Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0231: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 16

CHƯƠNG 0231: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 16

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Tư Căng bị lắc "Tỉnh" rồi.

Ánh mắt mơ hồ, nhìn về phía bánh ngọt ngon miệng tự mình đưa tới cửa của mình.

Ừng ực ——

Nuốt nước miếng một cái.

"Một ngụm" cậu lầm bầm lầu bầu nói: "Em thì cắn một ngụm nhỏ."

Cũng không biết là nói cho Cung Lâm Uyên nghe, làm cho y an tâm;

Hay là nói cho mình nghe, nhắc nhở mình kiềm chế.

Thế nhưng, âm thanh rơi lại phía sau, quỷ hút máu liền không thể chờ đợi được hiện răng nanh ra, cắn cổ của đối phương.

"Hu hu hu. . ."

Không bao lâu, mấy tiếng nghẹn ngào từ trong miệng chỉ huy cao lãnh phát ra.

Cung Lâm Uyên chứa nước mắt, ủy ủy khuất khuất lên án:

"Căng Căng, đau."

Tuy rằng trên miệng nói như thế, nhưng trên tay lại không có bất kỳ động tác ngăn cản cậu.

Tựa như là vì chăm sóc tâm tình quỷ hút máu.

Không muốn để cho lần hành trình hút máu này biến thành không thoải mái.

"Nhịn một chút, rất nhanh thì tốt."

Tư Căng tranh thủ thời gian thấp giọng dỗ:

"Em muốn làm cái đánh dấu, để cho anh trở thành người hầu máu của một mình em."

Cung Lâm Uyên vừa khóc, vừa hỏi: "Như vậy Căng Căng có phải thì thuộc về một mình anh hay không?"

"Đúng vậy, như vậy, anh thì thuộc về một mình em."

Tư Căng nói, răng nanh sắc nhọn lại một lần nữa đâm rách da Cung Lâm Uyên.

Bá đạo lại cường thế, ở trên cổ đối phương, để lại một dấu vết hoa mai dành riêng cho y.

Sau đó, cảm thấy mỹ mãn nhả ra.

Nâng tay, dùng ngón cái khẽ lau đi nước mắt nơi khóe mắt người đàn ông, ôn nhu nói:

"Ngoan, không cắn anh nữa, đừng khóc."

"Dấu vết lưu lại xong rồi, không đau."

Cung Lâm Uyên khóc càng dữ rồi: "Không được, không thể chỉ để cho em cắn anh, anh phải cắn lại!"

Tư Căng bắt nạt trẻ con nghiện, cười nhạo y: "Chính là anh ngay cả răng nanh đều không có, làm sao cắn lại?"

"Anh có thể không cắn cổ."

Cung Lâm Uyên vừa thút tha thút thít vừa nhìn môi mỏng bị máu tươi nhuộm đỏ của quỷ hút máu.

Trong mắt lòe ra khôn khéo của thợ săn đi săn: "Cắn ở đây!"

Nói, thì ngay lập tức đứng lên, hôn lên Tư Căng.

Cùng lúc, thuận tay ấn ngã cậu.

Thân thể Tư Căng ngửa về sau, nện ở trên gối đầu, đáy mắt mang ý cười sâu không lường được ý cười.

Người này thật là, uống say rồi thì quên thể lực của quỷ hút máu là gấp mấy trăm lần nhân loại sao?

Mưu toan đánh bại cậu?

Nằm mơ!

Quỷ hút máu rất nhanh ngưng tụ sức mạnh, cường thế phản kích.

Nhưng mà, mới vừa lật người qua, mạng môn nơi gáy bỗng nhiên bị đè lại.

Cung Lâm Uyên khẽ bóp, liền để cho cậu tạm thời mất đi năng lực hành động.

Tư Căng:...

Mạng môn của quỷ hút máu ở chỗ giáp giới của gáy và bả vai, bình thường chưa bao giờ biểu diễn với người ngoài.

Bởi vì ở trong chiến đấu, mạng môn bị chỉ, liền chỉ còn lại có một con đường tử vong này.

Mà bây giờ, quỷ hút máu tự cho là nắm chắc phần thắng, lại kiêu căng đặt chỗ chí mạng ở dưới tầm mắt của kẻ địch.

Vì vậy, ngay cả cơ hội nâng cờ đầu hàng đều không có.

Liền bị thợ săn quỷ hút máu tàn bạo cắn nuốt hầu như không còn.

...

...

Thợ săn quỷ hút máu ăn quỷ hút máu không nhả xương.

Quỷ hút máu liều mạng phản kháng, phản kháng, lại phản kháng.

Nhưng mà, không có sức lực, càng không có kết quả.

Trận chiến tranh không có khói thuốc súng này, vẫn luôn duy trì liên tục đến bốn giờ rạng sáng.

Tư Căng giãy giụa sắp chết, tốt xấu lưu lại một cái mạng.

Cậu thở một hơi dài nhẹ nhõm, đưa tay, lau lau vệt nước mắt lưu lại nơi khóe mắt.

Còn tốt còn tốt, con mắt không sưng.

Còn không tính thất bại thảm hại.

Cung Lâm Uyên sớm thì tỉnh rượu rồi.

Y ý thức được bản thân mình đã làm cái gì rồi.

Thế nhưng không có cách nào dừng lại.

Cầu cứu của quỷ hút máu quá êm tai.

Nước mắt của quỷ hút máu quá đẹp mắt.

Để cho y cam tâm tình nguyện,, thợ săn máu cao cấp nhất, chỉ làm người hầu máu của một mình cậu.

Nắng sớm hơi sáng, Cung Lâm Uyên cũng rốt cuộc nói ra lời hôm qua không nói ra khỏi miệng lời, nhấn mạnh từng chữ một, hứa hẹn vô cùng trân trọng ——

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro