CHƯƠNG 0232: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 17
CHƯƠNG 0232: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 17
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Căng Căng, anh cũng yêu em."
"Nga không." Y bỗng nhiên ý thức được lời mình nói có chút sơ hở, ngay lập tức thay đổi:
"Căng Căng, anh càng yêu em."
"Là anh trước tiên động tâm tâm, là anh muốn em trước ."
"Anh yêu em, là loại yêu em muốn kết hôn với ngươi, sống trọn đời bên nhau."
"Anh cũng không biết tại sao sẽ như vậy, thế nhưng anh thừa nhận, lần đầu tiên anh thấy em thì rất muốn bảo vệ em."
"Một lần bảo vệ, thì muốn bảo vệ cả đời."
"Nếu như luân hồi, thì muốn bảo vệ đời đời kiếp kiếp."
Cung Lâm Uyên làm người thanh lãnh, lời bật thốt lên cũng phần lớn là răn dạy thuộc hạ.
Đây là lần đầu tiên y nói lời âu yếm, cũng là lần đầu tiên tỏ tình.
Cơ hồ nói hết suy nghĩ trong lòng, lại tựa hồ biểu diễn không hết tình yêu của mình.
Y còn muốn nói cái gì, thì thấy Tư Căng vươn tay, ngạo kiều ra lệnh với người hầu máu của cậu:
"Ôm em đi tắm."
"Trên người đều là đồ vật của anh."
"Còn có dấu anh cắn và bóp."
"Không thoải mái."
"Được." Cung Lâm Uyên vốn không biết nên như thế nào đi dỗ một lão tổ tông quỷ hút máu bị nhân loại ăn sạch không còn một mảnh, đang băn khoăn.
Hiện tại, lại hoàn toàn yên lòng.
Bản thân trước tiên đứng dậy, đi bồn tắm lớn thả nước, cẩn thận từng li từng tí lại hết sức, bỏ lão tổ tông vào.
Một khắc vào nước kia, Tư Căng chợt nhớ tới từng trải phòng tắm vị diện nhân ngư.
Quả quyết đuổi Cung Lâm Uyên đi ra ngoài.
Thế giới trước, cậu tốt xấu vẫn là một con cá, thích ở trong nước do* cũng cũng có thể tha thứ.
*do trong tiếng Anh
Thế nhưng hiện tại, cậu là quỷ thuộc về đêm tối.
Còn là quỷ hút máu thế hệ đầu sống mấy nghìn năm.
Tiếp tục lăn qua lăn lại như thế, cánh tay già cẳng chân già, có thể tan vỡ.
Cung Lâm Uyên ngoan ngoãn từ phòng tắm lui ra ngoài, đóng cửa cho kỹ, ngồi ở trên ghế sa lon phòng ngủ.
Tiếng nước róc rách thỉnh thoảng truyền đến, nghe đến y càng ngày càng khó chịu.
Thế nhưng, lại sợ Tư Căng tức giận, không dám quấy rầy.
Liền không thể làm gì khác hơn là cầm điện thoại di động lên, mở website chính thức của durex ra, mua chút thứ cần thiết cho sinh hoạt.
Rồi sau đó, lưu luyến không rời rời khỏi phòng ngủ đầy ắp hồi ức này, đi nhà ăn làm bữa sáng.
Mấy năm trước ở ngoài phiêu bạt, y thường xuyên bận rộn đến ăn bữa trước không có bữa sau.
Dần dà lâu ngày, thì ăn hỏng dạ dày.
Cơm phòng ăn tổ chức thợ săn máu ăn không quen, thì bắt đầu tự mình học nấu ăn.
Mấy năm nay, cũng đại khái học được không ít.
Cung Lâm Uyên sau khi dọn bàn xong, , Tư Căng vừa lúc mặc áo ngủ đi tới.
Ngồi đến cạnh bàn ăn, thuận tay bưng sữa tươi nóng hổi một bên lên uống một ngụm.
Cung Lâm Uyên cười cười: "Uống nhiều một chút, anh cố ý đun nóng rồi, nuôi dạ dày."
Tư Căng:...
Cậu làm sao cứ nghe lời này mang chút màu sắc chứ?
Thế nhưng nhìn ánh mắt trong veo đơn thuần của người hầu máu, cũng không giống a.
Thôi được rồi, có thể là cậu hiểu lầm rồi.
Thu xếp ổn thoả tốt cho Tư Căng, Cung Lâm Uyên lại đi lầu ba nhìn mẹ Cung.
Mẹ Cung là thật sự mệt rồi, còn đang ngủ say.
Từ lúc bị bệnh tới nay, tinh thần của bà vẫn luôn bị vây trạng thái khẩn trương cao độ.
Lúc ngủ được rất ít.
Cung Lâm Uyên không nhẫn tâm gọi bà, lúc xuống lầu tính tượng trưng nhìn thoáng qua lầu hai, phòng của Cung Tư Lâm.
Kỳ thực phòng này, vốn là của Tư Căng.
Thế nhưng Cung Tư Lâm nhất định muốn nói nguyên chủ tu hú chiếm tổ, nhiều phòng ngủ không người ở như vậy, ngang ngược vô lý đoạt đi phòng của nguyên chủ.
Cung Lâm Uyên nhớ đến giao phó lời nói thấm thía của cha, không tình nguyện gõ cửa một cái.
Bên trong không có trả lời.
Lần thứ hai gõ cửa.
Vẫn như cũ không có trả lời.
Cung Lâm Uyên là cực ít có kiên nhẫn dỗ người.
Nuông chiều và nhường nhịn duy nhất của y, toàn bộ đều cho quỷ hút máu xinh đẹp lại yêu khóc kia rồi.
Sau ba lần gõ cửa không chiếm được đáp lại, rốt cuộc con giun xéo lắm cũng oằn nói:
"Cung Tư Lâm, đi ra ăn cơm, một người đàn ông to lớn như thế đừng chần chà chần chừ!"
"Nếu không phải là ba để cho tôi chăm sóc cậu, cậu thì tính là chết đói tôi cũng lười quản!"
Thế nhưng, bên trong vẫn như cũ không có nửa câu đáp lại.
Dưới tình thế cấp bách, Cung Lâm Uyên đạp cửa ra.
Lọt vào trong tầm mắt, liền là cửa sổ mở ra cùng với đống hỗn độn đầy đất.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro