CHƯƠNG 0248: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 33
CHƯƠNG 0248: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 33
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Mang niềm vui như vậy, Tiêu Ngộ Bắc hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Một vị trí huấn luyện viên thôi tính là cái gì, tiền phạt vi phạm hợp đồng mấy nghìn vạn kia hắn cũng không phải không thường nổi.
Chờ hắn một lần nữa bắt được Tư Căng, cũng không phải là như cũ ngang dọc giới giải trí, nghĩ muốn tài nguyên gì thì có tài nguyên đó sao?
Nghĩ như thế, hắn chẳng muốn lại đi dỗ Cung Tư Lâm, xoay người rời khỏi.
Trong mắt mèo, Cung Tư Lâm nhìn đủ loại xảy ra bên ngoài, giận đến thật sự run lên.
Hắn nắm chặt tay, một tay kéo mở cửa phòng, hét lớn:
"Tiêu Ngộ Bắc! Anh làm sao thì đê tiện như thế?! Thấy một người yêu một người sao?!"
"Trước đây là vậy, nhưng hiện tại tôi chỉ thích Căng Căng!"
Tiêu Ngộ Bắc nói không chút khách khí:
"Chúng ta chia tay đi, tôi không muốn để cho Căng Căng hiểu lầm!"
Nói xong, không để ý vẻ mặt tuyệt vọng như ngày tận thế của Cung Tư Lâm, cất bước đi xa.
Hắn lại đi chia tay với Trang Tân Chu, sau đó, nghĩ biện pháp xin từ chức với Ngọc Yến.
Như vậy hắn thì không phải là huấn luyện viên, cũng không có tình nhân nhỏ rồi.
Lại có thể xứng với Căng Căng rồi!
Cung Tư Lâm đứng ở tại chỗ, tay chân lạnh lẽo.
Nửa ngày mới tiêu hóa xong tin tức Tiêu Ngộ Bắc muốn chia tay với hắn đó.
Sắc mặt như đất, ngay cả một chút màu máu cuối cùng đều trút bỏ sạch sẽ.
Tại sao, tại sao một Cung Tư Căng đáng giá hắn ta làm như thế?!
Hắn mới là thiếu gia thật của nhà họ Cung, hắn rốt cuộc so với hàng giả kia, kém đến nổi chỗ nào rồi?!
Không được, hắn không thể thì ngồi chờ chết như thế, không còn Tiêu Ngộ Bắc, hắn như cũ phải nghĩ biện pháp cướp center!
Cung Tư Căng không phải là quỷ hút máu sao? Vậy hắn thì tìm thám tử tư đi bên ngoài phòng Cung Tư Căng nằm vùng, quay chụp hình ảnh cậu ta là quỷ hút máu.
Sau khi cầm được chứng cứ, lập tức cho hấp thụ ánh sáng!
Như vậy, Tư Căng thì sẽ trở thành kẻ thù chung của cả thế giới!
Đến lúc đó, xem cậu ta còn làm sao cướp đi cuộc sống của mình!
Nghĩ như thế, hắn tức khắc bấm một số điện thoại.
...
Lúc Tư Căng về đến nhà, đã là rạng sáng 2:00.
Cung Lâm Uyên trở về của sớm, làm bạn với mẹ Cung hàn huyên tới đêm khuya, mới vừa dỗ bà ngủ.
Người đàn ông nói quá nhiều, môi có chút khô.
Nhìn thấy Tư Căng tiến vào, tức khắc làm động tác chớ có lên tiếng, kéo cậu ra ngoài, hỏi:
"Hết bận rồi?"
"Ừm." Tư Căng gật đầu.
Cung Lâm Uyên ôm người vào trong ngực:
"Hết bận rồi thì tốt, ngày mai còn phải tập luyện đấy, mấy ngày nữa huấn luyện viên sẽ đi nghiệm thu thành quả, nhanh đi nghỉ ngơi đi."
Tư Căng tựa vào trên vai y, đưa tay đụng đụng môi y tiếc nuối nói:
"Em thấy anh mệt đến môi đều trầy da, vốn muốn rót cho anh chút nước nóng..."
Cậu dừng một chút, lại nói: "Sau đó, lại nhìn góc nghiêng khuôn mặt của anh quá đẹp mắt, nhìn một chút, thì nhìn say mê rồi, quên đi lấy ly nước rồi."
Cung Lâm Uyên biết Tư Căng quen thói sẽ quyến rũ người.
Lời mỗi một lần cậu vô tình hay cố ý nói ra, đều cũng đủ để cho mình động tâm.
Thế nhưng, Căng Căng hôm nay mệt rồi, ngày mai còn có thật nhiều việc.
Y không thể không để cho Căng Căng nghỉ ngơi.
Như thường trả lời: "Không có việc gì, anh tự mình đi rót... Ừm?"
Song, lời còn chưa dứt thì bị Tư Căng che môi lại rồi.
Quỷ hút máu dùng một cái hôn làm ướt môi y, hài lòng nói:
"Tốt rồi, như vậy thì có thể bù đắp lỗi em quên rót nước rồi."
Nói, tựa như là chợt nhớ tới cái gì, nhịn không được cười nói:
"Huấn luyện viên và học viên nói chuyện yêu đương, còn rất kích thích."
Tư Căng vốn không buồn ngủ chút nào, nhưng nếu xác định Cung Lâm Uyên không có tâm tư kia, liền càng ngày càng không kiêng nể gì cả.
Không thể phản công, còn không thể chiếm chút tiện nghi sao?
Nói xong, Tư Căng tựa như trai tồi vậy, không chịu trách nhiệm đi về phía phòng của mình.
Bất đắc dĩ, mới vừa mở cửa phòng, thì nghe phía sau truyền đến vài tiếng leng keng rõ ràng.
Tư Căng nghi hoặc, mới vừa quay đầu, thì bị người hầu máu cao to đập ở trên cửa.
Nụ hôn, giáng xuống như bão tố vậy.
Không có dấu hiệu, thậm chí không cho người đường sống phản ứng.
Ầm ——
Cửa gỗ ở ban đêm yên tĩnh phát ra một tiếng vang không lớn.
Quỷ hút máu bất ngờ không kịp đề phòng, hai tay bị thợ săn máu khóa chặt bằng xiềng xích mang theo bên mình.
Tiếp theo, Cung Lâm Uyên một tay nâng hai tay cậu lên, thật cao đè qua đỉnh đầu.
Tay kia đè lại mạng môn của Tư Căng, cướp đoạt tất cả đường sống phản kháng của quỷ hút máu.
"A Uyên... Haaa..."
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro