CHƯƠNG 0213: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 34
CHƯƠNG 0213: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 34
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Mộc Nam Thành không cam lòng, tiếp tục vung vẫy đinh ba, ngưng tụ linh lực, muốn làm một trận đánh cuối cùng.
Linh lực màu xanh lam trong suốt quanh quẩn ở quanh người hắn, từng sợi vầng sáng nhè nhẹ khẽ chớp, thoạt nhìn, rốt cuộc thật sự có vài phần khí thế rung chuyển trời đất.
Thấy vậy, thần dân của Atlantis cũng đều ngừng nói chuyện, rối rít ngẩng đầu, chờ mong Mộc Nam Thành thành công.
Không biết làm sao, thì ở lúc Mộc Nam Thành phát ra một kích cuối cùng này, Tư Căng bỗng nhiên dùng thần lực khống chế núi lửa.
Ùng ùng ——
Đốm lửa nhỏ bắn ra, nham thạch nóng chảy điên cuồng trào ra.
Xèo xèo ——
Phỏng đuôi cá màu đen của Mộc Nam Thành cháy sém rồi.
Ngay cả đinh ba giả trong tay, cũng bị phỏng thành một bãi nước.
"A a a a!"
Mộc Nam Thành thét chói tai, da cả người bị phỏng, thân thể sa xuống, ầm mà đập xuống đất, mang ra một chuỗi bọt khí.
Nếu như không phải là có hai tên bảo vệ đón, sợ là sớm thì đập thành bùn lầy rồi.
Mộc Nam Thành gặp chuyện không may, cả nhóm nhân ngư lần thứ hai rơi vào hoảng loạn.
Có người sợ hãi kêu muốn trốn khỏi quê nhà, có người chửi bới Mộc Nam Thành ngu ngốc không có năng lực, có người cực kỳ bi thương, kêu gọi hải thần lần thứ hai giáng xuống.
Tư Căng thì lúc này, mang người yêu của cậu cùng một chỗ, ở đỉnh núi lửa hiện hình.
Tóc bạc của thiếu niên trôi dạt, lẳng lặng quan sát người trên mặt đất.
Mà Mộc Lâm Uyên, lại bơi trở về mặt đất, đứng ở trước mặt nhất, giảng giải thân thế của mình, cùng sử dụng linh lực chiếu ghi âm cuối cùng lão sư tử biển lúc còn sống để lại.
Y và Tư Căng sau khi mang lão sư tử biển rời khỏi ngục nước, để lại ghi âm, lão sư tử biển liền lựa chọn tự sát, kết thúc đau khổ không ranh giới của mình.
Lão sư tử biển là thừa tướng có đức hạnh tài năng trong vương triều đời trước, Atlantis người người đều biết.
Sau khi ông rời khỏi, Mộc Nam Thành nói với bên ngoài, ông lựa chọn tự sát theo lão thủ lĩnh.
Nhưng chưa từng nghĩ, lại là kết quả này.
Các nhân ngư nhìn chằm chằm vào Mộc Nam Thành, ánh mắt ứ máu, căm hờn cực kỳ:
"Trách không được núi lửa sẽ tức giận, thì ra là hành vi phạm tội ngươi phạm phải!"
"Mộc Nam Thành giết cha giết mẹ, còn nhốt hải thần, đáng đời ném vào núi lửa thờ cúng, dùng này san bằng cơn giận của núi lửa!"
"Đốt chết Mộc Nam Thành, đốt chết Mộc Nam Thành!"
Mộc Nam Thành cả người cháy đen, mặt bộ biểu tình bởi vì đau khổ và tuyệt vọng mà trở nên dữ tợn vô cùng.
Hắn ha ha cười, tâm tình gần như điên cuồng:
"Ngu xuẩn! Một đám ngu xuẩn! Các ngươi cho rằng đốt chết ta thì có thể dẹp loạn núi lửa sao? Chớ ngu! Đinh ba đã hủy rồi, thì tính là Mộc Lâm Uyên mang về hải thần tóc bạc lại thế nào?! Tư Căng đồ vô dụng kia, ngoại trừ tựa ở trong lòng Mộc Lâm Uyên khóc, căn bản thì cái gì đều không biết! Cậu ta phải dựa vào cái gì cứu các ngươi?!"
Lúc này, Mộc Lâm Uyên chuyển con ngươi:
"Vậy cũng không nhọc đến ngươi hao tâm tổn trí rồi, hải thần của ta, thì tính là không cần đinh ba, cũng như cũ có thể dẹp loạn núi lửa!"
Mộc Lâm Uyên nói âm vang có lực, hiệu triệu trăm vạn nhân ngư cùng một chỗ, ngửa mặt trông lên thần minh của y.
Mộc Nam Thành kiên quyết không tin, thậm chí cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Hắn thấy qua dáng dấp yếu đuối không có năng lực kia của Tư Căng, nếu như không phải là Tư Căng kinh sợ, hắn lần kia sớm đã chết ở dưới kiếm của Mộc Lâm Uyên rồi.
Cho nên hắn tin chắc, ngay cả hắn đều không thể dẹp loạn núi lửa đáy biển, Tư Căng đồ vô dụng kia chỉ biết làm nũng, không có khả năng làm được cái gì!
Đám dân chúng ngu dốt này nguyện ý chờ, vậy để cho bọn họ chờ!
Dù sao, chờ Tư Căng bị nham thạch nóng chảy đốt thành tro, tin vịt của Mộc Lâm Uyên cũng thì tự sụp đổ rồi.
Đám nhân ngư này, còn phải thờ cúng hắn là vua, cùng hắn chuyển nhà!
Mộc Nam Thành nâng con ngươi, mắt không chớp nhìn chằm chằm Tư Căng, mười phần mong đợi dáng dấp cậu bị núi lửa cắn nuốt.
Thế nhưng, đỉnh núi lửa, thiếu niên tóc trắng kia vậy mà thật sự cái gì đều không dùng được.
Cậu chỉ là ở trên tay vận chuyển thần lực đọng nước thành đá, làm thành một lồng giam thật lớn.
Ầm ——
Lồng giam trùm kín cả bầu trời, chụp xuống và hoàn toàn bao phủ ngọn núi lửa đang rục rịch hoạt động.
Nham thạch nóng chảy bị phong tỏa, núi lửa nổi giận bị ép dừng lại.
Hơn nữa, hình như vĩnh viễn đều chảy không ra lồng giam cường tráng hàn băng chế tạo này!
Toàn trường, im lặng rồi ước chừng mười lăm giây.
Sau khi phản ứng kịp Tư Căng làm cái gì, các nhân ngư rối rít ôm nhau hoan hô.
Giống như điên rồi, chúc mừng sống sót sau tai nạn.
Cùng lúc toàn thành vui mừng, mặt của Mộc Nam Thành, ngay lập tức thay tất cả màu máu.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro