra thân hình xinh đẹp.
Che lại bụng chính mình có chút co rút đau đớn, Cố Nhạc Nhạc thử hoạt động một chút thân mình, trong lúc vô ý nhìn đến trên khăn trải giường một mạt màu đỏ tươi đẹp...
_______________________________
Clgt😀 anh thịt trẻ vị thành niên kìa, mau mau tố cáo ảnh nào🙄
Vote giúp ta nào các khanh=~=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro