Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0191: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 12

CHƯƠNG 0191: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 12

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Ầm ——

Thân thể Đỗ Ích Minh bỗng nhiên treo trên bầu trời, thét chói tai rồi rơi xuống nước.

Bỗng nhiên có người xâm nhập làm kinh động cá mập trong hồ cá, chúng nó nâng con mắt mệt mỏi lên, liếc, thì khóa chặt động vật bốn chân sống trên cạnh ngược đãi chúng nó này.

Ánh mắt dần dần hung dữ, răng nanh mở miệng, một chút liền có thể chia năm xẻ bảy Đỗ Ích Minh.

Đỗ Ích Minh rơi xuống nước, bị hung hăng sặc vài cái, nhưng hắn tốt xấu hiểu chút kỹ năng bơi, liền bắt đầu giãy giụa bơi lên.

Thế nhưng, cá mập sao cho hắn cơ hội, rất nhanh, một con cá mập thì mở ra miệng to như chậu máu.

Cắn nuốt trọn hắn.

Thấy thế, vẻ mặt Tư Căng hơi hơi dừng lại, khóe mắt đuôi lông mày lộ ra chút bất mãn.

Dùng sóng âm của loài cá nhắc nhở con cá mập kia:

"Có thứ tốt phải hiểu được chia sẻ, ngươi không thể ăn mảnh."

Cá mập kia chính là ngày đầu tiên muốn ăn Tư Căng, lại bị Tư Căng nhốt vào trong lồng nước, còn trúng một dao.

Hiện tại ở trong lòng nó, Tư Căng chính là thần minh trong biển cả.

Thần minh buông lời, không thể không nghe.

Vì vậy ngoan ngoãn phun Đỗ Ích Minh ra, chỉ cắn một chân.

Giao tứ chi và đầu của hắn cho cá mập khác.

Sau đó, ngũ mã phanh thây!

Đỗ Ích Minh phách lối một đời rất nhanh ở trong nước rời rạc.

Máu thịt còn chưa kịp nhuộm đỏ nước trong suốt, thì bị cá mập giận đùng đùng cắn nuốt hầu như không còn.

Ăn xong Đỗ Ích Minh, chúng nó rối rít nâng đầu, chờ đợi Tư Căng hạ chỉ thị tiếp theo, cùng lúc, khát vọng cứu rỗi của cậu.

Tư Căng trấn an nói: "Trước hết chờ một chút, ta bảo đảm không đến bảy ngày, mang các ngươi trở về biển rộng."

Cá mập nghe vậy, rối rít đong đưa vây cá, chỉnh tề xếp thành hàng, cúi đầu với Tư Căng.

Kia là lễ tiết cao quý nhất loài cá, cung tiễn thủ lĩnh bọn họ.

...

Tư Căng biến mất ở trong nhà triển lãm nhân ngư, rất nhanh, thì lại về tới biệt thự của Giang Lâm Uyên.

Cậu nhìn nhìn thời gian một chút.

8:05.

Ừm, rất tốt.

Chỉ tốn ba mươi lăm phút, Giang Lâm Uyên còn chưa có trở lại.

Tư Căng nhìn nhìn đĩa trên bàn, chẳng muốn sắp xếp.

Nhà của Giang Lâm Uyên có chút trống trải, tuy rằng đồ nội thất cũng đặt rất chỉnh tề, rất có phong cách.

Thế nhưng, vẫn thiếu vài phần hơi thở của cuộc sống bình dị.

Tư Căng cảm thấy, loạn chút tốt.

Cậu về tới phòng ngủ, tìm laptop của Giang Lâm Uyên ra.

Cậu ôm máy vi tính ngồi ở trên giường, rất nhanh giải mã mật khẩu của Giang Lâm Uyên.

Mở trình duyệt web ra, tiến vào "hệ thống mua vé trên mạng rạp xiếc kinh dị", chọn hai tấm vé hàng trước.

Giá: 238 vạn RMB/ tấm.

Con mắt Tư Căng lóe lóe, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Rạp xiếc kinh dị ở trong nước danh vọng cực cao, sáu bảy vạn tấm vé chỗ ngồi xếp hàng sau, ngày dự bán đầu tiên, thì bị cướp đoạt không còn.

Phía sau lại lục tục thả ra vé chỗ ngồi hàng trước.

Mỗi lần tiến lên một hàng, thì sẽ đắt hơn bốn năm vạn.

Tư Căng chọn hai tấm vé hàng thứ ba, nhấn mua.

Thế nhưng không có tiền.

Làm sao làm chứ?

Cậu không cần phải nghĩ ngợi, quyết định hack thẻ ngân hàng của Giang Lâm Uyên.

Tư Căng mở phần mềm mua sắm của Giang Lâm Uyên ra, lục lọi ghi chép mua sắm ra, giải mã mật khẩu chi trả.

Thiếu niên chú ý tập trung cao độ.

Ngón tay thon dài trắng nõn ở trên bàn gõ xẹt qua cực nhanh.

Nhưng chưa từng nghĩ, vừa mới bắt đầu giải mã, thì nghe một thanh âm trầm thấp vang lên ở bên tai:

"Mật khẩu là 210911, ngày 11 tháng 9 năm 2021, thời gian chúng ta gặp nhau, hôm qua đổi."

Tư Căng:!!!

Cậu vội vã quay đầu, nhìn về phía người đàn ông phía sau: "Anh bước đi làm sao không một chút thanh âm a?"

"Là em quá chăm chú rồi." Giang Lâm Uyên đặt đồ vật mua về ở trên tủ đầu giường, một tay để ra sau lưng, thần bí hề hề lấy ra một dây thun nhỏ màu đen, hỏi:

"Đẹp mắt sao?"

Tư Căng rất không nể tình phá đám: "Dây thun không phải đều giống như vậy?"

Giang Lâm Uyên bất mãn: "Kia nhưng không giống nhau a, phía trên này có hoa văn cá nhỏ, tôi chạy mấy tiệm mới tìm được."

Nói, còn biểu diễn một chút với Tư Căng.

Tư Căng tiến tới nhìn, rốt cuộc thật sự nhìn thấy trên dây thun có hoa văn cá chép tinh xảo.

Các cá chép nhỏ xếp hàng, một con tiếp một con, cực kỳ dí dỏm.

Tư Căng đang nhìn nhập thần, đã thấy đối phương bỗng nhiên thu dây thun về.

Tư Căng:???

Cậu nâng đầu, trong mắt ngơ ngác chưa hết, trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, đụng vào tròng mắt chứa ý cười của giáo sư Giang.

Hai mắt lấp lánh như sao trời kia lóe tình yêu, có thể chứa chấp, chỉ có mình.

Tư Căng bị ánh mắt này nhìn chằm chằm ra một chút rung động, trái tim lặng lẽ tăng tốc.

Nhưng, còn không đợi cậu phản ứng kịp, Giang Lâm Uyên liền lại một lần nữa chủ động hôn tới.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro